Chương 34:
Nhạc Viên Lộ
09/09/2021
Phía bên Tống Tử Hoành không được tốt đẹp như chỗ Thẩm Khê, lăn qua lộn lại không ngủ được. Ngày hôm sau quầng mắt lộ rõ vệt thâm.
Cố tình Thẩm Khê vờ như không biết, vây quanh ở bên người hắn liên tiếp cười, nếu là ngày thường, Tống Tử Hoành đã sớm muốn bày ra bộ dáng trưởng bối muốn giáo huấn, nhưng nay đã khác xưa, Tống Tử Hoành đuối lý a, chính mình chiếm tiện nghi cô em vợ, nào dám lại giáo huấn cô nửa, sờ sờ cái mũi ở thư phòng trốn cả ngày, buổi tối ngủ cố ý vào ngủ cùng con trai Tử Huy..
Ban ngày không ngủ ngủ trưa, đêm qua cũng ngủ không tốt, Tống Tử Hoành ngủ rất say. Tống Tử Huy sợ tối, khi thích mở một bóng đèn nhỏ trên đầu giường, thời điểm Thẩm Khê trộm chui vào phòng, nương ánh đèn thực dễ dàng liền tìm được Tống Tử Hoành.
Nam nhân ngủ ở mép giường, tư thế ngủ thực quy củ, ngưỡng mặt nằm im, hai điều cánh tay đặt ở ngoài chăn. Bên trong cạnh vách tường Tống Tử Huy đang ngủ. Hai cha con đắp cái chăn mỏng, có lẽ là điều hòa điều hòa bật lớn, chăn bị Tống Tử Huy đá đến thắt lưng.
Thẩm Khê tiến lên kéo chăn cho cháu trai, lắc đầu, nghĩ thầm Tống Tử Huy làm cha cũng quá hời hợt. Cuộc sống đàn ông so với phụ nữ có phần thua kém một chút về việc để tâm đến chuyện con cái. Không tính thời gian con còn nhỏ cha mẹ đều dành sự quan tâm thiết thực, nhưng khi lớn hơn một chút thì người cha thường có xu hướng lơ là, tỉ như việc đắp chăn cho con khi ngủ.
Nhưng dù sao Tống Tử Hoành hắn cũng là đối tượng Thẩm Khê cô công lược, huống chi, hắn… Đối cô còn khá tốt. Cô bé rũ xuống mi mắt, chỗ sâu trong đáy lòng dường như có thứ gì khiến Thẩm Khê giật mình.
Cô ngồi ở mép giường, đùa bỡn tóc trên trán Tử Hoành, nghiêng nghiêng theo màu vành ánh đèn, ở trên mặt nam nhân như bóng ma.
Thẩm Khê nhìn chằm chằm Tống Tử Hoành, bất tri bất giác cúi đầu ngậm lấy môi hắn giống như đêm qua hắn đối với mình, đầu lưỡi nhỏ thăm tiến trong miệng nam nhân.
Lúc này Thẩm Khê không có sợ hãi cùng khiếp sợ như tối qua, cảm quan toàn bộ tập trung ở đầu lưỡi đang cùng đầu lưỡi Tống Tử Hoành tiếp xúc, cái loại tình cảm dính nhớp giao triền hiện lên ở trong đầu, thậm chí, cô còn nếm được trong miệng nam nhân nhàn nhạt vị bạc hà.
Đó là hương vị của anh rể sao… Hôn môi, đều là vị này sao?
Tống Tử Hoành còn tưởng rằng mình đang mộng xuân, ở trong mộng, hắn rõ ràng cảm nhận được mình đang cùng một nữ nhân hôn môi, chỉ là, hắn nhìn không rõ mặt người đó.
Chậm rãi, cảm giác môi răng giao triền càng ngày càng rõ ràng, mơ hồ gian, Tống Tử Hoành phảng phất còn nghe được tiếng nước bọt, hắn nỗ lực mở hai mắt, nhìn thấy chính là một bộ lông mi đang run nhẹ.
Không phải là mộng.
Tống Tử Hòanh dùng sức đẩy người ra, Thẩm Khê thuận thế té ngã trên sàn nhà, hai khuỷu tay chống ở phía sau, một đôi mắt như ngấn lệ.
" Khê Khê" - Tống Tử Hoành không thể tin tưởng nói.
“Là em.”
Thẩm Khê ủy khuất chu lên cái miệng nhỏ, đạp rớt dép lê bò lên giường ôm lấy hắn.
" Anh hôm nay còn không cho em hôn chúc ngủ ngon”
Nam nhân vừa định giáo huấn, Thẩm Khê lại mở miệng đoạt đi lời nói.
“Anh tránh ở thư phòng một ngày, chị cũng không cho em quấy rầy anh, căn cứ theo quy ước trước đây, hôm nay anh nợ em 3 cái hôn.”
Tống Tử Hoành bị Thẩm Khê một phen gián đoạn, cũng bị mang trật.
“Không phải đã nói trong tình huống ngọai lệ có người khác thì không hôn sao?! Đây là trường hợp ngoại lệ.”
“Thư phòng cũng không ai, WC cũng không ai nha, anh vì sao không cho em hôn"
Thẩm Khê không thuận theo không buông tha.
“em mặc kệ, em muốn anh bù đắp đủ.”
Nói xong, ngửa đầu lại dán lên nôi Tống Tử Hoàn, lưỡi thơm theo quán tính vươn hướng bên trong.
Cảm xúc ướt nóng lập tức liền đem nam nhân kéo trở về, hắn lời lẽ chính đáng đẩy Thẩm Khê ra, sắc mặt biến thành màu đen.
“Ai cho em duỗi đầu lưỡi?!”
Thẩm Khê chột dạ, thanh âm càng nói càng nhỏ.
“Em muôna thử như trên TV…”
Tống Tử Hoành lập tức liền nhớ tới tối hôm qua xem TV, cho rằng cô lại bắt đầu tò mò, huyệt Thái Dương căng thẳng. Nhìn thoáng qua con trau đang ngủ say không hề động tĩnh, mới mở miệng giải thích.
“Đó là cách của hôn của vợ chồng hay những người yêu nhau"
“Nhưng em cũng muốn thử xem.”
“Không được.”
Tống Tử Hoành Trả lời dứt khoát lưu loát, sắc mặt hắn ngưng trọng, nhìn thẳng đôi mắt Thẩm Khê, nghiêm túc nói.
“Khê Khê, người thân hôn giao tiếp không chỉ được hôn môi không hôn lưỡi. Em tò mò việc hôn nhau anh rể có thể du di, nhưng hôn lưỡi thì anh không chấp nhận "
“Nhưng em đã thử.”
Thẩm Khê chớp chớp mắt to, điểm điểm lên môi nam nhân.
" anh rể , em thích kiểu này, em cảm thấy rất tuyệt "
Tống Tử Hoành nghẹn lời, đúng vậy, bọn họ xác thật đã thử qua, tối hôm qua một lần, hắn nếm đến hương vị em vợ, hiện nay lúc này đây, lại cho nếm hương vị của mình.
“Em không được anh đồng ý, liền muốn thử qua, cũng không thể lại tiếp tục.” - hắn nói.
Tròng mắt Thẩm Khê xoay chuyển.
“Anh không cho em thử, em liền đi thử với người khác, còn muốn đem cháu trai đánh thức!”
Tống Tử Hoành sắc mặt âm trầm.
“Em uy hiếp anh?! ”
Cố tình Thẩm Khê vờ như không biết, vây quanh ở bên người hắn liên tiếp cười, nếu là ngày thường, Tống Tử Hoành đã sớm muốn bày ra bộ dáng trưởng bối muốn giáo huấn, nhưng nay đã khác xưa, Tống Tử Hoành đuối lý a, chính mình chiếm tiện nghi cô em vợ, nào dám lại giáo huấn cô nửa, sờ sờ cái mũi ở thư phòng trốn cả ngày, buổi tối ngủ cố ý vào ngủ cùng con trai Tử Huy..
Ban ngày không ngủ ngủ trưa, đêm qua cũng ngủ không tốt, Tống Tử Hoành ngủ rất say. Tống Tử Huy sợ tối, khi thích mở một bóng đèn nhỏ trên đầu giường, thời điểm Thẩm Khê trộm chui vào phòng, nương ánh đèn thực dễ dàng liền tìm được Tống Tử Hoành.
Nam nhân ngủ ở mép giường, tư thế ngủ thực quy củ, ngưỡng mặt nằm im, hai điều cánh tay đặt ở ngoài chăn. Bên trong cạnh vách tường Tống Tử Huy đang ngủ. Hai cha con đắp cái chăn mỏng, có lẽ là điều hòa điều hòa bật lớn, chăn bị Tống Tử Huy đá đến thắt lưng.
Thẩm Khê tiến lên kéo chăn cho cháu trai, lắc đầu, nghĩ thầm Tống Tử Huy làm cha cũng quá hời hợt. Cuộc sống đàn ông so với phụ nữ có phần thua kém một chút về việc để tâm đến chuyện con cái. Không tính thời gian con còn nhỏ cha mẹ đều dành sự quan tâm thiết thực, nhưng khi lớn hơn một chút thì người cha thường có xu hướng lơ là, tỉ như việc đắp chăn cho con khi ngủ.
Nhưng dù sao Tống Tử Hoành hắn cũng là đối tượng Thẩm Khê cô công lược, huống chi, hắn… Đối cô còn khá tốt. Cô bé rũ xuống mi mắt, chỗ sâu trong đáy lòng dường như có thứ gì khiến Thẩm Khê giật mình.
Cô ngồi ở mép giường, đùa bỡn tóc trên trán Tử Hoành, nghiêng nghiêng theo màu vành ánh đèn, ở trên mặt nam nhân như bóng ma.
Thẩm Khê nhìn chằm chằm Tống Tử Hoành, bất tri bất giác cúi đầu ngậm lấy môi hắn giống như đêm qua hắn đối với mình, đầu lưỡi nhỏ thăm tiến trong miệng nam nhân.
Lúc này Thẩm Khê không có sợ hãi cùng khiếp sợ như tối qua, cảm quan toàn bộ tập trung ở đầu lưỡi đang cùng đầu lưỡi Tống Tử Hoành tiếp xúc, cái loại tình cảm dính nhớp giao triền hiện lên ở trong đầu, thậm chí, cô còn nếm được trong miệng nam nhân nhàn nhạt vị bạc hà.
Đó là hương vị của anh rể sao… Hôn môi, đều là vị này sao?
Tống Tử Hoành còn tưởng rằng mình đang mộng xuân, ở trong mộng, hắn rõ ràng cảm nhận được mình đang cùng một nữ nhân hôn môi, chỉ là, hắn nhìn không rõ mặt người đó.
Chậm rãi, cảm giác môi răng giao triền càng ngày càng rõ ràng, mơ hồ gian, Tống Tử Hoành phảng phất còn nghe được tiếng nước bọt, hắn nỗ lực mở hai mắt, nhìn thấy chính là một bộ lông mi đang run nhẹ.
Không phải là mộng.
Tống Tử Hòanh dùng sức đẩy người ra, Thẩm Khê thuận thế té ngã trên sàn nhà, hai khuỷu tay chống ở phía sau, một đôi mắt như ngấn lệ.
" Khê Khê" - Tống Tử Hoành không thể tin tưởng nói.
“Là em.”
Thẩm Khê ủy khuất chu lên cái miệng nhỏ, đạp rớt dép lê bò lên giường ôm lấy hắn.
" Anh hôm nay còn không cho em hôn chúc ngủ ngon”
Nam nhân vừa định giáo huấn, Thẩm Khê lại mở miệng đoạt đi lời nói.
“Anh tránh ở thư phòng một ngày, chị cũng không cho em quấy rầy anh, căn cứ theo quy ước trước đây, hôm nay anh nợ em 3 cái hôn.”
Tống Tử Hoành bị Thẩm Khê một phen gián đoạn, cũng bị mang trật.
“Không phải đã nói trong tình huống ngọai lệ có người khác thì không hôn sao?! Đây là trường hợp ngoại lệ.”
“Thư phòng cũng không ai, WC cũng không ai nha, anh vì sao không cho em hôn"
Thẩm Khê không thuận theo không buông tha.
“em mặc kệ, em muốn anh bù đắp đủ.”
Nói xong, ngửa đầu lại dán lên nôi Tống Tử Hoàn, lưỡi thơm theo quán tính vươn hướng bên trong.
Cảm xúc ướt nóng lập tức liền đem nam nhân kéo trở về, hắn lời lẽ chính đáng đẩy Thẩm Khê ra, sắc mặt biến thành màu đen.
“Ai cho em duỗi đầu lưỡi?!”
Thẩm Khê chột dạ, thanh âm càng nói càng nhỏ.
“Em muôna thử như trên TV…”
Tống Tử Hoành lập tức liền nhớ tới tối hôm qua xem TV, cho rằng cô lại bắt đầu tò mò, huyệt Thái Dương căng thẳng. Nhìn thoáng qua con trau đang ngủ say không hề động tĩnh, mới mở miệng giải thích.
“Đó là cách của hôn của vợ chồng hay những người yêu nhau"
“Nhưng em cũng muốn thử xem.”
“Không được.”
Tống Tử Hoành Trả lời dứt khoát lưu loát, sắc mặt hắn ngưng trọng, nhìn thẳng đôi mắt Thẩm Khê, nghiêm túc nói.
“Khê Khê, người thân hôn giao tiếp không chỉ được hôn môi không hôn lưỡi. Em tò mò việc hôn nhau anh rể có thể du di, nhưng hôn lưỡi thì anh không chấp nhận "
“Nhưng em đã thử.”
Thẩm Khê chớp chớp mắt to, điểm điểm lên môi nam nhân.
" anh rể , em thích kiểu này, em cảm thấy rất tuyệt "
Tống Tử Hoành nghẹn lời, đúng vậy, bọn họ xác thật đã thử qua, tối hôm qua một lần, hắn nếm đến hương vị em vợ, hiện nay lúc này đây, lại cho nếm hương vị của mình.
“Em không được anh đồng ý, liền muốn thử qua, cũng không thể lại tiếp tục.” - hắn nói.
Tròng mắt Thẩm Khê xoay chuyển.
“Anh không cho em thử, em liền đi thử với người khác, còn muốn đem cháu trai đánh thức!”
Tống Tử Hoành sắc mặt âm trầm.
“Em uy hiếp anh?! ”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.