Thám Hoa Lang Hôm Nay Có Hối Hận Không?

Chương 33:

Tụ Trặc

22/12/2024

Nhị tiểu thư cũng hiểu ra, bèn làm ra vẻ mặt quỷ, nói: "Ta không thèm tranh giành với tỷ."

Vẻ ngây thơ, hồn nhiên của các thiếu nữ thật là đáng yêu.

Ân Oánh chống cằm mỉm cười nhìn các nàng.

Tiên sinh bước vào lớp, các nữ hài tử đều im lặng ngồi ngay ngắn.

Ân Oánh lật vài trang sách, ngẩng đầu nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn, đáng yêu của các nữ hài tử, lại nhìn ra cành lá xanh mướt ngoài cửa sổ, bên tai nghe tiếng chim hót líu lo.

Đến tuổi cập kê là bắt đầu được nói đến chuyện hôn sự, sau khi đã hứa gả thì không cần đến lớp học nữa. Cho nên, các nữ hài tử trong lớp học đều không lớn lắm.

Ở độ tuổi này, các nàng được hưởng thụ thời thiếu nữ vô lo vô nghĩ, đâu biết trân quý thời gian hiện tại. Đợi đến khi nhiều năm trôi qua, có lẽ các nàng mới thốt lên lời than thở "Thời gian trôi qua thật nhanh, lúc đó sao ta không biết trân trọng"

Khác với các nàng, Ân Oánh - người được sống hai kiếp - vô cùng trân trọng thời gian hiện tại.

Không cần phải lo lắng đến chuyện cơm ăn áo mặc, đây là niềm hạnh phúc mà chỉ có thời thơ ấu, thiếu nữ mới có được. Sau khi trưởng thành sẽ không còn nữa.

Ở đây, ngoại trừ việc mỗi ngày phải đến vấn an các vị trưởng bối vào sáng sớm và chiều tối như điểm danh, nàng không phải tham gia vào bất kỳ một buổi giao tiếp nào khác. Tam phu nhân - đích mẫu của nàng - vì đã có con trai nên mọi sự đều viên mãn, cũng không cần đến sự xu nịnh của các thứnữ, cũng không muốn gây khó dễ gì cho các nàng, thậm chí khi vui vẻ còn ban thưởng chút đồ cho các nàng. Mọi người đều an phận thủ thường.

Mỗi ngày, Ân Oánh sau khi học xong liền trở về tiểu viện của mình, đóng cửa lại, xắn tay áo lên, trồng hoa, nhổ cỏ, cuộc sống thật là tự tại, vui vẻ.



Giá như thời gian có thể ngừng lại ở đây thì tốt biết bao.

Nhưng đó là điều không thể, cho dù là ở thời không khác nhau thì dòng chảy thời gian vẫn như nhau, không gì có thể ngăn cản được.

Lại một năm nữa trôi qua, các vị công tử nhà họ Ân đang học tập ở kinh thành trở về quê nhà tham gia kỳ thi Đồng sinh. Tứ lang của đại phòng và Đại lang của tam phòng đều đỗ tú tài. Tuy chỉ là tú tài nhưng đó là công danh thực sự, hơn nữa một lần Ân gia có đến hai vị tú tài!

Cả nhà họ Ân trên dưới đều vui mừng khôn xiết, rải tiền mừng khắp nơi.

Tam phòng lại càng vui mừng hơn khi vừa đón tin Đại lang đỗ tú tài, vừa tổ chức hôn lễ cho chàng.

Việc hôn nhân của Đại lang vốn đã được định từ trước, dù chàng có đỗ tú tài hay không thì hôn lễ vẫn được tổ chức. Nhưng vì chàng đỗ tú tài nên hỷ sự càng thêm phần long trọng.

Tam phu nhân vui mừng ra mặt.

Thế nhưng, sau đó các vị công tử nhà họ Ân đều không trở về kinh thành học tập cùng nhà họ Thẩm nữa.

Cả nhà họ Ân trên dưới đều vui mừng hớn hở, chỉ có lão thái gia là thở dài, Ân đại gia cùng các con trai đều cẩn thận ở bên cạnh hầu hạ.

"Thôi, cứ như vậy đi." Lão thái gia nói với vẻ tiếc nuối.

Từ nay về sau, các vị công tử nhà họ Ân sẽ không trở về kinh thành nữa mà ở nhà học tập.

Vì sao lại như vậy?



"Bởi vì chúng con theo không kịp." Tứ lang của đại phòng thành thật trả lời.

Đại ca của Ân Oánh cũng nói: "Tổ phụ, người không biết chúng con phải chịu áp lực lớn như thế nào đâu, người nhà họ Thẩm... học giỏi lắm. Chúng con thật sự đã rất cố gắng rồi."

Nhưng bị các đệ đệ nhà họ Thẩm bỏ xa khiến họ cảm thấy rất áp lực, đau khổ.

Đặc biệt là người em họ Thẩm Đề, thật sự... thôi, không nhắc đến nữa.

Nhà họ Ân trước kia có ơn với nhà họ Thẩm, bằng vào thực lực của mình, nhà họ Thẩm đã giúp đỡ hết lòng, dốc hết sức lực để dạy dỗ ba vị công tử không có thiên phú học hành nhà họ Ân, cuối cùng cũng có hai người thi đỗ tú tài.

Như vậy đã là hết lòng, hết nghĩa rồi.

Học hành, chăm chỉ, cần cù tất nhiên là rất quan trọng, nhưng trước thiên phú thì 99% mồ hôi cũng không bằng 1% tài năng thiên bẩm của người ta.

Nhà họ Thẩm đã giới thiệu một vị Tây tịch mới cho nhà họ Ân. Thẩm phu nhân và phu quân cũng gửi thư cho nhà họ Ân.

Hai vợ chồng, một người nói bóng gió, một người nói thẳng - tuy rằng câu chữ uyển chuyển nhưng ý tứ rất rõ ràng:

"Thiên phú của các cháu nhà mẹ đẻ ta có hạn, Thẩm gia đã cố gắng hết sức rồi. Trình độ của các cháu chỉ đến đây là cùng, cho dù có tiếp tục ở lại Thẩm gia cũng không theo kịp, ép uốn ngược lại hại các cháu. Con rể đã tìm được một vị tiên sinh, trình độ của người này dạy dỗ các cháu nhà ta là quá đủ rồi. Hãy để các cháu theo học vị tiên sinh này, đừng để các cháu tiếp tục chịu áp lực ở Thẩm gia nữa, ta thấy tự tin của các cháu đều không còn, như vậy không tốt."

Phu quân của Thẩm phu nhân - Thẩm Bác - trong thư thậm chí còn dự đoán Tứ lang và Đại lang nhất định sẽ thi đỗ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thám Hoa Lang Hôm Nay Có Hối Hận Không?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook