Chương 8: Lời khai của bà Ba - Chương thử trí 1
Dương Ami
02/04/2018
Toilet công cộng này được xây dựng phía sau một trường trung học, tận
dụng phần đất thừa giữa các công trình xung quanh nên cơ bản là chỉ có
một lối ra vào duy nhất. Nhìn vẻ mặt cậu cảnh sát trẻ lộ rõ sự hí hửng,
cứ như đã nắm chắc được kẻ phạm tội trong tay rồi vậy.
Mà đúng là ở trong tình huống này thì đó cũng là một suy nghĩ hợp lý.
- Sao lại có đến những 3 người trong này vậy? - Cậu cảnh sát la lớn.
Chúng tôi đang đứng trước cách chỗ cửa toilet khoảng 5m. Sau khi nghe được yêu cầu từ bỏ vũ khí, giơ tay đầu hàng do cậu cảnh sát phát, có những tiếng trả lời một cách bực tức phát ra từ bên trong nhà vệ sinh. Đến lúc tiếng còi được thổi lần thứ 3, thì từ bên trong lần lượt 3 người nam có nữ có đi ra, điệu bộ bình thản lạ thường.
- Tại sao lại có cả nam và nữ đi ra cùng nhau thế này? Toilet dùng chung sao? - Cậu cảnh sát la lớn một lần nữa.
- Ừ, là thiết kế kiểu cũ, thật bất tiện. - Tôi đáp.
- Không còn ai nữa chứ?
- Tôi vừa vào xem thử rồi. Chỉ có 3 người này thôi.
- Vậy ai mới là tên trộm?
- Không phải cậu đuổi theo hắn sao? Cậu không nhận ra hắn sao? Cả 3 người này đều có ngoại hình khác biệt nhau rõ ràng mà.
Trước những câu hỏi ẩn chứa hàm ý nghi ngờ năng lực nghiệp vụ, cậu cảnh sát trẻ buộc phải ra sức chống chế.
- Lúc đó tôi đang đi tuần, đột nhiên nhìn thấy một bóng người nhảy ra từ hàng rào một căn hộ. Tôi nghi ngờ là trộm nên la lớn bảo hắn đứng lại, nhưng vừa nghe thấy thì hắn bỏ chạy. Tôi đuổi theo đến đoạn ngã tư phía trước cửa hàng dụng cụ thể thao thì thấy hắn rẻ phải.
- Tức là hắn chạy từ phía đường khu căn hộ rồi rẻ vào đường chỗ chúng ta gặp nhau, sau đó hắn tính trốn vào nhà vệ sinh công cộng, nhưng vô tình đâm vào bà Ba đi từ hướng ngược lại trước lối rẻ vào. - Tôi tiếp lời.
- Mặc dù đuổi theo một đoạn khá dài nhưng khoảng cách giữa tôi và hắn là khá xa, trời lại tối nên tôi không thể nhớ được ngoại hình của hắn.
Tôi trước nghĩ cậu ta chỉ không thấy mặt của tên trộm, đằng này ngay cả ngoại hình cũng không có chút khái niệm. Mà cũng không thể quá kì vọng vào cậu ta được, cậu ấy chỉ mới là thượng sĩ vẫn còn thiếu nhiều kinh nghiệm công tác.
Tình huống này quả thực sẽ gây ra khó khăn cho những cảnh sát viên mới vào nghề như cậu cảnh sát đây. Nhưng đối với một thám tử tự do, thông minh, gan dạ, khôi ngô, tốt bụng như tôi thì việc này chẳng có gì đáng nói.
- Không sao, chúng ta vẫn còn một nhân chứng nữa mà. Bà Ba có lẽ sẽ nhận ra hắn đấy.
Tôi luôn có sẵn một phương án dự phòng.
Mà đúng là ở trong tình huống này thì đó cũng là một suy nghĩ hợp lý.
- Sao lại có đến những 3 người trong này vậy? - Cậu cảnh sát la lớn.
Chúng tôi đang đứng trước cách chỗ cửa toilet khoảng 5m. Sau khi nghe được yêu cầu từ bỏ vũ khí, giơ tay đầu hàng do cậu cảnh sát phát, có những tiếng trả lời một cách bực tức phát ra từ bên trong nhà vệ sinh. Đến lúc tiếng còi được thổi lần thứ 3, thì từ bên trong lần lượt 3 người nam có nữ có đi ra, điệu bộ bình thản lạ thường.
- Tại sao lại có cả nam và nữ đi ra cùng nhau thế này? Toilet dùng chung sao? - Cậu cảnh sát la lớn một lần nữa.
- Ừ, là thiết kế kiểu cũ, thật bất tiện. - Tôi đáp.
- Không còn ai nữa chứ?
- Tôi vừa vào xem thử rồi. Chỉ có 3 người này thôi.
- Vậy ai mới là tên trộm?
- Không phải cậu đuổi theo hắn sao? Cậu không nhận ra hắn sao? Cả 3 người này đều có ngoại hình khác biệt nhau rõ ràng mà.
Trước những câu hỏi ẩn chứa hàm ý nghi ngờ năng lực nghiệp vụ, cậu cảnh sát trẻ buộc phải ra sức chống chế.
- Lúc đó tôi đang đi tuần, đột nhiên nhìn thấy một bóng người nhảy ra từ hàng rào một căn hộ. Tôi nghi ngờ là trộm nên la lớn bảo hắn đứng lại, nhưng vừa nghe thấy thì hắn bỏ chạy. Tôi đuổi theo đến đoạn ngã tư phía trước cửa hàng dụng cụ thể thao thì thấy hắn rẻ phải.
- Tức là hắn chạy từ phía đường khu căn hộ rồi rẻ vào đường chỗ chúng ta gặp nhau, sau đó hắn tính trốn vào nhà vệ sinh công cộng, nhưng vô tình đâm vào bà Ba đi từ hướng ngược lại trước lối rẻ vào. - Tôi tiếp lời.
- Mặc dù đuổi theo một đoạn khá dài nhưng khoảng cách giữa tôi và hắn là khá xa, trời lại tối nên tôi không thể nhớ được ngoại hình của hắn.
Tôi trước nghĩ cậu ta chỉ không thấy mặt của tên trộm, đằng này ngay cả ngoại hình cũng không có chút khái niệm. Mà cũng không thể quá kì vọng vào cậu ta được, cậu ấy chỉ mới là thượng sĩ vẫn còn thiếu nhiều kinh nghiệm công tác.
Tình huống này quả thực sẽ gây ra khó khăn cho những cảnh sát viên mới vào nghề như cậu cảnh sát đây. Nhưng đối với một thám tử tự do, thông minh, gan dạ, khôi ngô, tốt bụng như tôi thì việc này chẳng có gì đáng nói.
- Không sao, chúng ta vẫn còn một nhân chứng nữa mà. Bà Ba có lẽ sẽ nhận ra hắn đấy.
Tôi luôn có sẵn một phương án dự phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.