Chương 103: Chiến tranh lạnh (2)
Bình Tử
26/03/2018
TDD ái ngại nhìn hắn, thắc mắc: “Chàng… hôm nay không ở lại sao?”
Cô nhớ ra là trong phủ đã chẳng còn tiểu thiếp nào có thể chăm sóc cho BTH, giờ hắn đi, vậy sẽ đi đâu để qua đêm?
“Đêm nay ta ngủ ở thư phòng.”
BTH chẳng buồn quay đầu lại, lạnh lùng buông lời, sau đó lập tức dảo bước rời khỏi Duyệt Tâm Các.
TDD nhìn theo bóng hắn khuất dần, cánh mũi bỗng thấy cay cay, con tim âm thầm đau đớn, cô biết, BTH đang tức giận, giận cô đã nói dối, nhưng, dù biết phải làm hắn tức giận thì cô cũng vẫn phải giúp BTN.
“Phu quân, thiếp xin lỗi.” Lời xin lỗi của TDD nghẹn ứ trong cổ họng.
Đêm khuya tịch mịch, BTH gương mặt anh tuấn vẫn ngồi yên lặng trong thư phòng, đột nhiện một cận vệ từ cửa bước vào.
“Sao vậy?” BTH nhìn gương mặt của tên cận vệ trước mặt.
Tên cận vệ không dám thất lễ, vội vàng bẩm báo: “Thưa chủ nhân, thái tử phi sau khi rời khỏi Lãnh vương phủ đã lập tức đi đến phủ của Lục hoàng tử, bởi vì vương phủ canh phòng nghiêm ngặt nên thuộc hạ không thể xông vào, thái tử phi ở trong phủ được tầm một canh giờ thì chẳng hiểu sao lại bị Lục hoàng tử bế ra khỏi vương phủ trong tình trạng hôn mê.”
BTH có chút kinh ngạc, không giấu nổi thốt lên: “Hôn mê?”
TDD chạy đến chỗ BTN làm gì vậy, tại sao lại bị hôn mê?
Chẳng nhẽ BTN muốn làm hại cô, nhưng cũng không phải, nếu hắn làm hại gì TDD thì tại sao lại đưa cô ấy trong tình trạng hôn mê ra khỏi vương phủ, rốt cuộc là trong một canh giờ đó đã xảy ra những chuyện gì?“Không sai ạ, Lục hoàng tử bế thái tử phi rời khỏi vương phủ, rồi đưa đến một nhà trọ, sau đó thái tử phi tình lại và không lâu sau Lục hoàng tử đã đưa cô ấy về phủ Thái tử.” Tên cận vệ cố tình giấu diếm chuyện Lục hoàng tử cưỡng hôn TDD, nếu chủ nhân mà biết, nhất định sẽ phát điên mất.
“Lúc bọn họ ở trong nhà trọ, ngươi có nghe thấy họ nói gì không? Họ đã làm những chuyện gì?” BTH ánh mắt phẫn nộ, hỏi bằng một giọng rất tức giận.
Tên cận vệ không sợ hãi gì trước sự phẫn nộ của BTH, nói vội: “Bẩm, Lục hoàn tử có nội lực, nên thuộc hạ không dám tiếp cận, cũng không thể nghe được điều gì, chỉ là nhìn từ cửa sổ vào, đến lúc Thái tử phi tỉnh dậy là độ khoảng một canh giờ, chỉ vậy thôi ạ.”
Cận vệ trả lời một cách thành thực, hắn thật sự không nghe thấy cuộc đối thoại giữa hai người, lúc đó hắn cũng đang bàng hoàng trước những hành vi bất chính của TDD và BTN.
Chết tiệt thật, TDD và BTN, hai người bọn họ…
Cơn thịnh nộ của BTH ngày một dâng cao, hắn nắm chặt tay, nghe răng rắc, hắn nhắm mắt thở dài, rồi lại mở mắt ra, ánh mắt phẫn nộ bỗng trở nên u ám.
TDD rời khỏi Lãnh vương phủ xong không trở về phủ thái tử ngay, mà còn đến phủ của Lục thái tử, lẽ nào, BTN với uyên ương hồ điệp có liên quan, lẽ nào, BTN biết uyên ương hồ điệp là ai?
Rốt cuộc là ai, mà khiến cả TDD và BTN đều phải giấu diếm hắn?
“mau đi điều tra, thái tử phi ở trong vương phủ một canh giờ đã làm những việc gì, gặp những ai, tại sao lại bị hôn mê,” BTH lẳng lặng nói.
Xem ra, vương phủ của BTN đang che giấu một bí mật, và chắc chắn có liên quan đến uyên ương hồ điệp. Ta nhất định phải điều tra đến cùng.
Cô nhớ ra là trong phủ đã chẳng còn tiểu thiếp nào có thể chăm sóc cho BTH, giờ hắn đi, vậy sẽ đi đâu để qua đêm?
“Đêm nay ta ngủ ở thư phòng.”
BTH chẳng buồn quay đầu lại, lạnh lùng buông lời, sau đó lập tức dảo bước rời khỏi Duyệt Tâm Các.
TDD nhìn theo bóng hắn khuất dần, cánh mũi bỗng thấy cay cay, con tim âm thầm đau đớn, cô biết, BTH đang tức giận, giận cô đã nói dối, nhưng, dù biết phải làm hắn tức giận thì cô cũng vẫn phải giúp BTN.
“Phu quân, thiếp xin lỗi.” Lời xin lỗi của TDD nghẹn ứ trong cổ họng.
Đêm khuya tịch mịch, BTH gương mặt anh tuấn vẫn ngồi yên lặng trong thư phòng, đột nhiện một cận vệ từ cửa bước vào.
“Sao vậy?” BTH nhìn gương mặt của tên cận vệ trước mặt.
Tên cận vệ không dám thất lễ, vội vàng bẩm báo: “Thưa chủ nhân, thái tử phi sau khi rời khỏi Lãnh vương phủ đã lập tức đi đến phủ của Lục hoàng tử, bởi vì vương phủ canh phòng nghiêm ngặt nên thuộc hạ không thể xông vào, thái tử phi ở trong phủ được tầm một canh giờ thì chẳng hiểu sao lại bị Lục hoàng tử bế ra khỏi vương phủ trong tình trạng hôn mê.”
BTH có chút kinh ngạc, không giấu nổi thốt lên: “Hôn mê?”
TDD chạy đến chỗ BTN làm gì vậy, tại sao lại bị hôn mê?
Chẳng nhẽ BTN muốn làm hại cô, nhưng cũng không phải, nếu hắn làm hại gì TDD thì tại sao lại đưa cô ấy trong tình trạng hôn mê ra khỏi vương phủ, rốt cuộc là trong một canh giờ đó đã xảy ra những chuyện gì?“Không sai ạ, Lục hoàng tử bế thái tử phi rời khỏi vương phủ, rồi đưa đến một nhà trọ, sau đó thái tử phi tình lại và không lâu sau Lục hoàng tử đã đưa cô ấy về phủ Thái tử.” Tên cận vệ cố tình giấu diếm chuyện Lục hoàng tử cưỡng hôn TDD, nếu chủ nhân mà biết, nhất định sẽ phát điên mất.
“Lúc bọn họ ở trong nhà trọ, ngươi có nghe thấy họ nói gì không? Họ đã làm những chuyện gì?” BTH ánh mắt phẫn nộ, hỏi bằng một giọng rất tức giận.
Tên cận vệ không sợ hãi gì trước sự phẫn nộ của BTH, nói vội: “Bẩm, Lục hoàn tử có nội lực, nên thuộc hạ không dám tiếp cận, cũng không thể nghe được điều gì, chỉ là nhìn từ cửa sổ vào, đến lúc Thái tử phi tỉnh dậy là độ khoảng một canh giờ, chỉ vậy thôi ạ.”
Cận vệ trả lời một cách thành thực, hắn thật sự không nghe thấy cuộc đối thoại giữa hai người, lúc đó hắn cũng đang bàng hoàng trước những hành vi bất chính của TDD và BTN.
Chết tiệt thật, TDD và BTN, hai người bọn họ…
Cơn thịnh nộ của BTH ngày một dâng cao, hắn nắm chặt tay, nghe răng rắc, hắn nhắm mắt thở dài, rồi lại mở mắt ra, ánh mắt phẫn nộ bỗng trở nên u ám.
TDD rời khỏi Lãnh vương phủ xong không trở về phủ thái tử ngay, mà còn đến phủ của Lục thái tử, lẽ nào, BTN với uyên ương hồ điệp có liên quan, lẽ nào, BTN biết uyên ương hồ điệp là ai?
Rốt cuộc là ai, mà khiến cả TDD và BTN đều phải giấu diếm hắn?
“mau đi điều tra, thái tử phi ở trong vương phủ một canh giờ đã làm những việc gì, gặp những ai, tại sao lại bị hôn mê,” BTH lẳng lặng nói.
Xem ra, vương phủ của BTN đang che giấu một bí mật, và chắc chắn có liên quan đến uyên ương hồ điệp. Ta nhất định phải điều tra đến cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.