Thần Ấn Vương Tọa

Chương 58: Thánh Linh Tâm chi nhiên [1,2,3]

Đường Gia Tam Thiểu

26/03/2013



Trong lúc Long Hạo Thần và Thánh Linh Tâm nói chuyện, ba cây cột sáng chói mắt đã đến gần. Có thể thấy rõ phía dưới ba cột sáng có hàng trăm ma tộc.

Tuy tổng số chỉ có ba trăm, nhưng hàng trăm ma tộc phát ra uy nhiếp không chút thua kém đại quân ma tộc bên kia.

Cự ly gần, Long Hạo Thần cũng thấy rõ bộ dạng ba cây Trụ Ma Thần.

Cây chính giữa, dưới Trụ Ma Thần lấp lánh ánh sáng đỏ có một đoàn ánh sáng vàng chói mắt. Nhưng đó không phải ánh sáng vàng quang thuộc tính, ngược lại nồng đậm hơi thở hắc ám và hỏa.

Trong ánh sáng có một con ngựa cao hơn hai mét, dài ba mét ngang nhiên đứng. Trên lưng ngựa có một ma thần cao hơn một trượng.

Giáp trụ đen phụ trợ thân thể gã hùng vĩ hoa lệ, đầu giống như sư tử, thân thể lại tựa nhân loại. Da mặt lộ ra ngoài đỏ rực.

Long Tinh Vũ từng tường tận dạy cho Long Hạo Thần về bảy mươi hai Trụ Ma Thần, hơn nữa yêu cầu Long Hạo Thần nhớ kỹ tất cả.

Nhìn thân hình khổng lồ kia, Long Hạo Thần chợt đoán ra đây là trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần thứ năm mươi hai, tên là An Lạc Tiên. Được xưng là Hỏa Diễm Sư Ma, am hiểu lực lượng hỏa và hắc ám. Trong các ma thần hầu như toàn là cường giả ma khí, tuy gã chỉ đứng hàng thứ năm mươi hai, nhưng là cường giả cấp chín.

Bên trái Hỏa Diễm Sư Ma An Lạc Tiên là một ma thần cao to khác. Tên này cũng là thân người nhưng có đầu ngưu, sau lưng còn có đôi cánh đen, tản ra màu xanh trong veo. Thân thể có thể dùng từ hình dung cơ bắp cuồn cuộn, thân cao vượt qua năm mét.

Đây là Dực Ngưu Cuồng Ma Tái Cộng, đứng thứ sáu mươi mốt trong Trụ Ma Thần.

Bên kia, toàn thân lấp lánh ánh sáng xanh lại giống nhân loại nhất. Dưới thân là con ngựa đen, bản thân là người đàn ông điển trai cao hơn hai mét. Nhưng dù là gã hay con ngựa đôi mắt đều lóe tia sáng hồng yêu dị. Xung quanh ánh sáng xanh chợt lóe, càng lộ kỳ quái.

Đây là Trụ Ma Thần thứ bảy mươi, Thanh Yêu Kỵ Ma Hệ Nhĩ.

Trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần, mười hai ma thần đứng chót tu vi ở đỉnh cấp tám, sáu mươi ma thần đứng trước thì toàn là cấp chín. Trước mắt ba tên này một cấp chín hai cấp tám. Tuy đều là ma thần đứng hạng chót nhưng đối với Long Hạo Thần và Thánh Linh Tâm mà nói, vẫn là sự tồn tại kinh khủng.

Phía trước ba ma thần có trăm tên cường giả ma tộc. Địa vị của chúng còn chưa đủ để có được bộ tộc, đây đều là thân vệ của chúng.

Thân vệ quân của Thanh Yêu Kỵ Ma Hệ Nhĩ là một trăm Bích Lục Song Đao Ma cấp năm.

Thân vệ của Dực Ngưu Cuồng Ma Tái Cộng thì là một trăm Song Đầu Ma Thứu. Có năng lực bay Song Đầu Ma Thứu không kém Bối Tháp Phi Ma bao nhiêu.

Mà thân vệ của Hỏa Diễm Sư Ma thì là một trăm con toàn thân lấp lánh xích hồng sắc hỏa quang, thân cao hơn ba mét, Hỏa Diễm Ma Khôi, mỗi con tu vi đều là cấp sáu.

Tam đại ma thần và ba trăm thân vệ. Chúng ở đó chia cắt đường lui của Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn. Muốn cứng rắn đột phá không phải chuyện dễ.

Thanh âm của Thánh Linh Tâm vang bên tai Long Hạo Thần.

“Chúng ta không thể đánh bừa, quan trọng là kéo dài thời gian. Khu Ma quan chắc chắn đã thấy ba thằng nhãi này. Mười phút, chúng ta chỉ cần kiên trì mười phút thì viện quân sẽ tới ngay.”

Nghe y nói vậy, Long Hạo Thần biết Thánh Linh Tâm đã chấp nhận sự thật chính mình ở lại.

Tam đại ma thần hiển nhiên không nghĩ tới Thánh Linh Tâm thấy bọn họ xuất hiện, nhưng không khiến Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn xung phong cướp con đường sinh mệnh trở về Khu Ma quan, ngược lại bày trận nghiêm chỉnh tử thủ. Bởi vậy tốc độ phản ứng của chúng hơi chậm chút.

Tựa như Thánh Linh Tâm không nghĩ đến tam đại ma thần chuyên môn thiết kế đối phó Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn. Ba ma thần cũng không ngờ Thánh Linh Tâm có thể quyết định mau chóng như vậy. Hơi suy nghĩ chúng đã rõ, Thánh Linh Tâm đang chờ viện quân từ Khu Ma quan. Bởi vậy ba tên lập tức không chần chờ ra lệnh tấn công. Chỉ cần tiêu diệt Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn và Ám Dạ Chi Thứ, sẽ là tổn hại trầm trọng đối với liên minh thánh điện, nên chúng mới lập tức chỉ huy thân vệ xông tới.

Về Thánh Linh Tâm và Long Hạo Thần, hoàn toàn không lọt vào mắt tam đại ma thần. Huống chi bọn chúng đâu có ngờ Thánh Linh Tâm là tổng trưởng quân sự Khu Ma quan, lại tự mình dẫn Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn xuất chiến.

Mắt thấy kẻ địch cách không đến trăm mét, Thánh Linh Tâm đột nhiên ngoái đầu cười nói với Long Hạo Thần.

“Cậu có biết vì sao ma tộc có bảy mươi hai Trụ Ma Thần nhưng không cách nào hủy diệt nhân loại chúng ta? Nên biết nhân loại chúng ta có không đến hai mươi vị cường giả cấp chín.”

Long Hạo Thần mờ mịt lắc đầu.

Thánh Linh Tâm nói.

“Đó là nhân loại chúng ta còn bảo lưu lại vũ khí của Huy Hoàng niên đại, nhân loại chúng ta có trang bị ma tộc không có. Cậu ở chỗ này đừng động đậy. Bọn chúng đã bỏ qua tồn tại của chúng ta, tôi sẽ khiến chúng phải nhìn thẳng. Chuẩn bị sẵn sàng để chạy, một khi tôi quay lại, lập tức mang tôi chạy hướng bên trái. Hôm nay để xem chúng ta có thể vì kỵ sĩ đoàn tranh thủ bao nhiêu thời gian.”

“Đợt chút, cái này cho ngài. Có thể trong thời gian ngắn bộc phát tiềm lực bản thân, nhưng sau đó sẽ suy yếu một đoạn thời gian.” Vừa nói, Long Hạo Thần lấy ra đan dược kẹp ở khe ngón tay giữa cho Thánh Linh Tâm. Đây là Bích Ngọc Hổ Thể Đan và Bạo linh Đan. Về Hồi Linh Đan thì không có tác dụng với Thánh Linh Tâm có số đếm linh lực gần ba vạn.

Thánh Linh Tâm nhận đan dược trực tiếp ném vào miệng, hơi kinh ngạc nhìn hắn.

“Không nhìn ra cậu còn có tiền như vậy. Chuẩn bị sẵn sàng sẽ dốc sức chạy như điên, có vũ khí bí mật gì đều dùng đến đi.”

Nói vừa dứt lời, Thánh Linh Tâm nhún mũi chân, cả người bay ra ngoài.

Lần này Long Hạo Thần không theo sau. Hắn có dũng khí liều mình một trận, nhưng sẽ không lỗ mãng. Dù chỉ có một đường sinh cơ hắn cũng sẽ nỗ lực tranh thủ.

Đối diện một kẻ địch không thua gì mình, còn có sự tồn tại cường đại của tam đại ma thần, làm theo chiến thuật của Thánh Linh Tâm là quan trọng nhất. Hắn hơi hiểu ra Thánh Linh Tâm muốn làm gì.

Khi Thánh Linh Tâm bắn người ra, thân thể y biến mơ hồ, lấy trực giác của Long Hạo Thần cũng không biết y ở vị trí nào.

Ba trăm thân vệ của tam đại ma thần, xung phong trước nhất là Bích Lục Song Đao Ma. Dẫn đầu một con cách Long Hạo Thần không đến năm mươi mét.

Hạo Nguyệt ngẩng cao ba cái đầu to chăm chú nhìn đằng trước. Bởi vì Long Hạo Thần ngồi trên lưng nên không thấy ánh mắt nó.

Tiểu Quang, Tiểu Hỏa, Tiểu Thanh, ba đầu sáu con mắt, ánh mắt tương tự. Đó là vô tận băng lãnh và cao ngạo. Tựa như quân vương tay nắm nắm thiên hạ nhìn xuống nô lệ của mình. Dù ánh mắt nó rơi vào trên người ba cây Trụ Ma Thần phương xa, cũng không chút biến đổi.

Long Hạo Thần ngồi trên lưng nó, đồng thời nuốt vào một viên Bích Ngọc Hộ Thể Đan, một viên Bạo Linh Đan và một Hồi Linh Đan. Trong khoảnh khắc, hắn cảm giác thân thể mình mau chóng nóng lên. Thánh Dẫn Linh Lô trong ngực, Dịch Thái Linh Lực tựa như sôi trào.

Da Long Hạo Thần bao trùm một tầng hồng sắc, ngay cả đôi mắt vàng kim cũng như có hai ngọn lửa rừng rực cháy.

Lần đầu tiên hắn ăn vào Bạc Linh Đan, không nghĩ tới nó mạnh như vậy. Cảm giác nóng bức ảnh hưởng cả trực giác của hắn.

*Rầm!*

Một con Bích Lục Song Đao Ma xung phong trước nhất đột nhiên phóng lên nhào thẳng tới Long Hạo Thần. Chân trước to bự nâng lên như muốn xé nát Long Hạo Thần.

“Sát!!!” Long Hạo Thần hét lớn một tiếng. Lúc này hắn vô luận là chiến ý hay sát ý đều mạnh chưa từng có. Hai chân dùng lực, trực tiếp từ lưng Hạo Nguyệt phóng người lên nghênh đón Bích Lục Song Đao Ma.

Hạo Nguyệt không thuộc loại ma thú hỗ trợ kỵ sĩ trực tiếp xông lên, nó càng am hiểu là trợ giúp công kích.

Long Hạo Thần mới vọt người lên, trong miệng Tiểu Quang đã bắn ra một luồng ánh sáng vàng bao trùm người hắn. Đó là một đoàn hỏa diễm nóng cháy, không ngờ lại là Thái Dương Hỏa mà Long Hạo Thần vừa dùng.

Chỉ là đoàn Thái Dương Hỏa này khác với của Long Hạo Thần. Nháy mắt từ người hắn chuyển đến song kiếm, phụ trợ đợt tấn công đầu tiên.

Thánh Linh kiếm và Lam Vũ, Quang Phù Dung tựa như trên mặt đất bỗng mọc lên hai mặt trời. Dưới tác dụng của Bạo Linh Đan, hiện giờ nội linh lực của Long Hạo Thần tựa như bạo tạc tăng cao.

Song Diệu Nhật Trảm! Đối chiến!

Tiểu Quang phát ra Thái Dương Hỏa tựa như ánh sáng của Diệu Nhật Trảm, hai bên hỗ trợ lẫn nhau, phối hợp với trạng thái của Long Hạo Thần, một kích kia tràn ngập bá khí vô hạn.

*Oành!!!*

Giao nhau chém, song kiếm Long Hạo Thần và đôi chân trước sắc bén của Bích Lục Song Đao Ma mạnh va chạm một chỗ. Tiếng phá toái chói tai hỗn hợp với năng lượng dao động quang thuộc tính khủng bố trong chớp mắt bùng nổ.

Đôi chân của Bích Lục Song Đao Ma cứ như vậy bị Long Hạo Thần nổ nát. Long Hạo Thần dưới lực phản chấn cũng té trên mặt đất.

Không thể không nói, thân vệ của ma thần so với ma tộc bình thường càng cường. Cho dù vũ khí lợi hại nhất bị phá toái, Bích Lục Song Đao Ma lại không lùi, còn bay thẳng tới Long Hạo Thần, định dùng thân thể rắn chắc của mình đè chết hắn.



Tiếng rồng ngâm to rõ chợt vang lên. Song kiếm Long Hạo Thần giao nhau, một tầng vảy vàng nhạt hiện ra quanh thân hắn. Kim quang gió lốc, trong tiếng ma sát chói tai, giáp xác trước ngực cứng chắc của Bích Lục Song Đao Ma bị vỡ vụn. Lam Vũ, Quang Phù Dung lưỡi kiếm sắc bén nháy mắt cắt đứt sinh mệnh nó.

Long Hạo Thần dùng Bạo Linh Đan, sức chiến đấu tăng gấp đôi. Đối mặt Bích Lục Song Đao Ma cấp năm, mạnh va chạm cứ thế trong thời gian ngắn đánh chết nó.

Nhưng càng nhiều Bích Lục Song Đao Ma đang xông tới.

Cùng lúc đó, đột nhiên một luồng sáng trắng từ vị trí chính giữa thân vệ Bích Lục Song Đao Ma lóe lên. Luồng sáng này đến đột nhiên không có gì báo trước. Ngay sau đó, hàng ngàn ánh sáng trắng từ đoàn hào quang đó bùng nổ ra. Tiếng chói tai kêu to tựa như quỷ khóc lang kêu, khí thế sắc bén nháy mắt khuếch tán.

Giáp xác của Bích Lục Song Đao Ma cực kỳ cứng rắn, nếu không phải Long Hạo Thần có Lam Vũ, Quang Phù Dung sắc bén, cho dù Bạo Linh Đan tăng cao thực lực cũng không khả năng trong một hiệp xử lý xong một con.

Nhưng giờ khắc này, ánh sáng trắng tựa thánh quang nháy mắt khuếch tán. Ánh sáng trải qua chỗ nào thì Bích Lục Song Đao Ma đang chạy như điên bỗng khựng lại, sau đó té phịch xuống đất. Chỉ cần ánh sáng rơi trên người, sẽ xuyên qua thân thể chúng, không có ngoại lệ.

Một trăm Bích Lục Song Đao Ma dưới ánh sáng trắng bao phủ, trong thời gian ngắn còn lại không đến bốn mươi con. Hơn năm mươi Bích Lục Song Đao Ma toàn bộ ngã gục, trong đó chết ngay hơn ba mươi con, còn lại một ít đều chịu một kích hủy diệt rơi trên đất kéo dài hơi tàn.

Giữa không trung, ánh sáng trắng chợt tắt, mơ hồ có bóng dám lóe qua lại biến mất.

Lần này Long Hạo Thần được lợi, thân hình cấp tốc xung phong, chỉ hai lần hô hấp đã có hai Bích Lục Song Đao Ma bị thương nặng chưa chết tắt thở dưới kiếm của hắn.

Hạo Nguyệt cũng không rảnh rỗi, bạo liệt hỏa cầu, quang thứ. Tiểu Quang, Tiểu Hỏa toàn diện công kích, trợ giúp Long Hạo Thần giải quyết đám thương binh. Đồng thời chúng không quên dùng răng nanh sắc nhọn cắn giáp xác Bích Lục Song Đao Ma, nuốt ma tinh.

Thân vệ Bích Lục Song Đao Ma đột nhiên bị đoàn diệt, tam đại ma thần phía xa lập tức kịp phản ứng. Hỏa Diễm Ma Khôi mau chóng xông lên, Song Đầu Ma Thứu cuồn cuộn không ngừng.

Trong tam đại ma thần đứng hàng bảy mươ, Thanh Yêu Kỵ Ma Hệ Nhĩ một chân xuống lưng ngựa xanh, một cước đạp hư không bay lên.

Cột sáng xanh cũng đi theo Hệ Nhĩ, tựa như là ánh sáng toát ra từ người gã.

Cùng lúc đó, cách ánh sáng trắng bùng nổ không xa, trên bầu trời xuất hiện hình ảnh quái dị.

Đó là một tỉnh thể xám trong suốt, không sai, chính là tinh thể. Cao khoảng hai mét, hình thoi, tản ra màu xám nhạt, bóng loáng trong suốt.

Dù cho dưới sự chiếu rọi hỏa quang của Hỏa Diễm Ma Khôi, nó cũng phản xạ ra ánh sáng xám, nhưng đó là ánh sáng tràn ngập hơi thở nguy hiểm.

“Hây ya!!!” Thanh Yêu Kỵ Ma đột nhiên quát lớn, tay phải xuất hiện trường mâu màu xanh, thân thể hơi ngửa ra sau. Ngay sau đó, trường mâu xanh mang theo thanh âm sấm sét bay thẳng đến tinh thể xám.

Hệ Nhĩ là một trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần. Dưới ánh sáng trường mâu xanh phản xạ, xung quanh phạm vi mấy trăm mét vuông chợt biến thành một mảnh xanh ngắt.

Long Hạo Thần đang đánh chết Bích Lục Song Đao Ma, chỉ cảm thấy lòng chợt căng thẳng, cả người như bị ánh sáng xanh ảnh hưởng, biến cứng đờ.

Một tầng sáng vàng rơi trên người Long Hạo Thần, tiêu trừ cảm giác cứng ngắc kia. Là Hạo Nguyệt đi tới bên cạnh hắn, còn vì sao nó không bị ánh sáng xanh ảnh hưởng thì Long Hạo Thần chưa kịp suy nghĩ.

“Ư ư…” Hạo Nguyệt hướng Long Hạo Thần khẽ rống hai tiếng.

Long Hạo Thần hiểu được, một viên Bạo Linh Đan chui tọt vào miệng Hạo Nguyệt.

Nãy giờ không tham dự công kích Tiểu Thanh đột nhiên ngửa đầu lên, miệng nó đang ngâm xướng. Sau khi nuốt Bạo Linh Đan toàn bộ thân thể Hạo Nguyệt hiện ra một tầng mông lung màu xanh. Đặc biệt là cục u trên lưng càng lồi ra ba đạo lăng tuyến màu vàng.

Tiểu Thanh rống một tiếng, Tiểu Hỏa và Tiểu Quang cũng theo nó rống lên, tiết tấu âm luật đặc thù, hoàn toàn không nhìn chiến trường gần đó. Hạo Nguyệt ba cái đầu dường như đang hoàn thành một chú ngữ kỳ dị.

Dưới người nó cũng có một lăng tuyến kỳ quái chín mặt cắt lấp lánh ánh sáng. Sương mù xanh nhạt dâng lên.

Tuy Long Hạo Thần không biết Hạo Nguyệt đang làm cái gì, nhưng chẳng chút do dự cưỡi trên người nó, đồng thời mắt chăm chú nhìn bầu trời không xa.

Ánh sáng trường mâu xanh tuy khiến tất cả sinh vật trong phạm vi chậm chạp lại, nhưng bản thân nó tốc độ khá khủng khiếp. Hầu như chợt lóe đã đâm trúng tinh thể màu xám trên không trung.

Long Hạo Thần lòng chợt siết chặt, mặc dù lúc hắn quyết định ở lại đã ôm quyết tâm phải chết. Nhưng chính mắt thấy phụ thân Thải Nhi chậm rãi thành tinh thể xám bị đỉnh cấp tám Thanh Yêu Kỵ Ma Hệ Nhĩ một kích trúng mục tiêu, trong lòng hắn tràn ngập lo lắng.

Nên biết, bất cứ chường giả chức nghiệp nào, chênh lệch mỗi một cấp đều tựa như trời và đất. Bởi vì mỗi cấp đều có mấu chốt thăng cấp cường đại. Ví dụ cấp năm là Dịch Thái Linh Lực, cấp sáu là linh khiếu, cấp bảy là thân thể linh lực hóa. Liên quan cấp tám có biến hóa gì, tuy Long Hạo Thần không biết nhưng cũng có thể đoán được chắc chắn tăng cao chất lượng.

Thanh Yêu Kỵ Ma chính là đỉnh cấp tám, mà Thánh Linh Tâm thì là đỉnh cấp bảy. Đây chính là chênh lệch cả một cấp!

*Phốc*

Một tiếng vang khiến trên không trung hoặc mặt đất đám thân vệ ma thần đều tập trung nhìn tinh thể xám.

Tình cảnh quái dị xuất hiện. Trường mâu xanh tựa như một luồng gió không thực chất, khi va chạm vào tinh thể xám bỗng tán loạn, thậm chí không khiến tinh thể xuất hiện một chút run rẩy. Tinh thể càng phát ra hào quang sáng ngời.

Đây là…

Dù là Long Hạo Thần hay tam đại ma thần, trong lòng đều xuất hiện một tia nghi hoặc. Bọn họ cùng không hiểu tinh thể xám rốt cuộc là thứ gì.

*Đinh*

Thanh âm giòn vang như tiên nhạc bỗng xuất hiện. Từng đạo cái bóng màu xám từ tinh thể bắn ra ngoài. Có thể thấy từng cái bóng giống hệ thân thể Thánh Linh Tâm lúc trước. Nhưng trong nháy mắt này, bóng đen lại tới mấy trăm cái. Mỗi một cái bóng đen đều tràn ngập hơi thở quyết tuyệt. Mỗi một cái bóng đều lấp lánh ánh sáng xám.

Chúng nó cấp tốc, cuồng dã, mang theo ý chí hy sinh.

*Phập, phập, phập*

Bóng đen tốc độ thật sự quá nhanh, mau đến nỗi sau lưng kéo theo tảng lớn tàn ảnh. Lấy trực giác và thị lực của Long Hạo Thần cũng chỉ có thể bắt giữ trong đó một cái. Chỉ thấy bóng đen kia lấp lóe ba lần, trên không trung cường đại Song Đầu Ma Thú thế nhưng có ba con rơi xuống.

Lực phòng ngự của Hỏa Diễm Ma Khôi mạnh hơn nhiều. Nhưng khi bị một bóng đen tập kích, liên tiếp vang ba tiếng nổ, Hỏa Diễm Ma Khôi biến thành khối thịt vụn.

Một kích kia quá mạnh, ngay cả mạnh như Thanh Yêu Kỵ Ma Hệ Nhĩ cũng chỉ có thể hai tay huyễn hóa ra hai thanh trường mâu, không ngừng ngăn cản ánh sáng xâm nhập. Ma mã xanh dưới thân chịu trùng kích không ngừng lùi ra sau.

Chỉ vài cái chớp mắt, trên bầu trời Song Đầu Ma Thú và trên mắt đất tàn dư Bích Lục Song Đao Ma cứ thế bị quét sạch, ngay cả Hỏa Diễm Ma Khôi có một phần ba bị hủy diệt. Linh lực bạo ngược dao động khiến phạm vi bóng đen bao trùm đều phủ lên một tầng băng lãnh. Tinh thể xám bềnh bồng trên không trung bỗng nhiên biến mất.

“Mau đi.” Thanh âm yếu ớt vang bên tai Long Hạo Thần. Long Hạo Thần chỉ cảm thấy sau lưng trầm xuống, có người dựa lưng mình.

Không cần hắn ra lệnh Hạo Nguyệt đã động. Hầu như cùng một lúc, chú ngữ của Tiểu Thanh, Tiểu Quang, Tiểu Hỏa vừa hoàn thành.

Giờ phút này, ba đôi mắt đều lấp lánh màu xanh, không sai, là tia sáng xanh. Trong nháy mắt, hỏa diễm xanh bỗng phụt lên. Nó cõng Long Hạo Thần và Thánh Linh Tâm tốc độ nhanh như điện xẹt vọt hướng bên cạnh.

Hạo Nguyệt lại dựa vào chú ngữ khiến Tiểu Quang và Tiểu Hỏa tạm thời chuyển hoán thuộc tính. Lúc này nó tựa như ma pháp sư phong hệ có tu vi cấp năm, toàn lực tăng tốc thân thể mình.

Phiêu Phù Thuật, Gia Tốc Thuật thêm vào sức gió, Hạo Nguyệt tựa như bay trên trời, trong thời gian ngắn đạt tốc độ cực hạn chưa từng có.

Cùng lúc đó, ba tiếng phẫn nộ rống gầm phát ra từ miệng tam đại ma thần.

Đây là nhục nhã, sỉ nhục to lớn nhất! Trước mặt chúng lại bị một nhân loại dùng phương thức đặc biệt nháy mắt chém giết đa số thân vệ, sỉ nhục này làm sao ma thần cam tâm nhịn?

Thánh Linh Tâm đã thực hiện lời nói. Y muốn vì Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn tranh thủ thời gian. Đầu tiên cần hấp dẫn chú ý của tam đại ma thần, không cần nói, y đã thành công. Tam đại ma thần hóa thành ánh sáng chói mắt đỏ, xanh, đen đuổi theo Hạo Nguyệt. Cho dù Hạo Nguyệt lúc này ba cái đầu đều phát triển, toàn bộ tăng tốc năng lực, cho dù họ cất bước sớm hơn nhiều. Nhưng cự ly giữa hai bên vẫn là lấy tốc độ kinh người kéo gần.

Thánh Linh Tâm tựa sau lưng Thánh Linh giáp, lúc này sắc mặt y tựa như hoa tuyết bay giữa trời đông, trắng, trắng thuần khiết không có chút máu. Con ngươi ảm đạm không ánh sáng, đã không còn uy phong tổng trưởng quân sự Khu Ma quan. Nhưng trong mắt y tràn ngập sảng khoái! Đúng vậy! Dựa vào sức mình giết chết nhiều cường giả ma tộc như vậy, y rất tự hào.

Nếu không phải y vận dụng năng lực đặc biệt, quan trọng là đột nhiên tấn công, lại thêm tam đại ma thần không ngờ tới. Nếu không để ba tên đó có thời gian chuẩn bị, chỉ sợ một kích kia không làm ra tác dụng lớn như vậy.

Bảy mươi hai Trụ Ma Thần có chung một đặc điểm, chính là kiêu ngạo. Thánh Linh Tâm cùng chúng nhiều lần giáp mặt, sao có thể không biết?

“Hạo Thần, tôi thật không nên mang cậu đi ra. Nếu mới nãy cậu đi thì đã chạy thoát rồi.” Thanh âm của Thánh Linh Tâm dần biến hóa kỳ lạ, dường như từng chữ nói ra biến trở nên thanh thúy non nớt.

Lúc này Long Hạo Thần có vẻ rất tỉnh táo.



“Nếu tôi không ở lại, chỉ sợ ngài cuối cùng một tia sinh cơ cũng không có.”

Đúng vậy! Sau khi phóng ra một kích khủng bố kia, nếu chỉ có một mình Thánh Linh Tâm ở đó, như vậy kết quả của y chỉ có một, bị nổi giận tam đại ma thần xé thành mảnh nhỏ. Sự tồn tại của Long Hạo Thần có thể cho y tranh thủ một ít thời gian, mặc dù hiện tại phần thời gian này cũng không còn nhiều,

Thánh Linh Tâm trên mặt toát ra ý cười kỳ quái.

“Tuy nhiên tôi không đồng ý cậu ở lại. Nhưng cậu thật sự ở lại tôi mừng lây cho Long đại ca. Cậu không uổng là con anh ấy, không uổng là người Thải Nhi chọn trúng. Nếu lần này chúng ta có thể sống sót trở về, tôi thừa nhận cậu, con rể.”

Long Hạo Thần đỏ mặt.

“Tôi với Thải Nhi…”

Thánh Linh Tâm khẽ cười, dường như lúc này tâm tình y rất tốt, tựa như trút bỏ tất cả gánh nặng.

“Hai đứa đã ngủ chung một giường, còn giải thích cái gì?”

Long Hạo Thần ngây ngẩn. Tuy hắn chỉ có mười bốn tuổi, nhưng nam cùng nữ ngủ chung giường có ý nghĩa thế nào, hắn cũng biết. Đúng! Mình và Thải Nhi đã đến loại tình trạng này.

Một tia ấm áp dâng lên từ đáy lòng.

Thải Nhi, chờ tôi trở về.

Mãnh liệt ý chí muốn sống bỗng bùng nổ trong lòng. Hắn đem linh lực của mình rót hết vào thân thể Hạo Nguyệt, hy vọng giúp nó gia tăng vài phần tốc độ.

Lúc này nhìn từ xa sẽ thấy một luồng sáng xanh chạy đằng trước, phía sau ba cột sáng khổng lồ đuổi theo.

Tốc độ Hạo Nguyệt đích thực đã đến cực hạn. Trong lúc chạy như điên, nó thậm chí đạt đến tiêu chuẩn tốc độ của ma thú cấp tám. Mặc dù cách biệt còn xa, nhưng đã hoàn toàn phát huy siêu đẳng. Từ miệng mũi ba đầu chảy ra tia máu.

“Nếu như còn có thể sống sót trở về, thay tôi nói một tiếng xin lỗi với Thải Nhi.” Thánh Linh Tâm khẽ nói. “Tôi biết con bé hận mình, thậm chí hận tất cả mọi người. Nhưng đây là số mệnh, khi con bé giữ thể chất Luân Hồi Thánh Nữ, vì tương lai của nhân loại, đây là vận mệnh. Tôi không thể ngăn cản, không thể cản trở quyết định của ông nội. Nhưng tôi và Nghiên Vũ chỉ có một đứa con gái, không muốn thêm đứa con khác. Bởi vì chúng tôi hy vọng, dùng tất cả tình yêu lúc tuổi già đền bù thống khổ con bé từng chịu đựng. Đáng tiếc, xem ra tôi không có cơ hội. Hạo Thần, cậu biết không? Hiện tại tôi hy vọng nhất chính là nghe con bé kêu một tiếng cha.”

Tam đại ma thần khoảng cách ngày càng gần. Ba trăm mét, hai trăm mét, đã tiến vào phạm vi công kích của chúng.

Trong miệng Hỏa Diễm Sư Ma An Lạc Tiên phát ra tiếng rống rung trời, râu tóc dựng đứng. Một vòng gợn sóng đỏ hồng từ không trung khuếch tán bao phủ hướng Hạo Nguyệt.

Tiếng gầm kia khiến Long Hạo Thần và Thánh Linh Tâm toàn thân run lên, chỉ cảm thấy lực lượng bị tiếng gầm cướp mất. Cứ như vậy gục trên lưng Hạo Nguyệt, nháy mắt mất đi thần trí.

Thánh Linh Tâm trước khi hôn mê, từ trong ngực rút ra cái gì nhét vào giáp ngực của Long Hạo Thần.

Khiến người kỳ quái là Hạo Nguyệt bỗng dừng bước. Thân hình vọt tới cấp tốc thắng lại trượt dài mấy chục mét, tứ chi chống đỡ, trong quá trình trượt xoay người.

Tiểu Quang, Tiểu Hỏa, trong mắt lần nữa lóe ánh sáng vốn có. Ba cái đầu to đồng thời ngẩng lên, sáu con mắt lấp lánh tia sáng tím. Toàn thân vảy trong tích tắc biến thành yêu dị màu tím.

“Gràoo!!!”

Tiểu Hỏa, Tiểu Quang, Tiểu Thanh đồng thời gầm lên. Đối mặt cường giả cấp chín Hỏa Diễm Sư Ma An Lạc Tiên, chúng nó không chút nào sợ hãi. Trong tiếng rống sinh ra một vòng quang hoàn tím nhạt lan tràn.

Quang hoàn tím kia cùng tiếng rống của Hỏa Diễm Sư Ma An Lạc Tiên phát ra quang hoàn thì nó nhỏ bé như muối bỏ biển. Hạo Nguyệt chỉ là ma thú tu vi cấp sáu, tương đương với nhân loại cấp năm, đối mặt lại là ma thần Hỏa Diễm Sư Ma cấp chín. Hai bên kém xa cỡ nào!

Nhưng ngay lúc Hạo Nguyệt phát ra tiếng rống, mặc kệ là Hỏa Diễm Sư Ma An Lạc Tiên hay Dực Ngưu Cuồng Ma Tái Cộng, Thanh Yêu Kỵ Ma Hệ Nhĩ đều làm ra cùng động tác. Khí thế rào rạt bỗng ngừng.

Ba cây Trụ Ma Thần vội vàng vọt tới trước đột ngột ngừng lại, đây là tình cảnh quái dị cỡ nào. Nhưng chúng thật sự ngừng lại.

Hiện giờ nếu có người thấy rõ biểu tình trên mặt tam đại ba thần, như vậy sẽ phát hiện trong mắt ba tên đều lóe tia nghi ngờ, nhìn chằm chằm ánh sáng tím nương theo không khí tản ra.

Hạo Nguyệt ngẩng đầu lên, ba đầu sáu mắt lạnh băng quét bọn chúng. Nó lần nữa xoay người chạy băng băng tới trước.

Hiện giờ tốc độ của nó không nhanh như trước, kỳ diệu là tam đại ma thần không đuổi theo, ánh mắt chăm chú nhìn bóng dáng Hạo Nguyệt khuất xa.

Đúng lúc này, một tiếng kêu to phát ra từ Khu Ma quan. Có thể thấy mười ánh sáng từ đầu tường thành Khu Ma quan nhảy xuống. Trên người họ lóe ánh sáng khác biệt. Người đứng đầu toàn thân tản ra ánh sáng xám đặc, trong khi vội vàng tản ảnh sau lưng y kéo dài hơn trăm mét. Giống như rồng xám lao thẳng hướng tam đại ma thần.

Sau lưng y bắt mắt nhất là mười thân hình màu bạc. Nếu Long Hạo Thần còn tỉnh táo, có thể phát hiện là mười vị Kỵ Sĩ Thánh Điện lấy Cao Anh Kiệt dẫn đầu.

Trên người họ đều mặc Bí Ngân Cơ Tòa chiến giáp, dưới chân mỗi người đều tản ra quang hoàn bạc. Thậm chí không kịp cưỡi triệu hoán thú, vọt theo sau bóng dáng xám kia.

Trên bầu trời có ba bóng người. Bởi vì ở giữa không trung nên không thấy rõ. Nhưng khi họ xuất hiện, lấy Hỏa Diễm Sư Ma An Lạc Tiên cầm đầu, ba Trụ Ma Thần hào quang bị áp chế vài phần.

Dực Ngưu Cuồng Ma Tái Cộng và Thanh Yêu Kỵ Ma Hệ Nhĩ đều nhìn An Lạc Tiên.

An Lạc Tiên nhíu đôi mày sư.

“Về trước tính sau. Hy vọng vừa rồi trông thấy chỉ là ảo giác của chúng ta.”

Vừa rồi tia sáng tím nhạt kia gây cho chúng rét lạnh tận xương. Mặc dù thân hình phát ra khí thế kia nhỏ bé như vậy, nhưng truyền thừa huyết mạch trong cơ thể bọn chúng nháy mắt kích phát ra run sợ.

Ba cây Trụ Ma Thần tụ cùng một chỗ, tam đại ma thần sải bước dung nhập vào Trụ Ma Thần. Trong quá trình bay lên, ánh sáng Trụ Ma Thần dần mờ nhạt. Lúc các cường giả Khu Ma quan xông tới gần, tam đại ma thần và cột sáng Trụ Ma Thần đã biến mất. Còn lại chỉ có hơn trăm Hỏa Diễm Ma Khôi để các cường giả hả giận.

Theo các cường giả xuất hiện, không biết đại quân ma tộc làm sao truyền lệnh, đông đúc tựa thủy triều rút đi. Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn áp lực suy giảm, không có mệnh lệnh chủ tướng không dám truy kích, như cũ giữ trận hình tròn từ từ lùi ra sau, phòng ngừa ma tộc lần nữa tấn công.

Hơn trăm con Hỏa Diễm Ma Khôi đa số chết trong tay bóng xám dẫn đầu. Những ma tộc cấp sáu này không một con có thể ngăn cản y. Trong giây lát trên đất chất đầy thi thể, chỉ có người chúng còn thiêu đốt hỏa diểm.

Bóng dáng xám rốt cuộc chậm lại lộ ra tướng mạo. Đó chẳng phải là phó minh chủ liên minh thánh điện, điện chủ Thích Khách Thánh Điện, Hiệp Giả cấp chín Thánh Nguyệt ư?

Thánh Nguyệt vóc người cao gầy lúc này trong mắt lộ sát khí lạnh lẽo. Nhưng ẩn sau sát khí là nồng đậm lo âu.

Ánh mắt quét hướng phương xa, Hạo Nguyệt trước đó chạy trốn ra ngoài nay chậm rãi trở về. Dường như nó tiêu hao thể lực quá nhiều, tốc độ không nhanh, trên người quang mang cũng mờ nhạt. Tia sáng tím khiến người run sợ đã biến mất không còn sót lại chút gì.

Thánh Nguyệt đương nhiên có ấn tượng với Hạo Nguyệt. Thấy nó, dù là Hiệp Giả đại nhân, điện chủ Thích Khách Thánh Điện gặp qua không biết bao nhiêu trường hợp, cũng là sắc mặt chợt biến đổi.

Đồng bạn ma thú của Long Hạo Thần đặc thù quá rõ, không có tương tự. Vì sao nó ở chỗ này?

Tam đại ma thần xuất hiện trên chiến trường, phóng ra chiến lực mạnh nhất, dẫn động uy lực tương ứng Trụ Ma Thần. Đầu tường Khu Ma quan đương nhiên thấy rõ.

Giống như Thánh Linh Tâm đã nói, bọn họ chỉ cần vì đại quân tranh thủ thời gian là có thể chờ cứu viện. Ma tộc tính kế nhân loại, làm sao nhân loại không có tính kế ma tộc? Người mạnh nhất trong Khu Ma quan không phải Thánh Linh Tâm đỉnh cấp bảy. Trong này còn là tổng bộ Thích Khách Thánh Điện.

Cường giả chân chính chỉ có ở thời khắc mấu chốt mới ra tay. Bởi vậy Hiệp Giả Thánh Nguyệt trước tiên biết tin, lập tức không chút do dự chạy ra. Bọn họ cũng luôn chờ ma thần xuất hiện trên chiến trường. Tuy thực lực cá nhân rất khó thay đổi một trận chiến, nhưng ám sát chủ tướng quân địch là thế mạnh của đám thích khách.

Bóng dáng xám sải bước nhập hư không, giây lát khi xuất hiện đã tới bên cạnh Hạo Nguyệt.

Nhìn hai người hôn mê trên lưng Hạo Nguyệt, Thánh Nguyệt chỉ thấy lòng mình bỗng chốc bị bóp nghẹt. Một người là đứa cháu ruột thịt, tổng trưởng quân sự Khu Ma quan. Mà cái khác càng thêm trọng yếu. Đó là khối thịt trong lòng liên minh kỵ sĩ a!

Hai tay cùng lúc vươn ra bắt lấy cổ tay hai người. linh lực nhu hòa chậm rãi chảy vào cơ thể thư giãn.

Thánh Nguyệt không trước tiên xem cháu mình mà là tập trung lực chú ý vào Hạo Nguyệt, lát sau chân mày nhíu lại dần giãn, thầm thở ra. Rốt cuộc thằng nhóc này không có việc gì.

Lúc này thân hình trên không trung hạ xuống, trên mặt đất đám kỵ sĩ Bí Ngân Cơ Tòa chạy nhanh tới. Cao Anh Kiệt cũng nhận biết Hạo Nguyệt, trước tiên chạy đến, hầu như là bật thốt nói.

“Tại sao Hạo Thần ở chỗ này?” Gã thậm chí đã quên đối tượng chất vấn là một vị cường giả cấp chín.

Thánh Nguyệt lành lạnh liếc gã một cái, trầm giọng nói.

“Trở về rồi bàn sau.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Ấn Vương Tọa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook