Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 177: Ma đạo song tu

Phiêu Linh Huyễn

10/04/2022

Cổ Hiên nghe không hiểu lời này của Bạch Nhạc, song vẫn theo bản năng ngửi được một tia nguy cơ.

- Chết đến nơi rồi còn muốn giở giọng đe dọa? Ta lại muốn xem xem, ngươi còn có bản lãnh gì!

 Trong mắt chớp qua một tia dị sắc, Cổ Hiên lành lạnh mở miệng nói.

Bước ra trước một bước, tiếp đó, Cổ Hiên vung quyền đấm tới.

Hắn không nghĩ ra đối phương còn có thể có cái gì để dựa vào, cũng không rõ ràng cảm giác nguy cơ kia bắt nguồn từ đâu, nhưng những thứ hư vô mờ mịt này, không nghĩ rõ ràng lại đã có sao? Đối với Cổ Hiên mà nói, thứ đáng để tín nhiệm nhất vẫn là quyền đầu của chính mình.

Quản ngươi tâm tư gì, mưu tính ra sao, dưới một quyền này, hết thảy đều bị đánh tan!

Bản năng ngửi được nguy hiểm, lần này Cổ Hiên ra tay càng nặng, không tiếc hết thảy hủy diệt đối phương.

Vù vù!

Trong giao phong trước đó, Cổ Hiên rất rõ ràng, trừ phi đối phương lần nữa thi triển Thôn Thiên Quyết, bằng không tuyệt đối không thể ngăn lại một quyền này của mình. Trên thực tế, hắn vốn muốn bức đối phương lần nữa cường hành thi triển Thôn Thiên Quyết, nhằm triệt để tiêu hao lực lượng đối phương, càng tiện cho hắn bức hỏi Thông Thiên Ma Công.

Nhưng Cổ Hiên vô luận thế nào cũng không nghĩ tới, dưới một quyền này, thứ chờ đợi hắn không phải Thôn Thiên Quyết, mà là mũi kiếm băng lãnh!

Một kiếm đó, nhanh đến khiến người hít thở không thông!

Quan trọng hơn là, hoàn toàn lật đổ nhận thức của Cổ Hiên.

Trước đó trong lúc giao thủ, hắn thấy được rõ ràng, đối phương luyện thể cực mạnh, chính dựa vào thân thể cường hãn kia mới có thể nằm ở thế yếu mà vẫn nhiều lần gánh chịu được công kích từ hắn mà không bại!

Đây quả thực là ma tu điển hình, thậm chí ngay cả thần thông Thôn Thiên Quyết cũng là dựa vào thân thể cường hãn.

Theo như Cổ Hiên thấy, con đường tu luyện như thế, thực sự giống hệt hắn!

Phải biết, từ khi bắt đầu tu luyện đến nay, trước giờ hắn đều khôn cần dùng bất kỳ binh khí nào, đối với hắn mà nói, thân thể, quyền đầu chính là vũ khí tốt nhất.

Hơn nữa, ngay cả vị Thông Thiên Ma Quân trong truyền thuyết kia, tựa hồ cũng không phải kiếm tu!

Khăng khăng lúc này, thứ xuất hiện trước mặt hắn, trực tiếp đón lấy quyền đầu lại là mũi kiếm băng lãnh!

Coong!

Quyền đầu nện lên mũi kiếm, dù là Cổ Hiên cũng cảm nhận được một cỗ kiếm ý đáng sợ!

Kiếm quang tán phát ra từ trên mũi kiếm thậm chí lưu lại một ấn trắng trên nắm tay hắn.



Quan trọng hơn là, khắc này, hắn đột ngột phát giác sự tồn tại của khí tức linh lực trong một kiếm kia!

Tức thì, Cổ Hiên không khỏi biến sắc:

- Điều này sao có thể, sao ngươi lại có được linh lực? Ngươi. . . Rốt cuộc ai?

- Chẳng phải Huyết Ảnh Ma Tông các ngươi luôn muốn giết ta ư? Đến giờ còn hỏi ta là ai?

 Khóe miệng nhếch lên ý cười châm chọc, tay siết chặt chuôi kiếm, Bạch Nhạc lạnh lùng nói.

Chuyện tới nước này, đã hoàn toàn không cần thiết phải che lấp thân phận.

Khắc sau, Bạch Nhạc đưa tay vuốt mặt, lập tức khôi phục dung mạo vốn có.

- Ngươi là Bạch Nhạc! ! !

Tuy trong đầu Cổ Hiên chớp qua vô số ý niệm, nhưng hoàn toàn không nghĩ tới, truyền nhân Ma Quân thần bí này lại là Bạch Nhạc.

- Từ khi bắt đầu tu hành tới nay, ta chưa từng triển hiện ra toàn bộ thực lực. . . Ngươi là người đầu tiên thấy được!

Trong mắt hiện ra sát khí lạnh như băng, Bạch Nhạc hờ hững nói.

Lúc đối mặt huyền môn, hắn là đệ tử Linh Tê Kiếm Tông, còn lúc đối mặt ma tu, hắn lại là truyền nhân Thông Thiên Ma Quân!

Thế nhân tựa hồ ép hắn phải làm ra lựa chọn giữa một trong hai thân phận này tại, không phải trái tức phải, không phải chính tức tà.

Nhưng mà, ngay từ khi bắt đầu, Bạch Nhạc đã không phải đệ tử huyền môn hay ma tu đơn thuần.

Lúc Thông Thiên Ma Quân truyền Thông Thiên Ma Công, liền cũng đã định ra con đường tương lai cho hắn.

Hắn vốn là đạo ma song tu!

Hiện giai đoạn mà nói, bởi vì Thông Thiên Ma Công cường thế, tựa hồ có vẻ lúc thi triển ma công hắn sẽ càng mạnh một chút, nhưng vậy không có nghĩa thủ đoạn huyền môn chính đạo là vô dụng, hay gần gần chỉ là công cụ che lấp thân phận.

Đối với Bạch Nhạc mà nói, vô luận Linh Tê Kiếm Quyết hay Thông Thiên Ma Công đều là một bộ phận đại đạo thuộc về hắn, vô luận linh lực hay ma khí thì cũng đều là một phần lực lượng của hắn.

Phải biết, trước đây lúc khai mở Linh Phủ, Bạch Nhạc cũng mở ra hai nơi Linh Phủ!

Hơn nữa phẩm chất cả hai đều đạt tới Tử Phủ hoàn mỹ!

Chỉ là, trong ngày thường, vô luận xuất hiện với thân phận gì, Bạch Nhạc đều không dám đồng thời thi triển cả hai loại lực lượng, bởi vì bản thân điều này chính là bí mật lớn nhất của hắn, cũng là chỗ dựa vào khiến hắn có thể che giấu tung tích mà không bị người phát hiện.

Giờ đây, bị khốn trong huyết hà, hết thảy khí tức bị cách tuyệt, không cách nào thoát được đi ra, cũng không thể tiến được đi vào, hình thành nên một không gian tuyệt đối phong bế tạm thời. Hơn nữa, chiến đầu giữa hắn và Cổ Hiên cũng đã bước đến giai đoạn liều mạng, chỉ có một người còn sống đi ra.



Như thế, tự nhiên không cần bất kỳ che lấp nào nữa.

Lúc Cổ Hiên nói ra câu nói kia, rằng Bạch Nhạc căn bản không có khả năng chạy trốn, Bạch Nhạc mới thực sự ý thức được điểm này, cũng chính bởi thế mới lộ ra vẻ hưng phấn và vui sướng.

- Ta không tin! Dù ngươi đạo ma song tu thì đã sao, ta vẫn có thể dùng quyền đầu này đánh nát ngươi!

Trong mắt chớp qua một mạt điên cuồng, thân hình Cổ Hiên hơi lắc, lần nữa giết tới Bạch Nhạc.

Chuyện tới nước này, Cổ Hiên thậm chí đã không tâm tư đâu để ý tới Thông Thiên Ma Công, ý niệm duy nhất trong đầu hắn bây giờ chính là đánh chết Bạch Nhạc, triệt để thủ tiêu gia hỏa khiến trong lòng hắn ẩn ẩn sinh ra tâm lý sợ hãi này!

Vù vù!

Mũi kiếm lần nữa phát ra tiếng rền vang, Bạch Nhạc không lùi mà tiến, trong cơ thể Linh Tê Kiếm Quyết và Thông Thiên Ma Công đồng thời vận chuyển, dung nhập hai cỗ lực lượng vào trong mũi kiếm!

Đây cũng là lần đầu tiên Bạch Nhạc nếm thử dung hợp hai loại lực lượng lại với nhau.

Thế nhân đều cho rằng chính tà bất lưỡng lập, đạo ma không tương dung!

Nhưng trên thực tế, sau khi Bạch Nhạc thực sự bắt đầu thử dung hợp hai loại lực lượng này mới nhau thì mới chợt phát hiện, thật ra, cái gọi là chính ma, chẳng qua là hai phương thức tu hành khác biệt!

Quay căn đến cùng, rốt cuộc chỉ là hai loại lực lượng mà thôi.

Oanh! ! !

Quyền kiếm lần nữa giao kích, chỉ là lần này, Bạch Nhạc lại cường hành ngăn trở công kích từ Cổ Hiên, gần gần bằng vào lực lượng Linh Phủ sơ kỳ, đánh thành ngang tay với Cổ Hiên!

Một cộng một, đôi khi không đơn giản chỉ là bằng hai.

Lực lượng hai Linh Phủ đồng thời bạo phát, sau đó mượn nhờ kiếm đạo hòa hai làm một, lực lượng bạo phát ra tuyệt đối vượt xa tưởng tượng của tất cả mọi người.

Dù cho đây mới chỉ là lần đầu tiên Bạch Nhạc thử dung hợp kiểu này, hết thảy còn đang trong giai đoạn thử nghiệm, nhưng tiềm lực hiện ra lại đã vô cùng đánh sợ!

Giả như Thông Thiên Ma Quân còn sống, nếu thấy được cảnh này, cũng sẽ phải cảm khái vô cùng!

Đương sơ rõ ràng hắn còn có cơ hội đoạt xá, nhưng lại vẫn chọn hi sinh bản thân, truyền Thông Thiên Ma Công cho Bạch Nhạc, điều hắn tưởng muốn chẳng phải là được thấy loại lực lượng này ư?

Đạo ma song tu, rồi sẽ có một ngày, Bạch Nhạc thực sự có gan phơi bày lực lượng này ra trước ánh mắt trời, ra trước mắt thế nhân, đó mới là thời khắc long trời lở đất.

Đây mới là …thông thiên đại đạo mà hắn muốn Bạch Nhạc bước lên!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thái Thượng Kiếm Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook