Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 282: Tái ngộ Thanh Bạch

Phiêu Linh Huyễn

03/05/2022

Sát na khi vừa mở mắt, trong lòng Bạch Nhạc chợt thông thoáng rộng mở, khốn nhiễu lúc trước bỗng chốc tan thành mây khói.

Cảm giác cường đại này khiến Bạch Nhạc vui sướng vô cùng, nhưng đồng thời với đó, trong lòng không khỏi cảm thấy sau sợ.

Điều này cũng khiến Bạch Nhạc lần nữa thanh tỉnh ý thức được, tu hành ma đạo không khác gì đi dây bên vách núi, nguy hiểm luôn rình rập, dù chỉ một chút xíu sai lầm cũng có khả năng dẫn tới vạn kiếp bất phục!

Thế nhân thường thường chỉ thấy tốc độ tu hành của ma đạo nhanh hơn xa chính đạo, lại hiếm người hiểu được, vì thế ma tu đã phải trả ra đại giá lớn cỡ nào!

Trên đời này, vốn không có chuyện tốt hoàn mỹ vô khuyết.

Nhưng nếu hắn đã đi lên con đường này, điều duy nhất có thể làm chính là trên đường tu hành sau này, thời thời khắc khắc phải nhắc nhở bản thân càng thêm cẩn thận, vĩnh viễn bảo trì cảnh giác.

Hô!

Thở ra một hơi thật dài, lúc này Bạch Nhạc mới thực sự trầm tĩnh lại.

Dùng nước sạch tắm rửa thân thể, đổi một bộ quần áo mới, lại lười dọn dẹp gian phòng, dù sao cũng đã hoàn thành đột phá, nơi đây tất phải vứt bỏ! Hơn nữa, lúc nãy đột phá, động tĩnh gây ra không che giấu được, nhất định phải nhanh chóng thoát thân khỏi đây.

Thở dốc một hơi, Bạch Nhạc lần nữa thi triển Thiên Cơ Biến, khôi phục bộ dạng Yến Bắc Thần, đeo vào Huyết Ảnh Ngoa, lúc này mới đẩy cửa đi ra ngoài.

Nhưng mà, nháy mắt khi đẩy cửa, Bạch Nhạc đột nhiên thấy được thân ảnh một người quen chính đang nhàn nhã bước trong tiểu viện.

Áo bào xanh, cả người nhìn có vẻ rất biếng nhác, quan trong nhất là tay phải hắn chỉ có bốn ngón!

Cửu Chỉ Thanh Bạch!

- Chuyện trên đời này đúng là trùng hợp. Chẳng qua chỉ là nửa đêm thèm rượu, tới trấn nhỏ tìm vò rượu để uống, không ngờ lại đụng được cá lớn!

Ngừng lại trong sân, Thanh Bạch nhếch môi, thong thả nói.

- Ngươi muốn ngăn trở ta?

Khẽ nhíu mày, Bạch Nhạc lạnh lùng hỏi.

Trước đó lúc gặp phải Thanh Bạch với thân phận Bạch Nhạc, hắn chỉ có thể cẩn thận ứng đối, mong tìm cơ hội thoát thân, nhưng với thân phận hôm nay, tất nhiên không thể dùng bộ phương pháp khi trước đối mặt đối phương.

Huống hồ, hiện tại thực lực Bạch Nhạc đã đề thăng rất nhiều, trong tình thế không cần giấu giếm Thông Thiên Ma Công, hắn thật ra không cần quá sợ đối phương.

- Yến Bắc Thần, chúng ta không oán không thù, ta cũng không muốn trêu chọc ngươi! Chỉ là nếu đã đụng tới, tự nhiên phải thử một phen, ngươi nói đúng không nào?

Nhìn vào Bạch Nhạc, Thanh Bạch nhún nhún vai, thản nhiên mở miệng nói.



- Có lý!

Không chút nào hoảng hốt, Bạch Nhạc nhàn nhạt đáp:

- Ta cũng muốn thử xem, cao thủ Tinh Cung Cảnh rốt cuộc mạnh cỡ nào!

Tiếng cuối cùng vừa phun ra khỏi miệng, Bạch Nhạc đã giành trước một bước ra tay.

Vừa mới đột phá, Bạch Nhạc cũng cần tìm người ấn chứng, Thanh Bạch vừa khéo đụng tới, quả thực chính hợp ý hắn

Nháy mắt, lực lượng Thông Thiên Ma Thể triệt để bộc phát, tức thì, cả người Bạch Nhạc hóa thành một đạo tàn ảnh, vung quyền nện tới trước mặt Thanh Bạch.

Ở khía cạnh quyền cước, Bạch Nhạc thật ra không có kỹ xảo gì cả, nếu phải nói có, vậy chính là một chữ, nhanh!

Bằng vào lực lượng khủng bố, phát huy chữ nhanh này đến cực hạn, liền đủ để có được uy lực không tầm thường.

Nói đánh là đánh, tốc độ cũng quả thật dọa cho Thanh Bạch nhảy dựng.

Tựa hồ chỉ trong thoáng chốc, quyền đầu đối phương đã nện tới trước mắt.

Nói cho cùng vẫn chẳng qua chỉ là Linh Phủ Cảnh mà thôi, làm sao có được tốc độ khủng khiếp như thế?

Cũng may Thanh Bạch rốt cục là cường giả Tinh Cung Cảnh, tuy bị Bạch Nhạc đánh cho không kịp trở tay, song không có nghĩa là không có dư địa để đánh trả.

Khẽ búng, ngón tay Thanh Bạch đột nhiên bắn ra, nháy mắt liền đánh tới quyền đầu Bạch Nhạc!

Ầm!

Khoảnh khắc va chạm diễn ra, cả Bạch Nhạc lẫn Thanh Bạch đều đồng thời giật lui một bước.

- Điều này sao có thể!

Tròng mắt co rụt lại, trong mắt Thanh Bạch thoáng chớp qua một tia hoảng sợ, gắt gao nhìn chằm chằm quyền đầu Bạch Nhạc, làm sao cũng khó mà tin tưởng.

Phải biết, phương thức tu hành của Thanh Bạch khác với người thường, một thân bản lĩnh toàn ở trên ngón tay!

Mỗi ngón tay đều sánh ngang linh khí, trừ phi là loại chí bảo như Côn Ngô Kiếm, bằng không căn bản khó mà thương hại ngón tay hắn mảy may.

Mấy năm gần đây, Thanh Bạch không phải chưa từng gặp qua cao thủ luyện thể, nhưng dù là một ít cường giả luyện thể bước vào Tinh Cung Cảnh, cũng chưa hẳn dám cứng đối cứng với ngón tay của hắn!

Sát na vừa rồi, hắn vốn định cho Yến Bắc Thần một bài học nhớ đời.

Lại không ngờ, ngón tay điểm lên quyền đầu đối phương, ngược lại chấn cho ngón tay hắn hơi phát tê.



Điều này đồng nghĩa với, chỉ riêng lực lượng nhục thân mà luận, đối phương tôi thể không kém gì ngón tay hắn tỉ mỉ tôi luyện ra, kết quả như thế, quả thực không cách nào tưởng tượng!

- Bàng môn tả đạo, làm sao tranh phong được với đại đạo!

Trên mặt hiện lên vẻ ngạo nghễ, Bạch Nhạc lạnh lùng nói.

Phong thái này tuy có hiềm nghi trang bức, nhưng trên thực tế, lại cũng không nói sai, phương pháp tu hành của Thanh Bạch nói cho cùng chỉ là dã lộ, vứt bỏ hết thảy, chuyên tu mỗi đôi tay, thậm chí là chuyên tu mấy đầu ngón tay, chỉ với bản thân điều này liền đã rơi xuống hạ thừa.

Gặp phải người khác, có thể còn có thể chiếm được vài phần tiện nghi, nhưng đối mặt Thông Thiên Ma Thể đạt tới cảnh giới thối cốt, tự nhiên kém xa một bậc.

Mặc dù, Bạch Nhạc chỉ mới vừa bắt đầu thối cốt, còn lâu mới đạt tới cấp độ viên mãn, song cường độ tuyệt đối đã không kém ngón tay Thanh Bạch.

Chỉ là, lời này rơi vào trong tai Thanh Bạch, nhất thời khiến hắn phẫn nộ không thôi.

Chính hắn tự nhiên rõ ràng điểm yếu của mình, bằng không trước đây trong trận đánh ở Thất Tinh Tông đã không đến nỗi bị tông chủ Thất Tinh Tông chém mất một ngón tay, thất bại lui ra Thanh Châu.

Nếu Thông Thiên Ma Quân nói ra phen lời này, hắn đừng nói xấu hổ, không chừng còn sẽ cảm thấy được chửi làm vinh, nhưng Yến Bắc Thần ngươi chẳng qua chỉ là một tên Linh Phủ Cảnh mà thôi, dù là truyền nhân Thông Thiên Ma Quân, há dám lớn lối như thế?

Nếu nói, trước đây Thanh Bạch đụng phải Bạch Nhạc, trong lòng chỉ ôm tâm tư muốn thử xem có chiếm được chút lợi lộc gì không, tỷ như cướp đoạt Huyết Ảnh Ngoa chẳng hạn, như vậy bây giờ lại đã thật sinh ra mấy phần sát ý.

- Nhãi ranh, không biết trời cao đất dày! Dù là bàng môn tả đạo, hôm nay cũng có thể đánh bại ngươi!

Chỉ trong một nhịp thở, trên người Thanh Bạch đột nhiên hiện ra hư ảnh Tinh Cung trắng xanh đan xen, ẩn ước có thể nhìn ra, Tinh Cung có hình bàn tay, phảng phất như nháy mắt liền có một bàn tay khổng lồ sắp đè xuống!

Tuy phẫn nộ, nhưng nháy mắt giao thủ vừa rồi cũng đã khiến Thanh Bạch triệt để thu hồi khinh thị.

Lần này động thủ liền trực tiếp dẫn động lực lượng Tinh Cung, muốn bằng vào ưu thế cảnh giới, trực tiếp nghiền ép Yến Bắc Thần.

Ngước mắt nhìn lên hư ảnh Tinh Cung kia, trong mắt Bạch Nhạc chẳng những không có sợ hãi, ngược lại còn cuộn lên chiến ý cường liệt.

Đây không phải lần đầu tiên hắn giao thủ với cường giả Tinh Cung Cảnh, nhưng lần này, lại tuyệt đối khác với những lần trước!

Trong tình thế không sử dụng Côn Ngô Kiếm, Bạch Nhạc muốn thử xem, giữa mình và cường giả Tinh Cung Cảnh rốt cục có chênh lệch cỡ nào.

Đương sơ lúc ở Thất Tinh Tháp, Bạch Nhạc từng có cảm giác, đợi khi Linh Phủ Cảnh thực sự tới được đỉnh phong, có lẽ chưa hẳn đã không thể đánh một trận với Tinh Cung Cảnh.

Hiện tại tuy hắn còn cách Linh Phủ Cảnh viên mãn một đoạn, nhưng bằng vào sự cường đại của Thông Thiên Ma Công, hoàn toàn có đủ tự tin để đánh một trận.

Đây không chỉ liên quan đến thắng bại của một trận chiến, đồng thời cũng có liên quan đến bước kế hoạch tiếp theo của Bạch Nhạc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thái Thượng Kiếm Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook