Chương 14: Sai có lỗi chiêu (2)
Phiêu Linh Huyễn
17/03/2022
Bạch Nhạc không biết tâm tư của Vân Mộng Chân, nhưng cái này lại không ảnh hưởng hắn dựa theo ý nghĩ của mình đến cải biến kế hoạch.
Quan hệ đến cái mạng nhỏ của mình, Bạch Nhạc không muốn đi cược vận khí.
Nếu như nói trước đó Trần Minh Dương còn đang hoài nghi nguyên nhân cái chết của Cát Chí Dương, như vậy câu nói kia lại làm hắn kinh hãi đến nhảy dựng lên.
Mặc dù cũng là đệ tử ngoại môn, nhưng Trần Minh Dương lại là một trong mấy nhân vật xuất sắc nhất trong hàng đệ tử ngoại môn, tự nhiên rõ ràng Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông xuất hiện ở Linh Tê Kiếm Tông ý vị như thế nào.
Nếu như đệ tử tạp dịch này không nói láo, như vậy sự tình rất phiền toái.
- Ngươi xác định, đối phương thật là Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông?
Trần Minh Dương lần nữa xác nhận hỏi.
- Không, không dám xác định.
Bạch Nhạc sợ hãi trả lời.
- Đệ tử chưa thấy qua Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông a.
Nghe Bạch Nhạc trả lời, Trần Minh Dương lại giận không chỗ phát tiết, ngươi chưa thấy qua Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông, cái này không phải nói nhảm sao, đừng nói một tiểu tạp dịch như ngươi, xem như ta, thậm chí là những đệ tử nội môn kia cũng không có tư cách gặp Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông.
Bạch Nhạc tự nhiên không biết trong đầu Trần Minh Dương nghĩ gì, chỉ dựa theo kế hoạch của mình, lần nữa cho Trần Minh Dương một kích nặng nề.
- Sư huynh, bây giờ đối phương còn ở trong phòng của ta, mời sư huynh dời bước, xem xét liền biết thật giả.
- ...
Xem xét liền biết, ta biết cái rắm a!
Nghe Bạch Nhạc nói, Trần Minh Dương hận đến không thể tát đối phương một cái.
Bất quá lời này cũng nhắc nhở hắn, sự tình đã liên lụy đến Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông, như vậy thì tuyệt đối không phải hắn có khả năng nhúng tay.
Đạo lý rất đơn giản, Bạch Nhạc là đệ tử tạp dịch, không cách nào phân rõ thân phận của đối phương, chẳng lẽ hắn có tư cách sao?
- Ngậm miệng, đi theo ta!
Trần Minh Dương hung tợn mắng một câu, đẩy cái bàn ở trước người, bước nhanh ra ngoài.
Đi theo Trần Minh Dương, Bạch Nhạc chân chính bước vào nội môn, từng tầng báo lên, ngắn ngủi nửa canh giờ sau, Bạch Nhạc gặp được tông chủ của Linh Tê Kiếm Tông.
Không phải Linh Tê Kiếm Tông chuyện bé xé ra to, mà vì thân phận Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông quá dọa người.
Thực lực càng mạnh, thì càng minh bạch tầm quan trọng của việc này.
- Đến cùng xảy ra chuyện gì, ngươi cẩn thận nói hết, không cho phép giấu diếm một chữ.
Nhìn lướt qua Bạch Nhạc quỳ trên mặt đất, tông chủ của Linh Tê Kiếm Tông trầm giọng nói.
Trong nháy mắt, uy áp kinh khủng lan tràn ra, bao phủ Bạch Nhạc, thẳng vào thần hồn!
Cái này tự nhiên không phải vì hù dọa Bạch Nhạc, mà vì muốn lấy loại thủ đoạn này, đến bức Bạch Nhạc nói thật ra.
Nếu là tạp dịch phổ thông, bị khí tức kinh khủng như thế bao phủ, chỉ sợ sẽ bị dọa kinh hãi, nửa chữ nói láo cũng đừng nghĩ nói ra. Nhưng Bạch Nhạc được nguyên âm của Vân Mộng Chân, lại được Thông Thiên Ma Quân truyền thừa, thần hồn mạnh hơn người bình thường nhiều, mặc dù cảm thấy có chút ngạt thở, nhưng lại không thể ảnh hưởng đến thần trí của hắn.
Những sự tình này nói dài dòng, trên thực tế chỉ là một ý nghĩ chợt lóe lên mà thôi.
Sau một khắc, Bạch Nhạc phản ứng lại, thành thành thật thật nói ra chuyện lúc trước.
Đương nhiên, phiên bản Bạch Nhạc nói rất khác tình huống thực tế, Bạch Nhạc chỉ nói nhìn thấy một đạo huyết ảnh xuất hiện, mình liền ngất đi, chờ tỉnh lại lần nữa, chỉ còn lại có Vân Mộng Chân thụ thương, về phần sự tình phát sinh với Vân Mộng Chân, Bạch Nhạc một chữ cũng không nói.
Mặc dù quyết định báo sự tình cho tông môn, nhưng trong lòng Bạch Nhạc rõ ràng, có mấy lời tuyệt đối không thể nói, nếu không sẽ bị diệt khẩu.
Bất quá khi nói đến Cát Chí Dương xuất hiện, lần này Bạch Nhạc lại không giấu diếm, thành thành thật thật nói mình tu ra linh lực, dựa theo Vân Mộng Chân phân phó chém giết Cát Chí Dương.
- Chờ một chút, trước ngươi không phải nói, Cát Chí Dương là bị Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông giết chết sao?
- Là, là đệ tử nói... nói dối.
Phảng phất như bị giật nảy mình, Bạch Nhạc lắp bắp hồi đáp.
Trên thực tế, cái này là Bạch Nhạc cố ý.
So với sự tình Vân Mộng Chân, Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông xuất hiện ở Linh Tê Kiếm Tông, giết chết một đệ tử ngoại môn, căn bản không đáng giá nhắc tới.
Nói ra ngược lại càng làm người tin tưởng, huống chi thi thể mập mạp ở phía sau núi, chỉ cần đi xem, đối với những cao thủ trong tông môn này mà nói, tự nhiên không khó tra ra nguyên nhân cái chết, nói dối cũng vô dụng.
Loại chuyện nói dối này phải chú ý chín thật một giả, chỉ nói dối ở chỗ mấu chốt nhất, khả năng bị người vạch trần sẽ cực thấp.
Đây là Bạch Nhạc pha trộn ở tầng dưới chót nhất của tông môn nhiều năm, trải qua vô số lần bị đánh đổi lấy kinh nghiệm quý báu.
Trên thực tế, thời điểm nghe đến đây, trong lòng tông chủ của Linh Tê Kiếm Tông đã tin bảy phần.
Trong những lời này lộ ra tin tức thực sự nhiều lắm, căn bản không phải một tạp dịch nho nhỏ có thể biên ra.
Trong đó rất nhiều thứ, những người khác nghe không rõ, thế nhưng tông chủ của Linh Tê Kiếm Tông lại có thể đoán được.
Thông Thiên Ma Quân!
Sở dĩ Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông xuất hiện ở đây, nguyên nhân duy nhất là Thông Thiên Ma Quân, cũng chính là đạo huyết ảnh mà Bạch Nhạc nhìn thấy kia.
Lấy thực lực của Thông Thiên Ma Quân, cho dù bị trọng thương, cũng không phải dễ ứng phó, chỉ là không biết cuối cùng Thông Thiên Ma Quân đã chết hay chạy trốn.
Bất quá, rõ ràng Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông cũng ở trong trận chiến này bị thương, lúc này mới sẽ đánh mất tu vi, suýt nữa bị một tiểu nhân vật như Cát Chí Dương làm nhục. Nghĩ đến loại khả năng này, tông chủ của Linh Tê Kiếm Tông sợ đến chảy mồ hôi lạnh.
Nếu như Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông thật xảy ra chuyện ở Linh Tê Kiếm Tông, một câu làm cho cả Linh Tê Kiếm Tông chôn cùng kia, chỉ sợ sẽ biến thành sự thật.
Đương nhiên, những lời này cũng không phải hoàn toàn không có sơ hở, tỉ như Bạch Nhạc là đệ tử tạp dịch, làm sao lại đột nhiên tu ra linh lực, thậm chí có thể phản sát đệ tử ngoại môn Cát Chí Dương.
Bất quá đối với Linh Tê Kiếm Tông mà nói, những cái này đều không trọng yếu.
Trọng yếu là, trước tiên phải nghiệm chứng thân phận của Thánh nữ Đạo Lăng Thiên Tông, cam đoan đối phương an toàn.
Nghĩ đến đây, tông chủ của Linh Tê Kiếm Tông phất ống tay áo, cũng không quan tâm bây giờ đã vào đêm, mang theo Bạch Nhạc bay lên không, thẳng đến chỗ ở của Bạch Nhạc.
Quan hệ đến cái mạng nhỏ của mình, Bạch Nhạc không muốn đi cược vận khí.
Nếu như nói trước đó Trần Minh Dương còn đang hoài nghi nguyên nhân cái chết của Cát Chí Dương, như vậy câu nói kia lại làm hắn kinh hãi đến nhảy dựng lên.
Mặc dù cũng là đệ tử ngoại môn, nhưng Trần Minh Dương lại là một trong mấy nhân vật xuất sắc nhất trong hàng đệ tử ngoại môn, tự nhiên rõ ràng Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông xuất hiện ở Linh Tê Kiếm Tông ý vị như thế nào.
Nếu như đệ tử tạp dịch này không nói láo, như vậy sự tình rất phiền toái.
- Ngươi xác định, đối phương thật là Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông?
Trần Minh Dương lần nữa xác nhận hỏi.
- Không, không dám xác định.
Bạch Nhạc sợ hãi trả lời.
- Đệ tử chưa thấy qua Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông a.
Nghe Bạch Nhạc trả lời, Trần Minh Dương lại giận không chỗ phát tiết, ngươi chưa thấy qua Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông, cái này không phải nói nhảm sao, đừng nói một tiểu tạp dịch như ngươi, xem như ta, thậm chí là những đệ tử nội môn kia cũng không có tư cách gặp Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông.
Bạch Nhạc tự nhiên không biết trong đầu Trần Minh Dương nghĩ gì, chỉ dựa theo kế hoạch của mình, lần nữa cho Trần Minh Dương một kích nặng nề.
- Sư huynh, bây giờ đối phương còn ở trong phòng của ta, mời sư huynh dời bước, xem xét liền biết thật giả.
- ...
Xem xét liền biết, ta biết cái rắm a!
Nghe Bạch Nhạc nói, Trần Minh Dương hận đến không thể tát đối phương một cái.
Bất quá lời này cũng nhắc nhở hắn, sự tình đã liên lụy đến Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông, như vậy thì tuyệt đối không phải hắn có khả năng nhúng tay.
Đạo lý rất đơn giản, Bạch Nhạc là đệ tử tạp dịch, không cách nào phân rõ thân phận của đối phương, chẳng lẽ hắn có tư cách sao?
- Ngậm miệng, đi theo ta!
Trần Minh Dương hung tợn mắng một câu, đẩy cái bàn ở trước người, bước nhanh ra ngoài.
Đi theo Trần Minh Dương, Bạch Nhạc chân chính bước vào nội môn, từng tầng báo lên, ngắn ngủi nửa canh giờ sau, Bạch Nhạc gặp được tông chủ của Linh Tê Kiếm Tông.
Không phải Linh Tê Kiếm Tông chuyện bé xé ra to, mà vì thân phận Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông quá dọa người.
Thực lực càng mạnh, thì càng minh bạch tầm quan trọng của việc này.
- Đến cùng xảy ra chuyện gì, ngươi cẩn thận nói hết, không cho phép giấu diếm một chữ.
Nhìn lướt qua Bạch Nhạc quỳ trên mặt đất, tông chủ của Linh Tê Kiếm Tông trầm giọng nói.
Trong nháy mắt, uy áp kinh khủng lan tràn ra, bao phủ Bạch Nhạc, thẳng vào thần hồn!
Cái này tự nhiên không phải vì hù dọa Bạch Nhạc, mà vì muốn lấy loại thủ đoạn này, đến bức Bạch Nhạc nói thật ra.
Nếu là tạp dịch phổ thông, bị khí tức kinh khủng như thế bao phủ, chỉ sợ sẽ bị dọa kinh hãi, nửa chữ nói láo cũng đừng nghĩ nói ra. Nhưng Bạch Nhạc được nguyên âm của Vân Mộng Chân, lại được Thông Thiên Ma Quân truyền thừa, thần hồn mạnh hơn người bình thường nhiều, mặc dù cảm thấy có chút ngạt thở, nhưng lại không thể ảnh hưởng đến thần trí của hắn.
Những sự tình này nói dài dòng, trên thực tế chỉ là một ý nghĩ chợt lóe lên mà thôi.
Sau một khắc, Bạch Nhạc phản ứng lại, thành thành thật thật nói ra chuyện lúc trước.
Đương nhiên, phiên bản Bạch Nhạc nói rất khác tình huống thực tế, Bạch Nhạc chỉ nói nhìn thấy một đạo huyết ảnh xuất hiện, mình liền ngất đi, chờ tỉnh lại lần nữa, chỉ còn lại có Vân Mộng Chân thụ thương, về phần sự tình phát sinh với Vân Mộng Chân, Bạch Nhạc một chữ cũng không nói.
Mặc dù quyết định báo sự tình cho tông môn, nhưng trong lòng Bạch Nhạc rõ ràng, có mấy lời tuyệt đối không thể nói, nếu không sẽ bị diệt khẩu.
Bất quá khi nói đến Cát Chí Dương xuất hiện, lần này Bạch Nhạc lại không giấu diếm, thành thành thật thật nói mình tu ra linh lực, dựa theo Vân Mộng Chân phân phó chém giết Cát Chí Dương.
- Chờ một chút, trước ngươi không phải nói, Cát Chí Dương là bị Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông giết chết sao?
- Là, là đệ tử nói... nói dối.
Phảng phất như bị giật nảy mình, Bạch Nhạc lắp bắp hồi đáp.
Trên thực tế, cái này là Bạch Nhạc cố ý.
So với sự tình Vân Mộng Chân, Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông xuất hiện ở Linh Tê Kiếm Tông, giết chết một đệ tử ngoại môn, căn bản không đáng giá nhắc tới.
Nói ra ngược lại càng làm người tin tưởng, huống chi thi thể mập mạp ở phía sau núi, chỉ cần đi xem, đối với những cao thủ trong tông môn này mà nói, tự nhiên không khó tra ra nguyên nhân cái chết, nói dối cũng vô dụng.
Loại chuyện nói dối này phải chú ý chín thật một giả, chỉ nói dối ở chỗ mấu chốt nhất, khả năng bị người vạch trần sẽ cực thấp.
Đây là Bạch Nhạc pha trộn ở tầng dưới chót nhất của tông môn nhiều năm, trải qua vô số lần bị đánh đổi lấy kinh nghiệm quý báu.
Trên thực tế, thời điểm nghe đến đây, trong lòng tông chủ của Linh Tê Kiếm Tông đã tin bảy phần.
Trong những lời này lộ ra tin tức thực sự nhiều lắm, căn bản không phải một tạp dịch nho nhỏ có thể biên ra.
Trong đó rất nhiều thứ, những người khác nghe không rõ, thế nhưng tông chủ của Linh Tê Kiếm Tông lại có thể đoán được.
Thông Thiên Ma Quân!
Sở dĩ Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông xuất hiện ở đây, nguyên nhân duy nhất là Thông Thiên Ma Quân, cũng chính là đạo huyết ảnh mà Bạch Nhạc nhìn thấy kia.
Lấy thực lực của Thông Thiên Ma Quân, cho dù bị trọng thương, cũng không phải dễ ứng phó, chỉ là không biết cuối cùng Thông Thiên Ma Quân đã chết hay chạy trốn.
Bất quá, rõ ràng Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông cũng ở trong trận chiến này bị thương, lúc này mới sẽ đánh mất tu vi, suýt nữa bị một tiểu nhân vật như Cát Chí Dương làm nhục. Nghĩ đến loại khả năng này, tông chủ của Linh Tê Kiếm Tông sợ đến chảy mồ hôi lạnh.
Nếu như Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông thật xảy ra chuyện ở Linh Tê Kiếm Tông, một câu làm cho cả Linh Tê Kiếm Tông chôn cùng kia, chỉ sợ sẽ biến thành sự thật.
Đương nhiên, những lời này cũng không phải hoàn toàn không có sơ hở, tỉ như Bạch Nhạc là đệ tử tạp dịch, làm sao lại đột nhiên tu ra linh lực, thậm chí có thể phản sát đệ tử ngoại môn Cát Chí Dương.
Bất quá đối với Linh Tê Kiếm Tông mà nói, những cái này đều không trọng yếu.
Trọng yếu là, trước tiên phải nghiệm chứng thân phận của Thánh nữ Đạo Lăng Thiên Tông, cam đoan đối phương an toàn.
Nghĩ đến đây, tông chủ của Linh Tê Kiếm Tông phất ống tay áo, cũng không quan tâm bây giờ đã vào đêm, mang theo Bạch Nhạc bay lên không, thẳng đến chỗ ở của Bạch Nhạc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.