Chương 290: Bắt đầu đại chiến
Đường Gia Tam Thiểu
27/03/2013
Mà sự giúp đỡ này, chính sách ghi nợ cũng rất được các ma pháp sư kính yêu, khiến các ma pháp sư nhanh chóng tham gia vào gia đình Đông Nam quan, cùng các chiến sĩ xông pha.
Trên chiến trường, ma pháp sư là mũi mâu sắc nhọn nhất, chiến sĩ bên cạnh họ chính là tấm thuẫn thủ hộ rắn chắc nhất.
Bởi vậy mắt thấy tia chớp mâu của Cầm Ma ném xuống, các chiến sĩ cầm tấm thuẫn đem đầu tường Đông Nam quan phòng ngự như mai rùa.
Các ma pháp sư núp sau lưng họ, bị tháp thuẫn hoàn toàn che phủ không trông thấy cả bóng dáng tia chớp mâu. Từng cây trường mâu bị đẩy bật ra, còn bắn xuống dưới thành.
Tia chớp mâu của Cầm Ma có một đặc điểm, vị trí chính giữa gần chót có một định phong cánh rất nhỏ, đây là vì giữ cho lúc ném có thể định vị trí mũi rơi xuống mà không tới mức rơi hàng ngang. Hiện giờ bốn định phong cánh nhỏ xíu trở thành ác mộng của đám Cuồng Ma.
Tia chớp mâu bị tấm thuẫn của các chiến sĩ đánh bật tất nhiên sẽ không phân rõ địch ta, đám Cuồng Ma vừa mới tiêu diệt toàn bộ ma thú, tổn thất khá thảm thiết thì nghênh đón chúng là mấy ngàn tia chớp mâu từ trên trời giáng xuống.
Thứ này đến thật là quá đột ngột.
Lúc này đám Cuồng Ma đang trong trạng thái điên cuồng, chờ chúng phát hiện trên không trung rơi xuống tia chớp mâu thì, kịp đánh bật còn đỡ, tên nào không phát hiện hoặc lực chú ý không đủ tập trung thì xui rồi.
Năm ngàn cây tia chớp mâu, ít nhất có hai phần ba bị bắn ra đầu tường. Có ít nhất một ngàn Cuồng Ma tử thương dưới tia chớp mâu, thật là thê sờ thảm!
Nhưng Cuồng Ma dù sao là Cuồng Ma, lần lượt bị trọng thương, tổn thất hơn bốn ngàn mà chúng vẫn dũng mãnh không sợ chết xung phong Đông Nam quan. Chúng đến dưới thành, lập tức dùng gai nhọn từ cánh tay đâm vào tường thành, nhanh chóng leo lên trên.
Tuy tường thành Đông Nam quan đủ cứng rắn, nhưng chỉ cần bị gai nhọn đâm vào rồi dùng chút sức, Cuồng Ma có thể leo lên trên một khúc. Mắt thấy tường thành cao trăm mét đã bò rậm rạp Cuồng Ma, hậu phương Ma Nhãn Thuật Sĩ rốt cuộc tới rồi.
Số lượng Ma Nhãn Thuật Sĩ có hơn một vạn ba ngàn, trong đó không thiếu cường giả. Tốc độ của chúng tuy không bằng Cuồng Ma, nhưng vốn không đến nỗi chậm chạp nhiều thế. Dù sao chúng có tới ba chân! Nhưng Ma Nhãn Thuật Sĩ không thiếu não như Cuồng Ma, chúng cực tinh ranh. Lý do không trước tiên nhào lên chiến trường là vì để Cuồng Ma trước tấn công. Chờ chúng quấn lấy thủ quân nhân loại trên đầu tường, thế thì chẳng phải là đám Ma Nhãn Thuật Sĩ càng an toàn hơn sao? Tính toán cực hay, nên lúc này chúng mới tới dưới thành.
Dẫn đầu là một Ma Nhãn Thuật Sĩ cường đại có mười hai ma nhãn, miệng phát ra tiếng hú sắc nhọn. Phút chốc tất cả Ma Nhãn Thuật Sĩ nhanh chóng dàn trận hình, đỉnh đầu ma nhãn đều hướng tới vị trí tường thành Đông Nam quan.
Ma nhãn của chúng chỉ có thể bắn đường thẳng tắp, từ dưới tường thành công kích lên trên đầu tường hiệu quả không được tốt lắm. Nhưng thống soái Ma Nhãn Thuật Sĩ cực kỳ gian xảo, mục đích của nó rất đơn giản, trực tiếp công kích tường thành.
Hơn một vạn ba ngàn Ma Nhãn Thuật Sĩ bắn chùm công kích, cho dù tường thành Đông Nam quan có dày tới trăm mét cũng không chịu được mấy lần công kích thế này là sẽ tan tác. Một khi mất đi tường thành ngăn cản, Đông Nam quan lấy cái gì ngăn cản năm mươi vạn đại quân ma tộc đây?
Chiêu này không thể không nói là âm độc. Hơn nữa vừa lên, thống soái Ma Nhãn Thuật Sĩ đỉnh đầu mười hai ma nhãn dẫn đầu bắn ra, ở trên tường thành để lại dấu vết cháy đen sâu đến một mét. Không chút nghi ngờ, đây là mục tiêu công kích nó chỉ định cho Ma Nhãn Thuật Sĩ khác.
Nếu thật để đám Ma Nhãn Thuật Sĩ liên tục tấn công, sẽ là đả kích không nhỏ cho Đông Nam quan. Lúc này Cuồng Ma đã bắt đầu bò lên đầu tường, không trung Cầm Ma đã học khôn, nhanh chóng tản ra trận hình, tìm cơ hội. Đông Nam quan làm sao ngăn cản mấy Ma Nhãn Thuật Sĩ đây?
Tất nhiên là có cách . Bởi vì Đông Nam quan sớm không phải chiến trường của một mình Chiến Sĩ Thánh Điện mà là toàn Liên Bang Thánh Điện!
Tiếng huýt gió thê lương bỗng vang lên từ ngoài thành. Chưa đợi Ma Nhãn Thuật Sĩ hiểu ra chuyện gì thì đã thấy thật nhiều, thật nhiều Ma Nhãn Thuật Sĩ tựa như lúa bị gặt ngã xuống.
Từng bóng người như chui ra từ mặt đất, khoảng cách gần điên cuồng tàn sát mấy Ma Nhãn Thuật Sĩ.
Thích khách, là thích khách .
Thích khách mai phục ngoài thành tổng số hơn một vạn. Bọn họ luôn kiên nhẫn chờ đợi, bỏ qua Cuồng Ma, mục tiêu chính là mấy Ma Nhãn Thuật Sĩ lấy ma pháp công kích làm chủ!
Ma Nhãn Thuật Sĩ vóc dáng cao to, còn có ba chân, nhưng chúng lại là binh chủng ma pháp chính cống, dở nhất là cận chiến. Chúng không cách nào nghĩ ra, uy hiếp không xuất hiện tại Đông Nam quan mà là dưới chân chúng, tựa như Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả của ma tộc, phát ra đòn công kích trí mạng hướng chúng.
Ma Nhãn Thuật Sĩ tuyệt đối là thông minh bị thông minh lầm. Nếu chúng đi theo bên cạnh Cuồng Ma tộc thì lúc này, Cuồng Ma tộc còn có thể viện trợ chúng chút. Nhưng chúng đã hoàn toàn tách rời với Cuồng Ma tộc, vị trí phát động công kích và tường thành có khoảng cách tương đương xa. Cuồng Ma tộc thì một lòng tiến lên trước, căn bản không phát hiện nguy hiểm bên chúng.
Một vạn thích khách ! Đó là khái niệm gì? Hơn một vạn ba ngàn Ma Nhãn Thuật Sĩ chưa tới ba phút đồng hồ đã bị thích khách tiêu diệt toàn quân không còn sót một tên. Cũng đúng, binh chủng ma pháp khoảng cách gần đụng phải thích khách, trừ chữ chết ra còn có cái gì? Kết quả tựa như sau lưng ma pháp sư đứng một thích khách cầm dao găm vậy.
Phía xa Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp quan sát trận chiến vẻ mặt đầy kinh ngạc. Gã nằm mơ cũng không ngờ nghênh đón năm vạn đại quân của gã sẽ là kết quả như vậy. Nhân loại rõ ràng có chuẩn bị trước rồi! Hiển nhiên các thích khách đã sớm ẩn núp, nếu không thì sao lừa được chúng?
Tát Mễ Cơ Nạp thế mới nhận ra Đông Nam quan đã sớm biết chúng đến, còn chuẩn bị đầy đủ. Theo gã thấy thì không cần dốc hết đợt công kích thứ ba là có thể phá mở Đông Nam quan, không ngờ Chiến Sĩ Thánh Điện biến cứng rắn như vậy. Hơn nữa khiến gã cảm thấy nguy hiểm nhất là số lượng và sự xuất hiện của triệu hoán sư, ma pháp sư, thích khách đối phương
Lục Đại Thánh Điện nhân loại chẳng phải tự đấu một mình ư? Tại sao tại Đông Nam quan có nhiều cường giả Thánh Điện khác như vậy?
Trong lúc nhóm thích khách phát động thì đám Cuồng Ma công kích tường thành cũng gặp tai họa.
Đích thực có một phần Cuồng Ma xông lên đầu tường Đông Nam quan, nhưng chờ đợi chúng là mũi gươm của kỵ sĩ và các chiến sĩ. Chỉ dựa vào chút số lượng này thì bọn chúng làm sao tạo thành uy hiếp với Đông Nam quan được? Thậm chí tiêu hao cũng cần thời gian và số lượng mới được.
Ngay lúc đó, trên tường thành Đông Nam quan mọc gai.
Từng cây gai đất không chút dấu hiệu nhô lên tường thành, lúc này Cuồng Ma gần như phủ đầy tường thành Đông Nam quan! Tường thành cao lớn, rộng rãi như vậy có ít nhất hơn ba ngàn Cuồng Ma cùng leo lên. Trong chớp mắt, ba ngàn Cuồng Ma đều bị đóng đinh trên tường thành.
Năm trăm ma pháp sư thổ hệ ẩn nấp đến bây giờ rốt cuộc ra tay.
Khi xác Cuồng Ma trên tường thành điên cuồng rơi xuống, khiến đại quân Cuồng Ma rối loạn thì vừa lúc một vạn thích khách mai phục từ hậu phương đánh lén Ma Nhãn Thuật Sĩ. Phối hợp chúng là từ trên trời giáng xuống bạo liệt hỏa cầu.
Hai vạn năm ngàn Cuồng Ma ở dưới tường thành Đông Nam quan bị thiêu thành tro, coi như Tát Mễ Cơ Nạp từ xa muốn cứu viện cũng không kịp.
Từng luồng sáng vàng không ngừng từ đầu tường rơi xuống, chiếu rọi thân thể nhóm thích khách bị thương. Có các mục sư chăm sóc, sức chiến đấu của các thích khách tăng gấp mấy lần. Thực lực cá nhân của họ vốn trên cơ Cuồng Ma, thêm vào Cuồng Ma đã rối loạn, mặt trên còn có ma pháp sư hỏa hệ và mục sư chi viện, đám thích khách không có gì phải lo nữa.
Cầm Ma ở trên không trung chẳng phải đồ ngốc, chúng không dám lại tới gần Đông Nam quan, vậy thì sẽ trở thành bia cho các ma pháp sư trên đầu tường! Còn sót lại chưa tới sáu ngàn Cuồng Ma rối loạn kinh hoảng bại lui, chỉ chừa lại xác đầy đất ngoài thành.
Tiếng hoan hô bùng phát từ Đông Nam quan, tựa như sóng thần. Trên từ Khâu Vĩnh Hạo dưới đến chiến sĩ bình thường nhất, lúc này cảm xúc và sĩ khí hoàn toàn bị đốt cháy.
Nhân loại đối kháng với ma tộc nhiều năm như vậy còn chưa từng hãnh diện như bây giờ. Coi như là thực lực vốn có của Đông Nam quan cũng tuyệt đối không phải mới rồi năm vạn ma tộc có thể công phá. Nhưng muốn hoàn toàn không tổn hao gì ứng đối đợt công kích ồ ạt thì là tuyệt đối không khả năng. Sức chiến đấu của Cuồng Ma tộc, Cầm Ma tộc không tầm thường, huống chi còn có nhiều Ma Nhãn Thuật Sĩ phối hợp, chúng đều coi như là tinh nhuệ ma tộc.
Nhưng lần này thì khác, sáu chức nghiệp phối hợp nhau, thậm chí các mục sư còn chưa ra tay thì chiến đấu đã kết thúc, toàn thắng.
Cuồng Ma, Ma Nhãn Thuật Sĩ toàn quân bị diệt, Cầm Ma cũng tổn thất gần nửa. Một lần tổn thất lớn như vậy, coi như là Tát Mễ Cơ Nạp thống soái năm mươi vạn đại quân cũng khá làtức giận. Đây là một phần mười thực lực, tuy không phải chủ lực chân chính nhưng cũng là một phần lực lượng rất quan trọng.
Đây là ưu thế sáu chức nghiệp liên hợp. Nhiều chức nghiệp phối hợp có hiệu quả tốt hơn nhiều so với trước kia Lục Đại Thánh Điện đơn độc tác chiến. Ưu thế sau khi thành lập tân Liên Bang lần đầu tiên hiện ra trên chiến trường, cũng khiến các cường giả sáu chức nghiệp Đông Nam quan vững bụng. So về thực lực tổng thể thì họ không bằng ma tộc, nhưng có sáu chức nghiệp phối hợp, dù ma tộc muốn công phá hùng quan cũng không dễ dàng, tình báo kịp lúc đã khiến họ sớm chuẩn bị đầy đủ.
Tát Mễ Cơ Nạp tức đến sắc mặt xanh mét, con ngươi tỏa tia sáng hung ác.
“Song Đầu Ma Thứu phối hợp Cầm Ma, Hỏa Diễm Ma khôi, Lang Ma tộc, Báo Ma tộc xuất chiến. Bệnh Ma hỗ trợ. Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả tập thể ẩn thân xuất động. Ta muốn xem coi chúng còn có bao nhiêu cạm bẫy.”
“Gia Ba, Tư Tháp Lạc Tư, Phỉ Ni khắc Tư, ba người các ngươi xuất chiến hỗ trợ đại quân. Cho dù không công phá được Đông Nam quan thì ít nhất phải đánh mở lỗ hổng cho ta!”
“Tuân lệnh!”
Ba ma thần từ hậu phương lao ra, cung kính hành lễ với Tát Mễ Cơ Nạp xong lóe người, hóa thành ba luồng sáng bay hướng không trung. Đại quân ma tộc lần nữa phát động.
So với lần trước thì bây giờ đại quân ma tộc dù là số lượng hay chất lượng đều tăng vọt. Tổng số hơn mười vạn, lần nữa tập thể điên cuồng ập hướng Đông Nam quan.
Trên mặt đất, Lang Ma tộc, Báo Ma tộc có Hỏa Diễm Ma khôi thân hình to lớn yểm hộ nhanh chóng xông lên. Trên không trung Cầm Ma lúc trước bại lui và Song Đầu Ma Thứu kết hợp công kích càng cường đại hơn. Quan trọng là có hơn mười Bệnh Ma xuất hiện giữa chúng. Bệnh Ma chẳng những là binh chủng ma pháp biết bay nhanh nhất ma tộc, cùng lúc đó, chúng có tác dụng hạn chế lớn nhất với kẻ địch. Chất dịch đáng ghét kia dù là chức nghiệp gì trong nhân loại đều cực kỳ sợ hãi.
Huống chi lần này đại quân ma tộc có ma thần dẫn dắt, so sánh với lần tấn công thăm dò trước thì cách biệt một trời một vực.
Nhìn phía xa đại quân ma tộc khủng bố, Khâu Vĩnh Hạo biến sắc mặt. Nếu đổi làm trước kia, vậy một đội quân ma tộc thế này đủ khiến Đông Nam quan tổn thất thảm thiết, thậm chí có nguy hiểm bị công phá.
Nguyên thân bảy mươi hai Trụ Ma Thần ma tộc có hình dạng khác nhau nhưng không thường xuyên xuất hiện trên chiến trường, bởi thế, dù là điện chủ tiền nhiệm của Chiến Sĩ Thánh Điện, Khâu Vĩnh Hạo không nhận ra thực lực của ba ma thần này. Nhưng từ xa nhìn ba Trụ Ma Thần lóe sáng có thể thấy ra, ba ma thần này tuyệt đối không phải xếp hạng sau.
“Khâu điện chủ không cần gấp, ta biết ba ma thần này.” Diệp Tam Mê đứng bên cạnh Khâu Vĩnh Hạo trầm giọng nói.
Trên người các Anh Hùng Vĩnh Hằng đều mặc áo choàng đen rộng lớn, hoàn toàn bao phủ họ lại.
Nghe thanh âm trầm ổn của Diệp Tam Mê, Khâu Vĩnh Hạo thấy xấu hổ, đối mặt ma tộc mạnh mẽ ông rốt cuộc vẫn không đủ trấn định!
“Đó là Trụ Ma Thần thứ ba mươi ba, Gia Ba. Trụ Ma Thần thứ ba mươi sáu, Tư Tháp Lạc Tư. Và Trụ Ma Thần thứ ba mươi bảy, Phỉ Ni khắc Tư. Ba tên này đều lấy hỗ trợ và ma pháp làm chính, tác dụng trên chiến trường khá lớn, năng lực chiến đấu cá thể cũng được.”
Đừng nhìn Diệp Tam Mên gủ say mấy ngàn năm, nhưng nó biết về ma thần nhiều hơn các lãnh đạo Chiến Sĩ Thánh Điện hiện nay. Trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần ma tộc, trừ cái tên Ma Thần Hoàng biến đổi ra, tên ma thần khác vĩnh viễn không thay đổi. Chính là nói, dù là Nguyệt Ma Thần đời thứ mấy đều gọi là A Gia Lôi Tư, Tinh Ma Thần đều là Ngõa Sa Khắc. Cho nên nó mới có thể há mồm nói ra tên ba ma thần.
Nghe nó nói ra tên, trong đầu Khâu Vĩnh Hạo lập tức hiện ra tư liệu ba ma thần này. Ông trầm giọng nói.
“Danh hiệu của Gia Ba là Ảo Thuật Ma Thần, am hiểu thi triển ma pháp ảo thuật, lấy hỗ trợ làm chính. Trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần, gã gần như là ma thần toàn diện phụ trợ, sức chiến đấu cá nhân rất yếu. Nhưng có thể xếp hạng ba mươi ba là có thể thấy về mặt phụ trợ gã cường cỡ nào.”
“Danh hiệu của Tư Tháp Lạc Tư là Nguyền Rủa Ma Thần, am hiểu các loại ma pháp nguyền rủa, rất đáng ghét.”
“Danh hiệu của Phỉ Ni khắc Tư là Hắc Ám Phượng Hoàng, am hiểu hỏa hệ và ma pháp hắc ám, tuy xếp hạng chót trong ma thần lần này nhưng sức chiến đấu là cường đại nhất.”
Nêu xong năng lực ba ma thần, lòng Khâu Vĩnh Hạo càng nặng trĩu. Ba ma thần này ở trên chiến trường có thể phát huy tác dụng tuyệt đối khủng khiếp, có thể thấy Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp không vì mới rồi thất bại mà mất bình tĩnh. Đợt tấn công lần này của kẻ địch không dễ dàng cản được!
“Gia Ba và đám Bệnham cứ giao cho ta đi.” Diệp Tam Mê lạnh nhạt nói. “Ma tộc không biết sự tồn tại của chúng ta, đã vậy thì ta sẽ tặng lễ vật cho chúng. Nhưng ta chỉ có cơ hội một lần, vậy nên chỉ có thể lo một trong ba ma thần. Một khi ta công kích một tên thì hai tên khác tất nhiên sẽ thi triển Ma Thần Hóa. Đây là một trận cứng rắn đánh.”
Đang lúc họ sắp xếp chiến thuật thì phía xa đại quân ma tộc ngày càng tới gần.
Ảo Thuật Ma Thần Gia Ba không khác mấy với nhân loại, mái tóc dài màu xanh sậm xõa sau lưng, áo choàng dài màu bạc hoa quý. Nhưng diện mạo của gã hơi xấu xa, mũi ưng, mắt ếch, tay cầm pháp trượng xanh thô to. Gã bay hoàn toàn dựa vào sự khống chế nguyên tố, bản thân không có cánh.
Vừa bay tới trước, miệng Gia Ba vừa niệm chú ngữ. Một tầng sáng xanh sậm bao trùm đại quân ma tộc bên dưới.
Bỗng chốc gần vạn ma tộc đằng trước nhất bị ánh sáng xanh bao trùm, tốc độ xông lên tăng vọt.
Ảo thuật ma pháp, quần thể khinh linh thuật.
Làm ma pháp phụ trợ thuần túy, ma pháp phụ trợ của Ảo Thuật Ma Thần Gia Ba có phạm vi cực lớn, bất cứ ma pháp sư nhân loại nào đều không thể sánh bằng được.
Tốc độ thi pháp của gã cực nhanh, sau quần thể khinh linh thuật thì một tầng sáng đỏ hướng tới Hỏa Diễm Ma khôi, Lang Ma, Báo Ma bị phủ trùm khinh linh thuật trước đó, lần này là thuật quần thể.
Đây mới chỉ là bắt đầu, nếu cứ để gã không ngừng phóng ra Ảo Thuật ma pháp phụ trợ, vậy thì sức chiến đấu của đại quân ma tộc ít nhất có thể tăng gấp đôi. Trên chiến trường năng lực sinh tồn càng tăng mạnh trên diện rộng, đây còn là với điều kiện Gia Ba không sử dụng Ma Thần Hóa.
Thời gian sử dụng Ma Thần Hóa một lần có hạn, hiển nhiên gã phải đợi đến giây phút mấu chốt cuối cùng mới dùng.
Nhưng gã không biết rằng, mình đã trở thành mục tiêu của Diệp Tam Mê.
Khác với Gia Ba, Tư Tháp Lạc Tư và Phỉ Ni khắc Tư còn chưa ra tay. Bởi vì khoảng cách thi pháp của chúng không xa bằng Gia Ba, hơn nữa đều trực chỉ đối thủ, cho nên nhất định phải tới gần Đông Nam quan mới thi triển tốt hơn.
Lúc này Gia Ba cách Đông Nam quan còn có mười mét, coi như là ma pháp cấm chú đơn thể cũng không thể công kích xa đến thế. Cho nên gã không hề hay biết mình bị nguy hiểm.
Trên đầu tường Đông Nam quan, Diệp Tam Mê lấy xuống mũ trên đầu, lộ ra khuôn mặt già nua, làn da xám ngắt có chút giống sắt thép, nhưng đôi mắt nó rất lạ, không giống Sinh Vật Vong Linh có được. Đó là đôi mắt xanh biếc lóng lánh, trong suốt. Chỉ đáy mắt mới có chút ngọn lửa xanh biếc nhấp nháy.
Diệp Tam Mên âng tay lên, ở không trung chộp lấy. Bỗng chốc cây cung to lớn xuất hiện trong lòng bàn tay nó. Chiều dài cây cung vượt qua chiều cao của nó, màu ám kim, nhưng phần dây lại là bảy sắc nhàn nhạt.
Cây cung vừa ra, Khâu Vĩnh Hạo đứng gần nhất lập tức cảm giác linh hồn mình như bị hút lấy. Trên cây cung có nhiều hoa văn hoa lệ, nhưng bị sắc ám kim xảo diệu che giấu.
Tay trái Diệp Tam Mên ắm lấy giữa thân cung, chậm rãi nhấc nó tới trước mặt. Tay phải đè dây cung, nhưng không có mũi tên, cứ thế ch ậm rãi kéo dây cung to ra.
Giây phút nó kéo cung, Khâu Vĩnh Hạo bản năng lùi vài bước, người bên cạnh cũng tránh ra chút. Người Diệp Tam Mên hư có khí lưu vô hình, như là ngọn lửa bốc cháy. Trong quá trình cung mở ra cũng có khí lưu vô hình dâng lên, nhưng lạ là dù là thân cung ám kim hay dây cung bảy sắc đều biến ảm đạm, chẳng chút bắt mắt.
Đây là thần khí? Khâu Vĩnh Hạo coi như kiến thức rộng, liếc mắt liền thấy ra chỗ đặc biệt của cung to, hít ngụm khí lạnh. Không ngờ vị Anh Hùng Vĩnh Hằng này có một thần khí. Hơn nữa thoạt trông đây là thượng cổ thần khí, dường như có liên quan đến Tinh Linh tộc. Bởi vì hoa văn trên cây cung có chút đặc điểm của thượng cổ Tinh Linh tộc, Khâu Vĩnh Hạo không phân biệt ra cụ thể nhưng vẫn dễ dàng nhìn ra nó liên quan đến Tinh Linh tộc.
Ảo Thuật ma pháp thứ ba của Gia Ba lập tức sắp hoàn thành. Gã là một ma thần cá thể, không có chủng tộc thuộc về mình, bởi vậy lúc trước Cuồng Ma tộc, Ma Nhãn Thuật Sĩ chết thì gã không chút quan tâm. Chỉ là gã rất khinh thường Tát Mễ Cơ Nạp chỉ huy, về mặt khống chế đại cục, gã là Ảo Thuật Ma Thần tự cho rằng mình là thiên hạ đệ nhất. Chẳng qua bản thân gã không có sức chiến đấu trực tiếp cho nên mới từ đầu đến cuối không trở thành thống soái tiền tuyến, bởi vậy trong lòng có cảm giác rất uất ức.
Rốt cuộc đến lúc gã ra chiến trường, trong lòng Ảo Thuật Ma Thần Gia Ba sự uất ức có thể trút ra hết rồi, để tất cả ma tộc thấy chỗ cường đại của gã thuần túy phụ trợ.
Cũng vào lúc này, bỗng nhiên lòng Gia Ba thít chặt, ma pháp đang ngâm xướng tự đứt đoạn. Gã chỉ thấy trái tim như bị bàn tay to vô hình bóp chặt, đau đớn khó nói nên lời. Gã kêu rên ra tiếng, bản năng nhìn hướng Đông Nam quan.
Gã trông thấy là một đôi mắt xanh biếc, cây cung to lớn.
Không khả năng, khoảng cách xa như vậy, cung tiễn nào có thể bắn đến?
Trong lúc Gia Ba thầm rung động, không tin đối phương có thể công kích mình thì bỗng nhiên trên đầu tường Đông Nam quan, ngọn lửa xanh biếc bùng cháy lên cao tới trăm mét.
Ngọn lửa đột ngột hù dọa ma tộc. Ngay sau đó, trong ánh sáng xanh biếc, một điểm sáng bảy sắc như tia chớp bắn ra.
Mục tiêu là ta! Gia Ba thầm rống trong lòng, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt khiến gã chớp mắt dẫn động lực lượng Trụ Ma Thần của mình.
Trong trận doanh ma tộc, Trụ Ma Thần thuộc về Ảo Thuật Ma Thần Gia Ba bỗng phát ra ánh sáng xanh sậm chói lòa. Trên Trụ Ma Thần từng phù văn như sống lại, chớp mắt bay lên không hợp thành ký hiệu càng to hơn bay hướng phía xa, chỗ có Gia Ba.
Nhưng Gia Ba phát hiện cuối cùng vẫn là muộn chút.
Điểm sáng bảy sắc kia từ cây cung bắn ra, không khí trước người Diệp Tam Mên goài trăm mét đều phát ra tiếng ù vang. Ánh sáng bảy sắc bay chưa tới trăm mét thì biến mất trên không trung.
Gia Ba thi triển Ma Thần Hóa không thể nói là vô ích, nhưng khi ký hiệu sắc ám lam to lớn bay đến sau lưng gã, thậm chí bắt đầu dung hợp với bản thể thì không khí trước mặt gã bỗng nổ tung, một điểm sáng bảy sắc chợt xuất hiện.
Gia Ba chỉ kịp làm là để pháp trượng to lớn màu xanh chắn trước mặt. Nhưng khoảnh khắc, ánh sáng bảy sắc lại lần nữa biến mất.
Ký hiệu to lớn sau lưng Gia Ba nhanh chóng dung nhập vào người gã, khiến thân thể gã mau chóng phình to ra, quanh người xuất hiện hơn trăm phù văn vờn quanh, xoay quanh. Đó là ký hiệu Ảo Thuật ma pháp tổ hợp. Dưới trạng thái Ma Thần Hóa, Gia Ba thi triển Ảo Thuật ma pháp thì uy lực có thể tăng cao gấp đôi.
Nhưng lúc này, Ảo Thuật Ma Thần bềnh bồng tại đó không động đậy, ánh mắt ngơ ngác nhìn chằm chằm phía xa, trong con ngươi là vẻ khó tin.
Nguyền Rủa Ma Thần Tư Tháp Lạc Tư, Hắc Ám Phượng Hoàng Phỉ Ni khắc Tư cũng cảm giác ra không đúng. Hai ma thần không chút chần chờ dẫn động Ma Thần Hóa.
Nguyền Rủa Ma Thần Tư Tháp Lạc Tư phát ra tiếng “Oa oa.”. Đôi cánh đen giương ra, vốn hình người bị Trụ Ma Thần da cam phía xa chiếu rọi, biến thành một con chim khổng lồ giương cánh đạt mười mét, đôi mắt và miệng đều là da cam.
Hắc Ám Phượng Hoàng Phỉ Ni khắc Tư Ma Thần Hóa hoa lệ hơn nhiều. Thân dài hơn hai mươi mét, giương cánh càng rộng hơn, thân thể đen huyễn lệ đầy văn lộ ngọn lửa sắc ám kim, gã biến thành một Hắc Ám Phượng Hoàng.
Nhưng chúng Ma Thần Hóa không thể ảnh hưởng Gia Ba. Khi chúng biến thân thì một tia sáng bảy sắc bắn đầu từ trong người Gia Ba tràn ra. Ngay sau đó…
*Oành!* Một tiếng nổ lớn, chính giữa ký hiệu thật nhiều ảo thuật bảo vệ, thân thể Gia Ba bỗng nổ tung. Vô số ánh sáng bảy sắc bùng phát, hù dọa Nguyền Rủa Ma Thần Tư Tháp Lạc Tư, Hắc Ám Phượng Hoàng Phỉ Ni khắc Tư nhanh chóng né ra.
Ảo Thuật Ma Thần Gia Ba xếp hạng ba mươi ba trong ma tộc, từ khi trận đại chiến bắt đầu, trở thành vị ma thần thứ nhất chết trên chiến trường.
Tát Mễ Cơ Nạp ngồi trên ghế ch ủ soái đứng bật dậy, mắt lộ vẻ hoảng sợ.
Nên biết rằng dù Gia Ba không am hiểu chiến đấu nhưng tu vi cũng tới cấp chín bậc ba, nếu là Trụ Ma Thần kết hợp thi triển Ma Thần Hóa thì thậm chí có sức chiến đấu từ cấp chín bậc năm trở lên, phụ trợ toàn trường cực cường đại, không ngờ bị kẻ địch giết ngay lập tức.
Chẳng phải đã nói Chiến Sĩ Thánh Điện không có thần khí ư? Nhưng mới rồi ánh sáng bảy sắc rõ ràng là thần khí mới phát ra được. Cung tiễn cấp thần khí?
Trên chiến trường thần khí đáng sợ nhất không thể nghi ngờ chính là loại pháp trượng ma pháp có thể tăng phúc. Nhưng nói đến uy hiếp lớn nhất thì không gì vượt qua cung tiễn. Xuất hiện một thần khí cung tiễn, có thể nói là uy hiếp rất lớn đối với một ma thần. Coi như là Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp xếp hạng thứ tư cũng không ngoại lệ! Đông Nam quan còn khó tấn công hơn gã tưởng, sắc mặt Tát Mễ Cơ Nạp không thể kiềm chế biến càng khó xem hơn.
*Đinh đang đang!*
Cây cung to rơi xuống đất. Tay trái Diệp Tam Mê cầm cung rất vững nhưng tia sáng trong mắt đã tối tăm nhiều. Hiển nhiên bắn ra một mũi tên giết ma thần đối với nó không phải chuyện gì thoải mái. Nhưng mũi tên này đối với sĩ khí nguyên Đông Nam quan là tăng phúc không gì sánh kịp.
Kẻ địch đã đến. Hỏa Diễm Ma khôi là chủng tộc cường đại kết hợp chiến đấu ma pháp và vật lý thành một, mới tới dưới thành thì chúng bắt đầu điên cuồng bắn hỏa diễm cầu lên đầu tường. Cùng lúc đó, dùng thân thể cao to có lực phòng ngự mạnh mẽ bảo vệ Lang Ma, Báo Ma sau lưng.
Ma pháp thổ hệ Lạc Thạch Thuật từ trên trời giáng xuống, phạm vi lớn đánh vào trước tường thành. Hơn nữa những đá nguyên tố này sau khi oanh kích sẽ tự động biến mất, tuyệt sẽ không cản trở ma tộc.
Năm trăm ma pháp sư thổ hệ cùng phát lực, tạm thời ngăn cản kẻ địch bên dưới tấn công. Nhưng sức chiến đấu thân thể cứng rắn của Lang Ma còn mạnh hơn, Báo Ma thì giỏi tốc độ. Bởi vậy Lạc Thạch Thuật tổn thương chúng khá là hữu hạn, chỉ có thể hạn chế ch úng công thành.
Trải qua Diệp Tam Mê bắn một phát, Khâu Vĩnh Hạo đã hồi phục lại bình tĩnh, ra từng mệnh lệnh. Đằng trước tường thành, đường bộ bị thuẫn chiến sĩ lấp đầy. Trong thành, đại quân kỵ sĩ đã tập kết, tùy thời ra thành tác chiến. Chỉ có tại đất bằng thì tác dụng của kỵ sĩ mới lớn nhất.
Nhiệm vụ của ma pháp sư hỏa hệch ủ yếu là đối phó không quân địch. Song Đầu Ma Thứu và Cầm Ma cùng đến. Cầm Ma am hiểu công kích vật lý, Song Đầu Ma Thứu thì là công kích song hệ ma pháp hắc ám và hỏa, năng lực công kích vật lý nhất định, có uy hiếp rất lớn với Đông Nam quan.
Nhưng mới rồi một mũi tên của Diệp Tam Mê có lực uy hiếp thật quá mạnh, bởi vậy tốc độ áp sát của ma tộc giảm thấp rất nhiều. Ngay cả Nguyền Rủa Ma Thần Tư Tháp Lạc Tư, Hắc Ám Phượng Hoàng Phỉ Ni khắc Tư cũng không dám tới quá gần thành. Bọn chúng thi triển Ma Thần Hóa cũng không thể hoàn toàn khẳng định có thể an toàn rút lui khỏi đòn công kích cung thần khủng bố kia.
Diệp Tam Mê đánh chết ma thần tuy chỉ có một tên, nhưng có thể nói là nó dựa vào sức mình đã giảm tác dụng của ma thần đến mức thấp nhất.
Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp chuyển sang đứng chỉ huy chiến đấu.
“Tất Phất Long Tư, Gia Cáp Đề, các ngươi đi giúp Tư Tháp Lạc Tư, Phỉ Ni khắc Tư.”
“Vâng!” Hai thân hình vạm vỡ lóe ra từ sau lưng Tát Mễ Cơ Nạp, hóa thành bóng sáng màu đen đặc và nâu nhạt bay hướng chiến trường.
Trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần xếp hạng thứ bốn mươi sáu, Quái Thú Ma Thần Tất Phất Long Tư, cao mười mét, lớn lên như một quái thú bản phóng đại, năng lực cận chiến siêu mạnh nhưng không biết ma pháp gì. Người mình đồng da sắt, lực phòng ngự kinh khủng.
Trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần xếp hạng thứ bốn mươi tám, Khủng Ngưu Ma Thần Gia Cáp Đề, bản thể là một con trâu to, ở trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần nằm trong số ít giỏi nhất là phòng ngự.
Tát Mễ Cơ Nạp sai hai tên này ra ngoài, mục đích rất đơn giản, bảo vệ Nguyền Rủa Ma Thần, Hắc Ám Phượng Hoàng lực phòng ngự khá yếu, để lực lượng ma pháp của chúng có thể phát huy mức độ lớn nhất trên chiến trường, do đó xoay chuyển tình hình bất lợi.
Quái Thú Ma Thần và Khủng Ngưu Ma Thần đối phó cung tiễn nhẹ nhàng hơn nhiều.
Trong lúc Tát Mễ Cơ Nạp tiếp viện cho hai ma thần tiền tuyến thì trận chiến công phòng của Đông Nam quan đã toàn diện triển khai.
Pháp lực của ma pháp sư thổ hệ sắp cạn kiệt thì Lang Ma, Báo Ma đã toàn diện công thành. Bọn chúng đều là chủng tộc chủ chiến ma tộc, thực lực khá mạnh. Hỏa Diễm Ma khôi năng lực leo yếu kém, nhưng một khi để chúng nó leo lên đầu tường thì sẽ tăng uy hiếp rất lớn với các chiến sĩ trên thành.
Các thuẫn chiến sĩ anh dũng chắn trước nhất, va chạm với Lang Ma, Báo Ma.
Chức nghiệp giả Chiến Sĩ Thánh Điện tuy có thực lực yếu nhất trong Lục Đại Thánh Điện nhưng cũng là số lượng nhiều nhất. Thuẫn chiến sĩ chắn ở đằng trước, cuồng chiến sĩ phía sau, chiến đấu liều mạng với Lang Ma tộc, Báo Ma tộc.
Cao tầng Chiến Sĩ Thánh Điện toàn bộ xuất hiện trên chiến trường. Lang Ma, Báo Ma có mạnh hơn nữa, so với chiến sĩ trên cấp chín thì kém xa.
Một kiếm quang vàng to lớn quét ngang trên đầu tường. Trên tường thành dài vài trăm mét, tất cả Lang Ma, Báo Ma và số ít Hỏa Diễm Ma khôi mới vừa leo lên đều bị chém eo, chết hết. Đó là Khâu Vĩnh Hạo ra tay.
Chiến sĩ trên cấp tám trực tiếp đứng trên lỗ châu mai, thật sự khiến Lang Ma, Báo Ma không thể vượt qua một bước.
Nhưng đòn tấn công từ trên không trung ma tộc đã tới rồi. Ma pháp của Song Đầu Ma Thứu, tia chớp mâu của Cầm Ma không ngừng rơi xuống đầu tường Đông Nam quan, bắt đầu tạo thành tổn thương cho quân đội Liên Bang Thánh Điện. May mắn chiến thuật của đám Khâu Vĩnh Hạo rất thành công, các ma pháp sư được bảo vệ rất tốt. Nhưng bọn họ phản kích lại kẻ địch không quân không mạnh lắm.
Khiến Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp ngoài ý muốn là không biết tại sao, bình thường Đông Nam quan có vũ khí phòng ngự mạnh nhất là Ma Đạo đại pháo vẫn không phát uy, dường như bốc hơi hết. Điều này khiến cho sức chiến đấu của không quân ma tộc càng mạnh.
*Phập phụt phụt!*
Một chiến sĩ bỗng nhiên bị cắt đứt cổ. Bỗng chốc trên tường thành xuất hiện lỗ hổng, nhưng cuồng chiến sĩ mặt sau dùng xác thịt nhanh chóng lấp lại.
“Ma pháp sư, thuật dò tìm, có Địa Miễn tộc!”
Từng thuật dò xét xẹt qua đầu tường. Hiển nhiên Địa Miễn tộc xen lẫn với Báo Ma, Lang Ma xuất hiện trên chiến trường. Cho dù là có thuật dò xét chiếu sáng, Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả cũng như mây khói trong suốt, ở trên chiến trường rất khó bị phát hiện. Thoáng chốc làm thương vong trên đầu tường Đông Nam quan tăng lên.
Không trung, Quái Thú Ma Thần và Khủng Ngưu Ma Thần rốt cuộc tới nơi. Có chúng bảo vệ, Hắc Ám Phượng Hoàng Phỉ Ni khắc Tư, Nguyền Rủa Ma Thần Tư Tháp Lạc Tư rốt cuộc áp sát đầu tường. Ma pháp của chúng đã chuẩn bị sẵn sàng.
Chiến đấu đến lúc này, ma tộc rốt cuộc dựa vào thực lực đội quân đông đúc chiếm ưu thế.
Một đoàn sáng xanh thẫm bỗng trở thành tiêu điểm của mọi người. Trong lúc nó từ trên trời rơi xuống dẫn theo con đường vặn vẹo.
Trong mắt Nguyền Rủa Ma Thần Tư Tháp Lạc Tư tràn đầy dữ tợn.
“Đi chết đi, nhân loại đáng ghét! Các ngươi dám giết Gia Ba, ta muốn xem coi các ngươi làm sao ngăn được đầm lầy hủ thực của ta!”
Cái tên nghe thì rất đơn giản nhưng cũng là cấm chú chân chính. Cấm chú tràn ngập uy lực nguyền rủa, mục tiêu không phải con người mà là tường thành.
Nhưng cùng lúc đó, một bóng lửa đỏ bỗng từ đầu tường nhảy vọt lên. Đôi cánh lửa khổng lồ giương ra, thúc đẩy thân thể nó như tia chớp bay tới đằng trước đoàn sáng xanh biếc.
Vũ khí trong tay nó là trường mâu. Trường mâu chỉ tới trước, một tinh thể lửa đỏ trong suốt lóng lánh xuất hiện ở mũi mâu.
Tinh thể sắc lửa cứ thế đâm vào trong quả cầu. Quả cầu xanh khựng trên không trung, dường như sắp nổ tung. Nhưng tinh thể lửa đỏ đâm vào trong lại trước tiên bùng nổ.
Đó là ngọn lửa hỗn hợp sắc đỏ và xanh, chớp mắt dâng lên, ở trên không trung hóa thành hỏa đoàn khổng lồ. Ngay sau đó, bóng dáng lửa đỏ bay lên, trường mâu trong tay chỉ hướng chân trời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.