Chương 394: Luyện ngục
Tịnh Vô Ngân
05/09/2018
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn, Giám Thiên Thần Bia đứng ở trên chiến đài Chu Tước, quang mang lưu chuyển, bên trong có vô tận quang văn, như có thể chia Thần bia ra làm chín.
Tất cả chín tấm Thần bia quang hoa đều bất đồng, hơn nữa, Cổ niệm lực trong đó cũng bất đồng.
- Nếu tiền bối là người Đại Hạ Cổ Hoàng Triều, tại sao Giám Thiên Thần Bia lại ở trong tay ta, chẳng lẽ tiền bối không biết khẩu quyết triệu hoán Thần bia?
Tần Vấn Thiên ngửa đầu nhìn kim bào trung niên trong hư không, lạnh lùng mở miệng, chỉ thấy trung niên cười lạnh một tiếng, cước bộ đạp một cái, trong nháy mắt, Tần Vấn Thiên kêu lên một tiếng đau đớn, như một cước kia, trực tiếp đạp ở trong lòng hắn.
- Ầm!
Trong hư không, cước bộ của kim bào trung niên xuống một bước nữa, không chỉ Tần Vấn Thiên, mọi người đứng ở trên Chiến đài Chu Tước, tất cả đều miệng phun máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Thực lực sai biệt quá lớn, không ở cùng cấp độ.
- Đoạt Thần bia của ta, ngươi thật lớn mật.
Kim bào trung niên lạnh lùng mở miệng, bàn tay trảo một cái, như xuất hiện Tinh Thần đại chưởng ấn, trực tiếp chụp vào Giám Thiên Thần Bia.
Trên Giám Thiên Thần Bia, ánh sao đại phóng, quang mang đáng sợ đau đớn con ngươi người, đột nhiên, Giám Thiên Thần Bia trực tiếp biến mất, trong nháy mắt, xuất hiện ở trước người kim bào trung niên, một đạo kiếm quang trảm xuống, nở rộ, chém đứt hư không, một đạo kiếm mang kia trực tiếp vắt ngang thiên địa, uy thế không biết đáng sợ như thế nào.
- Đấu Chuyển Tinh Di, Ỷ Thiên Kiếm!
Mọi người lộ ra khiếp sợ, Giám Thiên Thần Bia có thể phát huy Đại Hạ tuyệt học.
Một giọt máu tươi xuất hiện ở trên Thần bia, Thần bia hấp thu máu tươi, lộ ra uy thế ngập trời.
Thần sắc của kim bào trung niên đột nhiên ngưng lại, vô cùng sắc bén, lạnh lùng nói:
- Cổ niệm mấy ngàn năm trước như trước bất diệt, ngươi còn muốn lật trời.
Dứt lời, kim bào trung niên vỗ ra một chưởng, một chưởng tùy ý, như có Chí Tôn xuất hiện, hỏa diễm yên diệt thiên địa.
- Phốc xuy...
Kiếm đoạn hư không, chưởng ấn vỡ vụn, thân hình kim bào trung niên lui về phía sau, chỉ thấy Giám Thiên Thần Bia phát ra một tiếng gầm thê lương, một chưởng ấn huyết sắc như từ bát phương thiên địa tuôn ra, thần sắc đám người kia đại biến, thân thể lui nhanh, điên cuồng phóng ra khí thế khủng bố.
Cổ ấn từ trên trời giáng xuống như có từng giọt máu tươi nhỏ rơi ở trên người, có người không tránh kịp, bị vết máu đánh trúng. Trong nháy mắt, huyết nhục ăn mòn với tốc độ kinh khủng, nháy mắt ngắn ngủi liền hóa thành xương khô, sinh cơ không còn, lực lượng bá đạo làm cho người kinh hãi run sợ.
- Cửu đại tuyệt học… Huyết Chi Chú Ấn.
- Cổ niệm thật mạnh, Cổ niệm của Giám Thiên Thần Bia, như có oán khí ngập trời, vào thời khắc này bạo phát.
Mọi người chỉ cảm thấy tâm thần run rẩy dữ dội, nhưng những người đó cũng có nhiều hạng người cường đại, chỉ thấy bọn họ tế ra Thần binh đáng sợ, đột nhiên trong hư không xuất hiện từng cổ bia to lớn, kinh văn vô tận từ trong cổ bia nở rộ, hóa thành lực lượng phong ấn đáng sợ, muốn phong ấn Giám Thiên Thần Bia.
Giám Thiên Thần Bia điên cuồng tán loạn, trong hư không bỗng nhiên có lôi quang lóng lánh, một đạo Lôi Thần Trảm từ trên trời giáng xuống, trong nháy mắt trảm một người thành hai đoạn, Giám Thiên Thần Bia đánh tới lỗ hổng kia.
Kim bào trung niên nổi giận gầm lên một tiếng, đột nhiên trong cơ thể hắn như xuất hiện một thanh Cự Kiếm, lưu chuyển ánh sao vô tận.
- Ô...ô...n...g!
Cự Kiếm đứng sừng sững hư không, trấn thủ chỗ hổng, Giám Thiên Thần Bia không xông ra được, điên cuồng công kích.
- Bắt bọn họ, phải bắt sống.
Kim bào trung niên quát lạnh một tiếng, thời điểm đối phó Giám Thiên Thần Bia, ánh mắt quét về phía chư thế lực ở trên hành lang hư không.
Thiên Cơ lão nhân nhíu mày, chỉ thấy người Trần gia muốn bước đi.
- Thiên Mệnh bảng đại chiến hắn đoạt thứ nhất, bọn ngươi ở thời khắc này ra tay, tựa hồ không thích hợp.
Thiên Cơ lão nhân chậm rãi mở miệng, hình như có ý ngăn cản.
- Tiền bối quá mức khách khí, mặc dù người này đoạt Thiên Mệnh bảng thứ nhất, nhưng phẩm hạnh không tốt, đánh cắp Thần bia của Trần gia ta, tâm tính này, phải bắt lại thẩm vấn.
Một cường giả của Trần gia mở miệng nói, sau đó nhìn những người khác:
- Chư vị ý như thế nào.
- Cổ bia của Hoa gia ta tựa như cũng bị trộm, phải truy vấn.
Người Hoa gia lạnh lùng mở miệng, cước bộ đi phía trước, tựa như tỏ thái độ.
- Xong việc nơi này, ta có thể trả cổ bia cho chư vị.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn mọi người trong hành lang hư không, trong thần sắc chất chứa lãnh mang.
- Đã làm tặc tử, liền không có chỗ quay đầu, tâm tính như ngươi tất tai họa Đại Hạ, nên sớm diệt trừ.
Một thanh âm lạnh lẽo rơi vào trong tai Tần Vấn Thiên, người nói chuyện chính là người Vương gia.
Các đại thế lực nhao nhao tỏ thái độ, Tần Vấn Thiên thiên phú xuất chúng, lại đắc tội nhiều người, trong lòng bọn họ vốn đều có một chút khúc mắc, mặc dù không có kim bào trung niên, chỉ sợ cũng ở trong tối đối phó Tần Vấn Thiên. Bây giờ có cớ ra tay, sao có khả năng để cho Tần Vấn Thiên bình yên vô sự mang theo quang vinh Thiên Mệnh bảng thứ nhất ly khai Cổ Hoàng cung.
Không nói Tần Vấn Thiên, đám người Mộ Phong, Tần Chính, tất cả đều là nhân vật gần trước của Thiên Mệnh bảng, sau này lớn lên sẽ như thế nào, nếu bây giờ có thể bắt bọn họ giao cho kim bào trung niên xử trí, tất sưu hồn lại diệt.
- Được lắm các thế lực Đại Hạ, xem ra là không thể nhìn người khác được Thiên Mệnh bảng thứ nhất.
Âu Dương Cuồng Sinh liên tục cười lạnh, Tần Vấn Thiên đoạt cổ bia của bọn họ, chỉ là cái cớ mà thôi.
- Xem ra Cổ niệm lực đã cực kỳ yếu ớt.
Vân Mộng Di nhìn Giám Thiên Thần Bia, có cảm giác thất vọng mất mát.
Giám Thiên Thần Bia của Đại Hạ ngày trước, bây giờ lại bị vài Thiên Cương cảnh cản trở.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên lập loè, mở miệng nói:
- Các ngươi đều đi đi.
Chuyện này bởi vì hắn mà ra, những người này đều nhằm vào hắn mà tới.
- Đã đứng ở chỗ này, sẽ không tính toán đi.
Âu Dương Cuồng Sinh đảo qua những người kia, sau đó ánh mắt nhìn Âu Dương thế gia.
- Cuồng Sinh, trở về.
Thúc phụ của Âu Dương Cuồng Sinh hô, nhưng thấy Âu Dương Cuồng Sinh khẽ lắc đầu, thúc phụ của hắn liền nhìn người khác nói:
- Mong chư vị chớ tổn thương cháu ta.
- Đệ tử ta cũng ở đó.
Huyền Âm Điện, sư tôn của Bạch Tình từ tốn nói.
Thời khắc này, người đối phó Tần Vấn Thiên đều là người của bảy đại tộc, bọn họ ngăn cản không được, dù sao không có khả năng bởi vì hậu bối, bọn họ lại khai chiến với bảy đại tộc, làm như thế, quá không lý trí.
- Bạch Lộc Di, đi.
Tần Vấn Thiên không muốn liên lụy người khác, nhìn về phía Bạch Lộc Cảnh cùng Bạch Lộc Di, chỉ thấy Bạch Lộc Di khẽ lắc đầu, nàng không đi.
- Hô...
Trong lòng Tần Vấn Thiên cảm động, ánh mắt quét về phía những thân ảnh dạo bước mà đến kia, trong con ngươi hiện lên một đạo lãnh mang đáng sợ.
- Nếu như ta rời đi, các ngươi lập tức đi.
Tần Vấn Thiên nhìn mọi người nói, sau đó bước ra, trong mắt lóe lên một đạo yêu mang.
Hắn bước ra, đối mặt mọi người, sau cùng phun ra thanh âm trầm thấp, trong nháy mắt, thanh âm câu thông thiên địa, một cỗ lực lượng bành trướng từ trên trời giáng xuống.
- Ầm ầm...
Vùng hư không này đột nhiên rung lên, Yêu khí điên cuồng nộ khiếu, tụ tập về phía Tần Vấn Thiên, một cỗ yêu phong đáng sợ tàn phá bừa bãi.
- Yêu Thần Chi Ngâm, Cổ Niệm Thông Thiên...
Trong con ngươi của Tần Vấn Thiên hiện lên một đạo yêu quang khiến người ta sợ hãi, chỉ thấy hắn ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, niệm thông thiên địa, Yêu khí bát phương tụ đến, yêu phong khủng bố, làm cho mọi người cảm giác toàn thân lạnh run, đây là lực lượng gì?
- Chuyện gì xảy ra?
Trên chiến đài Chu Tước, yêu phong đáng sợ, trường bào của đám người Âu Dương Cuồng Sinh tung bay, con ngươi như không thể mở ra, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Tần Vấn Thiên, lộ ra thần sắc kinh hãi, tại sao có thể như vậy, Tần Vấn Thiên đang sử dụng lực lượng nào?
Một tiếng hí dài, thiên địa run rẩy, trên Chiến đài Chu Tước có hình bóng Chu Tước khủng bố tái hiện, rực rỡ vô biên, mảnh không gian này, như hóa thành thế giới Luyện Ngục.
- Chuyện này...
Ngẩng đầu, mọi người thấy thân thể Luyện Ngục Chu Tước trôi nổi giữa không trung, thân thể của nó lại bốc cháy lên, Chu Tước hư ảnh vô cùng to lớn, xuất hiện ở trên không nó, cả vùng không gian điên cuồng run rẩy, đại địa đổ sụp, rít gào.
- Động thủ!
Những người kia thấy một màn như vậy liền hóa thành lưu quang, vọt tới đám người Tần Vấn Thiên, chỉ thấy một tiếng hí đáng sợ rung động thiên địa, Chu Tước Trận Linh biến mất lại lần nữa từ trong hư vô xuất hiện, quan sát chúng sinh.
- Ầm!
Một cơn lốc trực tiếp đánh vào trên người Tần Vấn Thiên, làm cho hắn kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể bị đánh bay, Yêu Thần Tế bị cắt đứt.
Ngẩng đầu, ánh mắt của hắn nhìn Luyện Ngục Chu Tước trong hư không, ánh mắt xích hồng:
- Ta có thể hóa Yêu, vì sao ngươi muốn như vậy?
- Ngươi, không muốn làm Yêu.
Một thanh âm truyền vào nội tâm Tần Vấn Thiên, giờ khắc này, hắn lại nghe được tiếng lòng của Luyện Ngục Chu Tước.
Tần Vấn Thiên nhìn thấy, trong tròng mắt Luyện Ngục Chu Tước có vệt nước mắt, có không nỡ thật sâu, nó đã không phải Linh thể, mà là sinh mệnh.
Một chưởng ấn khiến người ta sợ hãi chém giết đến, lao thẳng tới Tần Vấn Thiên, thân ảnh Luyện Ngục Chu Tước lóe lên, vọt thẳng đến trước người, nổ vang ầm ầm, thân thể của nó bị đánh lui, phun ra máu tươi, nhưng thân thể nó thiêu đốt như trước, Chu Tước hư ảnh càng thêm khổng lồ.
- Ngươi muốn chết.
Chưởng ấn của cường giả Trần gia như chất chứa đại nhật chi uy khủng bố, từ trên thiên khung ép xuống, thanh âm ầm ầm đáng sợ hủy thiên diệt địa, trấn áp xuống.
Luyện Ngục Chu Tước gầm thét, xung kích mà ra, ầm ầm... thân thể của Luyện Ngục Chu Tước như muốn tan vỡ, nhưng nó lại không sợ hãi.
Rên rỉ một tiếng, Luyện Ngục Chu Tước quay đầu lại, nhìn Tần Vấn Thiên thật sâu, dường như đó là quyến luyến.
Quang mang lóng lánh, Luyện Ngục Chu Tước hóa thành một vệt sáng, vọt thẳng vào trong hư không, đưa về trong Chu Tước chi linh, trong nháy mắt, ánh sao vô tận lóng lánh, cả phiến thiên khung như hóa thành Luyện Ngục không gian.
Luyện Ngục Tinh Tượng hiện, trong hư không, có Luyện Ngục Chi Hỏa đáng sợ điên cuồng gào thét, mảnh thiên địa này, triệt để hóa thành hắc ám.
- Chuyện gì xảy ra?
Trong nháy mắt này, mọi người đều ngẩng đầu nhìn hư không, chỉ thấy nơi đó có một Chu Tước chi linh khổng lồ mở mắt, che khuất bầu trời, cả không gian điên cuồng run rẩy, nơi này, như lần thứ hai hóa thành cổ trận.
- Luyện Ngục!
Tần Vấn Thiên nhìn về phía bầu trời, nội tâm run rẩy, nhìn Trận Linh cường đại kia, trong lòng của hắn lại chỉ có bi thương.
Hắn vốn hoàn toàn không coi Luyện Ngục Chu Tước là Linh thể, mà là đồng bọn, nó đối với mình là quyến luyến, không nỡ, ánh mắt sau cùng kia, khiến lòng người tan nát.
Chỉ vì hắn không muốn làm Yêu, Luyện Ngục Chu Tước hiến tế mình.
Thời khắc này, Chu Tước khổng lồ quét về phía chiến đài Chu Tước, ánh mắt lạnh như băng không có bất kỳ tình cảm, từng đạo Luyện Ngục Chi Hỏa từ trên trời giáng xuống, bắn về phía cường giả Trần gia, thân thể cường giả kia lập loè, chạy gấp ra xa, nhưng Luyện Ngục Chi Hỏa vô tận bao hắn lại, hóa thành Luyện Ngục chi liên, xoắn giết.
Tiếng kêu thảm thiết truyền ra, cường giả Thiên Cương cảnh kia, ở trong Luyện Ngục chi liên hóa thành bụi bặm!
Một tiếng vang thật lớn, Giám Thiên Thần Bia đứng ở trên chiến đài Chu Tước, quang mang lưu chuyển, bên trong có vô tận quang văn, như có thể chia Thần bia ra làm chín.
Tất cả chín tấm Thần bia quang hoa đều bất đồng, hơn nữa, Cổ niệm lực trong đó cũng bất đồng.
- Nếu tiền bối là người Đại Hạ Cổ Hoàng Triều, tại sao Giám Thiên Thần Bia lại ở trong tay ta, chẳng lẽ tiền bối không biết khẩu quyết triệu hoán Thần bia?
Tần Vấn Thiên ngửa đầu nhìn kim bào trung niên trong hư không, lạnh lùng mở miệng, chỉ thấy trung niên cười lạnh một tiếng, cước bộ đạp một cái, trong nháy mắt, Tần Vấn Thiên kêu lên một tiếng đau đớn, như một cước kia, trực tiếp đạp ở trong lòng hắn.
- Ầm!
Trong hư không, cước bộ của kim bào trung niên xuống một bước nữa, không chỉ Tần Vấn Thiên, mọi người đứng ở trên Chiến đài Chu Tước, tất cả đều miệng phun máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Thực lực sai biệt quá lớn, không ở cùng cấp độ.
- Đoạt Thần bia của ta, ngươi thật lớn mật.
Kim bào trung niên lạnh lùng mở miệng, bàn tay trảo một cái, như xuất hiện Tinh Thần đại chưởng ấn, trực tiếp chụp vào Giám Thiên Thần Bia.
Trên Giám Thiên Thần Bia, ánh sao đại phóng, quang mang đáng sợ đau đớn con ngươi người, đột nhiên, Giám Thiên Thần Bia trực tiếp biến mất, trong nháy mắt, xuất hiện ở trước người kim bào trung niên, một đạo kiếm quang trảm xuống, nở rộ, chém đứt hư không, một đạo kiếm mang kia trực tiếp vắt ngang thiên địa, uy thế không biết đáng sợ như thế nào.
- Đấu Chuyển Tinh Di, Ỷ Thiên Kiếm!
Mọi người lộ ra khiếp sợ, Giám Thiên Thần Bia có thể phát huy Đại Hạ tuyệt học.
Một giọt máu tươi xuất hiện ở trên Thần bia, Thần bia hấp thu máu tươi, lộ ra uy thế ngập trời.
Thần sắc của kim bào trung niên đột nhiên ngưng lại, vô cùng sắc bén, lạnh lùng nói:
- Cổ niệm mấy ngàn năm trước như trước bất diệt, ngươi còn muốn lật trời.
Dứt lời, kim bào trung niên vỗ ra một chưởng, một chưởng tùy ý, như có Chí Tôn xuất hiện, hỏa diễm yên diệt thiên địa.
- Phốc xuy...
Kiếm đoạn hư không, chưởng ấn vỡ vụn, thân hình kim bào trung niên lui về phía sau, chỉ thấy Giám Thiên Thần Bia phát ra một tiếng gầm thê lương, một chưởng ấn huyết sắc như từ bát phương thiên địa tuôn ra, thần sắc đám người kia đại biến, thân thể lui nhanh, điên cuồng phóng ra khí thế khủng bố.
Cổ ấn từ trên trời giáng xuống như có từng giọt máu tươi nhỏ rơi ở trên người, có người không tránh kịp, bị vết máu đánh trúng. Trong nháy mắt, huyết nhục ăn mòn với tốc độ kinh khủng, nháy mắt ngắn ngủi liền hóa thành xương khô, sinh cơ không còn, lực lượng bá đạo làm cho người kinh hãi run sợ.
- Cửu đại tuyệt học… Huyết Chi Chú Ấn.
- Cổ niệm thật mạnh, Cổ niệm của Giám Thiên Thần Bia, như có oán khí ngập trời, vào thời khắc này bạo phát.
Mọi người chỉ cảm thấy tâm thần run rẩy dữ dội, nhưng những người đó cũng có nhiều hạng người cường đại, chỉ thấy bọn họ tế ra Thần binh đáng sợ, đột nhiên trong hư không xuất hiện từng cổ bia to lớn, kinh văn vô tận từ trong cổ bia nở rộ, hóa thành lực lượng phong ấn đáng sợ, muốn phong ấn Giám Thiên Thần Bia.
Giám Thiên Thần Bia điên cuồng tán loạn, trong hư không bỗng nhiên có lôi quang lóng lánh, một đạo Lôi Thần Trảm từ trên trời giáng xuống, trong nháy mắt trảm một người thành hai đoạn, Giám Thiên Thần Bia đánh tới lỗ hổng kia.
Kim bào trung niên nổi giận gầm lên một tiếng, đột nhiên trong cơ thể hắn như xuất hiện một thanh Cự Kiếm, lưu chuyển ánh sao vô tận.
- Ô...ô...n...g!
Cự Kiếm đứng sừng sững hư không, trấn thủ chỗ hổng, Giám Thiên Thần Bia không xông ra được, điên cuồng công kích.
- Bắt bọn họ, phải bắt sống.
Kim bào trung niên quát lạnh một tiếng, thời điểm đối phó Giám Thiên Thần Bia, ánh mắt quét về phía chư thế lực ở trên hành lang hư không.
Thiên Cơ lão nhân nhíu mày, chỉ thấy người Trần gia muốn bước đi.
- Thiên Mệnh bảng đại chiến hắn đoạt thứ nhất, bọn ngươi ở thời khắc này ra tay, tựa hồ không thích hợp.
Thiên Cơ lão nhân chậm rãi mở miệng, hình như có ý ngăn cản.
- Tiền bối quá mức khách khí, mặc dù người này đoạt Thiên Mệnh bảng thứ nhất, nhưng phẩm hạnh không tốt, đánh cắp Thần bia của Trần gia ta, tâm tính này, phải bắt lại thẩm vấn.
Một cường giả của Trần gia mở miệng nói, sau đó nhìn những người khác:
- Chư vị ý như thế nào.
- Cổ bia của Hoa gia ta tựa như cũng bị trộm, phải truy vấn.
Người Hoa gia lạnh lùng mở miệng, cước bộ đi phía trước, tựa như tỏ thái độ.
- Xong việc nơi này, ta có thể trả cổ bia cho chư vị.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn mọi người trong hành lang hư không, trong thần sắc chất chứa lãnh mang.
- Đã làm tặc tử, liền không có chỗ quay đầu, tâm tính như ngươi tất tai họa Đại Hạ, nên sớm diệt trừ.
Một thanh âm lạnh lẽo rơi vào trong tai Tần Vấn Thiên, người nói chuyện chính là người Vương gia.
Các đại thế lực nhao nhao tỏ thái độ, Tần Vấn Thiên thiên phú xuất chúng, lại đắc tội nhiều người, trong lòng bọn họ vốn đều có một chút khúc mắc, mặc dù không có kim bào trung niên, chỉ sợ cũng ở trong tối đối phó Tần Vấn Thiên. Bây giờ có cớ ra tay, sao có khả năng để cho Tần Vấn Thiên bình yên vô sự mang theo quang vinh Thiên Mệnh bảng thứ nhất ly khai Cổ Hoàng cung.
Không nói Tần Vấn Thiên, đám người Mộ Phong, Tần Chính, tất cả đều là nhân vật gần trước của Thiên Mệnh bảng, sau này lớn lên sẽ như thế nào, nếu bây giờ có thể bắt bọn họ giao cho kim bào trung niên xử trí, tất sưu hồn lại diệt.
- Được lắm các thế lực Đại Hạ, xem ra là không thể nhìn người khác được Thiên Mệnh bảng thứ nhất.
Âu Dương Cuồng Sinh liên tục cười lạnh, Tần Vấn Thiên đoạt cổ bia của bọn họ, chỉ là cái cớ mà thôi.
- Xem ra Cổ niệm lực đã cực kỳ yếu ớt.
Vân Mộng Di nhìn Giám Thiên Thần Bia, có cảm giác thất vọng mất mát.
Giám Thiên Thần Bia của Đại Hạ ngày trước, bây giờ lại bị vài Thiên Cương cảnh cản trở.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên lập loè, mở miệng nói:
- Các ngươi đều đi đi.
Chuyện này bởi vì hắn mà ra, những người này đều nhằm vào hắn mà tới.
- Đã đứng ở chỗ này, sẽ không tính toán đi.
Âu Dương Cuồng Sinh đảo qua những người kia, sau đó ánh mắt nhìn Âu Dương thế gia.
- Cuồng Sinh, trở về.
Thúc phụ của Âu Dương Cuồng Sinh hô, nhưng thấy Âu Dương Cuồng Sinh khẽ lắc đầu, thúc phụ của hắn liền nhìn người khác nói:
- Mong chư vị chớ tổn thương cháu ta.
- Đệ tử ta cũng ở đó.
Huyền Âm Điện, sư tôn của Bạch Tình từ tốn nói.
Thời khắc này, người đối phó Tần Vấn Thiên đều là người của bảy đại tộc, bọn họ ngăn cản không được, dù sao không có khả năng bởi vì hậu bối, bọn họ lại khai chiến với bảy đại tộc, làm như thế, quá không lý trí.
- Bạch Lộc Di, đi.
Tần Vấn Thiên không muốn liên lụy người khác, nhìn về phía Bạch Lộc Cảnh cùng Bạch Lộc Di, chỉ thấy Bạch Lộc Di khẽ lắc đầu, nàng không đi.
- Hô...
Trong lòng Tần Vấn Thiên cảm động, ánh mắt quét về phía những thân ảnh dạo bước mà đến kia, trong con ngươi hiện lên một đạo lãnh mang đáng sợ.
- Nếu như ta rời đi, các ngươi lập tức đi.
Tần Vấn Thiên nhìn mọi người nói, sau đó bước ra, trong mắt lóe lên một đạo yêu mang.
Hắn bước ra, đối mặt mọi người, sau cùng phun ra thanh âm trầm thấp, trong nháy mắt, thanh âm câu thông thiên địa, một cỗ lực lượng bành trướng từ trên trời giáng xuống.
- Ầm ầm...
Vùng hư không này đột nhiên rung lên, Yêu khí điên cuồng nộ khiếu, tụ tập về phía Tần Vấn Thiên, một cỗ yêu phong đáng sợ tàn phá bừa bãi.
- Yêu Thần Chi Ngâm, Cổ Niệm Thông Thiên...
Trong con ngươi của Tần Vấn Thiên hiện lên một đạo yêu quang khiến người ta sợ hãi, chỉ thấy hắn ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, niệm thông thiên địa, Yêu khí bát phương tụ đến, yêu phong khủng bố, làm cho mọi người cảm giác toàn thân lạnh run, đây là lực lượng gì?
- Chuyện gì xảy ra?
Trên chiến đài Chu Tước, yêu phong đáng sợ, trường bào của đám người Âu Dương Cuồng Sinh tung bay, con ngươi như không thể mở ra, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Tần Vấn Thiên, lộ ra thần sắc kinh hãi, tại sao có thể như vậy, Tần Vấn Thiên đang sử dụng lực lượng nào?
Một tiếng hí dài, thiên địa run rẩy, trên Chiến đài Chu Tước có hình bóng Chu Tước khủng bố tái hiện, rực rỡ vô biên, mảnh không gian này, như hóa thành thế giới Luyện Ngục.
- Chuyện này...
Ngẩng đầu, mọi người thấy thân thể Luyện Ngục Chu Tước trôi nổi giữa không trung, thân thể của nó lại bốc cháy lên, Chu Tước hư ảnh vô cùng to lớn, xuất hiện ở trên không nó, cả vùng không gian điên cuồng run rẩy, đại địa đổ sụp, rít gào.
- Động thủ!
Những người kia thấy một màn như vậy liền hóa thành lưu quang, vọt tới đám người Tần Vấn Thiên, chỉ thấy một tiếng hí đáng sợ rung động thiên địa, Chu Tước Trận Linh biến mất lại lần nữa từ trong hư vô xuất hiện, quan sát chúng sinh.
- Ầm!
Một cơn lốc trực tiếp đánh vào trên người Tần Vấn Thiên, làm cho hắn kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể bị đánh bay, Yêu Thần Tế bị cắt đứt.
Ngẩng đầu, ánh mắt của hắn nhìn Luyện Ngục Chu Tước trong hư không, ánh mắt xích hồng:
- Ta có thể hóa Yêu, vì sao ngươi muốn như vậy?
- Ngươi, không muốn làm Yêu.
Một thanh âm truyền vào nội tâm Tần Vấn Thiên, giờ khắc này, hắn lại nghe được tiếng lòng của Luyện Ngục Chu Tước.
Tần Vấn Thiên nhìn thấy, trong tròng mắt Luyện Ngục Chu Tước có vệt nước mắt, có không nỡ thật sâu, nó đã không phải Linh thể, mà là sinh mệnh.
Một chưởng ấn khiến người ta sợ hãi chém giết đến, lao thẳng tới Tần Vấn Thiên, thân ảnh Luyện Ngục Chu Tước lóe lên, vọt thẳng đến trước người, nổ vang ầm ầm, thân thể của nó bị đánh lui, phun ra máu tươi, nhưng thân thể nó thiêu đốt như trước, Chu Tước hư ảnh càng thêm khổng lồ.
- Ngươi muốn chết.
Chưởng ấn của cường giả Trần gia như chất chứa đại nhật chi uy khủng bố, từ trên thiên khung ép xuống, thanh âm ầm ầm đáng sợ hủy thiên diệt địa, trấn áp xuống.
Luyện Ngục Chu Tước gầm thét, xung kích mà ra, ầm ầm... thân thể của Luyện Ngục Chu Tước như muốn tan vỡ, nhưng nó lại không sợ hãi.
Rên rỉ một tiếng, Luyện Ngục Chu Tước quay đầu lại, nhìn Tần Vấn Thiên thật sâu, dường như đó là quyến luyến.
Quang mang lóng lánh, Luyện Ngục Chu Tước hóa thành một vệt sáng, vọt thẳng vào trong hư không, đưa về trong Chu Tước chi linh, trong nháy mắt, ánh sao vô tận lóng lánh, cả phiến thiên khung như hóa thành Luyện Ngục không gian.
Luyện Ngục Tinh Tượng hiện, trong hư không, có Luyện Ngục Chi Hỏa đáng sợ điên cuồng gào thét, mảnh thiên địa này, triệt để hóa thành hắc ám.
- Chuyện gì xảy ra?
Trong nháy mắt này, mọi người đều ngẩng đầu nhìn hư không, chỉ thấy nơi đó có một Chu Tước chi linh khổng lồ mở mắt, che khuất bầu trời, cả không gian điên cuồng run rẩy, nơi này, như lần thứ hai hóa thành cổ trận.
- Luyện Ngục!
Tần Vấn Thiên nhìn về phía bầu trời, nội tâm run rẩy, nhìn Trận Linh cường đại kia, trong lòng của hắn lại chỉ có bi thương.
Hắn vốn hoàn toàn không coi Luyện Ngục Chu Tước là Linh thể, mà là đồng bọn, nó đối với mình là quyến luyến, không nỡ, ánh mắt sau cùng kia, khiến lòng người tan nát.
Chỉ vì hắn không muốn làm Yêu, Luyện Ngục Chu Tước hiến tế mình.
Thời khắc này, Chu Tước khổng lồ quét về phía chiến đài Chu Tước, ánh mắt lạnh như băng không có bất kỳ tình cảm, từng đạo Luyện Ngục Chi Hỏa từ trên trời giáng xuống, bắn về phía cường giả Trần gia, thân thể cường giả kia lập loè, chạy gấp ra xa, nhưng Luyện Ngục Chi Hỏa vô tận bao hắn lại, hóa thành Luyện Ngục chi liên, xoắn giết.
Tiếng kêu thảm thiết truyền ra, cường giả Thiên Cương cảnh kia, ở trong Luyện Ngục chi liên hóa thành bụi bặm!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.