Chương 183: Thần Uy Của Tiểu Kim, Lòng Đố Kỵ Thiêu Đốt (2)
Cao Lâu Đại Hạ
06/04/2022
Lý Tĩnh lâm vào trầm tư: Trương Cuồng đạt được kỳ ngộ, mình không làm gì được hắn, dù sao cũng không phải đối thủ của hắn, vậy không bằng thuyết phục Trương Cuồng, kết thành liên minh với Trương Cuồng, sau đó cùng nhau đối phó Từ Vũ và Tần Hạo Hiên; bằng mức độ thù hận của Trương Cuồng đối với Tần Hạo Hiên, nhất định sẽ đồng ý!
Chẳng mấy chốc, một mưu kế ác độ dần dần hình thành trong lòng Lý Tĩnh!
Từ sau khi Trương Cuồng đạt được kỳ ngộ, còn không bước chân ra ngoài hơn cả Tần Hạo Hiên, cả ngày không phải ở trong phòng thì là trốn ở một góc bí mật nào đó tu luyện, muốn gặp hắn một lần cũng không dễ.
Ba ngày liên tiếp, Lý Tĩnh đi tìm Trương Cuồng đều không thấy, tiểu đệ của Trương Cuồng nói cho hắn biết Trương Cuồng ra ngoài tu luyện vẫn chưa về, còn đi đâu bọn họ cũng không rõ, lúc nào trở về lại càng không rõ. Cuối cùng Lý Tĩnh dứt khoát tự mình canh chừng ngoài cửa của Trương Cuồng, rốt cục chờ tới nửa đêm thì thấy Trương Cuồng trở về.
Ban đêm mùa xuân ở Đại Tự sơn thường tràn ngập một tầng sương mù, nhưng buổi tối hôm nay lại hiếm khi sáng sủa, vầng trăng khuyết thanh lãnh trên trời chiếu rọi xuống mặt đất, tuy rằng vẫn có chút mông lung, nhưng cũng miễn cưỡng có thể nhìn thấy mọi vật.
Dưới khung cảnh như vậy, Trương Cuồng xuất hiện trước mặt Lý Tĩnh, thần sắc lạnh lùng, ánh mắt thâm thúy không thấy đáy, vui buồn không lộ, dáng vẻ thâm trầm.
- Trương sư huynh, đã lâu không gặp! – Từ xa nhìn thấy Trương Cuồng, Lý Tĩnh liền thay bằng nụ cười thân thiết, giống như dáng vẻ lôi kéo thân mật lúc trước khi Trương Cuồng kiểm tra ra là Tử loại vô thượng. Trước đây Lý Tĩnh đều gọi Trương Cuồng là Trương sư đệ, bây giờ lại đổi giọng thành Trương sư huynh, từ đó cho thấy ưu thế trong lòng hắn đã không còn sót lại chút gì, không thể không thừa nhận Trương Cuồng hiện giờ lợi hại hơn chính mình.
Trương Cuồng dùng ánh mắt thâm thúy liếc nhìn Lý Tĩnh một chút, sau đó rời đi không chút do dự, đến bước chân cũng không dừng lại, giống như đêm khuya Lý Tĩnh xuất hiện ở chỗ này đợi hắn không có gì kỳ quái, cũng không đáng để hắn phải ngừng chân.
- Trương sư huynh, xin dừng bước! – Cảm thấy bị Trương Cuồng xem thường, trong lòng Lý Tĩnh cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưng một là mình có việc cầu người, hai là tu vi của Trương Cuồng cao hơn mình tam diệp, hắn có tư cách xem thường chính mình, Tu Tiên giới luôn luôn hiện thực như vậy.
Trương Cuồng theo lời hắn dừng chân lại, cũng không quay đầu lại nhìn Lý Tĩnh, trong miệng lạnh lùng phun ra một chữ:
- Nói!
Lý Tĩnh mặc dù rất khó chịu, nhưng hắn càng tò mò Trương Cuồng rốt cục là đạt được kỳ ngộ gì, tu vi tăng nhiều không nói, tính cách còn thay đổi khác hẳn.
Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, kỳ ngộ mà đến cả bản tính cũng có thể thay đổi, vậy nó phải kinh người đến mức nào?
- Có thể vào trong nói chuyện không? – Lý Tĩnh vừa cười vừa nói:
- Tai vách mạch rừng!
Trương Cuồng lạnh lùng “Ừ” một tiếng, đẩy cửa ra bước vào trong phòng, Lý Tĩnh cũng theo sau.
- Trương sư huynh, ngươi biết Hành Khí Tán mà Từ Vũ luyện chế không? Còn có Tiều hầu tử có thể chỉ huy hai trăm con vượn của Tần Hạo Hiên không? – Lý Tĩnh đi thẳng vào vấn đề, nói.
Trương Cuồng gật gật đầu, mặt không biểu cảm.
Lý Tĩnh thấy mình nhắc tới tên Tần Hạo Hiên mà Trương Cuồng hận nhất, hắn thậm chí ngay cả một chút cảm xúc dao động đều không có, có chút kinh ngạc sau đó thầm nghĩ, là do hắn ta che dấu quá sâu, hay là thật sự không quan tâm Tần Hạo Hiên nữa?
- Từ Vũ cũng không may mắn giống như Trương sư huynh ngươi, có thể đạt được cơ duyên kỳ ngộ, nhưng nàng hiện giờ cũng tu luyện đến Tiên Miêu cảnh ngũ diệp, nghe nói đã đến cánh cửa Tiên Miêu cảnh lục diệp, chỉ còn chờ thời cơ đột phá! Tốc độ tu luyện của nàng nhanh như vậy, chẳng lẽ Trương sư huynh ngươi không thấy kỳ quái sao?
Sau khi Lý Tĩnh đưa ra nghi vấn, Trương Cuồng lại từ chối cho ý kiến, vừa không trả lời cũng không kinh ngạc, dường như tất cả mọi chuyện đều rất bình thường.
Thấy vẫn không gợi lên hứng thú của Trương Cuồng, Lý Tĩnh nhìn Trương Cuồng đờ đẫn như khúc gỗ, trong lòng thầm chửi một câu, cơ duyên kỳ ngộ này không phải đem đầu ngươi biến thành đầu gỗ rồi đấy chứ?
Lý Tĩnh đành phải tự hỏi tự trả lời:
- Trước kia tốc độ tu luyện của Từ Vũ còn dưới cả ta, bây giờ lại vượt qua ta, ta thấy nhất định có uẩn khúc! Ta đoán phía sau nàng khẳng định có người đang âm thầm ủng hộ, hơn nữa người này rất có thể chính là Tần Hạo Hiên. Trương sư huynh chắc hẳn cũng đã nghe nói Tiểu hầu tử kia của Tần Hạo Hiên có thể chỉ huy hai trăm con vượn, hơn nữa thường xuyên được mọi người thuê giúp làm việc đi? Đợi tới khi thu hoạch, Tần Hạo Hiên có thể lấy hai phần lợi ích, nếu như hai phần này rơi xuống trên tay Từ Vũ, bằng trình độ luyện dược khủng bố của nàng, chỉ sợ tốc độ tu luyện của nàng sẽ đuổi kịp thậm chí là vượt qua ngươi!
Lý Tĩnh vừa mới nói dứt lời, Trương Cuồng cuối cùng cũng lên tiếng, giọng nói của hắn trầm thấp băng lãnh, vô cùng tự tin nói:
- Từ Vũ không đuổi kịp được ta, ta cũng không lo đến nàng; còn về Tần Hạo Hiên, ta đã sớm nói hi vọng hắn sống đến ngày nhập Tiên Đạo Thủy Phủ. Ngươi muốn đối phó hắn?
Trương Cuồng cuối cùng cũng lên tiếng, Lý Tĩnh cười gật đầu, nói:
- Tần Hạo Hiên này rất là đáng ghét, Trương sư huynh chắc hẳn cũng muốn hắn chết sớm đi? Nhưng hắn mỗi ngày đều cùng sư huynh hướng dẫn – Bồ Hán Trung ở cùng nhau, không tìm được cơ hội hắn một mình, Bồ Hán Trung dù sao cũng là Tiên Miêu cảnh thập diệp...
Chẳng mấy chốc, một mưu kế ác độ dần dần hình thành trong lòng Lý Tĩnh!
Từ sau khi Trương Cuồng đạt được kỳ ngộ, còn không bước chân ra ngoài hơn cả Tần Hạo Hiên, cả ngày không phải ở trong phòng thì là trốn ở một góc bí mật nào đó tu luyện, muốn gặp hắn một lần cũng không dễ.
Ba ngày liên tiếp, Lý Tĩnh đi tìm Trương Cuồng đều không thấy, tiểu đệ của Trương Cuồng nói cho hắn biết Trương Cuồng ra ngoài tu luyện vẫn chưa về, còn đi đâu bọn họ cũng không rõ, lúc nào trở về lại càng không rõ. Cuối cùng Lý Tĩnh dứt khoát tự mình canh chừng ngoài cửa của Trương Cuồng, rốt cục chờ tới nửa đêm thì thấy Trương Cuồng trở về.
Ban đêm mùa xuân ở Đại Tự sơn thường tràn ngập một tầng sương mù, nhưng buổi tối hôm nay lại hiếm khi sáng sủa, vầng trăng khuyết thanh lãnh trên trời chiếu rọi xuống mặt đất, tuy rằng vẫn có chút mông lung, nhưng cũng miễn cưỡng có thể nhìn thấy mọi vật.
Dưới khung cảnh như vậy, Trương Cuồng xuất hiện trước mặt Lý Tĩnh, thần sắc lạnh lùng, ánh mắt thâm thúy không thấy đáy, vui buồn không lộ, dáng vẻ thâm trầm.
- Trương sư huynh, đã lâu không gặp! – Từ xa nhìn thấy Trương Cuồng, Lý Tĩnh liền thay bằng nụ cười thân thiết, giống như dáng vẻ lôi kéo thân mật lúc trước khi Trương Cuồng kiểm tra ra là Tử loại vô thượng. Trước đây Lý Tĩnh đều gọi Trương Cuồng là Trương sư đệ, bây giờ lại đổi giọng thành Trương sư huynh, từ đó cho thấy ưu thế trong lòng hắn đã không còn sót lại chút gì, không thể không thừa nhận Trương Cuồng hiện giờ lợi hại hơn chính mình.
Trương Cuồng dùng ánh mắt thâm thúy liếc nhìn Lý Tĩnh một chút, sau đó rời đi không chút do dự, đến bước chân cũng không dừng lại, giống như đêm khuya Lý Tĩnh xuất hiện ở chỗ này đợi hắn không có gì kỳ quái, cũng không đáng để hắn phải ngừng chân.
- Trương sư huynh, xin dừng bước! – Cảm thấy bị Trương Cuồng xem thường, trong lòng Lý Tĩnh cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưng một là mình có việc cầu người, hai là tu vi của Trương Cuồng cao hơn mình tam diệp, hắn có tư cách xem thường chính mình, Tu Tiên giới luôn luôn hiện thực như vậy.
Trương Cuồng theo lời hắn dừng chân lại, cũng không quay đầu lại nhìn Lý Tĩnh, trong miệng lạnh lùng phun ra một chữ:
- Nói!
Lý Tĩnh mặc dù rất khó chịu, nhưng hắn càng tò mò Trương Cuồng rốt cục là đạt được kỳ ngộ gì, tu vi tăng nhiều không nói, tính cách còn thay đổi khác hẳn.
Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, kỳ ngộ mà đến cả bản tính cũng có thể thay đổi, vậy nó phải kinh người đến mức nào?
- Có thể vào trong nói chuyện không? – Lý Tĩnh vừa cười vừa nói:
- Tai vách mạch rừng!
Trương Cuồng lạnh lùng “Ừ” một tiếng, đẩy cửa ra bước vào trong phòng, Lý Tĩnh cũng theo sau.
- Trương sư huynh, ngươi biết Hành Khí Tán mà Từ Vũ luyện chế không? Còn có Tiều hầu tử có thể chỉ huy hai trăm con vượn của Tần Hạo Hiên không? – Lý Tĩnh đi thẳng vào vấn đề, nói.
Trương Cuồng gật gật đầu, mặt không biểu cảm.
Lý Tĩnh thấy mình nhắc tới tên Tần Hạo Hiên mà Trương Cuồng hận nhất, hắn thậm chí ngay cả một chút cảm xúc dao động đều không có, có chút kinh ngạc sau đó thầm nghĩ, là do hắn ta che dấu quá sâu, hay là thật sự không quan tâm Tần Hạo Hiên nữa?
- Từ Vũ cũng không may mắn giống như Trương sư huynh ngươi, có thể đạt được cơ duyên kỳ ngộ, nhưng nàng hiện giờ cũng tu luyện đến Tiên Miêu cảnh ngũ diệp, nghe nói đã đến cánh cửa Tiên Miêu cảnh lục diệp, chỉ còn chờ thời cơ đột phá! Tốc độ tu luyện của nàng nhanh như vậy, chẳng lẽ Trương sư huynh ngươi không thấy kỳ quái sao?
Sau khi Lý Tĩnh đưa ra nghi vấn, Trương Cuồng lại từ chối cho ý kiến, vừa không trả lời cũng không kinh ngạc, dường như tất cả mọi chuyện đều rất bình thường.
Thấy vẫn không gợi lên hứng thú của Trương Cuồng, Lý Tĩnh nhìn Trương Cuồng đờ đẫn như khúc gỗ, trong lòng thầm chửi một câu, cơ duyên kỳ ngộ này không phải đem đầu ngươi biến thành đầu gỗ rồi đấy chứ?
Lý Tĩnh đành phải tự hỏi tự trả lời:
- Trước kia tốc độ tu luyện của Từ Vũ còn dưới cả ta, bây giờ lại vượt qua ta, ta thấy nhất định có uẩn khúc! Ta đoán phía sau nàng khẳng định có người đang âm thầm ủng hộ, hơn nữa người này rất có thể chính là Tần Hạo Hiên. Trương sư huynh chắc hẳn cũng đã nghe nói Tiểu hầu tử kia của Tần Hạo Hiên có thể chỉ huy hai trăm con vượn, hơn nữa thường xuyên được mọi người thuê giúp làm việc đi? Đợi tới khi thu hoạch, Tần Hạo Hiên có thể lấy hai phần lợi ích, nếu như hai phần này rơi xuống trên tay Từ Vũ, bằng trình độ luyện dược khủng bố của nàng, chỉ sợ tốc độ tu luyện của nàng sẽ đuổi kịp thậm chí là vượt qua ngươi!
Lý Tĩnh vừa mới nói dứt lời, Trương Cuồng cuối cùng cũng lên tiếng, giọng nói của hắn trầm thấp băng lãnh, vô cùng tự tin nói:
- Từ Vũ không đuổi kịp được ta, ta cũng không lo đến nàng; còn về Tần Hạo Hiên, ta đã sớm nói hi vọng hắn sống đến ngày nhập Tiên Đạo Thủy Phủ. Ngươi muốn đối phó hắn?
Trương Cuồng cuối cùng cũng lên tiếng, Lý Tĩnh cười gật đầu, nói:
- Tần Hạo Hiên này rất là đáng ghét, Trương sư huynh chắc hẳn cũng muốn hắn chết sớm đi? Nhưng hắn mỗi ngày đều cùng sư huynh hướng dẫn – Bồ Hán Trung ở cùng nhau, không tìm được cơ hội hắn một mình, Bồ Hán Trung dù sao cũng là Tiên Miêu cảnh thập diệp...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.