Thần Ấn Vương Tọa

Chương 86: Ma đô tâm thành

Đường Gia Tam Thiểu

26/03/2013



Hiển nhiên Hàn Đạo đã nói ra tiếng lòng của các cận chiến. Nhìn mấy ánh mắt nóng bỏng, Long Hạo Thần mỉm cười gật đầu.

“Tốt, hiện tại tôi sẽ hướng dẫn mọi người tu luyện, lại nghỉ ngơi hồi phục một đoạn thời gian, chúng ta sẽ trở lại liên minh.”

Bỗng chốc, tất cả đều tập trung tinh thần học kỹ năng Quang Chi Đãng Dạng. Phần cảm kích đối với Long Hạo Thần, cũng chôn sâu vào lòng mọi người.

Tập thể học bí kỹ, vẫn là bí kỹ cá nhân lĩnh ngộ ra, trong lịch sử liên minh thánh điện chỉ sợ chưa từng xuất hiện.

Vào thời điểm này, ngộ tính cá nhân hoàn toàn hiện ra.

Qua một ngày, Hàn Vũ dẫn lĩnh ngộ ảo diệu của Quang Chi Đãng Dạng, người thứ hai là Tư Mã Tiên. Tuy Tư Mã Tiên là mục sư nhưng gã là bạo lực mục sư. Gã gần như là cùng Hàn Vũ trước sau lĩnh ngộ sự ảo diệu của Quang Chi Đãng Dạng. Lại nói gã làm mục sư, lĩnh ngộ kỹ năng của kỵ sĩ tự sáng chế thì khó khăn hơn Hàn Vũ nhiều, nhưng gã chỉ chậm hơn Hàn Vũ một chút.

Long Hạo Thần nhìn thấy vậy không khỏi bật cười. Một người khi mất đi vài thứ thì sẽ có được vài thứ. Tư Mã Tiên học không được ma pháp trị liệu, khi học tập phương diện công kích đích thật có thiên phú.

Trái lại bên Săn Ma Đoàn số bốn cấp sĩ, ba người cận chiến chức nghiệp còn chưa tìm ra manh mối, Lý Hinh cũng là như vậy.

Long Hạo Thần ngoài miệng không nói, trong lòng lại hiểu rõ. Ngộ tính một người cùng nội linh lực bẩm sinh và thuộc tính có quan hệ rất lớn. Tư Mã Tiên và Hàn Vũ sở dĩ có thể lĩnh ngộ, chủ yếu là vì nội linh lực bẩm sinh của họ được thiên phú áp chế cộng hưởng lên cao tới tám mươi, hơn nữa hai người này là quang thuộc tính. Lĩnh ngộ của mình đều kiến lập dưới điều kiện quang thuộc tính, nên khi học thì họ dễ dàng hơn người khác nhiều.

Liên tiếp ba ngày, Điển Yên và Hàn Đạo trước sau suy sụp từ bỏ lĩnh ngộ Quang Chi Đãng Dạng. Lý Hinh và Vương Nguyên Nguyên tuy như cũ không thể hiểu thấu, nhưng hai cô gái này hiếu thắng, không từ bỏ, mỗi ngày đều rèn luyện.

Bọn họ truy cầu là tác dụng công kích lớn của kỹ năng Quang Chi Đãng Dạng. Hơn nữa Long Hạo Thần đã dốc túi truyền dạy, họ đều quyết tâm, mặc kệ thế nào cũng không từ bỏ.

Đương nhiên kiên trì không thể hoàn toàn bù đắp chênh lệch ngộ tính. Cuối cùng họ có thể học được kỹ năng này hay không thì rất khó nói. Nhưng nỗ lực thì có hy vọng.

Lục Hi lãnh mắt bàng quan, trải qua nhiều chuyện như vậy, gã thầm cảm thán. Xem ra Săn Ma Đoàn số bốn cấp sĩ của mình làm sao cũng không thể theo kịp đám Long Hạo Thần.

Trừ phi về sau có cái gì kỳ ngộ, có lẽ còn chút cơ hội.

Tới đây nghỉ ngơi đã bảy ngày. Hàn Đạo từng lặng lẽ dò xét phía trước, bên Sợ Hãi Bi Khiếu Động đã bị đại quân Ác Ma tộc triệt để khống chế. Gã không dám tiếp cận quá sâu, nhưng truyền tới tin tức cho mọi người biết, Sợ Hãi Bi Khiếu Động ít nhất xuất hiện ba vị Ác Ma lĩnh chủ, hơn nữa có khả năng xuất hiện thứ còn mạnh hơn Ác Ma lĩnh chủ. Thực hiển nhiên, trước sau tổn thất trăm tên kỵ binh Đại Ác Ma làm Ác Ma Tộc giận thật. Hơn nữa chúng cũng quyết có Sợ Hãi Bi Khiếu Động.

Lục Hi một mình tìm đến Long Hạo Thần.

“Long đoàn trưởng, hiện tại bên ngoài có đại quân Ác Ma tộc, nhưng hẳn là không ảnh hưởng tới chúng ta. Điển Yên và Dịch Quân đã hồi phục gần hoàn hảo rồi. Trừ tổn thất trang bị ra, hai đoàn đội chúng ta hiện tại cơ bản bảo trì trạng thái sung túc, phải chăng nên trở lại?”

Long Hạo Thần gật đầu, nói.

“Không sai, nơi này không nên ở lâu. Nhưng tỷ tỷ và Nguyên Nguyên còn đang lĩnh ngộ Quang Chi Đãng Dạng. Nếu hiện tại đánh đoạn chỉ sợ sau này họ không có cơ hội lĩnh ngộ. Chúng ta muốn bình an trở lại liên minh, tốt nhất là giống lúc đến, đi lộ tuyến Nguyệt Ma tộc.”

Lục Hi ngẩn ra.

“Ý cậu là đi tìm hội trưởng thương đoàn Nguyệt Dạ?”

Long Hạo Thần gật đầu.

“Đúng vậy, cô ta đã bị Thải Nhi hạ cấm chế, không sợ bày trò gì. Nếu có cô ta yểm hộ, chúng ta có thể tiết kiệm rất nhiều sức lực trở về liên minh.”

Lục Hi nói.

“Nhưng nếu như vậy vẫn có nguy hiểm. Lỡ Nguyệt Dạ không thèm để ý quyết bại lộ chúng ta, chẳng phải là…”

Long Hạo Thần nói.

“Điểm này tôi cũng nghĩ đến, tuy khả năng cực nhỏ nhưng không thể không đề phòng. Tôi định đơn độc đi Nguyệt Ma tộc, Nguyệt Dạ từng cho tôi địa chỉ, Nguyệt Ma cung bên cạnh Ma Thần cung trong hành tỉnh trung ương. Tôi đi tìm cô ta thám thính thử, nếu mọi chuyện bình thường thì sẽ quay lại đón mọi người, như vậy cũng an toàn hơn. Lại thêm Hạo Nguyệt và tôi có huyết khế truyền tống, dù gặp phải nguy hiểm, tôi chạy thoát không thành vấn đề.”

Lục Hi sâu thẳm nhìn Long Hạo Thần, cười khổ nói.

“So với đoàn trưởng như cậu, tôi thật là phế vật.”

Long Hạo Thần vỗ vai gã, nói.

“Lục đoàn trưởng, đừng nói như vậy. Nếu không phải có anh, chúng tôi cũng không đi đến hiện tại. Chúng ta là thành viên một đội, lần này ở trong ma tộc có thể thu hoạch chút ít đều là công lao của mỗi người. Chúng ta là tập thể đoàn kết, mọi người cần anh trị liệu. Cứ quyết định như vậy, tối hôm nay tôi sẽ đi trong đêm. Bên này giao cho anh. Hiện tại Thải Nhi mất tứ cảm, nàng lại không thể cùng Hạo Nguyệt truyền tống, cho nên tôi để nàng lại đây. Nếu bên này có nguy hiểm, Hạo Nguyệt sẽ trước tiên báo tôi biết, truyền tống tôi trở lại.”

Lục Hi gật đầu.

“Cậu yên tâm đi đi, tôi sẽ làm che giấu thật kỹ.”

Hai đoàn trưởng đơn giản giao lưu đã xác định hướng đi sau này của đội.

Long Hạo Thần trở lại bên cạnh Thải Nhi, nhẹ kéo tay nàng, viết ra quyết định của mình trong lòng bàn tay nàng.

Thải Nhi tựa vào hắn, dùng ngón tay thanh mảnh nhẹ khều lòng bàn tay hắn.

‘Sớm trở về.’

Không dây dưa, không kiên trì phải cùng hắn đi chung, đây chính là Thải Nhi, vĩnh viễn nghĩ cho Long Hạo Thần.

Nhẹ ôm nàng, cảm nhận thân thể mềm mại, Long Hạo Thần mấy ngày nay sắc mặt căng thẳng hơi chút thả lỏng. Hắn đã quyết định, lần này trở về, trước khi Thải Nhi hồi phục lại tứ cảm, hắn sẽ không dẫn đội làm nhiệm vụ, sẽ ở lại thánh thành cùng nàng vượt qua ngày gian khổ này.

“Lâm Hâm, anh lại đây một lát.” Long Hạo Thần kêu ở không xa Lâm Hâm đang nỗ lực luyện chế đan dược.

Lâm Hâm hầu như tùy thân mang theo khí cụ luyện dược. Vì để y có thể yên tâm luyện chế, Long Hạo Thần chuyên môn cho y một vùng không gian yên tịnh.

Nghe Long Hạo Thần kêu, Lâm Hâm vội vàng chạy tới.

“Đoàn trưởng, mấy ngày nay hiệu quả không sai. Tuy lần này chúng ta không ít gặp nguy hiểm, nhưng được tài liệu tốt so với lúc trước tôi lấy về càng nhiều. Chỉ là nơi này đơn sơ, tôi chưa có tâm tư nghiên cứu dược. Nhưng ít ra có thể luyện chế một ít đan dược lúc trước. Tôi chủ yếu tập trung chế Đại Hồi Linh Đan, hôm nay chắc là có thể ra một lô. Tôi nghĩ bảy, tám viên không thành vấn đề.”

Giống như Long Hạo Thần đã nói, trong quá trình chấp hành nhiệm vụ, mỗi người có tác dụng không thể thiếu. Lâm Hâm đan dược mỗi khi ở điểm mấu chốt phát huy tác dụng quan trọng, mọi người đều nhìn trong mắt.

Đương nhiên Bạo Linh Đan và Thị Huyết đan cũng có tác dụng, chỉ là hiện giờ đoàn đội cần nhất ngược lại là Đại Hồi Linh Đan. Dù sao hai đan dược kia còn có mấy viên. Nhiều làm Đại Hồi Linh Đan có thể chia cho Săn Ma Đoàn số bốn cấp sĩ, đương nhiên thứ này cần bọn họ dùng công huân đến đổi. Một viên là một trăm công huân, đây là Lâm Hâm định giá cả. Nghe y nói thì đây đã là giá thấp nhất rồi.

Lâm Hâm tuyệt đối có bản chất gian thương. Cuối cùng y không có lấy công huân của Săn Ma Đoàn số bốn cấp sĩ, điều kiện cho mỗi người ba viên Đại Hồi Linh Đan là, Săn Ma Đoàn số bốn cấp sĩ mất đi tư cách thu hoạch thi thể tất cả ma thú. Trong đó cũng bao gồm thi thể ma thú đã thu hồi. Thi thể ma thú trong trữ vật của nhóm Lục Hi trừ ma tinh ra, tất cả đều bị Lâm Hâm dùng cách này đổi lấy.

Có lời thì đúng là được lợi, nhưng lời nhiều ít thì chỉ có Lâm Hâm tự biết.

Long Hạo Thần gật đầu nói.

“Tôi kêu anh lại không phải hỏi tình huống luyện chế đan dược, phương diện này chúng tôi không ai biết, tự anh quyết định đi.”

Lâm Hâm ngẩn ra, nghi hoặc nói.

“Đoàn trưởng, vậy còn có chuyện gì?”

Long Hạo Thần nhìn người khác cách không xa, thấp giọng nói.

“Tôi muốn hỏi anh cùng tỷ tôi có chuyện gì? Mấy ngày nay hai người là lạ.”

“A?” Lâm Hâm giật nảy mình, suýt nhảy bắn lên, mặt chợt đỏ như tôm chín.

“Thật sự có chuyện?” Long Hạo Thần kinh ngạc.

“Không, không có.” Lâm Hâm cuống quýt giải thích. “Tôi và Lý Hinh tỷ có chuyện gì chứ? Tuyệt đối không có, thật không có.”

Long Hạo Thần bực bội nói.

“Anh nói xạo không giỏi chút nào. Nên lấy gương soi đi, mặt anh đỏ so với cô bé càng giống. Không nói chứ gì, tốt, tôi cũng không miễn cưỡng. Anh đi đi, lát nữa tôi hỏi tỷ, nếu để tôi biết anh khi dễ tỷ tôi, hừ hừ.”

Lâm Hâm cười khổ nói.



“Đoàn trưởng, vĩ đại đoàn trưởng, buông tha tôi đi. Quá mất mặt, tôi không muốn nói.”

Long Hạo Thần sắc mặt trầm xuống.

“Lâm Hâm, tỷ trách mắng anh, là tỷ không đúng. Nhưng hai đội chúng ta dù sao bây giờ cùng một chỗ chấp hành nhiệm vụ, giữa hai bên trợ giúp cho nhau, tín nhiệm nhau, tôi không hy vọng trong lòng anh có khúc mắc gì. Nếu không, khi chúng ta lại gặp nguy hiểm, có khả năng tạo thành hậu quả đoàn diệt. Anh hiểu chưa?”

Lâm Hâm thật sự nhịn không nổi nữa.

“Đại ca, không nghiêm trọng như vậy. Tôi không có ghi hận Lý Hinh tỷ! Tôi, tôi…”

Long Hạo Thần nhìn thẳng y, chờ nghe nói.

Lâm Hâm liếc mấy người kia, rốt cuộc vẫn là giậm chân nói.

“Tốt, ta cho cậu biết. Ta bị tỷ cậu chiếm tiện nghi, nàng ấy cường hôn ta.”

“A?” Long Hạo Thần đoán sao cũng không ngờ tới kết quả này. Tiếng kinh kêu hơi to, khiến mấy người khác nhìn hướng bên này.

“Đại ca, nhỏ giọng chút, nếu không ta không thể kể rõ.” Lâm Hâm lúng túng, mặt đỏ hồng.

Long Hạo Thần sắc mặt biến khó coi.

“Lâm Hâm, chúng ta không để ý ngươi tự kỷ, nhưng không tới loại trình độ này đi? Sao tỷ ta cường hôn ngươi được? Người ta là con gái đó, ngươi đang vu oan trong sạch người ta.”

“Ta, ta, ta…” Lâm Hâm dở khóc dở cười nói. “Đại ca, chẳng lẽ ta còn có thể lừa cậu. Nếu không phải cậu, ta có thể gia nhập Liệp ma Đoàn sao? Cậu nghe ta nói rõ ràng.”

Y thật sự không có cách nào giấu diếm nữa, tiến tới bên tai Long Hạo Thần, kể ra hiểu lầm phát sinh giữa mình và Lý Hinh, rồi Lý Hinh tìm tới y, hai người sau đó là như thế như vậy.

Nghe y nói xong, ánh mắt Long Hạo Thần cũng mê man, nhìn Lý Hinh ở không xa đang nỗ lực luyện tập, bỗng chốc nói không ra lời.

“Đây là sao chứ? Tỷ, cũng quá cường đi.”

Lâm Hâm sợ Long Hạo Thần không tin mình, còn bắt chước Lý Hinh lật tay nắm sau gáy mình, nói.

“Đại ca, cậu xem, khi đó Lý Hinh tỷ làm như vậy, một tay ôm sau đầu ta, nàng ấy là kỵ sĩ! Ta chỉ là ma pháp sư, cho dù muốn giãy dụa cũng không được! Sau đó thì…”

Nhìn y vẻ mặt bi phẫn, Long Hạo Thần bực bội nói.

“Là ngươi chiếm thứ tốt được không? Tỷ ta là con gái, vẫn là nụ hôn đầu tiên, ngươi được lợi rồi còn có gì không vừa lòng?”

Lâm Hâm nhỏ giọng.

“Đại ca, ta không phải không hài lòng. Nhưng mà, nhưng mà kỳ thật ta không có lợi! Ta cũng là nụ hôn đầu tiên!”

“A?” Long Hạo Thần vẻ mặt không tin nhìn y. “Anh mà có nụ hôn đầu tiên? Còn nhớ lần đầu chúng ta gặp không? Nàng bé trong phòng đấu giá hận không thể nuốt luôn ngươi. Nếu nói ngươi là lãng tử đa tình ta còn tin, cái gì nụ hôn đầu tiên? Ta thấy một vạn nụ hôn đều không còn.”

Lâm Hâm bi thương nhìn trời.

“Đại ca, ta nói là thật đó. Ta chỉ là tự kỷ chút nhưng vẫn giữ mình trong sạch. Nếu ta thật cùng nàng gái nào làm ra tai tiếng, người ta cũng sẽ không tha cho ta. Hơn nữa tuy ta lớn tuổi hơn cậu, nhưng hiện tại chưa tới hai mươi tuổi, ta không có trưởng thành sớm như vậy! Nếu ta mỗi ngày đều gái gú thì còn có thể trở thành Ma Dược Sư ưu tú?”

Long Hạo Thần sắc mặt quái dị nhìn y, một lúc sau dò hỏi.

“Vậy ngươi định làm sao đây? Coi như không từng xảy ra chuyện gì?”

Lâm Hâm bực bội nói.

“Đây là nụ hôn đầu tiên của ta, là lần đầu tiên, sao có thể coi như không xảy ra? Hơn nữa còn là bị cưỡng đoạt. Ta, ta…”

Long Hạo Thần vò đầu, nói.

“Được rồi, ngươi cứ tiếp tục chế thuốc đi. Việc này ta cũng không có cách nào, tự ngươi giải quyết đi. Ta chỉ có một yêu cầu, không được tổn thương tỷ ta, nếu không ta tuyệt đối không tha cho ngươi.”

Lâm Hâm nhẹ gật đầu, đột nhiên nhỏ giọng nói.

“Kỳ thật ta cũng thích nàng gái lớn tuổi hơn mình. Hinh tỷ cũng khá xinh. Đại ca, nếu ta theo đuổi Hinh nhi tỷ tỷ thì có cơ hội hay không?”

“Đừng hỏi ta, ta cũng không biết đâu. Nhưng nếu ngươi thử thì có năm mươi phần trăm, không thử thì một phần trăm cũng không có. Nếu ngươi thật lòng, vậy hãy cứ thử xem. Hôm nay buổi tối ta đi điều tra Nguyệt Ma tộc để tìm đường lui cho chúng ta. ngươi có thể tĩnh tâm suy nghĩ xem.”

Lâm Hâm nói.

“Mấy ngày nay ta luôn nghĩ điều này. Không biết vì sao, từ sau khi bị Hinh tỷ cường hôn, ta đột nhiên phát hiện nàng ấy càng lúc càng đẹp. Ta cũng muốn chủ động truy đuổi, nhưng không biết nên nói sao đây. Ta không có kinh nghiệm, đại ca, chỉ ta được không?”

Long Hạo Thần bực mình nói.

“Ta sao dạy ngươi được? ngươi không có kinh nghiệm, chẳng lẽ ta có?”

Lâm Hâm chẳng chút do dự nói.

“Đương nhiên cậu có kinh nghiệm, Thải Nhi cường cỡ nào! Thế mà đều bị cậu lừa vào tay, sao không có kinh nghiệm được?”

“Cút…” Long Hạo Thần một cướp đạp bay Lâm Hâm vẻ mặt cười xấu xa, ôm Thải Nhi không thèm để ý đến y.

Theo thời gian tiếp xúc tăng lên, Long Hạo Thần càng hiểu rõ Lâm Hâm. Mặc kệ là bộ dáng, tính cách hay năng lực và gia đình, y rất xứng với Lý Hinh. Nếu y thật lòng thật tình, cũng không phải chuyện xấu. Mọi thứ vẫn nên xem duyên phận, hắn không muốn dính vào. Hắn tin tưởng tỷ tỷ sẽ nắm chắc.

Mặt trời ngã về tây, đêm tối dần khống chế đất đai, Long Hạo Thần lặng lẽ rời khỏi sơn cốc đi hướng phương xa.

Sợ Hãi Bi Khiếu Động ở phạm vi trung ương hành tỉnh ma tộc, hắn đọc địa đồ đã ghi rõ phương hướng. Từ mé sơn mạch vòng qua, tiếp đó chạy thẳng tới chính giữa trung tâm trung ương hành tỉnh.

Cùng với tu vi tăng cao, tổng thể năng lực của Long Hạo Thần đều có tăng phúc cực lớn. Tuy không cưỡi Hạo Nguyệt nhưng chính hắn ở hoang dã dốc sức chạy thì tựa như cưỡi ngựa.

Lúc này hắn đã mang lên ma đồng của Nguyệt Ma tộc, mặc bộ quần áo ban đầu Nguyệt Dạ đưa cho, theo bóng đêm bay hướng mục tiêu.

Đêm nay rất đẹp, trời đêm, ánh sao sáng ngời, một vòng trăng vàng tỏa sáng ánh trăng mông lung, dưới quang mang thấp thoáng, tản sắc màu dịu dàng tuyệt mỹ.

Tuy người Long Hạo Thần rời đi nhưng tâm hắn ở lại bên Thải Nhi. Lần này hắn hạ mệnh lệnh cho Hạo Nguyệt, mặc kệ như thế nào nó không được rời khỏi Thải Nhi nửa bước. Một khi có tình hình gì, hắn có thể trước tiên trở lại bên cạnh Thải Nhi. Hắn quyết cho phép bất cứ ai thương tổn đến Thải Nhi của hắn nữa.

Long Hạo Thần một đường chạy đi, tuyệt không thấy nàng đơn. Trong lòng hắn nhớ lại toàn bộ quá trình nhiệm vụ, tổng kết sơ sơ.

Không cần nói, nhiệm vụ này ngay từ đầu đã rời khỏi phạm vi hắn khống chế. Vốn muốn mượn nhờ thương nhân du ly lại gặp phiền phức lớn. Tiếp theo đó là từng trận chiến đấu. Tổng thể thì coi như bọn họ còn may, ít nhất đến bây giờ chưa ai chết.

Chiến đấu gian khổ có thể rèn luyện ý chí và năng lực người ta. Long Hạo Thần tin tưởng, chỉ cần lần này họ có thể sống sót trở lại, mặc kệ là Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu, hay Liệp ma Đoàn số bốn cấp sĩ, hai đội Liệp ma Đoàn sẽ có tiến bộ cực lớn.

Hơn nữa lần này thu hoạch khá lớn, săn giết nhiều cường giả ma tộc như vậy. Hắn chỉ đơn giản tính đã ra được, chỉ mình Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu bọn họ thông qua đánh chết ma tộc, tổng số công huân vượt qua một vạn, cụ thể nhiều ít thì giờ hắn chưa tính ra. Nhưng một vạn là nhận định bảo thủ.

Thực lực càng mạnh, trả giá cũng càng nhiều. Long Hạo Thần và Thải Nhi chính là điển hình. Thải Nhi không cần nói, nàng ở tình huống một đối một, dùng thực lực ngũ giai đánh chết Ác Ma lĩnh chủ thất giai, một lần nữa khiến Long Hạo Thần nhìn thấy sự khủng bố của Luân Hồi Linh Lô. Long Hạo Thần cũng triển hiện ra sức mạnh một lãnh đạo nên có. Mặc kệ là thống soái hay trụ cột toàn đội, hắn gần như làm hoàn mỹ. Lần này nhiệm vụ người có thu hoạch lớn nhất chính là hắn.

Mấy ngày nghỉ ngơi, Long Hạo Thần dùng bảo thạch thí nghiệm kiểm tra nội linh lực của mình. Hiện tại hắn đã là Đại Địa kỵ sĩ bậc chín, nội linh lực đã cao tới ba ngàn bảy trăm. Hơn nữa Thánh Dẫn Linh Lô có xu thế tiến hóa, thêm vào Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình và vòng cổ Giai Điệu Vĩnh Hằng không biết cấp bậc, Long Hạo Thần có nắm chắc, chỉ cần ở hoàn cảnh yên ổn tập trung tu luyện, không quá hai tháng hắn có thể đột kích bình cảnh Huy Diệu kỵ sĩ.

Nên biết từ khi hắn đột phá ngũ giai đến bây giờ, tính ra không tới nửa năm, tốc độ tu luyện ngay cả hắn còn cảm thấy kinh khủng.

Những thứ này không phải thu hoạch lớn, lợi ích lớn nhất là Trường Miên Vĩnh Hằng. Mặc dù hiện tại hắn không biết tòa tháp Vĩnh Hằng kia sẽ cho hắn mang đến cái gì. Nhưng nó là do Tử Linh pháp sư thần cấp để lại, tháp cao kỳ dị sợ rằng sánh ngang với thần khí.

Nhất định phải còn sống trở về, Long Hạo Thần bản năng siết chặt nắm tay. Chỉ cần còn sống, lần tiếp theo nhận nhiệm vụ xâm nhập ma tộc, chính mình sẽ có năng lực bay.

Từ Sợ Hãi Bi Khiếu Động đến chỗ mục tiêu của hắn khoảng bốn trăm dặm. Lấy tốc độ hiện tại, hắn có thể tới nơi trước khi sắc trời sáng tỏ.

Trung ương hành tỉnh ma tộc diện tích bao la, đất bình nguyên, tổng diện tích gần như chiếm một phần mười khu vực ma tộc thống trị, cũng là lớn nhất trong số hai mươi bốn hành tỉnh.

Đô thành ma tộc tọa lạc ở trung tâm trung ương hành tỉnh, nhưng nó không kêu ma đô mà gọi là tâm thành, ý tứ là tâm của ma thần.



Ma đô Tâm thành nguyên bản là đại đế quốc của nhân loại, sau đó bị ma tộc chiếm lĩnh và cải tạo, qua mấy ngàn năm thời gian thì biến thành như vậy.

Tâm thành cực lớn, bất cứ tòa thành thị nào của liên minh thánh điện nhân loại đều không thể so sánh bằng. Lớn tương đương với hai mươi Khu Ma quan. Tâm thành trình hình vuông, trong đó Ma Hoàng cung tọa lạc chính giữa Tâm thành, bản thân nó là thành trong thành. Ma Thần Hoàng Phong Tú đứng đầu Trụ Ma Thần cũng ở trong Ma Hoàng cung.

Trừ Ma Hoàng cung ra, bốn góc Tâm thành có bốn cung điện lớn. Gồm ma thần hạng hai, ba, bốn, năm. Trụ Ma Thần của họ cũng đều ở trong cung điện. Năm cây Trụ Ma Thần cường đại đều ở đây, có thể thấy tầm quan trọng của Tâm thành đối với toàn bộ ma tộc.

Khi Long Hạo Thần nhìn đến tòa thành thị lớn kinh khiếp đó thì trời đã sáng, nhưng cả tòa thành tối đen không thấy một tia mặt trời.

Bầu trời trên tòa thành mây đen lững lờ trôi, không ngờ khác với hoàn cảnh ngoại thành. Không một tia sáng mặt trời có thể chiếu rọi trong thành.

Từ xa xem, Long Hạo Thần chỉ có thể phân biệt ra một ít khí đen mông lung dường như từ trong thành không ngừngdâng lên cao.

Chỉ nhìn thôi hắn đã cảm thấy áp bách, linh lực quang thuộc tính trong cơ thể dường như bị đè ép gắt gao. Nơi này nồng độ ám nguyên tố ít nhất gấp ba bên ngoài.

Thả chậm tốc độ, Long Hạo Thần đơn giản sửa sang trang phục, nắm trong tay khối lệnh bài Nguyệt Dạ đưa, xoa gò má khiến cơ mặt thả lỏng chút, tiếp đó ngẩng đầu đi hướng ma đô Tâm thành.

Một đêm chạy như điên mang đến mệt mỏi, cần phải hồi phục lại. Hơn nữa hắn không thể triệu hoán Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình giúp mình, bởi vì nó sẽ tựa như mặt trời trong lãnh địa ma tộc này. Hiện tại hắn đi chậm rãi chính là đang hồi phục sức khỏe.

Từ khi nhìn thấy Tâm thành và đi đến cửa thành, Long Hạo Thần dùng thời gian một tiếng đồng hồ.

Tâm thành thật sự quá lớn, mỗi mặt tường thành đều có hơn mười cánh cổng. Đây có thể nào là độc nhất vô nhị trong lịch sử Thánh Ma đại lục.

Long Hạo Thần chọn cửa Đông, nơi này phụ trách trấn thủ là Nguyệt Ma tộc.

Tâm thành bốn cánh cổng phân biệt do tộc nhân ma thần hạng hai, ba, bốn, năm trấn thủ. Đông thành là lãnh địa của Nguyệt Ma tộc.

Long Hạo Thần hiện tại hình dáng thoạt nhìn là quý tộc Nguyệt Ma tộc, chẳng qua trên người thêm phần phong trần mà thôi. Khi hắn đưa ra lệnh bài Nguyệt Ma Tước, lập tức được binh sĩ Nguyệt Ma tộc cung kính đưa vào trong thành.

Nhưng sau lưng Long Hạo Thần thấm mồ hôi lạnh. Bởi vì binh sĩ cấp thấp Nguyệt Ma tộc dường như đều là tứ giai, tuyệt không kém hơn Đại Ác Ma của Ác Ma tộc. Hắn không khỏi nghĩ tới, nếu không phải công chúa Nguyệt Dạ bản thân có huyết thống nhân loại, có lẽ khi mình thấy cô, thực lực của nàng không đơn giản chỉ là ngũ giai.

Thong thả đi vào Tâm thành, Long Hạo Thần đứng tại một góc khuất, đánh giá thành thị trung tâm ma tộc.

Ma đô Tâm thành con đường rất rộng, đủ cho mười chiếc xe ngựa của Nguyệt Dạ song song chạy cũng không chật chội. Hai bên đường cửa hàng san sát, rất nhiều nhà cao tầng, hình dáng cổ kính, thậm chí có thể thấy còn chút gì kiến trúc đặc sắc của niên đại Huy Hoàng.

Sáu ngàn năm trôi qua, ma tộc cho nhân loại tai nạn lớn, đồng thời cũng dần dung hợp các loại tri thức của con người. Nếu chỉ liếc mắt nhìn, tòa thành thị này dường như không khác gì thành thị nhân loại, thậm chí so với bất cứ tòa thành nào của nhân loại càng phồn hoa.

Nhưng cẩn thận nhìn sẽ thấy khác. Kiến trúc nơi đây đa số là màu đen, cho dù không phải đen thì cũng là màu sắc lạnh. Trên đường tuy ngẫu nhiên xuất hiện nhân loại, nhưng đa số ma tộc nhiều hơn. Đương nhiên loại ma tộc cấp thấp như Trạch Lâm tộc Song Đao Ma thì không thể có mặt ở đây rồi, phần nhiều là cường giả. Hiển nhiên có thể vào ở Tâm thành, đối với bất cứ ma tộc nào đều là tượng trưng vinh quang.

Đây chính là bên trong ma tộc? Long Hạo Thần thầm cảm thán, bởi vì hắn đi ngang qua ma tộc ít nhất có tới bốn cường giả lục giai, thậm chí còn có một thất giai. Mà chúng đi trên đường tựa như người bình thường, không có cảnh tượng kết bè kéo lũ.

Ngắn ngủi quan sát, Long Hạo Thần không có ngừng lại, hướng thẳng tới mục tiêu. Hắn có địa đồ, sau khi vào cửa Đông, không khả năng lạc đường trong thành thị hầu như là hình vuông này.

Ma đô Tâm thành thật sự quá lớn. Long Hạo Thần cẩn thận đi, chờ tới trước Nguyệt Ma cung đã qua hai tiếng đồng hồ.

Mặc dù trước đó có hiểu sơ Tâm thành, nhưng chân chính đứng trước Nguyệt Ma cung, Long Hạo Thần trong lòng như cũ tràn ngập rung động.

Đây căn bản là tòa thành nhỏ khác!

Tường tím đậm cao hơn mười mét, rộng rãi cung tường cùng tường thành hợp nhất một hình vuông không biết lớn cỡ nào. Cung tường màu tím sậm, đi tới đây, Long Hạo Thần có thể rõ ràng cảm giác ám nguyên tố trong không khí lần thứ hai tăng cường. Nơi này dao động ám nguyên tố so với trong nội thành cường độ tăng gấp đôi.

Sân đấu Thánh Minh chỉ sợ không lớn bằng Nguyệt Ma cung này. Địa phương này trừ Ma Hoàng cung ra, trong Tâm Thành còn có ba cái. Long Hạo Thần đột nhiên cảm thấy có chút vô lực. Ma đô cường đại như vậy, cần loại lực lượng nào mới có thể công phá! Nhân loại thật sự có ngày triệt để đánh bại ma tộc sao?

Ý nghĩ này chỉ vụt qua trong lòng hắn, tín ngưỡng như cũ kiên định.

Đi tới trước cửa Nguyệt Ma cung, Long Hạo Thần chỉ là lấy ra khối lệnh bài Nguyệt Ma Tước lung lay vài cái, ngẩng đầu bước vào.

Nguyệt Ma tộc tước, tước vị này không chỉ hữu hiệu với Nguyệt Ma tộc mà là toàn bộ ma tộc. Làm quý tộc Nguyệt Ma tộc, địa vị cao quý, chỉ có tộc trưởng Nguyệt Ma tộc, Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư mới có tư cách mệnh lệnh hắn.

Nhóm thủ vệ thấy Nguyệt Ma Tước tuổi trẻ, lập tức khom người hành lễ, không chút hoài nghi thân phận Long Hạo Thần.

Trừ lệnh bài ra, Long Hạo Thần dùng bộ dáng có thể nói tuyệt sắc diện mạo đã đủ chứng minh thân phận. Trong Nguyệt Ma tộc, tộc nhân địa vị càng cao, thực lực càng cường, bộ dáng càng tuấn mỹ. Mà khuôn mặt Long Hạo Thần, sợ là Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư cũng chưa chắc sánh bằng. Đám thủ vệ vừa thấy mặt hắn và đôi mắt tím, lập tức không chút do dự lui sang bên, không dám nhìn lệnh bài hắn lung lay.

Nguyệt Ma cung rất lớn, Long Hạo Thần dựa theo địa đồ Nguyệt Dạ cung cấp tiến lên, đồng thời hoàn toàn thu liễm hơi thở.

Hắn rất rõ ràng nơi này nguy hiểm. Nguyệt Ma Thần chính là ma thần trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần đứng hàng hai, trong tòa Nguyệt Ma cung, chỉ sợ cường giả cửu giai không ít hơn mười. Ở chỗ này bị bại lộ, lựa chọn duy nhất của hắn là trông nhờ vào huyết khế với Hạo Nguyệt, lập tức truyền tống rời đi, một giây cũng không thể ngừng lại.

Diện mạo trở thành giấy thông hành thật tốt. Long Hạo Thần một đường đi tới thầm xưng kỳ. Nguyệt Ma tộc hắn thấy mặc kệ là nam nữ già trẻ, thực lực mạnh hay yếu, đều không tự giác lộ ra cung kính thậm chí chủ động nhường đường và hành lễ với hắn, mời hắn đi trước.

Tuy Nguyệt Dạ từng nói cho hắn tác dụng của sắc đẹp trong Nguyệt Ma tộc, nhưng Long Hạo Thần không nghĩ tới sẽ có tác dụng lớn như vậy. Nhưng nói sao thì cũng là chuyện tốt, đỡ cho hắn không ít phiền toái.

Trong Nguyệt Ma cung có phân nội và ngoại cung. Ngoại cung ngụ ở là cường giả Nguyệt Ma tộc, nội cung thì chỉ trực hệ Nguyệt Ma Thần mới có thể vào. So với ngoại cung rộng rãi thì nội cung hơi giống tòa cung điện.

Khi Long Hạo Thần tiến vào cửa nội cung, bị kiểm tra một chút. Nhưng lệnh bài Nguyệt Ma Tước của hắn đem đến tác dụng. Lệnh bài có ký hiệu biểu hiện trực hệ, khiến hắn dễ dàng được thông qua.

Một bước qua cửa, Long Hạo Thần đột nhiên cảm giác hô hấp có chút gian nan.

Ám nguyên tố nơi này thật sự quá nồng, nồng đến độ dính đặc. Mỗi một lần hô hấp, tựa như có ám nguyên tố xông vào cơ thể, cùng quang nguyên tố kịch liệt giao đấu.

Loại cảm giác này không tốt chút nào. Long Hạo Thần hiểu rõ, nếu mình ở nơi này lâu, sợ là tu vi sẽ không ngừng bị suy yếu.

Xem ra Trụ Ma Thần Nguyệt Ma Tộc ở nơi nào đó trong Nguyệt Ma cung này, chỉ là không nơi đâu thôi.

Cung điện nguy nga màu tím liên miên không dứt, cao quý, thanh nhã và dày đặc uy nghiêm. Chỉ là tòa nội cung, quy mô đủ so sánh với phủ chấp chính ở thánh thành của liên minh thánh điện.

Sau khi Long Hạo Thần vào cửa, không dám xem nhiều, mau chóng quẹo sang bên, vòng qua cung điện chính diện, liên tục quanh co mấy vòng, tìm tới nơi khá im lặng trong cung, đi đến một tòa tẩm cung không tính quá lớn.

Xung quanh rậm rạp thực vật, tòa tẩm cung này so với cung điện khác thêm mấy phần tao nhã.

“Đứng lại, không biết đây là tẩm cung của công chúa sao? Dám xông loạn?” Hai nàng gái cao ráo tộc nhân Nguyệt Ma tộc cản đường Long Hạo Thần.

Liếc mắt nhìn qua, Long Hạo Thần hít ngụm khí lạnh. Hai nàng gái Nguyệt Ma Tộc thoạt nhìn không đến hai mươi tuổi mà tu vi đã ở lục giai.

Đây chính là thiên phú sao? Long Hạo Thần trong lòng cười khổ. Mặc dù hắn biết đây là năng lực bẩm sinh, tu luyện sau này thì ma tộc còn không bằng nhân loại, nhưng nhịn không được dâng lên chút ít đố kỵ.

“Xin đem lệnh bài này giao cho công chúa.” Long Hạo Thần đưa tới lệnh bài Nguyệt Ma Tước của mình, sau đó lui ra hai bước, ngạo nghễ đứng.

Nhìn thấy lệnh bài, sắc mặt hai nàng gái Nguyệt Ma tộc biến nhu hòa hơn.

“Xin Tước đại nhân chờ chút.”

Vừa nói xong một người chợt biến mất. Long Hạo Thần chỉ thấy tầm mắt mình lóe lên tử sắc nguyệt quang, trong chớp mắt nàng gái đã biến mất.

Thời gian không lâu lắm, khi ánh trăng lại lóe lên, nàng gái kia đã xuất hiện tại vị trí cũ.

“Tước đại nhân, công chúa điện hạ cho mời.”

“Ừm.” Long Hạo Thần nhẹ gật đầu, bước nhanh đi vào.

Hai nàng gái thủ vệ Nguyệt Ma tộc nhìn nhau, trong đó một người khẽ nói.

“oa, đẹp trai quá! Lần đầu tiên ta gặp Tước đại nhân ngươi tuấn như thế. Chẳng lẽ hắn là chồng tương lai của cung chủ chúng ta?”

Một nàng gái khác hâm mộ nói.

“Có lẽ. Chỉ có tộc nhân cường đại ngươi tuấn như vậy mới có thể xứng đôi công chúa điện hạ. Ngươi nhìn khuôn mặt hắn, gần như hoàn mỹ vô khuyết. Theo ta thấy hắn ít nhất là cường giả bát giai. Hơn nữa không bao lâu chắc sẽ đạt tới cấp chín. Chắc chắn hắn chưa quá năm mươi tuổi.”

Nguyệt Ma tộc tuổi trung bình là năm trăm, năm mươi tuổi đối với họ đã rất trẻ. Chỉ là Nguyệt Ma tộc giống như Nghịch Thiên Ma Long tộc, năng lực sinh sản hậu đại rất yếu.

Tra xét nội linh lực trong thân thể, Long Hạo Thần xác định liên hệ giữa mình và Hạo Nguyệt bình thường, lúc này mới đi vào cung điện trước mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Ấn Vương Tọa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook