Thái Tử Thông Báo Một Ngàn Lần : Nữ Nhân Nguy Hiểm
Chương 246: Ta có thể hôn ngươi không?[6]
Diệp Phi Dạ
17/05/2017
Sắc mặt Liên Y khó coi, xoay người, trực tiếp quăng hai cái tát lên mặt tì nữ kia.
Thị nữ kia không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy đột nhiên có người va vào mình, lải đảo đụng phải Liên Y, mặt bị đánh sưng đỏ, cả người quỳ trên mặt đất, hoảng sợ vạn phần cầu xin tha thứ:“Công chúa, tha mạng, công chúa, nô tỳ tội đáng chết vạn lần, nô tỳ không cố ý ......”
Liên Y ngang ngược như thế , làm sao nghe người ta giải thích, chỉ cảm thấy trang dung mình vất vả làm hai canh giờ hỏng trong phút trong, mà chỉ còn một canh giờ nữa là đến sinh thần của hoàng thái tử, sắc mặt nàng khó coi, không nói hai lời lại giơ tát, tức giận nói với đám thị nữ xung quanh:“Các ngươi đứng đờ ra đó làm gì? Mau chuẩn bị nước cho ta tắm."
Liên Y vẫn tức giận, nâng chân, đạp lên người thị nữ vừa va phải mình:“Hiện tại bản cung không có thời gian, chờ bản cung về rồi, ngươi xem bản cung như thế nào thu thập ngươi!”
Liên Y nói xong, một cái xoay người, liền đi tắm .
Lâm Hồi Âm còn chưa kịp hồi thần, cả người đã bị Dạ Huyền lôi ra khỏi đại điện.
Dạ Huyền không mang l Lâm Hồi Âm xuống núi, ngược lại là đứng ở ngoài điện cửa sổ, lẳng lặng nhìn Lâm Hồi Âm đang ẩn thân bên cạnh.
Chỉ lát sau, Liên Y đã từ trong dục phòng đi ra, tính tình rất không tốt:“nhanh lên, chia ra lau người cho bản cung, còn có ngươi, đừng thất thần, chuẩn bị cho bản cung son bột nước, để cho tóc không ướt, chuẩn bị thượng trang.”
Rõ ràng Liệ Y không bằng buổi chiều an nhàn, cả người có vẻ có thấp thỏm tức tối, thường to tiếng với thị nữ.
Đám thị nữ này càng bị to tiếng thì càng làm lỗi, ép buộc ước chừng một canh giờ, Liên Y mới miễn cưỡng làm tóc và trang điểm xong.
Mà lúc này, Tiên phi nương nương đã phái người lại đây, thúc giục Liên Y tới Vô Lượng điện.
Liên Y chẳng kịp soi gương, khoác áo choàng vội vàng vội vàng xông vào nội đường, sau đó Lâm Hồi Âm và Dạ Huyền lại nghe được tiếng của Liên Y:“Nhanh! Thời gian không còn nhiều ! Thắt lưng buộc chặt một chút! Tốt lắm tốt lắm, cứ như vậy, ngươi muốn kéo chết ta à?"
Sau đó là tiếng bạt tai vang dội!
“Thời gian không còn kịp, ngươi lấy quà tặng cho Thái tử ca ca ra đây, ngươi lấy cho ta áo choàng, nhanh, đi theo ta tới chỗ Tiên phi!”
Thị nữ kia không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy đột nhiên có người va vào mình, lải đảo đụng phải Liên Y, mặt bị đánh sưng đỏ, cả người quỳ trên mặt đất, hoảng sợ vạn phần cầu xin tha thứ:“Công chúa, tha mạng, công chúa, nô tỳ tội đáng chết vạn lần, nô tỳ không cố ý ......”
Liên Y ngang ngược như thế , làm sao nghe người ta giải thích, chỉ cảm thấy trang dung mình vất vả làm hai canh giờ hỏng trong phút trong, mà chỉ còn một canh giờ nữa là đến sinh thần của hoàng thái tử, sắc mặt nàng khó coi, không nói hai lời lại giơ tát, tức giận nói với đám thị nữ xung quanh:“Các ngươi đứng đờ ra đó làm gì? Mau chuẩn bị nước cho ta tắm."
Liên Y vẫn tức giận, nâng chân, đạp lên người thị nữ vừa va phải mình:“Hiện tại bản cung không có thời gian, chờ bản cung về rồi, ngươi xem bản cung như thế nào thu thập ngươi!”
Liên Y nói xong, một cái xoay người, liền đi tắm .
Lâm Hồi Âm còn chưa kịp hồi thần, cả người đã bị Dạ Huyền lôi ra khỏi đại điện.
Dạ Huyền không mang l Lâm Hồi Âm xuống núi, ngược lại là đứng ở ngoài điện cửa sổ, lẳng lặng nhìn Lâm Hồi Âm đang ẩn thân bên cạnh.
Chỉ lát sau, Liên Y đã từ trong dục phòng đi ra, tính tình rất không tốt:“nhanh lên, chia ra lau người cho bản cung, còn có ngươi, đừng thất thần, chuẩn bị cho bản cung son bột nước, để cho tóc không ướt, chuẩn bị thượng trang.”
Rõ ràng Liệ Y không bằng buổi chiều an nhàn, cả người có vẻ có thấp thỏm tức tối, thường to tiếng với thị nữ.
Đám thị nữ này càng bị to tiếng thì càng làm lỗi, ép buộc ước chừng một canh giờ, Liên Y mới miễn cưỡng làm tóc và trang điểm xong.
Mà lúc này, Tiên phi nương nương đã phái người lại đây, thúc giục Liên Y tới Vô Lượng điện.
Liên Y chẳng kịp soi gương, khoác áo choàng vội vàng vội vàng xông vào nội đường, sau đó Lâm Hồi Âm và Dạ Huyền lại nghe được tiếng của Liên Y:“Nhanh! Thời gian không còn nhiều ! Thắt lưng buộc chặt một chút! Tốt lắm tốt lắm, cứ như vậy, ngươi muốn kéo chết ta à?"
Sau đó là tiếng bạt tai vang dội!
“Thời gian không còn kịp, ngươi lấy quà tặng cho Thái tử ca ca ra đây, ngươi lấy cho ta áo choàng, nhanh, đi theo ta tới chỗ Tiên phi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.