Chương 190: Đại hôn (1)
Bình Tử
27/03/2018
Lãnh Phức Hương không nhận ra sự bất thường của TDD, tự biên tự diễn tiếp tục nói: “đúng rồi! lục hoàng tử vừa nãy rất kỳ lạ, sắc mặt trắng bệch, ta có hỏi thăm hắn nhưng hắn không nói gì mà ngay lập tức xuất cung!”
TDD gật gật đầu, chậm rãi mở phong thư ra, chỉ thấy một bình dược và mấy miếng bánh ngọt, còn kèm một dòng chữ nhỏ.
“Duyệt, dược dùng để giảm đau, bánh ngọt để nàng dùng tạm lấp đầy cái bụng trống, tối nay là đêm trăng tròn, thứ lỗi cho ta không thể có mặt!”
Hốc mắt nàng bất giác nóng lên, hành động quan tâm của Bắc Thần Ngạo, khiến lòng của nàng vô cùng ấm áp, hắn lại có thể đoán được nàng cả ngày hôm này chưa có gì vào bụng, còn lo lắng túy hồng nhan có thể phát tác bất kỳ lúc nào mà gửi cho nàng dược và điểm tâm.
Hóa ra đêm nay là đêm trăng tròn, có nghĩa là BTN lại sẽ biến thành sói đen, nỗi đau mà hắn sắp phải chịu đựng, cũng khiến nàng cảm thấy đau long theo.
“Tô Duyệt Duyệt…Tô Duyệt Duyệt”
Lãnh Phức Hương không ngừng huơ tay trước mặt nàng, lắc qua lắc lại, muốn kéo suy nghĩ của nàng trở lại, nghi hoặc hỏi: “ Ngươi đang nghĩ gì thế? Nghĩ nhập tâm quá nha.”
TDD chỉ biết lắc đầu, không nói thêm lời nào, nàng đem bình dược cất vào trong áo, sau đó bất chấp sự phản đối của đám cung nữa, cầm một lát bánh ngọt lên cho vào miệng.
Cái đồ ngốc Bắc Thần Ngạo, sao lại tìm cái loại bánh ngọt khó nuốt như vậy! nàng tuy rằng cảm động, nhưng cũng không quên buông lời oán trách.
Không biết đã qua bao lâu, hỷ nương vội vội vàng vàng chạy vào bên trong, cao giọng nói: “giờ lành đã đến, nhanh lên, đội khăn chum đầu lên cho hai vị tân nương, tân lang đã đến rước dâu rồi!”
Ngay lập tức, TDD và NCT đều bị trùm khăn hỷ lên đầu, sau đó hỷ nương mỗi người đỡ một vị chậm rãi đi ra.
ở ngoài cửa, BTH cũng mặc bộ hỷ phục đỏ rực tôn lên dáng vẻ cao lớn của hắn, đứng cạnh kiệu hoa chờ tân nương bước ra. Tâm trạng của hắn lúc này, vừa khẩn trương vừa kỳ vọng.
hắn vẫn nhớ rõ, một năm trước, cũng cùng là địa điểm này, cùng một màu đỏ, cùng một tân nương, nhưng hắn không có loại cảm xúc hạnh phúc như bây giờ, bởi vì một năm trước, người hắn lấy là TDD làm hắn ghét cay ghét đắng, chứ không phải TDD khiến hắn quyết định chung sống cả đời của bây giờ.
Đối lập với sự vui mừng của BTH, cùng là tân lang, nhưng Bắc Thần Lẫm lại tỏ ra không mấy vui vẻ, hắn giống với BTH của một năm trước.
Không muốn lấy người mà hắn không yêu, nhưng lại không thể không lấy.
Hình dáng của TDD ngay khi vừa xuất hiện ở cửa, hỷ nương liền buông tay của nàng ra, thay vào đó là một bàn tay to lớn nhưng vô cùng ấm áp, bàn tay đó nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, dưới lớp khăn che đầu màu đỏ, TDD nhìn thấy một đôi giày màu đen thêu đường viền ánh kim tinh xảo, không cần đoán nàng cũng biết đó chính là BTH, bàn tay của hắn đem lại cho nàng nhiều cảm giác an toàn hơn so với tay của hỷ nương.
Thần sắc BTL phức tạp nhìn theo hai người bọn họ, bàn tay vô thức nắm chặt lại, thân thể cũng vì kìm chế nỗi lòng mà run nhẹ, tại sau một năm trước TDD gả cho BTH, một năm sau nàng vẫn gả cho BTH.
Lúc này, hỷ nương nắm tay của NCT đưa ra người, ánh mắt của BTL vẫn dính trên người TDD, hắn hoàn toàn không để ý đến NCT, hỷ nương nhất thòi cảm thấy có chút gượng gạo, vội vàng nói?: “Tam vương gia, mau qua đỡ tân nương!”
Nhưng BTL lại giống như không nghe thấy gì, ánh mắt nhìn theo TDD không rời.
BTH cảm nhận được tia nhìn mãnh liệt của hắn, từ từ quay người lại, lạnh lung nói.
__Hồng Trần__
TDD gật gật đầu, chậm rãi mở phong thư ra, chỉ thấy một bình dược và mấy miếng bánh ngọt, còn kèm một dòng chữ nhỏ.
“Duyệt, dược dùng để giảm đau, bánh ngọt để nàng dùng tạm lấp đầy cái bụng trống, tối nay là đêm trăng tròn, thứ lỗi cho ta không thể có mặt!”
Hốc mắt nàng bất giác nóng lên, hành động quan tâm của Bắc Thần Ngạo, khiến lòng của nàng vô cùng ấm áp, hắn lại có thể đoán được nàng cả ngày hôm này chưa có gì vào bụng, còn lo lắng túy hồng nhan có thể phát tác bất kỳ lúc nào mà gửi cho nàng dược và điểm tâm.
Hóa ra đêm nay là đêm trăng tròn, có nghĩa là BTN lại sẽ biến thành sói đen, nỗi đau mà hắn sắp phải chịu đựng, cũng khiến nàng cảm thấy đau long theo.
“Tô Duyệt Duyệt…Tô Duyệt Duyệt”
Lãnh Phức Hương không ngừng huơ tay trước mặt nàng, lắc qua lắc lại, muốn kéo suy nghĩ của nàng trở lại, nghi hoặc hỏi: “ Ngươi đang nghĩ gì thế? Nghĩ nhập tâm quá nha.”
TDD chỉ biết lắc đầu, không nói thêm lời nào, nàng đem bình dược cất vào trong áo, sau đó bất chấp sự phản đối của đám cung nữa, cầm một lát bánh ngọt lên cho vào miệng.
Cái đồ ngốc Bắc Thần Ngạo, sao lại tìm cái loại bánh ngọt khó nuốt như vậy! nàng tuy rằng cảm động, nhưng cũng không quên buông lời oán trách.
Không biết đã qua bao lâu, hỷ nương vội vội vàng vàng chạy vào bên trong, cao giọng nói: “giờ lành đã đến, nhanh lên, đội khăn chum đầu lên cho hai vị tân nương, tân lang đã đến rước dâu rồi!”
Ngay lập tức, TDD và NCT đều bị trùm khăn hỷ lên đầu, sau đó hỷ nương mỗi người đỡ một vị chậm rãi đi ra.
ở ngoài cửa, BTH cũng mặc bộ hỷ phục đỏ rực tôn lên dáng vẻ cao lớn của hắn, đứng cạnh kiệu hoa chờ tân nương bước ra. Tâm trạng của hắn lúc này, vừa khẩn trương vừa kỳ vọng.
hắn vẫn nhớ rõ, một năm trước, cũng cùng là địa điểm này, cùng một màu đỏ, cùng một tân nương, nhưng hắn không có loại cảm xúc hạnh phúc như bây giờ, bởi vì một năm trước, người hắn lấy là TDD làm hắn ghét cay ghét đắng, chứ không phải TDD khiến hắn quyết định chung sống cả đời của bây giờ.
Đối lập với sự vui mừng của BTH, cùng là tân lang, nhưng Bắc Thần Lẫm lại tỏ ra không mấy vui vẻ, hắn giống với BTH của một năm trước.
Không muốn lấy người mà hắn không yêu, nhưng lại không thể không lấy.
Hình dáng của TDD ngay khi vừa xuất hiện ở cửa, hỷ nương liền buông tay của nàng ra, thay vào đó là một bàn tay to lớn nhưng vô cùng ấm áp, bàn tay đó nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, dưới lớp khăn che đầu màu đỏ, TDD nhìn thấy một đôi giày màu đen thêu đường viền ánh kim tinh xảo, không cần đoán nàng cũng biết đó chính là BTH, bàn tay của hắn đem lại cho nàng nhiều cảm giác an toàn hơn so với tay của hỷ nương.
Thần sắc BTL phức tạp nhìn theo hai người bọn họ, bàn tay vô thức nắm chặt lại, thân thể cũng vì kìm chế nỗi lòng mà run nhẹ, tại sau một năm trước TDD gả cho BTH, một năm sau nàng vẫn gả cho BTH.
Lúc này, hỷ nương nắm tay của NCT đưa ra người, ánh mắt của BTL vẫn dính trên người TDD, hắn hoàn toàn không để ý đến NCT, hỷ nương nhất thòi cảm thấy có chút gượng gạo, vội vàng nói?: “Tam vương gia, mau qua đỡ tân nương!”
Nhưng BTL lại giống như không nghe thấy gì, ánh mắt nhìn theo TDD không rời.
BTH cảm nhận được tia nhìn mãnh liệt của hắn, từ từ quay người lại, lạnh lung nói.
__Hồng Trần__
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.