Chương 165: (1): Có Mắt Không Biết Nhìn Hàng
Cao Lâu Đại Hạ
06/04/2022
- Đúng vậy, thật kỳ lạ, bằng năng lực của La Kim Hoa sư tỷ, luyện chút Linh Khí Đan còn dễ như trở bàn tay, hơn nữa nàng cũng không thiếu tài nguyên, cần phải đến nơi này bán Hành Khí Tán sao?
Lời nói của những người này truyền tới tai La Kim Hoa, khuôn mặt trắng nõn của La Kim Hoa kia trong nháy mắt liền đỏ đến tận cổ, thực lực hiện giờ của nàng không được coi là xuất sắc trong đông đảo đệ tử của Thái Sơ giáo, nhưng tư chất của nàng không tồi, được sư tôn vô cùng sủng ái, đặc biệt là vẻ ngoài xinh đẹp, vẫn luôn là đối tượng theo đuổi của rất nhiều người, cho nên trong Thái Sơ giáo cũng có không ít người nhận ra nàng.
Tần Hạo Hiên cố gắng mời chào rốt cuộc thu hút được vị khách hàng đầu tiên, nói hắn là khách hàng còn không bằng nói là tới phá rối.
Hắn đi đến trước quầy hàng, dùng ánh mắt bắt bẻ nhìn mấy túi Hành Khí Tán kia, lơ đãng hỏi:
- Hành Khí Tán này của ngươi bán thế nào?
Tần Hạo Hiên nghĩ nghĩ, lại thương lượng với Bồ Hán Trung và Từ Vũ, thấy dáng vẻ nghiêm túc của bọn họ, La Kim Hoa không nhịn được chửi thầm: “Không phải là một túi Hành Khí Tán thôi sao, bảy túi có thể bán được một hai lượng linh thạch hạ tam phẩm đã rất lợi hại còn, còn cần phải thương lượng sao?”
La Kim Hoa đương nhiên là khinh thường gia nhập đội ngũ thương lượng của bọn họ, những nghe thấy nội dung thương lượng của bọn họ, gần như muốn phát điên.
Tần Hạo Hiên nghiêm túc nói:
- Một túi một trăm năm mươi lượng linh thạch hạ tam phẩm, thế nào?
Bồ Hán Trung ho khan lắc đầu, nói:
- Ta cảm thấy giá như vậy hơi thấp!
Lúc này Từ Vũ xen vào, nói:
- Vậy bán hai trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm một túi đi!
Tần Hạo Hiên và Bồ Hán Trung gật gật đầu.
- Hai trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm mua một túi Hành Khí Tán? Bán rẻ như vậy? – Lời này từ trong miệng Từ Vũ nói ra, sau khi La Kim Hoa kinh ngạc qua đi, dùng ánh mắt oán độc trừng mắt Tần Hạo Hiên và Bồ Hán Trung, hai tên không đàng hoàng này, bản thân không đáng tin cậy cũng không sao, sao lại có thể dạy hư Từ Vũ như vậy?
Mặc dù là La Kim Hoa Tiên Miêu Cảnh nhị thập diệp, linh điền của nàng cũng là tương đối tốt, nhưng là trừ đi tiêu hao các loại tài nguyên tu tiên nàng yêu cầu, chi phí ăn mặc, cống hiến môn phái cùng với lương cho tùy tùng, một năm cũng chỉ có thể tích được khoảng một trăm lượng linh thạch, một túi Hành Khí Tán như vậy mà phải dùng hai trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm mới có thể mua, ước chừng bằng thu nhập hai năm của mình?
La Kim Hoa cảm thấy mình hẳn là nghe lầm, nhưng Tần Hạo Hiên lại tìm một viên đá lớn, trên đó viết thêm mấy chữ:
- Một túi Hành Khí Tán, bán hai trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm!
Khách hàng kia dụi dụi mắt, nhìn chằm chằm giá ghi trên tấm biển, lại không dám tin hỏi một câu:
- Bán thế nào?
Tần Hạo Hiên vô cùng kiên nhẫn, nghiêm túc trả lời khách hàng kia:
- Một túi Hành Khí Tán bán hai trăm lượng linh thạch hạ phẩm!
- Cái gì? Một túi Hành Khí Tán vớ vẩn như vậy muốn bán hai trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm? – Tên này vốn đã mang theo dự định tới đập phá, muốn trào phúng Tần Hạo Hiên một phen không khỏi nhảy dựng lên, hét lớn với giọng như vịt đực:
- Các ngươi điên rồi sao?
Tên khách hàng giọng như vịt đực này cũng là đã dùng hết Hành Khí Tán, nhưng nếu tự mình luyện chế Hành Khí Tán, sẽ tạo thành tổn hại và tiêu hao đối với đan lô, thật sự không có lời, bởi vậy vốn muốn tìm bừa một tên sư đệ, mua của hắn một ít; hắn đang dạo loanh quanh ở khu bày bán thì đột nhiên nhìn thấy đám người Tần Hạo Hiên đang bán Hành Khí Tán ở đó, tại thị trường giao dịch quy mô lớn giống như Nhất Tuyến Thiên, nếu hàng hóa của mình quá kém cũng ngại bày bán, vậy mà lại có người không biết xấu hổ bán Hành Khí Tán ở đây? Vì thế nửa là tới đập phá nửa là nghiêm túc hỏi thăm, lại không ngờ nghe được một cái giá cả bất ngờ như vậy!
Hai trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm đối với đệ tử cha không yêu mẹ không thương, thực lực tu vi lại bình thường như hắn mà nói, đây chính là thu nhập của ba bốn năm!
Tần Hạo Hiên lắc đầu, nói:
- Đây là giá cả rất hợp lý, Hành Khí Tán của Từ sư muội chúng ta luyện ra, tuyệt đối là độc nhất vô nhị trong môn phái, hiệu quả mạnh hơn Hành Khí Đan rất nhiều!
- Điên rồi, các ngươi đều điên hết rồi! Giá cả như vậy chính là đi cướp! Cầm đuốc cầm gậy cướp bóc cũng không bằng các ngươi!
Lời nói của những người này truyền tới tai La Kim Hoa, khuôn mặt trắng nõn của La Kim Hoa kia trong nháy mắt liền đỏ đến tận cổ, thực lực hiện giờ của nàng không được coi là xuất sắc trong đông đảo đệ tử của Thái Sơ giáo, nhưng tư chất của nàng không tồi, được sư tôn vô cùng sủng ái, đặc biệt là vẻ ngoài xinh đẹp, vẫn luôn là đối tượng theo đuổi của rất nhiều người, cho nên trong Thái Sơ giáo cũng có không ít người nhận ra nàng.
Tần Hạo Hiên cố gắng mời chào rốt cuộc thu hút được vị khách hàng đầu tiên, nói hắn là khách hàng còn không bằng nói là tới phá rối.
Hắn đi đến trước quầy hàng, dùng ánh mắt bắt bẻ nhìn mấy túi Hành Khí Tán kia, lơ đãng hỏi:
- Hành Khí Tán này của ngươi bán thế nào?
Tần Hạo Hiên nghĩ nghĩ, lại thương lượng với Bồ Hán Trung và Từ Vũ, thấy dáng vẻ nghiêm túc của bọn họ, La Kim Hoa không nhịn được chửi thầm: “Không phải là một túi Hành Khí Tán thôi sao, bảy túi có thể bán được một hai lượng linh thạch hạ tam phẩm đã rất lợi hại còn, còn cần phải thương lượng sao?”
La Kim Hoa đương nhiên là khinh thường gia nhập đội ngũ thương lượng của bọn họ, những nghe thấy nội dung thương lượng của bọn họ, gần như muốn phát điên.
Tần Hạo Hiên nghiêm túc nói:
- Một túi một trăm năm mươi lượng linh thạch hạ tam phẩm, thế nào?
Bồ Hán Trung ho khan lắc đầu, nói:
- Ta cảm thấy giá như vậy hơi thấp!
Lúc này Từ Vũ xen vào, nói:
- Vậy bán hai trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm một túi đi!
Tần Hạo Hiên và Bồ Hán Trung gật gật đầu.
- Hai trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm mua một túi Hành Khí Tán? Bán rẻ như vậy? – Lời này từ trong miệng Từ Vũ nói ra, sau khi La Kim Hoa kinh ngạc qua đi, dùng ánh mắt oán độc trừng mắt Tần Hạo Hiên và Bồ Hán Trung, hai tên không đàng hoàng này, bản thân không đáng tin cậy cũng không sao, sao lại có thể dạy hư Từ Vũ như vậy?
Mặc dù là La Kim Hoa Tiên Miêu Cảnh nhị thập diệp, linh điền của nàng cũng là tương đối tốt, nhưng là trừ đi tiêu hao các loại tài nguyên tu tiên nàng yêu cầu, chi phí ăn mặc, cống hiến môn phái cùng với lương cho tùy tùng, một năm cũng chỉ có thể tích được khoảng một trăm lượng linh thạch, một túi Hành Khí Tán như vậy mà phải dùng hai trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm mới có thể mua, ước chừng bằng thu nhập hai năm của mình?
La Kim Hoa cảm thấy mình hẳn là nghe lầm, nhưng Tần Hạo Hiên lại tìm một viên đá lớn, trên đó viết thêm mấy chữ:
- Một túi Hành Khí Tán, bán hai trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm!
Khách hàng kia dụi dụi mắt, nhìn chằm chằm giá ghi trên tấm biển, lại không dám tin hỏi một câu:
- Bán thế nào?
Tần Hạo Hiên vô cùng kiên nhẫn, nghiêm túc trả lời khách hàng kia:
- Một túi Hành Khí Tán bán hai trăm lượng linh thạch hạ phẩm!
- Cái gì? Một túi Hành Khí Tán vớ vẩn như vậy muốn bán hai trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm? – Tên này vốn đã mang theo dự định tới đập phá, muốn trào phúng Tần Hạo Hiên một phen không khỏi nhảy dựng lên, hét lớn với giọng như vịt đực:
- Các ngươi điên rồi sao?
Tên khách hàng giọng như vịt đực này cũng là đã dùng hết Hành Khí Tán, nhưng nếu tự mình luyện chế Hành Khí Tán, sẽ tạo thành tổn hại và tiêu hao đối với đan lô, thật sự không có lời, bởi vậy vốn muốn tìm bừa một tên sư đệ, mua của hắn một ít; hắn đang dạo loanh quanh ở khu bày bán thì đột nhiên nhìn thấy đám người Tần Hạo Hiên đang bán Hành Khí Tán ở đó, tại thị trường giao dịch quy mô lớn giống như Nhất Tuyến Thiên, nếu hàng hóa của mình quá kém cũng ngại bày bán, vậy mà lại có người không biết xấu hổ bán Hành Khí Tán ở đây? Vì thế nửa là tới đập phá nửa là nghiêm túc hỏi thăm, lại không ngờ nghe được một cái giá cả bất ngờ như vậy!
Hai trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm đối với đệ tử cha không yêu mẹ không thương, thực lực tu vi lại bình thường như hắn mà nói, đây chính là thu nhập của ba bốn năm!
Tần Hạo Hiên lắc đầu, nói:
- Đây là giá cả rất hợp lý, Hành Khí Tán của Từ sư muội chúng ta luyện ra, tuyệt đối là độc nhất vô nhị trong môn phái, hiệu quả mạnh hơn Hành Khí Đan rất nhiều!
- Điên rồi, các ngươi đều điên hết rồi! Giá cả như vậy chính là đi cướp! Cầm đuốc cầm gậy cướp bóc cũng không bằng các ngươi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.