Chương 28: Thích Nó Hay Anh? (H)
Mộ An Lạc
27/08/2021
Đóng sầm cửa lại một cách dứt khoát, ánh sáng khắp phòng tự động phát ra, anh ôm cô thật chặt vào nhà tắm, hai chân Hạ Nhược Tâm vắt ngang qua eo của anh. Túi xách của cô vẫn bị vất dưới đất một cách không thương tiếc. Cố Nam Hàn hôn cô một cách nồng nhiệt, cô cũng vụng về đáp trả.
-Nhược Tâm, anh muốn tắm cùng em.
Cô xấu hổ ngượng ngịu chỉ biết vùi mặt vào bờ vai rộng của anh. Khuôn mặt cô nóng ran, anh cũng vậy, khắp cơ thể như tiết Oxytocin mà rạo rực không ngừng.
Từng lớp áo của cả hai người từ từ cởi ra.
Anh lấy sữa tắm thoa lên người cô mà phủ hết cơ thể hai người. Đầu tiên là cổ cô sau đó đến quai xanh, da cô đã trắng mịn nay lại thêm ít bọt xà phòng, nó càng thêm bóng loáng. Anh nhìn đến nỗi mê mẩn.
Hạ Nhược Tâm bị đôi bàn tay nóng ấm ấy di chuyển khắp mình, cô khẽ run nhưng dần quen với hành động này hơn, tay anh qua lại như massage cho cô, nó rất dễ chịu. Có điều, anh lợi dụng mà ăn đậu hũ của cô một cách công khai làm Hạ Nhược Tâm thấy mình bị thiệt.
Cô ngắm thân thể rắn chắc của anh một cách nghiêm túc, xúc cảm từ đầu ngón tay truyền đến khiến cô tê dại, từng múi thịt ấy đang bị co giật khi cô chạm vào.
-Nam Hàn, thân hình anh thật đẹp.
-Em thích nó hay thích anh?
-Thích cả hai được không?
-Tất nhiên là được.
Anh không ngờ cô lại háo sắc với mình như vậy. Càng ngày anh càng biết thêm nhiều điều thú vị từ cô. Cô khiến anh mê dại, cô như liều thuốc phiện, anh dứt cũng không ra, nguyện cả đời nghiện mình Hạ Nhược Tâm cô.
-Bây giờ đến lượt anh.
Cố Nam Hàn đưa bàn tay to lớn đến eo cô mà vuốt ve, từng tấc da tấc thịt của cô đều khiến anh tham luyến chạm vào. Chiếc rốn của cô bị lưỡi anh khuấy đảo mà nhột lại càng thêm nhột. Tiếng nước chảy ồ ạt nhưng tiếng rên nhẹ của cô vẫn quyến rũ nổi bật như vậy. Nó rất đáng yêu, anh lại càng muốn trêu cô, kích thích cô rên rỉ hơn nữa trong lòng mình.
-Nhược Tâm, ngực em thật mềm, hề như nó đã lớn hơn trước.
Cô đã xấu hổ rồi, khi nghe anh nói lại càng xấu hổ hơn.
-Đừng, anh sao có thể nói những lời như thế chứ?
Anh nghe thấy cô nói không rõng rạc, miệng anh khẽ nhếch cười như thỏa mãn mà ra sức nắn bóp đôi gò bồng ấy.
-Em không thích sao?
Giọng nói trầm ấm quanh quẩn bên tai cô, nó như một liều thuốc khiến cô nhũn hết người mà không thể đứng vững. Bị anh đụng chạm hết thân thể nhưng kì lạ cô lại thấy khoái cảm trong mình như tăng lên. Cô như đang khao khát một thứ gì đó lấp đầy. Bụng cô đã sớm có cảm giác kì quái xâm chiếm.
Mông cô bị anh bóp mạnh, đôi tay hư hỏng không ngừng mân mê thân thể cô, rồi nó ma sát nơi tư mật của cô, từng ngón tay như bị nơi mềm mại ấy hút vào khiến anh không thể kiểm soát được nữa. Nơi mạnh mẽ ấy đã sớm không chịu được mà đòi ăn. Thấy chỗ đó của cô đã ướt anh lập tức tấn công.
-Ưm, nhẹ thôi, nhanh quá rồi.
Anh nghe thấy như được thêm luồng sức mạnh mặc cô kêu rên, thân thể anh ra sức ra vào trong cô, nơi tư mật huyền bí ấy lúc ẩn lúc hiện khiến anh không nhịn được mà muốn cô nhiều hơn, nhiều hơn nữa.
-Anh muốn em, mãi không đủ.
-Ừm… ưm… đau.
-Anh xin lỗi nhưng anh thật không kiềm chế được.
Tiếng kêu nỉ non của cô ngắt từng quãng, cô mệt mỏi bám víu vào tường trơn nhưng vẫn không được, cô chỉ đành ôm chặt cổ anh. Anh mạnh mẽ không buông tha cho Hạ Nhược Tâm. Cố Nam Hàn hệt như con thú bị bỏ đói lâu ngày nên giờ nó đang phát tiết trên người cô.
-Tiểu Tâm, anh yêu em.
-Em cũng vậy.
Gương mặt cô như mất thần trí nhìn anh rồi nói, nó lại vô tình tiếp sức thêm cho anh.
-Đừng mong em được nghỉ ngơi một chút nào.
Hai người họ hết làm ở nhà tắm lại ra đến ngoài cửa phòng, sau đó từ từ vào phòng ngủ.
Cô bị anh dẫn dắt, từ đầu tới cuối cô đều bị động, cô bị anh làm quá mệt mà không thể phản kháng hay nhích nổi người chỉ nằm dưới thân thể to lớn của anh mà phát ra những âm thanh kì lạ.
Một tay anh vẫn nắm chặt eo cô, một tay khác lại ra sức xoa nắn bầu ngực đã sớm sưng tấy ấy, anh hôn cô một cách cuồng nhiệt rồi nhẹ nhàng đặt môi lạnh khắp cơ thể cô, cuối cùng vùi mặt nơi khe ngực sâu, nó như mời gọi anh.
Thân thể hai người không ngừng lên xuống, cô quá mềm mại mà chỉ biết ôm chặt anh. Anh không biết hai người đã làm bao nhiêu lần, chỉ biết anh vẫn chưa đủ thỏa mãn. Một lát sau, cô lên tiếng;
-Hàn, em đói rồi.
Anh lập tức bật cười, ai lại đi kêu đói trong trường hợp này chứ?
-Em ăn anh vẫn chưa no?
-Là anh ăn em mà.
-Được, được. Anh nấu cho em ăn.
-Ừm.
-Trước hết cố chịu đi tắm đã.
Hai thân thể tách rời, cô nghe lời anh đi tắm nhưng vừa mới bước xuống cô đã gần như sắp té. Được anh giữ lại, cô ngượng cười sau đó tức giận với anh.
-Anh thật trâu bò mà, lần sau kiềm chế đi.
-Như vậy sẽ hỏng.
Đến bây giờ anh vẫn còn tâm trí trêu cô. Anh bế phốc cô dậy rồi tắm qua loa cho cô. Suốt cả quá trình, cô như một cô công chúa chỉ cần hưởng thụ vậy.
-Em thích không?
-Rất tốt, thích lắm.
-Vậy ngày nào anh cũng tắm cho em nha.
Cô bừng tỉnh, anh lại dụ dỗ cô.
-Không. Anh ra ngoài đi, em tự làm được.
Anh buồn cười khi thấy người con gái mình yêu giận dỗi như vậy.
-Vậy được anh đi nấu ăn cho em.
Bàn ăn đã được dọn sẵn ra, là một bữa ăn kiểu Tây, nhìn bề ngoài rất khá, không ngờ khi ăn mà mùi vị nó… lại ngon như vậy.
-Ừm, thịt rất ngon đó. Em không ngờ anh nấu ngon vậy luôn.
-Vậy em ăn nhiều vào.
-Anh học nấu sao?
-Ừ, khi còn du học.
-Ngon lắm.
Anh được cô khen nên rất vui, hai người họ dùng bữa rồi xem phim cùng nhau. Hôm nay là một ngày tồi tệ nhưng rồi tất cả đã ổn.
Cô yêu người đàn ông này điên cuồng nên mới suy nghĩ hành động như vậy, chắc anh cũng yêu cô nhiều lắm nên mới chịu được một người con gái thất thường nên cô rất biết ơn anh và càng yêu anh nhiều hơn.
-Nhược Tâm, anh muốn tắm cùng em.
Cô xấu hổ ngượng ngịu chỉ biết vùi mặt vào bờ vai rộng của anh. Khuôn mặt cô nóng ran, anh cũng vậy, khắp cơ thể như tiết Oxytocin mà rạo rực không ngừng.
Từng lớp áo của cả hai người từ từ cởi ra.
Anh lấy sữa tắm thoa lên người cô mà phủ hết cơ thể hai người. Đầu tiên là cổ cô sau đó đến quai xanh, da cô đã trắng mịn nay lại thêm ít bọt xà phòng, nó càng thêm bóng loáng. Anh nhìn đến nỗi mê mẩn.
Hạ Nhược Tâm bị đôi bàn tay nóng ấm ấy di chuyển khắp mình, cô khẽ run nhưng dần quen với hành động này hơn, tay anh qua lại như massage cho cô, nó rất dễ chịu. Có điều, anh lợi dụng mà ăn đậu hũ của cô một cách công khai làm Hạ Nhược Tâm thấy mình bị thiệt.
Cô ngắm thân thể rắn chắc của anh một cách nghiêm túc, xúc cảm từ đầu ngón tay truyền đến khiến cô tê dại, từng múi thịt ấy đang bị co giật khi cô chạm vào.
-Nam Hàn, thân hình anh thật đẹp.
-Em thích nó hay thích anh?
-Thích cả hai được không?
-Tất nhiên là được.
Anh không ngờ cô lại háo sắc với mình như vậy. Càng ngày anh càng biết thêm nhiều điều thú vị từ cô. Cô khiến anh mê dại, cô như liều thuốc phiện, anh dứt cũng không ra, nguyện cả đời nghiện mình Hạ Nhược Tâm cô.
-Bây giờ đến lượt anh.
Cố Nam Hàn đưa bàn tay to lớn đến eo cô mà vuốt ve, từng tấc da tấc thịt của cô đều khiến anh tham luyến chạm vào. Chiếc rốn của cô bị lưỡi anh khuấy đảo mà nhột lại càng thêm nhột. Tiếng nước chảy ồ ạt nhưng tiếng rên nhẹ của cô vẫn quyến rũ nổi bật như vậy. Nó rất đáng yêu, anh lại càng muốn trêu cô, kích thích cô rên rỉ hơn nữa trong lòng mình.
-Nhược Tâm, ngực em thật mềm, hề như nó đã lớn hơn trước.
Cô đã xấu hổ rồi, khi nghe anh nói lại càng xấu hổ hơn.
-Đừng, anh sao có thể nói những lời như thế chứ?
Anh nghe thấy cô nói không rõng rạc, miệng anh khẽ nhếch cười như thỏa mãn mà ra sức nắn bóp đôi gò bồng ấy.
-Em không thích sao?
Giọng nói trầm ấm quanh quẩn bên tai cô, nó như một liều thuốc khiến cô nhũn hết người mà không thể đứng vững. Bị anh đụng chạm hết thân thể nhưng kì lạ cô lại thấy khoái cảm trong mình như tăng lên. Cô như đang khao khát một thứ gì đó lấp đầy. Bụng cô đã sớm có cảm giác kì quái xâm chiếm.
Mông cô bị anh bóp mạnh, đôi tay hư hỏng không ngừng mân mê thân thể cô, rồi nó ma sát nơi tư mật của cô, từng ngón tay như bị nơi mềm mại ấy hút vào khiến anh không thể kiểm soát được nữa. Nơi mạnh mẽ ấy đã sớm không chịu được mà đòi ăn. Thấy chỗ đó của cô đã ướt anh lập tức tấn công.
-Ưm, nhẹ thôi, nhanh quá rồi.
Anh nghe thấy như được thêm luồng sức mạnh mặc cô kêu rên, thân thể anh ra sức ra vào trong cô, nơi tư mật huyền bí ấy lúc ẩn lúc hiện khiến anh không nhịn được mà muốn cô nhiều hơn, nhiều hơn nữa.
-Anh muốn em, mãi không đủ.
-Ừm… ưm… đau.
-Anh xin lỗi nhưng anh thật không kiềm chế được.
Tiếng kêu nỉ non của cô ngắt từng quãng, cô mệt mỏi bám víu vào tường trơn nhưng vẫn không được, cô chỉ đành ôm chặt cổ anh. Anh mạnh mẽ không buông tha cho Hạ Nhược Tâm. Cố Nam Hàn hệt như con thú bị bỏ đói lâu ngày nên giờ nó đang phát tiết trên người cô.
-Tiểu Tâm, anh yêu em.
-Em cũng vậy.
Gương mặt cô như mất thần trí nhìn anh rồi nói, nó lại vô tình tiếp sức thêm cho anh.
-Đừng mong em được nghỉ ngơi một chút nào.
Hai người họ hết làm ở nhà tắm lại ra đến ngoài cửa phòng, sau đó từ từ vào phòng ngủ.
Cô bị anh dẫn dắt, từ đầu tới cuối cô đều bị động, cô bị anh làm quá mệt mà không thể phản kháng hay nhích nổi người chỉ nằm dưới thân thể to lớn của anh mà phát ra những âm thanh kì lạ.
Một tay anh vẫn nắm chặt eo cô, một tay khác lại ra sức xoa nắn bầu ngực đã sớm sưng tấy ấy, anh hôn cô một cách cuồng nhiệt rồi nhẹ nhàng đặt môi lạnh khắp cơ thể cô, cuối cùng vùi mặt nơi khe ngực sâu, nó như mời gọi anh.
Thân thể hai người không ngừng lên xuống, cô quá mềm mại mà chỉ biết ôm chặt anh. Anh không biết hai người đã làm bao nhiêu lần, chỉ biết anh vẫn chưa đủ thỏa mãn. Một lát sau, cô lên tiếng;
-Hàn, em đói rồi.
Anh lập tức bật cười, ai lại đi kêu đói trong trường hợp này chứ?
-Em ăn anh vẫn chưa no?
-Là anh ăn em mà.
-Được, được. Anh nấu cho em ăn.
-Ừm.
-Trước hết cố chịu đi tắm đã.
Hai thân thể tách rời, cô nghe lời anh đi tắm nhưng vừa mới bước xuống cô đã gần như sắp té. Được anh giữ lại, cô ngượng cười sau đó tức giận với anh.
-Anh thật trâu bò mà, lần sau kiềm chế đi.
-Như vậy sẽ hỏng.
Đến bây giờ anh vẫn còn tâm trí trêu cô. Anh bế phốc cô dậy rồi tắm qua loa cho cô. Suốt cả quá trình, cô như một cô công chúa chỉ cần hưởng thụ vậy.
-Em thích không?
-Rất tốt, thích lắm.
-Vậy ngày nào anh cũng tắm cho em nha.
Cô bừng tỉnh, anh lại dụ dỗ cô.
-Không. Anh ra ngoài đi, em tự làm được.
Anh buồn cười khi thấy người con gái mình yêu giận dỗi như vậy.
-Vậy được anh đi nấu ăn cho em.
Bàn ăn đã được dọn sẵn ra, là một bữa ăn kiểu Tây, nhìn bề ngoài rất khá, không ngờ khi ăn mà mùi vị nó… lại ngon như vậy.
-Ừm, thịt rất ngon đó. Em không ngờ anh nấu ngon vậy luôn.
-Vậy em ăn nhiều vào.
-Anh học nấu sao?
-Ừ, khi còn du học.
-Ngon lắm.
Anh được cô khen nên rất vui, hai người họ dùng bữa rồi xem phim cùng nhau. Hôm nay là một ngày tồi tệ nhưng rồi tất cả đã ổn.
Cô yêu người đàn ông này điên cuồng nên mới suy nghĩ hành động như vậy, chắc anh cũng yêu cô nhiều lắm nên mới chịu được một người con gái thất thường nên cô rất biết ơn anh và càng yêu anh nhiều hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.