Thái Cổ Thần Vương

Chương 560: Nghệ xạ cửu thiên

Tịnh Vô Ngân

22/10/2018

Cố Lưu Phong!

Giọng của Quý Phi Tuyết khiến cho ánh mắt mọi người đọng lại rồi nhìn chằm chằm vào nhân vật tuyệt đại phong hoa này. Hôm nay Lưu Phong, Phi Tuyết cùng đến.

Trường bào màu trắng trên người Cố Lưu Phong bay bay, khuôn mặt anh tuấn bình tĩnh như nước không có một chút gợn sóng làm cho lòng của không ít nữ nhân ở các phái lớn bắt đầu xao động.

- Thật anh tuấn, Cố Lưu Phong anh tuấn như trong lời đồn vậy.

Những nữ nhân này thầm nghĩ, vừa nhìn thanh niên áo trắng yên tĩnh này, lòng của bọn họ bị rung động.

Ở Hoàng Cực Thánh Vực, Cố Lưu Phong là nhân vật truyền kỳ, hắn tới đi như gió, hôm nay lại xuất hiện ở nơi này, có lẽ ngày mai ngươi sẽ phát hiện hắn đã ở cách đó mấy vạn dặm.

Cố Lưu Phong chưa từng gia nhập bất kỳ môn phái nào, là nhân vật vô cùng thần bí. Trảm Nguyệt Đao Lạnh, Bình Hồ Đoạn Nguyệt, Xạ Nhật Cung Lương, Nghệ Xạ Cửu Thiên, một cây đao, một cây cung, hắn thành người vô địch trong đám thanh niên cùng thế hệ với hình ảnh đao đoạt mệnh, tiễn câu hồn.

Có người còn so sánh đao của Cố Lưu Phong như con người hắn vậy, ánh đao lưu loát và thê mỹ, tiễn của hắn tiêu sái như phong thái của hắn vậy, dây cung vừa động người đã chết.

Sở dĩ Lưu Phong và Phi Tuyết được đặt chung một chỗ bởi vì Cố Lưu Phong am hiểu đao, Quý Phi Tuyết thì am hiểu kiếm. Đao pháp và kiếm pháp của bọn họ thường được người ta đưa ra so sánh, tuy trong chiến đấu thì Cố Lưu Phong có vẻ mạnh hơn bởi vì tu vi của hắn là Thiên Cương tầng tám, trong khi đó tu vi của Quý Phi Tuyết thấp hơn so với Cố Lưu Phong. Trước đây nghe đồn tu vi của Quý Phi Tuyết là Thiên Cương tầng sáu, nhưng bây giờ, hình như hắn đã bước chân vào Thiên Cương tầng bảy rồi.

Hai người này, nhất là Cố Lưu Phong đều là thần tượng của rất nhiều nữ tử các phái lớn. Ở Hoàng Cực Thánh Vực có rất nhiều tin tức về hắn, có không ít nữ tử ưu tú xinh đẹp các phái lớn chủ động muốn theo đuổi hắn nhưng Cố Lưu Phong lại chuyên tâm vào Võ Đạo, không cầu chuyện nhi nữ tình trường. Thế nên mới có câu Lưu Phong không phong lưu, bình hồ đoạn nguyệt, nghệ xạ cửu thiên để nói về Cố Lưu Phong.

Nhìn một người nam nhân hầu như hoàn mỹ như vậy, có ai mà không thích. Công chúa của các cổ quốc hay Thánh nữ các phái lớn cũng nguyện ý hạ thấp thân phận để gả cho Cố Lưu Phong, các quốc gia hay môn phái đó cũng không ai có ý kiến gì. Nếu có thể kéo được Cố Lưu Phong, một người không môn không phái vào làm người của mình, chẳng lẽ không phải là chuyện vẹn toàn đôi bên hay sao.

Đương nhiên, sự hấp dẫn của Lâm Tiên Nhi cũng không thấp hơn so với Cố Lưu Phong. Cố Lưu Phong là tình lang trong mộng của các nữ nhân thì Lâm Tiên Nhi là mỹ nữ đệ nhất thiên hạ, trời sinh mang theo khí chất nhu nhược động lòng người nên nàng ta là tình nhân trong mộng của vô số nam nhân. Chỉ cần nhìn nàng một cái thì sẽ sinh ra cảm giác muốn bảo vệ nàng. Ngay cả Tần Vấn Thiên cũng có cảm giác như vậy, nếu như luận về vẻ xinh đẹp đơn thuần thì có lẽ Lâm Tiên Nhi không bằng Mạc Khuynh Thành nhưng nói về sự quyến rũ mê người thì nàng lại khiến nam nhân chú ý nhiều hơn.

Mấy nhân vật như vậy cùng xuất hiện ở nơi này làm cho người ta phải điên cuồng. Tất cả mọi người đều xuất hiện sự hưng phấn, ba vị thiên kiêu trấn áp thời đại rồi Tiên nữ Lâm Tiên Nhi của Tiên Nữ Giáo, Thánh nữ Dược Hoàng Cốc là Mạc Khuynh Thành, tất cả đều xuất hiện ở đây, thậm chí nhiều người ở xa đang không ngừng chạy về phía bên này.

Người Trượng Kiếm Tông cũng đến, bọn họ đi theo Quý Phi Tuyết đến đây. Bọn họ đi tới bên cạnh Tần Vấn Thiên, đưa mắt nhìn về phía mấy bóng người đang giằng co phía trước, đó là Quý Phi Tuyết và Đế Thí.

Đương nhiên Tần Vấn Thiên biết Quý Phi Tuyết, người này là đệ tử thân truyền thứ tám của Lăng Thiên Kiếm Chủ. Đoàn Hàn đã từng giới thiệu Tần Vấn Thiên với vị sư huynh này. Tuy rằng tuổi tác của người này nhỏ hơn so với Đoàn Hàn, nhưng bởi vì nhập môn sớm hơn Đoàn Hàn bởi vậy Đoàn Hàn cũng phải gọi người này là bát sư huynh. Do đó Đoàn Hàn là đệ tử thân truyền thứ chín, Quý Phi Tuyết là thứ tám, Lâm Soái là thứ bảy.

Thấy một màn như vậy, mọi người không thể không rõ Tần Vấn Thiên là đệ tử của môn phái nào.

Hóa ra người này tới từ Trượng Kiếm Tông, khó trách lại ngông cuồng như vậy, trực tiếp muốn giết tiểu tổ tông Đế Vũ của gia tộc Đế thị, đệ tử Trượng Kiếm Tông có từng sợ ai.

Với đội hình trước mắt, nếu như Đế Thí không chịu bỏ qua, như vậy kết quả thua thiệt sẽ thuộc về gia tộc Đế thị. Bọn họ không chỉ đối mặt với Dược Hoàng Cốc mà đồng thời còn phải đối mặt với Trượng Kiếm Tông.

Hơn nữa, hình như Lâm Tiên Nhi cũng quen người muốn giết Đế Vũ nên mới gọi hắn là Tần công tử.

Thế là thân phận của Tần Vấn Thiên càng khiến mọi người chú ý hơn. Bọn họ tò mò muốn biết người này có thân phận như thế nào. Hắn và Thánh nữ Dược Hoàng Cốc có quan hệ mờ ám, hai người này như là một đôi uyên ương vậy.

- Người đó là Tần Vấn Thiên, trong Trượng Kiếm Tông, giải mười bốn kiếm, đã bắt tay với Thánh nữ Dược Hoàng Cốc giải độc cho Nhân Hoàng ở Cổ Diệp Quốc, giúp Nhân Hoàng bình ổn phản loạn và lấy tu vi Thiên Cương tầng năm giết Diệp Không Phàm. Còn được sứ giả Tiên Võ Giới đưa Lệnh Tiên Võ Giới, hắn là con nuôi của Nhân Hoàng.



Lúc này trong đám người có một người dáng vẻ thư sinh đang liên tục nói ra thân phận của Tần Vấn Thiên làm cho mọi người đều kinh ngạc. Không ai ngờ thân phận của thanh niên này cũng lớn như vậy.

Sự kiện phản loạn ở Diệp Quốc, bọn họ cũng có nghe nói một chút. Tử Lôi Tông bị khuất nhục, Diệp Không Phàm bị một thanh niên tu vi Thiên Cương tầng năm giết chết, người này còn được Nhân Hoàng thu làm con nuôi và trở thành người yêu của Thánh nữ. Khi tin tức này truyền ra mọi người cũng không cách nào xác định thật giả, nhưng bây giờ thấy Tần Vấn Thiên vì Mạc Khuynh Thành mà suýt nữa giết Đế Vũ thì bọn họ đã rõ là lời đồn này không giả.

Hóa giải mười bốn kiếm, giết Diệp Không Phàm, đệ tử Trượng Kiếm Tông, con nuôi của Nhân Hoàng, người yêu của Thánh nữ Dược Hoàng Cốc, là người có Lệnh Tiên Võ Giới. Xem ra thanh niên này cũng là một nhân vật thiên kiêu, chỉ bởi vì ở cùng với các nhân vật thiên kiêu trấn áp thời đại khác nên ánh sáng mới bị che lấp đi. Nếu như không phải vừa rồi Đế Thí xuất hiện thì hào quang của Tần Vấn Thiên sẽ làm chói mắt cả nơi này, hầu như có thể lấy được mạng của Đế Vũ rồi.

- Càng ngày càng thú vị.

Mọi người nghĩ thầm trong lòng.

- Rút kiếm đi.

Ánh mắt Đế Thí nhìn chăm chăm vào Quý Phi Tuyết nói. Trên người hắn tràn ngập ý chí chiến đấu, ánh sáng xanh lấp lánh, phía sau lưng có hung cầm khổng lồ xuất hiện, dường như có một đôi mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Quý Phi Tuyết.

Gặp phải nhân vật nổi danh ngang mình, Đế Thí không thể không chiến, hắn muốn nhìn xem Quý Phi Tuyết dựa vào cái gì mà nổi danh ngang hắn.

- Vù vù vù...

Kiếm khí gào thét, phía sau lưng Quý Phi Tuyết lại xuất hiện một loạt Cổ Kiếm, Cổ Kiếm vang lên một tiếng. Kiếm ý cực kỳ đáng sợ, người dùng kiếm cực kỳ mạnh, lúc này trên người Quý Phi Tuyết hiện ra một loại khí chất không gì không phá nổi.

Ánh sáng xanh lóe lên, thân thể Đế Thí hóa thành ánh sáng màu xanh lao về phía Quý Phi Tuyết. Tốc độ của ánh sáng rất đáng sợ và mang theo áp bức ngập trời, phù văn màu xanh lấp lánh, Đế Thí vươn bàn tay ra đánh về phía Quý Phi Tuyết, như có một con hung cầm đáng sợ chộp về phía Quý Phi Tuyết, đồng thời kêu lên một tiếng đáng sợ.

Bàn tay Quý Phi Tuyết run lên, xuất hiện kiếm trong tay, trong phút chốc, một ánh kiếm tràn đầy sức mạnh hủy diệt chém thẳng ra ngoài. Móng vuốt sắc bén của hung cầm dường như bị trực tiếp chém đứt.

- Ầm!

Gió dữ cuồn cuộn, sinh ra gió lốc giữa trời đất, có loại yêu khí tung hoành trời đất. Phía trên bầu trời xuất hiện một con hung cầm vô cùng khổng lồ, nó ngưng mắt nhìn xuống phía dưới, hai cánh vỗ mạnh điên cuồng, trong phút chốc như có phù quang lấp lánh, mỗi một phù quang lại hóa thành một con hung cầm lao về phía Quý Phi Tuyết.

- Bất kỳ một con hung cầm nào đều có đủ sức công kích để xé nát một vị cường giả có tu vi Thiên Cương tầng bảy đỉnh phong.

Đám người cảm nhận được sự hung ác kia thì ai nấy đều rung động trong lòng. Lúc này dưới chân Quý Phi Tuyết như có kiếm khí di chuyển, bộ pháp tinh xảo nhưng kiếm pháp lại càng tinh xảo hơn. Hắn không ngừng vung kiếm, không gian trước mặt hắn xuất hiện một mảnh mưa kiếm, như có vạn kiếm xuyên qua, cuối cùng mảnh mưa kiếm này tụ thành một cái thác kiếm chảy ngược dòng nước, xé bỏ tất cả.

- Giết!

Kiếm của Quý Phi Tuyết vừa ra như có tuyết bay ngợp trời, thác kiếm chảy ngược và hung cầm khổng lồ va chạm với nhau phía trên bầu trời. Lập tức có dòng khí hỗn loạn khiến người ta sợ hãi, lóe lên tia sáng lấp lánh rồi thân thể hung cầm bị cưỡng ép chém đứt, như ngay cả trời đất cũng bị cắt ra.

Thân thể Đế Thí lui vào khoảng không, đôi mắt hung ác nhìn chằm chằm Quý Phi Tuyết phía dưới, hai người không thể tổn thương được đối phương.

- Đều là thiên kiêu cả, sao không chờ đợi tranh cao thấp một trận trong hành trình Tiên Võ Giới. Sợ là hôm nay Đế công tử không có cách nào thỏa mãn mong muốn đâu.

Lâm Tiên Nhi dịu dàng nói, Đế Thí đưa mắt nhìn về phía Lâm Tiên Nhi, trong con ngươi lóe lên ánh sáng rực rỡ rồi chợt thấy bóng người hắn lóe lên, trong nháy mắt đã biến mất, xem ra hắn muốn lao về phía Lâm Tiên Nhi rồi.



- Tiên tử có thể gây tai hoạ cho chúng sinh, không bằng trước tiên hãy gây tai hoạ cho Đế Thí ta một chút đi.

Một giọng nói lạnh lẽo truyền ra nhưng sắc mặt Lâm Tiên Nhi không thay đổi, ánh sáng lập lòe rồi tức khắc có rất nhiều phân thân huyễn ảnh của nàng xuất hiện. Sau đó mười ngón tay Lâm Tiên Nhi gảy dây cầm, âm luật chết chóc lao thẳng vào Đế Thí. Nhưng Đế Thí chỉ đưa tay gạt nhẹ một cái, thanh âm chết chóc liên tiếp biến mất.

Ngay sau đó hai cánh hung cầm điên cuồng vỗ mạnh, cơn lốc đáng sợ từ hai cánh phát ra xé nát đám phân thân của Lâm Tiên Nhi. Chỉ nghe được tiếng Lâm Tiên Nhi truyền ra từ tám phía nói:

- Tiên Nhi thuận miệng nói mà thôi, tội gì Đế công tử phải bắt nạt một cô gái yếu đuối như ta chứ.

- Nếu mang được Tiên tử đi, coi như ta đã đạt được mong muốn.

Đế Thí mở miệng bá đạo, hắn lại còn muốn bắt Lâm Tiên Nhi, có thể nói tính cách hắn và đệ đệ Đế Vũ không có gì khác nhau.

Ở nơi xa, Cố Lưu Phong vẫn bình tĩnh đứng đó như trước. Chỉ thấy lúc này phía trên trường bào màu trắng như có cơn gió thổi phất qua rồi xuất hiện ánh sáng lấp lánh, trong tay hắn xuất hiện một cây cung tiễn, đó là Xạ Nhật Cung Tiễn.

- Ầm!

Đúng lúc này ánh mắt Đế Thí chuyển qua, hắn có cảm giác mình đang bị một loại hơi thở vô cùng nguy hiểm khóa chặt lại. Sau khi đưa mắt nhìn Cố Lưu Phong thì thấy có một mũi tên đang ngắm về phía hắn, rõ ràng hai người cách nhau mấy ngàn mét mà lại giống như gần trong gang tấc vậy.

- Hả?

Đám người xem chiến ai nấy cũng nhìn chằm chằm về phía Cố Lưu Phong. Chỉ thấy lúc này Cố Lưu Phong đứng đó, trường bào bay bay, dáng người vô cùng tuấn tú tao nhã, sau đó hắn thả tay, một mũi tên rời cung bắn tới. Mũi tên này như trực tiếp xuyên qua không gian, trong phút chốc đã xuất hiện trước mặt Đế Thí, tốc độ của mũi tên này khiến rợn cả người.

Đế Thí lui nhanh người ra phía sau, tốc độ của hắn cũng cực kỳ mau lẹ nhưng vẫn không nhanh hơn được một mũi tên kia. Thấy vậy, Đế Thí gầm lên một tiếng nổi giận, rồi bàn tay hóa thành màu xanh, lộ ra ý chí quyết thắng, đẩy về phía trước chặn lại mũi tên đang bay tới. Từ trên tay hắn, từng tia phù quang lấp lánh hóa thành hung cầm lao lên ngăn cản mũi tên, vang lên mấy tiếng phập phập, từng con hung cầm bị bắn xuyên qua, nhưng tranh thủ cơ hội đó, Đế Thí vội né tránh sang một bên.

Xoẹt một tiếng, một tia máu tươi nở rộ trên hư không, mọi người nhìn thì thấy bờ vai Đế Thí đã bị mũi tên sượt qua làm trầy da, để lộ ra một vết máu.

- Thật mạnh.

Không gian xung quanh cực kỳ yên tĩnh. Mũi tên của Cố Lưu Phong được xưng là có thể bắn chín mặt trời, tuyệt không phải hư danh. Tuy rằng cảnh giới tu vi của hắn không bằng Đế Thí nhưng có thể dùng một tên bắn Đế Thí bị thương. Thực lực mạnh mẽ như vậy làm cho tim của đám người đập rộn lên, nhất là ánh mắt đám nữ tử nhìn Cố Lưu Phong lúc này càng thêm khác thường.

Nhưng mà đôi mắt anh tuấn của Cố Lưu Phong lại không dao động chút nào, chỉ thấy hắn thu hồi cung tiễn như vừa làm một việc vô cùng bình thường vậy, cứ thế xoay người bỏ đi.

- Tiên Nhi đa tạ Cố công tử.

Lâm Tiên Nhi nhìn theo bóng người rời đi, trong con ngươi xinh đẹp hiện lên chút vẻ khác lạ. Lưu Phong không phong lưu, tuy Cố Lưu Phong bắn ra một mũi tên cứu nàng nhưng lại chưa từng liếc nhìn nàng một cái.

- Cố Lưu Phong.

Đế Thí nhìn theo bóng người đã đi xa, trong mắt tràn đầy ý chí chiến đấu, đưa tay sờ sờ vết máu trên đầu vai. Nơi đó như có một loại sức mạnh ăn mòn đáng sợ, chính là loại sức mạnh này đã làm cho mũi tên có khả năng trực tiếp phá vỡ phòng ngự thân thể hắn, một tên thấy máu.

Đao và tiễn của Cố Lưu Phong lợi hại, một kích thôi cũng đủ để phong hầu!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thái Cổ Thần Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook