Chương 8
Lý Yếm Ly
10/07/2024
Sẩm tối, yến hội ngoài trời, rất nhiều đầu bếp đang nướng thịt, trên bàn đặt rất nhiều rượu, ta quét qua toàn trường, chuẩn bị tìm một vị trí không bắt mắt ngồi xuống chuyên tâm ăn thịt.
Lúc ta chuẩn bị dẫn Mộ ma ma tới vị trí ta đã xem xét kỹ, cổ tay của ta bị người kéo lấy.
Ta hiện tại mặt đối mặt với hắn, vóc dáng của hắn không khác biệt với ta lắm. Ta nói cảm ơn phần thưởng hắn tặng ta. Hắn liền nhìn ta không nói lời nào, ta lại hỏi hắn có chuyện gì. Sau đó hắn nhìn người bên cạnh một cái, nam tử bên cạnh kia liền nói với ta:
"Đại nhân nhà ta muốn hỏi ngươi, chủy thủ vừa rồi ngươi có thích không?"
Ta nói ta rất thích, nào có đạo lý thu quà của người ta sau đó lại nói không thích chứ.
Ta nhìn thấy đôi mắt đen lấp lánh của hắn sáng lên. Đang lúc ta còn chưa kịp phản ứng lại, hắn đột nhiên nắm tay ta, cùng ta mười ngón đan xen, kéo ta chạy ra ngoài.
____________
Thật sự rất kỳ lạ, ta và Hoàn Hoàn đã mười năm không gặp rồi, nhưng lúc cùng nàng mười ngón đan xen, ta liền biết nàng chính là Hoàn Hoàn.
Nàng kéo ta tới một chỗ tương đối yên tĩnh, nhưng vẫn có thể nhìn thấy yến hội.
Vừa rồi trên trường săn, dáng người kiên cường, khí chất xuất chúng, tư thế oai hùng hiên ngang lại chính là Hoàn Hoàn.
Ta kinh hỉ gọi nàng: "Hoàn Hoàn?"
Nàng gỡ khăn che mặt xuống nhìn ta cười, ta nhìn khuôn mặt giống ta như đúc của nàng đang cười cười liền khóc rồi. Ta thấy Hoàn Hoàn khóc, liền dọa ta một trận. Khí tràng này của Hoàn Hoàn, thoạt nhìn thật sự không giống người biết khóc.
Ta đem nàng ôm vào ngực, gắt gao ôm lấy nàng, thuận khí cho nàng, việc này ta thật sự vô cùng thuần thục.
Sau khi khóc xong, mắt nàng hồng hồng nôn nóng nhìn ta, bộ dáng muốn nói lại không thể nói được, ta bảo nàng đừng sốt ruột, sau đó nàng liền kéo ta trở về yến hội.
Nàng tìm được tên nam tử vừa rồi đứng cạnh nàng, chỉ chỉ cổ họng của mình cho hắn, sau đó nam tử kia liền nói với ta: "Hồi Thẩm Đường Châu tiểu thư, đại nhân bây giờ không nói được."
Ta hỏi hắn: "Hoàn Hoàn làm sao vậy?"
Hắn nói: "Chính là bị bệnh rồi, sẽ tốt thôi."
Sau đó ta hỏi nàng sao lại bệnh, bệnh có đau không, tiếp đó Hoàn Hoàn vừa mới trấn tĩnh mắt lại đỏ rồi.
Được rồi, ta câm miệng.
Nàng cười lắc lắc đầu, sau đó còn sờ sờ bụng ta.
Ta nói: "Muội muốn hỏi ta đói chưa đúng không?”
Nàng gật đầu, ta nói ta đói rồi. Sau đó ta lại lần nữa nhìn quét toàn trường, chuẩn bị lại lần nữa tìm một vị trí, phát hiện chỉ còn chỗ bên cạnh Châu Thuấn.
Ninh công công cũng nhìn thấy ta, vẫy tay bảo chúng ta đi qua đó, ta kéo Hoàn Hoàn đi qua, tới rồi Hoàn Hoàn hành lễ với Châu Thuấn, ta cũng cùng hành lễ, Châu Thuấn nhìn ta nói: "Thật hiếm thấy, ngồi xuống đi!"
Sau đó ta kéo Hoàn Hoàn ngồi xuống phía dưới Châu Thuấn.
Hoàn Hoàn cắt thịt dê cho ta, Châu Thuấn nói ta không thích ăn thịt dê, làm cho Hoàn Hoàn rất xấu hổ.
Ta bảo hắn im miệng, hắn phớt lờ ta, hắn lại nói với Hoàn Hoàn ta thích ăn thịt.
Sau đó hắn đem đùi thỏ ta thích ăn đặt trước mặt hắn đưa cho ta, ta cũng không cảm kích. Quả nhiên, không có thái hậu áp chế, ta đối với Châu Thuấn cực kỳ càn rỡ.
Lúc ta chuẩn bị dẫn Mộ ma ma tới vị trí ta đã xem xét kỹ, cổ tay của ta bị người kéo lấy.
Ta hiện tại mặt đối mặt với hắn, vóc dáng của hắn không khác biệt với ta lắm. Ta nói cảm ơn phần thưởng hắn tặng ta. Hắn liền nhìn ta không nói lời nào, ta lại hỏi hắn có chuyện gì. Sau đó hắn nhìn người bên cạnh một cái, nam tử bên cạnh kia liền nói với ta:
"Đại nhân nhà ta muốn hỏi ngươi, chủy thủ vừa rồi ngươi có thích không?"
Ta nói ta rất thích, nào có đạo lý thu quà của người ta sau đó lại nói không thích chứ.
Ta nhìn thấy đôi mắt đen lấp lánh của hắn sáng lên. Đang lúc ta còn chưa kịp phản ứng lại, hắn đột nhiên nắm tay ta, cùng ta mười ngón đan xen, kéo ta chạy ra ngoài.
____________
Thật sự rất kỳ lạ, ta và Hoàn Hoàn đã mười năm không gặp rồi, nhưng lúc cùng nàng mười ngón đan xen, ta liền biết nàng chính là Hoàn Hoàn.
Nàng kéo ta tới một chỗ tương đối yên tĩnh, nhưng vẫn có thể nhìn thấy yến hội.
Vừa rồi trên trường săn, dáng người kiên cường, khí chất xuất chúng, tư thế oai hùng hiên ngang lại chính là Hoàn Hoàn.
Ta kinh hỉ gọi nàng: "Hoàn Hoàn?"
Nàng gỡ khăn che mặt xuống nhìn ta cười, ta nhìn khuôn mặt giống ta như đúc của nàng đang cười cười liền khóc rồi. Ta thấy Hoàn Hoàn khóc, liền dọa ta một trận. Khí tràng này của Hoàn Hoàn, thoạt nhìn thật sự không giống người biết khóc.
Ta đem nàng ôm vào ngực, gắt gao ôm lấy nàng, thuận khí cho nàng, việc này ta thật sự vô cùng thuần thục.
Sau khi khóc xong, mắt nàng hồng hồng nôn nóng nhìn ta, bộ dáng muốn nói lại không thể nói được, ta bảo nàng đừng sốt ruột, sau đó nàng liền kéo ta trở về yến hội.
Nàng tìm được tên nam tử vừa rồi đứng cạnh nàng, chỉ chỉ cổ họng của mình cho hắn, sau đó nam tử kia liền nói với ta: "Hồi Thẩm Đường Châu tiểu thư, đại nhân bây giờ không nói được."
Ta hỏi hắn: "Hoàn Hoàn làm sao vậy?"
Hắn nói: "Chính là bị bệnh rồi, sẽ tốt thôi."
Sau đó ta hỏi nàng sao lại bệnh, bệnh có đau không, tiếp đó Hoàn Hoàn vừa mới trấn tĩnh mắt lại đỏ rồi.
Được rồi, ta câm miệng.
Nàng cười lắc lắc đầu, sau đó còn sờ sờ bụng ta.
Ta nói: "Muội muốn hỏi ta đói chưa đúng không?”
Nàng gật đầu, ta nói ta đói rồi. Sau đó ta lại lần nữa nhìn quét toàn trường, chuẩn bị lại lần nữa tìm một vị trí, phát hiện chỉ còn chỗ bên cạnh Châu Thuấn.
Ninh công công cũng nhìn thấy ta, vẫy tay bảo chúng ta đi qua đó, ta kéo Hoàn Hoàn đi qua, tới rồi Hoàn Hoàn hành lễ với Châu Thuấn, ta cũng cùng hành lễ, Châu Thuấn nhìn ta nói: "Thật hiếm thấy, ngồi xuống đi!"
Sau đó ta kéo Hoàn Hoàn ngồi xuống phía dưới Châu Thuấn.
Hoàn Hoàn cắt thịt dê cho ta, Châu Thuấn nói ta không thích ăn thịt dê, làm cho Hoàn Hoàn rất xấu hổ.
Ta bảo hắn im miệng, hắn phớt lờ ta, hắn lại nói với Hoàn Hoàn ta thích ăn thịt.
Sau đó hắn đem đùi thỏ ta thích ăn đặt trước mặt hắn đưa cho ta, ta cũng không cảm kích. Quả nhiên, không có thái hậu áp chế, ta đối với Châu Thuấn cực kỳ càn rỡ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.