Chương 145: Sự lạc lõng của TDD
Bình Tử
27/03/2018
“Ai gia đã nói rồi, chỉ có Tuyết Nhi mới thích hợp làm thái tử phi, cùng lắm, để TDD làm trắc phi, như vậy đối với nó mà nói, cũng không tính là thiệt thòi.” Thái hậu lạnh lùng nói.
Hoàng đế đột nhiên quay đầu nhìn BTH: “Hàn nhi, ý của con thế nào?”
Chỉ cần BTH nói không, thì ông sẽ có lí do để từ chối lời đề nghị của thái hậu, dù sao TDD cũng là thiên nữ, nếu thật sự phải phế nàng, e rằng…..
Hơn nữa, xét đến mối quan hệ đang ân ái giữa phu thê hai người, khẳng định BTH sẽ không đồng ý.
Chỉ là…..
“Nhi thần hoàn toàn nghe theo sự sắp đặt của phụ hoàng và thái hậu, không có ý kiến gì, Nhi thần có việc, xin cáo lui trước.” BTH lạnh lùng nói, ngay cả một câu phản bác cũng không có, liền trực tiếp quay đầu rời đi.
Hoàng đế cùng mấy vị hoàng tử vô cùng kinh ngạc nhìn theo hướng mà BTH biến mất, họ thật sự không thể ngờ được, BTH lại sẽ đồng ý phong Nam Cung Tuyết làm thái tử phi, sao có thể như vậy chứ?
Trong ánh mắt Tam hoàng tử Bắc Thần Lẫm lúc này xuất hiện một ngọn lửa phẫn nộ, bàn tay cũng gắt gao nắm chặt thành quyền, BTH đã từng đáp ứng hắn, sẽ chăm sóc tốt TDD, nhưng đến bây giờ, hắn đối với ý kiến của thái hậu, lại không thèm phản kháng.
Ánh mắt hoàng đế hấp háy, đột nhiên bên tai truyền đến tiếng nói khàn khàn của thái hậu, kéo suy nghĩ của ông trở về.
“hoàng thượng, nếu Hàn nhi đã không có ý kiến gì, vậy thì ngay lập tức chỉ hôn, chính thức phong Tuyết Nhi làm thái tử phi, cũng chọn một thời gian thích hợp, cho hai đứa trẻ nhanh chóng thành hôn, ai gia thật sự rất muốn có cháu bế rồi.” Thái hậu nhìn hoàng đế nói.
Sắc mặt NCT lộ ra sự vui mừng, chỉ vừa nghĩ đến việc mình sẽ trở thành thái tử phi, lại còn được gả cho nam nhân mà nàng thích, nỗi kích động cùng vui sướng trong lòng không cách nào nén xuống được.
Sắc mặt hoàng đế trở nên khó xử, cuối cùng nói ra một câu: “việc này chúng ta sẽ bàn bạc sau, trẫm còn có việc bận, cáo lui trước.”
Vừa nói xong, còn không cho thái hậu một cơ hội nào để nói lại, đã trực tiếp rời đi.
—-
Duyệt Tâm Các—- TDD lặng lẽ ngồi trước gương đồng, để cho Tiểu Thúy đứng ở phía sau chải tóc giúp mình.
“Thái tử phi, thái tử điện hạ mấy ngày nay đều ở chỗ Y Y phu nhân, xem ra thái tử vô cùng sủng sái nàng ấy, rốt cuộc người cùng thái tử điện hạ đã xảy ra chuyện gì?” Tiểu Thúy lo lắng hỏi.
TDD cái gì cũng không nói, cứ như vậy yên tĩnh nghe lời hồi báo của Tiểu Thúy.
Tiểu Thúy nói, BTH tặng cho Y Y rất nhiều trang sức quý hiếm.
Tiểu Thúy nói, BTH ôm Y Y ở trong lòng, vô cùng thân mật.
Tiểu Thúy nói, ngoài thư phòng ra, BTH dường như đều ở chỗ của Y Y.
Tiểu Thúy nói, BTH bây giờ ngày cũng như đêm đều sủng ái Y Y.
Tiểu Thúy nói, tháng sau, BTH chính thức phong Y Y làm trắc phi.
Tiểu Thúy nói, BTH cho Y Y cơ hội, Y Y đã mang thai con của hắn rồi.
Tiểu Thúy nói, Thái tử phi……đã thất sủng rồi!!!!
3 tháng, 4 tháng, 5 tháng, 6 tháng đã trôi qua, nàng chưa từng nhìn thấy BTH, cũng chưa gặp qua BTN.
Sắc mặt TDD ngưng đọng ngồi ở trước gương đồng, chăm chú nhìn chính bản thân mình trong gương.
Nhìn nàng lúc này, thật tiều tụy, không có lấy một chút sức sống.
TDD cầm lấy cái lược, chậm rãi chải lên mái tóc của mình, từ 3 tháng trước, BTH ngay cả nô tì duy nhất bên cạnh nàng cũng bị điều đến bên cạnh Y Y.
3 tháng nữa, đứa trẻ cũng sắp được sinh ra rồi, đó cũng chính là lúc nàng phải rời đi.
Vừa nghĩ đến đây, tâm của nàng, lại đau.
Một dòng nước mắt nóng hổi lặng lẽ lăn dài trên đôi má trắng bệch của nàng, rơi vào trong mái tóc, càng ngày càng nhiều, nước mắt không ngừng thấm ướt mái tóc của nàng, chỉ thấy đuôi tóc vốn đen bóng của nàng, đột nhiên chảy ra những giọt nước màu đen.
_Hồng Trần__
Hoàng đế đột nhiên quay đầu nhìn BTH: “Hàn nhi, ý của con thế nào?”
Chỉ cần BTH nói không, thì ông sẽ có lí do để từ chối lời đề nghị của thái hậu, dù sao TDD cũng là thiên nữ, nếu thật sự phải phế nàng, e rằng…..
Hơn nữa, xét đến mối quan hệ đang ân ái giữa phu thê hai người, khẳng định BTH sẽ không đồng ý.
Chỉ là…..
“Nhi thần hoàn toàn nghe theo sự sắp đặt của phụ hoàng và thái hậu, không có ý kiến gì, Nhi thần có việc, xin cáo lui trước.” BTH lạnh lùng nói, ngay cả một câu phản bác cũng không có, liền trực tiếp quay đầu rời đi.
Hoàng đế cùng mấy vị hoàng tử vô cùng kinh ngạc nhìn theo hướng mà BTH biến mất, họ thật sự không thể ngờ được, BTH lại sẽ đồng ý phong Nam Cung Tuyết làm thái tử phi, sao có thể như vậy chứ?
Trong ánh mắt Tam hoàng tử Bắc Thần Lẫm lúc này xuất hiện một ngọn lửa phẫn nộ, bàn tay cũng gắt gao nắm chặt thành quyền, BTH đã từng đáp ứng hắn, sẽ chăm sóc tốt TDD, nhưng đến bây giờ, hắn đối với ý kiến của thái hậu, lại không thèm phản kháng.
Ánh mắt hoàng đế hấp háy, đột nhiên bên tai truyền đến tiếng nói khàn khàn của thái hậu, kéo suy nghĩ của ông trở về.
“hoàng thượng, nếu Hàn nhi đã không có ý kiến gì, vậy thì ngay lập tức chỉ hôn, chính thức phong Tuyết Nhi làm thái tử phi, cũng chọn một thời gian thích hợp, cho hai đứa trẻ nhanh chóng thành hôn, ai gia thật sự rất muốn có cháu bế rồi.” Thái hậu nhìn hoàng đế nói.
Sắc mặt NCT lộ ra sự vui mừng, chỉ vừa nghĩ đến việc mình sẽ trở thành thái tử phi, lại còn được gả cho nam nhân mà nàng thích, nỗi kích động cùng vui sướng trong lòng không cách nào nén xuống được.
Sắc mặt hoàng đế trở nên khó xử, cuối cùng nói ra một câu: “việc này chúng ta sẽ bàn bạc sau, trẫm còn có việc bận, cáo lui trước.”
Vừa nói xong, còn không cho thái hậu một cơ hội nào để nói lại, đã trực tiếp rời đi.
—-
Duyệt Tâm Các—- TDD lặng lẽ ngồi trước gương đồng, để cho Tiểu Thúy đứng ở phía sau chải tóc giúp mình.
“Thái tử phi, thái tử điện hạ mấy ngày nay đều ở chỗ Y Y phu nhân, xem ra thái tử vô cùng sủng sái nàng ấy, rốt cuộc người cùng thái tử điện hạ đã xảy ra chuyện gì?” Tiểu Thúy lo lắng hỏi.
TDD cái gì cũng không nói, cứ như vậy yên tĩnh nghe lời hồi báo của Tiểu Thúy.
Tiểu Thúy nói, BTH tặng cho Y Y rất nhiều trang sức quý hiếm.
Tiểu Thúy nói, BTH ôm Y Y ở trong lòng, vô cùng thân mật.
Tiểu Thúy nói, ngoài thư phòng ra, BTH dường như đều ở chỗ của Y Y.
Tiểu Thúy nói, BTH bây giờ ngày cũng như đêm đều sủng ái Y Y.
Tiểu Thúy nói, tháng sau, BTH chính thức phong Y Y làm trắc phi.
Tiểu Thúy nói, BTH cho Y Y cơ hội, Y Y đã mang thai con của hắn rồi.
Tiểu Thúy nói, Thái tử phi……đã thất sủng rồi!!!!
3 tháng, 4 tháng, 5 tháng, 6 tháng đã trôi qua, nàng chưa từng nhìn thấy BTH, cũng chưa gặp qua BTN.
Sắc mặt TDD ngưng đọng ngồi ở trước gương đồng, chăm chú nhìn chính bản thân mình trong gương.
Nhìn nàng lúc này, thật tiều tụy, không có lấy một chút sức sống.
TDD cầm lấy cái lược, chậm rãi chải lên mái tóc của mình, từ 3 tháng trước, BTH ngay cả nô tì duy nhất bên cạnh nàng cũng bị điều đến bên cạnh Y Y.
3 tháng nữa, đứa trẻ cũng sắp được sinh ra rồi, đó cũng chính là lúc nàng phải rời đi.
Vừa nghĩ đến đây, tâm của nàng, lại đau.
Một dòng nước mắt nóng hổi lặng lẽ lăn dài trên đôi má trắng bệch của nàng, rơi vào trong mái tóc, càng ngày càng nhiều, nước mắt không ngừng thấm ướt mái tóc của nàng, chỉ thấy đuôi tóc vốn đen bóng của nàng, đột nhiên chảy ra những giọt nước màu đen.
_Hồng Trần__
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.