Thâm Độ Chí Tình

Chương 49: Nấu cơm

Y Đình Mạt Đồng

23/01/2018

Bởi vì chuyện mỹ phẩm có vấn đề mà đã hai đêm Cố Diễm không về nhà, phía truyền thông tuy có đưa tin về việc này nhưng đều mang thái độ khách quan, không đưa ra ngôn luận có tính chất bất lợi đối với Cố thị, chuyện này cũng không dễ dàng gì.

Cố Diễm cũng đã nhìn thấy bức ảnh Trang Duy post lên weibo, đối với sự ủng hộ của Trang Duy, anh cảm thấy chỉ cảm ơn cậu thôi thì vẫn chưa đủ để biểu đạt tâm trạng của mình, từ khi xảy ra chuyện đến giờ, chỉ có mỗi mình Trang Duy là người tỏ thái độ ủng hộ Cố thị, tuy rằng không công khai viết ra nhưng đối với Cố Diễm, như vậy là đủ rồi. Dù sao trong trường hợp này, nếu như Trang Duy công khai post bài ủng hộ Cố thị, lỡ như bị người có ác ý xuyên tạc ngược lại sẽ càng bất lợi đối với Cố thị hơn.

Hơn 10h tối, Cố Diễm vẫn ở lại công ty, chờ đợi kết quả điều tra sau cùng.

Tiếng chuông điện thoại di động reo lên, trên màn hình hiển thị tên của Trang Duy làm Cố Diễm vừa bất ngờ vừa vui vẻ. Từ lúc anh quay lại công ty để tăng ca vẫn chưa điện thoại cho Trang Duy, nhiều nhất cũng chỉ là gửi tin nhắn, lúc này không có cách nào gặp mặt nhau được, nhưng đối với những người đang tha thiết yêu nhau mà nói thì chả thấm vào đâu.

“Chào buổi tối” Cố Diễm nhận cuộc gọi.

“Có làm phiền anh không?” Trang Duy nhẹ giọng hỏi lại.

“Không có, em đang ở đâu?” Cố Diễm hỏi Trang Duy, anh nghe đầu dây bên kia có lẽ cậu đang ở bên ngoài.

Trang Duy khẽ cười “Em đang đứng dưới lầu công ty anh, anh có thể xuống đây một chuyến không?”

Không phải tất cả nhân viên của Cố thị đều tăng ca, trong thời gian này, trừ khi có người gọi thức ăn ngoài, còn không thì bảo vệ đều không cho phép người ngoài đi vào.

Cố Diễm thoáng sững sờ, lập tức trả lời lại “Anh sẽ xuống ngay” Nói xong, ngay cả áo khoác cũng không xỏ vào liền bước nhanh xuống lầu.

Ngoài cửa lớn, Trang Duy xách theo hai cái túi đứng đó, ánh đèn đường hắt lên gương mặt, tuy mờ ảo nhưng vẫn có thể thấy đường nét tuấn tú của cậu.

Cố Diễm ra tới cửa lớn, bước vội đến chỗ Trang Duy “Đã trễ vậy rồi sao em còn đến đây?”

“Đưa thức ăn khuya cho anh” Trang Duy giơ hai cái túi trên tay lên, cười với Cố Diễm “Sẵn đó đến thăm anh một lát, anh phải chú ý sức khỏe, đừng gắng gượng quá”

Cố Diễm không nói lời nào, trực tiếp ôm chầm lấy Trang Duy. Đêm tối lạnh giá, hơi thở của hai người đều phả ra khói trắng, nhưng cảnh tượng hai người ôm nhau lại khiến người ta cảm thấy rất ấm áp.

Một lát sau Cố Diễm mới buông Trang Duy ra “Theo anh lên lầu đi”

“Không cần đâu, khi nào anh giải quyết công việc xong, chúng ta còn rất nhiều thời gian ở bên nhau” Trang Duy đem hai cái túi đưa cho Cố Diễm “Lúc này vẫn chưa trễ lắm, em phải tranh thủ về trước, có gì anh cứ điện thoại cho em”

Cố Diễm cầm hai túi thức ăn, cũng nắm lấy tay của Trang Duy rất lâu vẫn chưa buông ra.

Trang Duy cười với anh “Em chờ tin tốt của anh”

“Được” Cố Diễm mân mê tay của Trang Duy một hồi lâu, sau đó tự mình đưa Trang Duy lên xe, nhìn cậu lái xe đi về rồi anh mới quay lên lầu.

Anh vừa bước ra khỏi thang máy thì gặp Ứng Tín Viễn đang đi pha cà phê.

Ứng Tín Viễn nhìn cái túi trên tay Cố Diễm, mỉm cười hỏi “Là Trang tiên sinh đưa tới?”

“Ừ” Cố Diễm trả lời, anh nhìn Ứng Tín Viễn một chút mới hỏi tiếp “Cậu và Quý Sâm vẫn chưa xác định sao?”

Hai ngày nay Quý Sâm đều đưa đưa bữa sáng và bữa tối cho Ứng Tín Viễn, tất cả đều là tự Quý Sâm xuống bếp nấu nướng. Đối với Ứng Tín Viễn đang trong tình trạng tăng ca mà nói, không thể nghi ngờ đây chính là sự ủng hộ tốt nhất. Mặc dù Cố Diễm không can thiệp vào chuyện này nhưng ít nhiều cũng biết được chút manh mối, lại nghĩ tới trước đây Trang Duy từng kể với anh chuyện dấu hôn nên anh cũng đã hiểu được chuyện của hai người kia.

Ứng Tín Viễn cười cười “Tôi định khi nào xử lý xong chuyện này sẽ chính thức nói với cậu ấy”

“Ừ, cậu có tính toán là tốt rồi” Cố Diễm cũng không hỏi nhiều, cầm hai cái túi về phòng làm việc, anh tin Ứng Tín Viễn hoàn toàn không phải là kiểu người quen thói trăng hoa.

Sáng hôm sau, tất cả kết quả điều tra đều được tập trung lại, cuối cùng Cố thị đem toàn bộ mọi chuyện công khai rõ ràng.

Vì để đảm bảo chất lượng cho mỹ phẩm dưỡng da cho nên chỉ xây duy nhất một nhà máy không có chi nhánh nào khác, cũng không đưa đi nơi khác đóng gói. Tuy rằng một nhà máy có phần hạn chế sản xuất nhưng đối với Cố thị, chất quan trọng hơn lượng, chỉ cần cân bằng cung – cầu là được. Cũng chính vì chỉ có một nhà máy cho nên tất cả các sản phẩm gửi ra các quốc gia và các khu vực khác đều được sản xuất từ nơi này, lượng công việc rất khổng lồ.

Mà chuyện lần này là do sơ xuất trong công việc, tinh chất của sản phẩm dưỡng da gửi sang Pháp và sữa dưỡng ẩm lưu hành trong nước bị lấy nhầm, vận chuyển sữa dưỡng ẩm sang Pháp còn tinh chất thì đưa vào thị trường trong nước. Hàng được vận chuyển đến Pháp trước cho nên mới phát hiện ra vấn đề trước, ngay sau đó phía Cố thị liền bắt đầu thương nghị trả hàng về nhà máy sản xuất để gửi hàng lại một lần nữa. Kết quả là bị người có lòng xấu lấy ra thêu dệt, đem chuyện này gộp chung vào đề tài chất lượng mỹ phẩm có vấn đề đang trong lúc dầu sôi lửa bỏng.

Để chứng minh tính chân thực trong cuộc điều tra lần này, Cố thị đều tìm cơ quan chuyên môn đến hỗ trợ trong toàn bộ quá trình cũng như ghi hình lại tất cả, trong đó bao gồm cả mở hộp tại chỗ, con dấu trên chai đều là tiếng Pháp, mà con dấu của hàng trong nước lại là tiếng Trung. Hơn nữa còn lấy năm chai trong đó ra kiểm tra chất lượng, chứng thực sản phẩm không có bất cứ vấn đề gì. Phía hậu cần và hải quan cũng đã đưa ra lời giải thích rõ ràng, sự minh bạch trong cuộc điều tra làm cho kết quả càng có tính thuyết phục hơn.

Trang chủ của Cố thị chờ có giấy tờ chính thức mới đưa ra báo cáo điều tra cho chuyện này, triệt để làm sáng tỏ vụ việc, đồng thời cũng đưa ra các chứng từ và video chứng minh cho các ngành hàng khác.

Đến lúc này đây, sự việc mỹ phẩm dưỡng da của Cố thị bởi vì không đảm bảo chất lượng bị trả về hoàn toàn được đưa ra ánh sáng, người của Cố thị cũng thở ra một hơi. Sau đó các hãng truyền thông cũng lần lượt đăng tin, minh oan cho Cố thị.

Sau khi chuyện này kết thúc thì mới có một số nghệ nhân khác ra mặt ủng hộ Cố thị, nhưng hành động này đối với Cố thị lúc này đã không còn quan trọng nữa.

“Mọi người vất vả rồi” Cố Diễm nói với những người đang ngồi trong phòng họp “Câu trả lời lần này rất đúng lúc, cũng rất thỏa đáng, tránh được tổn thất lớn nhất không thể không nhắc đến công sức của tất cả mọi người. Hiện tại mọi người có thể ra về nghỉ ngơi, sáng mai quay lại làm việc. Tan họp”

Sau khi nói câu vất vả với nhau, ai cũng mang theo nét mặt uể oải bước ra khỏi phòng họp – Có được kết quả hôm nay, bọn họ vất vả cũng coi như đáng giá.

Đợi tất cả mọi người gần đi ra hết, người phụ trách bộ phận giao tiếp xã hội đi đến bên cạnh Cố Diễm nhỏ giọng nói “Tổng giám đốc Cố, đã tìm ra được người thuê thủy quân rêu rao tin tức, là Văn thị ra tay”



Kiểu thủy quân như thế này đều là nhận tiền làm việc, không phải ai cũng có “đạo đức nghề nghiệp”.

Cố Diễm gật đầu “Cậu cũng vất vả rồi, về nghỉ sớm đi”

“Vâng, vậy tôi xin phép về trước” Người phụ trách không nói nhiều, sau khi hỏi han Ứng Tín Viễn vài ba câu thì cũng đi ra ngoài.

Mấy ngày nay, chủ đề thảo luận về mỹ phẩm dưỡng da của Cố thị đúng là đã giảm bớt một phần sự chú ý của mọi người đối với vấn đề của Văn thị. Văn thị dùng chiêu này xem như đạt được mục đích dời đi sự chú ý của công chúng cũng như để cho bọn họ có thể nghỉ xả hơi, tuy nhiên bởi vì không có bằng chứng xác thực mà Cố thị lại có phản ứng rất nhanh cho nên thật sự Văn thị cũng không thể thả lỏng được bao lâu. Chuyện sau này phải làm thế nào, Cố Diễm vẫn chưa suy tính, nhưng đối với hành vi vu oan giá họa, trước giờ Cố Diễm không phải là người có thể chấp nhận bị người khác hãm hại như vậy được.

Vỗ vỗ lên vai Ứng Tín Viễn, Cố Diễm nói “Mấy hôm nay cậu cũng không ngủ được bao nhiêu, đi về nghỉ ngơi cho tốt, tôi cho cậu thêm một ngày nghỉ”

“Cám ơn tổng giám đốc Cố” Ứng Tín Viễn trả lời.

“Đi thôi” Cố Diễm đứng lên, đi ra khỏi phòng họp.

Sau khi Cố Diễm về đến Vọng Tinh Uyển cũng không đến nhà Trang Duy mà trực tiếp đi về nhà mình. Một mặt anh không biết hôm nay Trang Duy có bận công việc hay không để tránh làm phiền cậu, mặt khác anh cũng không muốn đến gặp Trang Duy với bộ dạng mệt mỏi như thế này làm cậu phải lo lắng.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Cố Diễm gửi cho Trang Duy một tin nhắn, ý nói anh đã về nhà rồi, mọi chuyện đã được giải quyết xong xuôi. Xong rồi Cố Diễm mới lên giường ngủ bù, chỉ khi nào mất ngủ mới phát hiện có thể ngủ thẳng giấc là chuyện đáng mừng ra sao.

Đến khi Cố Diễm thức dậy thì trời đã tối, sau khi hoàn toàn tỉnh táo, dường như Cố Diễm loáng thoáng nghe âm thanh của TV từ phòng khách vọng vào, hình như còn có tiếng nồi chảo leng keng nhưng không rõ ràng lắm.

Đứng dậy mở cửa phòng thì thấy TV ngoài phòng khách đang bật nhưng âm thanh không lớn lắm, mùi cơm thơm lừng từ nhà bếp bay ra, Cố Diễm không cần nghĩ cũng biết là Trang Duy đã đến rồi – Nhưng Trang Duy học nấu cơm từ khi nào?

Cố Diễm đi vào nhà bếp thì thấy Trang Duy đang cầm xẻng đảo qua đảo lại món cà chua xào trứng trong chảo.

Thấy anh bước vào, Trang Duy cười hỏi “Anh dậy rồi?”

“Ừ” Cố Diễm ôm cậu từ đằng sau “Em đến đây lúc nào?”

“Một tiếng trước” Trang Duy trả lời, đôi mắt vẫn không rời cái chảo, hình như sợ rằng thức ăn sẽ bị khét.

Cố Diễm nhìn món trong chảo, mặc dù nhìn thì không đẹp lắm nhưng nghe mùi thì có vẻ không tệ “Em học nấu cơm lúc nào thế?”

Trang Duy thấy thức ăn trong chảo đã chín, tắt lửa rồi mới trả lời anh “Mới học thôi, tìm trên mạng thấy món này có vẻ dễ nấu nhất”

Cố Diễm khẽ cười “Sao em lại nghĩ đến làm món này?”

Trang Duy quay đầu lại nhìn anh, mỉm cười “Hai ngày nay anh vất vả lắm rồi, em muốn nấu món gì đó nóng hổi cho anh nếm thử. Nhưng dù sao đây cũng là lần đầu em vào bếp, nếu mùi vị không tốt anh cũng đừng miễn cưỡng”

“Cám ơn em” Cố Diễm khẽ hôn lên vành tai của Trang Duy, anh biết đây là sự quan tâm của cậu dành cho anh.

Trang Duy vỗ nhẹ lên tay anh “Anh đi rửa mặt trước đi, em dọn cơm”

“Ừ” Cố Diễm trả lời xong thì đi ra ngoài trước.

Trang Duy chọn đến nhà Cố Diễm nấu cơm là bởi vì dụng cụ làm bếp ở nhà Cố Diễm rất đầy đủ, mặc dù anh chưa từng xài tới bao giờ…

Thực đơn và lượng nước để nấu cơm đều là Trang Duy hỏi Quý Sâm rồi mới bắt tay vào làm. Quý Sâm dặn sau khi vo gạo cho sạch thì đổ một lượng nước vào như cậu ta dặn là được, nhớ phải bật nút trên nồi cơm. Tới món rau xào thì dùng lửa nhỏ một chút cho an toàn, dù sao thì Trang Duy trong một thời gian ngắn cũng không học kịp xào rau với lửa lớn, chỉ cần chú ý lúc xắt rau đừng cắt vào tay là được.

Trang Duy vừa cầm iPad để có thể đọc cách làm bất cứ lúc nào vừa nấu thức ăn theo như cách Quý Sâm hướng dẫn, bề ngoài món ăn coi như tạm chấp nhận được.

Đến khi Trang Duy bày thức ăn ra bàn thì Cố Diễm cũng đã rửa mặt xong đi vào phòng ăn, hai người ngồi cạnh bên nhau bắt đầu ăn cơm tối.

Xem ra Cố Diễm rất đói, tốc độ ăn nhanh hơn bình thường một chút nhưng vẫn không quên gắp rau cho Trang Duy.

Mặc dù những món ăn này Trang Duy làm không thể so sánh đầu bếp của nhà họ Cố nhưng đối với Cố Diễm mà nói thì như vậy là đủ rồi. Anh cũng không muốn Trang Duy phải biết nấu cơm, dù sao việc này thỉnh thoảng nấu một lần cho vui, sau này vẫn cứ giao cho đầu bếp nấu là được, để tránh cho Trang Duy không cẩn thận bị bỏng, người đau lòng lại là anh.

Trang Duy đã đọc các tin tức và bình luận trên internet, có thể giải quyết chuyện này trước năm mới, mọi người cũng có thể an tâm đón tết được rồi.

Hai người tán gẫu chuyện này một lúc, Trang Duy nói thấy không ít nghệ nhân đã bày tỏ lập trường nhưng thái độ của Cố Diễm ngược lại không quá để ý. Cố Diễm không nói chuyện Văn thị mua thủy quân với cậu, anh không muốn làm Trang Duy phiền lòng, suy cho cùng thì chuyện này cũng là nhắm vào anh, anh vẫn muốn tự mình giải quyết.

Đêm đó, Trang Duy ngủ lại nhà Cố Diễm, Cố Diễm ôm cậu, ngủ một giấc cực kỳ ngon lành.

Sáng sớm hôm sau, ăn sáng xong Trang Duy phải đến YC một lát, Cố Diễm cũng muốn đến Cố thị, thuận đường chở cậu đi.

Gần đến tết âm lịch, trước rằm tháng giêng các nghệ nhân không cần phải đến YC, cho nên trước cuối năm đến công ty một chuyến là để báo cáo lịch trình trong các ngày tết để công ty sắp xếp. Về phía Cố thị, Cố Diễm cho Ứng Tín Viễn nghỉ thêm một ngày nhưng chính anh lại không thể nghỉ ngơi cho nên vẫn phải đúng giờ đi làm.

Xe chạy đến cổng sau của YC, Cố Diễm nói với Trang Duy “Trưa nay em đến Cố thị ăn trưa, buổi chiều anh kêu tài xế đưa em về”

“Được” Cậu sẽ không từ chối đi ăn trưa cùng với Cố Diễm, tháo dây an toàn, Trang Duy mở cửa xe bước xuống, đi vòng qua bên cửa sổ ghế lái.

Cố Diễm hạ cửa sổ xuống “Em vào trong đi”



“Ừm, anh lái xe chậm thôi” Lúc này đang là giờ cao điểm, đường đi không thông thuận, cần phải chú ý giữ khoảng cách của xe.

“Anh biết rồi” Cố Diễm hôn nhẹ Trang Duy một cái “Trưa nay gặp lại”

“Trưa nay gặp lại” Trang Duy cũng không thấy ngại ngùng, cười cười chờ anh đi trước. Cố Diễm cũng không ở lại lâu, lập tức chạy xe ra khỏi YC.

Thấy xe chạy đi xa rồi Trang Duy mới đi vào YC, nhưng vừa đi được vài bước thì thấy Tả Uẩn đang đứng cách đó không xa nhìn cậu.

Trang Duy cảm thấy Tả Uẩn chắc là đã thấy cảnh Cố Diễm hôn môi cậu, nhưng cậu cũng không cho là không ổn, dù sao cậu và Cố Diễm cũng không có gì không thể để người ta nhìn thấy.

“Anh Uẩn” Trang Duy chào trước.

Ngược lại Tả Uẩn không hỏi nhiều, chỉ nói “Đi phòng nghỉ ngồi một lát chứ?”

“Cũng được” Trang Duy đáp, cho dù Tả Uẩn có phải là muốn nói đến chuyện này hay không, nếu đã gặp mặt thì cùng đi uống chút gì đó cũng là chuyện nên làm.

YC sẽ không can thiệp vào lịch trình cá nhân của nghệ nhân trong ngày tết, nhưng trong thời gian này muốn tham gia hoạt động hoặc công việc gì thì phải đăng ký tỉ mỉ rõ ràng. Nếu lịch trình cá nhân đi ra nước ngoài thì phải báo lại là đi đâu, còn tìm người trong nước thì tương đối dễ dàng hơn cho nên sẽ không cần phải đặc biệt đăng ký.

Trang Duy cũng không có lịch trình trong ngày tết, quảng cáo của cậu đều là sau tết, cho nên cậu có thể trải qua một kỳ nghỉ vô cùng nhàn nhã.

Đăng ký xong xuôi, hai người đi tới phòng nghỉ. Bởi vì thời gian nghỉ tương đối dài cho nên công ty muốn giải quyết tất cả mọi chuyện cho kịp kỳ nghỉ, vì thế nhân viên càng bận rộn hơn so với ngày thường, mỗi người đều vội vội vàng vàng.

Cầm hai tách cà phê mới nấu, hai người ngồi trên sopha, Trang Duy mở lời trước “Lúc trước Trang Duy có gọi điện cho em, nói là đã qua được vòng casting rồi”

“Ừ” Tả Uẩn gật đầu “Cậu ấy rất có thiên phú, phát huy cũng rất tốt, có lý giải về nhân vật rất chính xác. Biên kịch của bọn anh đang sửa kịch bản, muốn thêm đất diễn cho cậu ấy” Biểu hiện của Lâm Tân cũng làm Tả Uẩn rất bất ngờ, đây là một chuyện tốt, chứng tỏ Tả Uẩn rất có mắt nhìn người.

“Cũng là nhờ anh cho cậu ấy một cơ hội” Việc này tất nhiên Tả Uẩn có công lớn nhất “Các vai diễn khác đã chọn xong chưa?”

“Ừ, đã chọn xong rồi. Chờ năm sau hoàn thành trang phục thì cũng gần như có thể khai máy rồi” Quay phim điện ảnh không thể gấp gáp, có một vài trình tự không thể bỏ qua được.

“Hy vọng tất cả đều thuận lợi” Trang Duy cười chạm cốc với Tả Uẩn.

Tả Uẩn gật đầu cười, mấy giây sau mới hỏi lại “Hôm nay là tổng giám đốc Cố đưa cậu đến đây?”

“Ừ” Tả Uẩn hỏi như vậy tức là đã thấy được, cậu cũng không định phủ nhận.

“Cậu và tổng giám đốc Cố…” Tả Uẩn nhìn Trang Duy, chờ cậu đưa ra đáp án.

Trang Duy cười cười “Bọn em đang quen nhau”

“Từ khi nào?” Tả Uẩn nhớ tới buổi tiệc tất niên ở YC, anh nghe nói Trang Duy cùng với Cố Diễm đi về trước, anh cũng từng hỏi Trang Duy chuyện này nhưng lúc đó hai người này vẫn chưa có gì.

“Từ tết dương lịch” Trang Duy trả lời “Cũng chưa được bao lâu”

Tả Uẩn do dự một chút mới nói “Gia đình nhà họ Cố như vậy, cậu ở bên cạnh Cố Diễm có thể không có được danh phận gì hết. Hơn nữa vẫn chưa biết gia đình anh ta có thái độ với cậu như thế nào, con đường này không dễ đi, cậu phải suy nghĩ thật kỹ”

“Ừm” Trang Duy biết Tả Uẩn đang quan tâm lo lắng cho cậu “Em biết, bây giờ em vẫn chưa gặp mặt ba mẹ anh ấy, nhưng đã gặp hai người em trai của anh ấy rồi, cũng không phải là người khó ở chung. Thật ra em ở bên cạnh Cố Diễm cũng không bắt buộc anh ấy phải cho em một danh phận, dù sao ở trong nước, đồng tính luyến ái vẫn là một chủ đề rất nhạy cảm. Em chỉ là thích anh ấy, hợp ý với anh ấy mà thôi. Những chuyện khác cứ để thuận theo tự nhiên đi”

Cậu biết Cố Diễm thật lòng với cậu, cho nên có một số việc cậu cũng sẽ không cưỡng cầu. Hai người ở bên nhau, trong lòng đều có nhau mới là quan trọng nhất. Chỉ bằng một tờ giấy kết hôn mà không có tình yêu, hôn nhân cũng chỉ là trên danh nghĩa mà thôi.

Tả Uẩn thở dài “Trong lòng cậu hiểu được là tốt rồi, anh mong là con đường này cậu đi không quá khó khăn” Bởi vì nguyên nhân nằm ở nhà họ Cố, thật ra Tả Uẩn cũng không quá mong chờ vào phần tình yêu này, nhưng Trang Duy thích Cố Diễm như vậy, Tả Uẩn cũng không tiện nói nhiều, dù sao chuyện thích ai, yêu ai, đâu phải do mình quyết định.

Uống xong cà phê, Tả Uẩn còn có việc, mà Trang Duy cũng định đến Cố thị nên hai người cùng đi ra về. Trùng hợp lại thuận đường, Tả Uẩn liền đưa Trang Duy đến Cố thị trước.

Lúc đang chờ đèn đỏ, Trang Duy lơ đãng quay đầu thì nhìn thấy Quý Sâm đang đi với Ứng Tín Viễn. Mà càng làm cậu bất ngờ hơn chính là hai người đang nắm tay nhau, Quý Sâm cười rất vui vẻ, không biết đang nói gì, nét mặt Ứng Tín Viễn tuy không có biểu hiện rõ ràng nhưng cũng có thể nhận ra tâm trạng của anh ta rất tốt.

Hai người rất nhanh đã bước vào trong cửa hàng, đèn đỏ cũng chuyển sang đèn xanh, Tả Uẩn cho xe chạy, hỏi “Sao vậy?”

“Không có gì… Hình như em thấy Quý Sâm” Trang Duy trả lời, Quý Sâm trước nay đâu có nhắc tới Ứng Tín Viễn, cho nên cậu mới nghi ngờ có phải là mình hoa mắt hay không, nhưng thực tế thì cậu rất chắc chắn mình không hề nhìn lầm – Quý Sâm và Ứng Tín Viễn thật sự đang quen nhau.

Điều này khiến cậu không khỏi nhớ lại hôm trước cậu kể với Cố Diễm chuyện nhìn thấy dấu hôn trên người Quý Sâm, Cố Diễm còn nói sao không nghĩ là bạn trai, bây giờ xem ra Cố Diễm thật sự nói đúng rồi. Cũng không biết Cố Diễm có biết chuyện này hay không, nhưng nghĩ lại, nếu anh biết thì cũng đã nói với cậu rồi, xem ra hai người này che giấu giỏi thật.

Nghĩ đến đây, Trang Duy lấy điện thoại di động ra gửi cho Quý Sâm một tin nhắn – Tôi vừa nhìn thấy cậu, có hơi bất ngờ đấy.

Quý Sâm cũng gửi lại rất nhanh – Ầy, khi về tôi nói với cậu sau, không phải cố ý gạt cậu đâu.

Trang Duy: Tôi biết, chúc mừng cậu.

Quen biết với Quý Sâm lâu như vậy, Trang Duy vẫn tương đối hiểu cậu ta cho nên cũng không trách Quý Sâm sao lại không nói cho cậu hay. Mà cậu cảm thấy Ứng Tín Viễn cũng rất được, tính cách chín chắn, năng lực làm việc tốt, Quý Sâm ở bên cạnh Ứng Tín Viễn nhất định sẽ hạnh phúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thâm Độ Chí Tình

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook