Chương 17: Lễ Tang
Người kể chuyện
27/03/2021
HỒI 3: HẠ MÀN
CHƯƠNG 13: Lễ tang
Hai ngày sau, cuối cùng thì cảnh sát cũng trả thi thể Brian, Russell và Sharon cho gia đình Redson. Đáng lẽ ra phải mấy ngày nữa mới được trả nhưng Harmond Redson tạo sức ép cảnh sát cũng cho rằng không còn gì để xét nghiệm nữa nên đành trả thi thể về cho gia đình Redson. Tang lễ cho ba người họ được tổ chức ngay sau đó cùng một lúc với tang lễ của Aric Redson. Vì tính nghiêm trọng của vụ án và Harmond Redson cũng là người nổi tiếng, nên cảnh sát đành cử một đội đến để đảm bảo an toàn nhưng Harmond không đồng ý. Cuối cùng, Maggie đành tới với tư cách như một người tới viếng tang. Hôm đưa tang, Thomas cũng có mặt ở đó.
Vừa bước vào hội trường, Thomas đã nhìn thấy ngay người nhà Redson. Ông Harmond Redson đại diện cho gia đình ngồi ở hàng ghế đầu tiên. Bên cạnh đó là Emily, Daniel, Skye, Hayley, Wendy và Nate dù phải ngồi xe lăn (do lần trước tai nạn) cũng có mặt. Vẫn còn vài người nữa Thomas vẫn chưa thấy đâu. Kia rồi, bà giúp việc Army Mulvey đang hướng dẫn các vị khách vào đúng chỗ ngồi. Anh chàng quản gia Michael Allen đang chỉ đạo mấy người trong đội tang lễ. Có vẻ như anh ta đang nói về công tác sau lễ tang. Thoma không để ý đến họ nữa và ngồi vào vị trí của mình ở hàng ghế số 5. Khi ngồi xuống anh nhìn thấy Maggie ở một hàng ghế khác. Cô cũng nhìn thấy anh. Hai người không nói gì. Cô nhìn anh như thể muốn nói “nói chuyện sau nhé”. Thomas hiểu ý và không chú ý đến cô nữa. Thomas ngồi được một lúc Tom Evans bước vào. Hắn ta cầm một chiếc máy ảnh trên tay. Thomas ngạc nhiên khi hắn ta vẫn còn dám đến đây. Có vẻ như khách khứa quá đông nên không ai chú ý hoặc không muốn gây chuyện tại lễ tang nên hắn cứ bước vào tự nhiên không ai ngăn cản.
Tang lễ được diễn ra nhanh chóng. Harmond Redson mời hẳn một vị phù thủy để làm pháp sự cho những người đã mất. Tất cả những người có mặt tại hội trường đều tỏ ra khó hiểu. Còn Thomas thì thắc mắc “Tại sao một người là nhà khoa học lại nhờ đến sự giúp đỡ của phù thủy nhỉ?”
Tuy nhiên, đó không phải là điều cần chú ý trong buổi lễ.
Khi tay phù thủy vẫn còn đang làm phép siêu hồn, quản gia Michael bước vào và ghé sát tai Harmond nói một điều gì đó:
- Cái gì? – Harmond Redson biến sắc.
- Một cậu bé đã cầm bức thư này đến giao cho vệ sĩ. – Michael cầm một bức thư giao cho ông chủ.
Harmond giật lấy bức thư từ tay Michael và xé phong bì ra. Vừa mở ra, Harmond đã kêu lên “Không!” và ôm lấy ngực. Tay ông ta cố túm lấy Michael trong khi cơ thể đang ngã xuống.
Harmond Redson ngã ra đằng sau. Cả hội trường náo loạn. Có nhiều người xúm lại gần Harmond. Những người ở xa không kịp bước tới thì rộ lên những tiếng xì xào. Một vài nhà báo (trong đó có Tom Evans) có mặt tại hiện trường nhanh tay chụp vài kiểu ảnh.
Michael không để cho đầu Harmond đập xuống đất đỡ lấy ông ta. Trên tay Harmond vẫn nắm chặt bức thư. Trên thư viết:
“Ta sẽ giết hết người của dòng họ Redson, cho đến khi không còn một người nào. Các ngươi hãy cứ chuẩn bị đi. Ký tên Ma cà rồng.”
***
Vài tiếng sau, sở cảnh sát, các thành viên trong tổ trọng án đang ngồi trong phòng họp. Phil Hale trầm tư đi lại trong phòng.
- Lần này Ma cà rồng đã báo trước thời gian gây án, chúng ta không thể nào không làm gì. Nhưng nếu chúng ta có phái người bảo vệ thì Harmond Redson cũng từ chối thôi. Chúng ta phải làm thế nào đây?
Phil không nói gì nữa nhưng cũng không ai nói gì thêm. Cuộc họp vì thế trở nên bế tắc.
Kết thúc cuộc họp, Maggie ra khỏi sở cảnh sát. Thomas đang đứng ở đó để đợi cô. Vừa thấy Maggie, Thomas vẫy tay, hai người đi cùng nhau. Maggie hỏi:
- Anh biến đi đâu trong suốt thời gian qua vậy?
Thomas trả lời:
- Từ từ rồi nói! Bây giờ chúng ta đi đâu đây? – Thomas vừa nói vừa mở cửa xe ra.
- Đi đâu cũng được, đến chỗ mọi khi đi.
***
Tại nhà tang lễ, lúc này, khách khứa đã ra về gần hết, cánh người giúp việc đang thu dọn hội trường. Tất cả mọi người đều có công việc cho mình chỉ có Sarah Jones là biến đi đâu mất. Không phải cô ta biến đi đâu mà là cô ta không thể xuất hiện được. Từ hôm bị Tina phát hiện đang bán thông tin cho Tom Evans, cô ta hối hận hứa sẽ không bao giờ làm như vậy nữa. Cô ta hứa và cô ta cũng nghĩ là sẽ làm như vậy nhưng có những chuyện không phải cứ muốn xong là xong. Hôm nay, Sarah không ngờ lại thấy Tom Evans tại đây. Hắn ta chưa nhìn thấy cô nhưng sớm muộn cũng nhìn thấy. Cô sợ hãi, cô nói chuyện này với Tina. Thế là Tina giấu cô trong một căn phòng sau hậu trường. Cô ta ở yên đó, khi thấy Tom Evans đi khỏi Tina mới bước vào gọi Sarah ra.
Sau hậu trường, trong một căn phòng khác, Harmond Redson cũng vừa mới tỉnh dậy. Ông ta nằm ở trên giường cất tiếng gọi.
- Michael! Army!
Bà Army đang ở ngoài dọn dẹp chỉ có Michael là ở cạnh đó lên tiếng.
- Ông chủ!
- Tang lễ cử hành đến đâu rồi! – Harmond Redson ngồi dậy.
- Mọi việc đã hoàn tất! Các thi thể đã được hỏa thiêu theo đúng nghi thức.
Giọng Harmond thều thào.
- Lấy cho tôi cốc nước.
Michael làm theo lời Harmond. Harmond uống một ngụm nước rồi lắc đầu.
- Cuối cùng vẫn không thể nhìn mặt họ lần cuối.
- ... – Michael không nói gì nữa.
Harmond nói thêm:
- Đúng rồi! Bức thư... Cậu nói tôi phải làm sao đây?
Michael đắn đo định mở miệng nói gì đó thì Harmond gạt đi.
- Mà thôi... Emily... Emily đâu rồi?
- Bà Emily đã về nhà trước rồi chỉ có cậu Daniel và cô Skye còn ở đây có cần tôi gọi họ vào không?
Harmond mệt mỏi phẩy tay.
- Gọi Daniel! Gọi Daniel vào đây!
Nói rồi Harmond lại nằm xuống giường. Michael nghe lời ông chủ và ra khỏi phòng.
***
Một nơi nào đó, có vẻ là một câu lạc bộ cờ vây, Maggie và Thomas đang ngồi cùng một bàn. Ở giữa họ là một bàn cờ đang đánh dở. Đến lượt Maggie đánh. Cô ngồi gác chân lên ghế tay cầm một quân cờ loay hoay không biết nên đánh thế nào.
- Vậy là Harmond Redson đã thay thế những hóa chất an toàn và sử dụng những hóa chất nguy hiểm hơn để biển thủ công quỹ? – Thomas nói.
- Đúng vậy! Nhưng cuối cũng ông ta lại không bị bắt cũng chẳng bị làm sao cả? Tôi tìm ra vụ đó quá dễ dàng, không biết là tôi đã hiểu sai về tội ác mà Ma cà rồng gợi ý hay đây là việc mà hắn không tính trước.
- Nhưng không phải cô nói Ma cà rồng sẽ sắp đặt để cảnh sát tìm ra được tội ác của gia đình Redson một cách dễ dàng sao, vậy cô tìm ra vụ án một cách dễ dàng là đúng rồi. – Thomas đi một nước cờ và nói.
Maggie im lặng không nói gì. Đến lượt Maggie đánh. Cô ngồi gác chân lên ghế tay cầm một quân cờ loay hoay không biết nên đánh thế nào rồi nói:
- Ván cờ này... – Maggie đột nhiên nói – Cuộc chiến này cũng giống như ván cờ này vậy.
- Không! Khác nhiều chứ! – Thomas nói – Ván cờ chúng ta đang chơi là một ván cờ hai người nhưng cuộc chiến đang xảy ra lại là ván cờ ba người.
- Đúng vậy! – Maggie đánh một quân cờ xuống rồi nói. – Cảnh sát, Ma cà rồng và gia đình Redson. Bây giờ Ma cà rồng đang cố gắng phơi bày những tội ác của gia đình Redson. Cảnh sát muốn bắt Ma cà rồng nhưng nếu như bắt được Ma cà rồng mà hắn không khai ra tội ác của gia đình Redson là gì thì không phải bắt được một tên tội phạm nhưng đã bỏ qua rất nhiều tên tội phạm khác hay sao? Cảnh sát nên bắt hắn hay nên cứ để hắn giết người rồi để lại gợi ý cho cảnh sát? Đối với cảnh sát Ma cà rồng vừa có lợi vừa có hại vừa nguy hiểm lại vừa giúp ích cho cảnh sát. Ngược lại gia đình Redson vừa sợ Ma cà rồng nhưng lại vừa không muốn cảnh sát bắt được Ma cà rồng. Vậy nên có người chết thì họ báo cảnh sát đấy nhưng họ sẽ không hỗ trợ cảnh sát phá án đâu thậm chí còn ngấm ngầm chống đối nữa là đằng khác. Còn lại Ma cà rồng, hắn ta... hắn ta đang định làm cái gì? – Maggie trầm ngâm nói.
Thomas đánh tiếp một nước cờ.
- Cô nói đây là cuộc chiến của cảnh sát, gia đình Redson và Ma cà rồng nhưng có thể tóm gọn lại là cuộc chiến của cô, Harmond Redson và Ma cà rồng. Cô nói cảnh sát vừa muốn bắt Ma cà rồng vừa muốn để yên để hắn phơi bày tội ác của gia đình Redson. Vậy cô muốn thế nào...? Cô muốn bắt hắn nhưng lại để cho gia đình Redson thoát tội hay muốn cứ để yên như thế cho hắn phá nát gia đình Redson.
Maggie trầm ngâm hồi lâu rồi thở dài.
- Anh đang nói cái gì vậy... Hắn đã giết người đấy. Nếu hắn chỉ tống tiền thôi thì tôi sẽ cân nhắc có nên lợi dụng hắn để bắt trọn ổ gia đình Redson hay không nhưng hắn đã giết người, kẻ này quá nguy hiểm. Tôi cần phải bắt hắn về quy án.
- Đúng vậy! – Thomas đồng tình với Maggie – Nhưng không phải ai khi nhìn vào cũng nghĩ như vậy đâu.
***
Trời đã tối, gia đình Redson, trong vườn hoa, Nate Redson đang ngồi trên xe lăn đứng bên cạnh là hai chị của cô ta Hayley và Wendy. Hayley không thích thái độ của Nate, cô ta lên tiếng.
- Nate! Sao mày không vào bệnh viện mà nằm lải phải vất vả ngồi xen lăn như thế này?
Nate đang cầm một bông hoa trên tay liền vứt xuống đất đẩy xe lăn nói:
- Hayley, Wendy! Chị có biết chuyện này không? Michael yêu Skye.
Cả Hayley và Wendy đều giật mình đồng thanh.
- Em vừa nói cái gì cơ?
***
Đêm đã khuya, trong căn phòng của Thomas vẫn sáng đèn. Ở trong phòng Thomas đang đứng trước một bức tường. Trên bức tường có dán các bức ảnh liên quan đến vụ án này. Anh ta nhìn bức tường một cách chăm chú. Được một lúc, Thomas thở dài.
- Đây là cuộc chiến của ba người, vậy còn mình... mình ở đây để làm gì?
12 giờ đêm, cuối cùng căn phòng của Thomas cũng tắt điện.
CHƯƠNG 13: Lễ tang
Hai ngày sau, cuối cùng thì cảnh sát cũng trả thi thể Brian, Russell và Sharon cho gia đình Redson. Đáng lẽ ra phải mấy ngày nữa mới được trả nhưng Harmond Redson tạo sức ép cảnh sát cũng cho rằng không còn gì để xét nghiệm nữa nên đành trả thi thể về cho gia đình Redson. Tang lễ cho ba người họ được tổ chức ngay sau đó cùng một lúc với tang lễ của Aric Redson. Vì tính nghiêm trọng của vụ án và Harmond Redson cũng là người nổi tiếng, nên cảnh sát đành cử một đội đến để đảm bảo an toàn nhưng Harmond không đồng ý. Cuối cùng, Maggie đành tới với tư cách như một người tới viếng tang. Hôm đưa tang, Thomas cũng có mặt ở đó.
Vừa bước vào hội trường, Thomas đã nhìn thấy ngay người nhà Redson. Ông Harmond Redson đại diện cho gia đình ngồi ở hàng ghế đầu tiên. Bên cạnh đó là Emily, Daniel, Skye, Hayley, Wendy và Nate dù phải ngồi xe lăn (do lần trước tai nạn) cũng có mặt. Vẫn còn vài người nữa Thomas vẫn chưa thấy đâu. Kia rồi, bà giúp việc Army Mulvey đang hướng dẫn các vị khách vào đúng chỗ ngồi. Anh chàng quản gia Michael Allen đang chỉ đạo mấy người trong đội tang lễ. Có vẻ như anh ta đang nói về công tác sau lễ tang. Thoma không để ý đến họ nữa và ngồi vào vị trí của mình ở hàng ghế số 5. Khi ngồi xuống anh nhìn thấy Maggie ở một hàng ghế khác. Cô cũng nhìn thấy anh. Hai người không nói gì. Cô nhìn anh như thể muốn nói “nói chuyện sau nhé”. Thomas hiểu ý và không chú ý đến cô nữa. Thomas ngồi được một lúc Tom Evans bước vào. Hắn ta cầm một chiếc máy ảnh trên tay. Thomas ngạc nhiên khi hắn ta vẫn còn dám đến đây. Có vẻ như khách khứa quá đông nên không ai chú ý hoặc không muốn gây chuyện tại lễ tang nên hắn cứ bước vào tự nhiên không ai ngăn cản.
Tang lễ được diễn ra nhanh chóng. Harmond Redson mời hẳn một vị phù thủy để làm pháp sự cho những người đã mất. Tất cả những người có mặt tại hội trường đều tỏ ra khó hiểu. Còn Thomas thì thắc mắc “Tại sao một người là nhà khoa học lại nhờ đến sự giúp đỡ của phù thủy nhỉ?”
Tuy nhiên, đó không phải là điều cần chú ý trong buổi lễ.
Khi tay phù thủy vẫn còn đang làm phép siêu hồn, quản gia Michael bước vào và ghé sát tai Harmond nói một điều gì đó:
- Cái gì? – Harmond Redson biến sắc.
- Một cậu bé đã cầm bức thư này đến giao cho vệ sĩ. – Michael cầm một bức thư giao cho ông chủ.
Harmond giật lấy bức thư từ tay Michael và xé phong bì ra. Vừa mở ra, Harmond đã kêu lên “Không!” và ôm lấy ngực. Tay ông ta cố túm lấy Michael trong khi cơ thể đang ngã xuống.
Harmond Redson ngã ra đằng sau. Cả hội trường náo loạn. Có nhiều người xúm lại gần Harmond. Những người ở xa không kịp bước tới thì rộ lên những tiếng xì xào. Một vài nhà báo (trong đó có Tom Evans) có mặt tại hiện trường nhanh tay chụp vài kiểu ảnh.
Michael không để cho đầu Harmond đập xuống đất đỡ lấy ông ta. Trên tay Harmond vẫn nắm chặt bức thư. Trên thư viết:
“Ta sẽ giết hết người của dòng họ Redson, cho đến khi không còn một người nào. Các ngươi hãy cứ chuẩn bị đi. Ký tên Ma cà rồng.”
***
Vài tiếng sau, sở cảnh sát, các thành viên trong tổ trọng án đang ngồi trong phòng họp. Phil Hale trầm tư đi lại trong phòng.
- Lần này Ma cà rồng đã báo trước thời gian gây án, chúng ta không thể nào không làm gì. Nhưng nếu chúng ta có phái người bảo vệ thì Harmond Redson cũng từ chối thôi. Chúng ta phải làm thế nào đây?
Phil không nói gì nữa nhưng cũng không ai nói gì thêm. Cuộc họp vì thế trở nên bế tắc.
Kết thúc cuộc họp, Maggie ra khỏi sở cảnh sát. Thomas đang đứng ở đó để đợi cô. Vừa thấy Maggie, Thomas vẫy tay, hai người đi cùng nhau. Maggie hỏi:
- Anh biến đi đâu trong suốt thời gian qua vậy?
Thomas trả lời:
- Từ từ rồi nói! Bây giờ chúng ta đi đâu đây? – Thomas vừa nói vừa mở cửa xe ra.
- Đi đâu cũng được, đến chỗ mọi khi đi.
***
Tại nhà tang lễ, lúc này, khách khứa đã ra về gần hết, cánh người giúp việc đang thu dọn hội trường. Tất cả mọi người đều có công việc cho mình chỉ có Sarah Jones là biến đi đâu mất. Không phải cô ta biến đi đâu mà là cô ta không thể xuất hiện được. Từ hôm bị Tina phát hiện đang bán thông tin cho Tom Evans, cô ta hối hận hứa sẽ không bao giờ làm như vậy nữa. Cô ta hứa và cô ta cũng nghĩ là sẽ làm như vậy nhưng có những chuyện không phải cứ muốn xong là xong. Hôm nay, Sarah không ngờ lại thấy Tom Evans tại đây. Hắn ta chưa nhìn thấy cô nhưng sớm muộn cũng nhìn thấy. Cô sợ hãi, cô nói chuyện này với Tina. Thế là Tina giấu cô trong một căn phòng sau hậu trường. Cô ta ở yên đó, khi thấy Tom Evans đi khỏi Tina mới bước vào gọi Sarah ra.
Sau hậu trường, trong một căn phòng khác, Harmond Redson cũng vừa mới tỉnh dậy. Ông ta nằm ở trên giường cất tiếng gọi.
- Michael! Army!
Bà Army đang ở ngoài dọn dẹp chỉ có Michael là ở cạnh đó lên tiếng.
- Ông chủ!
- Tang lễ cử hành đến đâu rồi! – Harmond Redson ngồi dậy.
- Mọi việc đã hoàn tất! Các thi thể đã được hỏa thiêu theo đúng nghi thức.
Giọng Harmond thều thào.
- Lấy cho tôi cốc nước.
Michael làm theo lời Harmond. Harmond uống một ngụm nước rồi lắc đầu.
- Cuối cùng vẫn không thể nhìn mặt họ lần cuối.
- ... – Michael không nói gì nữa.
Harmond nói thêm:
- Đúng rồi! Bức thư... Cậu nói tôi phải làm sao đây?
Michael đắn đo định mở miệng nói gì đó thì Harmond gạt đi.
- Mà thôi... Emily... Emily đâu rồi?
- Bà Emily đã về nhà trước rồi chỉ có cậu Daniel và cô Skye còn ở đây có cần tôi gọi họ vào không?
Harmond mệt mỏi phẩy tay.
- Gọi Daniel! Gọi Daniel vào đây!
Nói rồi Harmond lại nằm xuống giường. Michael nghe lời ông chủ và ra khỏi phòng.
***
Một nơi nào đó, có vẻ là một câu lạc bộ cờ vây, Maggie và Thomas đang ngồi cùng một bàn. Ở giữa họ là một bàn cờ đang đánh dở. Đến lượt Maggie đánh. Cô ngồi gác chân lên ghế tay cầm một quân cờ loay hoay không biết nên đánh thế nào.
- Vậy là Harmond Redson đã thay thế những hóa chất an toàn và sử dụng những hóa chất nguy hiểm hơn để biển thủ công quỹ? – Thomas nói.
- Đúng vậy! Nhưng cuối cũng ông ta lại không bị bắt cũng chẳng bị làm sao cả? Tôi tìm ra vụ đó quá dễ dàng, không biết là tôi đã hiểu sai về tội ác mà Ma cà rồng gợi ý hay đây là việc mà hắn không tính trước.
- Nhưng không phải cô nói Ma cà rồng sẽ sắp đặt để cảnh sát tìm ra được tội ác của gia đình Redson một cách dễ dàng sao, vậy cô tìm ra vụ án một cách dễ dàng là đúng rồi. – Thomas đi một nước cờ và nói.
Maggie im lặng không nói gì. Đến lượt Maggie đánh. Cô ngồi gác chân lên ghế tay cầm một quân cờ loay hoay không biết nên đánh thế nào rồi nói:
- Ván cờ này... – Maggie đột nhiên nói – Cuộc chiến này cũng giống như ván cờ này vậy.
- Không! Khác nhiều chứ! – Thomas nói – Ván cờ chúng ta đang chơi là một ván cờ hai người nhưng cuộc chiến đang xảy ra lại là ván cờ ba người.
- Đúng vậy! – Maggie đánh một quân cờ xuống rồi nói. – Cảnh sát, Ma cà rồng và gia đình Redson. Bây giờ Ma cà rồng đang cố gắng phơi bày những tội ác của gia đình Redson. Cảnh sát muốn bắt Ma cà rồng nhưng nếu như bắt được Ma cà rồng mà hắn không khai ra tội ác của gia đình Redson là gì thì không phải bắt được một tên tội phạm nhưng đã bỏ qua rất nhiều tên tội phạm khác hay sao? Cảnh sát nên bắt hắn hay nên cứ để hắn giết người rồi để lại gợi ý cho cảnh sát? Đối với cảnh sát Ma cà rồng vừa có lợi vừa có hại vừa nguy hiểm lại vừa giúp ích cho cảnh sát. Ngược lại gia đình Redson vừa sợ Ma cà rồng nhưng lại vừa không muốn cảnh sát bắt được Ma cà rồng. Vậy nên có người chết thì họ báo cảnh sát đấy nhưng họ sẽ không hỗ trợ cảnh sát phá án đâu thậm chí còn ngấm ngầm chống đối nữa là đằng khác. Còn lại Ma cà rồng, hắn ta... hắn ta đang định làm cái gì? – Maggie trầm ngâm nói.
Thomas đánh tiếp một nước cờ.
- Cô nói đây là cuộc chiến của cảnh sát, gia đình Redson và Ma cà rồng nhưng có thể tóm gọn lại là cuộc chiến của cô, Harmond Redson và Ma cà rồng. Cô nói cảnh sát vừa muốn bắt Ma cà rồng vừa muốn để yên để hắn phơi bày tội ác của gia đình Redson. Vậy cô muốn thế nào...? Cô muốn bắt hắn nhưng lại để cho gia đình Redson thoát tội hay muốn cứ để yên như thế cho hắn phá nát gia đình Redson.
Maggie trầm ngâm hồi lâu rồi thở dài.
- Anh đang nói cái gì vậy... Hắn đã giết người đấy. Nếu hắn chỉ tống tiền thôi thì tôi sẽ cân nhắc có nên lợi dụng hắn để bắt trọn ổ gia đình Redson hay không nhưng hắn đã giết người, kẻ này quá nguy hiểm. Tôi cần phải bắt hắn về quy án.
- Đúng vậy! – Thomas đồng tình với Maggie – Nhưng không phải ai khi nhìn vào cũng nghĩ như vậy đâu.
***
Trời đã tối, gia đình Redson, trong vườn hoa, Nate Redson đang ngồi trên xe lăn đứng bên cạnh là hai chị của cô ta Hayley và Wendy. Hayley không thích thái độ của Nate, cô ta lên tiếng.
- Nate! Sao mày không vào bệnh viện mà nằm lải phải vất vả ngồi xen lăn như thế này?
Nate đang cầm một bông hoa trên tay liền vứt xuống đất đẩy xe lăn nói:
- Hayley, Wendy! Chị có biết chuyện này không? Michael yêu Skye.
Cả Hayley và Wendy đều giật mình đồng thanh.
- Em vừa nói cái gì cơ?
***
Đêm đã khuya, trong căn phòng của Thomas vẫn sáng đèn. Ở trong phòng Thomas đang đứng trước một bức tường. Trên bức tường có dán các bức ảnh liên quan đến vụ án này. Anh ta nhìn bức tường một cách chăm chú. Được một lúc, Thomas thở dài.
- Đây là cuộc chiến của ba người, vậy còn mình... mình ở đây để làm gì?
12 giờ đêm, cuối cùng căn phòng của Thomas cũng tắt điện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.