Chương 151: Cái đau đớn kéo dài giống như chịu cực hình
Bình Tử
27/03/2018
“đến khi họ bắt đầu chảy máu mũi, điều này cho thấy chất độc đã tấn công vào lục phủ ngũ tạng rồi, người trúng độc sẽ phải chịu cái đau đớn kịch liệt trong cơ thể, nghe nói loại đau đớn vào tận xương tủy đó, cũng giống như cái đau đớn kéo dài khi chịu cực hình, thường thường người trúng độc, vào lần đầu tiên độc phát tác, đều không thể chịu đựng được, cứ thế liền mất mạng, mà loại đau đớn này sẽ ngày càng gia tăng, người bình thường hoàn toàn không thể chịu đựng nổi.”
Trên trán TDD bắt đầu chảy mồ hôi lạnh, toàn thân cũng bất giác run lên.
Không phải chứ, thật sự sẽ thảm như vậy sao? TLS không phải đang cố ý dọa nàng đấy chứ.
Nàng chỉ vừa nghi đến cái đau đớn mà hắn nói, toàn thân lại nổi da gà.
“người đã biết về loại độc này, vậy khẳng định biết cách giải độc đúng không? Người mau nói đi! Độc này giải như thế nào?” TDD hồi phục lại tinh thần, đột nhiên kích động nắm chặt cánh tay của hắn hỏi.
Xem ra, TLS rất am hiểu về loại độc này, vậy chắc chắn hắn có cách cứu nàng, nhất định có cách.
TLS có điểm ngây ngốc, đồ nhi ngốc này tại sao lại kích động như vậy, nếu không phải lúc nãy nghe chính mồm nàng nói nàng không phải là người bị trúng độc, e rằng hắn sẽ cho rằng người trúng độc mới chính là TDD.
“đồ nhi, cũng không phải ngươi trúng độc, ngươi kích động cái gì?” TLS cười cười nói, nói xong lại nhìn sắc mặt ngưng trọng của TDD, ép hắn nở ra một nụ cười, tiếp tục nói: “ta biết túy hồng nhan, là bởi vì ta có quen một lão đầu, lão ra đang nghiên cứu về loại độc này, tuy nhiên nghe hắn nói, đến nay độc này vẫn chưa có thuốc giải, chết là cái chắc.”
TDD lúc này giống như bị dội một gáo nước lạnh, động cũng không động đứng lặng tại chỗ, không có thuốc giải, chết là chắc!
Vậy giống như đã tuyên án tử hình cho nàng rồi, 4 tháng, chỉ con lại không đến 4 tháng.
“đồ nhi, ngươi làm sao vậy?” TLS phát hiện TDD đứng lặng không động, hoài nghi vỗ vỗ cánh tay của nàng.
Nàng lắc lắc đầu, vội vàng nén nỗi bi thương vừa nãy xuống, nở ra một nụ cười còn khó nhìn hơn khóc.
“sư phụ, ta mệt rồi, người cũng nhanh quay về đi! Người không đánh lại thái tử gia đâu, đừng mất công vô ích.” TDD cười cười, không nói gì thêm nữa, trực tiếp quay đầu trở về duyệt tâm các.
TLS nhìn theo bóng dáng của nàng, ánh mắt hấp háy, hắn tại sao lại cảm thấy TDD đang có gì giấu hắn.
Lẽ nào, những điều nàng vừa hỏi lúc nãy, là chỉ chính nàng.
“le nào nàng trúng độc rồi?” TLS ánh mắt không ngừng chớp động, chăm chí nhìn cánh cửa đã đóng lại.
Xem ra, hắn lại phải đi tìm Lạc lão đầu rồi.
Đêm tối, TDD cô độc ngồi ở trong duyệt tâm các, trên bàn bày đầy các loại dược thảo, trên tay còn cầm một quyền y thuật, nàng đã nhốt mình ở trong này 3 ngày, mà 3 ngày này nàng dường như không nghỉ ngơi, hoàn toàn vùi đầu vào trong đống sách, nàng muốn tìm ra cách giải độc, nàng không tin nàng không thể tìm ra.
“lấy độc trị độc, có hiệu quả không nhỷ?” trên tay TDD cầm một lọ Hạc đỉnh hồng, chăm chú đọc lời giải thích trong sách.
Suy nghĩ một lát, vẫn là lắc lắc đầu.
Hạc đỉnh hồng này là độc dược mạnh nhất, ngộ nhỡ không thành công, ngược lại càng nghiêm trọng, vậy phải làm sao?
Không được, không thể mạo hiểm, tối thiều nàng vẫn còn 4 tháng để sống, ngộ nhỡ uống Hạc đỉnh hồng không đến nửa canh giờ lại có thể mất mạng.
Suy nghĩ kỹ càng, TDD cuối cùng đem một hộp gỗ đặt trên bàn, lôi một con rắn độc ra.
__Hồng Trần__
Trên trán TDD bắt đầu chảy mồ hôi lạnh, toàn thân cũng bất giác run lên.
Không phải chứ, thật sự sẽ thảm như vậy sao? TLS không phải đang cố ý dọa nàng đấy chứ.
Nàng chỉ vừa nghi đến cái đau đớn mà hắn nói, toàn thân lại nổi da gà.
“người đã biết về loại độc này, vậy khẳng định biết cách giải độc đúng không? Người mau nói đi! Độc này giải như thế nào?” TDD hồi phục lại tinh thần, đột nhiên kích động nắm chặt cánh tay của hắn hỏi.
Xem ra, TLS rất am hiểu về loại độc này, vậy chắc chắn hắn có cách cứu nàng, nhất định có cách.
TLS có điểm ngây ngốc, đồ nhi ngốc này tại sao lại kích động như vậy, nếu không phải lúc nãy nghe chính mồm nàng nói nàng không phải là người bị trúng độc, e rằng hắn sẽ cho rằng người trúng độc mới chính là TDD.
“đồ nhi, cũng không phải ngươi trúng độc, ngươi kích động cái gì?” TLS cười cười nói, nói xong lại nhìn sắc mặt ngưng trọng của TDD, ép hắn nở ra một nụ cười, tiếp tục nói: “ta biết túy hồng nhan, là bởi vì ta có quen một lão đầu, lão ra đang nghiên cứu về loại độc này, tuy nhiên nghe hắn nói, đến nay độc này vẫn chưa có thuốc giải, chết là cái chắc.”
TDD lúc này giống như bị dội một gáo nước lạnh, động cũng không động đứng lặng tại chỗ, không có thuốc giải, chết là chắc!
Vậy giống như đã tuyên án tử hình cho nàng rồi, 4 tháng, chỉ con lại không đến 4 tháng.
“đồ nhi, ngươi làm sao vậy?” TLS phát hiện TDD đứng lặng không động, hoài nghi vỗ vỗ cánh tay của nàng.
Nàng lắc lắc đầu, vội vàng nén nỗi bi thương vừa nãy xuống, nở ra một nụ cười còn khó nhìn hơn khóc.
“sư phụ, ta mệt rồi, người cũng nhanh quay về đi! Người không đánh lại thái tử gia đâu, đừng mất công vô ích.” TDD cười cười, không nói gì thêm nữa, trực tiếp quay đầu trở về duyệt tâm các.
TLS nhìn theo bóng dáng của nàng, ánh mắt hấp háy, hắn tại sao lại cảm thấy TDD đang có gì giấu hắn.
Lẽ nào, những điều nàng vừa hỏi lúc nãy, là chỉ chính nàng.
“le nào nàng trúng độc rồi?” TLS ánh mắt không ngừng chớp động, chăm chí nhìn cánh cửa đã đóng lại.
Xem ra, hắn lại phải đi tìm Lạc lão đầu rồi.
Đêm tối, TDD cô độc ngồi ở trong duyệt tâm các, trên bàn bày đầy các loại dược thảo, trên tay còn cầm một quyền y thuật, nàng đã nhốt mình ở trong này 3 ngày, mà 3 ngày này nàng dường như không nghỉ ngơi, hoàn toàn vùi đầu vào trong đống sách, nàng muốn tìm ra cách giải độc, nàng không tin nàng không thể tìm ra.
“lấy độc trị độc, có hiệu quả không nhỷ?” trên tay TDD cầm một lọ Hạc đỉnh hồng, chăm chú đọc lời giải thích trong sách.
Suy nghĩ một lát, vẫn là lắc lắc đầu.
Hạc đỉnh hồng này là độc dược mạnh nhất, ngộ nhỡ không thành công, ngược lại càng nghiêm trọng, vậy phải làm sao?
Không được, không thể mạo hiểm, tối thiều nàng vẫn còn 4 tháng để sống, ngộ nhỡ uống Hạc đỉnh hồng không đến nửa canh giờ lại có thể mất mạng.
Suy nghĩ kỹ càng, TDD cuối cùng đem một hộp gỗ đặt trên bàn, lôi một con rắn độc ra.
__Hồng Trần__
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.