Chương 24: Gia đình
Teamiri
19/12/2016
-Hãy nói đi? Ông ấy sẽ không sao phải không?
-Bệnh nhân tạm thời ở trong tình trạng hôn mê chưa biết thời gian tỉnh lại cụ thể là bao lâu. Có thể là một thời gian nhất định, hoặc cũng có thể là vĩnh viễn...
-Ông đang đùa phải không? Sao có thể như thế được???
Vị bác sĩ thở dài lắc đầu không nói gì thêm nữa... Yan như gục ngã. Cậu không tin vào tai mình nữa. Người cha mạnh mẽ ngày nào bây giờ đang nằm trên giường bệnh....
******
-Học hành cho tốt vào. Sao mày cứ mải mê những thứ vớ vẩn vậy con?
-Kệ tôi..
***
-Bố à. Tôi đau lắm... Như thế này đâu phải là người... Sao cứ bắt tôi phải sống...
-Gắng đi con, vì bố mẹ, gắng lên con...
***
-Bố ơi. Chân tôi còn đi được không. Ông bảo sẽ chữa được mà. Như thế này tôi thà chết còn hơn!
-Nhất định sẽ chữa được. Bố sẽ làm tất cả...
****
-Con thương con bé đó lắm à? Thương hơn cả bố luôn à con?
-Tất nhiên rồi. Bố đã có mẹ rồi còn gì! Sến quá!
-Thật là!!! Cái thằng! Nuôi mày lớn để mày nói thế đấy! Ảnh của nó bố gửi sang rồi...
*****
-Gắng học hành, chơi bời chán rồi thì về giúp bố làm việc ở công ty nhé!
-Tôi không thích!
-Vậy thì đợi đến lúc nào con thích rồi giúp bố cũng được...
-Never...
****
Những ký ức thoáng vụt qua trong suy nghĩ của Yan...
Từ xưa đến giờ vẫn là bố một lòng lo lắng cho cậu nhưng cậu lại chưa từng nghĩ đến cảm giác của ông ấy như thế nào...
****
"Vừa qua RJ - Tập đoàn xuất nhập khẩu lớn nhất tại nước ta đang trong bờ vực phá sản. Được biết nguyên nhân của sự việc này là do hợp đồng có tầm quy mô lớn nhất từ trước đến giờ bị phá bỏ. Công ty phải tập trung toàn nguồn lực để khắc phục rủi ro này. Trong khi đó, chủ tịch tập đoàn này do cú sốc vừa qua nên đã lâm bệnh nặng...Chúng tôi đang ở trong bệnh viện, và rất bất ngờ vì ca sĩ Tino, nam ca sĩ đang được yêu thích nhất hiện nay tên thật là Yan, lại chính là con trai chủ tịch tập đoàn.
-Anh có thể nói về tình trạng của chủ tịch hiện nay được không?
-Ra ngoài...
-Tôi biết tâm trạng hiện giờ của anh không được vui nhưng...
-TÔI BẢO CÁC NGƯỜI CÚT HẾT CHO TÔI!
..."
-Đó là công ty của bố Yan sao?
Mi lay người nó ở bên cạnh..
Nó như người mất hồn. Vậy ra hôm qua Yan bất chợt bỏ đi là vì vậy.
Nó cố gọi cho Yan nhưng cậu không bắt máy.. Nó nhất định phải đến đó với cậu...
-Cho tớ nghỉ ngày hôm nay nhé...
Moo nhẹ gật đầu...
****
Khó khăn lắm nó mới vượt qua được hàng rào đầy người ở ngoài bằng cách đóng vai nhân viên sửa chữa thiết bị...
Yan vẫn ngồi đấy, nhìn bố cậu với ánh mắt đầy tuyệt vọng. Mặt cậu tiều tụy đi trông thấy.
Người đàn ông dáng vẻ phong thái cả khi đang nằm đấy, ông ấy chính là bố cậu. Nó đứng nhìn ngoài cửa sổ mà không dám tiến vào...
****
-Bố đã làm điều bỉ ổi ấy phải không?
-Mày nói gì vậy con?
-Cướp hợp đồng với công ty RJ, là bố phải không?
-Lâu ngày gặp bố mà mày đã như thế hả? Đúng vậy, tao đã làm thế!
-Tại sao? Tại sao ông lại là người như vậy?
-Tại vì tao là bố mày. Tại vì trên thương trường người này sống thì người kia chết, hiểu chưa?
-Bố kiếm tiền trên nỗi đau của người khác à? Ông đâu phải là bố mà tôi biết...!?
-Tao làm điều này vì mày thôi. Cơ nghiệp mà tao xây dựng nên sau này cũng để dành hết cho mày đấy con à. Chẳng lẽ mày không hiểu được điều đó?
-Con hiểu, nhưng con không cần những thứ đó. Những thứ cướp trên sự hi sinh của người khác, nó làm cho bố vui ư? Bố không biết bây giờ gia đình người ta như thế nào à?
-Tao không quan tâm. Rồi đến một ngày mày sẽ hiểu tao làm những điều này vì cái gì thôi.
-Bố....
-Chẳng lẽ bây giờ mày bảo bố mày trả lại hết cho họ và công ty chúng ta vẫn núp sau cái bóng của họ mãi à?
-... Chẳng nhẽ.. cứ phải là nhất à bố?
-Kinh doanh cũng như tình yêu. Chỉ có số 1, hoặc không là gì cả. Đứa con gái mày thích, rốt cuộc sẽ chẳng bao giờ thuộc về cái đứa nhu nhược như mày đâu! Vì mày sẽ chỉ là cái bóng của thằng kia.
-Sao.. sao bố biết?
-Cái gì mà tao chẳng biết. Chỉ có tiền mới đem lại cho mày tất cả. Và đứa con gái mà mày yêu, sẽ trở về bên mày nếu mày có quyền lực thôi...
-Ông.. ông....
-Haha. Suy nghĩ đi nhé, rồi về gặp bố... Bố sẽ dang rộng vòng tay đón con về với công ty chúng ta...
*****
Giữa con đường hai bên hàng cỏ xanh mướt. Tiếng chim hót trong veo, chút gió xao động trong cái man mát buồn...
Có hai người đang dắt tay nhau đi trên con đường đó...
-Tớ không biết mình sẽ làm gì nữa Jun à.. Hợp đồng của tớ có lẽ sẽ dần bị hủy hết. Hôm nay nhiều công ty đã gọi điện bảo hủy hợp đồng. Nhà thì nợ nần chồng chất, mẹ tớ cũng ngất lịm đi nhiều lần vì sốc... Bố còn chưa biết bao giờ mới tỉnh. Phải làm sao đây?
-Cậu còn có tớ. Tớ sẽ nuôi cậu Yan à!
-Cậu nuôi tớ? Giờ không phải lúc đùa đâu...
-Tớ biết. Cậu có thể giúp bố mẹ mà. Tớ tin cậu..
-Uh...
*****
-Cậu đi làm rồi à?
-Moo này... Tớ có chuyện muốn nói với cậu...
Nó và Moo lên tầng thượng của tòa nhà...
Nhìn ra phía xa, quang cảnh thành phố được bao quát trước tầm mắt...
-Lần đầu tớ lên đây đấy. Nơi này đẹp thật. Có chuyện gì vậy Jun?
Moo giả như dang tay hít thở bầu không khí và mỉm cười, nhưng trong lòng cậu vốn dĩ có lẽ đã có sẵn câu trả lời...
-Chúng ta chia tay nhé...
-Uhm...
-Uhm vậy thôi à.. ?
-Tớ biết rồi mà. Rốt cuộc chuyện này cũng xảy ra. Chỉ là sớm hơn tớ nghĩ...
-Cậu vẫn là bạn tốt của tớ chứ?
-Tất nhiên rồi. Cậu ngốc thế.
Moo xoa đầu nó. Trong lòng thì buồn rười rượi... Nó như thờ thẫn, giờ thì cảm thấy nhẹ nhõm hơn rồi...
-À.. Còn chuyện của Yan. Công ty của chúng ta vẫn sẽ ký hợp đồng với cậu ấy. Cậu đừng lo lắng nhé!
-Thật ư? Cậu không nói đùa chứ? Cảm ơn cậu!
..
-Hi. Xuống làm việc thôi cậu.
Hai người họ đi xuống.
Cảm giác của Moo lúc này thật khó thở... Tất cả cứ như nghẹn lại. Cậu chỉ muốn biến mất đi khỏi Trái Đất này...
Khi vào phòng mình. Nước mắt từ đâu cứ rơi...
****
-Giảm đốc.. Anh có thể mở cửa để tôi đem tài liệu này vào không?
-Giám đốc...
........
****
-Alo. Bố à... Tôi đây...
.
.
*****
-Công ty bọn tớ vẫn sẽ tiếp tục ký hợp đồng với cậu. Đừng lo nữa nhé.
-Tên đó vẫn chấp nhận ư?
-Uhm. Là Moo đã nói vậy.
****
Cũng là ngày hôm đó...
-Cậu không sao chứ?
-Cậu đến để xem sự thảm hại của tôi à?
-Hi. Có lúc tôi mong muốn mình cũng được như cậu đấy. Không biết ai mới là thảm hại..
-Sao?
-Không có gì cả...
-Cậu đến đây chỉ nói những điều này với tôi à?
-Tôi cũng chẳng biết nữa. Nhưng tôi mong cậu hãy quý trọng những thứ bên cạnh mình thôi.
-Tôi đang quý trọng những thứ dần mất đi đây cậu.
...
****
-Từ ngày mai, Giám đốc Moo của chúng ta sẽ không làm ở đây nữa. Tối nay chúng ta sẽ làm tiệc chia tay.
-Tại sao vậy? Chúng tôi làm gì sai ư?
-Không phải đâu. Mọi người hiểu lầm rồi!
...
-Chẳng lẽ vì tớ?
-Cậu nói gì thế. Hi. Tớ sẽ về tiếp quản công việc của công ty bố tớ. Cậu đừng nghĩ gì nhiều...
- Làm tớ cứ tưởng cậu sẽ bỏ đi lần nữa..
-Không có đâu. Bỏ đi thì chào mọi người như thế này làm gì. Tớ sẽ không làm việc ngu ngốc như thế lần thứ hai.
.....
-Bệnh nhân tạm thời ở trong tình trạng hôn mê chưa biết thời gian tỉnh lại cụ thể là bao lâu. Có thể là một thời gian nhất định, hoặc cũng có thể là vĩnh viễn...
-Ông đang đùa phải không? Sao có thể như thế được???
Vị bác sĩ thở dài lắc đầu không nói gì thêm nữa... Yan như gục ngã. Cậu không tin vào tai mình nữa. Người cha mạnh mẽ ngày nào bây giờ đang nằm trên giường bệnh....
******
-Học hành cho tốt vào. Sao mày cứ mải mê những thứ vớ vẩn vậy con?
-Kệ tôi..
***
-Bố à. Tôi đau lắm... Như thế này đâu phải là người... Sao cứ bắt tôi phải sống...
-Gắng đi con, vì bố mẹ, gắng lên con...
***
-Bố ơi. Chân tôi còn đi được không. Ông bảo sẽ chữa được mà. Như thế này tôi thà chết còn hơn!
-Nhất định sẽ chữa được. Bố sẽ làm tất cả...
****
-Con thương con bé đó lắm à? Thương hơn cả bố luôn à con?
-Tất nhiên rồi. Bố đã có mẹ rồi còn gì! Sến quá!
-Thật là!!! Cái thằng! Nuôi mày lớn để mày nói thế đấy! Ảnh của nó bố gửi sang rồi...
*****
-Gắng học hành, chơi bời chán rồi thì về giúp bố làm việc ở công ty nhé!
-Tôi không thích!
-Vậy thì đợi đến lúc nào con thích rồi giúp bố cũng được...
-Never...
****
Những ký ức thoáng vụt qua trong suy nghĩ của Yan...
Từ xưa đến giờ vẫn là bố một lòng lo lắng cho cậu nhưng cậu lại chưa từng nghĩ đến cảm giác của ông ấy như thế nào...
****
"Vừa qua RJ - Tập đoàn xuất nhập khẩu lớn nhất tại nước ta đang trong bờ vực phá sản. Được biết nguyên nhân của sự việc này là do hợp đồng có tầm quy mô lớn nhất từ trước đến giờ bị phá bỏ. Công ty phải tập trung toàn nguồn lực để khắc phục rủi ro này. Trong khi đó, chủ tịch tập đoàn này do cú sốc vừa qua nên đã lâm bệnh nặng...Chúng tôi đang ở trong bệnh viện, và rất bất ngờ vì ca sĩ Tino, nam ca sĩ đang được yêu thích nhất hiện nay tên thật là Yan, lại chính là con trai chủ tịch tập đoàn.
-Anh có thể nói về tình trạng của chủ tịch hiện nay được không?
-Ra ngoài...
-Tôi biết tâm trạng hiện giờ của anh không được vui nhưng...
-TÔI BẢO CÁC NGƯỜI CÚT HẾT CHO TÔI!
..."
-Đó là công ty của bố Yan sao?
Mi lay người nó ở bên cạnh..
Nó như người mất hồn. Vậy ra hôm qua Yan bất chợt bỏ đi là vì vậy.
Nó cố gọi cho Yan nhưng cậu không bắt máy.. Nó nhất định phải đến đó với cậu...
-Cho tớ nghỉ ngày hôm nay nhé...
Moo nhẹ gật đầu...
****
Khó khăn lắm nó mới vượt qua được hàng rào đầy người ở ngoài bằng cách đóng vai nhân viên sửa chữa thiết bị...
Yan vẫn ngồi đấy, nhìn bố cậu với ánh mắt đầy tuyệt vọng. Mặt cậu tiều tụy đi trông thấy.
Người đàn ông dáng vẻ phong thái cả khi đang nằm đấy, ông ấy chính là bố cậu. Nó đứng nhìn ngoài cửa sổ mà không dám tiến vào...
****
-Bố đã làm điều bỉ ổi ấy phải không?
-Mày nói gì vậy con?
-Cướp hợp đồng với công ty RJ, là bố phải không?
-Lâu ngày gặp bố mà mày đã như thế hả? Đúng vậy, tao đã làm thế!
-Tại sao? Tại sao ông lại là người như vậy?
-Tại vì tao là bố mày. Tại vì trên thương trường người này sống thì người kia chết, hiểu chưa?
-Bố kiếm tiền trên nỗi đau của người khác à? Ông đâu phải là bố mà tôi biết...!?
-Tao làm điều này vì mày thôi. Cơ nghiệp mà tao xây dựng nên sau này cũng để dành hết cho mày đấy con à. Chẳng lẽ mày không hiểu được điều đó?
-Con hiểu, nhưng con không cần những thứ đó. Những thứ cướp trên sự hi sinh của người khác, nó làm cho bố vui ư? Bố không biết bây giờ gia đình người ta như thế nào à?
-Tao không quan tâm. Rồi đến một ngày mày sẽ hiểu tao làm những điều này vì cái gì thôi.
-Bố....
-Chẳng lẽ bây giờ mày bảo bố mày trả lại hết cho họ và công ty chúng ta vẫn núp sau cái bóng của họ mãi à?
-... Chẳng nhẽ.. cứ phải là nhất à bố?
-Kinh doanh cũng như tình yêu. Chỉ có số 1, hoặc không là gì cả. Đứa con gái mày thích, rốt cuộc sẽ chẳng bao giờ thuộc về cái đứa nhu nhược như mày đâu! Vì mày sẽ chỉ là cái bóng của thằng kia.
-Sao.. sao bố biết?
-Cái gì mà tao chẳng biết. Chỉ có tiền mới đem lại cho mày tất cả. Và đứa con gái mà mày yêu, sẽ trở về bên mày nếu mày có quyền lực thôi...
-Ông.. ông....
-Haha. Suy nghĩ đi nhé, rồi về gặp bố... Bố sẽ dang rộng vòng tay đón con về với công ty chúng ta...
*****
Giữa con đường hai bên hàng cỏ xanh mướt. Tiếng chim hót trong veo, chút gió xao động trong cái man mát buồn...
Có hai người đang dắt tay nhau đi trên con đường đó...
-Tớ không biết mình sẽ làm gì nữa Jun à.. Hợp đồng của tớ có lẽ sẽ dần bị hủy hết. Hôm nay nhiều công ty đã gọi điện bảo hủy hợp đồng. Nhà thì nợ nần chồng chất, mẹ tớ cũng ngất lịm đi nhiều lần vì sốc... Bố còn chưa biết bao giờ mới tỉnh. Phải làm sao đây?
-Cậu còn có tớ. Tớ sẽ nuôi cậu Yan à!
-Cậu nuôi tớ? Giờ không phải lúc đùa đâu...
-Tớ biết. Cậu có thể giúp bố mẹ mà. Tớ tin cậu..
-Uh...
*****
-Cậu đi làm rồi à?
-Moo này... Tớ có chuyện muốn nói với cậu...
Nó và Moo lên tầng thượng của tòa nhà...
Nhìn ra phía xa, quang cảnh thành phố được bao quát trước tầm mắt...
-Lần đầu tớ lên đây đấy. Nơi này đẹp thật. Có chuyện gì vậy Jun?
Moo giả như dang tay hít thở bầu không khí và mỉm cười, nhưng trong lòng cậu vốn dĩ có lẽ đã có sẵn câu trả lời...
-Chúng ta chia tay nhé...
-Uhm...
-Uhm vậy thôi à.. ?
-Tớ biết rồi mà. Rốt cuộc chuyện này cũng xảy ra. Chỉ là sớm hơn tớ nghĩ...
-Cậu vẫn là bạn tốt của tớ chứ?
-Tất nhiên rồi. Cậu ngốc thế.
Moo xoa đầu nó. Trong lòng thì buồn rười rượi... Nó như thờ thẫn, giờ thì cảm thấy nhẹ nhõm hơn rồi...
-À.. Còn chuyện của Yan. Công ty của chúng ta vẫn sẽ ký hợp đồng với cậu ấy. Cậu đừng lo lắng nhé!
-Thật ư? Cậu không nói đùa chứ? Cảm ơn cậu!
..
-Hi. Xuống làm việc thôi cậu.
Hai người họ đi xuống.
Cảm giác của Moo lúc này thật khó thở... Tất cả cứ như nghẹn lại. Cậu chỉ muốn biến mất đi khỏi Trái Đất này...
Khi vào phòng mình. Nước mắt từ đâu cứ rơi...
****
-Giảm đốc.. Anh có thể mở cửa để tôi đem tài liệu này vào không?
-Giám đốc...
........
****
-Alo. Bố à... Tôi đây...
.
.
*****
-Công ty bọn tớ vẫn sẽ tiếp tục ký hợp đồng với cậu. Đừng lo nữa nhé.
-Tên đó vẫn chấp nhận ư?
-Uhm. Là Moo đã nói vậy.
****
Cũng là ngày hôm đó...
-Cậu không sao chứ?
-Cậu đến để xem sự thảm hại của tôi à?
-Hi. Có lúc tôi mong muốn mình cũng được như cậu đấy. Không biết ai mới là thảm hại..
-Sao?
-Không có gì cả...
-Cậu đến đây chỉ nói những điều này với tôi à?
-Tôi cũng chẳng biết nữa. Nhưng tôi mong cậu hãy quý trọng những thứ bên cạnh mình thôi.
-Tôi đang quý trọng những thứ dần mất đi đây cậu.
...
****
-Từ ngày mai, Giám đốc Moo của chúng ta sẽ không làm ở đây nữa. Tối nay chúng ta sẽ làm tiệc chia tay.
-Tại sao vậy? Chúng tôi làm gì sai ư?
-Không phải đâu. Mọi người hiểu lầm rồi!
...
-Chẳng lẽ vì tớ?
-Cậu nói gì thế. Hi. Tớ sẽ về tiếp quản công việc của công ty bố tớ. Cậu đừng nghĩ gì nhiều...
- Làm tớ cứ tưởng cậu sẽ bỏ đi lần nữa..
-Không có đâu. Bỏ đi thì chào mọi người như thế này làm gì. Tớ sẽ không làm việc ngu ngốc như thế lần thứ hai.
.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.