Chương 20: Gạo Nấu Thành Cơm (H)
Mộ An Lạc
19/08/2021
Anh nghe câu nói đó từ cô, khuôn mặt bỗng lạ hơn, anh không hề để ý anh nói gì.
Anh chỉ gọi điện cho chú tài xế tự đón xe khác về. Cũng tiện gọi cho hai người bạn kia là về sớm.
Anh lao xe nhanh vun vút, chỉ tập trung lái xe khiến cô bắt đầu lo lắng.
-Cố Nam Hàn, anh sao vậy?
Vẫn không thấy anh trả lời, cô càng sốt ruột hơn.
-Trả lời em đi, có phải em nói gì sai không?
Vẫn không thấy anh phản hồi.
Phút chốc đến căn hộ của anh, tầng cao nhất.
Anh không bế cô ra khỏi xe, cô lo lắng không dám ngo nghe gì, chỉ áp mặt thật sâu vào ngực anh. Cô vì sợ hãi mà bắt đâu rơi nước mắt.
Anh nhẹ nhàng mở cửa nhưng khi đóng lại ác độc dã man. Phang, cánh của im chặt. Anh bế cô vất xuống giường.
Cô lại càng lo lắng hơn, thụt lùi về đầu giường.
-Cố Nam Hàn, anh nói gì đi, em sợ lắm.
Anh nhìn cô với đôi mắt khó hiểu, anh cởi cà vạt, áo vest bị anh nhanh chóng vất xuống đất.
-Có phải anh say rồi không?
Anh tiến dần đến chỗ cô, hôn cô sâu hơn sâu hơn nữa, Hạ Nhược Tâm cảm nhận được mùi vị của rượu vang trong khoang miệng anh, cô bắt đầu đỏ mặt. Anh hôn cô như vậy, cô không thể phản kháng.
Không ai biết trong anh bây giờ có bao nhiêu dục vọng, anh đã rất kiềm chế mới đưa cô về nhà, cô nói yêu anh khiến anh không kiểm soát nổi tâm trí. Anh hỗn loạn, giây phút giọng nói ngọt ngào mềm mại ấy vang lên câu yêu anh, anh chỉ muốn đặt cô dưới thân mình.
Dục vọng nguyên thủy cao trào sâu trong người đàn ông cấm dục 30 tuổi này bắt đầu có dấu hiệu tuôn trào. Anh chỉ sợ núi lửa phun trào trước khi về nhà. Mà cô lại cứ nói bên cạnh anh liên tục khiến anh kiềm chế lại càng khó hơn.
Lúc này anh hết khả năng rồi, dục vọng đến cảnh giới.
-Hạ Nhược Tâm, cho anh được không?
Cố Nam Hàn thì ra từ vừa nãy đến giờ là cố nhịn nhưng vẫn hỏi cô.
-Nếu không được thì anh sẽ vào nhà tắm.
Cô nghe anh nói xong mới biết anh coi trọng cô như thế nào, cô không nhịn được mà hôn anh.
-Nhược Tâm, em đừng hối hận.
-Không hối hận.
Cô rõng rạc đáp trả anh. Cô biết anh khó chịu nhưng vẫn để ý cô, vậy anh rất yêu cô.
Cố Nam Hàn sau khi nghe được câu trả lời của cô, anh liền nhanh chóng cởi áo sơ mi trắng, thân trên anh săn chắc lộ liễu trước mắt cô. Cố Nhược Tâm như được ăn đậu hũ, làn da anh rất đẹp, cô sờ vào bụng anh liền thấy kích thích vô cùng.
Anh hôn cô thật sâu như muốn lấy hết tinh lực của cô, như muốn khảm cô vào bản thân mình vậy, càng hôn cô càng mê luyến. Hương anh đào nhàn nhạt tỏa ra từ người cô khiến anh dễ chịu vô cùng.
Anh ôm cô dậy, đưa ta kéo khóa váy xuống, bộ ngực trắng trẻo, non mịn nhanh chóng hiện lên trước mắt anh, bầu ngực đẫy đà quyến rũ như muốn mời gọi anh xâm chiếm.
Hai nhũ hoa trước ngực đã sớm liền bị anh dùng lưỡi đẩy miếng dán ngực. Nước bọt cùng lưỡi anh khiến cô rất nhột, thân thể khẽ run lên. Anh ôm cô chặt hơn, hai thân thể tiếp xúc nhau, hơi ấm truyền qua làn da kích thích không khí trong họ.
Cố Nam hàn càng nhìn càng mê luyến cô.
-Nhược Tâm, em rất đẹp, anh chỉ sợ làm em đau.
Cô nghe anh nói nhưu vậy rất hạnh phúc, cô cười với anh.
Anh cũng rất vui vì nụ cười ấy, nó tỏa nắng vô cùng. Anh nhẹ hôn cổ cô, gáy cô, bờ vai gầy anh đều hôn không bỏ sót một nơi nào.
Chiếc váy dạ hội bị anh nhanh chóng vất đi xuống nhà nhà, chiếc quần tây vướng víu cũng đi mất. Chỉ còn nơi cương cứng đó của anh ngạo nghễ trong lớp vải cuối cùng.
Cô nhìn thấy liền đỏ mặt không thôi.
-Em đang xấu hổ.
Cô cứ cố né tránh đi chỗ khác, anh kéo bàn tay mịn màng của cô đến chỗ đó.
-Nó đều của em. Em phải chịu trách nhiệm với nó.
-Trách … trách nhiệm gì cơ?
-Nó rất hào hứng đấy.
-Anh… sao có thể nói ra chứ?
-Là tại em.
Anh men theo chân thon của cô tiến dần đến nơi tư mật, nó chỉ còn mỗi một lớp bảo vệ cuối cùng.
Tay anh ma sát bên ngoài, xoa nhẹ khiến cô ưỡn người lên. Anh chạm đến đâu đều khiến cô tê dại đến đó. Nơi tư mật dần ẩm ướt.
Thấy cô không chịu được nữa, anh lại nổi hứng trêu chọc cô;
-Muốn không? Anh liền chiều em.
-Ưm… ưm.
Cô bây giờ cảm xúc lạ lẫm xâm chiếm không nói được câu nào.
Anh liên tục xoa nắn ngực cô, chiều chuộng cô mà bắt đầu đưa vào thân thể ngọc ngà của cô.
-Đau… đau lắm.
Hạ thân cảm nhận được một lớp mỏng khi chạm nhẹ, anh rất vui, dục vọng càng dâng trào, anh mạnh mẽ cắm vào sâu hơn, vết máu dài nơi giao thoa chảy ra ngoài drap màu trắng.
Cảm xúc đau rát như muốn xé toạc ra khiến cô chảy nước mắt. Thấy cô khóc anh liềm an ủi.
-Sẽ rất nhanh sẽ không đau nữa. Ngoan.
-Đau lắm.
-Em chịu được không?
-Em… em hạnh phúc lắm.
Nghe cô nói cô hạnh phúc anh liền không nhịn được thúc vào mạnh mẽ hơn nữa. Cảm xúc bây giờ của anh hệt như một dã thú bị bỏ đói dài ngày. Kể đến thì anh cũng cấm dục 30 năm nay. Nó quá dài rồi.
-Nhược Tâm. Em thật đáng yêu.
Cô không biết nói gì, bị hành động của anh dẫn dắt, cô ôm chặt cổ anh mà tận hưởng. Họ đang trong một thế giới khoái lạc. Sự hưng phấn chiếm đóng đại não, đó là cảm xúc vui sướng khi hai người hòa làm một.
Họ làm không biết đã bao nhiều tiếng, bao nhiêu lần, chỉ biết cô không nhấc nổi người mà chỉ dựa vào anh, anh lau người, chăm sóc cô cẩn thận. Nhược Tâm từ đầu đến cuối đều không biết mình được anh quan tâm như anof.
Ôm người con gái trong lòng, anh ngắm nhìn gương mặt thanh tú ấy, hôn lên mắt cô, mũi cô, miệng cô. Rồi cùng cô chìm vào giấc ngủ.
Anh chỉ gọi điện cho chú tài xế tự đón xe khác về. Cũng tiện gọi cho hai người bạn kia là về sớm.
Anh lao xe nhanh vun vút, chỉ tập trung lái xe khiến cô bắt đầu lo lắng.
-Cố Nam Hàn, anh sao vậy?
Vẫn không thấy anh trả lời, cô càng sốt ruột hơn.
-Trả lời em đi, có phải em nói gì sai không?
Vẫn không thấy anh phản hồi.
Phút chốc đến căn hộ của anh, tầng cao nhất.
Anh không bế cô ra khỏi xe, cô lo lắng không dám ngo nghe gì, chỉ áp mặt thật sâu vào ngực anh. Cô vì sợ hãi mà bắt đâu rơi nước mắt.
Anh nhẹ nhàng mở cửa nhưng khi đóng lại ác độc dã man. Phang, cánh của im chặt. Anh bế cô vất xuống giường.
Cô lại càng lo lắng hơn, thụt lùi về đầu giường.
-Cố Nam Hàn, anh nói gì đi, em sợ lắm.
Anh nhìn cô với đôi mắt khó hiểu, anh cởi cà vạt, áo vest bị anh nhanh chóng vất xuống đất.
-Có phải anh say rồi không?
Anh tiến dần đến chỗ cô, hôn cô sâu hơn sâu hơn nữa, Hạ Nhược Tâm cảm nhận được mùi vị của rượu vang trong khoang miệng anh, cô bắt đầu đỏ mặt. Anh hôn cô như vậy, cô không thể phản kháng.
Không ai biết trong anh bây giờ có bao nhiêu dục vọng, anh đã rất kiềm chế mới đưa cô về nhà, cô nói yêu anh khiến anh không kiểm soát nổi tâm trí. Anh hỗn loạn, giây phút giọng nói ngọt ngào mềm mại ấy vang lên câu yêu anh, anh chỉ muốn đặt cô dưới thân mình.
Dục vọng nguyên thủy cao trào sâu trong người đàn ông cấm dục 30 tuổi này bắt đầu có dấu hiệu tuôn trào. Anh chỉ sợ núi lửa phun trào trước khi về nhà. Mà cô lại cứ nói bên cạnh anh liên tục khiến anh kiềm chế lại càng khó hơn.
Lúc này anh hết khả năng rồi, dục vọng đến cảnh giới.
-Hạ Nhược Tâm, cho anh được không?
Cố Nam Hàn thì ra từ vừa nãy đến giờ là cố nhịn nhưng vẫn hỏi cô.
-Nếu không được thì anh sẽ vào nhà tắm.
Cô nghe anh nói xong mới biết anh coi trọng cô như thế nào, cô không nhịn được mà hôn anh.
-Nhược Tâm, em đừng hối hận.
-Không hối hận.
Cô rõng rạc đáp trả anh. Cô biết anh khó chịu nhưng vẫn để ý cô, vậy anh rất yêu cô.
Cố Nam Hàn sau khi nghe được câu trả lời của cô, anh liền nhanh chóng cởi áo sơ mi trắng, thân trên anh săn chắc lộ liễu trước mắt cô. Cố Nhược Tâm như được ăn đậu hũ, làn da anh rất đẹp, cô sờ vào bụng anh liền thấy kích thích vô cùng.
Anh hôn cô thật sâu như muốn lấy hết tinh lực của cô, như muốn khảm cô vào bản thân mình vậy, càng hôn cô càng mê luyến. Hương anh đào nhàn nhạt tỏa ra từ người cô khiến anh dễ chịu vô cùng.
Anh ôm cô dậy, đưa ta kéo khóa váy xuống, bộ ngực trắng trẻo, non mịn nhanh chóng hiện lên trước mắt anh, bầu ngực đẫy đà quyến rũ như muốn mời gọi anh xâm chiếm.
Hai nhũ hoa trước ngực đã sớm liền bị anh dùng lưỡi đẩy miếng dán ngực. Nước bọt cùng lưỡi anh khiến cô rất nhột, thân thể khẽ run lên. Anh ôm cô chặt hơn, hai thân thể tiếp xúc nhau, hơi ấm truyền qua làn da kích thích không khí trong họ.
Cố Nam hàn càng nhìn càng mê luyến cô.
-Nhược Tâm, em rất đẹp, anh chỉ sợ làm em đau.
Cô nghe anh nói nhưu vậy rất hạnh phúc, cô cười với anh.
Anh cũng rất vui vì nụ cười ấy, nó tỏa nắng vô cùng. Anh nhẹ hôn cổ cô, gáy cô, bờ vai gầy anh đều hôn không bỏ sót một nơi nào.
Chiếc váy dạ hội bị anh nhanh chóng vất đi xuống nhà nhà, chiếc quần tây vướng víu cũng đi mất. Chỉ còn nơi cương cứng đó của anh ngạo nghễ trong lớp vải cuối cùng.
Cô nhìn thấy liền đỏ mặt không thôi.
-Em đang xấu hổ.
Cô cứ cố né tránh đi chỗ khác, anh kéo bàn tay mịn màng của cô đến chỗ đó.
-Nó đều của em. Em phải chịu trách nhiệm với nó.
-Trách … trách nhiệm gì cơ?
-Nó rất hào hứng đấy.
-Anh… sao có thể nói ra chứ?
-Là tại em.
Anh men theo chân thon của cô tiến dần đến nơi tư mật, nó chỉ còn mỗi một lớp bảo vệ cuối cùng.
Tay anh ma sát bên ngoài, xoa nhẹ khiến cô ưỡn người lên. Anh chạm đến đâu đều khiến cô tê dại đến đó. Nơi tư mật dần ẩm ướt.
Thấy cô không chịu được nữa, anh lại nổi hứng trêu chọc cô;
-Muốn không? Anh liền chiều em.
-Ưm… ưm.
Cô bây giờ cảm xúc lạ lẫm xâm chiếm không nói được câu nào.
Anh liên tục xoa nắn ngực cô, chiều chuộng cô mà bắt đầu đưa vào thân thể ngọc ngà của cô.
-Đau… đau lắm.
Hạ thân cảm nhận được một lớp mỏng khi chạm nhẹ, anh rất vui, dục vọng càng dâng trào, anh mạnh mẽ cắm vào sâu hơn, vết máu dài nơi giao thoa chảy ra ngoài drap màu trắng.
Cảm xúc đau rát như muốn xé toạc ra khiến cô chảy nước mắt. Thấy cô khóc anh liềm an ủi.
-Sẽ rất nhanh sẽ không đau nữa. Ngoan.
-Đau lắm.
-Em chịu được không?
-Em… em hạnh phúc lắm.
Nghe cô nói cô hạnh phúc anh liền không nhịn được thúc vào mạnh mẽ hơn nữa. Cảm xúc bây giờ của anh hệt như một dã thú bị bỏ đói dài ngày. Kể đến thì anh cũng cấm dục 30 năm nay. Nó quá dài rồi.
-Nhược Tâm. Em thật đáng yêu.
Cô không biết nói gì, bị hành động của anh dẫn dắt, cô ôm chặt cổ anh mà tận hưởng. Họ đang trong một thế giới khoái lạc. Sự hưng phấn chiếm đóng đại não, đó là cảm xúc vui sướng khi hai người hòa làm một.
Họ làm không biết đã bao nhiều tiếng, bao nhiêu lần, chỉ biết cô không nhấc nổi người mà chỉ dựa vào anh, anh lau người, chăm sóc cô cẩn thận. Nhược Tâm từ đầu đến cuối đều không biết mình được anh quan tâm như anof.
Ôm người con gái trong lòng, anh ngắm nhìn gương mặt thanh tú ấy, hôn lên mắt cô, mũi cô, miệng cô. Rồi cùng cô chìm vào giấc ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.