Chương 155: Cổ Đan Tàn Đan Giấu Núi Vàng (2)
Cao Lâu Đại Hạ
06/04/2022
Tần Hạo Hiên ngượng ngùng cười nham nhở:
- Không quá quen tay, lần sau sẽ nhanh nữa.
Nếu đệ tử Tự Nhiên Đường khác mất một, hai tháng mới chiết xuất được chút dược lực nghe câu này không biết sẽ ghen tỵ thế nào, sẽ xúm lại đánh chết hắn.
Bồ Hán Trung tỉnh táo lại từ giật mình, dặn dò:
- Mười ngày chiết xuất ra một chút đã là thiên tài, ngươi . . . ngươi đã rất quái vật. Phải nhớ kỹ điều này, mặc kệ tình huống gì không được lộ ra ngươi có thể nhanh chóng chiết xuất tinh hoa từ tàn đan. Nếu bị đại nhân vật môn phái bụng dạ xấu xa biết ngươi có năng lực này không chừng sẽ bắt cóc ngươi, buộc ngươi cả đời chiết xuất tàn đan cho họ.
Bồ Hán Trung lo Tần Hạo Hiên quá ngây thơ, xem tất cả đại nhân vật trong môn phái là người tốt, gã nhấn mạnh lần nữa:
- Phải nhớ kỹ điều này!
Tần Hạo Hiên sớm bị Cổ Vân Tử ám toán nghiêm túc gật đầu nói:
- Ta biết điều đó, rất cảm tạ sư huynh nhắc nhở!
Bồ Hán Trung để lại mười viên tàn đan:
- Ừm, đây là mười viên tàn đan, ngươi cầm chúng luyện tập trước đi. Thuật Thủ Nguyên hơi tổn thương thần thức, dù ngươi có thần thức bẩm sinh mạnh hơn người bình thường nhưng phải chú ý tiết chế, tốt nhất cách một ngày luyện một lần, cho thần thức có thời gian phục hồi, đừng gấp công gần lợi, nếu không thì tổn thương đến thần thức sẽ rất rắc rối.
Trước khi đi Bồ Hán Trung lại nhắc nhở:
- Tần sư đệ, nhớ phải chăm chỉ tu luyện, chỉ có tu vi tăng lên mới kéo dài thọ nguyên, khụ khụ.
Tần Hạo Hiên nghiêm túc gật đầu. Hắn sẽ không nói cho Bồ Hán Trung biết thần trí của mình rất mạnh, thuật Thủ Nguyên dùng cho đan dược cấp thấp không đáng là gì với hắn. Bồ Hán Trung không rõ sự thật dù sao có ý tốt, Tần Hạo Hiên một lần nữa cảm ơn. Bồ Hán Trung về phòng mình tu luyện.
Sau khi Bồ Hán Trung đi Tần Hạo Hiên lại chiết xuất mười viên tàn đan, tuy chiết xuất một viên tàn đan không đáng gì với hắn nhưng liên tục một ngày sử dụng thuật Thủ Nguyên làm hắn hơi mệt. làm xong mười viên tàn đan Tần Hạo Hiên ngước nhìn sắc trời, thấy thời gian không còn sớm, hắn tiêu hao nhiều thần thức nằm trên giường nghỉ ngơi.
Tần Hạo Hiên mơ giấc mơ đẹp tỉnh lại nhìn bên ngoài đen thui, đã không có người đi lại, mơ hồ nghe từ phòng khác có tiếng ngáy. Tiểu Kim mệt nhọc cả ngày trong ruộng cũng đã nằm sấp trên giường ngủ.
Không có người quấy rầy, Tần Hạo Hiên lấy tàn đan tìm trong Tuyệt Tiên Độc Cốc ra.
Mấy viên tàn đan hình dạng khác nhau này có vẻ rất cao cấp, Tần Hạo Hiên thử đưa thần thức vào trong một viên. Thần thức của hắn tiến vào thật lâu mà trước mắt vẫn là sương mù trắng xóa, hắn thử rất lâu, vận dụng mọi cách sinh ra cộng minh với tàn đan, thử thật lâu nhưng không thành công.
Tần Hạo Hiên bất đắc dĩ rút thần thức ra viên tàn đan này, lại dùng thần thức tiến vào đan dược tàn phá hơn viên vừa rồi một chút, phát hiện vẫn không cách nào cộng minh, nhưng sương trắng mỏng hơn chút.
Tần Hạo Hiên đăm chiêu gật gù, nhìn mấy viên tàn đan còn nguyên vẹn, nhìn một viên nát nhất thậm chí thiếu một góc.
Tần Hạo Hiên đưa thần thức vào tàn đan, rút một tia linh lực xen lẫn hơi thở nhược chủng từ đan điền rót vào tàn đan, vẫn không có động tĩnh gì, nhưng sương mù trắng xóa che trước mặt hắn mỏng manh hơn. Sương mù mỏng chứng minh hắn rất có hy vọng, Tần Hạo Hiên vui vẻ rót tiếp một luồng linh lực.
Sau một tách trà thì tàn đan đến từ Tuyệt Tiên Độc Cốc đã chấp nhận Tần Hạo Hiên, sương mù ngăn cản hắn dòm ngó tán đi.
Không giống như mười viên tàn đan cấp thấp, Tần Hạo Hiên có thể dùng thần thức thấy rõ toàn bộ bên trong chúng nó. Lần này hắn như ở trong mê cung, nhìn vô số con đường hỗn loạn trước mắt không biết nên đi đường nào.
Tần Hạo Hiên bỏ thêm thần thức vào, mỗi tăng mạnh một phần là thấy rõ mạch lạc trong tàn đan hơn chút. Tần Hạo Hiên mất một nén hương không chút giữ lại đưa hết thần thức vào trong mới thấy các con đường rộng lớn như sông, tỏa sáng bảy sắc đan chéo nhau trong mê cung to lớn, đếm sơ có mười con đường.
Không uổng là tàn đan cao cấp đến từ Tuyệt Tiên Độc Cốc, tinh hoa dược lực thêm nhiều như vậy.
Lúc trước Bồ Hán Trung cho tàn đan cấp pthấp, Tần Hạo Hiên dùng thần thức phủ lên toàn tàn đan, trên cao nhìn xuống tinh hoa dược lực thô nhất chỉ cỡ rãnh nước, tinh hoa dược lực ít đến nỗi chỉ có chút đốm sáng tàn phá.
- Không quá quen tay, lần sau sẽ nhanh nữa.
Nếu đệ tử Tự Nhiên Đường khác mất một, hai tháng mới chiết xuất được chút dược lực nghe câu này không biết sẽ ghen tỵ thế nào, sẽ xúm lại đánh chết hắn.
Bồ Hán Trung tỉnh táo lại từ giật mình, dặn dò:
- Mười ngày chiết xuất ra một chút đã là thiên tài, ngươi . . . ngươi đã rất quái vật. Phải nhớ kỹ điều này, mặc kệ tình huống gì không được lộ ra ngươi có thể nhanh chóng chiết xuất tinh hoa từ tàn đan. Nếu bị đại nhân vật môn phái bụng dạ xấu xa biết ngươi có năng lực này không chừng sẽ bắt cóc ngươi, buộc ngươi cả đời chiết xuất tàn đan cho họ.
Bồ Hán Trung lo Tần Hạo Hiên quá ngây thơ, xem tất cả đại nhân vật trong môn phái là người tốt, gã nhấn mạnh lần nữa:
- Phải nhớ kỹ điều này!
Tần Hạo Hiên sớm bị Cổ Vân Tử ám toán nghiêm túc gật đầu nói:
- Ta biết điều đó, rất cảm tạ sư huynh nhắc nhở!
Bồ Hán Trung để lại mười viên tàn đan:
- Ừm, đây là mười viên tàn đan, ngươi cầm chúng luyện tập trước đi. Thuật Thủ Nguyên hơi tổn thương thần thức, dù ngươi có thần thức bẩm sinh mạnh hơn người bình thường nhưng phải chú ý tiết chế, tốt nhất cách một ngày luyện một lần, cho thần thức có thời gian phục hồi, đừng gấp công gần lợi, nếu không thì tổn thương đến thần thức sẽ rất rắc rối.
Trước khi đi Bồ Hán Trung lại nhắc nhở:
- Tần sư đệ, nhớ phải chăm chỉ tu luyện, chỉ có tu vi tăng lên mới kéo dài thọ nguyên, khụ khụ.
Tần Hạo Hiên nghiêm túc gật đầu. Hắn sẽ không nói cho Bồ Hán Trung biết thần trí của mình rất mạnh, thuật Thủ Nguyên dùng cho đan dược cấp thấp không đáng là gì với hắn. Bồ Hán Trung không rõ sự thật dù sao có ý tốt, Tần Hạo Hiên một lần nữa cảm ơn. Bồ Hán Trung về phòng mình tu luyện.
Sau khi Bồ Hán Trung đi Tần Hạo Hiên lại chiết xuất mười viên tàn đan, tuy chiết xuất một viên tàn đan không đáng gì với hắn nhưng liên tục một ngày sử dụng thuật Thủ Nguyên làm hắn hơi mệt. làm xong mười viên tàn đan Tần Hạo Hiên ngước nhìn sắc trời, thấy thời gian không còn sớm, hắn tiêu hao nhiều thần thức nằm trên giường nghỉ ngơi.
Tần Hạo Hiên mơ giấc mơ đẹp tỉnh lại nhìn bên ngoài đen thui, đã không có người đi lại, mơ hồ nghe từ phòng khác có tiếng ngáy. Tiểu Kim mệt nhọc cả ngày trong ruộng cũng đã nằm sấp trên giường ngủ.
Không có người quấy rầy, Tần Hạo Hiên lấy tàn đan tìm trong Tuyệt Tiên Độc Cốc ra.
Mấy viên tàn đan hình dạng khác nhau này có vẻ rất cao cấp, Tần Hạo Hiên thử đưa thần thức vào trong một viên. Thần thức của hắn tiến vào thật lâu mà trước mắt vẫn là sương mù trắng xóa, hắn thử rất lâu, vận dụng mọi cách sinh ra cộng minh với tàn đan, thử thật lâu nhưng không thành công.
Tần Hạo Hiên bất đắc dĩ rút thần thức ra viên tàn đan này, lại dùng thần thức tiến vào đan dược tàn phá hơn viên vừa rồi một chút, phát hiện vẫn không cách nào cộng minh, nhưng sương trắng mỏng hơn chút.
Tần Hạo Hiên đăm chiêu gật gù, nhìn mấy viên tàn đan còn nguyên vẹn, nhìn một viên nát nhất thậm chí thiếu một góc.
Tần Hạo Hiên đưa thần thức vào tàn đan, rút một tia linh lực xen lẫn hơi thở nhược chủng từ đan điền rót vào tàn đan, vẫn không có động tĩnh gì, nhưng sương mù trắng xóa che trước mặt hắn mỏng manh hơn. Sương mù mỏng chứng minh hắn rất có hy vọng, Tần Hạo Hiên vui vẻ rót tiếp một luồng linh lực.
Sau một tách trà thì tàn đan đến từ Tuyệt Tiên Độc Cốc đã chấp nhận Tần Hạo Hiên, sương mù ngăn cản hắn dòm ngó tán đi.
Không giống như mười viên tàn đan cấp thấp, Tần Hạo Hiên có thể dùng thần thức thấy rõ toàn bộ bên trong chúng nó. Lần này hắn như ở trong mê cung, nhìn vô số con đường hỗn loạn trước mắt không biết nên đi đường nào.
Tần Hạo Hiên bỏ thêm thần thức vào, mỗi tăng mạnh một phần là thấy rõ mạch lạc trong tàn đan hơn chút. Tần Hạo Hiên mất một nén hương không chút giữ lại đưa hết thần thức vào trong mới thấy các con đường rộng lớn như sông, tỏa sáng bảy sắc đan chéo nhau trong mê cung to lớn, đếm sơ có mười con đường.
Không uổng là tàn đan cao cấp đến từ Tuyệt Tiên Độc Cốc, tinh hoa dược lực thêm nhiều như vậy.
Lúc trước Bồ Hán Trung cho tàn đan cấp pthấp, Tần Hạo Hiên dùng thần thức phủ lên toàn tàn đan, trên cao nhìn xuống tinh hoa dược lực thô nhất chỉ cỡ rãnh nước, tinh hoa dược lực ít đến nỗi chỉ có chút đốm sáng tàn phá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.