Chương 263: Mộ Dung thế gia
Phiêu Linh Huyễn
28/04/2022
- Công tử, nơi này chính là Thanh Châu Thành.
Xe ngựa chậm rãi chạy vào Thanh Châu Thành, Mộ Dung Tử Yên vén rèm xe lên liếc nhìn một cái, nhẹ giọng mở miệng nói.
Dựa lưng trên nệm êm trong xe ngựa, Bạch Nhạc biếng nhác liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, thuận miệng nói:
- Nhiều năm không về, Thanh Châu Thành có vẻ biến hóa không nhỏ nhỉ.
- Vâng!
Gật đầu, Mộ Dung Tử Yên nhẹ giọng hỏi:
- Công tử, giờ chúng ta đi Bạch gia ngay à?
- Không vội, trước phải tìm nơi đặt chân cái đã.
Lắc lắc đầu, Bạch Nhạc trầm tư một lát, sau đó nhàn nhạt nói:
- Đi thôi, trước về Mộ Dung gia các ngươi xem xem.
Nghe thế, cả người Mộ Dung Tử Yên chợt khẽ run lên, khó mà tin tưởng nhìn Bạch Nhạc.
- Làm sao, ngươi không muốn đi về?
Nhướng mày, Bạch Nhạc hờ hững hỏi.
- Không phải!
Nghe được lời này của Bạch Nhạc, Mộ Dung Tử Yên lập tức có chút căng thẳng đáp:
- Là tỳ tử không nghĩ tới còn có thể trở về. . . Hiện tại Mộ Dung gia sớm đã bị Mộ Dung Thiên Kiếm khống chế, từ trên xuống dưới đều là người khác, tỳ tử sợ. . .
Lời này không cần nàng nói Bạch Nhạc cũng có thể đoán được, người Mộ Dung gia tất sớm đã bị Mộ Dung Thiên Kiếm giết chết hoặc trục xuất đi, như vậy hắn mới có thể triệt để khống chế Mộ Dung gia.
Chỉ là. . . Bạch Nhạc hơi đâu quan tâm mấy chuyện này.
- Không việc gì phải sợ, có cho Mộ Dung Thiên Kiếm mười lá gan, hắn cũng không dám uy hiếp ta.
Thản nhiên khoát khoát tay, Bạch Nhạc lạnh nhạt nói:
- Dẫn đường đi, lấy thân phận người Mộ Dung gia đi bái phỏng Bạch phủ, như thế sẽ tự nhiên hơn chút.
- Vâng! Tỳ tử đa tạ công tử.
Nghe Bạch Nhạc nói thế, Mộ Dung Tử Yên lập tức nhịn không được mạt lau nước mắt.
Mấy ngày nay, nàng nằm mộng cũng muốn trở về xem xem, tế điện phụ mẫu đã chết, chỉ là, lấy thân phận nàng, làm sao đi về được.
Bạch Nhạc nói rất tự nhiên, nhưng thực ra, trong lòng nàng cũng hiểu, sở dĩ muốn về Mộ Dung gia, mượn Mộ Dung gia để che lấp thân phận, điều này tuy không giả, song càng nhiều hẳn vẫn là thương cảm số phận nàng, chính điều này khiến trong lòng nàng càng thêm cảm kích.
- Ngươi nói thế nào cũng là tiểu thư Mộ Dung gia, không cần phải xưng tỳ tử gì cả, Tử Yên cũng rất dễ nghe.
Dựa lên nệm êm, điều chỉnh tư thế ngồi một phen, Bạch Nhạc lười nhác nói.
- Đa tạ công tử!
Lần nữa tạ ơn, tùy theo Mộ Dung Tử Yên chỉ dẫn, không lâu sau, xe ngựa đã chạy đến trước cửa Mộ Dung gia.
Mộ Dung Tử Yên xuống xe ngựa trước, sau đó mới cung kính đỡ Bạch Nhạc đi xuống.
- Người nào?
Thấy xe ngựa đứng trước cửa nhà mình, lập tức liền có hạ nhân Mộ Dung gia đi ra nghênh đón.
Chỉ là vừa thốt lời liền nhận ra Mộ Dung Tử Yên.
- Ta tưởng là ai, hóa ra là đại tiểu thư đi về, hắc, đại tiểu thư, ngài càng lúc càng xinh đẹp.
Thấy Mộ Dung Tử Yên, đám hạ nhân này lại không hề có nửa điểm tôn kính, ngược lại ngôn từ ngả ngớn, rõ ràng có ý trêu ghẹo.
Tức thì, nét mặt Mộ Dung Tử Yên đỏ hồng, bị nhục nhã như thế, phảng phất như khiến nàng về lại cái ngày Mộ Dung gia gặp nạn, toàn thân theo đó run lên.
Gần như cùng lúc, Mộ Dung Tử Yên bỗng chợt cảm thấy mình bị người ôm vào trong ngực, tựa lên cánh tay đối phương, phảng phất như chỉ nháy mắt, mọi sợ hãi và bất an đều tan thành mây khói.
- Công tử!
Ngẩng đầu, Bạch Nhạc chỉ thoáng liếc nhìn hạ nhân kia một cái, lại tựa hồ có một luồng áp lực khủng bố đập mặt mà đến, nháy mắt, hạ nhân kia bị dọa cho trực tiếp xụi lơ trên đất.
- Gọi Mộ Dung Thiên Kiếm lăn ra đây, ta lại muốn xem xem, hắn dạy dỗ hạ nhân thế nào.
Ánh mắt lướt qua trên thân đám hạ nhân còn lại, Bạch Nhạc lạnh lùng nói.
Tức thì, đám hạ nhân trước cửa không khỏi sợ hãi cả kinh, vội hớt hải chạy về trong phủ báo tin.
Ôm lấy Mộ Dung Tử Yên lửng thững đi vào trong phủ, tiếng nói hờ hững của Bạch Nhạc lần nữa vang lên:
- Vả miệng, ta chưa cho ngừng, liền không được ngừng!
Dù Bạch Nhạc tựa hồ chỉ tùy tiện phân phó một câu, thậm chí không nói nếu không vả miệng sẽ có hậu quả gì, nhưng lúc đi qua bên thân, hạ nhân kia bỗng tuôn lên cảm giác sợ hãi từ tận đáy lòng.
Gần như chỉ bằng bản năng, trong cơn hoảng loạn, hắn giơ tay tự tát lên mặt, vừa nhanh vừa nặng.
Trong tiếng tát vang thanh thúy, Bạch Nhạc nhàn nhã bước vào Mộ Dung gia.
Thoáng chốc, Mộ Dung Thiên Kiếm nhận được tin báo liền vội vàng từ trong phủ đi ra nghênh đón, hạ nhân vừa báo tin, hắn liền biết rắc rối to, dẫn theo Mộ Dung Tử Yên đi về, còn dám bá đạo như vậy, trừ vị Yến Bắc Thần kia thì còn là ai.
Hắn đuổi trước một bước đi về Thanh Châu Thành, không phải là vì muốn tự thân thu thập đống linh dược kia để lấy lòng đối phương ư, giờ đối phương tới cửa, nơi nào còn dám có nửa điểm khinh mạn.
- Yến huynh tới sao không nói trước một tiếng, để ta sai người chuẩn bị! Hạ nhân không hiểu chuyện, mạo phạm Yến huynh, còn mong Yến huynh thứ lỗi, ta đích thân bồi tội với Yến huynh.
Thái độ đó của Mộ Dung Thiên Kiếm khiến đám hạ nhân xung quanh không khỏi kinh hãi.
Phải biết, từ sau đêm đại thanh tẩy Mộ Dung gia, ở Mộ Dung gia, Mộ Dung Thiên Kiếm nghiễm nhiên chính là Thiên Vương lão tử, quyền sinh quyền sát nắm hết trong tay, chưa từng thấy qua hắn cung kính với ai như vậy bao giờ.
Trong lúc nói chuyện, Mộ Dung Thiên Kiếm đã quay sang quản gia bên người phân phó nói:
- Đi, lôi đứa ngu mạo phạm Yến huynh ra hung hăng đánh một trận cho ta!
- Vâng!
Chứng kiến hết thảy, Bạch Nhạc lại vẫn thản nhiên như không, nhàn nhạt nhìn Mộ Dung Thiên Kiếm nói:
- Mộ Dung Thiên Kiếm, trước kia thế nào ta không quản, nhưng nàng đã theo ta, vậy chính là người của ta! Mộ Dung gia nếu có bất kỳ ai dám bất kính với nàng, trách nhiệm này, ta tính hết lên đầu ngươi!
Trong lòng kinh hoảng, Mộ Dung Thiên Kiếm không khỏi thầm mắng một câu, ngu thật.
Trước đó đã nhìn ra Yến Bắc Thần này đối tốt với Mộ Dung Tử Yên, lần này đi về sao lại quên phân phó hạ nhân.
- Yến huynh yên tâm, bản thân Tử Yên vốn là đại tiểu thư Mộ Dung gia chúng ta, ta vừa đi về liền đã phân phó, không ngờ vẫn có đứa ngu không nhớ được! Nếu tiếp diễn loại chuyện này, không cần Yến huynh lên tiếch, ta sẽ tự tát tai trừng phạt.
Vừa mở miệng liền trực tiếp đẩy hết trách nhiệm lên thân hạ nhân, Mộ Dung Thiên Kiếm không chút lúng túng, trực tiếp làm dấu tay thỉnh mời, cười nói:
- Yến huynh thật không dễ dàng mới tới một chuyến, là khách quý của Mộ Dung gia ta, mời tới, ta sai người bố trí tiệc rượu đón gió tẩy trần cho Yến huynh.
Nói đến đây, Mộ Dung Thiên Kiếm lập tức quay sang hạ nhân, lạnh lùng nói:
- Điếc hết rồi à, còn không gọi người?
Nháy mắt, hạ nhân kịp có phản ứng, vội cướp trước một bước mở miệng nói:
- Cung nghênh Yến công tử, cung nghênh đại tiểu thư!
Nhìn bộ dạng cung kính nịnh nọt của đám hạ nhân, trong lòng Mộ Dung Tử Yên bất giác dâng lên chua xót, không lâu trước đây, lúc nàng ở trong nhà, đám hạ nhân này cũng cung kính như thế.
Mà giờ, nàng rất rõ ràng, phần cung kính này không phải bởi vì thân phận đại tiểu thư Mộ Dung gia của nàng, mà là bởi vì nam nhân bên người.
- Công tử, chúng ta đi vào thôi.
Kéo lấy Bạch Nhạc, Mộ Dung Tử Yên nhẹ giọng nói.
... ... ... ...
Được Mộ Dung Thiên Kiếm tận lực nịnh hót, bữa cơm này chủ và khách đều tận hứng.
Kể cả Mộ Dung Tử Yên ngồi ở bên người Bạch Nhạc, phảng phất như cũng lần nữa về lại thành đại tiểu thư Mộ Dung gia cao cao tại thượng khi trước.
Bên này tiệc rượu vừa kết thúc, lập tức liền đã có hạ nhân dọn phòng sẵn, dẫn Bạch Nhạc và Mộ Dung Tử Yên đi về nghỉ ngơi.
Phòng được an bài chính là khuê phòng trước đây của Mộ Dung Tử Yên, đương nhiên, là ở chung một chỗ với Bạch Nhạc.
Nhân phẩm Mộ Dung Thiên Kiếm tuy đáng khinh, nhưng năng lực làm việc lại tuyệt đối không thể nghi ngờ.
Chỉ ăn một bữa cơm ngắn ngủi, hạ nhân liền đã bố trí khuê phòng Mộ Dung Tử Yên trở lại diện mạo như trước, không chút lầm lẫn.
Sau khi về phòng, Mộ Dung Tử Yên cáo lỗi với Bạch Nhạc, tự hành đi ra tế điện phụ mẫu.
Lần này Bạch Nhạc không cùng theo, Mộ Dung gia không có quan hệ gì với hắn, đối với Mộ Dung Tử Yên chẳng qua chỉ là thương hại mà thôi, tự nhiên sẽ không nhàm chán đến mức cùng theo tế điện.
Đương nhiên, cảnh này rơi vào trong mắt hạ nhân, lại báo cáo vào tai Mộ Dung Thiên Kiếm, trong lòng Mộ Dung Thiên Kiếm mới ngấm ngầm thở phào một hơi.
Mộ Dung Tử Yên hận hắn cỡ nào, chính hắn lòng dạ biết rõ.
Hắn thật hơi sợ Mộ Dung Tử Yên thổi gió bên gối Yến Bắc Thần.
Nhưng giờ xem ra, là hắn lo xa.
Không cùng lúc tế bái với Mộ Dung Tử Yên, điều này thật ra đã nói rõ thái độ, Yến Bắc Thần chẳng qua chỉ coi Mộ Dung Tử Yên là vật chơi thôi, giờ tuy yêu thích, nhưng yêu thích này rất khó duy trì trong thời gian dài, càng sẽ không bởi vì Mộ Dung Tử Yên mà không màng lợi ích bản thân đi đối phó hắn.
Cũng đúng, đối với hắn mà nói, nữ nhân đã không thành vấn đề, huống hồ là đại nhân vật như Yến Bắc Thần.
Trước đó tặng nữ nhân cho đám đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông mà hắn muốn lôi kéo, có ai mà không hận hắn tận xương, nhưng kết quả thì sao? Lại có tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông nào vì vậy mà quay sang đối phó hắn? Đám đệ tử kia sẽ chỉ nhớ kỹ hắn đưa lên mỹ sắc mà thôi!
Còn về những nữ nhân kia, vô luận các nàng dùng hết thủ đoạn, căn bản cũng khó mà ảnh hưởng đối phương mảy may.
Hiện tại Yến Bắc Thần cũng tương tự!
Chỉ cần làm tốt chuyện giúp hắn sưu tập linh dược cần thiết cho tu luyện, dù có mười Mộ Dung Tử Yên cũng không lay động được địa vị của mình trong lòng đối phương!
Nghĩ thấu đáo điểm này, Mộ Dung Thiên Kiếm tự nhiên triệt để yên tâm.
Không phải là làm chút hình thức ngoài mặt thôi ư, chỉ cần tạm thời phỉnh người xong là được rồi.
Nghĩ vậy, khóe miệng Mộ Dung Thiên Kiếm nhếch lên ý cười lạnh lùng, nhẹ giọng lẩm bẩm:
- Tiểu tiện nhân, còn thật tưởng mình leo được cành cao! Chẳng qua là vật chơi thôi, đợi một khi bị chơi ngán, đến lúc đó ta sẽ khiến ngươi hiểu, ngươi vĩnh viễn chỉ là tiểu tiện nhân, giống hệt mẹ ngươi.
Nghĩ vậy, trong lòng Mộ Dung Thiên Kiếm bất giác dâng lên dục vọng, tức tốc xoay người đi ra sau hậu viện.
Giờ hắn tự nhiên không dám đụng vào Mộ Dung Tử Yên, nhưng nữ nhân Mộ Dung gia lại không chỉ mỗi mình nàng, trừ số ít tặng người ra, chính hắn cũng lưu lại không ít!
Đám nữ nhân này, trước đây ai nấy đều cao cao tại thượng, khiến kẻ bàng hệ như hắn đến cả ngẩng đầu lên nhìn cũng không dám, nhưng giờ thì sao, còn không phải mặc hắn tiết ngoạn?
Mộ Dung Tử Yên kia cũng vậy!
Đợi khi mất đi giá trị lợi dụng, lập tức sẽ như đám nữ nhân kia, sớm muộn có một ngày sẽ rên rỉ dưới thân hắn!
- Không chỉ Mộ Dung gia, sau cùng Thanh Châu này tất có một vị trí cho Mộ Dung Thiên Kiếm ta!
…
Xe ngựa chậm rãi chạy vào Thanh Châu Thành, Mộ Dung Tử Yên vén rèm xe lên liếc nhìn một cái, nhẹ giọng mở miệng nói.
Dựa lưng trên nệm êm trong xe ngựa, Bạch Nhạc biếng nhác liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, thuận miệng nói:
- Nhiều năm không về, Thanh Châu Thành có vẻ biến hóa không nhỏ nhỉ.
- Vâng!
Gật đầu, Mộ Dung Tử Yên nhẹ giọng hỏi:
- Công tử, giờ chúng ta đi Bạch gia ngay à?
- Không vội, trước phải tìm nơi đặt chân cái đã.
Lắc lắc đầu, Bạch Nhạc trầm tư một lát, sau đó nhàn nhạt nói:
- Đi thôi, trước về Mộ Dung gia các ngươi xem xem.
Nghe thế, cả người Mộ Dung Tử Yên chợt khẽ run lên, khó mà tin tưởng nhìn Bạch Nhạc.
- Làm sao, ngươi không muốn đi về?
Nhướng mày, Bạch Nhạc hờ hững hỏi.
- Không phải!
Nghe được lời này của Bạch Nhạc, Mộ Dung Tử Yên lập tức có chút căng thẳng đáp:
- Là tỳ tử không nghĩ tới còn có thể trở về. . . Hiện tại Mộ Dung gia sớm đã bị Mộ Dung Thiên Kiếm khống chế, từ trên xuống dưới đều là người khác, tỳ tử sợ. . .
Lời này không cần nàng nói Bạch Nhạc cũng có thể đoán được, người Mộ Dung gia tất sớm đã bị Mộ Dung Thiên Kiếm giết chết hoặc trục xuất đi, như vậy hắn mới có thể triệt để khống chế Mộ Dung gia.
Chỉ là. . . Bạch Nhạc hơi đâu quan tâm mấy chuyện này.
- Không việc gì phải sợ, có cho Mộ Dung Thiên Kiếm mười lá gan, hắn cũng không dám uy hiếp ta.
Thản nhiên khoát khoát tay, Bạch Nhạc lạnh nhạt nói:
- Dẫn đường đi, lấy thân phận người Mộ Dung gia đi bái phỏng Bạch phủ, như thế sẽ tự nhiên hơn chút.
- Vâng! Tỳ tử đa tạ công tử.
Nghe Bạch Nhạc nói thế, Mộ Dung Tử Yên lập tức nhịn không được mạt lau nước mắt.
Mấy ngày nay, nàng nằm mộng cũng muốn trở về xem xem, tế điện phụ mẫu đã chết, chỉ là, lấy thân phận nàng, làm sao đi về được.
Bạch Nhạc nói rất tự nhiên, nhưng thực ra, trong lòng nàng cũng hiểu, sở dĩ muốn về Mộ Dung gia, mượn Mộ Dung gia để che lấp thân phận, điều này tuy không giả, song càng nhiều hẳn vẫn là thương cảm số phận nàng, chính điều này khiến trong lòng nàng càng thêm cảm kích.
- Ngươi nói thế nào cũng là tiểu thư Mộ Dung gia, không cần phải xưng tỳ tử gì cả, Tử Yên cũng rất dễ nghe.
Dựa lên nệm êm, điều chỉnh tư thế ngồi một phen, Bạch Nhạc lười nhác nói.
- Đa tạ công tử!
Lần nữa tạ ơn, tùy theo Mộ Dung Tử Yên chỉ dẫn, không lâu sau, xe ngựa đã chạy đến trước cửa Mộ Dung gia.
Mộ Dung Tử Yên xuống xe ngựa trước, sau đó mới cung kính đỡ Bạch Nhạc đi xuống.
- Người nào?
Thấy xe ngựa đứng trước cửa nhà mình, lập tức liền có hạ nhân Mộ Dung gia đi ra nghênh đón.
Chỉ là vừa thốt lời liền nhận ra Mộ Dung Tử Yên.
- Ta tưởng là ai, hóa ra là đại tiểu thư đi về, hắc, đại tiểu thư, ngài càng lúc càng xinh đẹp.
Thấy Mộ Dung Tử Yên, đám hạ nhân này lại không hề có nửa điểm tôn kính, ngược lại ngôn từ ngả ngớn, rõ ràng có ý trêu ghẹo.
Tức thì, nét mặt Mộ Dung Tử Yên đỏ hồng, bị nhục nhã như thế, phảng phất như khiến nàng về lại cái ngày Mộ Dung gia gặp nạn, toàn thân theo đó run lên.
Gần như cùng lúc, Mộ Dung Tử Yên bỗng chợt cảm thấy mình bị người ôm vào trong ngực, tựa lên cánh tay đối phương, phảng phất như chỉ nháy mắt, mọi sợ hãi và bất an đều tan thành mây khói.
- Công tử!
Ngẩng đầu, Bạch Nhạc chỉ thoáng liếc nhìn hạ nhân kia một cái, lại tựa hồ có một luồng áp lực khủng bố đập mặt mà đến, nháy mắt, hạ nhân kia bị dọa cho trực tiếp xụi lơ trên đất.
- Gọi Mộ Dung Thiên Kiếm lăn ra đây, ta lại muốn xem xem, hắn dạy dỗ hạ nhân thế nào.
Ánh mắt lướt qua trên thân đám hạ nhân còn lại, Bạch Nhạc lạnh lùng nói.
Tức thì, đám hạ nhân trước cửa không khỏi sợ hãi cả kinh, vội hớt hải chạy về trong phủ báo tin.
Ôm lấy Mộ Dung Tử Yên lửng thững đi vào trong phủ, tiếng nói hờ hững của Bạch Nhạc lần nữa vang lên:
- Vả miệng, ta chưa cho ngừng, liền không được ngừng!
Dù Bạch Nhạc tựa hồ chỉ tùy tiện phân phó một câu, thậm chí không nói nếu không vả miệng sẽ có hậu quả gì, nhưng lúc đi qua bên thân, hạ nhân kia bỗng tuôn lên cảm giác sợ hãi từ tận đáy lòng.
Gần như chỉ bằng bản năng, trong cơn hoảng loạn, hắn giơ tay tự tát lên mặt, vừa nhanh vừa nặng.
Trong tiếng tát vang thanh thúy, Bạch Nhạc nhàn nhã bước vào Mộ Dung gia.
Thoáng chốc, Mộ Dung Thiên Kiếm nhận được tin báo liền vội vàng từ trong phủ đi ra nghênh đón, hạ nhân vừa báo tin, hắn liền biết rắc rối to, dẫn theo Mộ Dung Tử Yên đi về, còn dám bá đạo như vậy, trừ vị Yến Bắc Thần kia thì còn là ai.
Hắn đuổi trước một bước đi về Thanh Châu Thành, không phải là vì muốn tự thân thu thập đống linh dược kia để lấy lòng đối phương ư, giờ đối phương tới cửa, nơi nào còn dám có nửa điểm khinh mạn.
- Yến huynh tới sao không nói trước một tiếng, để ta sai người chuẩn bị! Hạ nhân không hiểu chuyện, mạo phạm Yến huynh, còn mong Yến huynh thứ lỗi, ta đích thân bồi tội với Yến huynh.
Thái độ đó của Mộ Dung Thiên Kiếm khiến đám hạ nhân xung quanh không khỏi kinh hãi.
Phải biết, từ sau đêm đại thanh tẩy Mộ Dung gia, ở Mộ Dung gia, Mộ Dung Thiên Kiếm nghiễm nhiên chính là Thiên Vương lão tử, quyền sinh quyền sát nắm hết trong tay, chưa từng thấy qua hắn cung kính với ai như vậy bao giờ.
Trong lúc nói chuyện, Mộ Dung Thiên Kiếm đã quay sang quản gia bên người phân phó nói:
- Đi, lôi đứa ngu mạo phạm Yến huynh ra hung hăng đánh một trận cho ta!
- Vâng!
Chứng kiến hết thảy, Bạch Nhạc lại vẫn thản nhiên như không, nhàn nhạt nhìn Mộ Dung Thiên Kiếm nói:
- Mộ Dung Thiên Kiếm, trước kia thế nào ta không quản, nhưng nàng đã theo ta, vậy chính là người của ta! Mộ Dung gia nếu có bất kỳ ai dám bất kính với nàng, trách nhiệm này, ta tính hết lên đầu ngươi!
Trong lòng kinh hoảng, Mộ Dung Thiên Kiếm không khỏi thầm mắng một câu, ngu thật.
Trước đó đã nhìn ra Yến Bắc Thần này đối tốt với Mộ Dung Tử Yên, lần này đi về sao lại quên phân phó hạ nhân.
- Yến huynh yên tâm, bản thân Tử Yên vốn là đại tiểu thư Mộ Dung gia chúng ta, ta vừa đi về liền đã phân phó, không ngờ vẫn có đứa ngu không nhớ được! Nếu tiếp diễn loại chuyện này, không cần Yến huynh lên tiếch, ta sẽ tự tát tai trừng phạt.
Vừa mở miệng liền trực tiếp đẩy hết trách nhiệm lên thân hạ nhân, Mộ Dung Thiên Kiếm không chút lúng túng, trực tiếp làm dấu tay thỉnh mời, cười nói:
- Yến huynh thật không dễ dàng mới tới một chuyến, là khách quý của Mộ Dung gia ta, mời tới, ta sai người bố trí tiệc rượu đón gió tẩy trần cho Yến huynh.
Nói đến đây, Mộ Dung Thiên Kiếm lập tức quay sang hạ nhân, lạnh lùng nói:
- Điếc hết rồi à, còn không gọi người?
Nháy mắt, hạ nhân kịp có phản ứng, vội cướp trước một bước mở miệng nói:
- Cung nghênh Yến công tử, cung nghênh đại tiểu thư!
Nhìn bộ dạng cung kính nịnh nọt của đám hạ nhân, trong lòng Mộ Dung Tử Yên bất giác dâng lên chua xót, không lâu trước đây, lúc nàng ở trong nhà, đám hạ nhân này cũng cung kính như thế.
Mà giờ, nàng rất rõ ràng, phần cung kính này không phải bởi vì thân phận đại tiểu thư Mộ Dung gia của nàng, mà là bởi vì nam nhân bên người.
- Công tử, chúng ta đi vào thôi.
Kéo lấy Bạch Nhạc, Mộ Dung Tử Yên nhẹ giọng nói.
... ... ... ...
Được Mộ Dung Thiên Kiếm tận lực nịnh hót, bữa cơm này chủ và khách đều tận hứng.
Kể cả Mộ Dung Tử Yên ngồi ở bên người Bạch Nhạc, phảng phất như cũng lần nữa về lại thành đại tiểu thư Mộ Dung gia cao cao tại thượng khi trước.
Bên này tiệc rượu vừa kết thúc, lập tức liền đã có hạ nhân dọn phòng sẵn, dẫn Bạch Nhạc và Mộ Dung Tử Yên đi về nghỉ ngơi.
Phòng được an bài chính là khuê phòng trước đây của Mộ Dung Tử Yên, đương nhiên, là ở chung một chỗ với Bạch Nhạc.
Nhân phẩm Mộ Dung Thiên Kiếm tuy đáng khinh, nhưng năng lực làm việc lại tuyệt đối không thể nghi ngờ.
Chỉ ăn một bữa cơm ngắn ngủi, hạ nhân liền đã bố trí khuê phòng Mộ Dung Tử Yên trở lại diện mạo như trước, không chút lầm lẫn.
Sau khi về phòng, Mộ Dung Tử Yên cáo lỗi với Bạch Nhạc, tự hành đi ra tế điện phụ mẫu.
Lần này Bạch Nhạc không cùng theo, Mộ Dung gia không có quan hệ gì với hắn, đối với Mộ Dung Tử Yên chẳng qua chỉ là thương hại mà thôi, tự nhiên sẽ không nhàm chán đến mức cùng theo tế điện.
Đương nhiên, cảnh này rơi vào trong mắt hạ nhân, lại báo cáo vào tai Mộ Dung Thiên Kiếm, trong lòng Mộ Dung Thiên Kiếm mới ngấm ngầm thở phào một hơi.
Mộ Dung Tử Yên hận hắn cỡ nào, chính hắn lòng dạ biết rõ.
Hắn thật hơi sợ Mộ Dung Tử Yên thổi gió bên gối Yến Bắc Thần.
Nhưng giờ xem ra, là hắn lo xa.
Không cùng lúc tế bái với Mộ Dung Tử Yên, điều này thật ra đã nói rõ thái độ, Yến Bắc Thần chẳng qua chỉ coi Mộ Dung Tử Yên là vật chơi thôi, giờ tuy yêu thích, nhưng yêu thích này rất khó duy trì trong thời gian dài, càng sẽ không bởi vì Mộ Dung Tử Yên mà không màng lợi ích bản thân đi đối phó hắn.
Cũng đúng, đối với hắn mà nói, nữ nhân đã không thành vấn đề, huống hồ là đại nhân vật như Yến Bắc Thần.
Trước đó tặng nữ nhân cho đám đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông mà hắn muốn lôi kéo, có ai mà không hận hắn tận xương, nhưng kết quả thì sao? Lại có tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông nào vì vậy mà quay sang đối phó hắn? Đám đệ tử kia sẽ chỉ nhớ kỹ hắn đưa lên mỹ sắc mà thôi!
Còn về những nữ nhân kia, vô luận các nàng dùng hết thủ đoạn, căn bản cũng khó mà ảnh hưởng đối phương mảy may.
Hiện tại Yến Bắc Thần cũng tương tự!
Chỉ cần làm tốt chuyện giúp hắn sưu tập linh dược cần thiết cho tu luyện, dù có mười Mộ Dung Tử Yên cũng không lay động được địa vị của mình trong lòng đối phương!
Nghĩ thấu đáo điểm này, Mộ Dung Thiên Kiếm tự nhiên triệt để yên tâm.
Không phải là làm chút hình thức ngoài mặt thôi ư, chỉ cần tạm thời phỉnh người xong là được rồi.
Nghĩ vậy, khóe miệng Mộ Dung Thiên Kiếm nhếch lên ý cười lạnh lùng, nhẹ giọng lẩm bẩm:
- Tiểu tiện nhân, còn thật tưởng mình leo được cành cao! Chẳng qua là vật chơi thôi, đợi một khi bị chơi ngán, đến lúc đó ta sẽ khiến ngươi hiểu, ngươi vĩnh viễn chỉ là tiểu tiện nhân, giống hệt mẹ ngươi.
Nghĩ vậy, trong lòng Mộ Dung Thiên Kiếm bất giác dâng lên dục vọng, tức tốc xoay người đi ra sau hậu viện.
Giờ hắn tự nhiên không dám đụng vào Mộ Dung Tử Yên, nhưng nữ nhân Mộ Dung gia lại không chỉ mỗi mình nàng, trừ số ít tặng người ra, chính hắn cũng lưu lại không ít!
Đám nữ nhân này, trước đây ai nấy đều cao cao tại thượng, khiến kẻ bàng hệ như hắn đến cả ngẩng đầu lên nhìn cũng không dám, nhưng giờ thì sao, còn không phải mặc hắn tiết ngoạn?
Mộ Dung Tử Yên kia cũng vậy!
Đợi khi mất đi giá trị lợi dụng, lập tức sẽ như đám nữ nhân kia, sớm muộn có một ngày sẽ rên rỉ dưới thân hắn!
- Không chỉ Mộ Dung gia, sau cùng Thanh Châu này tất có một vị trí cho Mộ Dung Thiên Kiếm ta!
…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.