Chương 10: Bịt Mắt(1)
Vấn Lộc
21/02/2021
Ôn Tri Tử ngước lên nhìn vị Thái hậu nương nương đang trong thời kỳ hoa niên [1] này, chữ "ta" trong câu nói vốn không khiến nàng ta sinh ra ý nghĩ ôn hoà thân cận, ngược lại càng lộ ra vẻ kiêu căng cuồng tứ.
[1] Hoa niên: Tuổi trẻ, được coi là tuổi tươi đẹp nhất trong đời người.
" Thân thể của Thái Hậu nương nương gần đây có gì khác thường không?"
Quan Tĩnh Xu cũng đang đánh giá nàng ta, mặc lên y phục thái y càng hiện rỏ vẻ gầy yếu, ưu thế duy nhất nằm ở cơ thể thon gầy, có thể khiến cho người ta kinh ngạc đến đui mù, khi nàng ta là một người nam nhân.
Tạ An hành sự huênh hoang, không câu nệ lễ pháp, có thể nhìn thấy được.
"Ham muốn nhiều hơn lúc trước. " Quan Tĩnh Xu nhấp một ngụm trà, trong bụng có chút đói.
Từ tối hôm qua đến hiện tại chưa có hột cơm nào vào bụng, trận hoan ái này thật sự có thể xem là lao lực quá độ.
" Về mảng này thần không thạo lắm, mạch tượng vốn không có gì khác thường, chỉ là..." Ôn Tri Tử nói đến phân nửa bỗng im lặng.
Quan Tĩnh Xu rất lười giao tiếp với loại người như thế này, hai ba chữ kẹt ở trong cổ họng, phải đành nhai nhẫm nghiền ngẫm mới nói ra được một chút, vẫn còn một nửa.
" Cứ nói thẳng. "
Nàng đem tách trà đặt xuống, tầm mắt rơi trên phong cảnh nước non sông núi ở trước điện, núi non liên miên, xanh um tươi tốt.
Rất giống phong cảnh của Dĩnh Xuyên.
" Mạch tượng của nương nương vốn không thấy trúng độc gì, so với nửa năm trước còn khoẻ mạnh hơn thế, bảo đảm là thế, thần quay về thái y viện sẽ viết thư cho sư huynh, có lẽ huynh ấy sẽ có thể chẩn đoán ra được, " Ôn Tri Tử thấy sắc mặt nàng trầm ổn, không có tình thế phát tác, lại tiếp tục bổ sung thêm một câu, " Nương nương trong chuyện phòng the cũng nên tiết chế một chút. "
Ngụm trà còn chưa nuốt hết xuống liền sặc ở trong cổ họng, khiến hầu quản phát đau.
Quan Tĩnh Xu do dự mà nhìn Ôn Tri Tử một ánh mắt, hôm qua nàng với vừa phá thân, làm thế nào cũng không tính là buông thả dục vọng quá độ nhỉ?
" Tạ ơn Ôn thái y. " Nàng rũ mắt, dư quang nhìn về hướng mũi chân của Ôn Tri Tử.
Ôn Tri Tử biết, nàng đây là muốn tiễn khách nên cáo từ rời đi.
___
Trên lớp ngói lưu ly có một lớp tuyết dày đặc chất chồng lên, trắng xoá một mảnh, dưới ánh nắng mặt trời tan chảy hết một ít, tí tách mà chảy xuống dưới, đập lên nền gạch cao thấp.
Quan Tĩnh Xu xoa nhẹ huyệt thái dương, sắc mặt ảm đạm không rõ.
Cung nữ Lăng Chi ân cần tiến lên phía trước hầu hạ, hai tay nhẹ nhàng xoa ấn lên góc trán của nàng.
Đây vốn không phải là người thân tín mà tự bản thân nàng đưa vào, bởi vì có tay nghề mát xa tổ truyền, hành sự thoả đáng, mới lọt vào mắt của nàng.
Quan Tĩnh Xu hôm nay nhìn ai cũng đều không bình thường, ánh mắt nhìn vào Lăng Chi cũng mang theo chút thăm dò sâu xa.
Trái tim của Lăng Chi lộp bộp, còn cho rằng bản thân mình không biết từ khi nào đã lộ tẩy dấu vết rồi, tay đang xoa ấn cũng nặng thêm vài phần.
" Được rồi, " Quan Tĩnh Xu bảo ngừng, " Dọn cơm. "
Thời gian dùng bữa sáng đã qua hơn một tiếng rồi, thời gian dùng bữa trưa thì lại chưa đến, cũng không biết là đang bảo dọn bữa nào nữa.
Lăng Chi cuối đầu phân phó với bên ngoài, dứt khoát dọn hết lên, Thái Hậu nương nương của hôm nay, không dễ hầu hạ.
Quan Tĩnh Xu là dục cầu bất mãn, trước khi còn chưa làm rõ chuyện bản thân mình bị ai ám toán, dù có làm tình vui sướng tràn trề đi nữa cũng không khỏi có chút thấp thỏm, đến cả dương vật giả ở trong hoa huyệt cũng trở nên phiền phức hơn.
Lúc dùng bữa trưa, miệng nhỏ ở phía trên thì đang đút canh, miệng nhỏ ở phía dưới cũng đang hầm canh, còn có vài người cung nữ thái giám đang nhìn.
Kích thích đến nỗi khiến nàng khoé mắt ửng đỏ, không ngừng muốn có người vén váy của nàng ra mà làm trong hoa huyệt của nàng, tinh dịch sẽ rót đầy hoa huyệt của nàng.
Tuy là biết dương vật giả sẽ không thể rơi xuống được, vùng vẫy chỉ càng khiến nó kẹt vào sâu hơn, nhưng mặt ngọc trơn trượt vẫn là khiến người ta không tự chủ mà kẹp chặt hơn nữa, mị thịt gắt gao hút chặt lấy nó.
Dâm thuỷ tích trữ thuận theo phần đùi chảy lên trên vạt váy, khiến phần đùi đều bị ướt đẫm.
Quan Tĩnh Xu uống xong bát canh gà, đứng ngồi không yên, miệng nhỏ thở nhẹ, sai tiểu thái giám truyền tin đến Trường Lạc cung, bảo bệ hạ đến Vĩnh An cung một chuyến.
Ai biết được lời hồi đáp nhận lại được lại chính là, công vụ bận rộn, nếu như có chuyện cần, đến Trường Lạc cung tìm hắn.
Trong lòng nàng đang nhịn lại khẩu khí, nào có chịu cúi đầu vào lúc này chứ, cắn chặt môi dưới không chịu đi qua đấy.
--
Bầu trời lại bị quét thành bụi chì, trầm lắng nặng nề, gió bắc gào thét muốn chui vào trong căn phòng ấm áp.
Phòng ngủ của Vĩnh An cung, đèn nến đã được thắp sáng, trong phòng lập tức được nhuộm lên vài phần ấm áp khó nói.
Quan Tĩnh Xu đầu đầy mồ hôi, đang đấu tranh cùng sự ham muốn, bả vai lộ ra phân nửa, cung y lộn xộn, còn mê người hơn cả lúc trần truồng.
Thẩm Vũ mở cửa phòng ra, nhìn thấy được chính là cảnh tượng này.
Hắn thấp thỏm bước vào, sợ rằng nàng phát hiện, lại lo lắng nàng không phát hiện.
Quan Tĩnh Xu tựa hồ không có chút phát giác việc có người đang tiến vào phòng ngủ, thậm chí còn không thèm liếc nhìn hắn một cái.
Hắn che kín mắt của nàng lại, dùng dây buộc tóc bịt lên cho nàng.
" Đừng sợ, là ta. " Thẩm Vũ nhìn vào gương mặt của nàng.
Hắn vốn muốn để nàng nếm chút mùi vị đau khổ, để nàng càng thêm ỷ lại vào bản thân mình, nhưng chưa từng nghĩ, kết quả là sự dày vò lại ập hết lên đầu của bản thân mình.
" Ngươi cuối cùng cũng đến rồi, " Trong giọng điệu của nàng có vài phần cắn răng nghiến lợi, " Lấy ra cho ta đi..."
" Đợi một lát. " Thẩm Vũ hôn lên trán của nàng trước, không vội cho nàng sự thoải mái.
Quan Tĩnh Xu mị hoặc vô cùng, chân mày hơi chau lại, nước mắt không ngừng chảy xuống, bầu ngực nặng nề dán lên y phục, da thịt trắng nõn kiều diễm như nắng xuân tháng ba.
" Ngươi lưu manh...ahhh..."
Thẩm Vũ không giấu được ý cười ở khoé miệng, cắn một ngụm lên khoé miệng của nàng, bắt đầu cởi y bào của bản thân mình ra.
" Phải, ta lưu manh. "
Hôm hay trên người hắn không còn là mùi hương cây xương bồ như hôm qua nữa, mà là mùi hoa mai lạnh lẽo, tựa như hoa đông mai phấp phới mười dặm, ngắt xuống vài nhành thơm nhất đặt ở trước đầu mũi của nàng.
Cảm xúc nóng nảy toàn bộ đều được xoa dịu, nàng lần mò câu lấy bả vai của hắn, kéo cổ áo chồng chất xuống, đem tuyết nhũ đưa vào trong miệng của hắn.
Thẩm Vũ đương nhiên sẽ không cự tuyệt mĩ vị đưa đến tận cửa rồi, đầu ngực non nớt đung đưa ra một lớp quầng nhũ, tựa như nụ hoa co rúm lại trong gió lạnh, nhìn vào vô cùng đáng thương.
Hắn ngậm lấy đầu ngực, nước bọt khiến đầu ngực hồng đào nhuộm lên một tầng ánh nước, dưới ánh đèn trở nên ám muội đến vô cùng.
Đây là lần đầu tiên hắn trắng trợn táo bạo đến như thế, dưới tình huống nàng thật tỉnh táo, thị gian nàng.
Sự chiếm hữu ở trong mắt của Thẩm Vũ bùng cháy lên, cung trang tầng tầng lớp lớp tựa như gói hàng đẹp đẽ, chỉ đợi hắn bóc ra từng món từng món, lộ ra thân thể ngọc ngà mà hắn ngày đêm thương nhớ ở bên trong.
Đầu óc Quan Tĩnh Xu mê man, ham muốn đốt cháy đi giới hạn đạo đức của nàng, nàng chỉ muốn người nam nhân ở trước mặt đem dương vật giả kéo ra ngoài, rồi đem nàng giam ở trên giường mà thao nàng.
"Ô ô..."
Bầu ngực ngứa ngáy được thoả mãn, nàng lại cầm tay của hắn lên xoa nắn ở trên âm đế.
" Muốn lên trên..."
Thẩm Vũ cười càng thoả mãn hơn nữa, trán và đầu mũi chạm nhau, hô hấp hoà vào nhau, nhiệt độ ở trong phòng ngủ tức khắc bị đưa lên cao hơn một chút.
Tĩnh Xu của hắn, sao lại dễ thương như thế chứ?
Hắn thuận theo nàng, đưa ngón tay mang theo vết chai mỏngvê nặn lấy âm đế của nàng, hạch nhỏ được sờ nắn đến sung huyết, trân châu phấn nộn biến thành một màu đỏ.
Quan Tĩnh Xu bị bịt mắt, không nhìn rõ cảnh tượng ở trong phòng, nhưng tiếng cười trầm thấp của người nam nhân vẫn còn nghe được.
" Ahhh, đều tại ngươi...ngươi còn người...ha..."
Biểu tình vừa thích vừa giận được nàng làm vốn không phù phiếm giả tạo, sự ngây thơ tự nhiên của thiếu nữ được phát huy vô cùng tinh tế.
" Ừm, đều tại ta. "
Tiếng hít thở của người nam nhân càng thêm nặng nề, môi lưỡi lập tức bao trùm lên nàng, chơi đùa cuốn mút ở trong miệng của nàng, hút lấy nước bọt.
Nàng bị hôn đến linh hồn mê mang, mặc cho người nam nhân hành động.
Thẩm Vũ nghĩ thầm, nếu như bình thường nàng có nửa điểm ngoan ngoãn như thế này thì tốt rồi.
Xuống giuờng không nhận người.
Hắn ôm lấy vòng eo tinh tế của nàng, kéo nút thắt ở giữa eo ra, đem y phục từng món từng món lột ra hết, lộ ra thân thể được bao bọc ở bên trong, bởi vì quanh năm không gặp ánh sáng, được che chắn trở nên trắng nõn như trong suốt.
Thẩm Vũ bị chói đến hoa cả mắt, đem y phục trên người bản thân cởi sạch sẽ toàn bộ, hung hăng mà ôm lấy nàng.
Cảm giác da thịt dính vào nhau khiến linh hồn của hắn đều đang run rẩy.
" Rút...ô ô.....rút, ra ngoài. "
Quan Tĩnh Xu yếu ớt như tơ, gầy yếu mà dựa vào trong lòng của hắn, tay nhỏ nắm lấy cánh tay của hắn, chỉ để lại cho hắn một cái đỉnh đầu với cây trâm bằng vàng.
Thẩm Vũ bị thần thái thiếu nữ của nàng làm cho mờ mắt, đôi đồng tử quanh năm giống như hàn băngtràn ra vài tia ấm áp, hắn dường như nghe thấy âm thanh nụ tâm xuân phá đất ra.
___khò khè.
Hắn cẩn thận giúp nàng đem trâm cài tóc rối loạn rút ra, đặt ở giá gỗ, vòm ngực khiến hai bầu ngực của nàng bị đè đến xiên vẹo, tay lớn không thành thật mà sờ xuống hoa huyệt của nàng.
" Đợi lát nữa ta sẽ rút ra cho nàng. "
Nước mắt của Quan Tĩnh Xu không kịp phòng bị mà rơi xuống, tay nhỏ đánh lên bả vai của hắn.
" Ngươi...chỉ biết mỗi...ahhh...ức hiếp ta...hức hức..."
Nàng vừa khóc vừa đánh mạnh, trên dây buộc tóc màu xanh nhạt bị ướt đẫm biến thành màu xanh đậm.
" Hiện tại làm ngay, đừng khóc nữa. " Thẩm Vũ tiếng khóc làm cho luống cuống tay chân, chỉ biết liếm hôn lên khoé môi của nàng.
Hắn nói xong liền cong người dò dẫm xuống mật địa của nàng, cả ngày bị ham muốn dày vò, khiến hoa môi không khôi phục lại dáng vẻ phấn nộn như ngày trước, mà là một kiểu kiều diễm dâm mĩ khác.
Miệng huyệt rụt rè mà hé mở ra, phun nuốt lấy dị vật.
Dương vật giả bị thịt mềm dẫn dắt ra vào, chất dịch trắng đục nương theo vật cứng thu hương sắc chảy xuống, Thẩm Vũ miếng đắng lưỡi khô.
Hắn xoa nghiền lấy trân châu hạch nhỏ, đôi mắt gắt gao nhìn chăm chăm không bỏ lỡ một chút cảnh đẹp nào, miệng huyệt co rút run rẩy, bị dâm dịch thấm ướt trở nên óng ánh xinh đẹp.
Thẩm Vũ cúi thấp đầu, hôn lên đó, đầu lưỡi linh hoạt hơn cả gậy thịt, cũng càng có thể cảm nhận được sự khít chặt và sinh động của mị nhục.
Bên ngoài âm môi trắng như ngọc, không có một sợi lông mao nào, trơn bóng chói mắt, so với dục căn xấu xí của hắn hoàn toàn không giống nhau.
Hắn quỳ ở trên giường, hai chân của Quan Tĩnh Xu dang rộng ra, hạ thân là cung trang màu tím được thêu tiên hạc và tấm chăn được thêu phượng hoàng đỏ.
Tựa như đại hôn vậy.
Thẩm Vũ nhìn tình cảnh ở trước mặt, trong đầu loé qua vài phân đoạn, thật giống như đã từng cùng nàng trải qua.
Lẽ nào là chuyện của kiếp trước? Hắn và nàng thật sự là vận mệnh đã sắp đặt.
" Không..."
Quan Tĩnh Xu ngâm nga rồi lùi về sau, nàng dang chân ra, cho rằng hắn muốn lấy ngọc thế ra cho nàng, không ngờ rằng hắn thế mà lại trực tiếp dùng đầu lưỡi để trêu đùa nàng.
Nàng xấu hổ đến nỗi hai má ửng đỏ, cái lưỡi linh hoạt khiến ngọc thế càng vào sâu hơn, dâm dịch tràn ra miệng huyệt bị hắn hút hết vào trong miệng.
Quan Tĩnh Xu vốn là bị dục vọng dày vò đến dâm thuỷ chảy ra, hiện tại bộ phận mẫn cảm lại bị hút đến tê dại, thân thể run rẩy đến lợi hại, hai ngọn núi tuyết ở trước ngực nương theo động tác mà dao động, dụ người đoạt phách.
Thẩm Vũ bị cảnh đẹp kích thích đến hai mắt đỏ bừng, trong mắt gió nổi mây phun.
____Tĩnh Xu, nàng quay đầu nhìn ta một lần được không? Ta bảo đảm không giam giữ nàng.
Hắn càng tăng thêm lực mà liếm mút động huyệt mị nhục, khiến hoa môi bị liếm đến ánh nước óng ánh, dâm dịch chảy càng lúc càng nhiều.
Thẩm Vũ thích dáng vẻ ngoan ngoãn của nàng khi bị tình dục dày vò, dưới môi lưỡi của hắn thể hiện ra sự dâm đãng mà trước giờ chưa hề có, so với dáng vẻ nghiêm túc lạnh lùng nhìn hắn lúc bình thường hoàn toàn không giống nhau.
Gậy thịt của hắn dưới tình cảnh như thế này lại càng trướng to hơn, nương theo động tác liếm mút mà rung chuyển trong không trung, đặc biệt đáng sợ.
Lồng ngực của Thẩm Vũ được rót đầy mật ngọt, không chút để tâm đối với dục căn đang cứng đến phát đau kia, chỉ muốn hầu hạ nàng thoải mái hơn một chút.
Hắn hút lấy dâm thuỷ, ngón tay cũng không ngừng xoa niết lấy hạch nhỏ cứng ngắt, vết chai mỏng nhẹ nhàng mà xoa nắn cái chấm nhỏ ở trên.
" Mạnh một chút..."
Cảm giác nhịn tiểu lại lần nữa trướng đầy cả bụng nhỏ của nàng, Quan Tĩnh Xu thực sự không thể chịu đựng được loại vuốt ve dịu dàng này, toàn thân từ trên xuống dưới bị đổ dầu hoả lên, kẻ đầu sỏ làm chuyện xấu thì chỉ muốn dùng lửa nhỏ mà hầm.
Nàng muốn được thao vào trong tử cung.
" Tĩnh Xu đang nghĩ gì thế?"
Người nam nhân nhẹ nhàng cắn một ngụm lên hoa môi, hoa môi kiều nộn lập tức được phủ lên một hàng dấu răng, hắn lại thuận theo phương hướng của dấu răng dùng cái lưỡi thô sần nóng ấm liếm qua một lần.
Quan Tĩnh Xu bị hắn trêu đùa đến nỗi dâm thuỷ cứ mãi chảy ra, đã nói là giúp nàng lấy ngọc thế ra ngoài, kết quả lại ở đó liếm lấy huyệt của nàng.
" Lừa đảo! Ta không muốn ngươi nữa rồi. "
Câu nói này ngược lại đầy gượng gạo.
Con ngươi ở dưới ánh nến càng trở nên đen kịt, cuộn trào mãnh liệt.
Không muốn hắn, thế thì muốn ai?
[1] Hoa niên: Tuổi trẻ, được coi là tuổi tươi đẹp nhất trong đời người.
" Thân thể của Thái Hậu nương nương gần đây có gì khác thường không?"
Quan Tĩnh Xu cũng đang đánh giá nàng ta, mặc lên y phục thái y càng hiện rỏ vẻ gầy yếu, ưu thế duy nhất nằm ở cơ thể thon gầy, có thể khiến cho người ta kinh ngạc đến đui mù, khi nàng ta là một người nam nhân.
Tạ An hành sự huênh hoang, không câu nệ lễ pháp, có thể nhìn thấy được.
"Ham muốn nhiều hơn lúc trước. " Quan Tĩnh Xu nhấp một ngụm trà, trong bụng có chút đói.
Từ tối hôm qua đến hiện tại chưa có hột cơm nào vào bụng, trận hoan ái này thật sự có thể xem là lao lực quá độ.
" Về mảng này thần không thạo lắm, mạch tượng vốn không có gì khác thường, chỉ là..." Ôn Tri Tử nói đến phân nửa bỗng im lặng.
Quan Tĩnh Xu rất lười giao tiếp với loại người như thế này, hai ba chữ kẹt ở trong cổ họng, phải đành nhai nhẫm nghiền ngẫm mới nói ra được một chút, vẫn còn một nửa.
" Cứ nói thẳng. "
Nàng đem tách trà đặt xuống, tầm mắt rơi trên phong cảnh nước non sông núi ở trước điện, núi non liên miên, xanh um tươi tốt.
Rất giống phong cảnh của Dĩnh Xuyên.
" Mạch tượng của nương nương vốn không thấy trúng độc gì, so với nửa năm trước còn khoẻ mạnh hơn thế, bảo đảm là thế, thần quay về thái y viện sẽ viết thư cho sư huynh, có lẽ huynh ấy sẽ có thể chẩn đoán ra được, " Ôn Tri Tử thấy sắc mặt nàng trầm ổn, không có tình thế phát tác, lại tiếp tục bổ sung thêm một câu, " Nương nương trong chuyện phòng the cũng nên tiết chế một chút. "
Ngụm trà còn chưa nuốt hết xuống liền sặc ở trong cổ họng, khiến hầu quản phát đau.
Quan Tĩnh Xu do dự mà nhìn Ôn Tri Tử một ánh mắt, hôm qua nàng với vừa phá thân, làm thế nào cũng không tính là buông thả dục vọng quá độ nhỉ?
" Tạ ơn Ôn thái y. " Nàng rũ mắt, dư quang nhìn về hướng mũi chân của Ôn Tri Tử.
Ôn Tri Tử biết, nàng đây là muốn tiễn khách nên cáo từ rời đi.
___
Trên lớp ngói lưu ly có một lớp tuyết dày đặc chất chồng lên, trắng xoá một mảnh, dưới ánh nắng mặt trời tan chảy hết một ít, tí tách mà chảy xuống dưới, đập lên nền gạch cao thấp.
Quan Tĩnh Xu xoa nhẹ huyệt thái dương, sắc mặt ảm đạm không rõ.
Cung nữ Lăng Chi ân cần tiến lên phía trước hầu hạ, hai tay nhẹ nhàng xoa ấn lên góc trán của nàng.
Đây vốn không phải là người thân tín mà tự bản thân nàng đưa vào, bởi vì có tay nghề mát xa tổ truyền, hành sự thoả đáng, mới lọt vào mắt của nàng.
Quan Tĩnh Xu hôm nay nhìn ai cũng đều không bình thường, ánh mắt nhìn vào Lăng Chi cũng mang theo chút thăm dò sâu xa.
Trái tim của Lăng Chi lộp bộp, còn cho rằng bản thân mình không biết từ khi nào đã lộ tẩy dấu vết rồi, tay đang xoa ấn cũng nặng thêm vài phần.
" Được rồi, " Quan Tĩnh Xu bảo ngừng, " Dọn cơm. "
Thời gian dùng bữa sáng đã qua hơn một tiếng rồi, thời gian dùng bữa trưa thì lại chưa đến, cũng không biết là đang bảo dọn bữa nào nữa.
Lăng Chi cuối đầu phân phó với bên ngoài, dứt khoát dọn hết lên, Thái Hậu nương nương của hôm nay, không dễ hầu hạ.
Quan Tĩnh Xu là dục cầu bất mãn, trước khi còn chưa làm rõ chuyện bản thân mình bị ai ám toán, dù có làm tình vui sướng tràn trề đi nữa cũng không khỏi có chút thấp thỏm, đến cả dương vật giả ở trong hoa huyệt cũng trở nên phiền phức hơn.
Lúc dùng bữa trưa, miệng nhỏ ở phía trên thì đang đút canh, miệng nhỏ ở phía dưới cũng đang hầm canh, còn có vài người cung nữ thái giám đang nhìn.
Kích thích đến nỗi khiến nàng khoé mắt ửng đỏ, không ngừng muốn có người vén váy của nàng ra mà làm trong hoa huyệt của nàng, tinh dịch sẽ rót đầy hoa huyệt của nàng.
Tuy là biết dương vật giả sẽ không thể rơi xuống được, vùng vẫy chỉ càng khiến nó kẹt vào sâu hơn, nhưng mặt ngọc trơn trượt vẫn là khiến người ta không tự chủ mà kẹp chặt hơn nữa, mị thịt gắt gao hút chặt lấy nó.
Dâm thuỷ tích trữ thuận theo phần đùi chảy lên trên vạt váy, khiến phần đùi đều bị ướt đẫm.
Quan Tĩnh Xu uống xong bát canh gà, đứng ngồi không yên, miệng nhỏ thở nhẹ, sai tiểu thái giám truyền tin đến Trường Lạc cung, bảo bệ hạ đến Vĩnh An cung một chuyến.
Ai biết được lời hồi đáp nhận lại được lại chính là, công vụ bận rộn, nếu như có chuyện cần, đến Trường Lạc cung tìm hắn.
Trong lòng nàng đang nhịn lại khẩu khí, nào có chịu cúi đầu vào lúc này chứ, cắn chặt môi dưới không chịu đi qua đấy.
--
Bầu trời lại bị quét thành bụi chì, trầm lắng nặng nề, gió bắc gào thét muốn chui vào trong căn phòng ấm áp.
Phòng ngủ của Vĩnh An cung, đèn nến đã được thắp sáng, trong phòng lập tức được nhuộm lên vài phần ấm áp khó nói.
Quan Tĩnh Xu đầu đầy mồ hôi, đang đấu tranh cùng sự ham muốn, bả vai lộ ra phân nửa, cung y lộn xộn, còn mê người hơn cả lúc trần truồng.
Thẩm Vũ mở cửa phòng ra, nhìn thấy được chính là cảnh tượng này.
Hắn thấp thỏm bước vào, sợ rằng nàng phát hiện, lại lo lắng nàng không phát hiện.
Quan Tĩnh Xu tựa hồ không có chút phát giác việc có người đang tiến vào phòng ngủ, thậm chí còn không thèm liếc nhìn hắn một cái.
Hắn che kín mắt của nàng lại, dùng dây buộc tóc bịt lên cho nàng.
" Đừng sợ, là ta. " Thẩm Vũ nhìn vào gương mặt của nàng.
Hắn vốn muốn để nàng nếm chút mùi vị đau khổ, để nàng càng thêm ỷ lại vào bản thân mình, nhưng chưa từng nghĩ, kết quả là sự dày vò lại ập hết lên đầu của bản thân mình.
" Ngươi cuối cùng cũng đến rồi, " Trong giọng điệu của nàng có vài phần cắn răng nghiến lợi, " Lấy ra cho ta đi..."
" Đợi một lát. " Thẩm Vũ hôn lên trán của nàng trước, không vội cho nàng sự thoải mái.
Quan Tĩnh Xu mị hoặc vô cùng, chân mày hơi chau lại, nước mắt không ngừng chảy xuống, bầu ngực nặng nề dán lên y phục, da thịt trắng nõn kiều diễm như nắng xuân tháng ba.
" Ngươi lưu manh...ahhh..."
Thẩm Vũ không giấu được ý cười ở khoé miệng, cắn một ngụm lên khoé miệng của nàng, bắt đầu cởi y bào của bản thân mình ra.
" Phải, ta lưu manh. "
Hôm hay trên người hắn không còn là mùi hương cây xương bồ như hôm qua nữa, mà là mùi hoa mai lạnh lẽo, tựa như hoa đông mai phấp phới mười dặm, ngắt xuống vài nhành thơm nhất đặt ở trước đầu mũi của nàng.
Cảm xúc nóng nảy toàn bộ đều được xoa dịu, nàng lần mò câu lấy bả vai của hắn, kéo cổ áo chồng chất xuống, đem tuyết nhũ đưa vào trong miệng của hắn.
Thẩm Vũ đương nhiên sẽ không cự tuyệt mĩ vị đưa đến tận cửa rồi, đầu ngực non nớt đung đưa ra một lớp quầng nhũ, tựa như nụ hoa co rúm lại trong gió lạnh, nhìn vào vô cùng đáng thương.
Hắn ngậm lấy đầu ngực, nước bọt khiến đầu ngực hồng đào nhuộm lên một tầng ánh nước, dưới ánh đèn trở nên ám muội đến vô cùng.
Đây là lần đầu tiên hắn trắng trợn táo bạo đến như thế, dưới tình huống nàng thật tỉnh táo, thị gian nàng.
Sự chiếm hữu ở trong mắt của Thẩm Vũ bùng cháy lên, cung trang tầng tầng lớp lớp tựa như gói hàng đẹp đẽ, chỉ đợi hắn bóc ra từng món từng món, lộ ra thân thể ngọc ngà mà hắn ngày đêm thương nhớ ở bên trong.
Đầu óc Quan Tĩnh Xu mê man, ham muốn đốt cháy đi giới hạn đạo đức của nàng, nàng chỉ muốn người nam nhân ở trước mặt đem dương vật giả kéo ra ngoài, rồi đem nàng giam ở trên giường mà thao nàng.
"Ô ô..."
Bầu ngực ngứa ngáy được thoả mãn, nàng lại cầm tay của hắn lên xoa nắn ở trên âm đế.
" Muốn lên trên..."
Thẩm Vũ cười càng thoả mãn hơn nữa, trán và đầu mũi chạm nhau, hô hấp hoà vào nhau, nhiệt độ ở trong phòng ngủ tức khắc bị đưa lên cao hơn một chút.
Tĩnh Xu của hắn, sao lại dễ thương như thế chứ?
Hắn thuận theo nàng, đưa ngón tay mang theo vết chai mỏngvê nặn lấy âm đế của nàng, hạch nhỏ được sờ nắn đến sung huyết, trân châu phấn nộn biến thành một màu đỏ.
Quan Tĩnh Xu bị bịt mắt, không nhìn rõ cảnh tượng ở trong phòng, nhưng tiếng cười trầm thấp của người nam nhân vẫn còn nghe được.
" Ahhh, đều tại ngươi...ngươi còn người...ha..."
Biểu tình vừa thích vừa giận được nàng làm vốn không phù phiếm giả tạo, sự ngây thơ tự nhiên của thiếu nữ được phát huy vô cùng tinh tế.
" Ừm, đều tại ta. "
Tiếng hít thở của người nam nhân càng thêm nặng nề, môi lưỡi lập tức bao trùm lên nàng, chơi đùa cuốn mút ở trong miệng của nàng, hút lấy nước bọt.
Nàng bị hôn đến linh hồn mê mang, mặc cho người nam nhân hành động.
Thẩm Vũ nghĩ thầm, nếu như bình thường nàng có nửa điểm ngoan ngoãn như thế này thì tốt rồi.
Xuống giuờng không nhận người.
Hắn ôm lấy vòng eo tinh tế của nàng, kéo nút thắt ở giữa eo ra, đem y phục từng món từng món lột ra hết, lộ ra thân thể được bao bọc ở bên trong, bởi vì quanh năm không gặp ánh sáng, được che chắn trở nên trắng nõn như trong suốt.
Thẩm Vũ bị chói đến hoa cả mắt, đem y phục trên người bản thân cởi sạch sẽ toàn bộ, hung hăng mà ôm lấy nàng.
Cảm giác da thịt dính vào nhau khiến linh hồn của hắn đều đang run rẩy.
" Rút...ô ô.....rút, ra ngoài. "
Quan Tĩnh Xu yếu ớt như tơ, gầy yếu mà dựa vào trong lòng của hắn, tay nhỏ nắm lấy cánh tay của hắn, chỉ để lại cho hắn một cái đỉnh đầu với cây trâm bằng vàng.
Thẩm Vũ bị thần thái thiếu nữ của nàng làm cho mờ mắt, đôi đồng tử quanh năm giống như hàn băngtràn ra vài tia ấm áp, hắn dường như nghe thấy âm thanh nụ tâm xuân phá đất ra.
___khò khè.
Hắn cẩn thận giúp nàng đem trâm cài tóc rối loạn rút ra, đặt ở giá gỗ, vòm ngực khiến hai bầu ngực của nàng bị đè đến xiên vẹo, tay lớn không thành thật mà sờ xuống hoa huyệt của nàng.
" Đợi lát nữa ta sẽ rút ra cho nàng. "
Nước mắt của Quan Tĩnh Xu không kịp phòng bị mà rơi xuống, tay nhỏ đánh lên bả vai của hắn.
" Ngươi...chỉ biết mỗi...ahhh...ức hiếp ta...hức hức..."
Nàng vừa khóc vừa đánh mạnh, trên dây buộc tóc màu xanh nhạt bị ướt đẫm biến thành màu xanh đậm.
" Hiện tại làm ngay, đừng khóc nữa. " Thẩm Vũ tiếng khóc làm cho luống cuống tay chân, chỉ biết liếm hôn lên khoé môi của nàng.
Hắn nói xong liền cong người dò dẫm xuống mật địa của nàng, cả ngày bị ham muốn dày vò, khiến hoa môi không khôi phục lại dáng vẻ phấn nộn như ngày trước, mà là một kiểu kiều diễm dâm mĩ khác.
Miệng huyệt rụt rè mà hé mở ra, phun nuốt lấy dị vật.
Dương vật giả bị thịt mềm dẫn dắt ra vào, chất dịch trắng đục nương theo vật cứng thu hương sắc chảy xuống, Thẩm Vũ miếng đắng lưỡi khô.
Hắn xoa nghiền lấy trân châu hạch nhỏ, đôi mắt gắt gao nhìn chăm chăm không bỏ lỡ một chút cảnh đẹp nào, miệng huyệt co rút run rẩy, bị dâm dịch thấm ướt trở nên óng ánh xinh đẹp.
Thẩm Vũ cúi thấp đầu, hôn lên đó, đầu lưỡi linh hoạt hơn cả gậy thịt, cũng càng có thể cảm nhận được sự khít chặt và sinh động của mị nhục.
Bên ngoài âm môi trắng như ngọc, không có một sợi lông mao nào, trơn bóng chói mắt, so với dục căn xấu xí của hắn hoàn toàn không giống nhau.
Hắn quỳ ở trên giường, hai chân của Quan Tĩnh Xu dang rộng ra, hạ thân là cung trang màu tím được thêu tiên hạc và tấm chăn được thêu phượng hoàng đỏ.
Tựa như đại hôn vậy.
Thẩm Vũ nhìn tình cảnh ở trước mặt, trong đầu loé qua vài phân đoạn, thật giống như đã từng cùng nàng trải qua.
Lẽ nào là chuyện của kiếp trước? Hắn và nàng thật sự là vận mệnh đã sắp đặt.
" Không..."
Quan Tĩnh Xu ngâm nga rồi lùi về sau, nàng dang chân ra, cho rằng hắn muốn lấy ngọc thế ra cho nàng, không ngờ rằng hắn thế mà lại trực tiếp dùng đầu lưỡi để trêu đùa nàng.
Nàng xấu hổ đến nỗi hai má ửng đỏ, cái lưỡi linh hoạt khiến ngọc thế càng vào sâu hơn, dâm dịch tràn ra miệng huyệt bị hắn hút hết vào trong miệng.
Quan Tĩnh Xu vốn là bị dục vọng dày vò đến dâm thuỷ chảy ra, hiện tại bộ phận mẫn cảm lại bị hút đến tê dại, thân thể run rẩy đến lợi hại, hai ngọn núi tuyết ở trước ngực nương theo động tác mà dao động, dụ người đoạt phách.
Thẩm Vũ bị cảnh đẹp kích thích đến hai mắt đỏ bừng, trong mắt gió nổi mây phun.
____Tĩnh Xu, nàng quay đầu nhìn ta một lần được không? Ta bảo đảm không giam giữ nàng.
Hắn càng tăng thêm lực mà liếm mút động huyệt mị nhục, khiến hoa môi bị liếm đến ánh nước óng ánh, dâm dịch chảy càng lúc càng nhiều.
Thẩm Vũ thích dáng vẻ ngoan ngoãn của nàng khi bị tình dục dày vò, dưới môi lưỡi của hắn thể hiện ra sự dâm đãng mà trước giờ chưa hề có, so với dáng vẻ nghiêm túc lạnh lùng nhìn hắn lúc bình thường hoàn toàn không giống nhau.
Gậy thịt của hắn dưới tình cảnh như thế này lại càng trướng to hơn, nương theo động tác liếm mút mà rung chuyển trong không trung, đặc biệt đáng sợ.
Lồng ngực của Thẩm Vũ được rót đầy mật ngọt, không chút để tâm đối với dục căn đang cứng đến phát đau kia, chỉ muốn hầu hạ nàng thoải mái hơn một chút.
Hắn hút lấy dâm thuỷ, ngón tay cũng không ngừng xoa niết lấy hạch nhỏ cứng ngắt, vết chai mỏng nhẹ nhàng mà xoa nắn cái chấm nhỏ ở trên.
" Mạnh một chút..."
Cảm giác nhịn tiểu lại lần nữa trướng đầy cả bụng nhỏ của nàng, Quan Tĩnh Xu thực sự không thể chịu đựng được loại vuốt ve dịu dàng này, toàn thân từ trên xuống dưới bị đổ dầu hoả lên, kẻ đầu sỏ làm chuyện xấu thì chỉ muốn dùng lửa nhỏ mà hầm.
Nàng muốn được thao vào trong tử cung.
" Tĩnh Xu đang nghĩ gì thế?"
Người nam nhân nhẹ nhàng cắn một ngụm lên hoa môi, hoa môi kiều nộn lập tức được phủ lên một hàng dấu răng, hắn lại thuận theo phương hướng của dấu răng dùng cái lưỡi thô sần nóng ấm liếm qua một lần.
Quan Tĩnh Xu bị hắn trêu đùa đến nỗi dâm thuỷ cứ mãi chảy ra, đã nói là giúp nàng lấy ngọc thế ra ngoài, kết quả lại ở đó liếm lấy huyệt của nàng.
" Lừa đảo! Ta không muốn ngươi nữa rồi. "
Câu nói này ngược lại đầy gượng gạo.
Con ngươi ở dưới ánh nến càng trở nên đen kịt, cuộn trào mãnh liệt.
Không muốn hắn, thế thì muốn ai?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.