Thái Tử Thông Báo Một Ngàn Lần : Nữ Nhân Nguy Hiểm
Chương 298: Nàng đang ghen phải không? (28)
Diệp Phi Dạ
25/05/2017
Dạ Huyền nắm tay nàng nói: "Đừng làm loạn." Nhưng nàng khôn
gnghe, ngược lại còn ngồi dậy cởi áo quần mình sau đó còn lột đồ của Dạ
Huyền...
Lâm Hồi Âm vén chăn lên nhìn những mảnh vụn màu đỏ dưới đất, đầu Lâm Hồi Âm nháy mắt muốn nổ tung, tình tiết sau đó giống như lũ lụt ùa về vậy.
Nàng vuốt ve Dạ Huyền, hôn Dạ Huyền sau đó bị hắn xoay người đặt dưới thân. Sau đó nàng không nhớ hai người nói gì, chỉ là nhớ mình đã ngẩng đầu hôn hắn, hắn đẩy nàng ra nhưng nàng cũng không buông tha trợn mắt nhìn hắn, sau đó thì hắn cúi thấp đầu...
Nghĩ đến đây mặt Lâm Hồi Âm đỏ bừng, cơ thể khẽ run lên, trời ạ nàng không chỉ đơn giãn lên giường cùng hắn mà là "cưỡi" hắn.
Trong trí nhớ của mình thì nàng là người cởi quần áo hắn, sau đó chọn cách chọc phá hắn mới xảy ra một loạt hành động sau đó.
Lâm Hồi ÂM thấy rất loạn, nàng vội vàng quay đầu nhìn Dạ Huyền đang ngủ say khủng hoảng vô cùng.
Nàng sau khi say rượu, nàng nổi thú tính nên mới thừa dịp say rượu cướp sắc. Bao nhiêu sự to gan đều lôi ra.
Đúng vậy, là nàng mạnh bạo hắn. Mặc dù không nhớ rõ ràng cụ thể chuyện tối qua nhưng mà nhìn những miếng vải nhỏ bị xé nát kia nàng cũng biết, tối qua nàng rất hung tàn!
Lâm Hồi Âm nâng tay che kín mặt, nàng cảm thấy thật mất mặt, làm sao vì đói bụng mà làm càn, trở nên không xấu hổ như vậy?
Nàng và Dạ Huyền rõ ràng chỉ là bạn tốt, sao bây giờ lại ngủ chung một giường còn là nàng chủ động, lần này nên làm gì đây?
Lâm Hồi Âm rất loạn, thúc thủ vô sách, thậm chí cũng không dám tưởng tượng sau khi Dạ Huyền tỉnh lại sẽ nổi trận lôi đình như thế nào?
Hơn nữa quan trọng hơn là, nàng cũng không biết mình phải đối mặt với hắn như thế nào.
Lâm Hồi Âm cắn răng, rón rén đưa tay bỏ tay Dạ Huyền ra sau đó ngồi dậy, lại dời chân Dạ Huyền đang gác trên người mình đi, rất sợ một giây kế tiếp hắn sẽ mỏ mắt, cho đến khi nàng đi tới cửa, mở cửa bước ra ngoài rồi đóng cửa lại mới thở một hơi thật dài. Sau đó rũ mi mắt nhanh chóng chạy đến Bích Tuyền.
Lâm Hồi Âm ngâm mình trong nước ấm, đau nhức trên khắp cơ thể cũng thoải mái hơn rất nhiều. Thật may trời chưa hửng sáng, trong Bích Tuyền cũng không có ai, nàng mới dám kiểm tra thân thể mình một chút. Phát hiện da thịt mình chỗ nào cũng là dấu hôn hồng hôn.
Lâm Hồi Âm vén chăn lên nhìn những mảnh vụn màu đỏ dưới đất, đầu Lâm Hồi Âm nháy mắt muốn nổ tung, tình tiết sau đó giống như lũ lụt ùa về vậy.
Nàng vuốt ve Dạ Huyền, hôn Dạ Huyền sau đó bị hắn xoay người đặt dưới thân. Sau đó nàng không nhớ hai người nói gì, chỉ là nhớ mình đã ngẩng đầu hôn hắn, hắn đẩy nàng ra nhưng nàng cũng không buông tha trợn mắt nhìn hắn, sau đó thì hắn cúi thấp đầu...
Nghĩ đến đây mặt Lâm Hồi Âm đỏ bừng, cơ thể khẽ run lên, trời ạ nàng không chỉ đơn giãn lên giường cùng hắn mà là "cưỡi" hắn.
Trong trí nhớ của mình thì nàng là người cởi quần áo hắn, sau đó chọn cách chọc phá hắn mới xảy ra một loạt hành động sau đó.
Lâm Hồi ÂM thấy rất loạn, nàng vội vàng quay đầu nhìn Dạ Huyền đang ngủ say khủng hoảng vô cùng.
Nàng sau khi say rượu, nàng nổi thú tính nên mới thừa dịp say rượu cướp sắc. Bao nhiêu sự to gan đều lôi ra.
Đúng vậy, là nàng mạnh bạo hắn. Mặc dù không nhớ rõ ràng cụ thể chuyện tối qua nhưng mà nhìn những miếng vải nhỏ bị xé nát kia nàng cũng biết, tối qua nàng rất hung tàn!
Lâm Hồi Âm nâng tay che kín mặt, nàng cảm thấy thật mất mặt, làm sao vì đói bụng mà làm càn, trở nên không xấu hổ như vậy?
Nàng và Dạ Huyền rõ ràng chỉ là bạn tốt, sao bây giờ lại ngủ chung một giường còn là nàng chủ động, lần này nên làm gì đây?
Lâm Hồi Âm rất loạn, thúc thủ vô sách, thậm chí cũng không dám tưởng tượng sau khi Dạ Huyền tỉnh lại sẽ nổi trận lôi đình như thế nào?
Hơn nữa quan trọng hơn là, nàng cũng không biết mình phải đối mặt với hắn như thế nào.
Lâm Hồi Âm cắn răng, rón rén đưa tay bỏ tay Dạ Huyền ra sau đó ngồi dậy, lại dời chân Dạ Huyền đang gác trên người mình đi, rất sợ một giây kế tiếp hắn sẽ mỏ mắt, cho đến khi nàng đi tới cửa, mở cửa bước ra ngoài rồi đóng cửa lại mới thở một hơi thật dài. Sau đó rũ mi mắt nhanh chóng chạy đến Bích Tuyền.
Lâm Hồi Âm ngâm mình trong nước ấm, đau nhức trên khắp cơ thể cũng thoải mái hơn rất nhiều. Thật may trời chưa hửng sáng, trong Bích Tuyền cũng không có ai, nàng mới dám kiểm tra thân thể mình một chút. Phát hiện da thịt mình chỗ nào cũng là dấu hôn hồng hôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.