Chương 2: Vật nặng vô hình - Chương thử trí 1
Dương Ami
02/04/2018
Tôi ngay lập tức gọi điện báo với cảnh sát. Khoảng 5 phút sau đội cảnh sát thành phố có mặt.
Theo yêu cầu của cảnh sát, tôi thuật lại diễn biến vụ việc mà mình biết.
- Tôi có hẹn với ông đây lúc 2 giờ trưa nay, khi đến trước căn hộ, tôi có gọi nhiều cuộc nhưng không ai bắt máy, cũng không thấy ông ta chờ sẵn ở trước nhà như đã hẹn. Rồi tôi nhìn thấy cổng chỉ khép hờ, phía trong cánh cổng là một đôi giày dính đầy đất, trên sân nhà lại có những dấu chân rất khả nghi, nên tôi đã đẩy cửa đi vào trong. Tôi đi theo vết giày để lại, lên lầu một và phát hiện xác chết ông ấy tại đây. Ngay lập tức tôi gọi báo cảnh sát và đứng canh giữ hiện trường cho đến bây giờ.
Rất tinh ý, viên cảnh sát nhận thấy cần khai thác ở tôi nhiều hơn, về lý lịch.
- Cậu không có vẻ gì là sợ khi tiếp xúc với tử thi nhỉ. Cậu lại không giẫm vào vết giày ở sân để bảo vệ hiện trường? Thật ra cậu là ai? Có quan hệ gì với nạn nhân?
Tôi lấy trong ví ra một tấm danh thiếp đưa cho viên cảnh sát.
- Xin tự giới thiệu, tôi là Hoàng Thiên Nhẫn, hành nghề thám tử. Nạn nhân đây là khách hàng của tôi.
Câu trả lời của tôi mở ra cho viên cảnh sát một hướng suy luận mới, mặc dù nó không đúng.
- Vậy nghĩa là nạn nhân biết rằng có người muốn giết mình, nên nhờ cậu đến điều tra. Tuy nhiên hai người chưa kịp gặp nhau thì ông ta đã bị sát hại.
- Không phải như vậy! Tôi đến đây theo lời hẹn chỉ để tìm đồ giúp nạn nhân thôi. Tôi không hề nghe nạn nhân nói rằng có người muốn giết mình. - Tôi trả lời.
- Tìm đồ? Là cái gì?
Ngay trước khi tôi định trả lời câu hỏi trên. Một viên cảnh sát trẻ hơn, độ khoảng tuổi tôi, dáng vóc cao to, ánh mắt sắc lẻm, tay phải cầm một xấp giấy tờ, chạy đến chen ngang vào bằng một giọng Bắc.
- Báo cáo sếp, đã có kết quả khám nghiệm tử thi và hiện trường.
Sau cái gật đầu thể hiện sự cho phép của người thượng cấp, viên cảnh sát trẻ bắt đầu đọc vanh vách những điều được ghi trên giấy.
- Nạn nhân là ông Vương Hoàn Long, 63 tuổi, nghề nghiệp chưa rõ, bị giết trong khoảng 1 đến 1.5 tiếng hồ trước tức khoảng 12 đến 1 giờ 30 chiều. Nạn nhân chết do một vết đâm vào động mạch cổ gây mất máu, trước lúc chết bị chém nhiều nhát dao vào lưng. Hung khí là một dao lỡ để lại hiện trường. Hiện trường không có dấu hiệu bị xáo trộn, ví tiền, đồng hồ, nhẫn trên người nạn nhân vẫn còn nên tạm thời có thể bỏ qua trường hợp giết người cướp của. Tại hiện trường có để lại một bao tay nhựa, một áo thun tay dài, một quần jeans, một áo khoác dù, một trùm đầu, một kính mát, hầu hết đều có dính máu nghi ngờ là do hung thủ bỏ lại hiện trường. Dựa vào hướng, độ dốc của vết chém trên lưng nạn nhân tạm thời kết luận hung thủ cao trên 1m80 và thuận tay trái. Dựa vào vết giày trên sân đất kết luận trùng khớp với đôi giày cỡ 43 sau cổng rào. Trên đôi giày này cũng có vết máu nên kết luận đây là giày do hung thủ để lại. Dựa vào độ lún của vết giày cho thấy hung thủ nặng từ 90 - 100kg. Báo cáo hết.- Vậy là hung thủ cao hơn 1m80, thuận tay trái, đi giày cỡ 43 và nặng gần 100kg. - Không mất nhiều thời gian để suy nghĩ, viên cảnh sát lớn tuổi chốt lại.
Có thể sẽ mang tiếng là nhiều chuyện hay thích chỏ mũi vào việc của người khác, nhưng tôi không thể không nói ra suy nghĩ của mình. Cứ đứng đó và nhìn cơ quan điều tra bị dắt mũi bởi những kết luận vội vàng, lương tâm của một thám tử không cho phép tôi làm vậy.
- Xin thứ lỗi, nhưng tôi lại không nghĩ vậy.
Khi đã thu hút được sự chú ý của cả hai viên cảnh sát, tôi bắt đầu trình bày những suy luận của mình. Một cách từ tốn, tôi lần lượt chỉ ra những điểm mâu thuẫn giữa dấu vết để lại ở hiện trường với kết luận của tổ phân tích về nhân dạng hung thủ.
- Anh nhìn xem, mặc dù vết thương trên lưng nạn nhân là do chém từ trái sang nhưng trên đôi giày hung thủ để lại lại là kiểu cột nơ của người thuận tay phải. Đôi giày này tháo ra mà không cần phải nới lỏng dây chứng tỏ nó lớn hơn cỡ chân thật của người mang.
Tôi vừa nói vừa chỉ vào đôi giày, lúc này đã được bỏ vào túi niêm phong vật chứng.
- Chưa hết, hung thủ cột tay nạn nhân vào song cửa sổ và để áp mặt vào tường, rồi chém nhiều nhát lên lưng. Đối với tư thế này chỉ cần hung thủ đứng ở thế cao hơn nạn nhân là có thể gây ra vết chém có độ dốc như do một người cao trên 1m80 gây án. Bằng chứng là vết máu bắn dưới sàn sau lưng nạn nhân có một khoảng trống không tự nhiên, như do bị một vật gì đó che lại. Theo tôi vật đó là áo khoác của hung thủ vì trên áo khoác vẫn còn in dấu giày dính đất. Dựa theo độ nổi của vết máu bắn, có lẽ hung thủ đã đặt một vật gì đó dưới sàn rồi phủ áo khoác lên. Mục đích của việc làm này nhằm để tránh vấy máu lên vật đó trong khi chém nạn nhân. Vật đó có lẽ là mấy quyển sách ở kệ sách bên kia, vì tôi thấy kệ sách được xếp rất ngăn nắp nhưng lại có 3 quyển tiểu thuyết khá dầy bị lấy ra nhưng lại xếp trở lại không đúng chỗ. 3 quyển này là trong một bộ 6 quyển đặt liền nhau mà ở đây chỗ 3 quyển cùng bộ có khoảng hở vừa đủ chỗ của 3 quyển này.
Tôi lại chỉ tay về phía kệ sách nằm phía góc phải căn phòng.
- Độ cao 3 quyển sách này khoảng tầm hơn 1 tấc nên rất có thể hung thủ chỉ cao khoảng 1m70. Ngoài ra dựa vào vết máu bắn trên chiếc áo thun có thể thấy lúc gây án hung thủ mặc áo thun nhưng lại cho vào trong quần, có thể do áo quá dài so với độ dài lưng của hung thủ. Vết máu bắn trên chiếc áo thun cũng cho thấy phần bị máu bắn đến chỉ khoảng 0.5m gần ứng với độ dài lưng một người cao 1m70.
Bây giờ tôi lại chỉ đến chiếc áo thun. Viên cảnh sát trẻ hơn mở túi niêm phong lấy chiếc áo ra xem xét.
- Một điểm cuối cùng chính là chiếc thắt lưng, vết máu bắn lên có một phần bị mặt thắt lưng che khuất, có nghĩa nếu tính từ phần bị che đến đầu của thắt lưng sẽ ra được vòng bụng thật sự của hung thủ. Lúc nãy tôi có thử ước chừng thì chỉ khoảng 70 - 75cm. Một người vòng bụng khoảng này thì chỉ thường nặng từ 60 - 70kg, chứ khó có thể nặng đến 90, 100kg. Cho nên...
Tôi dừng mạch suy luận lại 2 giây và tự hạ thấp giọng của mình xuống một chút. Hai viên cảnh sát chăm chú chờ đợi tôi nói nốt phần còn lại.
Phần còn lại mà mọi người chờ đợi chính là kết luận quan trọng, chân thực, đúng đắn nhất về ngoại hình hung thủ. Xin hãy lắng nghe cẩn thận.
- Cho nên... tôi hoàn toàn có cơ sở nghi ngờ những dấu vết do hung thủ để lại hiện trường nhằm mục đích làm sai lệch hướng điều tra, trong khi thật sự hung thủ chỉ là một người cao khoảng 1m70, nặng tầm 70kg và thuận tay phải.
Theo yêu cầu của cảnh sát, tôi thuật lại diễn biến vụ việc mà mình biết.
- Tôi có hẹn với ông đây lúc 2 giờ trưa nay, khi đến trước căn hộ, tôi có gọi nhiều cuộc nhưng không ai bắt máy, cũng không thấy ông ta chờ sẵn ở trước nhà như đã hẹn. Rồi tôi nhìn thấy cổng chỉ khép hờ, phía trong cánh cổng là một đôi giày dính đầy đất, trên sân nhà lại có những dấu chân rất khả nghi, nên tôi đã đẩy cửa đi vào trong. Tôi đi theo vết giày để lại, lên lầu một và phát hiện xác chết ông ấy tại đây. Ngay lập tức tôi gọi báo cảnh sát và đứng canh giữ hiện trường cho đến bây giờ.
Rất tinh ý, viên cảnh sát nhận thấy cần khai thác ở tôi nhiều hơn, về lý lịch.
- Cậu không có vẻ gì là sợ khi tiếp xúc với tử thi nhỉ. Cậu lại không giẫm vào vết giày ở sân để bảo vệ hiện trường? Thật ra cậu là ai? Có quan hệ gì với nạn nhân?
Tôi lấy trong ví ra một tấm danh thiếp đưa cho viên cảnh sát.
- Xin tự giới thiệu, tôi là Hoàng Thiên Nhẫn, hành nghề thám tử. Nạn nhân đây là khách hàng của tôi.
Câu trả lời của tôi mở ra cho viên cảnh sát một hướng suy luận mới, mặc dù nó không đúng.
- Vậy nghĩa là nạn nhân biết rằng có người muốn giết mình, nên nhờ cậu đến điều tra. Tuy nhiên hai người chưa kịp gặp nhau thì ông ta đã bị sát hại.
- Không phải như vậy! Tôi đến đây theo lời hẹn chỉ để tìm đồ giúp nạn nhân thôi. Tôi không hề nghe nạn nhân nói rằng có người muốn giết mình. - Tôi trả lời.
- Tìm đồ? Là cái gì?
Ngay trước khi tôi định trả lời câu hỏi trên. Một viên cảnh sát trẻ hơn, độ khoảng tuổi tôi, dáng vóc cao to, ánh mắt sắc lẻm, tay phải cầm một xấp giấy tờ, chạy đến chen ngang vào bằng một giọng Bắc.
- Báo cáo sếp, đã có kết quả khám nghiệm tử thi và hiện trường.
Sau cái gật đầu thể hiện sự cho phép của người thượng cấp, viên cảnh sát trẻ bắt đầu đọc vanh vách những điều được ghi trên giấy.
- Nạn nhân là ông Vương Hoàn Long, 63 tuổi, nghề nghiệp chưa rõ, bị giết trong khoảng 1 đến 1.5 tiếng hồ trước tức khoảng 12 đến 1 giờ 30 chiều. Nạn nhân chết do một vết đâm vào động mạch cổ gây mất máu, trước lúc chết bị chém nhiều nhát dao vào lưng. Hung khí là một dao lỡ để lại hiện trường. Hiện trường không có dấu hiệu bị xáo trộn, ví tiền, đồng hồ, nhẫn trên người nạn nhân vẫn còn nên tạm thời có thể bỏ qua trường hợp giết người cướp của. Tại hiện trường có để lại một bao tay nhựa, một áo thun tay dài, một quần jeans, một áo khoác dù, một trùm đầu, một kính mát, hầu hết đều có dính máu nghi ngờ là do hung thủ bỏ lại hiện trường. Dựa vào hướng, độ dốc của vết chém trên lưng nạn nhân tạm thời kết luận hung thủ cao trên 1m80 và thuận tay trái. Dựa vào vết giày trên sân đất kết luận trùng khớp với đôi giày cỡ 43 sau cổng rào. Trên đôi giày này cũng có vết máu nên kết luận đây là giày do hung thủ để lại. Dựa vào độ lún của vết giày cho thấy hung thủ nặng từ 90 - 100kg. Báo cáo hết.- Vậy là hung thủ cao hơn 1m80, thuận tay trái, đi giày cỡ 43 và nặng gần 100kg. - Không mất nhiều thời gian để suy nghĩ, viên cảnh sát lớn tuổi chốt lại.
Có thể sẽ mang tiếng là nhiều chuyện hay thích chỏ mũi vào việc của người khác, nhưng tôi không thể không nói ra suy nghĩ của mình. Cứ đứng đó và nhìn cơ quan điều tra bị dắt mũi bởi những kết luận vội vàng, lương tâm của một thám tử không cho phép tôi làm vậy.
- Xin thứ lỗi, nhưng tôi lại không nghĩ vậy.
Khi đã thu hút được sự chú ý của cả hai viên cảnh sát, tôi bắt đầu trình bày những suy luận của mình. Một cách từ tốn, tôi lần lượt chỉ ra những điểm mâu thuẫn giữa dấu vết để lại ở hiện trường với kết luận của tổ phân tích về nhân dạng hung thủ.
- Anh nhìn xem, mặc dù vết thương trên lưng nạn nhân là do chém từ trái sang nhưng trên đôi giày hung thủ để lại lại là kiểu cột nơ của người thuận tay phải. Đôi giày này tháo ra mà không cần phải nới lỏng dây chứng tỏ nó lớn hơn cỡ chân thật của người mang.
Tôi vừa nói vừa chỉ vào đôi giày, lúc này đã được bỏ vào túi niêm phong vật chứng.
- Chưa hết, hung thủ cột tay nạn nhân vào song cửa sổ và để áp mặt vào tường, rồi chém nhiều nhát lên lưng. Đối với tư thế này chỉ cần hung thủ đứng ở thế cao hơn nạn nhân là có thể gây ra vết chém có độ dốc như do một người cao trên 1m80 gây án. Bằng chứng là vết máu bắn dưới sàn sau lưng nạn nhân có một khoảng trống không tự nhiên, như do bị một vật gì đó che lại. Theo tôi vật đó là áo khoác của hung thủ vì trên áo khoác vẫn còn in dấu giày dính đất. Dựa theo độ nổi của vết máu bắn, có lẽ hung thủ đã đặt một vật gì đó dưới sàn rồi phủ áo khoác lên. Mục đích của việc làm này nhằm để tránh vấy máu lên vật đó trong khi chém nạn nhân. Vật đó có lẽ là mấy quyển sách ở kệ sách bên kia, vì tôi thấy kệ sách được xếp rất ngăn nắp nhưng lại có 3 quyển tiểu thuyết khá dầy bị lấy ra nhưng lại xếp trở lại không đúng chỗ. 3 quyển này là trong một bộ 6 quyển đặt liền nhau mà ở đây chỗ 3 quyển cùng bộ có khoảng hở vừa đủ chỗ của 3 quyển này.
Tôi lại chỉ tay về phía kệ sách nằm phía góc phải căn phòng.
- Độ cao 3 quyển sách này khoảng tầm hơn 1 tấc nên rất có thể hung thủ chỉ cao khoảng 1m70. Ngoài ra dựa vào vết máu bắn trên chiếc áo thun có thể thấy lúc gây án hung thủ mặc áo thun nhưng lại cho vào trong quần, có thể do áo quá dài so với độ dài lưng của hung thủ. Vết máu bắn trên chiếc áo thun cũng cho thấy phần bị máu bắn đến chỉ khoảng 0.5m gần ứng với độ dài lưng một người cao 1m70.
Bây giờ tôi lại chỉ đến chiếc áo thun. Viên cảnh sát trẻ hơn mở túi niêm phong lấy chiếc áo ra xem xét.
- Một điểm cuối cùng chính là chiếc thắt lưng, vết máu bắn lên có một phần bị mặt thắt lưng che khuất, có nghĩa nếu tính từ phần bị che đến đầu của thắt lưng sẽ ra được vòng bụng thật sự của hung thủ. Lúc nãy tôi có thử ước chừng thì chỉ khoảng 70 - 75cm. Một người vòng bụng khoảng này thì chỉ thường nặng từ 60 - 70kg, chứ khó có thể nặng đến 90, 100kg. Cho nên...
Tôi dừng mạch suy luận lại 2 giây và tự hạ thấp giọng của mình xuống một chút. Hai viên cảnh sát chăm chú chờ đợi tôi nói nốt phần còn lại.
Phần còn lại mà mọi người chờ đợi chính là kết luận quan trọng, chân thực, đúng đắn nhất về ngoại hình hung thủ. Xin hãy lắng nghe cẩn thận.
- Cho nên... tôi hoàn toàn có cơ sở nghi ngờ những dấu vết do hung thủ để lại hiện trường nhằm mục đích làm sai lệch hướng điều tra, trong khi thật sự hung thủ chỉ là một người cao khoảng 1m70, nặng tầm 70kg và thuận tay phải.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.