Thái Tử Phi Thần Bí Của Thái Tử Máu Lạnh
Chương 31: Đả thương
Ruby Joy
21/01/2020
Hoàng cung
Lạc Tuyết Y cùng Triệu Dạ Thành quay trở về đến hoàng cung, hoàng thượng cùng những người khác đi đón hai người, thấy hai người bình an trở về hoàng thượng vô cùng mừng rỡ:
"Cuối cùng hai con cũng quay trở về rồi khi nghe hai con gặp truy sát phụ hoàng rất lo lắng đó."
Nói xong, hoàng thượng đưa mắt nhìn xung quanh rồi hiếu kì, thắc mắc hỏi nàng:
"Tuyết Y! Sư phụ của con đâu rồi? Chẳng phải sư phụ của con về cùng con sao?"
"Bẩm phụ hoàng! Sư phụ của con đã quay trở về Hoa Linh Sơn rồi ạ." Lạc Tuyết Y cung kính đáp.
"Vậy chúng ta mau vào trong thôi."
Trời tối, Lạc Tuyết Y trong y phục màu đen nhanh chóng lẻn ra khỏi hoàng cung cùng Hạ Châu và Tiểu Mai đi đến Hắc Ngọc điện.
Hắc Ngọc điện
"Tam môn chủ!" Tất cả thuộc hạ vừa nhìn thấy nàng liền ngay lập tức cúi đầu cung kính hành lễ.
Nàng dáng vẻ lạnh lùng ngồi trên tọa, lạnh lẽo cất giọng:
"Mau nói cho ta biết rốt cuộc là đã có chuyện gì? Tại sao Tiểu Lăng lại bị thương? Là ai đã to gan dám động vào người của Hắc Ngọc điện?"
"Khởi bẩm tam môn chủ! Là người của Tử Tình Sơn chính bọn họ đã ra tay với Tiểu Lăng."
Rầm! "Lại là người của Tử Tình Sơn. Thật đáng ghét!" Lạc Tuyết Y tức giận đập mạnh lên cạnh ghế khiến cho mọi người sợ hãi, gục đầu xuống.
Nàng đứng dậy đi đến phòng của Tiểu Lăng thấy hắn nằm trên giường gương mặt nhợt nhạt thấy nàng đến hắn ngồi dậy hành lễ:"Thuộc hạ tham kiến tam môn chủ."
"Ngươi không cần hành lễ đâu hiện tại ngươi đang bị thương cứ nghỉ ngơi đi. Ta sẽ đi đến Tử Tình Sơn hỏi rõ chuyện này, lần này ta phải san bằng chỗ đó." Nàng tức giận quay người đi.
Hạ Châu cùng Tiểu Mai vội vàng đuổi theo nàng, một số thuộc hạ cũng nhanh chóng đi theo bảo vệ cho nàng.
Tử Tình Sơn
Trên tay cầm Tuyệt Tình Kiếm Lạc Tuyết Y cả người toát ra sự lạnh lẽo đến đáng sợ, Liễu Văn xuất hiện nhìn nàng cất giọng:
"Cuối cùng, tam môn chủ cũng đến rồi, chủ thượng đã chờ tam môn chủ lâu rồi."
"Hắc Ngọc điện không động chạm gì đến Tử Tình Sơn các ngươi vậy mà các ngươi lại dám động đến người của Hắc Ngọc điện ta. Các ngươi đúng là không biết chết là gì?" Nàng lớn tiếng cất giọng.
"Mục đích của chủ thượng chỉ là muốn tam môn chủ đây ra mặt. Quả nhiên là đúng như những gì chủ thượng đoán người đã rất nhanh xuất hiện."
Nàng hừ lạnh một tiếng:"Đừng tưởng ta không biết các ngươi chính là muốn bắt ta để uy hiếp sư phụ của ta. Ta nói cho các ngươi biết sẽ không bao giờ có chuyện đó xảy ra đâu bởi vì hôm nay ta sẽ san bằng nơi đây, giết sạch các ngươi" Nàng vô tình, tàn nhẫn từng lời nói đều hiện lên sự đáng sợ, lãnh khốc.
Lạc Tuyết Y cầm Tuyệt Tình Kiếm giơ lên lao đến Liêu Văn hắn ngay lập tức lùi lại, đột nhiên từ đâu xuất hiện một nam nhân mặc y phục màu đỏ cản lại kiếm của nàng, nam nhân ấy khẽ nhếch môi cười nhạt:
"Tam môn chủ! Người vội vàng quá rồi đó."
"Ngươi chính là Lăng Tử Phong?" Nàng trừng mắt hỏi hắn.
"Đúng vậy! Ta chính là Lăng Tử Phong."
"Tốt lắm! Hôm nay, ngay tại đây ta sẽ giết chết ngươi." Dứt lời, nàng nhanh như chớp lao đến Lăng Tử Phong.
Nàng cùng Lăng Tử Phong bắt đầu đánh nhau, tiếng kiếm va vào nhau vô cùng chói tai tất cả mọi người đều không dám xen vào chỉ có thể đứng quan sát tình hình.
Lạc Tuyết Y không ngờ Lăng Tử Phong lại có võ công cao cường đến như thế nàng e rằng cứ tiếp tục đánh như thế nàng sẽ thua mất. Thấy nàng vừa lộ ra một chút sơ hở liền dùng một chưởng chưởng thẳng vào người của nàng, nàng bị chưởng bay ra xa Tiểu Mai cùng Hạ Châu chạy đến đỡ lấy nàng:
"Tam môn chủ!"
Phụt! Nàng phun ra một ngụm máu tươi, ôm ngực đôi mày cau chặt lại, Hạ Châu cùng Tiểu Mai thấy nàng như thế thì lo lắng, hoảng hốt:"Tam môn chủ!"
Lạc Tuyết Y cùng Triệu Dạ Thành quay trở về đến hoàng cung, hoàng thượng cùng những người khác đi đón hai người, thấy hai người bình an trở về hoàng thượng vô cùng mừng rỡ:
"Cuối cùng hai con cũng quay trở về rồi khi nghe hai con gặp truy sát phụ hoàng rất lo lắng đó."
Nói xong, hoàng thượng đưa mắt nhìn xung quanh rồi hiếu kì, thắc mắc hỏi nàng:
"Tuyết Y! Sư phụ của con đâu rồi? Chẳng phải sư phụ của con về cùng con sao?"
"Bẩm phụ hoàng! Sư phụ của con đã quay trở về Hoa Linh Sơn rồi ạ." Lạc Tuyết Y cung kính đáp.
"Vậy chúng ta mau vào trong thôi."
Trời tối, Lạc Tuyết Y trong y phục màu đen nhanh chóng lẻn ra khỏi hoàng cung cùng Hạ Châu và Tiểu Mai đi đến Hắc Ngọc điện.
Hắc Ngọc điện
"Tam môn chủ!" Tất cả thuộc hạ vừa nhìn thấy nàng liền ngay lập tức cúi đầu cung kính hành lễ.
Nàng dáng vẻ lạnh lùng ngồi trên tọa, lạnh lẽo cất giọng:
"Mau nói cho ta biết rốt cuộc là đã có chuyện gì? Tại sao Tiểu Lăng lại bị thương? Là ai đã to gan dám động vào người của Hắc Ngọc điện?"
"Khởi bẩm tam môn chủ! Là người của Tử Tình Sơn chính bọn họ đã ra tay với Tiểu Lăng."
Rầm! "Lại là người của Tử Tình Sơn. Thật đáng ghét!" Lạc Tuyết Y tức giận đập mạnh lên cạnh ghế khiến cho mọi người sợ hãi, gục đầu xuống.
Nàng đứng dậy đi đến phòng của Tiểu Lăng thấy hắn nằm trên giường gương mặt nhợt nhạt thấy nàng đến hắn ngồi dậy hành lễ:"Thuộc hạ tham kiến tam môn chủ."
"Ngươi không cần hành lễ đâu hiện tại ngươi đang bị thương cứ nghỉ ngơi đi. Ta sẽ đi đến Tử Tình Sơn hỏi rõ chuyện này, lần này ta phải san bằng chỗ đó." Nàng tức giận quay người đi.
Hạ Châu cùng Tiểu Mai vội vàng đuổi theo nàng, một số thuộc hạ cũng nhanh chóng đi theo bảo vệ cho nàng.
Tử Tình Sơn
Trên tay cầm Tuyệt Tình Kiếm Lạc Tuyết Y cả người toát ra sự lạnh lẽo đến đáng sợ, Liễu Văn xuất hiện nhìn nàng cất giọng:
"Cuối cùng, tam môn chủ cũng đến rồi, chủ thượng đã chờ tam môn chủ lâu rồi."
"Hắc Ngọc điện không động chạm gì đến Tử Tình Sơn các ngươi vậy mà các ngươi lại dám động đến người của Hắc Ngọc điện ta. Các ngươi đúng là không biết chết là gì?" Nàng lớn tiếng cất giọng.
"Mục đích của chủ thượng chỉ là muốn tam môn chủ đây ra mặt. Quả nhiên là đúng như những gì chủ thượng đoán người đã rất nhanh xuất hiện."
Nàng hừ lạnh một tiếng:"Đừng tưởng ta không biết các ngươi chính là muốn bắt ta để uy hiếp sư phụ của ta. Ta nói cho các ngươi biết sẽ không bao giờ có chuyện đó xảy ra đâu bởi vì hôm nay ta sẽ san bằng nơi đây, giết sạch các ngươi" Nàng vô tình, tàn nhẫn từng lời nói đều hiện lên sự đáng sợ, lãnh khốc.
Lạc Tuyết Y cầm Tuyệt Tình Kiếm giơ lên lao đến Liêu Văn hắn ngay lập tức lùi lại, đột nhiên từ đâu xuất hiện một nam nhân mặc y phục màu đỏ cản lại kiếm của nàng, nam nhân ấy khẽ nhếch môi cười nhạt:
"Tam môn chủ! Người vội vàng quá rồi đó."
"Ngươi chính là Lăng Tử Phong?" Nàng trừng mắt hỏi hắn.
"Đúng vậy! Ta chính là Lăng Tử Phong."
"Tốt lắm! Hôm nay, ngay tại đây ta sẽ giết chết ngươi." Dứt lời, nàng nhanh như chớp lao đến Lăng Tử Phong.
Nàng cùng Lăng Tử Phong bắt đầu đánh nhau, tiếng kiếm va vào nhau vô cùng chói tai tất cả mọi người đều không dám xen vào chỉ có thể đứng quan sát tình hình.
Lạc Tuyết Y không ngờ Lăng Tử Phong lại có võ công cao cường đến như thế nàng e rằng cứ tiếp tục đánh như thế nàng sẽ thua mất. Thấy nàng vừa lộ ra một chút sơ hở liền dùng một chưởng chưởng thẳng vào người của nàng, nàng bị chưởng bay ra xa Tiểu Mai cùng Hạ Châu chạy đến đỡ lấy nàng:
"Tam môn chủ!"
Phụt! Nàng phun ra một ngụm máu tươi, ôm ngực đôi mày cau chặt lại, Hạ Châu cùng Tiểu Mai thấy nàng như thế thì lo lắng, hoảng hốt:"Tam môn chủ!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.