Chương 21: Công Chúa
Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức
27/09/2023
Chu Tự Cẩm cùng với hai muội muội ngồi chung một xe.
Chu Phán Hề thấy sắc mặt Chu Tự Cẩm trắng bệch, hai tay siết chặt, nghĩ rằng đây là lần đầu tiên ra ngoài xã giao nên nàng thấy hồi hộp, liền lại gần Chu Tự Cẩm, nhỏ giọng nói: "Tỷ tỷ, tỷ không cần khẩn trương, đến lúc đó ba tỷ muội chúng ta ở chung một chỗ, muội làm cái gì, tỷ làm cái đó, không cần quá tốt, chỉ cần không phạm sai lầm là được."
Chu Tự Cẩm nắm chặt tay Chu Phán Hề, đang định nói, nhưng xe ngựa lại chạy tiếp, hóa ra xe ngựa của Chu phủ đã chạy vào cửa lớn Bích Y viên.
Đợi xe ngựa chạy ổn định, Chu Tự Cẩm mới nhỏ giọng hỏi Chu Thiến Hề: "Thiến Hề, trước kia muội đã từng đến Bích Y viên chưa?"
Chu Thiến Hề suy nghĩ một chút, nói: "Năm ngoái muội đã đi cùng mẫu thân. Trong Bích Y viên đẹp nhất chính là đình thủy tạ trồng hoa hải đường. Đình thủy tạ trồng hoa hải đường được xây dựng vô cùng khéo léo, là một đình thủy tạ lớn được xây dựng bên hồ Bích Y, bên dưới là mạch suối nước nóng ngầm, vì vậy hoa hải đường mới có thể nở vào dịp tết. Hồ Bích Y còn thông với sông Kim Thủy, có hàng rào ngăn cách, có binh lính ngày đêm canh giữ, người của phủ Công chúa có thể trực tiếp đi thuyền từ sông Kim Thủy ra vào Bích Y viên..."
Chu Tự Cẩm vì mong chờ được gặp Hứa Phượng Minh mà sinh ra cảm giác khẩn trương, hiện tại nghe lời giải thích nhỏ nhẹ của Chu Thiến Hề tâm trạng nàng dần dịu lại, nhẹ nhàng thở ra một hơi, bàn tay giấu trong tay áo lụa trắng lại lặng lẽ nắm chặt.
Nếu hôm nay không gặp được Hứa Phượng Minh, ngày mai nàng sẽ nghĩ cách vào thành đến phủ An Quốc Công ở ngõ Sử Tử, cho dù có mất mặt như thế nào đi chăng nữa, nàng cũng phải gặp được Hứa Phượng Minh.
Lại qua thời gian khoảng một chén trà nữa, cuối cùng xe ngựa cũng dừng lại.
Lần này Trung Thuận bá phu nhân không mang theo Thế tử phu nhân Tề thị mà chỉ mang theo hai đích nữ Tưởng Du và Tưởng Châu.
Bà ta bước xuống xe ngựa, liếc mắt liền nhìn thấy Chu Tự Cẩm đang đỡ Chu phu nhân xuống xe, không khỏi nhíu mày -- như thế nào mà Chu Tự Cẩm cũng tới vậy?
Chẳng lẽ Chu Dận thật sự có ý định cho thứ nữ này vào cung tham gia tuyển tú, cho nên mới để cho đích mẫu dẫn nàng đến chỗ này của Sùng Ninh công chúa để làm quen?
Chu phu nhân làm như không nhìn thấy sắc mặt của trưởng tỷ, mỉm cười đỡ tay Chu Tự Cẩm, vững vàng đứng trên mặt đất lát gạch xanh.
Một bà tử mặc áo lam nhạt, váy hoa thêu sắc thu bước tới, thỉnh an xong liền dẫn nữ quyến Chu phủ cùng Trung Thuận bá phủ đi vào cửa thùy hoa, đi dọc theo hành lang gỗ thông tiến về phía trước.
Mọi người đi khoảng một nén hương[1] thì đã đến sân viện nơi Sùng Ninh công chúa ở.
[1] khoảng 15 phút.
Vừa bước vào cổng, trước mặt là một rừng đào nhỏ, tuy là mùng bốn tết, mùa xuân tiết trời se lạnh nhưng những nhánh cây tràn ngập hoa đào màu hồng nhạt vẫn nở rộ rung rinh trong gió rét.
Chu Thiến Hề hạ giọng giải thích với Chu Tự Cẩm và Chu Phán Hề: "Phía dưới rừng đào này là mạch suối nước nóng ngầm, vì vậy mới có thể nở hoa vào tháng giêng."
Đi qua rừng đào, đều có nha hoàn mặc áo màu xanh nhạt, váy hoa thêu sắc thu đi tới, dẫn nha hoàn, bà tử do các nữ quyến mang tới đi dãy nhà phía sau, bà tử dẫn đường lúc trước thì dẫn nữ quyến Chu phủ cùng Trung Thuận bá phủ tiến vào nhà chính Đông noãn các.
Bên trong Đông noãn các bố trí đồ nội thất toàn bộ bằng gỗ tử đàn, khiêm tốn mà hoa lệ, một nữ tử mặc trang phục nữ quan mang theo hai nha hoàn bước lên chiêu đãi nữ quyến hai phủ: "Công chúa nói mọi người không cần hành lễ, cứ trực tiếp đi đình thủy tạ trồng hoa hải đường!"
Một đoàn người đi đến đình thủy tạ trồng hoa hải đường.
Hai nha hoàn xinh đẹp mặc áo màu xanh nhạt váy hoa thêu sắc thu đang chờ ở ngoài cửa, thấy mọi người đi tới liền khụy gối hành lễ, vén mành gấm ở cửa lên.
Nữ quan dẫn mọi người vào trong đình thủy tạ trồng hoa hải đường.
Bên trong đình thủy tạ trồng hoa hải đường có một cái giếng trời, trong đình có vô số hoa hải đường đang nở rộ, như ráng mây màu tuyệt sắc, có rất nhiều khách mời đã đến, bên trong vườn hải đường có tốp năm tốp ba các tiểu cô nương đang ngắm hoa.
Sùng Ninh công chúa đang bị một đám phu nhân vây quanh đứng ở bên hàng rào ngắm hoa, thấy Chu phu nhân cùng Trung Thuận bá phu nhân định hành lễ, vội vàng mỉm cười giơ tay lên nói: "Không cần đa lễ."
Chu phu nhân cùng Trung Thuận bá phu nhân vẫn mang theo nữ quyến hai phủ cung kính hành lễ.
Sùng Ninh công chúa tò mò đánh giá Chu Tự Cẩm đang đứng cạnh Chu Thiến Hề và Chu Phán Hề: "Chu phu nhân, vị này chính là Chu đại tiểu thư sao?"
Chu phu nhân mỉm cười kéo Chu Tự Cẩm đi lên phía trước: "Khởi bẩm điện hạ, đây là trưởng nữ của thiếp thân, khuê danh gọi là Tự Cẩm, lúc trước ở nhà thân thích tại Trạch Châu, vừa mới trở lại kinh thành."
Sùng Ninh công chúa mỉm cười vẫy tay: "Ta nhìn Chu đại tiểu thư có vẻ rất dễ mến...Nào, đến đây với ta!"
Chu Tự Cẩm đáp "Vâng", thoải mái bước lên phía trước.
Sùng Ninh công chúa cầm tay nàng, nhìn nàng từ trên xuống dưới một lượt, nói: "Đây là lần đầu tiên ta gặp ngươi, nhưng lại giống như đã quen biết nhiều năm, nét mặt rất hài hòa..."
Chu Tự Cẩm cũng quan sát Sùng Ninh công chúa, thấy nàng ấy châu tròn ngọc sáng dung mạo mỹ lệ, trong lòng không khỏi cảm khái: "Tiểu nữ cũng cảm thấy Công chúa rất thân quen, giống như kiếp trước đã từng gặp qua vậy."
Sùng Ninh công chúa cười đến mi mắt cong cong: "Vậy thì Tự Cẩm, hôm nay ngươi liền đi theo bồi ta được không?"
Chu Tự Cẩm đương nhiên đồng ý.
Nữ quan thấy Sùng Ninh công chúa không cho Chu Tự Cẩm rời đi, liền dẫn Chu phu nhân cùng Trung Thuận bá phu nhân đến chỗ ngồi của các quý phụ.
Chu Thiến Hề, Chu Phán Hề, Tưởng Du cùng Tường Châu thì được dẫn đến chỗ ngồi của các khuê tú.
Thấy Sùng Ninh công chúa coi trọng Chu Tự Cẩm như thế, trong lòng Tưởng Du hơi lo lắng một chút, nhưng trên mặt vẫn dịu dàng hòa nhã như trước, đợi sau khi ngồi xuống mới nhẹ nhàng hỏi Chu Thiến Hề: "Trước đây công chúa có quen biết Chu Tự Cẩm sao?"
Chu Thiến Hề lắc đầu, khẽ nói: "Không nghe tỷ tỷ ta nhắc đến, chắc là không quen biết..."
Tưởng Châu ở một bên nói: "Phò mã công chúa không phải xuất thân từ An Quốc Công phủ Trạch Châu sao? Chu Tự Cẩm cũng là từ Trạch Châu tới, nói không chừng nàng và những bà con xa kia của phò mã có quan hệ gì đó?"
Chu Phán Hề không thích nghe nàng ta nói như vậy: "Đại tỷ của ta có thể có quan hệ gì với người ta chứ."
Khóe miệng Tưởng Châu nhếch lên, mang theo chế nhạo: "Ví dụ như tiểu biểu ca của cô em chồng của tiểu cô của biểu muội -- của Hứa phò mã."
Tưởng Du thấy muội muội nói không biết giữ mồm, lập tức thấp giọng cảnh cáo: "A Châu, nơi này là biệt viện của công chúa."
Chu Phán Hề thấy sắc mặt Chu Tự Cẩm trắng bệch, hai tay siết chặt, nghĩ rằng đây là lần đầu tiên ra ngoài xã giao nên nàng thấy hồi hộp, liền lại gần Chu Tự Cẩm, nhỏ giọng nói: "Tỷ tỷ, tỷ không cần khẩn trương, đến lúc đó ba tỷ muội chúng ta ở chung một chỗ, muội làm cái gì, tỷ làm cái đó, không cần quá tốt, chỉ cần không phạm sai lầm là được."
Chu Tự Cẩm nắm chặt tay Chu Phán Hề, đang định nói, nhưng xe ngựa lại chạy tiếp, hóa ra xe ngựa của Chu phủ đã chạy vào cửa lớn Bích Y viên.
Đợi xe ngựa chạy ổn định, Chu Tự Cẩm mới nhỏ giọng hỏi Chu Thiến Hề: "Thiến Hề, trước kia muội đã từng đến Bích Y viên chưa?"
Chu Thiến Hề suy nghĩ một chút, nói: "Năm ngoái muội đã đi cùng mẫu thân. Trong Bích Y viên đẹp nhất chính là đình thủy tạ trồng hoa hải đường. Đình thủy tạ trồng hoa hải đường được xây dựng vô cùng khéo léo, là một đình thủy tạ lớn được xây dựng bên hồ Bích Y, bên dưới là mạch suối nước nóng ngầm, vì vậy hoa hải đường mới có thể nở vào dịp tết. Hồ Bích Y còn thông với sông Kim Thủy, có hàng rào ngăn cách, có binh lính ngày đêm canh giữ, người của phủ Công chúa có thể trực tiếp đi thuyền từ sông Kim Thủy ra vào Bích Y viên..."
Chu Tự Cẩm vì mong chờ được gặp Hứa Phượng Minh mà sinh ra cảm giác khẩn trương, hiện tại nghe lời giải thích nhỏ nhẹ của Chu Thiến Hề tâm trạng nàng dần dịu lại, nhẹ nhàng thở ra một hơi, bàn tay giấu trong tay áo lụa trắng lại lặng lẽ nắm chặt.
Nếu hôm nay không gặp được Hứa Phượng Minh, ngày mai nàng sẽ nghĩ cách vào thành đến phủ An Quốc Công ở ngõ Sử Tử, cho dù có mất mặt như thế nào đi chăng nữa, nàng cũng phải gặp được Hứa Phượng Minh.
Lại qua thời gian khoảng một chén trà nữa, cuối cùng xe ngựa cũng dừng lại.
Lần này Trung Thuận bá phu nhân không mang theo Thế tử phu nhân Tề thị mà chỉ mang theo hai đích nữ Tưởng Du và Tưởng Châu.
Bà ta bước xuống xe ngựa, liếc mắt liền nhìn thấy Chu Tự Cẩm đang đỡ Chu phu nhân xuống xe, không khỏi nhíu mày -- như thế nào mà Chu Tự Cẩm cũng tới vậy?
Chẳng lẽ Chu Dận thật sự có ý định cho thứ nữ này vào cung tham gia tuyển tú, cho nên mới để cho đích mẫu dẫn nàng đến chỗ này của Sùng Ninh công chúa để làm quen?
Chu phu nhân làm như không nhìn thấy sắc mặt của trưởng tỷ, mỉm cười đỡ tay Chu Tự Cẩm, vững vàng đứng trên mặt đất lát gạch xanh.
Một bà tử mặc áo lam nhạt, váy hoa thêu sắc thu bước tới, thỉnh an xong liền dẫn nữ quyến Chu phủ cùng Trung Thuận bá phủ đi vào cửa thùy hoa, đi dọc theo hành lang gỗ thông tiến về phía trước.
Mọi người đi khoảng một nén hương[1] thì đã đến sân viện nơi Sùng Ninh công chúa ở.
[1] khoảng 15 phút.
Vừa bước vào cổng, trước mặt là một rừng đào nhỏ, tuy là mùng bốn tết, mùa xuân tiết trời se lạnh nhưng những nhánh cây tràn ngập hoa đào màu hồng nhạt vẫn nở rộ rung rinh trong gió rét.
Chu Thiến Hề hạ giọng giải thích với Chu Tự Cẩm và Chu Phán Hề: "Phía dưới rừng đào này là mạch suối nước nóng ngầm, vì vậy mới có thể nở hoa vào tháng giêng."
Đi qua rừng đào, đều có nha hoàn mặc áo màu xanh nhạt, váy hoa thêu sắc thu đi tới, dẫn nha hoàn, bà tử do các nữ quyến mang tới đi dãy nhà phía sau, bà tử dẫn đường lúc trước thì dẫn nữ quyến Chu phủ cùng Trung Thuận bá phủ tiến vào nhà chính Đông noãn các.
Bên trong Đông noãn các bố trí đồ nội thất toàn bộ bằng gỗ tử đàn, khiêm tốn mà hoa lệ, một nữ tử mặc trang phục nữ quan mang theo hai nha hoàn bước lên chiêu đãi nữ quyến hai phủ: "Công chúa nói mọi người không cần hành lễ, cứ trực tiếp đi đình thủy tạ trồng hoa hải đường!"
Một đoàn người đi đến đình thủy tạ trồng hoa hải đường.
Hai nha hoàn xinh đẹp mặc áo màu xanh nhạt váy hoa thêu sắc thu đang chờ ở ngoài cửa, thấy mọi người đi tới liền khụy gối hành lễ, vén mành gấm ở cửa lên.
Nữ quan dẫn mọi người vào trong đình thủy tạ trồng hoa hải đường.
Bên trong đình thủy tạ trồng hoa hải đường có một cái giếng trời, trong đình có vô số hoa hải đường đang nở rộ, như ráng mây màu tuyệt sắc, có rất nhiều khách mời đã đến, bên trong vườn hải đường có tốp năm tốp ba các tiểu cô nương đang ngắm hoa.
Sùng Ninh công chúa đang bị một đám phu nhân vây quanh đứng ở bên hàng rào ngắm hoa, thấy Chu phu nhân cùng Trung Thuận bá phu nhân định hành lễ, vội vàng mỉm cười giơ tay lên nói: "Không cần đa lễ."
Chu phu nhân cùng Trung Thuận bá phu nhân vẫn mang theo nữ quyến hai phủ cung kính hành lễ.
Sùng Ninh công chúa tò mò đánh giá Chu Tự Cẩm đang đứng cạnh Chu Thiến Hề và Chu Phán Hề: "Chu phu nhân, vị này chính là Chu đại tiểu thư sao?"
Chu phu nhân mỉm cười kéo Chu Tự Cẩm đi lên phía trước: "Khởi bẩm điện hạ, đây là trưởng nữ của thiếp thân, khuê danh gọi là Tự Cẩm, lúc trước ở nhà thân thích tại Trạch Châu, vừa mới trở lại kinh thành."
Sùng Ninh công chúa mỉm cười vẫy tay: "Ta nhìn Chu đại tiểu thư có vẻ rất dễ mến...Nào, đến đây với ta!"
Chu Tự Cẩm đáp "Vâng", thoải mái bước lên phía trước.
Sùng Ninh công chúa cầm tay nàng, nhìn nàng từ trên xuống dưới một lượt, nói: "Đây là lần đầu tiên ta gặp ngươi, nhưng lại giống như đã quen biết nhiều năm, nét mặt rất hài hòa..."
Chu Tự Cẩm cũng quan sát Sùng Ninh công chúa, thấy nàng ấy châu tròn ngọc sáng dung mạo mỹ lệ, trong lòng không khỏi cảm khái: "Tiểu nữ cũng cảm thấy Công chúa rất thân quen, giống như kiếp trước đã từng gặp qua vậy."
Sùng Ninh công chúa cười đến mi mắt cong cong: "Vậy thì Tự Cẩm, hôm nay ngươi liền đi theo bồi ta được không?"
Chu Tự Cẩm đương nhiên đồng ý.
Nữ quan thấy Sùng Ninh công chúa không cho Chu Tự Cẩm rời đi, liền dẫn Chu phu nhân cùng Trung Thuận bá phu nhân đến chỗ ngồi của các quý phụ.
Chu Thiến Hề, Chu Phán Hề, Tưởng Du cùng Tường Châu thì được dẫn đến chỗ ngồi của các khuê tú.
Thấy Sùng Ninh công chúa coi trọng Chu Tự Cẩm như thế, trong lòng Tưởng Du hơi lo lắng một chút, nhưng trên mặt vẫn dịu dàng hòa nhã như trước, đợi sau khi ngồi xuống mới nhẹ nhàng hỏi Chu Thiến Hề: "Trước đây công chúa có quen biết Chu Tự Cẩm sao?"
Chu Thiến Hề lắc đầu, khẽ nói: "Không nghe tỷ tỷ ta nhắc đến, chắc là không quen biết..."
Tưởng Châu ở một bên nói: "Phò mã công chúa không phải xuất thân từ An Quốc Công phủ Trạch Châu sao? Chu Tự Cẩm cũng là từ Trạch Châu tới, nói không chừng nàng và những bà con xa kia của phò mã có quan hệ gì đó?"
Chu Phán Hề không thích nghe nàng ta nói như vậy: "Đại tỷ của ta có thể có quan hệ gì với người ta chứ."
Khóe miệng Tưởng Châu nhếch lên, mang theo chế nhạo: "Ví dụ như tiểu biểu ca của cô em chồng của tiểu cô của biểu muội -- của Hứa phò mã."
Tưởng Du thấy muội muội nói không biết giữ mồm, lập tức thấp giọng cảnh cáo: "A Châu, nơi này là biệt viện của công chúa."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.