Thâm Hải Trường Miên

Chương 11: Chương 11

Trư Bì Hảo Cật Oa

12/01/2018

Trans: Koliz

Bắt đầu từ ngày ấy, dạo bơi đáy biển biến thành hạng mục cố định mỗi đêm của tôi và Frank. Frank lấy một sợi dây hợp từ tàu ngầm, sau đó tìm nơi thích hợp cắm chốt nó xuống, mỗi đêm sẽ buộc vào chỗ đó vài món quà nhỏ, có lúc là trái cây, có lúc là một ít trang sức lấp lánh.

Xin hãy cho tôi lạc đề một giây, khiển trách Frank bóc lột tôi không thương tiếc.

Chúng tôi rất hiếm khi gặp lại nhân ngư, chỉ có dây thừng trống rỗng chứng minh hắn từng tới.

Mãi đến có một ngày, Frank phát hiện một con cá vây chân thấy chết không sờn buộc trên sợi dây.

Biểu tình của Frank thoạt nhìn rất thú vị, phức tạp, vừa mừng rỡ như điên lại chen lẫn đau đầu bất đắc dĩ.

itsukahikari.wordpress.com

“Cậu biết tớ đang nghĩ gì không?” Cậu hỏi.

“Cậu đang nghĩ cái thứ này xấu kinh khủng hở?” Tôi nói.



“Trên đất liền, ở một số loài giống đực sẽ đưa chiến lợi phẩm của mình cho giống cái, điều này thể hiện năng lực đi săn và sự oai hùng của chúng, là lợi thế tốt nhất để tìm bạn đời.” Cậu tràn đầy yêu thương vuốt ve cá vây chân, suýt chút nữa bị cắn vào tay.

Tôi thật sự chẳng muốn xem bộ dáng ngu xuẩn rơi vào tình yêu cuồng nhiệt kia của cậu, gượng gạo nói lái sang chuyện khác: “Cậu định xử lý con cá này thế nào?”

Đương nhiên là không thể mang về tàu ngầm, bọn tôi không cách nào giải thích được lai lịch của nó.

Cậu có chút do dự: “Nếu thả nó đi, hắn lại vừa vặn nhìn thấy con cá tớ đáng lẽ phải nhận thì phải làm sao? Từ chối chiến lợi phẩm chính là từ chối tìm bạn đời đó.”

… Xem ra cậu hoàn toàn hài lòng với việc mình bị đặt vào vị trí giống cái ha.

“Sao cậu khẳng định được hắn muốn tìm cậu làm bạn đời?” Tôi lườm một cái, không nhịn được oán cậu.

“Bởi vì tôi tuyệt không muốn bỏ qua một chút hi vọng nào.” Cậu tính chính xác thời gian tháo nút dây thừng, vững vàng ôm lấy con cá, chớp mắt tối đen rồi về tới tàu ngầm, “He he, bạn tốt, giúp tớ xử lý tiểu bảo bối này nha.”

Nhìn con cá vây chân nhảy nhót tưng bừng dưới sàn, tôi lập tức sụp xuống bụm mặt: “Má! Giời ạ! Giết tôi đi!”

Sáng hôm sau, mọi người trên tàu đều ăn phải thịt hộp mùi vị kỳ dị.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thâm Hải Trường Miên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook