Thái Tử Thông Báo Một Ngàn Lần : Nữ Nhân Nguy Hiểm
Chương 326: Người đàn ông máu lạnh thâm tình (6)
Diệp Phi Dạ
01/06/2017
Nàng đặt lại chén canh vào khay của thị nữ bên cạnh sau đó
phất tay cho toàn bộ người hầu trong cung điện lui ra. Sau đó mới từ từ
đứng dậy. Ánh mắt thâm trầm nhìn hai tỳ nữ kia lên tiếng: "Cái ngươi làm chuyện ta phân phó xong rồi?"
"Đã xong, nô tỳ đã ném hoàng thái tử và Lâm Hồi Âm vào Tây Lương." Một thị nữ cung kính hồi báo, còn một người khác lại móc ra một con chim, đưa cho tiên phi: "Tiên phi nương nương, con chim này bay ra từ Tây Lương hẳn là vật hoàng thái tử dùng để cầu cứu, nô tỳ đã chặn lại."
TIên phi đứng dậy giơ ống tay áo khí thế cao ngạo lướt tới trước mặt hai người kia. Nàng đưa ngón tay ra có vẻ hơi chê vết máu trong mảnh vài kia, sau đó dùng lực vẫy vẫy mở ra, nàng hạ mi nhìn qua đọc mấy chữ viết trên đó: Ta ở Tây Lương, Triêu Ca.
Tiên phi nâng tay áo che miệng cười một tiếng, giống như tâm tình cực kỳ vui vẻ. Há mồm nói chuyện làm đám tỳ nữ đang ngây người cũng đồng loạt cười theo: "Còn muốn cầu cứu? Hắn cho rằng người ở Thần SƠn sẽ nhận được tin tức của hắn sao?"
Tiên Phi âm trầm cười lạnh một tiếng, sau đó đột nhiên vung tay về phía con chim nhỏ, biến nó thành một mảnh tro bụi. Sau đó khí thế nói tiếp: "Nghĩ cách thông báo cho yêu mà ở Tây Lương biết hoàng thái tử đang ở đó."
Nàng muốn Lâm Hồi Âm và Triêu Ca nhanh chóng rơi vào nguy hiểm tránh đêm dài lắm mộng.
**************
Dạ Huyền ngây ngô sợ run ngồi trong phòng học ở tinh điện, nhìn chỗ ngồi trống không của Lâm HỒi Âm cả người thẫn thờ hoảng hốt.
Lúc sáng chạy bộ nàng cũng không xuất hiện, đến buổi học sáng cũng không đến lớp. Buổi học chiều sắp kết thúc nàng cũng không xuất hiện.
Ba sư huynh lần lượt lên lớp cũng ghi nhớ tên nàng để xử lý tội cúp học.
Cúp học ở Thần sơn nhất định phải chịu trừng phạt. DÙ cho tính tình nàng có xảo quyệt ranh mãnh đến đâu thì cũng phải trả giá. Nàng hơi tinh nghịch, động một chút là gây ra thị phi nhưng chưa bao giờ cúp học.
Nhưng mà hôm nay đã gần một ngày hắn chưa gặp nàng.
Liễu Nhiễu cách đó không xa xem qua có vẻ như đang bình tĩnh đọc sách. Nhưng mà cây bút lông trên tay thỉnh thoảng lại tô tô vẽ vẽ lên giấy trắng, sau đó mi tâm nhíu chặt, sau đó buông lỏng, tâm tình thật sự không tốt như vẻ bề ngoài.
Tiếng nhạc tan lớp vang lên, Tâm sư huynh đang đi thu lại tiên pháp, sau khi thu xong đóng bài tập thì xoay người rời đi.
Sau đó cả phòng học lại trở nên náo nhiệt,
Rất nhiều đệ tử vội vàng chạy ra khỏi lớp đến thẳng phòng ăn.
Mà Liên Y lại chậm rãi lôi gương đồng ra cẩn thận trang điểm lại một chút mỡi từ từ dọn dẹp đồ đứng dậy.
Nàng đứng lên thì những đệ tử thường ngày hay nịnh hót nàng cũng rốt rít đứng dậy.
Trong lớp nhanh chóng trở lại yên tĩnh, Liễu Nhiễu như cũ nằm gục trên bàn.
"Đã xong, nô tỳ đã ném hoàng thái tử và Lâm Hồi Âm vào Tây Lương." Một thị nữ cung kính hồi báo, còn một người khác lại móc ra một con chim, đưa cho tiên phi: "Tiên phi nương nương, con chim này bay ra từ Tây Lương hẳn là vật hoàng thái tử dùng để cầu cứu, nô tỳ đã chặn lại."
TIên phi đứng dậy giơ ống tay áo khí thế cao ngạo lướt tới trước mặt hai người kia. Nàng đưa ngón tay ra có vẻ hơi chê vết máu trong mảnh vài kia, sau đó dùng lực vẫy vẫy mở ra, nàng hạ mi nhìn qua đọc mấy chữ viết trên đó: Ta ở Tây Lương, Triêu Ca.
Tiên phi nâng tay áo che miệng cười một tiếng, giống như tâm tình cực kỳ vui vẻ. Há mồm nói chuyện làm đám tỳ nữ đang ngây người cũng đồng loạt cười theo: "Còn muốn cầu cứu? Hắn cho rằng người ở Thần SƠn sẽ nhận được tin tức của hắn sao?"
Tiên Phi âm trầm cười lạnh một tiếng, sau đó đột nhiên vung tay về phía con chim nhỏ, biến nó thành một mảnh tro bụi. Sau đó khí thế nói tiếp: "Nghĩ cách thông báo cho yêu mà ở Tây Lương biết hoàng thái tử đang ở đó."
Nàng muốn Lâm Hồi Âm và Triêu Ca nhanh chóng rơi vào nguy hiểm tránh đêm dài lắm mộng.
**************
Dạ Huyền ngây ngô sợ run ngồi trong phòng học ở tinh điện, nhìn chỗ ngồi trống không của Lâm HỒi Âm cả người thẫn thờ hoảng hốt.
Lúc sáng chạy bộ nàng cũng không xuất hiện, đến buổi học sáng cũng không đến lớp. Buổi học chiều sắp kết thúc nàng cũng không xuất hiện.
Ba sư huynh lần lượt lên lớp cũng ghi nhớ tên nàng để xử lý tội cúp học.
Cúp học ở Thần sơn nhất định phải chịu trừng phạt. DÙ cho tính tình nàng có xảo quyệt ranh mãnh đến đâu thì cũng phải trả giá. Nàng hơi tinh nghịch, động một chút là gây ra thị phi nhưng chưa bao giờ cúp học.
Nhưng mà hôm nay đã gần một ngày hắn chưa gặp nàng.
Liễu Nhiễu cách đó không xa xem qua có vẻ như đang bình tĩnh đọc sách. Nhưng mà cây bút lông trên tay thỉnh thoảng lại tô tô vẽ vẽ lên giấy trắng, sau đó mi tâm nhíu chặt, sau đó buông lỏng, tâm tình thật sự không tốt như vẻ bề ngoài.
Tiếng nhạc tan lớp vang lên, Tâm sư huynh đang đi thu lại tiên pháp, sau khi thu xong đóng bài tập thì xoay người rời đi.
Sau đó cả phòng học lại trở nên náo nhiệt,
Rất nhiều đệ tử vội vàng chạy ra khỏi lớp đến thẳng phòng ăn.
Mà Liên Y lại chậm rãi lôi gương đồng ra cẩn thận trang điểm lại một chút mỡi từ từ dọn dẹp đồ đứng dậy.
Nàng đứng lên thì những đệ tử thường ngày hay nịnh hót nàng cũng rốt rít đứng dậy.
Trong lớp nhanh chóng trở lại yên tĩnh, Liễu Nhiễu như cũ nằm gục trên bàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.