Chương 572: Diệt Trần Yên, chiến Trầm Đình (2)
Tịnh Vô Ngân
20/11/2019
Tình thế trên chiến trường không chỉ có một mình Trầm Đình là kẻ địch của hắn, trên thực tế người nơi này đã đều bước chân vào chiến trường, ý nghĩa ngoại trừ minh hữu có khả năng tin cậy ra, những người khác đều là tử địch, vừa rồi khi bọn họ cùng cường giả Đại Địa Môn va chạm có rất nhiều ánh mắt đang nhìn bọn hắn chằm chằm, dường như đang do dự có nên ra tay công kích hay không.
Bây giờ, đương nhiên phải bắt đầu thu thập những người này, công kích, cướp đoạt, trở nên cường đại.
Chiến trường này có thể nói là đặc biệt công bằng, nhưng thật ra là cực kỳ tàn khốc, tất cả mọi người đều phải chinh phạt, ngươi không cường đại, những người khác sẽ trở nên mạnh mẽ, sẽ chinh phạt cướp đoạt tính mạng của ngươi, ngươi bỏ rơi cũng không được, đã bước chân vào chiến trường này, hiện tại ngươi muốn chạy đi, có lẽ rời đi trống trận trong nháy mắt, sẽ có rất nhiều công kích hủy diệt rơi vào trên người của ngươi, muốn mạng của ngươi.
Sau khi bước lên chiến trường này về đã không còn đường quay đầu, chỉ có thể chinh phạt, cướp đoạt, có lẽ đây là Tiên Võ Giới tàn khốc, giờ khắc này trên chiến trường, khí lưu bạo loạn điên cuồng cuốn lên, không ngừng có cường giả bị tiêu diệt, trống trận không ngừng vỡ vụn, số người không ngừng giảm xuống, nhưng đồng minh còn dư lại, hầu như đều là cường giả tinh anh.
Thời khắc này chiến trường này chỉ còn lại có mười ba đồng minh, mỗi đồng minh có số người khác nhau, nhưng tất cả mọi người cộng lại, cũng không đến trăm người. Nhân vật thủ lĩnh của mười ba đồng minh này, không ít người công kích ra lực lượng đã tương đương với cảnh giới Thiên Cương ngũ trọng, lực lượng ý chi Võ Đạo hóa cảnh đệ thứ hai cảnh.
Người mạnh nhất là Khuyết Thừa lãnh tụ đồng minh của Tử Lôi Tông.
Người này cực kỳ thông minh, từ lúc vừa mới bắt đầu hắn sẽ không cùng những nhân vật lợi hại giao phong, không phải là không dám, chẳng qua là trước tránh mạnh, cướp đoạt người yếu, điên cuồng tích góp thực lực, hơn nữa thực lực tổng hợp của đồng minh Tử Lôi Tông cường thế là thành tựu của Khuyết Thừa.
Hơn nữa, mười ba đồng minh còn sót lại sau cùng đều có chút đoàn kết, có thể toàn lực phụ trợ một người, nếu không không thể đi đến một bước này.
Nhưng dù vậy, bây giờ đồng minh trên danh nghĩa thì còn, thực tế đã mất, bởi vì bọn họ toàn lực phụ trợ một người, dẫn đến bây giờ chênh lệch giữa bọn họ bị kéo dài ra, căn bản không giúp không được gì.
- Khuyết Thừa, đều dựa vào ngươi.
Người của Tử Lôi Tông nhao nhao mở miệng nói, Khuyết Thừa khẽ gật đầu, bàn tay chuyển động, tiếng trống chấn động, trong phút chốc sấm chớp điên cuồng, cường giả Tử Lôi Tông xung quanh hắn toàn bộ tránh ra, cắt đứt liên hệ với trống trận ở trước người bọn họ, tiếp đó, Lôi Đình trực tiếp đánh vào phía trên trống trận của bọn họ. Khuyết Thừa cướp đoạn chiến hồn trống trận trước người bọn họ, uy thế trên thân lại mạnh hơn vài phần.
Sau đó liền thấy được trên thân của những người này lập loè, tất cả đều tránh đến phía sau Khuyết Thừa.
- Vấn Thiên.
Đám người Sở Mãng nhìn về phía Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, hắn cũng biết bây giờ là cục diện gì, chỉ có thể để hắn tới đánh nát trống trận của đám người Sở Mãng.
- Ngươi chuẩn bị cho tốt.
Tần Chính mở miệng nói, Tần Vấn Thiên giơ bàn tay lên, đám người Sở Mãng lập tức đồng thời lui về phía sau, thoát khỏi sự liên hệ cùng trống trận. Tần Vấn Thiên nâng tay lên hạ lòng bàn tay xuống, kiếm khí gào thét, trống trận của bọn họ hoàn toàn vỡ vụn, hồn của trống trận dung nhập vào bên trong trống trận của Tần Vấn Thiên, trong phút chốc một hào quang càng mạnh hơn bao phủ ở trên thân của Tần Vấn Thiên, trên thân hắn lan tràn ra uy thế cũng càng lúc càng mạnh.
Đám người Sở Mãng đi tới phía sau Tần Vấn Thiên, cùng Diệp Lăng Sương đứng sóng vai ở trên thạch đài, các phương vị khác, tất cả mọi người đều làm ra động tác giống nhau.
Mười ba liên minh, mười ba vị cường giả có thành tựu sau cùng.
Khuyết Thừa của Tử Lôi Tông, Trầm Đình của Đại Địa Môn, Thạch Cuồng của Thiên Tàn Giáo, ba vị này đều là kẻ địch của Tần Vấn Thiên. Chín người khác, có một vị cường giả của Trượng Kiếm Tông, người còn lại cũng đều là nhân vật thiên kiêu trong giáo lớn của cổ quốc, người có thể làm cho những người khác cam tâm phụ trợ tất nhiên là thiên kiêu của đại phái.
Cuộc chiến đấu bỗng nhiên ngừng lại, mười ba người đều bị hào quang phía trên trống trận bao phủ, không có tiếp tục tiến hành công kích chiến đấu, ánh mắt bọn họ dừng ở trên người đối phương, chiến ý lại không hề che giấu chút nào.
Sau khi mười ba người này cướp đoạt chiến hồn trống trận của đám người đồng minh, trên người mấy người có khí thế lượn lờ cũng đạt đến Thiên Cương lục trọng, những người khác cũng đều là Thiên Cương ngũ trọng đỉnh phong.
- Mười ba người cho dù là sáu trận tỷ thí, dường như vẫn thừa ra một người.
Chỉ nghe một người mở miệng nói. Người này khoác áo giáp hoàng kim, toàn thân tràn ngập hoàng quang hoàng kim, đó chính là một vị cường giả của Hoàng Kim Cổ Quốc, thực lực mạnh mẽ phi thường.
- Như vậy, ta liền tránh một trận chiến.
Ánh mắt của Thiên Tàn đúng lúc này chuyển qua, rơi vào trên thân Tần Vấn Thiên, hắn nhìn Tần Vấn Thiên, trong con ngươi vọt ra khí sát phạt, lãnh đạm nói:
- Chỉ cần ta tiêu diệt ngươi, mười hai người còn lại vừa vặn có thể quyết đấu hai với hai.
- Hừ, vì sao lại là ngươi?
Cường giả Hoàng Kim Cổ Quốc nói, lúc này hắn nhìn Tần Vấn Thiên giống như là nhìn con mồi, Tần chiến hồn trống trận trước người Vấn Thiên có khí thế lại cực kỳ mạnh mẽ, chỉ cần cướp đoạt, có khả năng tăng cường mạnh thực lực của hắn, về điểm ấy trong lòng mọi người đều biết rõ.
Nghe được hai người muốn loại bỏ Tần Vấn Thiên, trong lúc nhất thời ánh mắt tất cả mọi người đều rơi vào trên thân của Tần Vấn Thiên, cũng không phải bởi vì Tần Vấn Thiên là người dễ dàng bị loại bỏ nhất, chẳng qua là ánh mắt của đám người Thạch Cuồng đều tập trung ở trên người Tần Vấn Thiên, như vậy thì thuận theo tự nhiên lựa chọn hắn.
Đặc biệt Tần Vấn Thiên là người duy nhất trong số bọn hắn chiếm được Tiên Võ Lệnh, bởi vậy bọn họ rất tình nguyện nhìn thấy Tần Vấn Thiên bị tiêu diệt, bọn họ tâm cao khí ngạo, dù thế nào cũng cho rằng mình không bằng Tần Vấn Thiên, ánh mắt của sứ giả Tiên Võ Giới lần này xuất hiện sai sót!
Bây giờ, đương nhiên phải bắt đầu thu thập những người này, công kích, cướp đoạt, trở nên cường đại.
Chiến trường này có thể nói là đặc biệt công bằng, nhưng thật ra là cực kỳ tàn khốc, tất cả mọi người đều phải chinh phạt, ngươi không cường đại, những người khác sẽ trở nên mạnh mẽ, sẽ chinh phạt cướp đoạt tính mạng của ngươi, ngươi bỏ rơi cũng không được, đã bước chân vào chiến trường này, hiện tại ngươi muốn chạy đi, có lẽ rời đi trống trận trong nháy mắt, sẽ có rất nhiều công kích hủy diệt rơi vào trên người của ngươi, muốn mạng của ngươi.
Sau khi bước lên chiến trường này về đã không còn đường quay đầu, chỉ có thể chinh phạt, cướp đoạt, có lẽ đây là Tiên Võ Giới tàn khốc, giờ khắc này trên chiến trường, khí lưu bạo loạn điên cuồng cuốn lên, không ngừng có cường giả bị tiêu diệt, trống trận không ngừng vỡ vụn, số người không ngừng giảm xuống, nhưng đồng minh còn dư lại, hầu như đều là cường giả tinh anh.
Thời khắc này chiến trường này chỉ còn lại có mười ba đồng minh, mỗi đồng minh có số người khác nhau, nhưng tất cả mọi người cộng lại, cũng không đến trăm người. Nhân vật thủ lĩnh của mười ba đồng minh này, không ít người công kích ra lực lượng đã tương đương với cảnh giới Thiên Cương ngũ trọng, lực lượng ý chi Võ Đạo hóa cảnh đệ thứ hai cảnh.
Người mạnh nhất là Khuyết Thừa lãnh tụ đồng minh của Tử Lôi Tông.
Người này cực kỳ thông minh, từ lúc vừa mới bắt đầu hắn sẽ không cùng những nhân vật lợi hại giao phong, không phải là không dám, chẳng qua là trước tránh mạnh, cướp đoạt người yếu, điên cuồng tích góp thực lực, hơn nữa thực lực tổng hợp của đồng minh Tử Lôi Tông cường thế là thành tựu của Khuyết Thừa.
Hơn nữa, mười ba đồng minh còn sót lại sau cùng đều có chút đoàn kết, có thể toàn lực phụ trợ một người, nếu không không thể đi đến một bước này.
Nhưng dù vậy, bây giờ đồng minh trên danh nghĩa thì còn, thực tế đã mất, bởi vì bọn họ toàn lực phụ trợ một người, dẫn đến bây giờ chênh lệch giữa bọn họ bị kéo dài ra, căn bản không giúp không được gì.
- Khuyết Thừa, đều dựa vào ngươi.
Người của Tử Lôi Tông nhao nhao mở miệng nói, Khuyết Thừa khẽ gật đầu, bàn tay chuyển động, tiếng trống chấn động, trong phút chốc sấm chớp điên cuồng, cường giả Tử Lôi Tông xung quanh hắn toàn bộ tránh ra, cắt đứt liên hệ với trống trận ở trước người bọn họ, tiếp đó, Lôi Đình trực tiếp đánh vào phía trên trống trận của bọn họ. Khuyết Thừa cướp đoạn chiến hồn trống trận trước người bọn họ, uy thế trên thân lại mạnh hơn vài phần.
Sau đó liền thấy được trên thân của những người này lập loè, tất cả đều tránh đến phía sau Khuyết Thừa.
- Vấn Thiên.
Đám người Sở Mãng nhìn về phía Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, hắn cũng biết bây giờ là cục diện gì, chỉ có thể để hắn tới đánh nát trống trận của đám người Sở Mãng.
- Ngươi chuẩn bị cho tốt.
Tần Chính mở miệng nói, Tần Vấn Thiên giơ bàn tay lên, đám người Sở Mãng lập tức đồng thời lui về phía sau, thoát khỏi sự liên hệ cùng trống trận. Tần Vấn Thiên nâng tay lên hạ lòng bàn tay xuống, kiếm khí gào thét, trống trận của bọn họ hoàn toàn vỡ vụn, hồn của trống trận dung nhập vào bên trong trống trận của Tần Vấn Thiên, trong phút chốc một hào quang càng mạnh hơn bao phủ ở trên thân của Tần Vấn Thiên, trên thân hắn lan tràn ra uy thế cũng càng lúc càng mạnh.
Đám người Sở Mãng đi tới phía sau Tần Vấn Thiên, cùng Diệp Lăng Sương đứng sóng vai ở trên thạch đài, các phương vị khác, tất cả mọi người đều làm ra động tác giống nhau.
Mười ba liên minh, mười ba vị cường giả có thành tựu sau cùng.
Khuyết Thừa của Tử Lôi Tông, Trầm Đình của Đại Địa Môn, Thạch Cuồng của Thiên Tàn Giáo, ba vị này đều là kẻ địch của Tần Vấn Thiên. Chín người khác, có một vị cường giả của Trượng Kiếm Tông, người còn lại cũng đều là nhân vật thiên kiêu trong giáo lớn của cổ quốc, người có thể làm cho những người khác cam tâm phụ trợ tất nhiên là thiên kiêu của đại phái.
Cuộc chiến đấu bỗng nhiên ngừng lại, mười ba người đều bị hào quang phía trên trống trận bao phủ, không có tiếp tục tiến hành công kích chiến đấu, ánh mắt bọn họ dừng ở trên người đối phương, chiến ý lại không hề che giấu chút nào.
Sau khi mười ba người này cướp đoạt chiến hồn trống trận của đám người đồng minh, trên người mấy người có khí thế lượn lờ cũng đạt đến Thiên Cương lục trọng, những người khác cũng đều là Thiên Cương ngũ trọng đỉnh phong.
- Mười ba người cho dù là sáu trận tỷ thí, dường như vẫn thừa ra một người.
Chỉ nghe một người mở miệng nói. Người này khoác áo giáp hoàng kim, toàn thân tràn ngập hoàng quang hoàng kim, đó chính là một vị cường giả của Hoàng Kim Cổ Quốc, thực lực mạnh mẽ phi thường.
- Như vậy, ta liền tránh một trận chiến.
Ánh mắt của Thiên Tàn đúng lúc này chuyển qua, rơi vào trên thân Tần Vấn Thiên, hắn nhìn Tần Vấn Thiên, trong con ngươi vọt ra khí sát phạt, lãnh đạm nói:
- Chỉ cần ta tiêu diệt ngươi, mười hai người còn lại vừa vặn có thể quyết đấu hai với hai.
- Hừ, vì sao lại là ngươi?
Cường giả Hoàng Kim Cổ Quốc nói, lúc này hắn nhìn Tần Vấn Thiên giống như là nhìn con mồi, Tần chiến hồn trống trận trước người Vấn Thiên có khí thế lại cực kỳ mạnh mẽ, chỉ cần cướp đoạt, có khả năng tăng cường mạnh thực lực của hắn, về điểm ấy trong lòng mọi người đều biết rõ.
Nghe được hai người muốn loại bỏ Tần Vấn Thiên, trong lúc nhất thời ánh mắt tất cả mọi người đều rơi vào trên thân của Tần Vấn Thiên, cũng không phải bởi vì Tần Vấn Thiên là người dễ dàng bị loại bỏ nhất, chẳng qua là ánh mắt của đám người Thạch Cuồng đều tập trung ở trên người Tần Vấn Thiên, như vậy thì thuận theo tự nhiên lựa chọn hắn.
Đặc biệt Tần Vấn Thiên là người duy nhất trong số bọn hắn chiếm được Tiên Võ Lệnh, bởi vậy bọn họ rất tình nguyện nhìn thấy Tần Vấn Thiên bị tiêu diệt, bọn họ tâm cao khí ngạo, dù thế nào cũng cho rằng mình không bằng Tần Vấn Thiên, ánh mắt của sứ giả Tiên Võ Giới lần này xuất hiện sai sót!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.