Chương 101: Tổng thể tăng thực lực
Đường Gia Tam Thiểu
26/03/2013
Có thể nói, hiện tại đám Long Hạo Thần tổ hợp sợ nhất chính là thích khách, bởi vì trong bọn họ không có một mục sư chân chính phóng thích Chân Ác Nhãn, đương nhiên sẽ không tìm thấy sự tồn tại của thích khách. Không có Hạo Nguyệt, bọn họ căn bản không thể phá được thuật ẩn thân của thích khách.
Long Hạo Thần vội vàng phóng ra Thánh Quang Tráo, bao phủ tất cả đồng bạn vào trong.
Lần đầu tiên hắn vào nơi này, chỉ mơ hồ hiểu khảo nghiệm sẽ không thương tổn tính mạng của hắn. Nhưng hắn mang vào đồng bạn, có còn ưu đãi này không thì khó nói. Long Hạo Thần vốn tưởng rằng khảo nghiệm tiếp theo sẽ gia tăng số lượng khô lâu, ai mà ngờ được lại là thích khách.
“Bảo vệ tốt Lâm Hâm và Anh Nhi.” Long Hạo Thần hét lớn một tiếng.
Cùng lúc đó Thánh Quang Tráo hắn phóng ra tựa như khí cầu bị đâm thủng, dễ dàng biến mất.
Đám Long Hạo Thần có sở trường rất nhiều, nhưng khuyết điểm cũng có. Một điểm là không có mục sư chân chính, một điểm khác là không có công kích phạm vi lớn. Lâm Hâm ma pháp sư chỉ có thể dùng để phòng ngự!
Một tầng sáng đỏ từ trong tay Lâm Hâm khuếch tán ra, không ngờ y liên tục thi triển bốn hỏa nguyên tố lá chắn vây quanh mình và Trần Anh Nhi ở bên trong. Liên tiếp vang lên hai tiếng kêu rên, Tư Mã Tiên và Hàn Vũ cũng trước sau bị công kích.
Tư Mã Tiên còn đỡ chút, gã đổi áo giáp khá cứng, nhưng Hàn Vũ thì không may như vậy. Áo giáp giữ nguyên như cũ, miễn cưỡng xem như cấp linh ma. Bỗng chốc bị thích khách không nhìn tới đâm xuyên, máu tươi từ trước ngực bắn ra. Một kích kia cực kỳ sắc bén. Hàn Vũ kêu rên, thân thể đung đưa suýt ngã ngửa. May mắn còn có Linh Hồn Xiềng Xích, mọi người có thể cùng gánh vác uy lực một kích kia.
Mọi người đương nhiên sẽ không ngồi chờ chết, vội vàng lưng tựa vào nhau, hướng không khí phóng thích kỹ năng, định bức lui kẻ địch.
Mà hai tên thích khách không nhìn tới thì lại lần nữa biến mất.
“Linh lực thật mạnh, tập trung vào một điểm.” Hàn Vũ thanh âm có chút khàn.
Linh lực sắc bén tựa như châm đồng ở trong thân thể y chui đến chui đi. Cho dù có Linh Hồn Xiềng Xích sinh mệnh cùng chung gánh vác giùm y, thống khổ y thừa nhận vẫn vô cùng lớn, sắc mặt trắng bệch, trên trán đã đẫm mồ hôi lạnh.
Làm sao đây? Trong lòng mỗi người đồng thời hiện ra ba chữ này. Bọn họ căn bản không có khả năng cùng hai thích khách đối kháng. Đến vô ảnh, đi vô tung. Năng lực né tránh thì siêu cường, ngay cả Diệt Ma Thiểm của Long Hạo Thần đều không thể đụng trúng thân thể họ. Giải thích duy nhất chính là, tu vi hai tên thích khách này cũng trên cấp sáu.
Đang lúc Long Hạo Thần định quát bảo lui ra sau thì đột nhiên, một bóng đen từ đằng sau xông tới.
*Đinh!* Một tiếng vang nhỏ. Bóng đen xuất hiện bên cạnh Long Hạo Thần. Ngay sau đó, một chùm khói trắng từ thân thể bóng đen tuôn ra. Không gian trước mặt bỗng xuất hiện một hình bóng khác. Hình bóng này dường như không có thực thể, hơi giống oán linh bên ngoài, nhưng bộ dáng là hình người.
Cơ hội tốt như vậy Long Hạo Thần sao có thể bỏ qua. Ánh sáng trắng chợt lóe, Thánh Dẫn Linh Lô đã đem hắn và đối thủ liên tiếp cùng một chỗ, đồng thời phát động Khiên Dẫn, trực tiếp kéo hướng chính mình.
Bóng đen đột nhiên xuất hiện thân hình lại lóe lên, lần này là hiện ra trước mặt Hàn Vũ, lại một chùm khói trắng phun ra, thân hình một thích khách khác hiện ra.
Bóng đen đúng lúc xuất hiện đương nhiên là Thải Nhi.
Lúc trước nàng đang tu luyện ở lối vào, đột nhiên cảm giác ra nguy cơ bên này, lập tức ra tay.
Tuy đã mất đi tứ cảm, nhưng Thải Nhi từ nhỏ đã tu luyện trong trạng thái tuần hoàn mất đi lục cảm. Bởi vậy xúc giác, cảm giác của nàng đều cực nhạy bén. Không còn tứ cảm, lại tăng cường hai cảm khác của nàng, khi sắp xảy ra tai nạn, ngăn chặn công kích của hai tên thích khách.
Tuy cho đến này lãnh đạo đoàn đội là Long Hạo Thần, tất cả ánh sáng đều tập trung lập tức vào hắn. Nhưng làm Luân Hồi Thánh Nữ cùng cấp bậc thiên phú như hắn, sao kém thông minh được? Đồng ý ẩn giấu hào quang phía sau Long Hạo Thần không đại biểu Thải Nhi không thông minh.
Cảm giác ra đồng bạn gặp nguy, nàng đoán được đồng bạn gặp kẻ địch ra sao. Hai luồng khói trắng chính là hiện hình phấn thích khách đối thích khách. Kỳ thật đó là loại bột phấn trắng, chuyên dùng để phá ẩn hình của thích khách. Trong lúc này đã có công dụng.
Bên Long Hạo Thần lôi kéo một cái, chính là thích khách thứ hai mới hiện hình, dĩ nhiên cũng xuất hiện công kích.
Hàn Vũ bởi vì mới bị tấn công, thân thể không thoải mái, y bản năng lùi lại một bước, giơ tấm thuẫn trước mặt. Cự Linh Thần tấm thuẫn của Vương Nguyên Nguyên mang theo tiếng rít chói tai. Quang Chi Đại Lực Hoàn của Tư Mã Tiên cũng theo đến.
Lần này, họ rốt cuộc có thể thấy rõ hành động của thích khách. Đối diện hai người giáp công, thân thể thích khách kia đột nhiên nhanh như chớp lùi ra sau. Động tác nó rất nhẹ nhàng, tựa như thân thể không có trọng lượng. Trước khi Tư Mã Tiên và Thải Nhi công kích tới thì đã tránh né rồi. Thân thể ở trên không trung rất tự nhiên biến chuyển, nhào về phía Thải Nhi.
Công kích theo không kịp tốc độ né tránh, đây là tình huống gì?
Oán linh thích khách xuất hiện trong tháp Vĩnh Hằng không phải dễ dàng đối phó. Đáng tiếc, người khác có lẽ không công kích được, nhưng đừng quên còn có Long Hạo Thần.
Oán linh đích thực không có trọng lượng, đối với công kích vật lý có lực miễn dịch cường đại. Nhưng đối với Khiên Dẫn của Thánh Dẫn Linh Lô, chúng nó sẽ bị hạn chế lớn. Lhông có năng lực công kích vật lý trở thành khuyết điểm của chúng.
Oán linh trúng Khiên Dẫn phát ra tiếng thét, bị cưỡng chế kéo hướng Long Hạo Thần. Không còn cách nào khác, nó chỉ có thể thuận thế tấn công Long Hạo Thần. Hai tay nó tựa như hai mũi nhọn, bộc phát ra mười điểm sáng bao phủ thân thể Long Hạo Thần. Mà nghênh đón nó, chính là một nhát chém cực mạnh của Long Hạo Thần.
Lam Vũ, Quang Phù Dung bộc phát Tu La Trảm.
Trong tiếng kêu to chói tai, Tu La Trảm phát ra, quang nguyên tố nồng đậm trên không trung hình thành lưỡi kiếm to. Đây không chỉ là công kích vật lý, mà là Lam Vũ, Quang Phù Dung phối hợp với nguyên tố dung hợp, ma khí một kích.
Không chút bất ngờ, oán linh thích khách nháy mắt bị chém thành hai nửa, Dịch Thái Linh Lực mạnh mẽ trực tiếp nghiền nát thân thể nó.
Mà Long Hạo Thần vừa lúc hoàn thành lần phóng Thánh Dẫn Linh Lô thứ hai, vừa đúng lúc oán linh thích khách khác nhào hướng Thải Nhi.
Thân thể bị cưỡng bức kéo, sau đó oán linh thích khách đối diện, chính là Lam Vũ, Quang Phù Dung chém ra Diệu Nhật Trảm.
Sự thật chứng minh, Tu La Trảm là dư thừa. Cho dù là hai chiêu liên tiếp của Diệu Nhật Trảm và Diệt Ma Thiểm, loại oán linh thích khách này cũng thừa nhận không được, trực tiếp ở trước mặt Long Hạo Thần biến thành hư vô.
Đương nhiên, hai oán linh thích khách chết, cũng cho Long Hạo Thần hai đoàn ánh sáng trắng, nhưng như cũ không xuất hiện đoàn ánh sáng vàng.
Tuy đã giải quyết hai oán linh thích khách, nhưng sau lưng mỗi người đều ướt đẫm mồ hôi lạnh. Đặc biệt là Hàn Vũ. Y thật không dễ dàng xua tan linh lực sắc bén xâm nhập trong người. Trong quá trình này, ánh sáng vàng Linh Hồn Xiềng Xích sinh mệnh cùng chung trên mình bảy người không hề biến mất.
Chính là nói mọi người đều giúp y thừa nhận năng lực sắc bén kéo dài thương tổn.
Hàn Vũ lòng sợ hãi nói.
“Nếu không có Linh Hồn Xiềng Xích, một kích kia chỉ sợ tôi mất đi năng lực chiến đấu. Lại bị chém một cái, sẽ chết ngay. Lực công kích thật mạnh.”
Long Hạo Thần gật đầu.
“Loại oán linh thích khách này giống như khô lâu trước đó, đều là lực công kích mạnh, phòng ngự không đủ. Oán linh thích khách đặc điểm lớn nhất chắc là tốc độ. Nếu như không có Khiên Dẫn của Thánh Dẫn Linh Lô, chỉ sợ sẽ rất khó đối phó.”
Tư Mã Tiên vuốt đầu trọc.
“Nếu không, trở về tôi thử cố gắng học Chân Ác Nhãn?”
Ánh mắt mọi người nhìn gã bỗng biến kỳ quái.
Lâm Hâm vỗ lưng gã, nói.
“Ê, nếu ông học được, còn cần chờ tới bây giờ? Chẳng lẽ tới giờ ông mới biết tính thực dụng của Chân Ác Nhãn?”
Tư Mã Tiên vẻ mặt đau khổ nói.
“Không học được không phải lỗi của tôi, thiên phú, đây là do thiên phú.”
Long Hạo Thần nhìn đồng bạn, nói.
“Còn muốn tiếp tục tiến lên không?”
Sắc mặt mọi người hơi biến đổi, thực rõ ràng, nếu không có Long Hạo Thần và Thải Nhi, năm người họ đối diện hai oán linh thích khách sẽ chết ngay lập tức. Không cần nghi ngờ, đây là khảo nghiệm thứ hai. Mà hiện tại bọn họ không nhìn tới tận cùng tầng một tháp Vĩnh Hằng là cái gì. Mỗi người đều có cảm giác suy sút.
“Chỉ là như vậy đã khiến mọi người mất tin tưởng? Vậy các người đừng đi Mộng Huyễn Thần Điện.” Long Hạo Thần trầm giọng nói. “Ở nơi đây, ít nhất chúng ta còn có thể khống chế đối mặt từng đạo khảo nghiệm, còn có thể lui ra ngoài. Nhưng trong Mộng Huyễn Thần Điện, chúng ta đối diện nguy hiểm là không biết. Chúng ta không khả năng vĩnh viễn đối mặt kẻ địch yếu hơn mình. Chỉ có nghênh đón khó khăn, chúng ta mới có thể trở thành cường giả chân chính.”
“Tiếp tục đi, đại ca. Cùng lắm là so ai cứng đầu hơn thôi, có Linh Hồn Xiềng Xích, sợ quái gì!” Tư Mã Tiên lần nữa tinh thần chấn hưng nâng lên Quang Chi Đại Lực Hoàn của gã.
Ánh mắt người khác cũng biến kiên định. Còn về Thải Nhi, lúc này đã trở lại bên cạnh Long Hạo Thần. Nàng không nghe được đồng bạn đang nói cái gì, nhưng hành động đã chứng minh ý của nàng. Ôm cổ Long Hạo Thần, hai chân quay quanh thắt lưng hắn. Bọn họ đây là chân chính Kỵ Thích nhất thể.
Long Hạo Thần hít sâu, nói.
“Khảo nghiệm tầng thứ nhất nếu đã đều là kẻ địch cấp sáu, như vậy chúng ta sắp đối mặt có thể là biến hóa chủng loại và số lượng sinh vật tử linh, mọi người không cần lo lắng. Tư Mã Tiên nói đúng, chúng ta có Linh Hồn Xiềng Xích cùng chung sinh mệnh, sợ cái gì? Tiếp tục tiến lên thôi.”
Nói xong hắn mang theo đồng bạn bước lên ba bước. Không có phản ứng. Lại bước lên vài bước.
Lại xuất hiện bóng người. Hai bóng dáng lặng yên không tiếng động xuất hiện ở không xa. Như cũ là khô lâu, nhưng so với lúc đầu gặp thì khác biệt, bởi vì chúng có tọa kỵ.
Khô Lâu Kỵ Sĩ.
Hai khô lâu thân dưới cưỡi ngựa khô lâu. Vũ khí trong tay chúng cũng không phải tấm thuẫn và đao, mà là trường mâu, cũng chỉ có trường mâu.
Tiếng vó ngựa trầm trọng bỗng vang lên. Hai Khô Lâu Kỵ Sĩ tựa điện xẹt xông thẳng hướng nhóm Long Hạo Thần.
Khô Lâu Kỵ Sĩ thoạt nhìn tuy rằng mạnh, nhưng mọi người đều thở ra. Ít nhất so với oán linh lúc trước đỡ hơn, dù sao đối thủ hiện ra trước mặt.
Long Hạo Thần đứng nguyên tại chỗ không động đậy, bởi vì hắn sợ chính mình xung phong sẽ lại phát động khảo nghiệm phía sau.
Lam Vũ, Quang Phù Dung vung hướng trước, Quang Trảm Kiếm.
Quang Trảm Kiếm có Quang Chi Đãng Dạng, lực công kích không thể nghi ngờ tăng lên một bậc thang. Lưỡi kiếm ánh sáng vàng trên không trung huyễn hóa ra hai đạo, chia nhau chém hướng hai Khô Lâu Kỵ Sĩ.
Lấy tu vi hiện tại của Long Hạo Thần, sử dụng Quang Trảm Kiếm không cần chú ngữ gì, dù cho thêm vào Quang Chi Đãng Dạng thì cũng giống nhau.
Trong mắt Khô Lâu Kỵ Sĩ đều lóe tia sáng vàng. Trường mâu trong tay cùng chĩa hướng phía trước. Hình ảnh kỳ dị xuất hiện. Mũi nhọn trường mâu bắn ra tơ vàng dài chừng ba mét, vừa lúc đâm vào điểm trung tâm lưỡi kiếm Quang Trảm Kiếm.
Trong tiếng kêu chói tai, hai Quang Trảm Kiếm của Long Hạo Thần không ngờ bị phá toái. Mà hai kỵ sĩ lúc này đã tới gần Long Hạo Thần. Nhưng chúng không cùng lúc tới. Mắt thấy sắp xông tới trước mặt Long Hạo Thần, một kỵ sĩ tốc độ đột nhiên giảm bớt, một kỵ sĩ xông lên đồng thời ngựa khô lâu dưới thân không ngờ che giấu thân hình kỵ sĩ trước đó, biến thành tư thế hai người trước sau xông lên.
Đằng sau Long Hạo Thần là đồng bạn, đương nhiên hắn không thể tránh. Vung Huy Hoàng Thánh tấm thuẫn, Thánh Thuẫn Thuật, Thánh Quang Thấm lá chắn, Thần Ngự Thuẫn, cùng lúc phát ra. Hai hỏa nguyên tố lá chắn của Lâm Hâm cũng mau chóng phóng ra.
*Kítttt*
Không phải tiếng đánh kịch liệt mà là tiếng ma sát chói tai.
Khô Lâu Kỵ Sĩ xông tới gần Long Hạo Thần, không ngờ lướt qua người hắn, trường mâu xẹt qua Huy Hoàng Thánh tấm thuẫn. Ngay lúc này, trường mâu của Khô Lâu Kỵ Sĩ thứ hai ẩn phía sau đã đến rồi.
Cùng kỵ sĩ thứ nhất khác biệt, Khô Lâu Kỵ Sĩ trong tay trường mâu hoàn toàn biến thành màu vàng sáng lạn, lúc trước tia sáng dài ba mét lại biến thành thực chất. Lhông khí kịch liệt thu súc. Long Hạo Thần chỉ cảm thấy thân thể mình bị lực lượng mạnh vô cùng cưỡng bức trói buộc, nhất định phải cứng rắn chống lại một kích kia mới được.
Long Hạo Thần cảm giác so với người bình thường thì mạnh hơn nhiều. Hắn có tinh thần lực siêu đẳng. Hắn trước tiên cảm giác ra, một kích này dù có dùng Huy Hoàng Thánh tấm thuẫn kèm theo Thần Ngự Thuẫn cũng không ngăn được.
Khô Lâu Kỵ Sĩ cho hắn cảm giác vô cùng chấn động, thân thể nó và dưới thân ngựa khô lâu, trường mâu trong tay dường như đã hợp nhất thành một. Toàn thân trên dưới lực công kích đều tập trung ở mũi trường mâu, lực công kích mạnh mẽ tuyệt không thể dùng tình huống bình thường để tính toán.
Dưới tình huống này, năng lực ứng biến của Long Hạo Thần biểu hiện rõ ràng. Phòng ngự hoàn Lâm Hâm rót trên người hắn vẫn còn, nhưng hắn lại giật ra Huy Hoàng Thánh tấm thuẫn của mình, chính xác mà nói, trực tiếp buông tay, mặc kệ Huy Hoàng Thánh tấm thuẫn rơi trên đất. Cùng lúc đó, hai tay nắm lấy Lam Vũ, Quang Phù Dung, Tu La Trảm bỗng bộc phát.
Lam Vũ, Quang Phù Dung tản ra tiếng *ù ù* quái dị, ánh sáng vàng nồng đậm tựa như gió lốc bộc ra, sức chiến đấu khủng bố phóng ra.
Mũi kiếm và mũi trường mâu trên không trung hoàn thành một lần tiếp xúc hoa lệ.
Một tiếng nổ tựa như không gian bị xé rách bỗng vang lên. Thanh âm khiến người nhức răng, làm cho người ta muốn bịt tai lại.
Long Hạo Thần chỉ cảm thấy chính mình dường như bị ngọn núi đập vào người, toàn thân theo đó bay ra sau, đồng thời hộc ra một ngụm máu. Ánh sáng vàng chói mắt nở rộ trên mình bảy người, mỗi người đều kêu rên lùi ra sau ba bước.
Vương Nguyên Nguyên phản ứng rất nhanh. Khoảnh khắc Long Hạo Thần bị đánh bay, cô đã chắn sau lưng Long Hạo Thần, Cự Linh Thần tấm thuẫn trực tiếp chắn trên người Thải Nhi sau lưng Long Hạo Thần. Nhưng lực xung kích mạnh mẽ vẫn là khiến ba người trực tiếp đụng phải hỏa nguyên tố lá chắn Lâm Hâm phóng ra.
Long Hạo Thần lúc này chỉ cảm thấy hai tay mình hoàn toàn tê liệt, cánh tay cũng mất đi tri giác, thậm chí ngay cả ánh sáng Lam Vũ, Quang Phù Dung cũng ảm đạm nhiều. Kỹ năng Thánh Linh Hộ Thể trên Huy Hoàng Thánh giáp đều bị một kích này chấn hủy.
Tuy Long Hạo Thần có chút khó chịu, nhưng đối thủ của hắn cũng không tốt hơn gì. Trường mâu trong tay Khô Lâu Kỵ Sĩ biến thành bột phấn trên không trung bay lên, ngay cả đầu ngựa khô lâu cũng bị Tu La Trảm của Long Hạo Thần nổ nát. Khô Lâu Kỵ Sĩ rơi trên đất, lăn một vòng mới miễn cưỡng đứng lên.
Nhưng nó không có cơ hội ra tay lần nữa. Một đoàn sáng vàng cực lớn tựa như điện xẹt ngang nhiên tới, sức bật khủng bố trọng thương sinh mệnh nó.
Phấn Toái thêm vào Quang Chi Đãng Dạng, Quang Chi Đại Lực Hoàn cùng Khô Lâu Kỵ Sĩ té ngựa tiến thành tiếp xúc thân mật.
Kẻ địch xuất hiện trong khảo nghiệm tháp Vĩnh Hằng đều có một khuyết điểm chung, chính là phòng ngự cực kém. Long Hạo Thần tuy bị lực công kích cường đại của đối phương đẩy lui, nhưng cùng lúc đó, Khô Lâu Kỵ Sĩ không chỉ trường mâu bị phá hủy, thậm chí thân thể cũng có nhiều vết rạn, sao chịu đựng được đòn tấn công kinh khủng của Quang Chi Đại Lực Hoàn? Nó trực tiếp bị đập thành mảnh vụn, hơn nữa đoàn sáng vàng Long Hạo Thần mong đợi đã lâu rốt cuộc xuất hiện, cùng đoàn sáng trắng khác bay hướng Tư Mã Tiên, dung nhập vào thân thể gã.
Chẳng qua nguy hiểm còn chưa hết, kỵ sĩ thứ nhất lướt qua người Long Hạo Thần đã quay đầu ngựa, mà công kích vừa mới đánh văng Long Hạo Thần nay lại xuất hiện. Ánh sáng vàng chói mắt mau chóng ngưng tụ ở mũi trường mâu.
Trong chớp mắt này, mọi người đều có cảm giác ngừng hô hấp. Long Hạo Thần dốc hết sức lấy công đối công phá trùng kích một Khô Lâu Kỵ Sĩ, mà khi đòn này lại lần nữa bày ra, trong đội không ai có thể ngăn cản. Hiện tại Long Hạo Thần thậm chí ngay cả cánh tay cũng không nâng lên được!
Trong lúc nguy cấp, một bóng dáng không chút do dự bước nhanh ra chắn trước mặt đồng bạn. Ánh sáng vàng đậm bộc phát. Đôi tay mạnh mẽ đồng thời nắm lấy tấm thuẫn chắn trước mặt.
Dấn thân vào nguy hiểm không phải ai khác, chính là Phụ Trợ kỵ sĩ của Long Hạo Thần, Thủ Hộ kỵ sĩ trong đội, Hàn Vũ.
Tuy lực phòng ngự của y không bằng Long Hạo Thần, nhưng trong đội không thể nghi ngờ là đứng thứ hai. Bây giờ chỉ có y đứng ra mới được.
Lực ngưng tụ toàn đội giây phút này thể hiện ra. Đối diện thế công rào rạt, không ai làm động tác hoảng loạn, mỗi người trong mắt đều lấp lánh tia sáng kiên định và quyết tâm.
Vương Nguyên Nguyên thân hình chợt lóe, đã đứng cạnh Hàn Vũ, trong tay nàng Cự Linh Thần tấm thuẫn đã khảm vào ba viên bảo thạch bộc phát luồng sáng bạc, Liệt Không Pháo.
Khi kỵ sĩ xông lên, họ cũng phát động công kích.
Hành động đương nhiên không chỉ một mình cô. Lâm Hâm cũng giơ cao Hỏa Tinh Trượng, ánh lửa to lớn bỗng phóng lên cao, trên không trung biến thành bộ dạng ngọn lửa đầu lâu, uy lực cường đại, dường như vượt qua cả Liệt Không Pháo do Cự Linh Thần tấm thuẫn phát ra.
Khi phóng ra kỹ năng này rồi, Lâm Hâm sắc mặt chợt biến tái nhợt, rõ ràng là bởi vì tiêu hao linh lực quá lớn.
Hỏa Chú Thuật, kỹ năng phụ của Hỏa Tinh Trượng.
Chính y không biết ma pháp công kích, nhưng tuyệt không trở ngại y dùng kỹ năng phụ của pháp trượng. Hỏa Chú Thuật này khá kỳ lạ. Bởi vì bản thân Hỏa Tinh Trượng phẩm chất cực cao, bởi vậy khi thêm vào Hỏa Chú Thuật, trên pháp trượng còn kèm năng lực giống kỹ năng Súc Thế của Long Hạo Thần.
Bản thân Hỏa Chú Thuật là kỹ năng công kích cấp năm, nhưng thông qua kỹ năng Súc Thế, có thể tăng lên ma pháp cùng bậc. Đương nhiên quan trọng là phải rót linh lực đủ nhiều.
Đối diện tình huống nguy hiểm trước mặt, Lâm Hâm đương nhiên không dám lưu giữ thực lực. Y rót hết linh lực vào trong Hỏa Tinh Trượng. Tác dụng của Hỏa Tinh Trượng hoàn toàn hiện ra, chẳng những trên diện rộng tăng cường công kích linh lực, còn có thể trong thời gian ngắn hấp thu nội linh lực rót vào cao tới ba ngàn. Hỏa Chú Thuật này trực tiếp bộc phát uy lực ma pháp cấp sáu.
Long Hạo Thần không rảnh rỗi, tuy hắn tạm thời không thể công kích, phòng ngự, nhưng hắn còn có thể sử dụng kỹ năng hỗ trợ. Tiếng ngâm xướng vội vàng vang lên, từng vòng quang hoàn từ dưới chân hắn khuếch tán ra, tập thể tăng phúc cho đồng bạn.
Tư Mã Tiên sắc mặt nghiêm túc xuất hiện một bên khác của Hàn Vũ, nhưng Quang Chi Đại Lực Hoàn trong tay gã không gấp rút ném ra ngoài. Ánh sáng vàng đậm mau chóng ngưng tụ trên Quang Chi Đại Lực Hoàn to lớn của gã, tuyệt không chỉ là uy lực của Quang Chi Đãng Dạng.
Săn Ma Đoàn là một thể, tuy thực lực Long Hạo Thần cường đại, nhưng đoàn đội phát triển không thể trông chờ vào một mình hắn. Trong lúc mấu chốt này, tác dụng của người khác hiện ra.
Hai tiếng kịch liệt chấn động cùng phát ra trên người Khô Lâu Kỵ Sĩ.
Liệt Không Pháo của Vương Nguyên Nguyên là thuộc tính không gian, khi nó va chạm với Khô Lâu Kỵ Sĩ, lại xuất hiện hình ảnh quái dị. Nồng đậm ánh sáng bạc không ngờ biến thành màn hào quang, chính xác mà nói là màn hào quang hình trùy. không va chạm vào Khô Lâu Kỵ Sĩ, trước thế xung phong sắc bén đã tự động tán loạn.
Thật là kỹ năng xung phong quá mạnh! Nhìn đến tình hình này, trong lòng ai đều thấy hoảng sợ.
Nhưng ngay lúc này, Lâm Hâm lộ ra thực lực. Hỏa Chú Thuật ập tới, khoảnh khắc tiếp xúc trường mâu của Khô Lâu Kỵ Sĩ, cũng xuất hiện loại màn hào quang tán loạn. Nhưng Lâm Hâm mạnh vung Hỏa Tinh Trượng. Tiếng gầm rú theo đó vang lên, Hỏa Chú Thuật bị y kích phát, tựa như bom tự nổ tung.
Lực phòng ngự yếu ớt của Khô Lâu Kỵ Sĩ lúc này trở thành vấn đề lớn. Trước mặt Hỏa Chú Thuật bạo tạc mạnh, nó không cách nào phản kháng, thân thể và dưới thân ngựa khô lâu trực tiếp vỡ nát
Nhưng đây không có nghĩa là công kích của nó chấm dứt. Khoảnh khắc trước khi thân thể nó nổ tung, nó đem trường mâu trong tay bắn ra ngoài, thẳng đến thành viên Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu.
Hàn Vũ hét lớn một tiếng, chân phải mạnh giẫm mặt đất, thân thể vừa lúc di chuyển đến hướng bay của trường mâu. Quang Chi Phản Xạ tấm thuẫn bỗng đẩy lên trước, Thần Ngự Thuẫn.
Cùng lúc đó, Tư Mã Tiên đứng cạnh y cũng động. Quang Chi Đại Lực Hoàn đánh ra, kèm theo quả cầu điện trắng.
Quang nguyên tố hình thiểm điện phát động kỹ năng công kích chỉ có một, đó hẳn là Tài Quyết, kỹ năng công kích riêng của mục sư.
Mặc dù Tư Mã Tiên sử dụng chỉ là Tài Quyết cấp thấp, nhưng cũng là kỹ năng cấp năm.
Bị Tài Quyết ảnh hưởng, trường mâu bay nhanh bỗng chốc biến chậm, ngay sau đó xẹt qua Quang Chi Đại Lực Hoàn, rồi mới mạnh đụng vào tấm thuẫn của Hàn Vũ.
*Oành đùng đùng!*
Ánh sáng vàng chói mắt đồng thời lấp lánh trên thân bảy người. Hàn Vũ bị ném văng ra được Long Hạo Thần trên không trung đỡ lấy.
Không có bản thể Khô Lâu Kỵ Sĩ, uy lực chiêu đó yếu rất nhiều, lại thêm Tư Mã Tiên từ bên cạnh hỗ trợ. Trên thực tế Hàn Vũ chịu công kích chỉ bằng Long Hạo Thần nhận một phần ba. Cho dù là vậy, y vẫn cảm giác đôi tay suýt bị đánh gãy. Có thể tưởng tượng uy lực một kích này kinh khủng bao nhiêu.
Một vòng Tín Niệm quang hoàn từ người Hàn Vũ lan ra, tác dụng trên người đồng bạn, mọi người cùng nhau thừa nhận hai lần công kích, lần tấn công này không quá thoải mái. Nhưng Lâm Hâm lại vui vẻ cười.
“Khặc khặc khặc, tôi có rồi, tôi có rồi!”
Khi Hàn Vũ chịu công kích, cùng lúc đó một luồng sáng trắng và luồng sáng vàng nhập vào thân thể y. Chỉ đánh chết Khô Lâu Kỵ Sĩ đã được thưởng, sao không khiến y mừng như điên? Hơn nữa lần đầu tiên y cảm nhận được chỗ tốt của ma pháp công kích.
Long Hạo Thần cánh tay tê dại đang dần hồi phục, hắn nói với Tư Mã Tiên.
“Tư Mã, anh xem thử ánh sáng vàng đó là kỹ năng gì, thứ này có thể học tập.”
“Ừ.” Tư Mã Tiên nhắm mắt lại, vội vàng muốn tìm đáp án.
Tu La Thứ, tác dụng hơi giống Tu La Trảm, một khi tiến vào phạm vi nhất định thì không cách nào né tránh. Tu La Trảm công kích là một đường thẳng, mà Tu La Thứ công kích thì ngưng tụ ở một điểm, lực công kích so với Tu La Trảm càng mạnh. Nhưng Tu La Thứ tiêu hao linh lực cũng khá kinh khủng, hơn hai ngàn, còn có thể thông qua kỹ năng Súc Thế tăng cường uy lực.
Khiến Long Hạo Thần kinh ngạc là, khi báo ra kỹ năng này rồi, ngực Tư Mã Tiên lóe tia sáng vàng, đoàn sáng vốn nhập vào thân thể gã lại bay ra ngoài.
Không chỉ là gã, tình huống Lâm Hâm cũng giống nhau, đoàn sáng trắng tự động ra khỏi người, bay bềnh bồng trước mặt.
“Có chuyện gì?” Long Hạo Thần kinh ngạc hỏi.
Tư Mã Tiên và Lâm Hâm mờ mịt lắc đầu. Tư Mã Tiên nói.
“Tôi cũng không biết là chuyện gì. Khi tôi tìm kiếm nó thì hình như nó sinh ra cảm giác bài xích tôi, sau đó tự đi ra.”
Ngay lúc ấy, luồng sáng vàng có xu hướng bay tán loạn.
Long Hạo Thần lòng khẽ động, đi tới trước mặt Tư Mã Tiên, nâng lên tay phải, ấn luồng sáng vàng. Bỗng chốc luồng sáng tựa như sóng gợn mau chóng dung nhập vào thân thể hắn, biến mất không thấy.
“Hàn Vũ, anh dung hợp đoàn sáng trước mặt Lâm Hâm đi. Dường như kỹ năng này chỉ người thích hợp mới có thể học.”
Tháp Vĩnh Hằng đem đến điều kỳ quái cho mọi người càng lúc càng nhiều. Chính Long Hạo Thần cũng cần không ngừng mò tìm.
Quả nhiên, khi Long Hạo Thần và Hàn Vũ dung hợp luồng sáng vàng, tuyệt không xuất hiện cảm giác bài xích. Khi họ cảm thụ kỹ năng biến hóa thì giải thích xuất hiện trong đầu.
Cách học kỹ năng này cùng loại với bên Thánh Minh tàng bảo các. Kỹ năng Tu La Thứ tuy tiêu hao lớn, nhưng lực công kích kinh khủng của nó thì mọi người đều thấy. Long Hạo Thần thử một phen, đưa ra một con số khủng khiếp.
Lực công kích của Tu La Thứ, so với đỉnh linh lực công kích bình thường là gấp ba, Cũng chính là nói, nội linh lực của Long Hạo Thần là bốn ngàn mốt, như vậy khi hắn sử dụng công kích cơ bản của Tu La Thứ, thì bản thân Tu La Thứ tiêu hao linh lực là hai ngàn ba, đạt lực công kích tương đương sáu ngàn. Nếu hắn dùng Súc Thế rót toàn bộ linh lực vào kỹ năng này, như vậy uy lực sẽ lại bạo tăng nữa, uy lực cực hạn có thể đạt đến một vạn hai ngàn linh lực.
Đây là khái niệm gì? Nếu có thể vận dụng tốt, coi như là cường giả cấp bảy đối mặt hắn, cũng phải cẩn thận đối phó.
Tư Mã Tiên vẻ mặt suy sút nói.
“Vì sao tôi không thể học! Thứ này rất mạnh.”
Long Hạo Thần ngẫm nghĩ, nói.
“Có lẽ bởi vì chức nghiệp của anh. Kỹ năng anh tu luyện thuộc về mục sư, tuy đều là kỹ năng công kích, nhưng dù sao anh là mục sư. Kỵ sĩ nhất định có thể học Tu La Thứ, dù gì thì khô lâu thi triển ra nó chính là kỵ sĩ. Theo tôi đoán thì Thải Nhi và Vương Nguyên Nguyên cũng có khả năng học được. Chúng ta chỉ mới bắt đầu rèn luyện, khảo nghiệm sau này mang đến bất ngờ sẽ càng càng nhiền hơn. Mọi người rồi sẽ mạnh hơn. Tôi nhấn mạnh lần nữa, luồng sáng trắng có thể tăng linh lực thì mọi người phải đợi lúc hồi phục linh lực mới sử dụng tiếp, nếu không thì lãng phí. Tốt lắm, chúng ta trở về đi.”
Đúng là nên trở lại, tuy trước mắt họ chỉ trải qua ba đợt khảo nghiệm, nhưng ba trận này vượt qua cực kỳ gian nan. Trận thứ hai kẻ địch ẩn thân mang đến mạo hiểm, trận thứ ba kỵ sĩ cường đại công kích mang đến uy hiếp, đều khiến họ suýt tan vỡ.
Trở lại chữa thương, bổ sung thể lực, linh lực, tổng kết kinh nghiệm, là việc hiện tại họ nên làm.
Trở về thế giới hiện thực rất đơn giản. Đi ra tháp Vĩnh Hằng, lại do Long Hạo Thần phát động Giai Điệu Vĩnh Hằng là có thể truyền tống trở lại.
Ánh sáng vàng lấp lánh, Long Hạo Thần và đồng bạn trở về phòng nghị trong tổng điện Mục Sư Thánh Điện Trấn Nam quan.
Mỗi người đều có cảm giác thở phào nhẹ nhõm.
“Bị năng lượng tử vong áp bách thật quá thống khổ.” Trần Anh Nhi thở ra một hơi, đồng thời nhịn không được hỏi ra nghi hoặc trong lòng. “Đoàn trưởng, các người đều có thể thông qua giết chết đối tượng khảo nghiệm để đạt quang cầu linh lực, vậy tôi thì sao? Tôi làm thế nào đây? Tôi chỉ có thể dựa vào Mạch Đâu đến công kích!”
Long Hạo Thần cười nói.
“Không đúng đâu, Anh Nhi. Cô đã quên thân phận mình là gì rồi sao? Cô còn có Sinh Linh Môn! Sau này mỗi lần tiến nhập, cô trực tiếp dùng Sinh Linh Môn triệu hoán ma thú, nếu không có lực công kích, trong quá trình rèn luyện đương nhiên cô không có thu hoạch gì. Nhưng nếu xuất hiện ma thú tương đối mạnh, chúng tôi sẽ chú ý nhường ma thú của cô hoàn thành một kích cuối cùng, dĩ nhiên cô sẽ thu hoạch được linh lực.”
“Á….lâu rồi chưa dùng qua Sinh Linh Môn, tôi quên mất…” Trần Anh Nhi đỏ mặt, thẹn thùng trốn sau lưng Vương Nguyên Nguyên.
Long Hạo Thần nói.
“Mọi người trước tiên chữa thương, hồi phục linh lực, chờ sức khỏe đầy đủ, chúng ta lại tiến vào nữa xem.”
“Tốt.” Mọi người đồng thanh đáp.
Mới nãy là lần thử đầu tiên, bởi vì họ phải thích ứng tháp Vĩnh Hằng. Có thể nói, trừ Long Hạo Thần ra, mấy người khác biểu hiện đều kém cỏi. Giết chết sáu tử linh sinh vật, có bốn linh lực quang đoàn đều về Long Hạo Thần. Cho dù là vậy, họ cũng biết được tháp Vĩnh Hằng đem đến cho họ thứ gì.
Trước không nói, chỉ riêng tốc độ tăng cao linh lực đã tăng mảng lớn, loại tăng linh lực này không hề liên quan đến thiên phú. Hơn nữa tuyệt đối đừng quên, ở đó họ luôn đối diện cường địch tiến hành thực chiến. Mặc kệ là sức chiến đấu cá nhân hay phối hợp đoàn đội, đều có tác dụng tăng cường khá tốt, huống chi còn được học kỹ năng.
Từ học xong Tu La Thứ rồi, nụ cười trên mặt Hàn Vũ chưa từng biến mất. Kỹ năng này thật là quá đã. Tuy lấy tu vi hiện tại thì y chỉ có thể sử dụng một lần, nhưng so với lực công kích yếu ớt của y lại có thể mạnh lên rồi.
Vì để lần sau tiến vào tháp Vĩnh Hằng, mọi người tụ tập cùng một chỗ tu luyện, hồi phục. Năng lực trị liệu phạm vi lớn của Hàn Vũ tuy không thể sánh bằng Lục Hi, nhưng coi như có học chuyên môn, vài vết thương không thành vấn đề. Hơn nữa Long Hạo Thần đã hồi phục lại, có thể hưởng thụ Tụ Linh quang hoàn của hắn. Mà Long Hạo Thần tiêu hao thì không lớn, hắn có Giai Điệu Vĩnh Hằng hỗ trợ, ở trong tháp Vĩnh Hằng cũng có thể tự hồi phục.
Hai tiếng đồng hồ sau, mọi người đều hồi phục đến trạng thái tốt nhất. Nhưng vấn đề cũng theo đó xuất hiện. Long Hạo Thần không cách nào mang họ truyền tống đến tháp Vĩnh Hằng. Dường như Giai Điệu Vĩnh Hằng không thể lần nữa hoàn thành liên tiếp, hắn thử vài lần đều không được.
“Có chuyện gì vậy chứ?” Long Hạo Thần vẻ mặt nghi hoặc. Đang lúc hắn chuẩn bị thử lần nữa thì bị Vương Nguyên Nguyên ngăn cản.
“Đoàn trưởng, cậu tạm đừng thử nữa, tôi nghĩ có lẽ đã biết nguyên nhân rồi.” Vương Nguyên Nguyên trầm giọng nói. Cô là thành viên có thuộc tính không gian duy nhất trong đội, hiểu rõ không gian.
“Chúng ta có tổng cộng bảy người, vị trí tháp Vĩnh Hằng là chưa biết. Tiến hành một lần truyền tống quần thể như vậy, chắc chắn sẽ tiêu hao năng lực của tháp Vĩnh Hằng. Hơn nữa chúng ta thông qua một cửa nếu mỗi lần đều hồi phục lại, như vậy có lẽ sẽ phải tiêu hao năng lượng. Dưới tình huống như vậy, nếu tháp Vĩnh Hằng không hạn chế số lần tiến vào, vậy có thể sẽ dẫn đến năng lượng tiêu hao quá nhiều. Chờ một thời gian nữa rồi hãy thử lại đi. Tôi nghĩ mỗi hai tiếng đồng hồ thử một lần là được rồi. Trong quá trình thí nghiệm, chúng ta có thể hiểu rõ mất bao lâu mới vào được một lần.”
Nghe cô giải thích, Long Hạo Thần gật đầu, nói.
“Nếu đã vậy, hôm nay chúng ta cùng một chỗ tu luyện, cho đến thử ra mất bao lâu mới có thể truyền tống lần nữa. Việc này quan hệ đến tình hình chúng ta ở Mộng Huyễn Thiên Đường, thời gian phải chính xác mới được.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.