Chương 841: Vân Thiên chiến đài (2)
Tịnh Vô Ngân
20/11/2019
Đoàn Hồng kích hoạt Thiên Tượng Tinh Thần của mình, trong hư không xuất hiện một dãy núi cổ đáng sợ, mỗi một đỉnh núi dường như cao tới hơn trăm trượng, bàn tay Đoàn Hồng khẽ phẩy, đám núi cổ này liền rơi thẳng xuống, đánh thẳng về phía những Khôi Lỗi chiến binh, tiếng vang đinh tai nhức óc truyền ra, chỉ lát sau, người chủ trì chiến đấu liền hô ngừng, tuyên bố Đoàn Hồng đã qua khảo hạch, mấy người còn lại có người rớt cũng có người được thông qua như hắn.
Đoàn Hồng của gia tộc Đoàn thị, nghe đồn hắn là người có thiên phú kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ của gia tộc.
Dù là Nghệ Trường Phong hay là Đoàn Hồng đều lấy tư thế cực kỳ mạnh mẽ để thông qua sơ tuyển. Khu vực tập trung những cường giả đã thông qua vòng sơ tuyển có khoảng hơn tám mươi người tụ tập, nhìn sơ qua, chỉ có khoảng một hai người có được khí chất giống Nghệ Trường Phong và Đoàn Hồng mà thôi.
Vòng khảo hạch sơ tuyển vẫn tiếp tục, số lượng bị đào thải nhiều hơn thông qua rất nhiều, cả trong nhóm người của Thư Viện Vạn Thánh cũng có không ít bị đào thải đi.
- NHững người dám đến tham gia sơ tuyển đều khá tự tin với sức chiến đấu của bản thân mình nhưng tỉ lệ đào thải vẫn cao như thế chứng tỏ rằng nếu thành Vân Châu không tổ chức sơ tuyển kỹ lưỡng vòng ngoài như thế này thì các vòng sau sẽ rất khó thực hiện.
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng.
Lúc này cường giả Tiên Đài đang chủ trì chiến đấu đưa ngón tay chỉ về phía Mộ Nham, nói:
- Bốn người các ngươi, bước ra khỏi hàng.
Bốn người Tần Vấn Thiên có tu vi không giống nhau nên đều bị phân đến trước những Khôi Lỗi khác nhau. Khôi Lỗi trước mặt Tần Vấn Thiên rất chói mắt, thêm cả thần binh có lực công kích và phòng ngự đều rất mạnh.
- OÀnh.
Thân thể Tần Vấn Thiên xông lên trước, lòng bàn tay có quang đáng sợ lưu động, vô cùng lộng lẫy, hắn đánh mạnh một chưởng về phía trước, chưởng ấn vừa phát ra, Khôi Lỗi trước mắt liền nâng thần binh trong tay đỡ chưởng của Tần Vấn Thiên, những tiếng ầm ầm liên tục truyền ra, cánh tay của Khôi Lỗi chiến bị phá nát, lan tràn tới thân thể, Tần Vấn Thiên nhanh chóng thu hồi sức mạnh, không đánh vỡ nó.
- Thông qua.
Người Chủ trì chiến đấu lấy Khôi Lỗi đi, mở miệng nói, gần như cùng lúc đó, Mộ Nham Tử Tình Hiên, Quân Mộng Trần đều đánh bại Khôi Lỗi chiến binh trước mặt mình, một màn này khiến cho không ít người phải đưa mắt nhìn lại nhóm người trên đài lúc này, ánh mắt bọn họ hơi híp lại, thầm nghĩ bốn người kia là thiên kiêu của thế lực nào, sao lại có thực lực lợi hại như vậy.
- Tốt lắm, dẫn bọn họ vào thành đi.
Lúc Tần Vấn Thiên và nhóm người thông qua khảo hạch được tập trung lại cùng một chỗ, liền có cường giả Tiên Đài đến dẫn bọn họ đi thẳng vào thành, người trấn giữ của thành lúc này mới lui xuống, cho bọn họ bước vào thành Vân Châu.
Trong thành, có người tiếp ứng, là một người cưỡi chim khổng lồ đặc biệt đến để tiếp dẫn những cường giả đã thông qua khảo hạch lần này.
- Lên đi.
Cường giả Tiên Đài cưỡi phi cầm lên tiếng nói, mọi người nhanh chóng bước lên con Phi Ưng khổng lồ, chỉ chớp mắt sau, Phi Ưng đã cất tiếng hét dài cưỡi mây lao vút lên khoảng không của thành Vân Châu.
- Tiền bối, chúng ta đi đâu vậy?
Quân Mộng Trần nóng vội hỏi.
- Thánh Địa chiến đấu của thành Vân Châu, đài chiến đấu Vân Thiên, vòng tuyển chọn kế tiếp sẽ diễn ra ở chiến đài Vân Thiên.
Cường giả điều khiển Phi Ưng đáp lời. Mọi người đứng trên mình Phi Ưng, xem thành cổ rộng lớn bên dưới, cảnh tượng rất phồn hoa, có rất nhiều cường giả Tiên Đài và vô số đền Quỳnh Lâu.
Thành Vân Châu chính là chủ thành của đại địa Vân Châu, cực kỳ rộng lớn, mặc dù cưỡi Yêu Thú Phi Cầm cấp Tiên cũng phải đi hết hai ngày đường mới tới nơi, đến giờ mọi người mới hiểu vì sao lại có phi cầm đến tiếp ứng cho bọn họ.
Khi bọn họ đặt chân đến nơi, ánh mắt Tần Vấn Thiên hơi híp lại, trong lòng khẽ rung lên, tập trung nhìn rất chăm chú.
- Đài chiến đấu đẹp và hoành tráng thật.
Bên cạnh, Quân Mộng Trần phát ra một tiếng kinh thán.
- Đài chiến đấu Vân Thiên chính là đài chiến đấu nổi tiếng nhất đại địa Vân Châu, đâu cũng là lần đầu tiên ta nhìn thấy, quả thực là khiến người ta phải thán phục.
Mộ Nham thì thào nói nhỏ, cũng bị tình cảnh phía trước làm cho chấn động, hắn đã từng nghe kể rất nhiều về đài chiến đấu Vân Thiên này rồi, nhưng đến lúc tận mắt nhìn thấy vẫn không nén được cảm giác kinh ngạc khôn tả.
Bên trên Vân Thiên chiến đài có rất nhiều đài chiến đấu sáng rực đang trôi nổi, trên mỗi đài chiến đấu đều có hoa văn rực rỡ, dường như không thể bị phá vỡ, có thể chịu được những cuộc chiến đấu vô cùng kinh khủng.
Khắp nơi trên Vân Thiên có tám mươi mốt tòa đài chiến đấu, tám mươi mốt đài chiến đấu này được gọi là đài chiến đấu của đại địa Vân Thiên.
Trước đài chiến đấu Vân Thiên chính là Vương Cung của đại địa Vân Chân, cung điện rộng lớn này kéo dài mãi về phía xa, các kiến trúc được xây dựng rất cao, cung điện cao nhất gần như đã đụng tới mây, nhưng nhìn sơ qua lại rất cân đối với đài chiến đấu Vân Thiên, quả thực là khó mà tin được.
Phía dưới là quảng trường khán đài rộng lớn, chia thành các tầng cao thấp khác nhau, khán đài cao nhất thì chỉ cần ngửa đầu là đã có thể hình rõ cảnh tượng trên đài chiến đấu Vân Thiên, giờ phút này, khu vực này đang có vô số bóng người đang tụ họp, cuộc chiến tuyển chọn đã bắt đầu, liên tiếp có những tiếng động như lở núi dời non ầm ầm kéo đến.
Xung quanh quảng trường có rất nhiều nhóm người đi tuần tra, không cho phép những người ở ngoài quảng trường bước vào bên trong, người tầm thường chỉ có thể đứng ở bên ngoài quan sát cuộc chiến, nhưng bởi vì trận chiến phát sinh ở trên đài chiến đấu Vân Thiên nên bọn họ có thể nhìn thấy rất rõ.
Kế tiếp nơi này chính là chiến trường của các ngươi rồi.
Cường giả điều khiển phi cầm chỉ vào Vân Thiên chiến đài ở phía trước rồi nói với mọi người, ở bên cạnh họ không ngừng hiện lên bóng dáng phi cầm, hiển nhiên có không ít cường giả được dẫn tới đây, cứ tiếp tục như vậy, dù đã trải qua vòng sơ tuyển nhưng con số chiến đấu vẫn sẽ vô cùng nhiều, toàn bộ yêu nghiệt của đại địa Vân Châu đều đã đến đây!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.