Chương 13: Hiểm Độc
Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức
17/08/2023
Thôn trang này là của hồi môn của Chu phu nhân nằm bên bờ sông Kim Thủy ở ngoại thành phía tây kinh thành, cách cửa Tây kinh thành cũng không xa, chỉ mất thời gian khoảng một chén trà xe ngựa Chu phủ liền tiến vào thôn trang.
Suối nước nóng thôn trang chỉ có ba gian tiểu viện, ngoại viện là thư phòng cũng là nơi Chu Dận tiếp khách, nội viện là nơi ở của nữ quyến, đằng sau có một khu vườn nho nhỏ, trong vườn xây một tòa lầu nhỏ, bên trong có một hồ nước nóng riêng biệt.
Chu phu nhân dẫn Chu Thiều vào ở chính phòng của nội viện, Chu Thiến Hề cùng Chu Phán Hề ở tiểu lâu phía sau vườn, Chu Tự Cẩm mang theo Xuân Kiếm cùng Tố Tâm vào ở nhĩ phòng phía tây nội viện.
Xuân Kiếm và Tố Tâm cùng nhau thu dọn sắp xếp lại gian phòng.
Chu Tự Cẩm tâm sự nặng nề, ngồi ở trên giường La hán suy nghĩ chuyện vừa rồi.
Dọn dẹp phòng xong, Xuân Kiếm thấy Chu Tự Cẩm vẫn ngồi trên giường La Hán dựa vào chiếc bàn nhỏ ngẩn người, không khỏi nở nụ cười, đi tới nói: "Tiểu thư, phía sau vườn có một rừng mai nhỏ, lúc này hoa mai hẳn là đang nở, nô tỳ cùng người đi xem một chút đi!"
Trong lòng Chu Tự Cẩm lúc này đang rối bời, cũng muốn đi ra ngoài giải sầu một chút, vì vậy lấy lại tinh thần, đứng dậy mặc áo choàng vào.
Nàng đang muốn dẫn Xuân Kiếm đi ra ngoài, tiểu nha hoàn Hoa Sen bên người Chu phu nhân lại tới.
Tiểu nha hoàn Hoa Sen này tuy rằng vẻ ngoài bình thường, nhưng lại vô cùng lanh lợi.
Thấy Chu Tự Cẩm mặc chiếc áo choàng gấm màu xanh ngọc có mũ trùm, ăn mặc như vậy rõ ràng là muốn ra ngoài, cũng không lãng phí thời gian, nhanh nhẹn hành lễ, dứt khoát nói: "Đại tiểu thư, phu nhân Trung Thuận bá mang theo Thiếu phu nhân cùng hai vị tiểu thư tới làm khách, phu nhân kêu Đại tiểu thư qua gặp khách."
Thôn trang suối nước nóng này là của hồi môn của Chu phu nhân, bên cạnh chính là thôn trang của phu nhân Trung Thuận bá, đại tỷ của Chu phu nhân.
Nghe nói là đi gặp Trung Thuận bá phu nhân, Chu Tự Cẩm thật sự không muốn đi.
Trung Thuận bá phu nhân tuy là đại tỷ ruột của Chu phu nhân, thế nhưng ngoài mặt thì đoan trang đứng đắn, nhưng thực chất lại nham hiểm nịnh bợ.
Trung Thuận bá phu nhân rất coi trọng sự khác biệt giữa đích và thứ, hết lần này tới lần khác trượng phu Trung Thuận bá của bà ta phong lưu đến nỗi hạ lưu, cơ thiếp nha hoàn vô số, sinh ra mười mấy thứ tử thứ nữ, chỉ có một thứ tử bởi vì được nuôi dưỡng bên người Thái phu nhân, lúc này mới trưởng thành, thứ nữ ngược lại còn sống được bảy người, tất cả đều rất xinh đẹp.
Trung Thuận bá chỉ quản sinh không quản nuôi dưỡng, những thứ nữ xinh đẹp này đều nằm trong tay Trung Thuận bá phu nhân, mỗi người đều có bi kịch riêng, không có thê thảm nhất, chỉ có thê thảm hơn.
Đích thê Tề thị của thế tử Trung Thuận bá, là đích nữ của Trường Tín hầu Tề Chinh, Trường Tín hầu liên quan đến án mưu phản bị xét nhà tịch thu tài sản đi lưu đày, lẽ ra họa này không liên quan đến nữ tử đã xuất giá, nhưng Trung Thuận bá phu nhân lại dùng một dải lụa trắng giết chết Tề thị đang mang thai hai tháng, không lâu sau lại cho nhi tử tục cưới quý nữ làm thê.
Nghĩ đến kết cục của bảy thứ nữ ở kiếp trước, nghĩ đến tình trạng bi thảm sau khi chết của Tề thị, Chu Tự Cẩm không khỏi rùng mình một cái -- nàng không sợ một Chu phu nhân đoan chính quân tử, chỉ sợ một Trung Thuận bá phu nhân mặt ngoài đoan trang nhưng thực tế tiểu nhân âm ngoan hiểm độc.
Nghĩ tới đây, Chu Tự Cẩm mỉm cười nói: "Ta biết rồi."
Lại liếc mắt một cái ra hiệu cho Tố Tâm.
Tố Tâm cầm viên bạc vụn kín đáo đưa cho Hoa Sen: "Cầm đi mua kẹo đường ăn!"
Hoa Sen mỉm cười nhận lấy bạc, vốn định đi, lại quay người nói: "Đại tiểu thư, Trung Thuận bá phu nhân không thích cô nương gia ăn mặc quá đẹp đẽ."
Nói xong, nàng ấy làm mặt quỷ, bỏ chạy nhanh như chớp.
Chu Tự Cẩm "Phì" cười một tiếng, dặn dò Xuân Kiếm: "Xuân Kiếm, đem cái áo thêu hoa lam bối tử hơi cũ ra đây."
Trung Thuận bá phu nhân không quản được trượng phu hạ lưu kia của mình, liền trút giận lên người thứ tử thứ nữ, chú trọng sự khác biệt đích thứ đến mức điên cuồng, dưới cái nhìn của bà ta, thứ nữ không có đủ tư cách để ăn mặc trang sức lộng lẫy.
Trung Thuận bá phu nhân ở Trung Thuận bá phủ xưng vương xưng bá đã quen, ra khỏi Trung Thuận bá phủ, vẫn còn quản thiên quản địa quản người khác, đối với việc nhà của người khác cũng khoa tay múa chân.
Nếu có thứ nữ nào dám ăn diện một chút đi gặp Trung Thuận bá phu nhân, Trung Thuận bá phu nhân liền không cho sắc mặt tốt, hơn nữa còn bày ra bộ dáng nghiêm khắc chính đáng hợp lý.
Kiếp trước Chu Tự Cẩm đã tổng kết ra được một kinh nghiệm -- đối với Trung Thuận bá phu nhân, có thể không gặp thì không cần gặp; nếu không thể không gặp, thì nhất định phải ăn mặc đơn giản một chút, thái độ nhất định phải khiêm tốn, càng không thể biểu hiện ra dáng vẻ mình sống rất tốt.
Nếu không thì Trung Thuận bá phu nhân sẽ phát điên lên mất.
Trong gian phòng chính rộng rãi bày biện đồ đạc bằng gỗ Cà Chít [1], trong bình sứ trắng cắm mấy cành mai trắng, trong phòng hương thơm thoang thoảng, đơn giản mà thanh nhã.
[1] còn được biết đến một số cái tên khác như gỗ Sến đỏ, sến mủ hay sến cát
Chu phu nhân đang cùng Trung Thuận bá phu nhân ngồi trên giường La hán trong chính phòng trò chuyện, năm sáu vị tiểu thư đang ngồi trên ghế bành gỗ Cà Chít ở hai bên đông tây, lại có mấy nha hoàn đang châm trà hoặc bày đĩa trái cây, ngược lại rất náo nhiệt.
Chu Tự Cẩm sau khi đi vào trước tiên là hành lễ với Chu phu nhân.
Trong phòng nhất thời yên tĩnh lại, tất cả mọi người của Trung Thuận bá phủ đều hướng ánh mắt nhìn về phía Chu Tự Cẩm -- Trong giới quyền quý ở kinh thành khó có được một người thành thật như Chu Dận, rõ ràng phong lưu tuấn tú, trông chính là một hoa hoa công tử, lại vẫn chỉ có một mình Chu phu nhân, sống cuộc sống một vợ một chồng, nhưng không ngờ đột nhiên lại nhảy ra một trưởng nữ thứ xuất, quả nhiên làm cho người ta phải kinh ngạc.
Chu phu nhân bình tĩnh tự nhiên: "Tự Cẩm, nhanh tới bái kiến Trung Thuận bá phu nhân."
Chu Tự Cẩm thoải mái khụy gối hành lễ: "Thỉnh an phu nhân."
Trung Thuận bá phu nhân cũng không nói cho Chu Tư Cẩm đứng lên, chỉ dùng ánh mắt sắc bén đánh giá Chu Tự Cẩm, thấy nàng có lông mày rậm, lông mi đen dày, nước da trắng như tuyết, thêm mắt hạnh môi son, rất là sáng sủa, ăn mặc lại vô cùng giản dị, không trang điểm, trang sức đơn giản, quần áo hơi cũ, lúc này mới gật đầu nói: "Nhìn không giống như là người nông cạn -- đứng lên đi."
Chu Tự Cẩm đứng dậy, rồi cùng Chu Thiến Hề Chu Phán Hề và Tề thị gặp mặt hai vị biểu tiểu thư.
Tề thị mặt mũi thanh tú, vô cùng điềm đạm, chủ động giới thiệu hai vị tiểu cô [2] Tưởng Du cùng Tưởng Châu cho Chu Tự Cẩm.
[2] em gái của chồng.
Tưởng Du và dì Chu phu nhân có chút giống nhau, thanh tú cao gầy, tự nhiên phóng khoáng.
Tưởng Châu thì có chân mày lá liễu, đôi mắt hẹp dài cằm nhọn, xinh đẹp ngọt ngào, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn.
Tưởng Du mỉm cười quan sát Chu Tự Cẩm, trong mắt mang theo dò xét.
Tưởng Châu tựa người vào lưng ghế, hai tay dựa vào tay vịn, đánh giá Chu Tự Cẩm một lượt từ trên xuống dưới, hất cằm nói: "Ngươi bình thường coi như không tệ, sau này nếu dám gây chuyện, làm cho Thiến Hề cùng Phán Hề không vui, đến lúc đó xem ta trị ngươi như thế nào!"
Chu Tự Cẩm đang muốn trả lời, Chu Phán Hề lại cau mày nói: "Biểu tỷ, tỷ chớ rảnh rỗi xía vào chuyện của nhà ta."
Lại nói: "Đại tỷ, tỷ ngồi bên cạnh muội này."
Tưởng Châu lập tức nói: "Phán Hề, muội không biết, bọn thứ nữ kia có bao nhiêu xấu xa đâu --"
Chu phu nhân đang cùng Trung Thuận bá phu nhân nói chuyện, ngại bên này ồn ào, liền dặn dò Chu Thiến Hề: "Thiến Hề, con đưa mọi người qua gian noãn các phía đông đi, các con ở đó trò chuyện cũng thoải mái hơn."
Chu Thiến Hề đáp lời, mỉm cười mời mọi người đi qua đó.
Suối nước nóng thôn trang chỉ có ba gian tiểu viện, ngoại viện là thư phòng cũng là nơi Chu Dận tiếp khách, nội viện là nơi ở của nữ quyến, đằng sau có một khu vườn nho nhỏ, trong vườn xây một tòa lầu nhỏ, bên trong có một hồ nước nóng riêng biệt.
Chu phu nhân dẫn Chu Thiều vào ở chính phòng của nội viện, Chu Thiến Hề cùng Chu Phán Hề ở tiểu lâu phía sau vườn, Chu Tự Cẩm mang theo Xuân Kiếm cùng Tố Tâm vào ở nhĩ phòng phía tây nội viện.
Xuân Kiếm và Tố Tâm cùng nhau thu dọn sắp xếp lại gian phòng.
Chu Tự Cẩm tâm sự nặng nề, ngồi ở trên giường La hán suy nghĩ chuyện vừa rồi.
Dọn dẹp phòng xong, Xuân Kiếm thấy Chu Tự Cẩm vẫn ngồi trên giường La Hán dựa vào chiếc bàn nhỏ ngẩn người, không khỏi nở nụ cười, đi tới nói: "Tiểu thư, phía sau vườn có một rừng mai nhỏ, lúc này hoa mai hẳn là đang nở, nô tỳ cùng người đi xem một chút đi!"
Trong lòng Chu Tự Cẩm lúc này đang rối bời, cũng muốn đi ra ngoài giải sầu một chút, vì vậy lấy lại tinh thần, đứng dậy mặc áo choàng vào.
Nàng đang muốn dẫn Xuân Kiếm đi ra ngoài, tiểu nha hoàn Hoa Sen bên người Chu phu nhân lại tới.
Tiểu nha hoàn Hoa Sen này tuy rằng vẻ ngoài bình thường, nhưng lại vô cùng lanh lợi.
Thấy Chu Tự Cẩm mặc chiếc áo choàng gấm màu xanh ngọc có mũ trùm, ăn mặc như vậy rõ ràng là muốn ra ngoài, cũng không lãng phí thời gian, nhanh nhẹn hành lễ, dứt khoát nói: "Đại tiểu thư, phu nhân Trung Thuận bá mang theo Thiếu phu nhân cùng hai vị tiểu thư tới làm khách, phu nhân kêu Đại tiểu thư qua gặp khách."
Thôn trang suối nước nóng này là của hồi môn của Chu phu nhân, bên cạnh chính là thôn trang của phu nhân Trung Thuận bá, đại tỷ của Chu phu nhân.
Nghe nói là đi gặp Trung Thuận bá phu nhân, Chu Tự Cẩm thật sự không muốn đi.
Trung Thuận bá phu nhân tuy là đại tỷ ruột của Chu phu nhân, thế nhưng ngoài mặt thì đoan trang đứng đắn, nhưng thực chất lại nham hiểm nịnh bợ.
Trung Thuận bá phu nhân rất coi trọng sự khác biệt giữa đích và thứ, hết lần này tới lần khác trượng phu Trung Thuận bá của bà ta phong lưu đến nỗi hạ lưu, cơ thiếp nha hoàn vô số, sinh ra mười mấy thứ tử thứ nữ, chỉ có một thứ tử bởi vì được nuôi dưỡng bên người Thái phu nhân, lúc này mới trưởng thành, thứ nữ ngược lại còn sống được bảy người, tất cả đều rất xinh đẹp.
Trung Thuận bá chỉ quản sinh không quản nuôi dưỡng, những thứ nữ xinh đẹp này đều nằm trong tay Trung Thuận bá phu nhân, mỗi người đều có bi kịch riêng, không có thê thảm nhất, chỉ có thê thảm hơn.
Đích thê Tề thị của thế tử Trung Thuận bá, là đích nữ của Trường Tín hầu Tề Chinh, Trường Tín hầu liên quan đến án mưu phản bị xét nhà tịch thu tài sản đi lưu đày, lẽ ra họa này không liên quan đến nữ tử đã xuất giá, nhưng Trung Thuận bá phu nhân lại dùng một dải lụa trắng giết chết Tề thị đang mang thai hai tháng, không lâu sau lại cho nhi tử tục cưới quý nữ làm thê.
Nghĩ đến kết cục của bảy thứ nữ ở kiếp trước, nghĩ đến tình trạng bi thảm sau khi chết của Tề thị, Chu Tự Cẩm không khỏi rùng mình một cái -- nàng không sợ một Chu phu nhân đoan chính quân tử, chỉ sợ một Trung Thuận bá phu nhân mặt ngoài đoan trang nhưng thực tế tiểu nhân âm ngoan hiểm độc.
Nghĩ tới đây, Chu Tự Cẩm mỉm cười nói: "Ta biết rồi."
Lại liếc mắt một cái ra hiệu cho Tố Tâm.
Tố Tâm cầm viên bạc vụn kín đáo đưa cho Hoa Sen: "Cầm đi mua kẹo đường ăn!"
Hoa Sen mỉm cười nhận lấy bạc, vốn định đi, lại quay người nói: "Đại tiểu thư, Trung Thuận bá phu nhân không thích cô nương gia ăn mặc quá đẹp đẽ."
Nói xong, nàng ấy làm mặt quỷ, bỏ chạy nhanh như chớp.
Chu Tự Cẩm "Phì" cười một tiếng, dặn dò Xuân Kiếm: "Xuân Kiếm, đem cái áo thêu hoa lam bối tử hơi cũ ra đây."
Trung Thuận bá phu nhân không quản được trượng phu hạ lưu kia của mình, liền trút giận lên người thứ tử thứ nữ, chú trọng sự khác biệt đích thứ đến mức điên cuồng, dưới cái nhìn của bà ta, thứ nữ không có đủ tư cách để ăn mặc trang sức lộng lẫy.
Trung Thuận bá phu nhân ở Trung Thuận bá phủ xưng vương xưng bá đã quen, ra khỏi Trung Thuận bá phủ, vẫn còn quản thiên quản địa quản người khác, đối với việc nhà của người khác cũng khoa tay múa chân.
Nếu có thứ nữ nào dám ăn diện một chút đi gặp Trung Thuận bá phu nhân, Trung Thuận bá phu nhân liền không cho sắc mặt tốt, hơn nữa còn bày ra bộ dáng nghiêm khắc chính đáng hợp lý.
Kiếp trước Chu Tự Cẩm đã tổng kết ra được một kinh nghiệm -- đối với Trung Thuận bá phu nhân, có thể không gặp thì không cần gặp; nếu không thể không gặp, thì nhất định phải ăn mặc đơn giản một chút, thái độ nhất định phải khiêm tốn, càng không thể biểu hiện ra dáng vẻ mình sống rất tốt.
Nếu không thì Trung Thuận bá phu nhân sẽ phát điên lên mất.
Trong gian phòng chính rộng rãi bày biện đồ đạc bằng gỗ Cà Chít [1], trong bình sứ trắng cắm mấy cành mai trắng, trong phòng hương thơm thoang thoảng, đơn giản mà thanh nhã.
[1] còn được biết đến một số cái tên khác như gỗ Sến đỏ, sến mủ hay sến cát
Chu phu nhân đang cùng Trung Thuận bá phu nhân ngồi trên giường La hán trong chính phòng trò chuyện, năm sáu vị tiểu thư đang ngồi trên ghế bành gỗ Cà Chít ở hai bên đông tây, lại có mấy nha hoàn đang châm trà hoặc bày đĩa trái cây, ngược lại rất náo nhiệt.
Chu Tự Cẩm sau khi đi vào trước tiên là hành lễ với Chu phu nhân.
Trong phòng nhất thời yên tĩnh lại, tất cả mọi người của Trung Thuận bá phủ đều hướng ánh mắt nhìn về phía Chu Tự Cẩm -- Trong giới quyền quý ở kinh thành khó có được một người thành thật như Chu Dận, rõ ràng phong lưu tuấn tú, trông chính là một hoa hoa công tử, lại vẫn chỉ có một mình Chu phu nhân, sống cuộc sống một vợ một chồng, nhưng không ngờ đột nhiên lại nhảy ra một trưởng nữ thứ xuất, quả nhiên làm cho người ta phải kinh ngạc.
Chu phu nhân bình tĩnh tự nhiên: "Tự Cẩm, nhanh tới bái kiến Trung Thuận bá phu nhân."
Chu Tự Cẩm thoải mái khụy gối hành lễ: "Thỉnh an phu nhân."
Trung Thuận bá phu nhân cũng không nói cho Chu Tư Cẩm đứng lên, chỉ dùng ánh mắt sắc bén đánh giá Chu Tự Cẩm, thấy nàng có lông mày rậm, lông mi đen dày, nước da trắng như tuyết, thêm mắt hạnh môi son, rất là sáng sủa, ăn mặc lại vô cùng giản dị, không trang điểm, trang sức đơn giản, quần áo hơi cũ, lúc này mới gật đầu nói: "Nhìn không giống như là người nông cạn -- đứng lên đi."
Chu Tự Cẩm đứng dậy, rồi cùng Chu Thiến Hề Chu Phán Hề và Tề thị gặp mặt hai vị biểu tiểu thư.
Tề thị mặt mũi thanh tú, vô cùng điềm đạm, chủ động giới thiệu hai vị tiểu cô [2] Tưởng Du cùng Tưởng Châu cho Chu Tự Cẩm.
[2] em gái của chồng.
Tưởng Du và dì Chu phu nhân có chút giống nhau, thanh tú cao gầy, tự nhiên phóng khoáng.
Tưởng Châu thì có chân mày lá liễu, đôi mắt hẹp dài cằm nhọn, xinh đẹp ngọt ngào, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn.
Tưởng Du mỉm cười quan sát Chu Tự Cẩm, trong mắt mang theo dò xét.
Tưởng Châu tựa người vào lưng ghế, hai tay dựa vào tay vịn, đánh giá Chu Tự Cẩm một lượt từ trên xuống dưới, hất cằm nói: "Ngươi bình thường coi như không tệ, sau này nếu dám gây chuyện, làm cho Thiến Hề cùng Phán Hề không vui, đến lúc đó xem ta trị ngươi như thế nào!"
Chu Tự Cẩm đang muốn trả lời, Chu Phán Hề lại cau mày nói: "Biểu tỷ, tỷ chớ rảnh rỗi xía vào chuyện của nhà ta."
Lại nói: "Đại tỷ, tỷ ngồi bên cạnh muội này."
Tưởng Châu lập tức nói: "Phán Hề, muội không biết, bọn thứ nữ kia có bao nhiêu xấu xa đâu --"
Chu phu nhân đang cùng Trung Thuận bá phu nhân nói chuyện, ngại bên này ồn ào, liền dặn dò Chu Thiến Hề: "Thiến Hề, con đưa mọi người qua gian noãn các phía đông đi, các con ở đó trò chuyện cũng thoải mái hơn."
Chu Thiến Hề đáp lời, mỉm cười mời mọi người đi qua đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.