Chương 191: Mặt hiền lành nhưng tâm ác độc khó có gì so được (2)
Cao Lâu Đại Hạ
06/04/2022
Lý Tĩnh nói, Thời Tuấn Kiệt đi cùng với hắn lúc này đi tới lật mí mắt sưng vù không thể khép lại của Tiểu Kim lên, hắn nhìn thấy những tia máu vằn vện, bên trong nhãn cầu trắng lộ ra độc khí màu đen.
Tuấn Kiệt làm bộ kiểm tra những bộ phận khác ở trên người Tiểu Kim, cuối cùng tay phải nâng cằm suy nghĩ hồi lâu, mới lên tiếng trong ánh mắt mong đợi của Từ Vũ và Lý Tĩnh:
- Trên người Tiểu Kim không vết thương nào khác, nhất định là ăn đồ rồi trúng độc.
Từ Vũ lóe lên sự thất vọng trong mắt, mọi người đã sớm suy đoán Tiểu Kim bị người hạ độc qua thức ăn, còn cần cao túc của Bích Trúc đường đến đây đưa ra kết luận này hay sao?
- Sư huynh, Tiểu Kim thế nào rồi?
Lý Tĩnh mong mỏi nhìn Tuấn Kiệt, hỏi:
- Sư huynh có biện pháp nào mau mau cứu con khỉ nhỏ này?
Lý Tĩnh giả vờ lo lắng khiến Tuấn Kiệt âm thầm kinh hãi, không hổ là xuất thân Hoàng gia, đóng kịch tốt đến như vậy. Tuấn Kiệt hiểu rằng trình độ đóng kịch của mình còn kém xa so với Lý Tĩnh, vì thế hắn cúi đầu, tận lực không để người khác nhìn thấu sự chột dạ của hắn, làm bộ như đang suy nghĩ, nói:
- Triệu chứng của nó rất cổ quái, nhất thời ta không tìm ra nguyên nhân.
Lý Tĩnh thở dài một hơi, biểu tình gương mặt thất vọng rất giống như thật, dường như Tiểu Kim không phải là con khỉ của Tần Hạo Hiên mà là con khỉ của hắn vậy. Thực ra trong lòng hắn vô cùng sung sướng, Nghiêm Đông thực lực không mạnh, thế nhưng năng lực làm việc rất khá, hạ độc lợi hại như vậy, tuy con khỉ nhỏ không bị độc chết tức thời, nhưng xem bộ dáng này không bao lâu nữa cũng thở dốc ra hơi cuối cùng rồi.
Lý Tĩnh vốn còn muốn tiếp tục giả mù sa mưa an ủi Tần Hạo Hiên mấy câu, tranh thủ cảm tình của hắn và Từ Vũ, nhưng thấy ánh mắt thú vị của Mộ Dung Siêu rơi vào mình, trong lòng hắn run lên. Mộ Dung Siêu kia đã lớn lên cùng mình, cũng hiểu biết mình đôi chút. Nếu như mình biểu diễn, nói không chừng sẽ bị hắn nhận ra.
- Tần sư đệ, khi ta tới đã phái người mời sư huynh Thường Kế Tử của Bích Trúc đường. Sư huynh Thường Kế Tử có danh là Đan Si, không chừng huynh ấy có thể xem được rốt cuộc Tiểu Kim bị trúng độc gì. Hiện tại ta sẽ giúp ngươi đi tới những chỗ khác hỏi thăm, cầu xin giải dược.
Lý Tĩnh dứt lời, vội vã rời đi trước ánh mắt càng thêm sắc bén của Mộ Dung Siêu.
Tần Hạo Hiên nhìn theo bóng lưng của Lý Tĩnh rời đi, cảm thấy hơi kỳ quái trước sự ân cần của hắn, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, bởi vì Lý Tĩnh luôn luôn lôi kéo mình và Từ Vũ, ngày hôm nay tuy hắn dường như quá mức nhiệt tình, nhưng nói cũng nghe được.
Nhìn Tiểu Kim, chỗ tím bầm sưng vù trên người nó đã giảm bớt không ít so với trước, Tần Hạo Hiên buông lòng lo lắng xuống một chút, thay vào đó là phẫn nộ, cực kỳ phẫn nộ.
Lý Tĩnh đi rồi, trong phòng nhỏ yên tĩnh như chết, không khí dường như ngưng trệ.
- Ta rất muốn biết rốt cuộc ai đã ám toán Tiểu Kim của ta.
Tần Hạo Hiên phá vỡ trầm mặc, âm thanh phẫn nộ nóng giận, trên mặt phập phù sát khí.
Bồ Hán Trung và Từ Vũ nhìn nhau, Tần Hạo Hiên rất ít khi lộ ra thần sắc đáng sợ như vậy, vì thế hai người bọn họ không biết nên nói gì.
Thấy trong phòng không có người ngoài, Mộ Dung Siêu một mực trầm mặc lúc này mới nói ra, âm thanh trầm thấp:
- Các ngươi có cảm thấy Lý Tĩnh rất kỳ quái hay không? Ta cảm thấy chuyện này không khỏi liên quan tới Lý Tĩnh.
Ba người Tần Hạo Hiên, Từ Vũ và Bồ Hán Trung lập tức đưa mắt nhìn về Mộ Dung Siêu, Mộ Dung Siêu trầm ngâm một lát sau lên tiếng:
- Ta lớn lên cùng hắn từ khi còn nhỏ, hắn rất thấu triệt thuật quyền mưu học của hoàng gia, ta cũng thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ.
Từ Vũ ngẫm nghĩ, lẩm bẩm:
- Không thể a, trong khoảng thời gian này Lý Tĩnh cùng ta và Hạo Hiên ca ca quan hệ cũng không tệ. Hơn nữa hắn muốn đối phó cũng là đối phó với Hạo Hiên ca ca, hạ độc ám toán Tiểu Kim làm cái gì?
Tần Hạo Hiên cũng gật gật đầu, nói:
- Hơn một tháng nay chúng ta còn bán năm bao Hành Khí tán cho hắn, khiến cho hắn từ Tiên Miêu cảnh Tam diệp thoáng cái nhảy tới Tiên Miêu cảnh Tứ diệp. Chúng ta trợ giúp hắn như thế, hắn có lý do gì để hại chúng ta chứ?
Mộ Dung Siêu cười cười. Dù sao Từ Vũ và Tần Hạo Hiên cũng xuất thân từ gia đình bình thường, chưa từng thấy qua người trong gia tộc hoàng thất lừa người gạt ta, không có khái niệm đối với mấy chuyện này cũng rất bình thường. Vì thế hắn nói:
- Cho dù Trương Cuồng hay là Trương Dương, đối phó Tần Hạo Hiên đều là minh đao minh thương. Trước kia tuy Trương Cuồng cũng muốn đưa Tần Hạo Hiên vào chỗ chết, thế nhưng thủ đoạn của bọn họ quá mức thẳng thừng, thậm chí ngay cả tổn âm đức cũng không màng. Nếu thật sự hại Tần Hạo Hiên, bọn họ phải cõng trên lưng ác danh và bị trừng phạt. Nhưng Lý Tĩnh không giống như bọn họ, Hoàng gia làm việc không muốn động thủ, một khi động thủ nhất định phải mưu tính sâu xa, mỗi một nước cờ đều có dụng ý. Đáng sợ nhất là bọn họ chưa bao giờ tự mình động thủ, mặc dù các ngươi bắt được người động thủ, biết rõ là người nào làm thì cũng rất khó bắt được người chỉ điểm phía sau màn, không nắm được nhược điểm của bọn người chỉ điểm.
- Lý Tĩnh xuất thân Hoàng gia, có tạp khí của hoàng thất đó là tất nhiên, ngươi làm thế nào thấy được Lý Tĩnh không tránh khỏi có liên quan với chuyện này?
Tuấn Kiệt làm bộ kiểm tra những bộ phận khác ở trên người Tiểu Kim, cuối cùng tay phải nâng cằm suy nghĩ hồi lâu, mới lên tiếng trong ánh mắt mong đợi của Từ Vũ và Lý Tĩnh:
- Trên người Tiểu Kim không vết thương nào khác, nhất định là ăn đồ rồi trúng độc.
Từ Vũ lóe lên sự thất vọng trong mắt, mọi người đã sớm suy đoán Tiểu Kim bị người hạ độc qua thức ăn, còn cần cao túc của Bích Trúc đường đến đây đưa ra kết luận này hay sao?
- Sư huynh, Tiểu Kim thế nào rồi?
Lý Tĩnh mong mỏi nhìn Tuấn Kiệt, hỏi:
- Sư huynh có biện pháp nào mau mau cứu con khỉ nhỏ này?
Lý Tĩnh giả vờ lo lắng khiến Tuấn Kiệt âm thầm kinh hãi, không hổ là xuất thân Hoàng gia, đóng kịch tốt đến như vậy. Tuấn Kiệt hiểu rằng trình độ đóng kịch của mình còn kém xa so với Lý Tĩnh, vì thế hắn cúi đầu, tận lực không để người khác nhìn thấu sự chột dạ của hắn, làm bộ như đang suy nghĩ, nói:
- Triệu chứng của nó rất cổ quái, nhất thời ta không tìm ra nguyên nhân.
Lý Tĩnh thở dài một hơi, biểu tình gương mặt thất vọng rất giống như thật, dường như Tiểu Kim không phải là con khỉ của Tần Hạo Hiên mà là con khỉ của hắn vậy. Thực ra trong lòng hắn vô cùng sung sướng, Nghiêm Đông thực lực không mạnh, thế nhưng năng lực làm việc rất khá, hạ độc lợi hại như vậy, tuy con khỉ nhỏ không bị độc chết tức thời, nhưng xem bộ dáng này không bao lâu nữa cũng thở dốc ra hơi cuối cùng rồi.
Lý Tĩnh vốn còn muốn tiếp tục giả mù sa mưa an ủi Tần Hạo Hiên mấy câu, tranh thủ cảm tình của hắn và Từ Vũ, nhưng thấy ánh mắt thú vị của Mộ Dung Siêu rơi vào mình, trong lòng hắn run lên. Mộ Dung Siêu kia đã lớn lên cùng mình, cũng hiểu biết mình đôi chút. Nếu như mình biểu diễn, nói không chừng sẽ bị hắn nhận ra.
- Tần sư đệ, khi ta tới đã phái người mời sư huynh Thường Kế Tử của Bích Trúc đường. Sư huynh Thường Kế Tử có danh là Đan Si, không chừng huynh ấy có thể xem được rốt cuộc Tiểu Kim bị trúng độc gì. Hiện tại ta sẽ giúp ngươi đi tới những chỗ khác hỏi thăm, cầu xin giải dược.
Lý Tĩnh dứt lời, vội vã rời đi trước ánh mắt càng thêm sắc bén của Mộ Dung Siêu.
Tần Hạo Hiên nhìn theo bóng lưng của Lý Tĩnh rời đi, cảm thấy hơi kỳ quái trước sự ân cần của hắn, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, bởi vì Lý Tĩnh luôn luôn lôi kéo mình và Từ Vũ, ngày hôm nay tuy hắn dường như quá mức nhiệt tình, nhưng nói cũng nghe được.
Nhìn Tiểu Kim, chỗ tím bầm sưng vù trên người nó đã giảm bớt không ít so với trước, Tần Hạo Hiên buông lòng lo lắng xuống một chút, thay vào đó là phẫn nộ, cực kỳ phẫn nộ.
Lý Tĩnh đi rồi, trong phòng nhỏ yên tĩnh như chết, không khí dường như ngưng trệ.
- Ta rất muốn biết rốt cuộc ai đã ám toán Tiểu Kim của ta.
Tần Hạo Hiên phá vỡ trầm mặc, âm thanh phẫn nộ nóng giận, trên mặt phập phù sát khí.
Bồ Hán Trung và Từ Vũ nhìn nhau, Tần Hạo Hiên rất ít khi lộ ra thần sắc đáng sợ như vậy, vì thế hai người bọn họ không biết nên nói gì.
Thấy trong phòng không có người ngoài, Mộ Dung Siêu một mực trầm mặc lúc này mới nói ra, âm thanh trầm thấp:
- Các ngươi có cảm thấy Lý Tĩnh rất kỳ quái hay không? Ta cảm thấy chuyện này không khỏi liên quan tới Lý Tĩnh.
Ba người Tần Hạo Hiên, Từ Vũ và Bồ Hán Trung lập tức đưa mắt nhìn về Mộ Dung Siêu, Mộ Dung Siêu trầm ngâm một lát sau lên tiếng:
- Ta lớn lên cùng hắn từ khi còn nhỏ, hắn rất thấu triệt thuật quyền mưu học của hoàng gia, ta cũng thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ.
Từ Vũ ngẫm nghĩ, lẩm bẩm:
- Không thể a, trong khoảng thời gian này Lý Tĩnh cùng ta và Hạo Hiên ca ca quan hệ cũng không tệ. Hơn nữa hắn muốn đối phó cũng là đối phó với Hạo Hiên ca ca, hạ độc ám toán Tiểu Kim làm cái gì?
Tần Hạo Hiên cũng gật gật đầu, nói:
- Hơn một tháng nay chúng ta còn bán năm bao Hành Khí tán cho hắn, khiến cho hắn từ Tiên Miêu cảnh Tam diệp thoáng cái nhảy tới Tiên Miêu cảnh Tứ diệp. Chúng ta trợ giúp hắn như thế, hắn có lý do gì để hại chúng ta chứ?
Mộ Dung Siêu cười cười. Dù sao Từ Vũ và Tần Hạo Hiên cũng xuất thân từ gia đình bình thường, chưa từng thấy qua người trong gia tộc hoàng thất lừa người gạt ta, không có khái niệm đối với mấy chuyện này cũng rất bình thường. Vì thế hắn nói:
- Cho dù Trương Cuồng hay là Trương Dương, đối phó Tần Hạo Hiên đều là minh đao minh thương. Trước kia tuy Trương Cuồng cũng muốn đưa Tần Hạo Hiên vào chỗ chết, thế nhưng thủ đoạn của bọn họ quá mức thẳng thừng, thậm chí ngay cả tổn âm đức cũng không màng. Nếu thật sự hại Tần Hạo Hiên, bọn họ phải cõng trên lưng ác danh và bị trừng phạt. Nhưng Lý Tĩnh không giống như bọn họ, Hoàng gia làm việc không muốn động thủ, một khi động thủ nhất định phải mưu tính sâu xa, mỗi một nước cờ đều có dụng ý. Đáng sợ nhất là bọn họ chưa bao giờ tự mình động thủ, mặc dù các ngươi bắt được người động thủ, biết rõ là người nào làm thì cũng rất khó bắt được người chỉ điểm phía sau màn, không nắm được nhược điểm của bọn người chỉ điểm.
- Lý Tĩnh xuất thân Hoàng gia, có tạp khí của hoàng thất đó là tất nhiên, ngươi làm thế nào thấy được Lý Tĩnh không tránh khỏi có liên quan với chuyện này?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.