Thẩm Tổng: Chiều Vợ Điên Cuồng
Chương 1: Xem Mắt
Hnyuq_hna
11/03/2023
Mộc Thanh Anh được biết đến qua những màn ảnh sự kiện cùng sếp của mình, thường được người khác gắn với cái mác Thư Kí Mộc, một thư kí ai cũng ngưỡng mộ mà ao ước có được. Đơn giản, sự hoàn hảo trong công việc của cô được như vậy một phần đều nhờ vào Thẩm Phong, chủ tịch của tập đoàn Thiên Vương, cũng là sếp của cô.
Mộc Thanh Anh năm nay chỉ mới có hai mươi ba tuổi, ở độ tuổi xinh đẹp này đáng ra là cô phải có gia đình. Nhưng cô nàng vẫn còn muốn day dưa với thời gian một chút, sống chậm một chút có lẽ sẽ tốt hơn. Khoảng thời gian này cô cứ như vậy mà tận hưởng, rồi từ từ kím người thương cũng được, không quá gấp.
- Sếp, tài liệu anh cần đây
Mộc Thanh Anh bê một sấp tài liệu cao như núi đặt lên bàn làm việc, Thẩm Phong ngẩn đầu nhìn, anh không quá bất ngờ vì nhiều, có chút ngạc nhiên là tại sao hôm nay cô lại mạnh một cách bất thường như vậy?
- Ừ, cứ để đó
Chất giọng không lạnh cũng không ấm, đủ để cô lọt tai, nhưng đối với người khác thì cô không biết.
- Sếp, tôi muốn xin anh một việc
- Nói?
- Tôi muốn nghỉ phép một tuần ạ
Mộc Thanh Anh đứng trước bàn làm việc của anh, tác phong nghiêm chỉnh, giọng nói nhu hòa.
- Lí do?
Thẩm Phong vẫn cuối mặt, không có ý muốn nhìn cô trực tiếp hỏi
- Dạ, tôi muốn thử đi xem mắt...vài người
Hai bàn tay Mộc Thanh Anh nắm chặt vào nhau, chưa bao giờ cô lại cảm thấy khó nói như bây giờ, từ lúc theo làm thư kí cho Thẩm Phong cô chưa bao giờ xin nghỉ một ngày nào, dù có bệnh cũng gáng mà lết đi làm. Nay lại nêu lí do nghỉ phép một tuần như vậy, thì có hơi kì thì phải...
Thẩm Phong dừng tay, tiếng gõ bàn phím cũng theo đó mà nín bặt, anh ngẩn đầu nhìn cô. Đầu óc cứ ong ong lên, cái gì mà đi xem mắt? Cô nàng này theo chân làm thư kí cho anh từ lúc chỉ mới 19 tuổi, đến bây giờ là 23 tuổi. Chưa lần nào anh nghe cô đề cập đến vấn đề có bạn trai hoặc cưới hỏi, nay lại được nghe chính miệng người đối diện phát ra.
- Em nói gì?
Thẩm Phong như một kẻ ngờ nghệch hỏi lại
- Dạ, tôi muốn nghỉ phép một tuần để đi xem mắt kiếm bạn trai!!!
Mộc Thanh Anh cũng không ngại mà đáp, thậm chí cô còn nhấn nhá vài từ quan trọng.
- Xem làm gì?
Thẩm Phong nhàn hạ buông ra một câu, nhưng không ai biết trong lòng anh dậy sóng từ bao giờ. Chính anh cũng không biết đây là cảm giác gì.
- Sếp à, gia đình tôi muốn tôi có một mối tình lâu dài rồi...tiến tới hôn nhân
- Không cần, tôi có thể giả làm người yêu của em
Anh vẫn trạng thái như vậy, gương mặt vẫn dán chặt vào chiếc màn hình laptop trên bàn.
Mộc Thanh Anh câm nín, cả cơ thể cô căng cứng khi nghe sếp đề nghị như vậy. Cô chưa bao giờ phải rơi vào thê bị động như này cả.
- À, sếp à cái này...
Mộc Thanh Anh lắp bắp, cô hiện tại không biết dừng từ đáp trả như thế nào nữa rồi
- Sao? Nếu em đồng ý thì tôi sẵn sàng, cần gì phải kiếm những thằng ất ơ bên ngoài!
Thẩm Phong rời mắt khỏi máy tính, cả người thoải mái ngả ra phía sau ghế, đôi đồng màu đen láy giãn ra nhìn lấy người đối diện.
Mộc Thanh Anh phút chốc lặng thịnh, hôm nay sếp bị làm sao ấy nhỉ?
- Không gấp, tôi không gấp nữa. Tạm thời gác qua vậy, xin phép sêp tôi ra ngoài.
Cô nói rồi nhanh chóng xoay người cất bước ra ngoài
Thẩm Phong nhìn thấy những bước chân vội vàng của cô chỉ buồn cười. Có gì mà phải chạy như ma đuổi thế này? Anh tiếp tục quay lại với đống văn kiện chất cao như núi trên bàn mình.
Thẩm Phong, năm nay đã ngót nghét hai mươi sáu tuổi, hiện tại vẫn không quan tâm đến chuyện lập gia đình hoặc tiến triển với ai. Nhưng vừa rồi chắc có lẽ là có..
Hiện tại anh là người đứng đầu Thẩm Gia, các bậc tiền bối trong gia đình với vai vế là cô cậu dì dượng, hay chú bác gì đó đều kiêng dè anh một phần. Bởi vì Thẩm Phong đã được Thẩm Lão Gia giao lại toàn bộ cổ phần công ty, và cả gia sản kếch xù này lại cho đứa cháu nội trai duy nhất mà ông tin tưởng, là anh!! Theo lẽ đương nhiên, bọn họ không dám đắc tội.
Thẩm Phong là người bậc nhất trong giới thượng lưu hiện nay, với khối tài sản riêng kếch xù, trị giá không biết bao nhiêu con số không ở phía sau. Ngoài việc đứng đầu tập đoàn Thiên Vương thì anh còn đầu tư nhiều mảng khác. Bởi đó là lí do, trên thương trường lẫn người trong gia đình đều công nhận sự tài năng không kém mưu mô của anh.
Với dáng người cao ráo, bờ vai rộng, đôi chân dài này khiến không biết bao nhiêu cô gái muốn xà vào lòng, nhưng chỉ tiếc rằng Thẩm Phong xưa nay không hề động chạm đến, phong cách của anh đó giờ rất đơn giản, quần tây và áo sơ mi. Tuyệt đối không động đến vest hoặc những bộ âu phục, trừ khi đi tiệc.
Phải nói là Thẩm Phong sinh ra đã ngậm thìa vàng, nhưng từ nhỏ đã có tính tự lập, tự anh cố gắng học tập, những việc gì khó anh cứ xem nó là mục tiêu mà phấn đấu. Kể cả Mộc Thanh Anh đi theo anh lâu nay còn phải công nhận, lực tác chiến của Thẩm Phong rất lì.
————————
NHỚ LIKE VÀ THEO DÕI NHA
iuu lắm~~
Mộc Thanh Anh năm nay chỉ mới có hai mươi ba tuổi, ở độ tuổi xinh đẹp này đáng ra là cô phải có gia đình. Nhưng cô nàng vẫn còn muốn day dưa với thời gian một chút, sống chậm một chút có lẽ sẽ tốt hơn. Khoảng thời gian này cô cứ như vậy mà tận hưởng, rồi từ từ kím người thương cũng được, không quá gấp.
- Sếp, tài liệu anh cần đây
Mộc Thanh Anh bê một sấp tài liệu cao như núi đặt lên bàn làm việc, Thẩm Phong ngẩn đầu nhìn, anh không quá bất ngờ vì nhiều, có chút ngạc nhiên là tại sao hôm nay cô lại mạnh một cách bất thường như vậy?
- Ừ, cứ để đó
Chất giọng không lạnh cũng không ấm, đủ để cô lọt tai, nhưng đối với người khác thì cô không biết.
- Sếp, tôi muốn xin anh một việc
- Nói?
- Tôi muốn nghỉ phép một tuần ạ
Mộc Thanh Anh đứng trước bàn làm việc của anh, tác phong nghiêm chỉnh, giọng nói nhu hòa.
- Lí do?
Thẩm Phong vẫn cuối mặt, không có ý muốn nhìn cô trực tiếp hỏi
- Dạ, tôi muốn thử đi xem mắt...vài người
Hai bàn tay Mộc Thanh Anh nắm chặt vào nhau, chưa bao giờ cô lại cảm thấy khó nói như bây giờ, từ lúc theo làm thư kí cho Thẩm Phong cô chưa bao giờ xin nghỉ một ngày nào, dù có bệnh cũng gáng mà lết đi làm. Nay lại nêu lí do nghỉ phép một tuần như vậy, thì có hơi kì thì phải...
Thẩm Phong dừng tay, tiếng gõ bàn phím cũng theo đó mà nín bặt, anh ngẩn đầu nhìn cô. Đầu óc cứ ong ong lên, cái gì mà đi xem mắt? Cô nàng này theo chân làm thư kí cho anh từ lúc chỉ mới 19 tuổi, đến bây giờ là 23 tuổi. Chưa lần nào anh nghe cô đề cập đến vấn đề có bạn trai hoặc cưới hỏi, nay lại được nghe chính miệng người đối diện phát ra.
- Em nói gì?
Thẩm Phong như một kẻ ngờ nghệch hỏi lại
- Dạ, tôi muốn nghỉ phép một tuần để đi xem mắt kiếm bạn trai!!!
Mộc Thanh Anh cũng không ngại mà đáp, thậm chí cô còn nhấn nhá vài từ quan trọng.
- Xem làm gì?
Thẩm Phong nhàn hạ buông ra một câu, nhưng không ai biết trong lòng anh dậy sóng từ bao giờ. Chính anh cũng không biết đây là cảm giác gì.
- Sếp à, gia đình tôi muốn tôi có một mối tình lâu dài rồi...tiến tới hôn nhân
- Không cần, tôi có thể giả làm người yêu của em
Anh vẫn trạng thái như vậy, gương mặt vẫn dán chặt vào chiếc màn hình laptop trên bàn.
Mộc Thanh Anh câm nín, cả cơ thể cô căng cứng khi nghe sếp đề nghị như vậy. Cô chưa bao giờ phải rơi vào thê bị động như này cả.
- À, sếp à cái này...
Mộc Thanh Anh lắp bắp, cô hiện tại không biết dừng từ đáp trả như thế nào nữa rồi
- Sao? Nếu em đồng ý thì tôi sẵn sàng, cần gì phải kiếm những thằng ất ơ bên ngoài!
Thẩm Phong rời mắt khỏi máy tính, cả người thoải mái ngả ra phía sau ghế, đôi đồng màu đen láy giãn ra nhìn lấy người đối diện.
Mộc Thanh Anh phút chốc lặng thịnh, hôm nay sếp bị làm sao ấy nhỉ?
- Không gấp, tôi không gấp nữa. Tạm thời gác qua vậy, xin phép sêp tôi ra ngoài.
Cô nói rồi nhanh chóng xoay người cất bước ra ngoài
Thẩm Phong nhìn thấy những bước chân vội vàng của cô chỉ buồn cười. Có gì mà phải chạy như ma đuổi thế này? Anh tiếp tục quay lại với đống văn kiện chất cao như núi trên bàn mình.
Thẩm Phong, năm nay đã ngót nghét hai mươi sáu tuổi, hiện tại vẫn không quan tâm đến chuyện lập gia đình hoặc tiến triển với ai. Nhưng vừa rồi chắc có lẽ là có..
Hiện tại anh là người đứng đầu Thẩm Gia, các bậc tiền bối trong gia đình với vai vế là cô cậu dì dượng, hay chú bác gì đó đều kiêng dè anh một phần. Bởi vì Thẩm Phong đã được Thẩm Lão Gia giao lại toàn bộ cổ phần công ty, và cả gia sản kếch xù này lại cho đứa cháu nội trai duy nhất mà ông tin tưởng, là anh!! Theo lẽ đương nhiên, bọn họ không dám đắc tội.
Thẩm Phong là người bậc nhất trong giới thượng lưu hiện nay, với khối tài sản riêng kếch xù, trị giá không biết bao nhiêu con số không ở phía sau. Ngoài việc đứng đầu tập đoàn Thiên Vương thì anh còn đầu tư nhiều mảng khác. Bởi đó là lí do, trên thương trường lẫn người trong gia đình đều công nhận sự tài năng không kém mưu mô của anh.
Với dáng người cao ráo, bờ vai rộng, đôi chân dài này khiến không biết bao nhiêu cô gái muốn xà vào lòng, nhưng chỉ tiếc rằng Thẩm Phong xưa nay không hề động chạm đến, phong cách của anh đó giờ rất đơn giản, quần tây và áo sơ mi. Tuyệt đối không động đến vest hoặc những bộ âu phục, trừ khi đi tiệc.
Phải nói là Thẩm Phong sinh ra đã ngậm thìa vàng, nhưng từ nhỏ đã có tính tự lập, tự anh cố gắng học tập, những việc gì khó anh cứ xem nó là mục tiêu mà phấn đấu. Kể cả Mộc Thanh Anh đi theo anh lâu nay còn phải công nhận, lực tác chiến của Thẩm Phong rất lì.
————————
NHỚ LIKE VÀ THEO DÕI NHA
iuu lắm~~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.