Thái Sơ

Chương 193: Hưng sư vấn tội thần uy áp (2)

Cao Lâu Đại Hạ

06/04/2022

Tần Hạo Hiên ngẫm nghĩ, cuối cùng quyết định truy tìm từ ngọn nguồn: 

- Bây giờ sắc trời đã vãn, vậy mọi người đều giải tán nghỉ ngơi đi. Ngày mai chúng ta lại đi tìm Lưu Hoan, dù sao Tiểu Kim đã xảy ra chuyện trong vùng Lưu Hoan, Vũ muội muội cũng nhanh đi tìm La sư tỷ, nói cho nàng biết khí độc lạ của Tiểu Kim đã rút đi rồi, không cần phiền toái kế tử đến đây nữa. 

Từ Vũ gật gật đầu, cùng Mộ Dung Siêu đi ra ngoài. Còn Bồ Hán Trung cũng nhìn độc khí của Tiểu Kim đã dần dần rút đi, hít thở dần dần ổn định, yên tâm cáo từ rời đi. 

Sau khi mọi người tán đi, Tần Hạo Hiên sờ vào cái đầu nhỏ bé đầy lông lá xồm xoàm của Tiểu Kim, nhẹ giọng nói: 

- Tiểu Kim, ta sẽ không bỏ qua người hại ngươi. 

Viên tàn đan kia cho đến nửa đêm mới rút hết sạch sẽ toàn bộ độc khí trên người Tiểu Kim. Cơ thể Tiểu Kim không còn độc tố lúc này tỏ ra cực kỳ hư nhược, nó mở mắt thấy Tần Hạo Hiên, trong hốc mắt hơi chút ươn ướt, sau đó nhắm mắt lại chìm vào cơn ngủ say. 

Tần Hạo Hiên cầm viên tàn đan đã cứu được tính mạng của Tiểu Kim lên xem, lần nữa dùng thần thức phụ vào, đồng thời từ từ gia tăng thần thức tập trung tinh thần, nhưng sương mù bên trong tàn đan chỉ tán chút ít, giằng co ước chừng nửa canh giờ, vẫn không cách nào đạt được cộng minh cùng nó. 

"Viên tàn đan này cao cấp đến mức nào?" 

Sau khi thối lui ra khỏi thần thức, Tần Hạo Hiên cả kinh nhìn tàn đan không chút thu hút trong tay, nói thầm: 

“Xem ra phải chờ thần thức ta cường đại hơn mới có thể tìm tòi hư thực được rồi.” 



Tần Hạo Hiên thu hồi tàn đan, nhìn Tiều Kim đã ngủ say, hơi thở bình thường, ngoại trừ bên ngoài hư nhược cũng không có dấu hiệu trúng độc, do đó mới an tâm nằm ngủ. 

Sáng sớm ngày hôm sau, Tần Hạo Hiên thức dậy thật sớm dùng Thiên Hà Quyết tu hành mấy tiểu chu thiên xong, nhảy từ trên giường nhảy xuống, lúc này Từ Vũ, La Kim Hoa và Bồ Hán Trung đã ở ngoài cửa chờ hắn rồi. 

- Đi thôi. 

Tần Hạo Hiên vỗ vỗ Tiểu Kim ở trên vai, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của hơn trăm con Viên Hầu mạnh mẽ, đang chuẩn bị xuất môn cùng Từ Vũ và Bồ Hán Trung, lúc này một đệ tử mặc hạt sắc tông bào của Tứ Đại đường đi tới. 

Người này không ai khác chính là Lưu Hoan – người mà Tần Hạo Hiên muốn đi tìm. 

Khi Lưu Hoan đi tới trước mặt, Tần Hạo Hiên bình tĩnh nhìn hắn như chất vấn: 

- Ta muốn nghe lời giải thích của ngươi. 

Trên mặt Lưu Hoan vốn còn mấy phần kiêu căng, nhưng khi đối diện với ánh mắt theo dõi sắc như đao của Tần Hạo Hiên, trong lòng hắn không khỏi chấn một cái, rồi sau đó có chút nổi giận, thầm nghĩ trong lòng: 

“Dầu gì ta cũng là Tiên Miêu cảnh Nhị Thập diệp tu sĩ, cho dù là tử chủng thấy ta cũng phải cung kính kêu một tiếng sư huynh, một con khỉ thông minh hơn con khỉ tầm thường một chút bị trúng độc? Nói cho cùng vẫn là một con khỉ. Mà cũng không phải do ta làm, vì sao ta phải chột dạ.” 

Sau khi Lưu Hoan âm thầm trấn an cho mình, thần tình trên mặt hắn càng kiêu ngạo hơn, nhưng vẫn không dám nhìn thẳng vào đôi mắt của Tần Hạo Hiên. Ánh mắt của hắn rất ác liệt, cho dù Tiên Miêu cảnh Nhị Thập diệp hắn cũng có phần chịu không nổi. 



- Giải thích? Ngày hôm qua ta xuất môn làm việc, không có ở đây, giải thích cái gì chứ? 

Lưu Hoan cười lạnh một tiếng, lạnh lùng hồi phục Tần Hạo Hiên. Nếu ngoan ngoãn giải thích cho một người nhược chủng mới gia nhập Tự Nhiên đường giải thích, truyền ra ngoài còn thế nào ngẩng đầu làm người? 

- Đây là lời giải thích của ngươi sao? 

Tần Hạo Hiên đi lên một bước, trên người hắn tản ra một cổ sát khí lạnh như băng, còn kèm theo một cổ khí thế không rõ, ngay cả Từ Vũ và Bồ Hán Trung cũng đều cảm thấy. 

Lúc Tần Hạo Hiên bước ra một bước, trên người tán phát ra khí thế áp bách không rõ, Lưu Hoan không tự chủ lui về sau nửa bước, dù sao hắn nhanh chóng tỉnh hồn lại, tự hỏi tại sao mình lại bước lui trước loại bức bách này. Hai bên chung quanh không có người, nếu không truyền ra ngoài chẳng phải là vô cùng nhục nhã đó sao. 

Ba người Từ Vũ, Bồ Hán Trung và La Kim Hoa thấy một màn như vậy, từng người một biểu lộ ánh mắt không thể tin. Cho dù đuối lý, nhưng Lưu Hoan cũng là cường giả Tiên Miêu cảnh Nhị Thập diệp, lại có thể lùi bước trước Tần Hạo Hiên – một Tu Tiên giả còn chưa xuất diệp hay sao? 

Chẳng những bọn họ không rõ khí thế trên người Tần Hạo Hiên là từ đâu tới, còn tưởng rằng là Tần Hạo Hiên giận dữ phát ra, ngay cả chính Tần Hạo Hiên cũng không biết. 

Thật ra lúc Tần Hạo Hiên bước ra bước này, thần thức trong đầu hắn cảm nhận được lửa giận của hắn, những thần thức có hình dáng như một chùm kim vụ không ngờ lại tự động ngưng tụ, mặc dù không công kích Lưu Hoan, nhưng thần thức của Lưu Hoan cực yếu không tự kiềm chế đã bị ảnh hưởng, vì thế xuất hiện cảnh tượng Lưu Hoan bị bức lui. 

- Ngươi. . . Ngươi không được ép người quá đáng. . . 

Bị bức lui một bước, Lưu Hoan cảm giác mình mất hết thể diện, hơi thở dồn dập, bộ dáng dường như Tần Hạo Hiên nói thêm một câu nữa, hắn sắp sửa xung đột đến rồi. 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thái Sơ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook