Thái Cổ Thần Vương

Chương 706: Run rẩy đi (2)

Tịnh Vô Ngân

20/11/2019

 

- Ô..n..g. 

 

Từng đạo tiên quang lóng lánh xuất hiện, mỗi một đạo tiên quang đều như đâm vào tròng mắt người ta. Chẳng qua là trong sát na, có rất nhiều thân ảnh trực tiếp từ trên trời giáng xuống và không ngừng hàng lâm. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi đã có mấy chục người hạ xuống nhưng xem ra số lượng người đến đây vẫn còn chưa hết. 

 

- Ô..n..g. 

 

- Ô..n..g. 

 

- Ô..n..g. 

 

 

Càng ngày càng có nhiều cường giả xuất hiện khiến mảnh không gian nơi đây như có chút chật hẹp và bầu không khí trong mảnh không gian này cũng như hít thở không thông vậy. Trên người tất cả những thân ảnh phủ xuống nơi này đều có Tiên hoàn lượn lờ, như vậy tất cả đều có tu vi cảnh giới Tiên Đài cảnh rồi. 

 

- Chuyện gì xảy ra vậy, đây không phải là thổ dân thế giới bình thường hay sao, sao bỗng nhiên lại xuất hiện nhiều Tiên Nhân như vậy? 

 

Ánh mắt của thanh niên cầm đầu Chiến Tiên Cung như đọng lại, thế lực xưng bá tại cái thế giới thổ dân này như Hoàng Cực Thánh Tông cũng không có khả năng có nhiều cường giả mạnh mẽ như vậy. 

 

Thần sắc hai đời Thánh Hoàng cũng đều sửng sốt, nụ cười của Hàn Tiên thì cứng ngắc lại ở trên mặt. Những cường giả này hiển nhiên là đều nhằm vào bọn hắn, khí tức của những cường giả này đều đang khóa chặt bọn hắn lại. 

 

Tuy nhiên không chỉ có bọn hắn, ngay cả đám người Lý Mộ Bạch cùng Dược Hoàng đều sửng sốt. Không có ai biết được sự tồn tại của Đế Thiên, vừa mới rồi Tần Vấn Thiên một mực nói nhanh lên rồi sắp đến rồi thì căn bản bọn hắn đều không tin nhưng cũng không hiểu vì cái gì mà Tần Vấn Thiên lại nói như vậy. Nay một màn trước mắt đã trực tiếp làm cho bọn hắn kinh ngạc đến ngây người rồi lại liên tưởng đến những gì Tần Vấn Thiên đã nói thì xem ra những cường giả này có quan hệ với Tần Vấn Thiên rồi? 

 

- Chúng ta chính là người Chiến Tiên Cung ở Tiên Vực, không biết có chuyện gì ảnh hưởng đến chư vị hay không ? 

 

Thanh niên cầm đầu nhìn về phía đoàn người Đế Thiên chắp tay nói, ngữ khí cực kỳ khách khí, không còn chút kiêu căng nào như lúc trước. Tuy nhiên chỉ thấy trong đám Tiên Nhân có một người mang mặt nạ màu xanh, trên người khoác áo giáp màu vàng đi lên, toàn thân hắn chỉ để lộ ra đôi mắt với ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo. Hai con ngươi phảng phất như không giống người bình thường, đó là một đôi nhãn đồng vô cùng đặc biệt. 

 

Người thần bí này có thể là nhân vật cầm đầu của đám người này. 

 

- Mạo muội quấy rầy các hạ rồi. 

 

Thanh niên Chiến Tiên Cung nhìn Đế Thiên nói. 

 

Đế Thiên đưa mắt chậm rãi chuyển qua nhìn về phía Tần Vấn Thiên , hai người vốn là một, hắn chính là Tần Vấn Thiên, nếu như bí mật này không thể bại lộ, vậy thì trò hay này phải diễn rồi. 

 

- Ngươi đã đến rồi. 

 

Tần Vấn Thiên bình tĩnh mở miệng nói, lời nói vừa ra tức khắc làm cho các cường giả Chiến Tiên Cung run lên. Thanh âm Tần Vấn Thiên rất bình tĩnh, phảng phất như là gặp lại bằng hữu quen biết nhiều năm rồi vậy. 

 

- Nên xử trí như thế nào đây. 

 

Đế Thiên lạnh lùng hỏi mặc dù xử trí như thế nào hắn đương nhiên đã sớm biết rồi, đó là giết không tha. 

 



Ánh mắt Tần Vấn Thiên chậm rãi chuyển qua nhìn về phía thanh niên Chiến Tiên Cung kia, thanh âm lạnh như băng nói : 

 

- Ta đã nói rồi, kiếm này ngươi cầm không nổi đâu. 

 

Nói xong Tần Vấn Thiên lại nhìn về phía Hàn Tiên nói : 

 

- Ngươi sẽ chết cực kỳ thảm. 

 

Sau cùng ánh mắt của hắn nhìn về phía hai đời Thánh Hoàng lạnh lẽo nói : 

 

- Từ hôm nay trở đi, Hoàng Cực Thánh Tông sẽ bị xóa tên tại Hoàng Cực Thánh Vực. Tất cả những gì thuộc về Hoàng Cực Thánh Tông nay sẽ thuộc về Dược Hoàng Cốc, lũ ngu xuẩn các ngươi đã hại chết một cái tông môn rồi. 

 

- Giết không tha, không chừa một mống. 

 

Thanh âm Tần Vấn Thiên lạnh như băng vang vọng cả thiên địa làm cho toàn thân đám cường giả Chiến Tiên Cung ai nấy đều phát lạnh. 

 

Đám cường giả Chiến Tiên Cung đưa mắt nhìn nhìn về phía Đế Thiên, người này mới nên là người ra lệnh chứ? 

 

- Các hạ, có lời có thể nói có thể đàm phán, nếu như chúng ta có chỗ đắc tội thì chúng ta cũng có thể đền bù. 

 

Tuy nhiên ánh mắt Đế Thiên vẫn lạnh lùng mở miệng nói : 

 

- Lời của hắn chính là lời ta muốn nói, giết không tha, không chừa một mống. 

 

- Đã lâu không có hoạt động gân cốt đây. 

 

Một tiếng cười lạnh truyền ra rồi cả mảnh thiên địa này đều hóa thành thế giới lĩnh vực, tất cả đều là màu đỏ như hỏa ngục, như cổ đằng thế giới, hỏa diễm bao phủ toàn bộ thiên địa rồi một đám cổ đằng bay đến chỗ đám cường giả Chiến Tiên Cung mà bao phủ lấy. 

 

Những người khác cũng lần lượt phát ra Tiên uy của bọn hắn. Trong một sát na này, sắc mặt cường giả Chiến Tiên Cung ai nấy cũng lộ ra vẻ tuyệt vọng vì thực lực của đối phương thật mạnh, trong số các cường giả do Đế Thiên đưa tới có người thậm chí đã đúc thành nhiều tầng Tiên đài rồi. 

 

- Chúng ta là Chiến Tiên Cung tại Tiên Vực, các ngươi thật sự muốn ra tay giết tuyệt thế sao? 

 

Thanh niên cường giả gầm lên nói rồi hắn nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, lạnh lùng uy hiếp nói : 

 

- Ta mặc kệ những người này là ai, các ngươi đã nghĩ kỹ về hậu quả chưa. 

 

Tuy nhiên thần sắc Tần Vấn Thiên vẫn lạnh lẽo nhìn Đế Thiên nói: 

 

- Vậy hãy để cho bọn hắn nhìn một chút, Chiến Tiên Cung bọn hắn có dám tới đây trả thù hay không. 

 

- Tốt. 

 



Đế Thiên gật đầu, nói: 

 

- Chư vị cùng xuất hiện đi. 

 

- Ha ha, thật hung hăng càn quấy a, Chiến Tiên Cung là cái thế lực gì vậy? 

 

Có tiếng cười bừa bãi truyền ra rồi lại là từng cỗ khí tức làm cho người ta hít thở không thông truyền đến, chỉ thấy trong cái lĩnh vực thế giới này lại không ngừng có cường giả khác xuất hiện, hơn mười vị, trăm vị... Thậm chí là càng nhiều hơn nữa, có thể nói là trong toàn bộ thế giới này phảng phất như đều là Tiên Cảnh cường giả. 

 

Thanh niên Chiến Tiên Cung toàn thân phát run mà toàn thân hai đời Thánh Hoàng của Hoàng Cực Thánh Vực càng xụi lơ, người không vận được một tia lực lượng nào. Làm sao lại như vậy, làm sao có thể chứ, những cường giả này là từ đâu tới? 

 

- Trái tim của ta a. 

 

Lý Mộ Bạch nuốt nước miếng ực một cái, trong miệng cảm thấy một trận miệng đắng lưỡi khô rồi hai mắt tỏa sáng nhìn Tần Vấn Thiên. Gia hỏa này kết giao bằng hữu nơi nào mà sao lại có thể hiệu lệnh cho nhiều nhân vật Tiên Cảnh như vậy? 

 

Lẽ nào đây là sư môn mà Tần Vấn Thiên đề cập qua với hắn? 

 

Đúng vậy, lần trước Tần Vấn Thiên có nói qua chuyện bái sư nhưng không có nói rõ, xem ra là rất thần bí. 

 

Tuy nhiên không chỉ có Lý Mộ Bạch mà ngay cả Dược Hoàng cũng nghĩ như vậy, xem ra tiểu gia hỏa này còn có không ít bí mật a. 

 

- Giết, giết, không chừa một mống, người này, ta muốn hắn thiên đao vạn quả mà chết. 

 

Tần Vấn Thiên chỉ vào Hàn Tiên nói, nghe vậy sắc mặt Hàn Tiên trắng bệch như tờ giấy trắng. 

 

- Tốt. 

 

Chư Tiên cười nói rồi lập tức giết tới, trong khi đó đám cường giả Chiến Tiên Cung lại đứng ngây ra đó mà toàn thân run rẩy. Bọn hắn thậm chí còn quên cả phản kháng mà làm sao để phản kháng đây? Đối phương có rất nhiều nhân vật có tu vi cảnh giới cao hơn bọn hắn, nhân số cũng đủ để trực tiếp nhấn chìm bọn hắn, số lượng nhân thủ này đã đủ để có thể đối kháng với một Chiến Tiên Cung rồi! 

 

- Một thế giới nhỏ bé kỳ lạ, ta dĩ nhiên đến một thế giới nhỏ bé phi thường kỳ lạ. 

 

Thanh niên Chiến Tiên Cung vô cùng phẫn nộ nói rồi đưa mắt nhìn nhìn chằm chằm vào Hàn Tiên cùng lão Thánh Hoàng Tể Giang mà giận dữ hét nói : 

 

- Hai tên hỗn trướng các ngươi, để cho ta chết tại nơi này a, ta không cam lòng a, ta còn muốn truy cầu cảnh giới càng cao hơn. 

 

Tại Chiến Tiên Cung hắn là một trong các nhân vật có thiên phú cực tốt, tuổi còn trẻ, tu vi lại cường đại, cứ như vậy không giải thích được chết tại cái thế giới thổ dân này khiến trong lòng hắn cực kỳ không cam lòng. Nếu là như vậy thì vận mệnh của hắn đã được quyết định! 

 

  

 

 

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thái Cổ Thần Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook