Thái Sơ

Chương 39: Con Đường Tu Hành Nhiều Chông Gai (2)

Cao Lâu Đại Hạ

08/07/2021

- Ngươi chính là đệ tử Tử chủng, Sở trưởng lão đương nhiên cần chiếu cố trọng điểm, vừa lúc để ta xem ghi chép mấy ngày nay liền một lượt cho thoải mái. 

Tần Hạo Hiên nói, một tay cầm ghi chép trên bàn của Từ Vũ lên, đang định lật xem, bỗng nhiên lại cảm giác thấy bầu không khí có chút không đúng, lại nhìn Từ Vũ, phát hiện khóe mắt nàng có chút đỏ lên, vẻ mặt ủy khuất: 

- Hạo Hiên ca ca, muội không có ý khinh thường huynh, huynh không phải Tử chủng cũng không sao, muội tin sau này thành tựu của huynh chắc chắn sẽ không kém gì mấy người như Trương Cuồng! 

Từ Vũ khóc nức nở nhất thời làm cho Tần Hạo Hiên hoảng hồn, mặc dù là chính diện nghênh chiến Tiên Miêu cảnh Ngũ diệp cũng không khiến hắn hoảng như thế, trong chốc lát chân tay luống cuống, không biết như thế nào cho phải. 

Cử động này của Tần Hạo Hiên lại chọc cho Từ Vũ phì cười, nói: 

- Được rồi, Hạo Hiên ca ca, huynh xem ghi chép đi! Có gì không hiểu cứ hỏi muội. 

Tần Hạo Hiên như trút được gánh nặng liên tục gật đầu, hận không thể vùi đầu vào trong bản ghi chép. 

Lật xem một lúc, hắn thấy giới thiệu về linh pháp của Quán Linh thuật. 

Quán Linh thuật, ngưng tụ linh lực phụ cận, quán chú vào trong thực vật đang trưởng thành, có thể đẩy nhanh tốc độ phát triển, thôi thúc sinh trưởng, cũng có thể đề thăng dược lực! Sau Xuất Miêu có thể tu luyện. 

Thấy Tần Hạo Hiên lật tới Quán Linh thuật, Từ Vũ giải thích thêm: 

- Nửa năm sau, tông môn sẽ không tiếp tục cấp khẩu phần lương thực cho chúng ta nữa, chúng ta đều phải tự trồng, Quán Linh thuật có thể đề cao tốc độ sinh trưởng của linh dược chúng ta trồng. Chúng ta bây giờ luyện tập Quán Linh thuật thuần thục, đến lúc đó có thể trực tiếp phát huy được tác dụng rồi. Đúng rồi, khi luyện đan, Quán Linh thuật còn có thể giúp đem linh khí rót vào trong dược liệu, đề thăng phẩm chất của thành đan, chỉ có điều chuyện này đòi hỏi cảnh giới tu luyện rất cao, lúc này chúng ta không làm được. 

Từ Vũ dứt lời, liền bắt đầu dạy Tần Hạo Hiên linh quyết. 



Chỉ thấy nàng vươn mười ngón tay thon mảnh, chắp hai tay, co ngón giữa cùng ngón áp út lại, ba đầu ngón tay còn lại của hai tay chập vào nhau, miệng đọc khẩu quyết, chỉ chốc lát sau, trên hai tay nàng quả nhiên ngưng tụ linh khí mỏng manh, nhưng khi nàng đang định đem linh khí này rót vào mầm linh dược, linh khí bỗng nhiên tiêu tán. 

Từ Vũ cười cười, nói: 

- Muội còn chưa nắm bắt được hoàn toàn, ngưng tụ linh lực cực kỳ mỏng manh, vẫn không đạt tới tiêu chuẩn quán thâu, hơn nữa còn chưa thuần thục, chỉ cần hơi chút di động, linh khí sẽ tiêu thất, chỉ cần đến lúc muội Xuất Miêu thì có thể luyện thành Quán Linh thuật rồi. 

Tần Hạo Hiên gật đầu, đối với Tử chủng mà nói, luyện linh pháp cấp thấp thế này còn không phải là dễ như trở bàn tay sao, mấy ngày trước lúc tu luyện Dẫn Khí thuật, ba Tử chủng gần như là luyện một cái liền thành công, nhưng mình cùng các đệ tử Nhược chủng khác, tốn thời gian rất dài mới học được. 

Sau khi Từ Vũ dạy Tần Hạo Hiên mấy lần, Tần Hạo Hiên bắt chước động tác y hệt nhưng quả nhiên vẫn thất bại, chẳng qua hắn cũng không bực bội, tư chất cá nhân bất đồng, đây là chuyện do trời định, không cưỡng cầu được, chỉ cần ngày ngày chăm chỉ nỗ lực, hắn tin tưởng mình cũng có thể theo kịp đệ tử Tử chủng. 

Từ Vũ vốn định an ủi Tần Hạo Hiên mấy câu, lại thấy vẻ mặt không chút để tâm vân đạm phong khinh kia, biết hắn cũng đem đả kích trong lòng bỏ xuống được rồi, những ngày qua tiếp xúc, nàng biết Tần Hạo Hiên là một người tích cực lạc quan, lòng dạ khoát đạt. 

Mặc dù tư chất của hắn rất bình thường, nhưng mị lực cá nhân của hắn rất mạnh, luôn có thể trổ hết tài năng giữa đoàn người, đệ tử Tử chủng tư chất khá hơn nữa cũng khó mà che được hào quang của hắn, bằng không hắn cũng không trở thành đối tượng ghen ghét của Trương Cuồng cùng Lý Tĩnh. 

Tần Hạo Hiên chăm chú lật xem ghi chép, chỗ không hiểu khiêm tốn thỉnh giáo Từ Vũ, Từ Vũ cũng biết gì đều nói ra hết, đến khi xem hết ghi chép của mấy ngày nay đã gần đến hoàng hôn, bụng của hắn cũng bắt đầu kêu ục ục. 

Hai người cùng ăn cơm tối, sức ăn gấp năm lần những người khác của Tần Hạo Hiên thu được vô số ánh nhìn, kế tiếp cái ngoại hiệu "Quái vật", hắn lại giành được biệt hiệu vinh quang mới: Thùng cơm. 

Sau khi chia tay Từ Vũ, hắn vốn định trở về túc xá ngủ một giấc ngon lành, mấy ngày trước thụ thương cộng thêm tu luyện gánh vác vượt quá mức bình thường, mặc dù là tu luyện đạo tâm chủng ma, hắn cũng sinh ra cảm giác mệt mỏi, loại mệt mỏi này không phải là thân thể mệt mỏi, mà là tinh thần mệt mỏi. 

Chỉ là hắn vừa mới trở lại túc xá, thấy không ít đệ tử Nhược chủng đang ngồi ở trên giường liều mạng tu luyện, ai cũng đều dốc hết tinh thần hấp thu linh khí, khiến cho linh lực trong túc xá mỏng manh đi không ít, hơn nữa dược lực khô nóng còn dư lại trong cơ thể Tần Hạo Hiên vẫn luôn hành hạ hắn, không còn địa nhiệt của hầm nham tương áp chế, loại cảm giác này thật sự khó chịu. 

Bởi vì dược lực trong cơ thể còn chưa được chuyển hóa hết, hắn tạm thời không có ý định xông lại vào Tuyệt Tiên Độc cốc, hơn nữa toàn thân nóng ran như vậy mà ngủ được là một chuyện xa xỉ không kém, hắn không thể làm gì khác hơn là quay đầu rời khỏi túc xá, tìm một chỗ thanh tĩnh để tu luyện. 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thái Sơ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook