Chương 179: Đánh lén bất ngờ [1]
Đường Gia Tam Thiểu
27/03/2013
Vòng cổ Linh Chướng có thể tạo ra một tầng từ trường tinh thần kỳ lạ, vặn vẹo tất cả dò xét tinh thần, có hiệu quả che chắn tinh thần tra xét trong phạm vi.
Nhờ vào vòng cổ Linh Chướng, đám kỵ sĩ có thể trong khả năng lớn nhất che giấu hơi thở, lại thêm bản thân tu vi rất cao, muốn phát hiện họ coi như là cường giả cấp ma thần cũng phải tập trung tinh thần nhìn hướng cố định mới có cơ may tìm ra.
Hà Tuấn vẫy nhẹ tay phải, bốn cái xác Hùng Ma lập tức bị thu vào trong linh khí trữ vật. Nếu có khả năng thì họ sẽ không để cho ma tộc giữ lại thực vật.
Lại lần nữa liếc nhìn sắc trời, tay phải của Hà Tuấn nâng lên không trung, liên tiếp làm động tác tay. Đám kỵ sĩ đi cùng ông lập tức hành động, lặng lẽ tản ra, yên lặng ẩn núp trong bóng tối. Dường như gió rét căm căm không chút ảnh hưởng đến họ.
Đáy mắt Hà Tuấn xẹt qua tia sáng lạnh, lật bàn tay lại, đôi tay có viên cầu sắt màu ám kim to cỡ nắm tay. Nhìn viên cầu sắt này, đáy mắt ông lộ tia cuồng nhiệt, ngoái đầu liếc vị trí trung tâm quân doanh có tám cây Trụ Ma Thần, ông cũng ẩn trong hắc ám.
Trong lều to đại quân ma tộc.
Lúc này Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp chưa nghỉ ngơi, còn triệu tập các ma thần khác.
Tám ma thần đã đến bảy tên, chỉ có Chiến Cuồng Ma Thần A Nan là không có mặt. Kỳ thật từ khi bắt đầu thánh chiến thì A Nan đã mất tích, chỉ đem Trụ Ma Thần của mình để lại đây theo yêu cầu của Ma Thần Hoàng.
Đối với điều này, có địa vị như Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp cũng không có cách nào. Thực lực cá nhân của A Nan đủ đụng độ với ma thần năm hạng đầu, ít nhất không thua gì Tát Mễ Cơ Nạp hay Mã Nhĩ Ba Sĩ Đáo. Nhưng gã lại không có chủng tộc của mình, chỉ đơn thuần đuổi theo lực lượng. Một ma thần độc lập như vậy ai có thể bắt buộc gã đây? Chỉ có Ma Thần Hoàng ra lệnh là gã còn nghe theo, các ma thần ở trong mắt gã tối đa chỉ là đối tượng so tài.
A Nan được xưng là Cuồng Ma Chiến Thần không phải vô nghĩa. Chỉ cần chiến đấu là gã sẽ không quan tâm ngươi là ma tộc hay nhân loại, nhất định sẽ liều chết quyết đấu, không ra thắng bại là sẽ không ngừng tay. Cho nên coi như cùng là ma thần, đám Tát Mễ Cơ Nạp tuyệt đối không muốn so đấu với gã. Đám ma thần đều cảm thấy A Nan là tên điên. Tên điên này không ở trong quân doanh càng tốt, dùng lời của A Nan nói là Ngự Long Quan không có mục tiêu của gã.
Tát Mễ Cơ Nạp ngồi ở ghế chủ, bên dưới là Hùng Ma Thần Hoa Lợi Phất. Thứ hạng năm ma thần khác thấp hơn chúng nhiều, đương nhiên sẽ ngồi ở vị trí càng thấp nữa, nhìn chăm chú Tát Mễ Cơ Nạp.
Cảm xúc của Tử Linh Ma Thần có chút không tốt, khí thể màu xám trên người như ẩn như hiện, hai mắt nheo lại dường như đang suy tư cái gì, nửa ngày không mở miệng.
“Tứ ca, ngày mai chúng ta còn tấn công không? Lần này có nên tăng thêm sức mạnh, nếu không chỉ sợ anh em dưới tay ta gây chuyện. Đã vài ngày chúng không ăn no, cứ tiếp tục như vậy chỉ sợ không ổn.”
Lên tiếng là Hoa Lợi Phất. Gã cai quản Hùng Ma tộc, bàn về thực lực thì cũng đáng xếp vào mấy hạng đầu trong ma thần, đương nhiên có thể trao đổi bình đẳng với Tát Mễ Cơ Nạp.
Tát Mễ Cơ Nạp gật đầu, nói.
“Không ngờ hôm nay sẽ xuất hiện ngoài ý muốn. Lúc đó sĩ khí nhân loại tăng tới đỉnh, tiếp tục chiến đấu sẽ rất bất lợi cho chúng ta. Thế nên chỉ có thể rút quân. Đám nhân loại khốn kiếp, còn cướp lấy xác tộc nhân chúng ta. Thánh chiến ngày mai không thể tránh khỏi, là lúc nên cho nhân loại nếm mùi.”
Hoa Lợi Phất hừ lạnh một tiếng.
“Thật không hiểu vì sao bệ hạ muốn chúng ta đánh cầm chừng. Để ba quân đoàn Thần Hoàng tiên phong, nói không chừng chúng ta đã sớm phá ải, còn cần giống hiện nay ngay cả cơm cũng không ăn được? Nhân loại nhất định có rất nhiều lương thực dự trữ.”
Mắt Tát Mễ Cơ Nạp lộ nghiêm nghị, lạnh lùng liếc Hoa Lợi Phất.
“Có giỏi thì đem lời này nói trước mặt bệ hạ đi.”
“A…” Hoa Lợi Phất nghẹn lời, hung tợn nhìn năm tên ma thần bên dưới. “Mới rồi ta có nói cái gì không?”
Năm tên ma thần nào dám nói gì? Lập tức lắc đầu, biểu thị ủng hộ Hoa Lợi Phất.
Tát Mễ Cơ Nạp trầm giọng nói.
“Đủ rồi. Bây giờ chúng ta phải bàn bạc hành động cho ngày mai. Chiến đấu kéo dài, chúng ta hao tổn càng lúc càng lớn. Cứ tiếp diễn như thế, có lẽ một ngày nào đó chúng ta sẽ thành kẻ thua cuộc. Bệ hạ ra mệnh lệnh ý bảo chúng ta kéo dài tiêu hao thực lực nhân loại. Vì chính chúng ta, trận chiến ngày mai phải cho chúng biết tay, cũng là lúc giúp tộc nhân chúng ta cải thiện thức ăn, cứ ăn người của mình không phải là cách. Lần này phải khiến Kỵ Sĩ Thánh Điện không chết cũng lột da.”
Hoa Lợi Phất mừng rỡ nói.
“Tứ ca, ngươi muốn điều động quân đoàn Thần Hoàng?”
Tát Mễ Cơ Nạp gật đầu, nói.
“Điều động hai đội quân đoàn Thần Hoàng hỗ trợ chiến đấu, không thể dùng hết. Lần trước quân đoàn Thần Hoàng bỗng dưng bị giảm nhiều quân số, bệ hạ tức giận trừng phạt cả ta. Quân đoàn Thần Hoàng chính là cái gốc của ma tộc chúng ta, nên cố gắng giảm thấp tổn thất.”
Hùng Ma Thần Hoa Lợi Phất nói.
“Ngày mai ta cũng đi. Ta phải gặp Long Thiên Ấn, xem coi Trật Tự và Phép Tắc Thần Ấn vương tọa của hắn có thể cùng ta lưỡng bại câu thương hay không. Còn lại một Thần Ấn kỵ sĩ thì giao cho ngươi.”
Tát Mễ Cơ Nạp lắc đầu, nói.
“Không, chúng ta không thể ra tay. Một khi chúng ta tham gia vào chiến trường thì nhất định không có đường lui nữa, từ đó biến thành quyết chiến cuối cùng, bệ hạ không cho phép điều này. Hơn nữa ngươi đừng quên nơi này tụ tập gần như toàn bộ chủ lực của hai tộc ta, ngươi chịu được tổn thất đó không?”
Hoa Lợi Phất nhíu mày, nói.
“Nghe ngươi vậy, ngươi nói sao thì làm thế đi.”
Tát Mễ Cơ Nạp liếc gã, thầm cười nhạt. Hoa Lợi Phất, ngươi cho rằng ta không biết gì sao? Mặt ngoài làm như lỗ mãng, nhưng trong lòng ngươi còn độc hơn ai hết.
Hùng Ma Thần xếp hạng sáu, không thể đi vào năm trụ cột lớn ma tộc, sao có thể cam lòng được? Gã đâu phải là A Nan chỉ theo đuổi tăng thực lực cá nhân?
Trong năm trụ cột lớn của ma thần, địa vị Ma Thần Hoàng là không thể dao động. Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư thực lực khủng bố cỡ nào thì chúng đều biết rõ. Còn về Tinh Ma Thần thì càng đừng nói. Tiên tri của ma tộc, cánh tay đắc lực của Ma Thần Hoàng. Nếu ai dám tấn công y, nhất định sẽ đối mặt với lửa giận từ Ma Thần Hoàng và Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư. Huống chi bản thân Tinh Ma Thần có sức mạnh cực kỳ đáng sợ. Đại Dự Ngôn Thuật, ai dám nói mình có thể chịu được. Trong ma tộc sớm có tin đồn, nói Tinh Ma Thần là kẻ duy nhất có thể uy hiếp được Ma Thần Hoàng.
Trừ ba vị không thể dao động ra, vậy Hùng Ma Thần Hoa Lợi Phất muốn leo lên cao chỉ có hai mục tiêu, Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp, hoặc là Địa Ngục Ma Thần Mã Nhĩ Ba Sĩ Đáo.
Đừng nhìn bề ngoài Tát Mễ Cơ Nạp nói gì Hoa Lợi Phất nghe nấy. Tát Mễ Cơ Nạp biết rõ tên này tùy thời sẽ đâm mình một nhát sau lưng. Gã không tham gia thống lĩnh đại quân, nhưng nắm chắc thực lực Hùng Ma tộc, hiện nay chỉ chờ đợi Tát Mễ Cơ Nạp xuất hiện sai lầm.
Cho nên Tát Mễ Cơ Nạp rất cảnh giác Hoa Lợi Phất. Thứ hạng bảy mươi hai ma thần không phải không thể thay đổi. Chỉ cần có đủ sức mạnh, ai đều có thể khiêu chiến cấp cao hơn. Đương nhiên loại khiêu chiến này với điều kiện là không dùng Trụ Ma Thần.
Xếp hạng ma thần càng ở phía trước thì địa vị càng ổn định, rất ít gặp khiêu chiến. Ít nhất thì ma thần xếp mười hạng đầu đã mấy trăm năm chưa biến đổi thứ hạng.
Đang lúc Tát Mễ Cơ Nạp nhìn Hoa Lợi Phất, lòng thầm rủa thì đột nhiên bảy ma thần tại đây căng thẳng tinh thần, ánh mắt cùng nhìn về một hướng.
“Kẻ địch đánh lén?” Hoa Lợi Phất mắt lộ chấn kinh. Bởi vì mới nãy trong khoảnh khắc chúng cảm nhận được Quang nguyên tố khổng lồ mạnh mẽ bùng phát ở mé biên đại doanh ma tộc.
Bảy ma thần lao ra lều chính, ánh mắt nhìn hướng xuất hiện Quang nguyên tố. Chỉ thấy phía xa, mười ánh sáng chói mắt phóng lên cao, chiếu sáng bầu trời tối đen. Ngay sau đó, từng quả cầu ánh sáng to lớn rơi xuống đại doanh ma tộc.
Những quả cầu vàng mỗi cái đường kính hơn một mét, hơn nữa cùng rơi một phương hướng. Mấy chục quả cầu bay ra thì khoảng mười bóng vàng lập tức bay lên chạy trở về hướng Ngự Long Quan.
“Không tốt!” Tát Mễ Cơ Nạp hét lớn một tiếng, thân hình như tia chớp phóng ra.
Lấy tu vi cao cường như gã, từ lều chính ở giữa đại doanh chạy tới nơi xảy ra vụ việc chỉ trong khoảnh khắc. Nhưng lúc chúng đi ra thì quả cầu đã giáng xuống. Dù Tát Mễ Cơ Nạp phản ứng mau, nhưng lúc trước phát hiện Quang nguyên tố, ra lều là cả quá trình. Thời gian ngắn ngủi này đủ cho đám kỵ sĩ thành công đánh lén đại doanh ma tộc.
*Oành, oành, oành, oành, oành!!!*
Một chuỗi tiếng nổ khủng bố cùng với ánh sáng vàng chói mắt bốc lên. Bởi vì quả cầu rơi xuống cùng một vị trí, nên phát ra tiếng nổ là cùng lúc.
Ánh sáng vàng khủng bố chớp mắt lật tung mười cái lều xung quanh. Không chỉ thế, có thể thấy rõ từng đoàn ánh sáng vàng nhanh chóng chồng lên nhau. Mỗi lần chồng chất là tiếng nổ khủng bố tăng thêm. Phạm vi ánh vàng không khuếch trương nhưng âm thanh biến lớn, màu vàng cũng bắt đầu biến đổi.
Từ ban đầu vàng chóe dần biến thành bạch kim, sau đó là vàng ròng, cuối cùng biến thành màu ám kim sâu thẳm.
Trong quá trình ánh vàng biến sắc màu, Tát Mễ Cơ Nạp đã tới vị trí trung tâm vụ nổ. Nhưng lúc này gã không thể làm được gì. Hay nói chính xác hơn là không dám làm gì.
Tát Mễ Cơ Nạp không biết quả cầu đó là cái gì, nhưng gã biết uy lực đơn thể không lớn, nếu hợp thành một thì sẽ bùng phát uy lực như cấm chú quang hệ.
Cấm chú của bất cứ thuộc tính nào sau khi hoàn thành giai đoạn bùng phát thì không thể ngăn cản được nữa. Tát Mễ Cơ Nạp có thể làm là chuẩn bị sẵn sàng chống cự. Gã muốn dựa vào sức mình hoàn toàn chắn cấm chú này, vậy phải phát ra cấm chú mạnh hơn nó mới được.
Nhưng lấy thực lực như Tát Mễ Cơ Nạp, muốn hoàn thành một cấm chú cần thời gian! Hơn nữa chỗ này là quân doanh ma tộc, gã thêm vào cấm chú chỉ khiến càng tổn thất nhiều hơn.
Lúc này hiện ra sức mạnh của ma thần. Trong miệng Tát Mễ Cơ Nạp phát ra tiếng gầm giận dữ, sáu ma thần khác cũng xông lên.
Đối diện công kích chồng chất lên nhau sinh ra cấm chú quang hệ khủng bố, bảy ma thần nhanh chóng đứng ở bảy vị trí, trên người cùng bộc phát ra ánh sáng vô cùng chói mắt.
Quân doanh ở trung tâm, bảy cây Trụ Ma Thần cùng tỏa ánh sáng, bảy cột sáng to lớn bắn hướng bên này rơi vào người bảy ma thần. Mỗi tên đều làm động tác đôi tay đẩy về trước.
Có thể trông thấy trên người Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp và Trụ Ma Thần phát ra ánh sáng màu xám. Hùng Ma Hoa Lợi Phất tỏa ra ánh sáng vàng.
Đây không có nghĩa là thuộc tính của chúng không phải hắc ám, chỉ vì màu sắc khác nhau đại biểu thực lực càng mạnh.
Màu khác nhau ứng với sức mạnh khác biệt. Chỉ có sau khi tu vi đột phá cấp chín, linh lực mới tỏa ra màu sắc do năng lực dung hợp với bản thân vượt qua hạn chế thuộc tính.
Bảy ma thần, trên người tỏa ra ánh sáng linh lực cũng không giống nhau, ý nghĩa chúng đều có sức mạnh trên cấp chín. Lại thêm có Trụ Ma Thần tăng phúc, có thể tưởng tượng sức mạnh liên hợp cùng một chỗ.
Bảy ánh sáng màu sắc khác nhau cùng bùng phát, sinh ra bảy uy thế cực mạnh thậm chí là khủng khiếp. Bảy ánh sáng cùng lóe lên, đè ép cấm chú quang hệ phát ra ánh sáng vàng trong phạm vi nhất định, khiến nó không thể khuếch tán.
Nếu đã không thể ngăn chặn cấm chú, vậy phải ức chế lực phá hoại trong phạm cố định. Cấm chú quang thuộc tính thật sự thương tổn quá lớn với ma tộc.
Có thể thấy khi ánh vàng bao trùm phạm vi hai trăm mét, những cái lều san sát nhau của ma tộc hóa thành tro bụi, bên trong là các cường giả quân đoàn Thần Hoàng ma tộc. Giữa tiếng hét thảm liều mạng chống cự, chúng vẫn biến thành tro tàn. Dù là lực phòng ngự mạnh như Hùng Ma tộc cũng không thể tránh khỏi vận mệnh.
Đây là kết quả cấm chú không khuếch tán, nếu để nó lan ra tới ngàn mét, vậy lực phá hoại quá kinh khủng.
Sắc mặt bảy ma thần cực kỳ khó coi. Bảy tên cùng nhau chống lại cấm chú quang hệ thì còn có thể chịu đựng lực công kích. Dù gì nơi đây có Trụ Ma Thần của chúng, chỉ cần tiêu hao linh lực là được. Nhưng nhìn thật nhiều binh sĩ tinh nhuệ quân đoàn Thần Hoàng chết trong cấm chú, thậm chí không phải chết trên chiến trường, chúng giận dữ là phải. Nhưng chúng chỉ có thể làm như vậy, trơ mắt nhìn mọi việc xảy ra, thậm chí không thể đuổi bắt đám kỵ sĩ đã bỏ trốn.
Cùng lúc đó, ở một hướng khác trong đại doanh ma tộc, cùng là vị trí quân đoàn Thần Hoàng trú đóng, từng đoàn sáng vàng bỗng nhiên xuất hiện, vẫn là công kích một điểm.
Lần này bảy ma thần thật sự biến sắc, ngay cả Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp mặt cũng xanh mét.
Đây là từ khi bắt đầu thánh chiến đến nay, đám kỵ sĩ Ngự Long Quan lần đầu tiên công kích đại doanh ma tộc. Chúng không ngờ sẽ dữ dội như vậy.
Tuy đến nay chúng vẫn không biết nhân loại làm cách nào tạo ra công kích chồng chất lên nhau tạo thành uy lực cấp cấm chú, nhưng trong đêm khuya này, ma tộc đều tránh rét cuộn người bên trong doanh trướng, uy lực đánh lén bất ngờ có thể nói là phát huy đến mức lớn nhất.
Bên bảy ma thần thì cấm chú quang hệ vừa mới bộc phát đến mức độ lớn nhất, cần chúng dốc sức hạn chế, bên kia lại tấn công, hiển nhiên đã sớm định ra kế hoạch.
Thánh chiến bắt đầu hơn một năm, tựa như ma tộc khá là nắm chắc thực lực và phòng ngự bên Kỵ Sĩ Thánh Điện, nhân loại cũng hiểu rõ đại quân ma tộc.
Đại quân ma tộc đúng là có ưu thế, nhưng các cường giả Kỵ Sĩ Thánh Điện cũng thấy rõ một ít vấn đề và bất lợi bên chúng.
Khác không nói, chỉ riêng trận hình đại doanh san sát nhau đã là vấn đề lớn. Nếu làm hỏa công, thiêu cả doanh cũng là rất có khả năng. Đương nhiên, lấy thực lực các cường giả ma tộc nếu muốn đốt thì tối đa chỉ phá hủy một phần doanh trướng thôi, muốn thương tổn quân đoàn Thần Hoàng ngoài vòng thì còn thiếu chút.
Cho nên Kỵ Sĩ Thánh Điện đến nay chưa đánh lén. Việc đánh lén chỉ có lần đầu thì hiệu quả mới là tốt nhất. Tê liệt kẻ địch cần thời gian, tấn công cần là đả kích mãnh liệt nhất. Nếu hành động sơ sài, chính là bứt cỏ động rắn. Kỵ Sĩ Thánh Điện nhẫn nhịn đến nay, rốt cuộc có thể phản kích.
Cùng là năm mươi mấy bóng người, sau khi phát ra quả cầu chói mắt thì không ham chiến, lập tức xoay người bay nhanh rời đi. Cấm chú chồng chất khủng bố cứ thế bùng nổ ở một hướng khác đại doanh ma tộc.
Ánh vàng chói mắt ở trong doanh trại quân đoàn Thần Hoàng nổ ra đám mây vàng hình cái nấm, ánh vàng lấy tốc độ kinh khủng khiếp lan tràn xung quanh.
Tuy đại quân ma tộc đã cảm nhận được, lúc mới phát ra cấm chú thì rất nhiều cường giả giật mình khỏi giấc mộng. Nhưng tất cả xảy ra thật quá nhanh.
Dù cho là đám ma tộc cấp bảy, tám cũng không thể nào phản ứng nhanh như bảy ma thần đang họp. Dưới tình huống đói khổ lạnh lẽo, chúng sớm chìm trong mộng đẹp.
Bỗng nhiên cảm nhận hơi thở của quang thuộc tính khổng lồ xuất hiện, đa số chúng mới giật mình tỉnh dậy, còn chưa kịp lao ra đại doanh thì công kích thứ hai đã xuất hiện. Ngay sau đó, cường giả ma tộc trong phạm vi của cấm chú quang hệ đều bị cắn nuốt, hoàn toàn biến mất trong Quang Minh Hỏa.
Quang Minh Hỏa cũng là lửa, sẽ lan tràn. Cấm chú thứ hai này không bị đám ma thần khống chế, điên cuồng lan ra ngoài. Dù lúc lan ra thì uy lực đã không đủ sát thương ma tộc, nhưng đốt lều thì không thành vấn đề! Cả đại doanh ma tộc bởi vì lần đánh lén bất ngờ này mà biến hỗn loạn.
Cùng lúc đó, công kích đợt ba của đám kỵ sĩ Liên Minh Thánh Điện lại xuất hiện.
“Ra tay!” Long Hạo Thần hét lớn một tiếng, đôi tay hắn cũng nắm lấy viên cầu sắt màu vàng. Linh lực nồng đậm bỗng chốc rót vào viên cầu sắt, ném hướng vị trí trước đó đã xác định.
Viên cầu sắc được rót vào linh lực quang thuộc tính bỗng chốc tỏa ra ánh vàng khổng lồ đường kính một mét. Sau lưng hắn, năm mươi kỵ sĩ bao phủ áo choàng đen cùng ra tay, một đám viên cầu vàng bay ra ngoài.
Công kích đợt thứ ba của họ xuất hiện trong quân đoàn Thần Hoàng, chẳng qua vị trị công kích càng tới gần bên trong đại doanh ma tộc. Một chuỗi cầu vàng bắn ra xong Long Hạo Thần liền làm động tác rút lui.
“Đại ca, không bằng chúng ta nhân lúc ma tộc hỗn loạn xung phong liều chết một phen?” Giọng Hàn Vũ vang bên tai Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần dứt khoát lắc đầu.
“Cấm chú không kéo dài quá lâu, mục tiêu của chúng ta chỉ là đánh lén. Lập tức rút lui. Nếu không đợi khi bảy ma thần kịp phản ứng, muốn đi cũng không được.”
Tuy hắn nóng lòng muốn hoàn thành nhiệm vụ ngàn vạn công huân, nhưng bảo vệ bản thân an toàn cũng rất quan trọng. Có thể nói, mạng sống của hắn không chỉ thuộc về mình hắn, còn thuộc về cả Liên Minh. Cho nên hắn không hề hiếu chiến, lập tức dẫn theo năm mươi kỵ sĩ nhanh chóng rút lui, chạy hướng Ngự Long Quan.
Trận đánh bất ngờ này là kế hoạch đã định ra trong hội nghị quân sự. Mục đích đơn giản, trực tiếp, tập trung mục tiêu vào ba quân đoàn Thần Hoàng.
Ba quân đoàn Thần Hoàng tuy vẫn không tham gia chiến đấu nhưng rất có sức uy hiếp với Ngự Long Quan.
Trải qua hơn một năm điều tra, Kỵ Sĩ Thánh Điện đã sớm tìm hiểu vị trí trú đóng của ma tộc. Họ thậm chí biết rõ Địa Ngục Ma lo công kích ma pháp ngụ ở đâu.
Ban ngày công thành Địa Ngục Ma bám sau lưng Ác Ma kỳ thực là một phần thuộc về quân đoàn Thần Hoàng. Làm binh chủng ma pháp, chúng là uy hiếp lớn nhất với Ngự Long Quan. Bởi vậy hôm nay phát động đánh lén, mục tiêu chủ yếu là tấn công quân đoàn Thần Hoàng và Địa Ngục Ma.
Viên cầu sắt xuất hiện trong tay Hà Tuấn, Long Hạo Thần và mỗi một kỵ sĩ đánh lén chính là vũ khí bí mật của Kỵ Sĩ Thánh Điện, là lần đầu tiên xuất hiện trên chiến trường.
Loại vũ khí này gọi là Quang Bạo Đạn, thuần túy lấy Quang nguyên tố sinh ra lực bạo tác, vũ khí có lực sát thương cực lớn, cũng là bảo bối giấu kín của Kỵ Sĩ Thánh Điện.
Lúc mới đầu chế tạo thứ này là vì Ma Đạo đại pháo. Không thể nghi ngờ uy lực của Ma Đạo đại pháo, nhưng tiêu hao cực lớn. Một viên ma tinh cấp năm, sáu thường chỉ bắn ra một pháo, linh lực bên trong sẽ bị rút cạn đi, coi như là ma tinh cấp chín cũng kéo dài không bao lâu.
Bởi vậy Liên Minh nghĩ tới nghiên cứu đạn pháo thực dụng chút. Dùng một ít sắt thép gần gũi với nguyên tố hỗn hợp chút ít ma tinh cấp thấp, nếu thành công thì có thể tăn mạnh tác dụng của Ma Đạo đại pháo trong thực chiến.
Trải qua nhiều năm nghiên cứu chế tạo, các loại vấn đề không ngừng xuất hiện, vẫn không thể hoàn thành. Cuối cùng, trong lúc Kỵ Sĩ Thánh Điện nghiên cứu thì làm ra thứ tốt Quang Bạo Đạn!
Ma Đạo đại pháo không thể bắn ra Quang Bạo Đạn, bởi vì nó bị châm ngòi sẽ lập tức sinh ra lực nổ cực mạnh, chưa bắn ra thì đã nổ rồi, hoặc là vừa bắn liền nổ, không thể cấu thành uy hiếp kẻ địch, ngược lại thành vũ khí tự sát.
Nhưng có một lần thực nghiệm, các nghiên cứu viên của Kỵ Sĩ Thánh Điện bỗng nhiên phát hiện họ nghiên cứu ra Quang Bạo Đạn này cũng có chỗ tốt, đó là chồng chất lên nhau. Quang Bạo Đạn giống nhau bộc phát uy lực rồi, nhiều viên có thể sinh ra hiệu quả chồng chất, liên tục tăng lên đến gấp ngàn lần.
Phát hiện này khiến họ lập tức vô cùng hứng thú, lại nhặt lên Quang Bạo Đạn vốn định vứt bỏ.
Trải qua không ngừng nghiên cứu, chế tạo, thí nghiệm Quang Bạo Đạn, cuối cùng họ phát hiện đem uy lực Quang Bạo Đạn hạn chế tương đương với trình độ ma pháp quang hệ cấp bốn là lúc chồng chất thích hợp nhất, gần như không hạn chế liên tục chồng. Đáng tiếc vẫn không thể dùng Ma Đạo đại pháo bắn ra, chỉ có thể thông qua tay người ném đi, còn phải là người có quang thuộc tính. Lấy Quang nguyên tố kích hoạt, ném ra, bùng phát lực nổ chồng chất.
Nghiên cứu ra thứ này rồi rất nhanh bị phản đối, vì trên chiến trường muốn chúng nó chồng chất nhau thật quá khó khăn.
Một Quang Bạo Đạn chẳng qua là ma pháp cấp bốn, khi phóng ra chỉ sợ lập tức bị kẻ địch chặn lại, sao còn chồng chất được nữa? Có thể nói, ở trên chiến trường đụng độ, muốn Quang Bạo Đạn liên tục chồng chất sinh ra uy lực mạnh mẽ của cấp cấm chú thì hầu như không thể nào.
Còn nữa, đừng nhìn Quang Bạo Đạn chỉ có thể phát huy ra uy lực ma pháp cấp bốn, nhưng khâu chế tác cực rắc rối. Chẳng những cần người chế tạo cấp đại sư, còn phải bỏ bí ngân và các loại bột phấn kim loại quý hiếm, ma tinh quang hệ dung hợp lại, xác suất thất bại cực cao.
Thế nên tuy nghiên cứu thành công nhưng số lượng chế tạo ra Quang Bạo Đạn rất ít. Kim loại quý hiếm còn đỡ chút, thế nào cũng làm ra được, nhưng ma tinh quang hệ lại khó khăn vô cùng. Đâu thể để đám kỵ sĩ đi Kỵ Sĩ Thánh Sơn săn giết?
Cho nên trong bảo tàng của Kỵ Sĩ Thánh Điện, Quang Bạo Đạn tổng cộng chỉ vài trăm viên, sau khi nghiên cứu ra thì chưa từng sử dụng.
Nhưng đã hao phí nhiều tinh lực chế tác ra thứ này, dĩ nhiên Kỵ Sĩ Thánh Điện cũng tính toán dưới tình huống nào sử dụng chúng để phát huy uy lực lớn nhất, đó chính là đánh lén, đánh lén kẻ địch. Chỉ có thể mới phát huy ra hiệu quả chồng chất của Quang Bạo Đạn. Hôm nay trận đánh lén này cũng là lần đầu tiên Quang Bạo Đạn leo lên võ đài lịch sử.
Vì trận đánh lén bất ngờ này, quân đội Kỵ Sĩ Thánh Điện tiến hành kế hoạch cực kỳ tỉ mỉ. Đánh lén chỉ có lần đầu tiên là hiệu quả tốt nhất, cho nên cuối cùng Long Thiên Ấn quyết định lấy hết tuyệt chiêu ra.
Tấn công ba mặt cũng là nằm trong kế hoạch, tấn công còn phải có tiết tấu, khiến bảy ma thần không tách ra, bảo đảm nhân viên tiến hành đánh lén đều an toàn rút lui.
Phải biết tham gia trận đánh lén này đều là Bí Ngân Cơ Tòa kỵ sĩ! Trừ Hàn Vũ ra, mấy người khác ai không phải Bí Ngân Cơ Tòa. Những người dẫn đầu như Long Hạo Thần, Hà Tuấn thì thực lực càng thêm mạnh. Ngự Long Quan không thể nào tổn thất lực lượng như vậy.
Đợt tấn công thứ nhất không thể nghi ngờ là nguy hiểm nhất. Bởi vì họ rất có thể sẽ bị ma thần truy sát. Cho nên đợt thứ nhất do Hà Tuấn, Thần Thánh kỵ sĩ đích thân thống lĩnh. Đám Long Hạo Thần thì được xếp đặt cuối cùng, là vì bảo đảm an toàn của họ. Dưới tình huống như vậy, sao Long Hạo Thần không hiểu nỗi khổ tâm của ông nội được? Tuy lòng hắn chưa chân chính tiếp nhận ông nội, nhưng đây là chiến trường, làm một quân nhân, hắn nhất định phải nghe theo mệnh lệnh.
Hơn năm mươi bóng người lao đi, mở ra linh cánh bay nhanh. Long Hạo Thần cố ý rơi vào cuối cùng, triệu hoán ra Tinh Vương, cẩn thận chú ý động tĩnh mặt sau.
Cả kế hoạch đánh lén gần như hoàn mỹ. Trừ cấm chú thứ nhất bị ma thần hạn chế uy lực ra, hai cấm chú khác có thể nói là hoàn toàn phát huy sức mạnh. Dù không đủ hủy quân đoàn Thần Hoàng, ít nhất cũng diệt hết cả đội Địa Ngục Ma chức nghiệp ma pháp trong quân đoàn Thần Hoàng.
Đây chính là sự khủng bố của cấm chú. Trước cấm chú đánh bất ngờ này, Địa Ngục Ma trung bình thực lực trên cấp sáu không có năng lực kháng cự. Dù lực phòng ngự cỡ Hùng Ma đều mất mạng trong đợt tập kích kinh khủng, đừng nói tới chúng nó thân thể yếu ớt.
Lúc này bảy ma thần giận dữ đến đỉnh điểm. Uy lực cấm chú trước mặt chúng vừa bắt đầu suy yếu, hai cấm chú khác đã bùng nổ ra. Dù trong đại doanh ma tộc, các cường giả cấp chín khác đứng ra muốn suy yếu uy lực cấm chú, nhưng dù sao chúng không có Trụ Ma Thần bảo vệ, không dám cứng rắn chống. Thế nên chỉ thể thấy hai đám mây hình nấm vàng bùng nổ trong đại doanh ma tộc.
Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp suýt nữa nghiến nát răng. Trận thánh chiến cho đến nay tuy rằng ma tộc tổn thất nhiều, nhưng đây là lần đầu tiên gặp phải tổn thất lớn như vậy. Đây chính là ba quân đoàn Thần Hoàng trực thuộc Ma Thần Hoàng! Lần trước quân đoàn Thần Hoàng đệ nhị bị thương nặng đã khiến Ma Thần Hoàng giận dữ. Quân đoàn trưởng đệ nhị quân đoàn, cũng là Ma Vương kế nghiệp Tát Mễ Cơ Nạp suýt bị Ma Thần Hoàng đánh chết, đến nay còn đang dưỡng thương. Lần này ba quân đoàn Thần Hoàng bị đả kích trầm trọng, dù lấy thân phận như gã chỉ sợ Ma Thần Hoàng cũng không dễ dàng tha thứ.
Chính lúc này, Tát Mễ Cơ Nạp bỗng nhiên chú ý tới kỵ sĩ nhân loại đi ở hàng cuối cùng trong đám chạy trốn, liếc mắt liền thấy Tinh Vương dưới thân Long Hạo Thần.
Đó chính là Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú, ở trong mắt ma thần cỡ như Tát Mễ Cơ Nạp là ma thú quang hệ khá mạnh, huống chi lúc ban ngày gã mới thấy chủ nhân Tinh Vương phóng ra ánh sáng thần khí, giờ sao quên được?
Nhìn Long Hạo Thần, lòng Tát Mễ Cơ Nạp máy động, thầm nghĩ, muốn Ma Thần Hoàng bớt giận dữ vì tổn thất ba quân đoàn Thần Hoàng, chỉ sợ cần cướp lấy thần khí này. Có thể dâng lên một thần khí cấp quang hệ, tuy đám ma thần không dùng được nó nhưng cũng đủ dập tắt lửa giận của Ma Thần Hoàng.
Bởi vậy, gã nghĩ xong liền hành động ngay. Đôi cánh xám to lớn vỗ đập, ngay sau đó cả người gã như sao chổi xám đuổi theo hướng Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần rốt cuộc là người chứ không phải thần, đương nhiên không thể nào đoán được suy nghĩ trong lòng Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp. Sao hắn ngờ được bởi vì mình không muốn sử dụng linh cánh bộc lộ thân phận, lại vì Tinh Vương mà khiến lãnh đạo như Tử Linh Ma Thần chú ý?
Tát Mễ Cơ Nạp đột nhiên rời đi khiến sáu ma thần khác giật mình, bởi vì cấm chú chưa chấm dứt. Lần này gã đi, uy lực cấm chú bỗng chốc khuếch trương vài phần, cuốn lấy mười mấy binh sĩ quân đoàn Thần Hoàng vào trong, chân chính hiểu ý đồ của gã chỉ có mình Hùng Ma Thần Hoa Lợi Phất. Bởi vì gã cũng chú ý tới Long Hạo Thần, đã chuẩn bị sẵn sàng truy sát, ai biết bị Tát Mễ Cơ Nạp cướp trước.
Dưới tình huống như vậy thì Hoa Lợi Phất không thể ra tay nữa, nếu không chính là hành vi khiêu khích Tát Mễ Cơ Nạp. Tuy gã trong lòng luôn muốn tiến vào năm ma thần hạng đầu, nhưng không bao giờ muốn trở mặt với Tát Mễ Cơ Nạp, gã biết rõ sức mạnh của Ác Ma tộc.
Long Hạo Thần đang cùng đồng bạn rút lui, hai đội khác cũng lần lượt trở về Ngự Long Quan, ngay lúc này, hắn đột nhiên cảm nhận áp lực khủng bố khó thể hình dung. Đây là lần đầu tiên hắn có cảm giác này, dù là từ người phụ thân hay ông nội đều chưa từng có.
Áp lực này không phải từ khí thế mà là trong không khí, hắn cảm thấy xung quanh người như biến thành dính đặc đè ép hắn. Tốc độ của Tinh Vương chợt biến chậm, áp lực ào ạt bao trùm lấy như muốn nghiền nát hắn.
“Không tốt!” Long Hạo Thần không cần quay đầu cũng đoán ra chuyện gì. Cường giả khủng bố có thể gây áp lực khiến hắn không dám phản kháng thì chỉ có cấp ma thần.
“Hàn Vũ, các người đi nhanh lên!” Hét lớn một tiếng, Long Hạo Thần lập tức để Tinh Vương quay người lại, cũng phóng ra Quang Chi Liên Y.
Ánh sáng da cam tỏa ra từ cánh tay trái của hắn, nhanh chóng bao vệ toàn thân.
Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn không uổng là có khả năng trở thành thần khí. Phóng nó ra, Long Hạo Thần bỗng chốc cảm giác toàn thân nhẹ hẫng, áp lực giảm bớt rất nhiều.
Nhưng hiện tại hắn cũng trông thấy rõ Tử Linh Ma Thần đang nhanh chóng tiếp cận, thầm hít ngụm khí lạnh. Đây chính là ma thần đứng hạng thứ tư trong ma tộc! Ngay cả ông nội cũng tự nhận không phải đối thủ của gã, cường giả có nội linh lực hơn bốn mươi vạn cực khủng khiếp.
Trên cấp chín, từng cấp là từng bậc thang, khác biệt không đơn giản chỉ là nói thôi. Trên cấp chín, mỗi cấp đều tương đương với tăng lên hàng loạt cấp chín nữa, phần tăng này phải dùng bội số hàng ngàn tính toán. Lấy linh lực hơn hai mươi vạn của Long Thiên Ấn, thêm vào Thần Ấn vương tọa thì chỉ có khả năng cùng Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp lưỡng bại câu thương, vậy hắn dựa vào cái gì ngăn cản chứ?
Nhưng bây giờ Long Hạo Thần không thể lùi được. Dù sao thì tốc độ của Tinh Vương không thể so sánh với Tát Mễ Cơ Nạp, bị gã đuổi kịp, Long Hạo Thần thật không có chút cơ hội chống cự. Huống chi hắn là thống soái tạm thời quân đội, mới nhận chức Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng, lúc sinh tử này sao hắn có thể đưa lưng về phía kẻ địch? Cho nên hắn nhất định phải ở lại, dùng hết sức mình ngăn chặn Tát Mễ Cơ Nạp.
Có lẽ thật sự phải dùng lại sức mạnh đó rồi. Dưới tình huống không bộc lộ thân phân, trừ nó ra còn thứ gì có thể giúp mình thoát khỏi trận chiến thua chắc này?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.