Chương 81: Bình Yên Trước Cơn Bão
Mộc Nhiên
31/10/2023
Tô Viên ban đầu muốn anh Quảng đưa bài hát đã được viết lại cho Lữ Như Nhi, nhưng anh Quảng nói, cô ta muốn gặp trực tiếp cô để mà trao đổi.
"Trong số những bài hát này, tôi sẽ chọn ba bài để hát." Cô ta nói.
"Nếu không còn việc gì nữa, tôi xin phép đi trước."
Ngay khi cô chuẩn bị quay người rời đi, cô ta đột nhiên nói: "Cô có thực sự hẹn hò với Mục Ngạn tập đoàn Mục thị không?"
"Đây là chuyện riêng tư của tôi."
"Theo tôi được biết, cô là bạn thân của Quan Xán Xán, quan hệ giữa hai người hình như khá tốt, nghe nói cô đã từng là phù dâu của Quan Xán Xán. Tôi cũng nghe một số người nói rằng trước đây Mục Ngạn dường như thích Quan Xán Xán. Cô có biết rằng nhiều người trong giới âm nhạc đang lan truyền tin đồn rằng là cô cố tình kết bạn với Quan Xán Xán để thu hút sự chú ý của Mục Ngạn, vì vậy Mục Ngạn mới nghĩ đến tình xưa nghĩa cũ nên mới chấp nhận hẹn hò với cô."
"Tôi nghĩ, chuyện này không liên quan tới cô Lữ."
"Cô nghĩ rằng cô là bạn gái của Mục Ngạn thì có thể lên mặt à? Nếu như ban đầu Quan Xán Xán không gả cho Tư Kiến Ngự, cô vốn dĩ chẳng có cơ hội để làm bạn gái Mục Ngạn đâu, chính xác hơn, cô chỉ là người nhặt lại đồ thừa mà thôi, có gì đâu mà đắc ý."
Cô tức giận trừng mắt nhìn cô ta, "Đối với tôi mà nói, Mục Ngạn không phải là đồ thừa, cô Lữ, nếu như cô còn nói như thế nữa, đừng trách tôi không khách khí."
Ngay khi cô định rời đi, cô nghe tiếng cô ta phía sau nói, "Tô Viên, cô nghĩ cô có chỗ nào tốt hơn Quan Xán Xán, dựa vào đâu mà cô cho rằng, cô có thể có được trái tim của Mục Ngạn."
Trả lời cô ta chỉ là tiếng cửa đóng lại.
Sau khi trở về studio, mọi người hỏi cô như thế nào, cô đều trả lời là mọi việc đều thuận lợi.
* * *
Khi cô đi ngang qua cổng một bệnh viện, thì nhìn thấy xe của Mục Ngạn ở cổng bệnh viện. Anh đến bệnh viện, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện sao? Cô đột nhiên trở nên lo lắng.
Nhưng vào lúc này, trong bệnh viện, Quan Xán Xán nhìn người đứng trước mặt, không khỏi rùng mình một cái. Có vẻ như Mục Ngạn thực sự đã đến.
"Một mình tôi làm được, sẽ không có nguy hiểm gì đâu. Mục Ngạn, trước đây anh giúp tôi như thế đã là quá nhiều rồi, từ nay về sau, người anh cần phải chăm sóc, bảo vệ không phải là tôi. Không phải hôm qua anh đã nói với tôi rằng anh yêu Viên sao? Vậy anh nên đem tất cả sự quan tâm của mình dành cho cậu ấy mới phải."
Quan Xán Xán nói tiếp: "Cậu ấy là thật lòng thật dạ yêu anh, tôi làm bạn với cậu ấy nhiều năm như vậy, tôi có thể nhìn thấy cô ấy yêu anh nhiều như thế nào. Cho dù lúc đầu anh không hứa hẹn gì với cô ấy, nhưng cậu ấy luôn luôn cố gắng nổ lực vì anh, vì vậy, Mục Ngạn, anh đừng phụ lòng Viên."
"Tôi biết." Anh đương nhiên biết Tô Viên vì anh mà cố gắng rất nhiều. Cho dù ngay từ đầu anh không hứa hẹn với cô, nhưng cô vẫn yêu anh như con thiêu thân lao vào lửa.
"Vậy thì lần này không cần đi cùng tôi. Vốn dĩ, người nên cùng tôi đối mặt chuyện này không phải là anh."
Người phụ nữ này chính là người phụ nữ mà anh từng dùng sinh mệnh để yêu, vì cô mà anh sẵn sàng âm thầm chờ đợi, sẵn sàng trở mặt với anh họ.
Đang nghĩ ngợi thì điện thoại di động của anhvang lên, người gọi đến là Tô Viên, "Viên, sao thế?" Anh hỏi.
Quan Xán Xán sau khi biết người gọi đến là Tô Viên, nên cô cũng chậm rãi bước đi.
"Bây giờ anh đang ở đâu?"
Mục Ngạn hơi dừng lại một chút rồi nói: "Ở công ty." Việc Xán Xán sắp phá thai là một bí mật, vì lúc đó anh đã hứa với cô ấy rằng sẽ không nói cho người khác biết, nên chuyện này anh đương nhiên cũng sẽ giữ bì mật.
Câu trả lời của anh khiến đầu dây bên kia im lặng. Trong lúc nhất thời, cô cảm thấy mặt trời có chút chói mắt, chói mắt đến mức khó có thể nhìn rõ biển số xe.
"Sao vậy?" Giọng nói của anh lại phát ra từ điện thoại.
"Không.. không có gì." Cô lấy lại bình tĩnh, "Đột nhiên em chỉ muốn mượn xe của anh, không biết xe của anh có đang cho ai khác mượn dùng không."
"Không.. nếu như em có việc gấp cần dùng, anh sẽ cho người lấy xe khác đến công ty em."
"Không cần đâu, lát nữa em mượn đồng nghiệp." Cô kết thúc cuộc gọi, trái tim bắt đầu đập loạn xạ.
Nếu xe của anh thực sự không có ai mượn, có nghĩa là bây giờ anh đang ở trong bệnh viện, nhưng tại sao anh lại nói dối? Lúc này, trong đầu cô tràn ngập đủ loại suy đoán, nhưng nhiều nhất vẫn là lo lắng cho anh.
"Trong số những bài hát này, tôi sẽ chọn ba bài để hát." Cô ta nói.
"Nếu không còn việc gì nữa, tôi xin phép đi trước."
Ngay khi cô chuẩn bị quay người rời đi, cô ta đột nhiên nói: "Cô có thực sự hẹn hò với Mục Ngạn tập đoàn Mục thị không?"
"Đây là chuyện riêng tư của tôi."
"Theo tôi được biết, cô là bạn thân của Quan Xán Xán, quan hệ giữa hai người hình như khá tốt, nghe nói cô đã từng là phù dâu của Quan Xán Xán. Tôi cũng nghe một số người nói rằng trước đây Mục Ngạn dường như thích Quan Xán Xán. Cô có biết rằng nhiều người trong giới âm nhạc đang lan truyền tin đồn rằng là cô cố tình kết bạn với Quan Xán Xán để thu hút sự chú ý của Mục Ngạn, vì vậy Mục Ngạn mới nghĩ đến tình xưa nghĩa cũ nên mới chấp nhận hẹn hò với cô."
"Tôi nghĩ, chuyện này không liên quan tới cô Lữ."
"Cô nghĩ rằng cô là bạn gái của Mục Ngạn thì có thể lên mặt à? Nếu như ban đầu Quan Xán Xán không gả cho Tư Kiến Ngự, cô vốn dĩ chẳng có cơ hội để làm bạn gái Mục Ngạn đâu, chính xác hơn, cô chỉ là người nhặt lại đồ thừa mà thôi, có gì đâu mà đắc ý."
Cô tức giận trừng mắt nhìn cô ta, "Đối với tôi mà nói, Mục Ngạn không phải là đồ thừa, cô Lữ, nếu như cô còn nói như thế nữa, đừng trách tôi không khách khí."
Ngay khi cô định rời đi, cô nghe tiếng cô ta phía sau nói, "Tô Viên, cô nghĩ cô có chỗ nào tốt hơn Quan Xán Xán, dựa vào đâu mà cô cho rằng, cô có thể có được trái tim của Mục Ngạn."
Trả lời cô ta chỉ là tiếng cửa đóng lại.
Sau khi trở về studio, mọi người hỏi cô như thế nào, cô đều trả lời là mọi việc đều thuận lợi.
* * *
Khi cô đi ngang qua cổng một bệnh viện, thì nhìn thấy xe của Mục Ngạn ở cổng bệnh viện. Anh đến bệnh viện, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện sao? Cô đột nhiên trở nên lo lắng.
Nhưng vào lúc này, trong bệnh viện, Quan Xán Xán nhìn người đứng trước mặt, không khỏi rùng mình một cái. Có vẻ như Mục Ngạn thực sự đã đến.
"Một mình tôi làm được, sẽ không có nguy hiểm gì đâu. Mục Ngạn, trước đây anh giúp tôi như thế đã là quá nhiều rồi, từ nay về sau, người anh cần phải chăm sóc, bảo vệ không phải là tôi. Không phải hôm qua anh đã nói với tôi rằng anh yêu Viên sao? Vậy anh nên đem tất cả sự quan tâm của mình dành cho cậu ấy mới phải."
Quan Xán Xán nói tiếp: "Cậu ấy là thật lòng thật dạ yêu anh, tôi làm bạn với cậu ấy nhiều năm như vậy, tôi có thể nhìn thấy cô ấy yêu anh nhiều như thế nào. Cho dù lúc đầu anh không hứa hẹn gì với cô ấy, nhưng cậu ấy luôn luôn cố gắng nổ lực vì anh, vì vậy, Mục Ngạn, anh đừng phụ lòng Viên."
"Tôi biết." Anh đương nhiên biết Tô Viên vì anh mà cố gắng rất nhiều. Cho dù ngay từ đầu anh không hứa hẹn với cô, nhưng cô vẫn yêu anh như con thiêu thân lao vào lửa.
"Vậy thì lần này không cần đi cùng tôi. Vốn dĩ, người nên cùng tôi đối mặt chuyện này không phải là anh."
Người phụ nữ này chính là người phụ nữ mà anh từng dùng sinh mệnh để yêu, vì cô mà anh sẵn sàng âm thầm chờ đợi, sẵn sàng trở mặt với anh họ.
Đang nghĩ ngợi thì điện thoại di động của anhvang lên, người gọi đến là Tô Viên, "Viên, sao thế?" Anh hỏi.
Quan Xán Xán sau khi biết người gọi đến là Tô Viên, nên cô cũng chậm rãi bước đi.
"Bây giờ anh đang ở đâu?"
Mục Ngạn hơi dừng lại một chút rồi nói: "Ở công ty." Việc Xán Xán sắp phá thai là một bí mật, vì lúc đó anh đã hứa với cô ấy rằng sẽ không nói cho người khác biết, nên chuyện này anh đương nhiên cũng sẽ giữ bì mật.
Câu trả lời của anh khiến đầu dây bên kia im lặng. Trong lúc nhất thời, cô cảm thấy mặt trời có chút chói mắt, chói mắt đến mức khó có thể nhìn rõ biển số xe.
"Sao vậy?" Giọng nói của anh lại phát ra từ điện thoại.
"Không.. không có gì." Cô lấy lại bình tĩnh, "Đột nhiên em chỉ muốn mượn xe của anh, không biết xe của anh có đang cho ai khác mượn dùng không."
"Không.. nếu như em có việc gấp cần dùng, anh sẽ cho người lấy xe khác đến công ty em."
"Không cần đâu, lát nữa em mượn đồng nghiệp." Cô kết thúc cuộc gọi, trái tim bắt đầu đập loạn xạ.
Nếu xe của anh thực sự không có ai mượn, có nghĩa là bây giờ anh đang ở trong bệnh viện, nhưng tại sao anh lại nói dối? Lúc này, trong đầu cô tràn ngập đủ loại suy đoán, nhưng nhiều nhất vẫn là lo lắng cho anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.