Chương 161: Tu Luyện Vội Vàng Cần Hộ Mạch (2)
Cao Lâu Đại Hạ
06/04/2022
Từ Vũ cầm lấy một bình tinh hoa dược lực, mở nắp ra ngửi ngửi, đây chỉ là đan dược cấp thấp nhất, cũng không phải đan dược cao cấp gì, tinh hoa dược lực này đương nhiên cũng không có gì lạ, thế là vô cùng nghi hoặc, hỏi:
- Dùng nó luyện chế lại có dược lực tốt như vậy?
- Chính là dùng nó để luyện chế, có điều ta cũng không biết tại sao Hành Khí Tán luyện chế ra lại có hiệu quả tốt như thế. – Tần Hạo Hiên nói một cách qua loa, ỷ vào tín nhiệm của Từ Vũ đối với hắn, quả nhiên lừa gạt thành công.
- Òa, Hạo Hiên ca ca thật lợi hại, lại còn có thể lấy tinh hoa dược lực từ trong phế đan, La sư tỷ từng nói với ta, Thủ Nguyên thuật là thuật pháp do Tự Nhiên đường tự sáng tạo ra, nàng nói Thủ Nguyên thuật của Tự Nhiên đường rất lợi hại! – Biết được Tần Hạo Hiên trong một ngày đã học được Thủ Nguyên thuật, Từ Vũ vô cùng kích động, suýt chút đã buột miếng thốt ra câu gốc của La Kim Hoa, câu gốc của La Kim Hoa chính là “Tự Nhiên đường cái gì cũng yếu, nhưng Thủ Nguyên thuật do chính bọn họ sáng tạo vẫn là rất lợi hại!”.
Tần Hạo Hiên cười thần bí, dặn dò lần nữa:
- Ngươi nhất định không được nói cho bất cứ ai đâu đấy, chuyện này chỉ có ta, ngươi và Bồ sư huynh biết!
Từ Vũ trịnh trọng gật đầu, Bồ Hán Trung cũng gật đầu tỏ vẻ mình sẽ không truyền ra ngoài, nhìn thấy biểu cảm trịnh trọng như vậy của hai người bọn họ, đáy lòng Tần Hạo Hiên hiện lên chút áy náy vì đã nói dối, bởi vì hai người bọn họ đều là người thân nhất của mình trong Thái Sơ giáo, nhưng vì an nguy của bọn họ, mình làm như vậy cũng là bất đắc dĩ, hắn thầm nói trong lòng: “Bồ sư huynh, Vũ muội muội, xin lỗi, đợi sau này ta tu luyện đại thành, không cần sợ hãi những người khác nhòm ngó, ta nhất định chia sẻ bí mật này cùng các ngươi, trong mắt ta, các ngươi là người có tư cách chia sẻ niềm vui với ta nhất!”
- Đúng rồi, Hạo Hiên ca ca, ngươi có thể tặng ta một bình tinh hoa dược dịch không? – Từ Vũ cầm lấy bình ngọc nhìn trước nhìn sau, nghĩ đến một bình tinh hoa dược lực này lại có thể luyện chế ra Hành Khí Tán tốt như vậy, lập tức vô cùng yêu thích, vừa nhìn vừa nói:
- Nếu như ta dùng nó luyện chế Hành Khí Đan, ngươi nói hiệu quả có thể tốt hơn hay không?
Lời nói của Từ Vũ như hồi chuông thức tỉnh, nhắc nhở Tần Hạo Hiên và Bồ Hán Trung, trong đầu hai người nhanh chóng xuất hiện cảnh tượng như sau: Sau khi ăn vào Hành Khí Đan màu vàng, trên đầu hình thành năm vòng xoáy linh khí to chừng chậu rửa mặt, như vậy tốc độ hấp thu linh khí sẽ gấp năm lần Hành Khí Tán mà Tần Hạo Hiên luyện chế!
- Nếu như ta dùng tinh hoa dược lực này luyện chế ra Hành Khí Đan, lại đưa cho Hạo Hiên ca ca ngươi ăn vào, tốc độ tu luyện của ngươi cho dù không bằng Tử loại, nhưng cũng tuyệt đối không kém Hôi loại! – Từ Vũ cầm lấy bình ngọc tươi cười, lời nói của nàng khiến Tần Hạo Hiên cảm động từ đáy lòng, bởi vì từ đầu tới cuối Từ Vũ đều suy nghĩ cho hắn, sau khi luyện ra Hành Khí Đan điều thứ nhất nghĩ tới không phải chính mình ăn vào, mà là chiếu cố đệ tử loại yếu trước, hi vọng sau khi mình ăn vào, tiến độ tu luyện có thể đuổi kịp mọi người!
Mặc dù tinh hoa dược lực trong tay Từ Vũ khẳng định không thể luyện chế ra Hành Khí Đan vàng óng, nhưng lời nói của nàng lại khiến Tần Hạo Hiên vụt qua một ý tưởng, Từ Vũ không luyện chế được ra, nhưng mình lại có thể! Nếu như mình có thể luyện chế ra một viên Hành Khí Đan như vậy, sau này Từ Vũ muội muội cũng không cần lo lắng cho việc tu luyện của mình, cho dù mình không đuổi kịp Tử loại, nhưng ít nhất cũng ngang bằng Hôi loại! Đối ở mình bây giờ không có thiên tài địa bảo để ăn mà nói, đây đúng là một biện pháp không tồi!
Ngay lúc Từ Vũ và Tần Hạo Hiên đều đang đắm chìm trong ảo mộng đẹp đẽ, Bồ Hán Trung vốn cũng cảm thấy có thể thực hiện được lại bỗng nhiên nghĩ đến một sơ hở trí mạng, thế là vô tình giội cho hai người một chậu nước lạnh, hắn nhíu mày, đưa ra một vấn đề rất thực tế, nói:
- Nếu làm như vậy sẽ có một vấn đề trí mạng vô cùng nghiêm trọng, hiện giờ thời gian tu luyện của các ngươi đều rất ngắn, kinh mạch đan điền trong cơ thể vẫn chưa mở rộng hoàn toàn, cho dù đây chỉ là Hành Khí Tán, tốc độ hấp thu linh khí đã rất đáng sợ rồi, nếu như lại tăng gấp năm lần... kinh mạch của các ngươi khẳng định sẽ không chịu nổi, thậm chí có thể xuất hiện tình trạng kinh mạch tổn hại, đan điền vỡ vụn!
Bồ Hán Trung nói xong, dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn Tần Hạo Hiên và Từ Vũ, mặc dù ý tưởng mà Từ Vũ đưa ra rất tốt, nhưng hiện thực lại luôns tàn khốc!
Từ Vũ nhíu mày, nàng từng ăn một túi Hành Khí Tán, nên hiểu rõ tốc độ hấp thu linh khí kia đáng sợ đến mức nào! Đừng nói là Tần Hạo Hiên bây giờ còn chưa mọc lá, cho dù là mình đã Tiên Miêu cảnh nhị diệp cũng phải sợ hãi, lúc ấy nếu như đi sai một bước, có khả năng sẽ tổn thương đến kinh mạch đan điền, đến lúc đó chẳng những không tu luyện, còn đánh mất tiền đồ của chính mình.
Chỉ bằng Hành Khí Tán đã lợi hại như vậy, nếu như luyện thành Hành Khí Đan có tốc độ nhanh gấp năm lần, vậy sẽ đáng sợ đến cỡ nào!
Tần Hạo Hiên cũng đang âm thầm tính toán trong lòng, mình đã nuốt cả dược lực của Nhất Diệp Kim Liên, nhưng đó là tồn trữ trong cơ thể mình, phân tán tại các bộ phận trong cơ thể, cũng không phải đều tích tụ trong kinh mạch, nhưng toàn bộ linh khí của Hành Khí Tán đều lưu lại trong kinh mạch và đan điền, mặc dù mình là Vu Tu, kinh mạch và đan điền đều rộng rãi hơn Tu Tiên giả bình thường, nhưng cũng không chịu nổi vòng xoáy linh khí đồng thời rót vào!
Từ Vũ và Tần Hạo Hiên đồng thời thở dài một tiếng, đúng lúc đang chuẩn bị từ bỏ ý niệm này đi, Bồ Hán Trung lên tiếng lần nữa:
- Còn có một cách có thể để cho biện pháp này trở nên khả thi, đó chính là bảo vệ kinh mạch trong cơ thể, đảm bảo kinh mạch không bị tổn thương là được. Nhưng muốn kiếm được thứ có thể bảo vệ kinh mạch... Thực sự là quá khó khăn!
- Thứ gì? – Từ Vũ và Tần Hạo Hiên đồng thanh hỏi.
- Hộ Mạch Tán! – Sau khi Bồ Hán Trung phun ra ba chữ này, trên mặt hiện lên thần sắc khoan thai, nói:
- Đừng thấy Hộ Mạch Tán chỉ là dược tán, nhưng nó lại vô cùng đắt đỏ, thông thường chỉ khi cường giả Tiên Miêu cảnh bốn mươi chín diệp sắp đột phá Tiên Thụ cảnh, vì muốn ăn số lượng lớn linh đan linh dược phụ trợ đột phá, mà ăn số lượng lớn linh đan sẽ tạo thành thương tổn đối với kinh mạch trong cơ thể, cho nên sẽ phải ăn Hộ Mạch Tán; sau khi ăn Hộ Mạch Tán, có thể đảm bảo kinh mạch trong cơ thể không xảy ra vấn đề gì!
- Hộ Mạch Tán? Không phải Hộ Mạch đan? – Từ Vũ không thể tin đưa ra nghi vấn của mình, nàng vẫn là lần đầu tiên nghe thấy dược tán đáng giá hơn đan dược.
- Đúng, chính là Hộ Mạch Tán, một túi Hộ Mạch Tán có giá mười hai lượng linh thạch trung phẩm!
- Mười hai lượng linh thạch trung phẩm.. – Từ Vũ hơi giật mình:
- Một lượng linh thạch hạ nhị phẩm có thể đổi một trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm, mười viên chẳng phải là một ngàn lượng linh thạch hạ tam phẩm?
- Dùng nó luyện chế lại có dược lực tốt như vậy?
- Chính là dùng nó để luyện chế, có điều ta cũng không biết tại sao Hành Khí Tán luyện chế ra lại có hiệu quả tốt như thế. – Tần Hạo Hiên nói một cách qua loa, ỷ vào tín nhiệm của Từ Vũ đối với hắn, quả nhiên lừa gạt thành công.
- Òa, Hạo Hiên ca ca thật lợi hại, lại còn có thể lấy tinh hoa dược lực từ trong phế đan, La sư tỷ từng nói với ta, Thủ Nguyên thuật là thuật pháp do Tự Nhiên đường tự sáng tạo ra, nàng nói Thủ Nguyên thuật của Tự Nhiên đường rất lợi hại! – Biết được Tần Hạo Hiên trong một ngày đã học được Thủ Nguyên thuật, Từ Vũ vô cùng kích động, suýt chút đã buột miếng thốt ra câu gốc của La Kim Hoa, câu gốc của La Kim Hoa chính là “Tự Nhiên đường cái gì cũng yếu, nhưng Thủ Nguyên thuật do chính bọn họ sáng tạo vẫn là rất lợi hại!”.
Tần Hạo Hiên cười thần bí, dặn dò lần nữa:
- Ngươi nhất định không được nói cho bất cứ ai đâu đấy, chuyện này chỉ có ta, ngươi và Bồ sư huynh biết!
Từ Vũ trịnh trọng gật đầu, Bồ Hán Trung cũng gật đầu tỏ vẻ mình sẽ không truyền ra ngoài, nhìn thấy biểu cảm trịnh trọng như vậy của hai người bọn họ, đáy lòng Tần Hạo Hiên hiện lên chút áy náy vì đã nói dối, bởi vì hai người bọn họ đều là người thân nhất của mình trong Thái Sơ giáo, nhưng vì an nguy của bọn họ, mình làm như vậy cũng là bất đắc dĩ, hắn thầm nói trong lòng: “Bồ sư huynh, Vũ muội muội, xin lỗi, đợi sau này ta tu luyện đại thành, không cần sợ hãi những người khác nhòm ngó, ta nhất định chia sẻ bí mật này cùng các ngươi, trong mắt ta, các ngươi là người có tư cách chia sẻ niềm vui với ta nhất!”
- Đúng rồi, Hạo Hiên ca ca, ngươi có thể tặng ta một bình tinh hoa dược dịch không? – Từ Vũ cầm lấy bình ngọc nhìn trước nhìn sau, nghĩ đến một bình tinh hoa dược lực này lại có thể luyện chế ra Hành Khí Tán tốt như vậy, lập tức vô cùng yêu thích, vừa nhìn vừa nói:
- Nếu như ta dùng nó luyện chế Hành Khí Đan, ngươi nói hiệu quả có thể tốt hơn hay không?
Lời nói của Từ Vũ như hồi chuông thức tỉnh, nhắc nhở Tần Hạo Hiên và Bồ Hán Trung, trong đầu hai người nhanh chóng xuất hiện cảnh tượng như sau: Sau khi ăn vào Hành Khí Đan màu vàng, trên đầu hình thành năm vòng xoáy linh khí to chừng chậu rửa mặt, như vậy tốc độ hấp thu linh khí sẽ gấp năm lần Hành Khí Tán mà Tần Hạo Hiên luyện chế!
- Nếu như ta dùng tinh hoa dược lực này luyện chế ra Hành Khí Đan, lại đưa cho Hạo Hiên ca ca ngươi ăn vào, tốc độ tu luyện của ngươi cho dù không bằng Tử loại, nhưng cũng tuyệt đối không kém Hôi loại! – Từ Vũ cầm lấy bình ngọc tươi cười, lời nói của nàng khiến Tần Hạo Hiên cảm động từ đáy lòng, bởi vì từ đầu tới cuối Từ Vũ đều suy nghĩ cho hắn, sau khi luyện ra Hành Khí Đan điều thứ nhất nghĩ tới không phải chính mình ăn vào, mà là chiếu cố đệ tử loại yếu trước, hi vọng sau khi mình ăn vào, tiến độ tu luyện có thể đuổi kịp mọi người!
Mặc dù tinh hoa dược lực trong tay Từ Vũ khẳng định không thể luyện chế ra Hành Khí Đan vàng óng, nhưng lời nói của nàng lại khiến Tần Hạo Hiên vụt qua một ý tưởng, Từ Vũ không luyện chế được ra, nhưng mình lại có thể! Nếu như mình có thể luyện chế ra một viên Hành Khí Đan như vậy, sau này Từ Vũ muội muội cũng không cần lo lắng cho việc tu luyện của mình, cho dù mình không đuổi kịp Tử loại, nhưng ít nhất cũng ngang bằng Hôi loại! Đối ở mình bây giờ không có thiên tài địa bảo để ăn mà nói, đây đúng là một biện pháp không tồi!
Ngay lúc Từ Vũ và Tần Hạo Hiên đều đang đắm chìm trong ảo mộng đẹp đẽ, Bồ Hán Trung vốn cũng cảm thấy có thể thực hiện được lại bỗng nhiên nghĩ đến một sơ hở trí mạng, thế là vô tình giội cho hai người một chậu nước lạnh, hắn nhíu mày, đưa ra một vấn đề rất thực tế, nói:
- Nếu làm như vậy sẽ có một vấn đề trí mạng vô cùng nghiêm trọng, hiện giờ thời gian tu luyện của các ngươi đều rất ngắn, kinh mạch đan điền trong cơ thể vẫn chưa mở rộng hoàn toàn, cho dù đây chỉ là Hành Khí Tán, tốc độ hấp thu linh khí đã rất đáng sợ rồi, nếu như lại tăng gấp năm lần... kinh mạch của các ngươi khẳng định sẽ không chịu nổi, thậm chí có thể xuất hiện tình trạng kinh mạch tổn hại, đan điền vỡ vụn!
Bồ Hán Trung nói xong, dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn Tần Hạo Hiên và Từ Vũ, mặc dù ý tưởng mà Từ Vũ đưa ra rất tốt, nhưng hiện thực lại luôns tàn khốc!
Từ Vũ nhíu mày, nàng từng ăn một túi Hành Khí Tán, nên hiểu rõ tốc độ hấp thu linh khí kia đáng sợ đến mức nào! Đừng nói là Tần Hạo Hiên bây giờ còn chưa mọc lá, cho dù là mình đã Tiên Miêu cảnh nhị diệp cũng phải sợ hãi, lúc ấy nếu như đi sai một bước, có khả năng sẽ tổn thương đến kinh mạch đan điền, đến lúc đó chẳng những không tu luyện, còn đánh mất tiền đồ của chính mình.
Chỉ bằng Hành Khí Tán đã lợi hại như vậy, nếu như luyện thành Hành Khí Đan có tốc độ nhanh gấp năm lần, vậy sẽ đáng sợ đến cỡ nào!
Tần Hạo Hiên cũng đang âm thầm tính toán trong lòng, mình đã nuốt cả dược lực của Nhất Diệp Kim Liên, nhưng đó là tồn trữ trong cơ thể mình, phân tán tại các bộ phận trong cơ thể, cũng không phải đều tích tụ trong kinh mạch, nhưng toàn bộ linh khí của Hành Khí Tán đều lưu lại trong kinh mạch và đan điền, mặc dù mình là Vu Tu, kinh mạch và đan điền đều rộng rãi hơn Tu Tiên giả bình thường, nhưng cũng không chịu nổi vòng xoáy linh khí đồng thời rót vào!
Từ Vũ và Tần Hạo Hiên đồng thời thở dài một tiếng, đúng lúc đang chuẩn bị từ bỏ ý niệm này đi, Bồ Hán Trung lên tiếng lần nữa:
- Còn có một cách có thể để cho biện pháp này trở nên khả thi, đó chính là bảo vệ kinh mạch trong cơ thể, đảm bảo kinh mạch không bị tổn thương là được. Nhưng muốn kiếm được thứ có thể bảo vệ kinh mạch... Thực sự là quá khó khăn!
- Thứ gì? – Từ Vũ và Tần Hạo Hiên đồng thanh hỏi.
- Hộ Mạch Tán! – Sau khi Bồ Hán Trung phun ra ba chữ này, trên mặt hiện lên thần sắc khoan thai, nói:
- Đừng thấy Hộ Mạch Tán chỉ là dược tán, nhưng nó lại vô cùng đắt đỏ, thông thường chỉ khi cường giả Tiên Miêu cảnh bốn mươi chín diệp sắp đột phá Tiên Thụ cảnh, vì muốn ăn số lượng lớn linh đan linh dược phụ trợ đột phá, mà ăn số lượng lớn linh đan sẽ tạo thành thương tổn đối với kinh mạch trong cơ thể, cho nên sẽ phải ăn Hộ Mạch Tán; sau khi ăn Hộ Mạch Tán, có thể đảm bảo kinh mạch trong cơ thể không xảy ra vấn đề gì!
- Hộ Mạch Tán? Không phải Hộ Mạch đan? – Từ Vũ không thể tin đưa ra nghi vấn của mình, nàng vẫn là lần đầu tiên nghe thấy dược tán đáng giá hơn đan dược.
- Đúng, chính là Hộ Mạch Tán, một túi Hộ Mạch Tán có giá mười hai lượng linh thạch trung phẩm!
- Mười hai lượng linh thạch trung phẩm.. – Từ Vũ hơi giật mình:
- Một lượng linh thạch hạ nhị phẩm có thể đổi một trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm, mười viên chẳng phải là một ngàn lượng linh thạch hạ tam phẩm?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.