Thái Sơ

Chương 93: Tiên Vân Tiên Xa Nhất Tuyến Thiên (2)

Cao Lâu Đại Hạ

08/07/2021

Nghe Tần Hạo Hiên nói mấy câu đó trưởng lão cười lạnh khinh thường nói: 

- Bắp ngô? Ngươi không biết giá sử dụng Tiên Vân Xa một lần là bao nhiêu sao? Bằng vào các ngươi trồng bắp ngô cấp thấp dù hưởng thụ đệ tử mới được giảm giá thì thu hoạch một mẫu đất không đủ ngồi Tiên Vân Xa một lần! 

Tần Hạo Hiên lấy ra một trái bắp ngô trong gánh đưa tới: 

- Xin hỏi trưởng lão bắp ngô nhất giai phải thu bao nhiêu cân thay tiền thuê Tiên Vân Xa? Xin trưởng lão nghĩ tình chúng đệ tử mới đến mà cho giảm giá người mới. 

Trưởng lão này quanh năm giao tiếp các loại lương thực, luyện đôi mắt hỏa nhãn kim tinh, liếc sơ liền nhận ra là bắp ngô nhất giai. Trưởng lão tràn đầy kinh ngạc nhìn đệ tử, mỗi năm đệ tử mới lần đầu tiên gieo trồng sẽ chọn bắp ngô dễ sống nhất nhưng trưởng lão thấy cao nhất là tam giai, đây là lần đầu thấy bắp ngô nhất giai. 

Bọn họ trả được phí chuyên chở thì trưởng lão không làm khó: 

- Theo quy định sử dụng Tiên Vân Xa để lại hai ngàn cân bắp ngô nhất giai thay phí chuyên chở. Nhưng theo quy định giảm năm phần cho đệ tử mới, các ngươi chỉ cần giao nộp một ngàn cân bắp ngô nhất giai là được dùng Tiên Vân Xa một lần. 

Một ngàn cân bắp ngô nhất giai! 

Các đệ tử, bao gồm Tần Hạo Hiên nhìn Hầu trưởng lão xấu xí này cảm thấy lão là sư tử, nếu không tại sao há mồm to thế ăn tươi nuốt sống? 

Họ cố nén đau lòng nộp một ngàn cân bắp ngô nhất giai, Hầu trưởng lão nhận bắp ngô xong đi vào một đài Tiên Vân Xa, kêu họ mau gánh bắp ngô lên. 

Ba người Tần Hạo Hiên đang định leo lên thì Hách Suất lại gần nói với họ: 



- Giao cho ta bán bắp ngô đi, ta khá quen thuộc Nhất Tuyến Thiên, trước kia thường đi qua bên đó. Mấy người Từ sư muội là hy vọng tương lai của Thái Sơ Giáo, đừng chậm trễ thời gian tu luyện. 

Tần Hạo Hiên ngẫm lại cũng đúng, tuy Từ Vũ đã nảy mầm nhưng cần nhiều thời gian tu luyện, nếu không sẽ bị Trương Cuồng bỏ xa, bị Lý Tĩnh đuổi kịp. Càng đừng nói Mộ Dung Siêu chưa nảy mầm và chính Tần Hạo Hiên phải tranh thủ mọi thời gian tu luyện cố gắng đuổi theo. 

Tần Hạo Hiên đồng ý đề nghị của Hách Suất, Từ Vũ và Mộ Dung Siêu cũng cảm thấy đúng. Chẳng qua là bán bắp ngô, nếu làm lỡ thời gian học tập tu luyện thì không tốt. 

Nhìn Hách Suất cười chân thành như thế chắc sẽ không vì chút bắp ngô mà đắc tội Từ Vũ, Mộ Dung Siêu tương lai không thể đo lường, gã sẽ cố gắng hết sức làm tốt công việc. 

Tần Hạo Hiên quyết định: 

- Được rồi, giao chuyện này cho sư huynh làm. 

Từ Vũ, Mộ Dung Siêu không phản đối. 

Hách Suất cười tươi vỗ ngực bảo đảm: 

- Tần sư đệ, Từ sư muội, Mộ Dung sư đệ cứ yên tâm, Hách Suất này bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ, nhất định bán được giá cao nhất! 

Chia tay Hách Suất, nhóm Tần Hạo Hiên trở lại học đường. 

Tuy về học đường nhưng không nghe giảng bài bao lâu thì Tần Hạo Hiên cảm giác cả người nóng ran, dược lực Nhất Diệp Kim Liên chết tiệt lại bắt đầu hành hắn. 

Tần Hạo Hiên đành khoanh chân bày tư thế ngũ tâm hướng trời, tập trung tu luyện. 



Sở trưởng lão tức giận lắc đầu nguầy nguậy, thầm than: 

- Tiểu tử này may mắn như thế, tìm đại mấy miếng đất cằn đã là đất linh tuyền, đạo tâm cũng tốt nhưng sao không phân rõ chủ yếu và thứ yếu? Mỗi lần đi học hoặc là ngủ hoặc tu luyện, chui vào sừng trâu quá sâu, nói khó nghe là hỏng não. Không nghe cơ sở tu tiên, chờ xem sau này ngươi đi thế nào. 

Gần mùa đông trời tối sớm, Sở trưởng lão tiếc nuối cho tan học. Tần Hạo Hiên tỉnh lại khỏi việc tu luyện, cùng Từ Vũ, Mộ Dung Siêu đi ra học đường. Đám người Hách Suất giúp họ đi bán bắp ngô đã chờ sẵn. 

Tần Hạo Hiên nhìn sắc mặt bọn họ âm trầm thì linh cảm không may, hắn hỏi: 

- Bán sao rồi? 

Hách Suất thấy ba người Tần Hạo Hiên thì mặt tím lịm, ấp úng nói: 

- Xin lỗi, xin lỗi . . . ta lần đầu tiên làm việc đã làm hỏng, thật đáng chết. Ta sẽ bù lại tổn thất cho các ngươi. 

Ánh mắt Tần Hạo Hiên sắc bén nhìn Hách Suất: 

- Nói đi, rốt cuộc chuyện gì? 

Cao thủ thực lực Tiên Miêu cảnh lục diệp này run cầm cập không dám nhìn thẳng ánh mắt Tần Hạo Hiên. 

- Chúng ta mang một vạn một ngàn cân bắp ngô nhất giai đến Nhất Tuyến Thiên, vừa rao hàng đã có nhiều người vây quanh. Nhiều người là đệ tử cao cấp thực lực rất mạnh, đa số mua bắp ngô nhất giai về để nuôi linh thú con. Theo khả năng chịu đựng của linh thú thời kỳ nhỏ thì đồ ăn tốt nhất là bắp ngô, nhưng loại tam, tứ giai không tốt bằng nhất giai. Nhưng có thể trồng ra nhất giai thì ai muốn lãng phí miếng linh địa tốt đi trồng bắp ngô? Nên họ vừa nghe chúng ta bán bắp ngô nhất giai thì chen chúc như ong vỡ tổ. Ta kêu họ tự đấu giá, ai giá cao thì được mua. Vốn một vạn một ngàn cân bắp ngô đâu giá đến ba mươi lượng hạ tam phẩm linh thạch, sắp thành giao thì một người đến. 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thái Sơ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook