Thái Tử Điện Hạ, Nô Tài Có Hỉ Rồi
Chương 33: ĐƯỢC SỦNG ÁI
Hồng U Linh
23/04/2021
"Không ăn nữa." Phàn Trầm Hề sai người dọn tất cả đồ ăn trước mặt nàng
đi, bởi vì ngoại trừ món thịt kia ra thì những đồ ăn khác nàng cũng
không tình nguyện đụng vào: “Vẫn là để Tử Diệc đến kiểm tra cho ngươi
một chút đi."
Căn bản là không hề có ý cho nàng cơ hội cự tuyệt, cũng để cho nô tài trong cung đi thông báo.
Lâm thái y vội vội vàng vàng chạy đến, sau khi thỉnh an Thái tử xong thì tự động đi xem bệnh cho Cừu Tiểu Bối.
"Quả thực hôm nay Bối công công đã làm một số hoạt động tương đối mạnh, sau đó lại suy nghĩ quá mức, một lát thần sẽ cho người sắc một bát thuốc dưỡng thai uống vào là ổn. Bữa ăn cũng không cần quá nhiều món mặn, thai phụ, không, thai phu ăn đồ nhiều dầu mỡ sẽ dễ cảm thấy buồn nôn, chờ sau khi tình trạng này khá hơn một chút thì lại tùy theo tình huống mà tiến hành sửa chữa thực đơn..."
Hắn còn liệt kê ra một danh sách đồ ăn mà thai phu kiêng kị đụng vào rồi giao cho Phàn Trầm Hề, Phàn Trầm Hề hơi trầm tư một chút: "Vậy bây giờ hắn có thể ăn cái gì?"
"Ngoại trừ những món kiêng kỵ không thể ăn kia, thì hắn muốn ăn cái gì cứ ăn cái đó, nếu như tình trạng nôn nghén của hắn quá nghiêm trọng, có thể chuẩn bị cho hắn một chút ô mai muối các loại."
Xách hòm thuốc đứng dậy, Lâm Tử Diệc nói: "Nếu có vấn đề gì lại để vi thần tới kiểm tra, vi thần cáo lui trước."Thích Cháo Trắng - Diễn đàn Lê Quý Đôn
Sau khi hắn đi ra khỏi tẩm điện, nhìn chung quanh một chút không ai mới nói với Lý công công đang tiễn hắn ra về mấy câu: "Công công không cảm thấy, hình như điện hạ hơi để ý đến tên tiểu thái giám này quá sao?"
Lý công công còn chưa trả lời, đã thấy tiểu cung nữ phục vụ bên trong điện chạy ra, hỏi mới biết được, Bối công công nói muốn ăn món gọi là mỳ chua cay, điện hạ bảo nàng ta đi thông báo thiện phòng chuẩn bị.
"Mỳ chua cay? Sao ta chưa từng nghe nói món ăn nào có tên như này nhỉ?"
"Nô tỳ cũng không biết, nhưng Bối công công đã viết phương pháp chế biến ra đây rồi ạ." Nói rồi nàng ta vội vã chạy đi, sợ làm chậm trễ thời gian, còn việc đầu bếp có thể làm ra "Mỳ chua cay" chỉ dựa vào một tờ phương pháp chế biến hay không, đã không còn trong phạm vi cân nhắc của Thái tử.
Lý công công che hai tay lại, nhẹ nhàng thở dài: "Điện hạ quả thực rất lo lắng cho Tiểu Bối Tử này. Tình huống thân thể của điện hạ bây giờ... Ai, khó có được thứ có thể khiến cho điện hạ thấy hứng thú, lão nô cũng không thấy có vấn đề gì quan trọng, trước sau gì cũng chỉ là một tên nô tài, cứ coi như điện hạ nuôi một tiểu sủng giải sầu cũng được."
"Nhưng thân phận của hắn ta..."
"Nói cho cùng, điện hạ cũng chỉ xem trọng khối thịt trong bụng hắn ta mà thôi, chờ đến khi đứa trẻ chào đời, chưa chắc điện hạ đã còn giữ hắn lại. Chút hứng thú điện hạ dành cho hắn ta, lại có thể duy trì được bao lâu chứ?"
Lâm Tử Diệc gật gật đầu: "Khả năng thật sự là ta nghĩ nhiều quá rồi."
...
Chỉ còn hai ngày nữa là đến thời gian ước định năm ngày, không chỉ vì quân lệnh của mình, mà cũng thật sự là vì thân thể của Phàn Trầm Hề không thể để chậm trễ thêm nữa, Cừu Tiểu Bối quyết định đi tìm một vị thuốc trước. Mặc dù không thể chữa khỏi "Bệnh" của Phàn Trầm Hề ngay, nhưng có thể làm giảm những đau đớn mà hắn phải chịu. Dù sao thì Phàn Trầm Hề cũng đã nói, chỉ cần trong năm ngày có thể nhìn thấy hiệu quả là nàng có thể tiếp tục trị liệu rồi.
"Ngươi muốn tới Bích Tâm Cung?"
Phàn Trầm Hề dừng động tác luyện chữ lại, hơi kinh ngạc ngẩng đầu nhìn tiểu thái giám trước mặt.
Bích Tâm Cung đã từng là tẩm cung của một công chúa dị tộc được gả cho Tiên Hoàng làm phi tử. Về sau công chúa dị tộc này bị bệnh mà chết, Tiên Hoàng có vài phần tình nghĩa với bà ta nên vẫn luôn giữ lại Bích Tâm Cung, còn phái người chăm sóc các loại hoa hoa cỏ cỏ mà công chúa gieo xuống khi còn sống. Thế nhưng những năm sau này, khi Thánh thượng đăng cơ, Bích Tâm Cung đã không còn ai quản nữa, vị trí lại tương đối vắng vẻ, Hoàng thượng cũng không để ý nên cứ vậy mà trở thành nơi hoang vu.
"Đúng, nô tài muốn đến đó tìm một bông hoa làm thuốc."
Đặt bút lên nghiên mực bên cạnh, gương mặt Phàn Trầm Hề phảng phất nụ cười như có như không: "Không tệ, Tiểu Bối Tử của bổn cung hiểu rất rõ cái hoàng cung này đấy nhỉ, ngay cả trong Bích Tâm Cung có loài hoa nào làm thuốc mà cũng biết?"
Căn bản là không hề có ý cho nàng cơ hội cự tuyệt, cũng để cho nô tài trong cung đi thông báo.
Lâm thái y vội vội vàng vàng chạy đến, sau khi thỉnh an Thái tử xong thì tự động đi xem bệnh cho Cừu Tiểu Bối.
"Quả thực hôm nay Bối công công đã làm một số hoạt động tương đối mạnh, sau đó lại suy nghĩ quá mức, một lát thần sẽ cho người sắc một bát thuốc dưỡng thai uống vào là ổn. Bữa ăn cũng không cần quá nhiều món mặn, thai phụ, không, thai phu ăn đồ nhiều dầu mỡ sẽ dễ cảm thấy buồn nôn, chờ sau khi tình trạng này khá hơn một chút thì lại tùy theo tình huống mà tiến hành sửa chữa thực đơn..."
Hắn còn liệt kê ra một danh sách đồ ăn mà thai phu kiêng kị đụng vào rồi giao cho Phàn Trầm Hề, Phàn Trầm Hề hơi trầm tư một chút: "Vậy bây giờ hắn có thể ăn cái gì?"
"Ngoại trừ những món kiêng kỵ không thể ăn kia, thì hắn muốn ăn cái gì cứ ăn cái đó, nếu như tình trạng nôn nghén của hắn quá nghiêm trọng, có thể chuẩn bị cho hắn một chút ô mai muối các loại."
Xách hòm thuốc đứng dậy, Lâm Tử Diệc nói: "Nếu có vấn đề gì lại để vi thần tới kiểm tra, vi thần cáo lui trước."Thích Cháo Trắng - Diễn đàn Lê Quý Đôn
Sau khi hắn đi ra khỏi tẩm điện, nhìn chung quanh một chút không ai mới nói với Lý công công đang tiễn hắn ra về mấy câu: "Công công không cảm thấy, hình như điện hạ hơi để ý đến tên tiểu thái giám này quá sao?"
Lý công công còn chưa trả lời, đã thấy tiểu cung nữ phục vụ bên trong điện chạy ra, hỏi mới biết được, Bối công công nói muốn ăn món gọi là mỳ chua cay, điện hạ bảo nàng ta đi thông báo thiện phòng chuẩn bị.
"Mỳ chua cay? Sao ta chưa từng nghe nói món ăn nào có tên như này nhỉ?"
"Nô tỳ cũng không biết, nhưng Bối công công đã viết phương pháp chế biến ra đây rồi ạ." Nói rồi nàng ta vội vã chạy đi, sợ làm chậm trễ thời gian, còn việc đầu bếp có thể làm ra "Mỳ chua cay" chỉ dựa vào một tờ phương pháp chế biến hay không, đã không còn trong phạm vi cân nhắc của Thái tử.
Lý công công che hai tay lại, nhẹ nhàng thở dài: "Điện hạ quả thực rất lo lắng cho Tiểu Bối Tử này. Tình huống thân thể của điện hạ bây giờ... Ai, khó có được thứ có thể khiến cho điện hạ thấy hứng thú, lão nô cũng không thấy có vấn đề gì quan trọng, trước sau gì cũng chỉ là một tên nô tài, cứ coi như điện hạ nuôi một tiểu sủng giải sầu cũng được."
"Nhưng thân phận của hắn ta..."
"Nói cho cùng, điện hạ cũng chỉ xem trọng khối thịt trong bụng hắn ta mà thôi, chờ đến khi đứa trẻ chào đời, chưa chắc điện hạ đã còn giữ hắn lại. Chút hứng thú điện hạ dành cho hắn ta, lại có thể duy trì được bao lâu chứ?"
Lâm Tử Diệc gật gật đầu: "Khả năng thật sự là ta nghĩ nhiều quá rồi."
...
Chỉ còn hai ngày nữa là đến thời gian ước định năm ngày, không chỉ vì quân lệnh của mình, mà cũng thật sự là vì thân thể của Phàn Trầm Hề không thể để chậm trễ thêm nữa, Cừu Tiểu Bối quyết định đi tìm một vị thuốc trước. Mặc dù không thể chữa khỏi "Bệnh" của Phàn Trầm Hề ngay, nhưng có thể làm giảm những đau đớn mà hắn phải chịu. Dù sao thì Phàn Trầm Hề cũng đã nói, chỉ cần trong năm ngày có thể nhìn thấy hiệu quả là nàng có thể tiếp tục trị liệu rồi.
"Ngươi muốn tới Bích Tâm Cung?"
Phàn Trầm Hề dừng động tác luyện chữ lại, hơi kinh ngạc ngẩng đầu nhìn tiểu thái giám trước mặt.
Bích Tâm Cung đã từng là tẩm cung của một công chúa dị tộc được gả cho Tiên Hoàng làm phi tử. Về sau công chúa dị tộc này bị bệnh mà chết, Tiên Hoàng có vài phần tình nghĩa với bà ta nên vẫn luôn giữ lại Bích Tâm Cung, còn phái người chăm sóc các loại hoa hoa cỏ cỏ mà công chúa gieo xuống khi còn sống. Thế nhưng những năm sau này, khi Thánh thượng đăng cơ, Bích Tâm Cung đã không còn ai quản nữa, vị trí lại tương đối vắng vẻ, Hoàng thượng cũng không để ý nên cứ vậy mà trở thành nơi hoang vu.
"Đúng, nô tài muốn đến đó tìm một bông hoa làm thuốc."
Đặt bút lên nghiên mực bên cạnh, gương mặt Phàn Trầm Hề phảng phất nụ cười như có như không: "Không tệ, Tiểu Bối Tử của bổn cung hiểu rất rõ cái hoàng cung này đấy nhỉ, ngay cả trong Bích Tâm Cung có loài hoa nào làm thuốc mà cũng biết?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.