Thái Tử Gia “Không Dễ” Theo Đuổi
Chương 8
Kính Trung Hoa
10/07/2024
32
Chúng tôi đến khu nghỉ dưỡng trên núi của nhà anh. Bởi vì tuyết rơi nên khắp nơi đều trắng xóa một màu. Không khí trên núi rất khác so với trong thành phố. Còn có khu trượt tuyết, trường đua ngựa,... Rất nhiều người đến trượt tuyết, anh hỏi tôi muốn chơi gì. Tôi nhìn khu trượt tuyết với ánh mắt thích thú. Chúng tôi chơi rất vui vẻ.
Buổi tối, chúng tôi ăn thịt nướng. Trăng đã lên cao, treo lơ lửng trên ngọn cây, trắng bệch một màu, các cặp đôi lần lượt giải tán.
Anh nắm tay tôi, hỏi tôi có muốn đi ngâm suối nước nóng hay không.
Tôi nói: "Sẽ lạnh lắm sao?"
"Sẽ không."
Sau đó, chúng tôi men theo con đường núi đi lên. Anh nói suối nước nóng ở chỗ khác, phải đi một đoạn, bình thường có thể đi cáp treo, nhưng phong cảnh ban đêm lại có nét độc đáo riêng.
33
Chúng tôi giẫm lên lớp tuyết dày, phát ra tiếng "cạch cạch".
Thế giới bỗng chốc yên tĩnh lạ thường. Anh đi phía trước. Tôi nắm lấy tay anh, dẫm lên dấu chân mà anh để lại.
Nghĩ đến việc hai chúng tôi cứ như người điên mà đi đến ngày hôm nay, tôi liền cảm thấy buồn cười.
"Thẩm Tại Châu."
"Ừm."
"Thẩm Tại Châu."
"Ừm."
"Thẩm Tại Châu."
"Ừm."
"Thẩm Tại Châu."
"Ừm."
"Sao anh dễ theo đuổi thế?" Tôi không nhịn được bật cười: "Anh cũng dễ theo đuổi quá đấy, bọn họ còn dám nói anh là đóa hoa cao lãnh."
Nói xong, tôi không nhịn được dừng bước.
Rõ ràng như vậy, ngay từ đầu đã có thể nhận ra anh không phải là tên công tử đào hoa kia. Mọi người nói anh là đóa hoa cao lãnh, hoàn toàn khác biệt với công tử đào hoa.
Lúc trước, tôi chỉ nhìn thấy anh và mẹ anh đi cùng nhau trong trường, anh gọi mẹ anh là "Mẹ". Tôi liền cho rằng mẹ anh đang đuổi những cô gái vây quanh anh.
34
Anh cũng dừng lại, nghi ngờ nhìn tôi. Gương mặt anh dưới ánh trăng trông vô cùng dịu dàng. Ánh mắt nhìn tôi dịu dàng như nước. Sau đó, dưới ánh trăng, anh hôn tôi.
Trước kia, chúng tôi cũng từng hôn nhau. Thế nhưng, mỗi lần anh hôn tôi, tôi đều tưởng tượng bản thân mình thành miếng thịt heo c.h.ế.t, còn không nhịn được bật cười thành tiếng.
Anh hỏi tôi cười cái gì, tôi nói: "Em tưởng tượng bản thân mình thành miếng thịt heo c.h.ế.t, bây giờ anh đang hôn một miếng thịt heo c.h.ế.t."
Sau đó, anh càng thêm hung hăng hôn tôi.
Tôi hỏi anh: "Có phải đói bụng rồi không, hay là em nướng cho anh một xiên thịt ba chỉ nhé?"
Sau đó, sắc mặt anh trở nên vô cùng khó coi, nói sớm muộn gì cũng khiến tôi phải khóc lóc cầu xin anh tha thứ.
Bây giờ, anh hôn tôi, tôi cảm thấy lâng lâng. Quả nhiên, hôn nhau là phải cần bầu không khí lãng mạn một chút. Ánh trăng thật đẹp.
Nụ hôn cũng rất đẹp.
35 Chúng tôi tiếp tục men theo con đường núi đi về phía trước. Tôi cảm thấy hai má nóng ran.
Tôi hỏi anh: "Trên núi có sói không?"
"Có, cho nên em phải đi sát theo anh."
"Nếu anh vì cứu em mà bị sói cắn c.h.ế.t, em sẽ ở vậy ba năm để tưởng nhớ anh."
"Nếu anh vì cứu em mà c.h.ế.t, nếu em dám tìm người mới, anh sẽ biến thành ma, không tha cho em đâu."
"Tình yêu là sự tôn trọng và chúc phúc, con đường phía trước của anh còn rất dài."
"Một người vì tiền mà có thể bán rẻ bản thân, lừa gạt người khác như em, còn dám dạy anh thế nào là tình yêu sao?"
Bầu không khí tốt đẹp vừa rồi tan biến hết sạch.
Tôi nói: "Anh đừng có lúc nào cũng lôi chuyện quá khứ ra nữa, em thật sự không hiểu, có ý nghĩa gì chứ?"
"Ít nhất cãi nhau cũng có thêm một chủ đề."
36
Ở khu suối nước nóng này, ngoại trừ nhân viên phục vụ ra thì không còn ai khác.
Tôi hỏi anh: "Chỗ này quanh năm đều có người canh gác sao?"
"Đương nhiên."
"Vậy thì bể bơi này chắc chắn đã bị bọn họ ngâm qua rồi, nếu em có công việc như vậy, em sẽ ngày nào cũng đến đây hưởng thụ."
Anh chỉ lên trên đầu: "Có camera giám sát."
Tôi lập tức yên tâm hơn rất nhiều. Tôi thay quần áo xong đi ra, anh đã ngâm mình trong bể bơi rồi.
Tôi đi đến chỗ anh, trong bể còn có một cái đĩa nổi trên mặt nước, bên trong có rượu vang đỏ và bánh ngọt.
Thật là hưởng thụ!
Tôi uống một ngụm rượu, rất ngon, ngọt ngọt, vô cùng mềm mượt. Tôi không nhịn được uống rất nhiều.
Anh hỏi tôi: "Có thể không đi du học không?"
Tôi cảm thấy tửu lượng của mình rất tốt, đầu óc vô cùng tỉnh táo.
37
Loại rượu này cũng chỉ có vậy.
"Tất nhiên là không thể!" Tôi khinh bỉ liếc nhìn anh một cái: "Nếu không phải vì muốn kiếm tiền đi du học, sao em có thể bị anh..."
Tôi không nói ra hai chữ "đe dọa".
Dù sao thì bây giờ bầu không khí đang tốt như vậy, cãi nhau thì thật là phá hỏng tâm trạng.
Tôi chỉ có thể nói: "Anh thì hiểu cái gì chứ. Anh chỉ biết sai khiến em thôi."
Tôi còn thở dài một hơi đầy sầu muộn. Anh kéo tôi đến trước người mình, ôm tôi vào lòng.
Nếu là trước kia, tôi nhất định phải giãy giụa một phen thì anh mới chịu yên phận ôm tôi. Thế nhưng, lúc này, tôi cảm thấy bản thân có chút choáng váng, liền ngoan ngoãn dựa vào người anh.
"Ở trong nước em học lên thạc sĩ, tiến sĩ không phải cũng như nhau sao?"
"Thế nhưng em muốn ra nước ngoài trải nghiệm, em muốn xem thử người khác sống như thế nào."
"Vậy nếu em đi rồi, anh phải làm sao?"
"Anh đâu phải con trai em, đâu cần phải b.ú sữa mẹ? Em muốn đi đâu thì đi."
Tôi lại nghe thấy anh cười lạnh.
Chúng tôi đến khu nghỉ dưỡng trên núi của nhà anh. Bởi vì tuyết rơi nên khắp nơi đều trắng xóa một màu. Không khí trên núi rất khác so với trong thành phố. Còn có khu trượt tuyết, trường đua ngựa,... Rất nhiều người đến trượt tuyết, anh hỏi tôi muốn chơi gì. Tôi nhìn khu trượt tuyết với ánh mắt thích thú. Chúng tôi chơi rất vui vẻ.
Buổi tối, chúng tôi ăn thịt nướng. Trăng đã lên cao, treo lơ lửng trên ngọn cây, trắng bệch một màu, các cặp đôi lần lượt giải tán.
Anh nắm tay tôi, hỏi tôi có muốn đi ngâm suối nước nóng hay không.
Tôi nói: "Sẽ lạnh lắm sao?"
"Sẽ không."
Sau đó, chúng tôi men theo con đường núi đi lên. Anh nói suối nước nóng ở chỗ khác, phải đi một đoạn, bình thường có thể đi cáp treo, nhưng phong cảnh ban đêm lại có nét độc đáo riêng.
33
Chúng tôi giẫm lên lớp tuyết dày, phát ra tiếng "cạch cạch".
Thế giới bỗng chốc yên tĩnh lạ thường. Anh đi phía trước. Tôi nắm lấy tay anh, dẫm lên dấu chân mà anh để lại.
Nghĩ đến việc hai chúng tôi cứ như người điên mà đi đến ngày hôm nay, tôi liền cảm thấy buồn cười.
"Thẩm Tại Châu."
"Ừm."
"Thẩm Tại Châu."
"Ừm."
"Thẩm Tại Châu."
"Ừm."
"Thẩm Tại Châu."
"Ừm."
"Sao anh dễ theo đuổi thế?" Tôi không nhịn được bật cười: "Anh cũng dễ theo đuổi quá đấy, bọn họ còn dám nói anh là đóa hoa cao lãnh."
Nói xong, tôi không nhịn được dừng bước.
Rõ ràng như vậy, ngay từ đầu đã có thể nhận ra anh không phải là tên công tử đào hoa kia. Mọi người nói anh là đóa hoa cao lãnh, hoàn toàn khác biệt với công tử đào hoa.
Lúc trước, tôi chỉ nhìn thấy anh và mẹ anh đi cùng nhau trong trường, anh gọi mẹ anh là "Mẹ". Tôi liền cho rằng mẹ anh đang đuổi những cô gái vây quanh anh.
34
Anh cũng dừng lại, nghi ngờ nhìn tôi. Gương mặt anh dưới ánh trăng trông vô cùng dịu dàng. Ánh mắt nhìn tôi dịu dàng như nước. Sau đó, dưới ánh trăng, anh hôn tôi.
Trước kia, chúng tôi cũng từng hôn nhau. Thế nhưng, mỗi lần anh hôn tôi, tôi đều tưởng tượng bản thân mình thành miếng thịt heo c.h.ế.t, còn không nhịn được bật cười thành tiếng.
Anh hỏi tôi cười cái gì, tôi nói: "Em tưởng tượng bản thân mình thành miếng thịt heo c.h.ế.t, bây giờ anh đang hôn một miếng thịt heo c.h.ế.t."
Sau đó, anh càng thêm hung hăng hôn tôi.
Tôi hỏi anh: "Có phải đói bụng rồi không, hay là em nướng cho anh một xiên thịt ba chỉ nhé?"
Sau đó, sắc mặt anh trở nên vô cùng khó coi, nói sớm muộn gì cũng khiến tôi phải khóc lóc cầu xin anh tha thứ.
Bây giờ, anh hôn tôi, tôi cảm thấy lâng lâng. Quả nhiên, hôn nhau là phải cần bầu không khí lãng mạn một chút. Ánh trăng thật đẹp.
Nụ hôn cũng rất đẹp.
35 Chúng tôi tiếp tục men theo con đường núi đi về phía trước. Tôi cảm thấy hai má nóng ran.
Tôi hỏi anh: "Trên núi có sói không?"
"Có, cho nên em phải đi sát theo anh."
"Nếu anh vì cứu em mà bị sói cắn c.h.ế.t, em sẽ ở vậy ba năm để tưởng nhớ anh."
"Nếu anh vì cứu em mà c.h.ế.t, nếu em dám tìm người mới, anh sẽ biến thành ma, không tha cho em đâu."
"Tình yêu là sự tôn trọng và chúc phúc, con đường phía trước của anh còn rất dài."
"Một người vì tiền mà có thể bán rẻ bản thân, lừa gạt người khác như em, còn dám dạy anh thế nào là tình yêu sao?"
Bầu không khí tốt đẹp vừa rồi tan biến hết sạch.
Tôi nói: "Anh đừng có lúc nào cũng lôi chuyện quá khứ ra nữa, em thật sự không hiểu, có ý nghĩa gì chứ?"
"Ít nhất cãi nhau cũng có thêm một chủ đề."
36
Ở khu suối nước nóng này, ngoại trừ nhân viên phục vụ ra thì không còn ai khác.
Tôi hỏi anh: "Chỗ này quanh năm đều có người canh gác sao?"
"Đương nhiên."
"Vậy thì bể bơi này chắc chắn đã bị bọn họ ngâm qua rồi, nếu em có công việc như vậy, em sẽ ngày nào cũng đến đây hưởng thụ."
Anh chỉ lên trên đầu: "Có camera giám sát."
Tôi lập tức yên tâm hơn rất nhiều. Tôi thay quần áo xong đi ra, anh đã ngâm mình trong bể bơi rồi.
Tôi đi đến chỗ anh, trong bể còn có một cái đĩa nổi trên mặt nước, bên trong có rượu vang đỏ và bánh ngọt.
Thật là hưởng thụ!
Tôi uống một ngụm rượu, rất ngon, ngọt ngọt, vô cùng mềm mượt. Tôi không nhịn được uống rất nhiều.
Anh hỏi tôi: "Có thể không đi du học không?"
Tôi cảm thấy tửu lượng của mình rất tốt, đầu óc vô cùng tỉnh táo.
37
Loại rượu này cũng chỉ có vậy.
"Tất nhiên là không thể!" Tôi khinh bỉ liếc nhìn anh một cái: "Nếu không phải vì muốn kiếm tiền đi du học, sao em có thể bị anh..."
Tôi không nói ra hai chữ "đe dọa".
Dù sao thì bây giờ bầu không khí đang tốt như vậy, cãi nhau thì thật là phá hỏng tâm trạng.
Tôi chỉ có thể nói: "Anh thì hiểu cái gì chứ. Anh chỉ biết sai khiến em thôi."
Tôi còn thở dài một hơi đầy sầu muộn. Anh kéo tôi đến trước người mình, ôm tôi vào lòng.
Nếu là trước kia, tôi nhất định phải giãy giụa một phen thì anh mới chịu yên phận ôm tôi. Thế nhưng, lúc này, tôi cảm thấy bản thân có chút choáng váng, liền ngoan ngoãn dựa vào người anh.
"Ở trong nước em học lên thạc sĩ, tiến sĩ không phải cũng như nhau sao?"
"Thế nhưng em muốn ra nước ngoài trải nghiệm, em muốn xem thử người khác sống như thế nào."
"Vậy nếu em đi rồi, anh phải làm sao?"
"Anh đâu phải con trai em, đâu cần phải b.ú sữa mẹ? Em muốn đi đâu thì đi."
Tôi lại nghe thấy anh cười lạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.