Chương 26: Ngục Trung Bá Vương
Cao Lâu Đại Hạ
06/12/2018
- Ngươi... Ngươi...
Lão Diệp nhìn đệ tử mới nhập môn giống như quái vật kia liên tục nuốt nước miếng nói:
- Chưởng giáo đã từng nói, làm người phải giảng đạo lý...
Tần Hạo Hiên nở nụ cười, hắn từ nhỏ đọc sách rất minh bạch, đối với người không giảng đạo lý còn giảng đạo lý là đồ ngốc, đã từng có Đại Nho đi giảng đạo lý với thổ phỉ, kết quả bị thổ phỉ một đao chém bay đầu.
Những người trước mắt này, vẫn là dùng nắm đấm tiến hành trao đổi, mới là phương thức câu thông nhanh nhất!
Vì bảy ngày kế tiếp tất cả mọi người sống khá giả, đến đây đi! Mọi người dùng nắm đấm, hảo hảo giảng đạo lý!
Tần Hạo Hiên xách lão Diệp lên, một quyền hung hăng đánh vào lồng ngực của hắn, chỉ nghe răng rắc vài tiếng, đối phương hao hết nguyên lực, không có lực phản kháng, xương sườn đã gãy vài cây, nằm trên mặt đất kêu rên không thôi.
Vứt bỏ lão Diệp, hắn không chút do dự lại nhào vào một gã nam tử khác, vung thiết quyền không chút do dự nện xuống... Một Tiên Miêu cảnh Tam diệp trong cơ thể còn có chút linh lực còn muốn phản kháng, tụ linh lực ngưng kết pháp quyết, muốn tiếp tục công kích Tần Hạo Hiên, Tần Hạo Hiên trừng hắn một mắt, ở trong ánh mắt hung thần ác sát của Tần Hạo Hiên, tên cường giả Tiên Miêu cảnh Tam diệp kia lập tức ngây ngẩn cả người, hắn chỉ cảm thấy linh hồn của mình phảng phất như bị trọng kích, đầu trống rỗng, linh pháp trong tay chẳng những không có đánh ra, ngược lại bị Tần Hạo Hiên nhào tới đánh thành đầu heo, sau đó còn hung hăng giẫm mấy cước!
Qua rất lâu, tên đệ tử bị Tần Hạo Hiên dùng thần thức công kích kia nhìn về phía hắn tựu như nhìn thấy quỷ, hồi tưởng lại vừa rồi linh hồn bị trọng thương, cảm giác sợ hãi hồn phi phách tán kia để cho hắn ở rất nhiều năm sau nằm ngủ cũng gặp ác mộng liên tục.
Cái gì gọi là hành hung?
Người bị Tần Hạo Hiên thu thập, đều minh bạch cái gì gọi là hành hung.
Hai gã đệ tử chấp pháp trốn ở sau cửa sắt quan sát hai mặt nhìn nhau, vốn cho rằng Tần Hạo Hiên làm sao cũng sẽ thiệt thòi lớn, không nghĩ tới hắn chẳng những không có việc gì, thoải mái hưởng thụ trận đòn, còn lấy một địch nhiều, đánh cho đám Tiên Miêu cảnh kia kêu cha gọi mẹ.
Sau khi giáo huấn xong, trong nội tâm đám người kia đừng nói trả thù, ngay cả tới gần Tần Hạo Hiên cũng không dám, nói giỡn, một quái vật đánh như thế nào cũng sẽ không bị thương, bọn hắn còn dám gây, chẳng phải là Thọ Tinh công thắt cổ, ngại mạng dài sao.
Bữa tiệc chào sân kết thúc, trong cơ thể Tần Hạo Hiên lại dâng lên khô nóng, cho dù có sóng nhiệt của Nham Tương Hầm triệt tiêu một bộ phận, nhưng còn có một bộ phận khô nóng không bị đánh tan, cần tu luyện mới có thể tiêu trừ.
Tần Hạo Hiên vận chuyển Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, linh lực bao hàm lấy nhiệt khí điên cuồng tràn vào thân thể của hắn, trong linh lực xen lẫn khí tức táo bạo, những người khác đều cẩn thận loại bỏ, nếu như hút vào trong cơ thể sẽ tẩu hỏa nhập ma, nhưng Tần Hạo Hiên lại hoàn toàn không cần, thân thể Vu tu cực kỳ cường tráng, lúc linh lực xen lẫn nhiệt khí táo bạo nhập vào cơ thể, ngược lại trung hoà linh lực táo bạo trong cơ thể hắn, tựa như một bàn tay mát lạnh nhẹ nhu vuốt ve thân thể khô nóng của hắn.
Những linh lực này một bộ phận đổ vào tiên chủng, một bộ phận tiến vào trong xương tủy, mặc dù tốc độ tu luyện không bằng tử chủng hấp thu linh lực, nhưng nếu so với phía ngoài thì mau hơn rất nhiều.
Bất quá có ít người không muốn Tần Hạo Hiên trôi qua quá thoải mái, cho dù hắn đã bị giam.
Hoàng hôn, trong một căn phòng hoang ẩn nấp, nơi này là khu cư trú của đệ tử tạp dịch ở Linh Điền cốc, Trương Cuồng đứng đó, bị một đám đệ tử tạp dịch nịnh nọt vây quanh.
- Có lẽ các ngươi cũng biết, đồng hương Tần Hạo Hiên có mâu thuẫn với ta, năm trước còn cắt đứt mấy cây xương sườn của ta, hiện tại hắn bị nhốt vào trong Nham Tương Hầm, ta không muốn cho hắn cơ hội xoay người!
Trong mắt Trương Cuồng lộ ra sát ý, đảo qua những sư huynh tạp dịch kia, nói:
- Ta bắt chuyện qua với một đệ tử chấp pháp, chỉ cần có người cố ý phạm sai lầm, hắn sẽ giúp ta đưa người vào Nham Tương Hầm! Ta muốn cho Tần Hạo Hiên không chỗ có thể trốn!
Trương Cuồng dứt lời, lại nói tiếp:
- Đợi ta linh pháp đại thành, ở Thái Sơ giáo có được một chỗ cắm dùi, ta nhất định sẽ không quên người giúp ta hôm nay!
Thái Sơ giáo có hơn vạn môn nhân đệ tử, cường giả vô số, muốn ở trong những người này trổ hết tài năng, vứt bỏ thân phận đệ tử tạp dịch là rất khó, nhưng nếu có một đệ tử tử chủng tiềm lực vô hạn cho ra hứa hẹn như vậy, không nói tương lai mỹ hảo cỡ nào, nhưng ít ra cũng có thể giúp hắn thoát ly thân phận tạp dịch khắp nơi bị người khinh khỉnh, địa vị cực thấp, hưởng thụ đãi ngộ của đệ tử bình thường, cái này đối với bọn họ là hấp dẫn cực lớn, lập tức các đệ tử tạp dịch nhao nhao cướp báo danh.
- Ta đi!
Một nam tử tướng mạo có vài phần tương tự Viên Sơn Hổ, tiện tay đánh một quyền lên đại thụ, chỉ nghe rầm rầm, đại thụ đứt gãy, ngã trên mặt đất phát ra tiếng nổ mạnh, đè xuống thanh âm báo danh lộn xộn của những người khác, nói:
- Ta là đường ca của Viên Sơn Hổ, Viên Sơn Tượng! Tiên Miêu cảnh Ngũ diệp! Tần Hạo Hiên hại đường đệ ta bị thương bế quan, ta nhất định sẽ không tha thứ!
Tiên Miêu cảnh mỗi nhiều một diệp, thực lực sẽ cao hơn một tầng, Tiên Miêu cảnh Ngũ diệp ở trong hàng đệ tử tạp dịch đã là tu vi tương đối cao, Viên Sơn Tượng báo danh, đệ tử khác tự nghĩ không bằng nhao nhao câm miệng.
Nhìn Viên Sơn Tượng tràn ngập lực lượng bạo tạc, cùng với hắn biểu hiện ra thực lực, Trương Cuồng thoả mãn nở nụ cười, Tần Hạo Hiên a Tần Hạo Hiên, chẳng lẽ thể cốt của ngươi còn có thể cứng hơn cái cây kia!
Đây hết thảy Tần Hạo Hiên không biết, cũng không ngờ tâm tình đưa hắn vào chỗ chết của Trương Cuồng sẽ bức thiết như vậy.
Nhắm mắt tu luyện không biết đã qua bao nhiêu thời gian, chợt nghe thanh âm cửa sắt mở ra, mùi cơm chín vào mũi, cái này để cho Tần Hạo Hiên còn đang tu luyện nhất thời ngồi không yên.
Dựa vào!
Hôm nay xảy ra chuyện gì, trước kia cho dù đói một ngày bụng cũng không có kêu vang như vậy, đói chết ta rồi!
Nghe được mùi thơm đồ ăn, không chỉ Tần Hạo Hiên không bình tĩnh, những đệ tử Tiên Miêu cảnh bị hắn đả thương, hai mắt vô thần nằm ở nơi hẻo lánh kia, mắt cũng bốc lên tinh quang!
Hiển nhiên đều là một đám quỷ đói đầu thai.
Ăn cơm, đối với người bình thường mà nói, là sự tình mỗi ngày phải làm, thậm chí là mỗi bữa phải làm.
Nhưng đối với nhân vật mới bị nhốt vào phòng tạm giam mà nói, cái sự tình bình thường kia chỉ có thể là một loại hy vọng xa vời.
Sức ăn của Tu Tiên giả vốn rất lớn, ở địa phương như Nham Tương Hầm, càng cần ăn cơm bổ sung thể lực tiêu hao quá nhiều, nếu như một ngày không ăn cơm, có thể nghĩ sẽ gian nan như thế nào.
- Ăn cơm rồi, ăn cơm rồi!
Đệ tử đưa cơm chia cơm thành 16 phần, thương cảm nhìn Tần Hạo Hiên mới tới, nếu mới tới tu vi không cao hoặc có bối cảnh, ngày đầu tiên không có cơm ăn đã là định luật rồi.
Nhưng vượt quá đệ tử đưa cơm dự kiến là, thường ngày cơm còn chưa buông, đám lão nhân kia đã như lang như hổ nhào đầu về phía trước, hôm nay bọn hắn lại không dám tới, ánh mắt còn sợ hãi nhìn trộm Tần Hạo Hiên.
Đây là có chuyện gì?
Đệ tử đưa cơm không hiểu ra sao, chẳng lẽ những người này sợ hãi đệ tử mới tới sao?
Nhìn kỹ lại, phát hiện trên người bọn họ hoặc nhiều hoặc ít có chút ứ thương, lão Diệp ngày bình thường kêu to nhất kia, khuôn mặt càng sưng thành đầu heo!
Mà đệ tử mới tới lại bình yên vô sự, chẳng lẽ đám người này bị đệ tử mới tới khi dễ?
Không có đạo lý nha!
Đệ tử mới tới nhìn ngang nhìn dọc bất quá là Tiên Căn cảnh sơ kỳ, vừa phá vỏ không lâu, ngay cả cắm rễ cũng kém xa, cách nảy mầm càng xa xa vạn dặm!
Hơn nữa cho dù hắn nảy mầm rồi, cũng không thể nào là đối thủ của cao thủ Tiên Miêu cảnh nha?
Huống chi ở đây đều là cường giả Tiên Miêu cảnh như lang như hổ, sở trường của mỗi người là gây chuyện thị phi, lúc này mới bị đưa đến nơi đây, hơn nữa trong bọn họ có cường giả Tiên Miêu cảnh Tam diệp!
Phảng phất như vì xác minh hắn nghi hoặc, Tần Hạo Hiên thản nhiên đứng lên đi tới cửa, tiếp nhận phần cơm của mình ăn như hổ đói, mà đám lão nhân kia bị ánh mắt của Tần Hạo Hiên trừng một cái, mặc dù cả đám đói bụng đến ngực trước dán lưng sau, lại không ai dám tới gần.
Sau khi Tần Hạo Hiên lấy cơm của mình trở lại vị trí, đám lão nhân kia mới như ong vỡ tổ xông tới nhận cơm.
Tần Hạo Hiên hai ba miếng liền ăn hết cơm của mình, từ khi tu tiên, mỗi lần hắn đều có thể ăn hai mươi cái màn thầu, tu hành cực kỳ hao phí thể năng là một nguyên nhân, còn có một nguyên nhân là cơm của Thái Sơ giáo cực kỳ ngon, còn ẩn chứa một loại lực lượng đặc thù, trùng hợp có thể bổ sung thể lực khi tu luyện hao phí!
Trước kia cho rằng Thần Tiên đều không ăn khói lửa nhân gian, hiện tại xem ra hoàn toàn là bậy bạ, dùng thùng cơm để hình dung Tu Tiên giả không quá đáng chút nào!
Ăn xong một chén lớn cơm của mình, Tần Hạo Hiên vẫn cảm giác bụng đói kêu vang, nhìn lại đám lão nhân, phát hiện trong chén cơm của bọn hắn mới bới được hơn phân nửa, vì vậy trực tiếp đi qua, ngăn động tác bới cơm của bọn hắn lại, ở trong ánh mắt kinh ngạc của đệ tử đưa cơm, 15 lão nhân giận mà không dám nói gì quét sạch nồi cơm, mặc dù Tu Tiên giả ăn rất nhiều, nhưng nhìn tướng ăn của hắn, cũng không khỏi mắng một tiếng:
- Thùng cơm!
Đệ tử đưa cơm cảm giác trời đất quay cuồng, hắn nhìn quen cường giả khi dễ kẻ yếu, còn là lần đầu tiên chứng kiến kẻ yếu khi dễ cường giả!
Nhìn tướng ăn hung tàn của Tần Hạo Hiên, các lão nhân giận mà không dám nói gì tụ cùng một chỗ, thấp giọng nói thầm.
- Lấy thực lực của chúng ta, vậy mà đánh không lại hắn, các ngươi nói hắn đến tột cùng là quái thai gì?
- Nghe nói võ đạo Tiên Thiên mạnh nhất có thể đả bại Tiên Miêu cảnh Thất diệp, nhưng cao thủ võ đạo Tiên Thiên không cách nào tu tiên, bởi vì Võ Tiên không cách nào dung hợp, ta xem hắn rất có thể là loại võ đạo Tiên Thiên này?
- Nhất định như vậy! Nếu không một phàm phu tục tử, sao có thể là đối thủ của chúng ta!
Lão Diệp nhìn đệ tử mới nhập môn giống như quái vật kia liên tục nuốt nước miếng nói:
- Chưởng giáo đã từng nói, làm người phải giảng đạo lý...
Tần Hạo Hiên nở nụ cười, hắn từ nhỏ đọc sách rất minh bạch, đối với người không giảng đạo lý còn giảng đạo lý là đồ ngốc, đã từng có Đại Nho đi giảng đạo lý với thổ phỉ, kết quả bị thổ phỉ một đao chém bay đầu.
Những người trước mắt này, vẫn là dùng nắm đấm tiến hành trao đổi, mới là phương thức câu thông nhanh nhất!
Vì bảy ngày kế tiếp tất cả mọi người sống khá giả, đến đây đi! Mọi người dùng nắm đấm, hảo hảo giảng đạo lý!
Tần Hạo Hiên xách lão Diệp lên, một quyền hung hăng đánh vào lồng ngực của hắn, chỉ nghe răng rắc vài tiếng, đối phương hao hết nguyên lực, không có lực phản kháng, xương sườn đã gãy vài cây, nằm trên mặt đất kêu rên không thôi.
Vứt bỏ lão Diệp, hắn không chút do dự lại nhào vào một gã nam tử khác, vung thiết quyền không chút do dự nện xuống... Một Tiên Miêu cảnh Tam diệp trong cơ thể còn có chút linh lực còn muốn phản kháng, tụ linh lực ngưng kết pháp quyết, muốn tiếp tục công kích Tần Hạo Hiên, Tần Hạo Hiên trừng hắn một mắt, ở trong ánh mắt hung thần ác sát của Tần Hạo Hiên, tên cường giả Tiên Miêu cảnh Tam diệp kia lập tức ngây ngẩn cả người, hắn chỉ cảm thấy linh hồn của mình phảng phất như bị trọng kích, đầu trống rỗng, linh pháp trong tay chẳng những không có đánh ra, ngược lại bị Tần Hạo Hiên nhào tới đánh thành đầu heo, sau đó còn hung hăng giẫm mấy cước!
Qua rất lâu, tên đệ tử bị Tần Hạo Hiên dùng thần thức công kích kia nhìn về phía hắn tựu như nhìn thấy quỷ, hồi tưởng lại vừa rồi linh hồn bị trọng thương, cảm giác sợ hãi hồn phi phách tán kia để cho hắn ở rất nhiều năm sau nằm ngủ cũng gặp ác mộng liên tục.
Cái gì gọi là hành hung?
Người bị Tần Hạo Hiên thu thập, đều minh bạch cái gì gọi là hành hung.
Hai gã đệ tử chấp pháp trốn ở sau cửa sắt quan sát hai mặt nhìn nhau, vốn cho rằng Tần Hạo Hiên làm sao cũng sẽ thiệt thòi lớn, không nghĩ tới hắn chẳng những không có việc gì, thoải mái hưởng thụ trận đòn, còn lấy một địch nhiều, đánh cho đám Tiên Miêu cảnh kia kêu cha gọi mẹ.
Sau khi giáo huấn xong, trong nội tâm đám người kia đừng nói trả thù, ngay cả tới gần Tần Hạo Hiên cũng không dám, nói giỡn, một quái vật đánh như thế nào cũng sẽ không bị thương, bọn hắn còn dám gây, chẳng phải là Thọ Tinh công thắt cổ, ngại mạng dài sao.
Bữa tiệc chào sân kết thúc, trong cơ thể Tần Hạo Hiên lại dâng lên khô nóng, cho dù có sóng nhiệt của Nham Tương Hầm triệt tiêu một bộ phận, nhưng còn có một bộ phận khô nóng không bị đánh tan, cần tu luyện mới có thể tiêu trừ.
Tần Hạo Hiên vận chuyển Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, linh lực bao hàm lấy nhiệt khí điên cuồng tràn vào thân thể của hắn, trong linh lực xen lẫn khí tức táo bạo, những người khác đều cẩn thận loại bỏ, nếu như hút vào trong cơ thể sẽ tẩu hỏa nhập ma, nhưng Tần Hạo Hiên lại hoàn toàn không cần, thân thể Vu tu cực kỳ cường tráng, lúc linh lực xen lẫn nhiệt khí táo bạo nhập vào cơ thể, ngược lại trung hoà linh lực táo bạo trong cơ thể hắn, tựa như một bàn tay mát lạnh nhẹ nhu vuốt ve thân thể khô nóng của hắn.
Những linh lực này một bộ phận đổ vào tiên chủng, một bộ phận tiến vào trong xương tủy, mặc dù tốc độ tu luyện không bằng tử chủng hấp thu linh lực, nhưng nếu so với phía ngoài thì mau hơn rất nhiều.
Bất quá có ít người không muốn Tần Hạo Hiên trôi qua quá thoải mái, cho dù hắn đã bị giam.
Hoàng hôn, trong một căn phòng hoang ẩn nấp, nơi này là khu cư trú của đệ tử tạp dịch ở Linh Điền cốc, Trương Cuồng đứng đó, bị một đám đệ tử tạp dịch nịnh nọt vây quanh.
- Có lẽ các ngươi cũng biết, đồng hương Tần Hạo Hiên có mâu thuẫn với ta, năm trước còn cắt đứt mấy cây xương sườn của ta, hiện tại hắn bị nhốt vào trong Nham Tương Hầm, ta không muốn cho hắn cơ hội xoay người!
Trong mắt Trương Cuồng lộ ra sát ý, đảo qua những sư huynh tạp dịch kia, nói:
- Ta bắt chuyện qua với một đệ tử chấp pháp, chỉ cần có người cố ý phạm sai lầm, hắn sẽ giúp ta đưa người vào Nham Tương Hầm! Ta muốn cho Tần Hạo Hiên không chỗ có thể trốn!
Trương Cuồng dứt lời, lại nói tiếp:
- Đợi ta linh pháp đại thành, ở Thái Sơ giáo có được một chỗ cắm dùi, ta nhất định sẽ không quên người giúp ta hôm nay!
Thái Sơ giáo có hơn vạn môn nhân đệ tử, cường giả vô số, muốn ở trong những người này trổ hết tài năng, vứt bỏ thân phận đệ tử tạp dịch là rất khó, nhưng nếu có một đệ tử tử chủng tiềm lực vô hạn cho ra hứa hẹn như vậy, không nói tương lai mỹ hảo cỡ nào, nhưng ít ra cũng có thể giúp hắn thoát ly thân phận tạp dịch khắp nơi bị người khinh khỉnh, địa vị cực thấp, hưởng thụ đãi ngộ của đệ tử bình thường, cái này đối với bọn họ là hấp dẫn cực lớn, lập tức các đệ tử tạp dịch nhao nhao cướp báo danh.
- Ta đi!
Một nam tử tướng mạo có vài phần tương tự Viên Sơn Hổ, tiện tay đánh một quyền lên đại thụ, chỉ nghe rầm rầm, đại thụ đứt gãy, ngã trên mặt đất phát ra tiếng nổ mạnh, đè xuống thanh âm báo danh lộn xộn của những người khác, nói:
- Ta là đường ca của Viên Sơn Hổ, Viên Sơn Tượng! Tiên Miêu cảnh Ngũ diệp! Tần Hạo Hiên hại đường đệ ta bị thương bế quan, ta nhất định sẽ không tha thứ!
Tiên Miêu cảnh mỗi nhiều một diệp, thực lực sẽ cao hơn một tầng, Tiên Miêu cảnh Ngũ diệp ở trong hàng đệ tử tạp dịch đã là tu vi tương đối cao, Viên Sơn Tượng báo danh, đệ tử khác tự nghĩ không bằng nhao nhao câm miệng.
Nhìn Viên Sơn Tượng tràn ngập lực lượng bạo tạc, cùng với hắn biểu hiện ra thực lực, Trương Cuồng thoả mãn nở nụ cười, Tần Hạo Hiên a Tần Hạo Hiên, chẳng lẽ thể cốt của ngươi còn có thể cứng hơn cái cây kia!
Đây hết thảy Tần Hạo Hiên không biết, cũng không ngờ tâm tình đưa hắn vào chỗ chết của Trương Cuồng sẽ bức thiết như vậy.
Nhắm mắt tu luyện không biết đã qua bao nhiêu thời gian, chợt nghe thanh âm cửa sắt mở ra, mùi cơm chín vào mũi, cái này để cho Tần Hạo Hiên còn đang tu luyện nhất thời ngồi không yên.
Dựa vào!
Hôm nay xảy ra chuyện gì, trước kia cho dù đói một ngày bụng cũng không có kêu vang như vậy, đói chết ta rồi!
Nghe được mùi thơm đồ ăn, không chỉ Tần Hạo Hiên không bình tĩnh, những đệ tử Tiên Miêu cảnh bị hắn đả thương, hai mắt vô thần nằm ở nơi hẻo lánh kia, mắt cũng bốc lên tinh quang!
Hiển nhiên đều là một đám quỷ đói đầu thai.
Ăn cơm, đối với người bình thường mà nói, là sự tình mỗi ngày phải làm, thậm chí là mỗi bữa phải làm.
Nhưng đối với nhân vật mới bị nhốt vào phòng tạm giam mà nói, cái sự tình bình thường kia chỉ có thể là một loại hy vọng xa vời.
Sức ăn của Tu Tiên giả vốn rất lớn, ở địa phương như Nham Tương Hầm, càng cần ăn cơm bổ sung thể lực tiêu hao quá nhiều, nếu như một ngày không ăn cơm, có thể nghĩ sẽ gian nan như thế nào.
- Ăn cơm rồi, ăn cơm rồi!
Đệ tử đưa cơm chia cơm thành 16 phần, thương cảm nhìn Tần Hạo Hiên mới tới, nếu mới tới tu vi không cao hoặc có bối cảnh, ngày đầu tiên không có cơm ăn đã là định luật rồi.
Nhưng vượt quá đệ tử đưa cơm dự kiến là, thường ngày cơm còn chưa buông, đám lão nhân kia đã như lang như hổ nhào đầu về phía trước, hôm nay bọn hắn lại không dám tới, ánh mắt còn sợ hãi nhìn trộm Tần Hạo Hiên.
Đây là có chuyện gì?
Đệ tử đưa cơm không hiểu ra sao, chẳng lẽ những người này sợ hãi đệ tử mới tới sao?
Nhìn kỹ lại, phát hiện trên người bọn họ hoặc nhiều hoặc ít có chút ứ thương, lão Diệp ngày bình thường kêu to nhất kia, khuôn mặt càng sưng thành đầu heo!
Mà đệ tử mới tới lại bình yên vô sự, chẳng lẽ đám người này bị đệ tử mới tới khi dễ?
Không có đạo lý nha!
Đệ tử mới tới nhìn ngang nhìn dọc bất quá là Tiên Căn cảnh sơ kỳ, vừa phá vỏ không lâu, ngay cả cắm rễ cũng kém xa, cách nảy mầm càng xa xa vạn dặm!
Hơn nữa cho dù hắn nảy mầm rồi, cũng không thể nào là đối thủ của cao thủ Tiên Miêu cảnh nha?
Huống chi ở đây đều là cường giả Tiên Miêu cảnh như lang như hổ, sở trường của mỗi người là gây chuyện thị phi, lúc này mới bị đưa đến nơi đây, hơn nữa trong bọn họ có cường giả Tiên Miêu cảnh Tam diệp!
Phảng phất như vì xác minh hắn nghi hoặc, Tần Hạo Hiên thản nhiên đứng lên đi tới cửa, tiếp nhận phần cơm của mình ăn như hổ đói, mà đám lão nhân kia bị ánh mắt của Tần Hạo Hiên trừng một cái, mặc dù cả đám đói bụng đến ngực trước dán lưng sau, lại không ai dám tới gần.
Sau khi Tần Hạo Hiên lấy cơm của mình trở lại vị trí, đám lão nhân kia mới như ong vỡ tổ xông tới nhận cơm.
Tần Hạo Hiên hai ba miếng liền ăn hết cơm của mình, từ khi tu tiên, mỗi lần hắn đều có thể ăn hai mươi cái màn thầu, tu hành cực kỳ hao phí thể năng là một nguyên nhân, còn có một nguyên nhân là cơm của Thái Sơ giáo cực kỳ ngon, còn ẩn chứa một loại lực lượng đặc thù, trùng hợp có thể bổ sung thể lực khi tu luyện hao phí!
Trước kia cho rằng Thần Tiên đều không ăn khói lửa nhân gian, hiện tại xem ra hoàn toàn là bậy bạ, dùng thùng cơm để hình dung Tu Tiên giả không quá đáng chút nào!
Ăn xong một chén lớn cơm của mình, Tần Hạo Hiên vẫn cảm giác bụng đói kêu vang, nhìn lại đám lão nhân, phát hiện trong chén cơm của bọn hắn mới bới được hơn phân nửa, vì vậy trực tiếp đi qua, ngăn động tác bới cơm của bọn hắn lại, ở trong ánh mắt kinh ngạc của đệ tử đưa cơm, 15 lão nhân giận mà không dám nói gì quét sạch nồi cơm, mặc dù Tu Tiên giả ăn rất nhiều, nhưng nhìn tướng ăn của hắn, cũng không khỏi mắng một tiếng:
- Thùng cơm!
Đệ tử đưa cơm cảm giác trời đất quay cuồng, hắn nhìn quen cường giả khi dễ kẻ yếu, còn là lần đầu tiên chứng kiến kẻ yếu khi dễ cường giả!
Nhìn tướng ăn hung tàn của Tần Hạo Hiên, các lão nhân giận mà không dám nói gì tụ cùng một chỗ, thấp giọng nói thầm.
- Lấy thực lực của chúng ta, vậy mà đánh không lại hắn, các ngươi nói hắn đến tột cùng là quái thai gì?
- Nghe nói võ đạo Tiên Thiên mạnh nhất có thể đả bại Tiên Miêu cảnh Thất diệp, nhưng cao thủ võ đạo Tiên Thiên không cách nào tu tiên, bởi vì Võ Tiên không cách nào dung hợp, ta xem hắn rất có thể là loại võ đạo Tiên Thiên này?
- Nhất định như vậy! Nếu không một phàm phu tục tử, sao có thể là đối thủ của chúng ta!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.