Thần Ấn Vương Tọa

Chương 253: Tử Kim Hạo Nguyệt Kiếm khủng bố

Đường Gia Tam Thiểu

27/03/2013



Đây vẫn là lần đầu tiên Hạo Nguyệt hóa kiếm, so với hai thần kiếm Long Hạo Thần có được thì thanh trọng kiếm Hạo Nguyệt biến thành lớn hơn rất nhiều.

Chiều dài thân kiếm hơn một mét, toàn thân màu tím vàng, chuôi kiếm dài hơn một mét. Long Hạo Thần cần nắm bằng hai tay mới khiến nó phát huy chiến lực được.

Trên thanh kiếm siêu cấp lớn này có chín quang văn từ chuôi kiếm kéo dài lên trên, cuối cùng tụ tập ở mũi kiếm. Mũi kiếm dày nặng, ngạc kiếm có sáu cái đầu Hạo Nguyệt bản nhỏ quấn quýt nhau, làm động tác phun ra, dường như mũi kiếm là do chúng nó phun ra vậy.

Khoảnh khắc tay nắm trọng kiếm, Long Hạo Thần chỉ cảm thấy trong kiếm ẩn chứa khủng bố không gì sánh kịp, liên kết với lực lượng huyết mạch của hắn, lực lượng này tựa như thân thể hắn nối dài.

Làm một kỵ sĩ, Long Hạo Thần có trực giác nhạy bén với vũ khí của mình. Trước mặt Tử Kim Hạo Nguyệt Kiếm này, dù là Lam Vũ, Quang Phù Dung hay Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán đều phải ảm đạm thất sắc. Long Hạo Thần lờ mờ cảm nhận được trong thanh kiếm ẩn chứa hơi thở Hỗn Loạn Nguyên Tố Bác Ly sáu thuộc tính. Hắn không ngờ rằng Hạo Nguyệt hóa kiếm lại mạnh tới mức này.

Ngay khi hai đồng bạn ma thú của Long Hạo Thần chuyển thành trang bị thì bên kia, Lý Chính Trực đã hoàn thành chú ngữ.

Bóng sáng xanh khổng lồ xuất hiện sau lưng ông, chính là Phong Thần triệu hoán.

Phong Thần khổng lồ bộ dạng giống hệt Lý Chính Trực hiện ra, mới đầu thân thể nó cao tới mười lăm mét, nhưng kỳ lạ là nó đang áp súc thể tích của mình. Chỉ lát sau từ mười lăm mét thấp xuống còn năm mét, dù vẫn rất to nhưng thoạt trông linh hoạt hơn nhiều. Giáp sắc xanh vàng phủ lên toàn thân, một thanh chiến đao khổng lồ giơ ngang trong tay.

Không thể nghi ngờ, đây mới là Phong Thần triệu hoán mạnh nhất của Lý Chính Trực, so với Phong Thần khi đối phó với Trần Anh Nhi thì khá biệt rõ ràng. Chẳng những vũ khí khác nhau mà độ ngưng tụ cũng khác.

Toàn thân Lý Chính Trực phát ra ánh sáng xanh, thân hình chợt lóe, đã ẩn vào Phong Thần triệu hoán ra. Thoáng chốc, đôi mắt to của Phong Thần lóe sáng, tựa như bị rót vào trí tuệ, mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Long Hạo Thần. Thanh chiến đao dài vung lên không trung, bỗng chốc một đoàn gió lốc bùng phát từ người nó, chính là Phong Thần Lĩnh Vực, kỹ năng lĩnh vực thứ nhất, gió lốc.

Ánh sáng xanh lao qua tựa sóng cuộn điên cuồng quét hướng Long Hạo Thần.

Long Hạo Thần tỏ vẻ rất bình tĩnh, trên mặt giáp bảy sắc do Thần Thánh Độc Giác Thú biến thành có một tầng sáng vàng chớp mắt lan tràn, phóng thích Quang Thần Lĩnh Vực.

Sắc vàng và sắc xanh, hai loại ánh sáng hoàn toàn khác nhau bỗng nhiên va chạm cùng một chỗ.

Bởi vì Lý Chính Trực thi triển là kỹ năng lĩnh vực, nên khi hai luồng sáng ở trên không trung va chạm thì Quang Thần Lĩnh Vực của Long Hạo Thần lập tức xuất hiện dấu hiệu co rút. Nhưng có thể thấy rõ, vị trí hai lĩnh vực tiếp xúc xuất hiện một tầng lửa trắng đang đốt cháy. Gió thổi vào lửa trắng này có dấu hiệu run rẩy, từng luồng sáng xanh bốc hơi trên lửa trắng.

Áp chế thuộc tính.

Đây là áp chế thuộc tính giữa so đấu lĩnh vực.

Đối với Long Hạo Thần mà nói thì đây là trận đánh cuối cùng trong thi đấu cá nhân. Hắn hoàn toàn không cần giữ lại sức mạnh. Quang Thần Lĩnh Vực cường đại trong khoảnh khắc này bị hắn kích phát hoàn toàn. Quang nguyên tố cực kỳ tinh thuần ở phương diện thuộc tính đủ áp chế thuộc tính của bất cứ cường giả nào có mặt. Uy lực chân chính của Quang Thần Lĩnh Vực biểu hiện ra rõ rệt.

Tuy lĩnh vực của Lý Chính Trực có hơi thở của Phong Thần, lấy tu vi của ông đương nhiên đã sớm đem phong thuộc tính của mình cô đọng đến trình độ nhất định. Nhưng so sánh với Long Hạo Thần, về độ tinh thuần thuộc tính là chân trời ông không thể vượt qua.

Quang thuộc tính của Long Hạo Thần không chỉ đến từ thể chất con trai quang minh, còn có Nhật Nguyệt Thần Oa, thể chất con trai quang minh của Tử Linh Thánh Pháp Thần Y Lai Khắc Tư tăng cao. Ba quang minh hợp nhất. Dù có thần chí của Quang Minh Nữ Thần xuất hiện thì chỉ đơn thuần so đấu tình độ linh lực tinh thuần cũng không thể sánh bằng Long Hạo Thần. Quang Thần của hắn đúng là danh xứng với thực.

Còn lĩnh vực của Lý Chính Trực tuy xưng là Phong Thần nhưng đó chỉ là ông tự đặt tên, không phải Phong Thần thật sự. Dù trình độ tinh thuần của ông đủ sánh ngang với Long Hạo Thần nhưng ở cấp bậc thuộc tính thì phong cũng yếu hơn quang.

Bởi thế, nhìn qua thì Quang Thần Lĩnh Vực của Long Hạo Thần bị áp bức, nhưng kỳ thật trong lĩnh vực va chạm hắn chiếm ưu thế.

Phong Thần động. Lóe người đã đi tới mép lĩnh vực va chạm, trường đao trong tay chém ra. Bỗng chốc một vầng sáng xanh vàng tỏa ra sương mù mông lung chém vào Quang Thần Lĩnh Vực.

Dù một đao kia cách Long Hạo Thần khá xa, nhưng hắn cảm nhận rõ rệt sự sắc bén đó. Đao ý và gió hoàn mỹ kết hợp.

Long Hạo Thần thầm chấn kinh. Lý Chính Trực chính là một ma pháp sư! Không ngờ ông lấy thân phận ma pháp sư thông qua kỹ năng của mình thi triển đao ý, sự thiên phú này địch thực là kinh tài tuyệt diễm.

Long Hạo Thần không né tránh, cũng không lùi bước. Lúc này nếu hắn lùi vậy chắc chắn Lý Chính Trực sẽ đánh vào Quang Thần Lĩnh Vực, có Phong Thần bảo vệ, ông sẽ không bị Quang Thần Lĩnh Vực trùng kích quá nặng, quan trọng hơn, một khi để ông xông vào lĩnh vực của mình, Long Hạo Thần mới lĩnh ngộ ra Thần Quang Viên Vũ Khúc không lâu cũng sẽ không thi triển ra được nữa.

Bởi vậy, Long Hạo Thần không lùi mà còn tiến lên, thân hình chợt lóe, nghênh chiến. Đôi tay nắm lấy Tử Kim Hạo Nguyệt Kiếm, cả người lấy khí thế nhân kiếm hợp nhất làm động tác nhảy lên

Một tầng kiếm quang tím vàng bỗng từ Tử Kim Hạo Nguyệt Kiếm bắn ra. Khiến Long Hạo Thần kinh dị là kiếm hồn của hắn không thể dung nhập vào thanh kiếm do Hạo Nguyệt biến thành. Thanh kiếm cho hắn cảm giác chính là trừ linh lực và ý niệm của hắn ra, từ chối tất cả năng lực khác.

Kiếm quang tím vàng chỉ dài ba mét, so sánh với đao phong Phong Thần Lý Chính Trực chém ra thì cách biệt một trời một vực. Nhưng khi hai cường quan va chạm vào nhau, xuất hiện hình ảnh khiến người không ngờ nổi.

Lúc này Phong Thần hoàn toàn là Lý Chính Trực khống chế. Khi trường đao của ông ở trong lĩnh vực bản thân và kỹ năng lĩnh vực gió lốc tăng phúc chém hướng Long Hạo Thần, ông chắc chắn cho rằng một đao kia ít nhất sẽ đẩy lùi được hắn, tiếp theo ông có thể lấy Phong Thần Lĩnh Vực mạnh mẽ đột nhập vào lĩnh vực của Long Hạo Thần. Tuy về mặt lĩnh vực thì Long Hạo Thần chiếm ưu thế, nhưng ông đã lĩnh ngộ ra hai kỹ năng lĩnh vực, thêm vào nhiều năm qua nghiên cứu lĩnh vực, cảm ngộ vượt xa Long Hạo Thần. Ông có tự tin toàn diện ức chế hắn, ít nhất sẽ đạt chiến thắng cuối cùng trận tranh tài.

Nhưng khi trường đao của ông va chạm vào ánh tím Tử Kim Hạo Nguyệt Kiếm phóng ra, Lý Chính Trực chỉ nghe có tiếng gầm khủng bố khó thể hình dung vang lên trong đầu mình. Ngay sau đó, trường đao của ông phát ra ánh đao bị nhiễm thành màu tím.

Một luồng sáng tím vàng tựa như cầu vồng bắn ra từ thanh kiếm trong Long Hạo Thần. Khí thế tràn ngập hủy diệt và phá hư ức chế Lý Chính Trực không thể không nhanh chóng lùi lại, cùng lúc đó, trường đao trong tay lật lại, cưỡng ép cắt đứt liên hệ bản thân với ánh đao.

Chỉ thấy kiếm quang tím vàng xẹt qua là gió lốc trong lĩnh vực Phong Thần Lĩnh Vực lần lượt tan vỡ. Kiếm quang trùng kích thẳng tới vòng phòng hộ sân đấu luyện. Vòng phòng hộ kịch liệt dao động, ngay sau đó, ánh sáng tím vàng bỗng đâm ra lỗ thủng, trực tiếp xuyên qua nóc sân đấu lớn Thánh Minh.

Đừng nói là Lý Chính Trực bị làm cho chật vật, chính Long Hạo Thần cũng ngẩn ngơ. Hắn trăm ngàn lần không ngờ rằng uy lực trọng kiếm do Hạo Nguyệt biến thành sẽ có uy lực khủng bố đến thế. Cái này dường như đã vượt qua cấp thần khí bình thường rồi đi?

Về cảm giác thì kiếm quang tím vàng không đặc biệt mạnh. Nhưng linh cương phong thuộc tính của Lý Chính Trực vừa tiếp xúc liền bị đồng hóa, tán loạn.

Đây đã không thể dùng chữ thần binh hình dung. Hơn nữa, từ thanh Tử Kim Hạo Nguyệt Kiếm, Long Hạo Thần còn cảm nhận rõ rệt một loại điên cuồng phá hư. Hắn bản năng giơ ngang trọng kiếm.

Bỗng chốc, một tầng sáng tím vàng quét qua, ánh tím đi tới đâu là gió lốc chớp mắt bình lặng. Phong Thần Lĩnh Vực của Lý Chính Trực xuất hiện vô số vết rạn, dường như sẽ tùy thời tan vỡ.

Lý Chính Trực sau ngắn ngủi chấn kinh đã kịp phản ứng lại. Trường đao lần nữa chém ra, một loại đao phong nhỏ bắn ra bay hướng Long Hạo Thần, chính là kỹ năng lĩnh vực thứ hai ông từng sử dụng đối phó Trần Anh Nhi, tự do.



Kỹ năng lĩnh vực có được chân lý gió này chớp mắt đã tới trước mặt Long Hạo Thần. Long Hạo Thần hơi lùi lại nửa bước, Tử Kim Hạo Nguyệt Kiếm trong tay chỉ tới trước.

*Đinh!*

Một tiếng ngân trong vắt vang trên không trung.

Đao phong vỡ nát, nhưng có vô số cuồng phong rậm rạp ở trên không trung hóa thành nhiều đao phong quét hướng Long Hạo Thần.

Lại là Tử Kim Hạo Nguyệt Kiếm. Một tầng ánh sáng tím mông lung từ mặt siêu cấp thần kiếm phát ra. Chỉ khoảnh khắc, những đao phong bắn tới đều biến mất trong ánh tím này.

Đây là lực lượng huyết mạch của Hạo Nguyệt dung hợp với Hỗn Loạn Nguyên Tố Bác Ly sáu thuộc tính.

Trải qua ngắn ngủi thăm dò, trong lòng Long Hạo Thần dần có loại cảm giác, chính là kiếm nằm trong tay, thiên hạ duy ta.

Đây là bá khí Hạo Nguyệt mang cho hắn. Thanh siêu cấp thần kiếm này chỉ mình hắn khống chế được. Tuy hắn không biết Hạo Nguyệt làm cách nào, nhưng thần kiếm có thể đối kháng kỹ năng lĩnh vực thứ hai của Lý Chính Trực, đó là vũ khí cường đại cỡ nào chứ?

Nhưng tiếp xúc ngắn ngủi qua đi, Long Hạo Thần phát hiện một ít vấn đề của Tử Kim Hạo Nguyệt Kiếm. Đầu tiên, thanh thần kiếm này chỉ có thể dùng linh lực thuần túy thúc đẩy, tiêu hao linh lực cực kỳ khủng khiếp. Ba nhát kiếm qua đi, hắn đã tiêu hao hơn ba vạn linh lực. Cùng lúc đó, sử dụng thần kiếm này không thể dùng nó thi triển bất cứ kỹ năng công kích nào, chỉ có thể đơn thuần chặt chém mà thôi.

Hạo Nguyệt ở trạng thái sáu đầu mà Tử Kim Hạo Nguyệt Kiếm có uy lực cỡ đó, nếu nó tiến hóa thành tám cái đầu, rồi hóa thân làm kiếm, uy lực sẽ khủng bố tới mức nào?

“Long Hạo Thần, Thải Nhi, Vương Nguyên Nguyên, ba người các ngươi có muốn tiến hành thi đấu vòng tròn?” Trần Cuồng uy nghiêm hỏi.

Giống như mọi người đã đoán, ba người đồng thanh nói.

“Tiến hành.”

Ba người đứng đầu có hai lựa chọn. Một là đạt được tất cả số điểm trước đó, kết thúc so đấu. Một cái khác là thi đấu vòng tròn, thắng một trận thì được ngạch ngoại mười điểm. Tổng cộng ba trận, nếu có người có thể chiến thắng hai đối thủ khác, cuối cùng đứng nhất thì sẽ lại được thêm ngạch ngoại hai mươi điểm.

Chỗ này nói là ngạch ngoại, mà thi đấu vòng tròn là vòng so tài thứ bảy, cũng chính là nói, quán quân cuối cùng sẽ được vòng thứ bảy tăng gấp đôi, sáu mươi bốn điểm.

Long Hạo Thần cất cao giọng nói.

“Bẩm báo tổng trọng tài trường, thi đấu vòng tròn tôi và Vương Nguyên Nguyên nhận thua.”

Thải Nhi ngẩn ngơ, giật mình nhìn Long Hạo Thần. Hắn mới là đoàn trưởng Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi! Lẽ ra quán quân thi đấu cá nhân là hắn mới đúng!

Long Hạo Thần mỉm cười nói với nàng.

“Lúc thi đấu tuyển chọn Săn Ma Đoàn, em vì anh từ bỏ thi đấu, cuối cùng còn bị anh tổn thương. Bây giờ anh đưa lại em chức vô địch này. Huống chi, ở trong lòng anh, anh vĩnh viễn không thể thắng em.”

Thải Nhi dịu dàng nhìn hắn.

“Chàng ngốc, với em thì những thứ này không quan trọng!”

Long Hạo Thần mỉm cười nói.

“Nhưng với anh thì rất quan trọng, anh không muốn trong ký ức của em có một chút không vui nào. Chúng ta phải cùng nhau đối mặt gian khổ còn có rất nhiều rất nhiều, anh vĩnh viễn sẽ dùng tất cả của mình bảo vệ em.”

Đối với việc Long Hạo Thần và Vương Nguyên Nguyên nhận thua, không ai có ý kiến gì. Đây là quy tắc cho phép, để phòng ba người đứng đầu đến từ cùng một Thánh Điện. Sự thật là dù lấy thực lực của Kỵ Sĩ Thánh Điện, ít nhất đã năm trăm năm chưa từng xuất hiện ba hạng đầu đến từ một Thánh Điện.

Thải Nhi tương đương với liên tục thắng hai trận, được hai ngạch ngoại mười điểm, đạt quán quân, thêm vào ngạch ngoại hai mươi điểm, còn có sáu mươi bốn điểm, số điểm thắng lợi vòng thứ bảy. Như vậy thì tổng số điểm của Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi lại tăng chín mươi sáu điểm. Vòng thứ nhất kết thúc, Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi có được số điểm kinh người, ba trăm năm mươi hai điểm.

Vòng thứ nhất trong bốn vòng Thánh Điện Đại Tái, thi đấu cá nhân đến đây kéo rèm. Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi trở thành bên thắng lớn nhất.

Giờ phút này, cường giả Lục Đại Thánh Điện không tự giác đứng dậy, vỗ tay vì Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, dù là nhân vật truyền kỳ như Trần Cuồng, Dương Hạo Vũ thì cũng giống nhau.

Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi từ bắt đầu bí ẩn đến cuối cùng đạt quán quân. Có lẽ họ chiến thắng có phần may mắn bên trong, nhưng nhiều hơn nữa là thực lực bản thân họ thể hiện ra.

Nhìn những thanh niên này đi, trong bọn họ lớn tuổi nhất chỉ hơn ba mươi mà thôi, tuổi nhỏ nhất mới khoảng hai mươi lăm. Một đội Săn Ma Đoàn như thế, nay họ đứng ở đỉnh nhân loại. Trên người họ, quang hoàn hy vọng không ngừng lấp lánh.

Màn đêm buông xuống.

Các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi trở lại tổng bộ Thánh Minh cùng nhau ăn uống no nê, chúc mừng được chức vô địch đấu đơn xong tự trở về phòng mình tu luyện.

Dù sao Thánh Điện Đại Tái vừa mới bắt đầu, tuy trước mắt họ dẫn đầu rất xa nhưng những vòng so đấu sau, Lục Đại Thánh Điện còn có cơ lội lật ngược tình thế.

Thánh Điện Đại Tái có tiết tấu rất nhanh, ngày hôm sau đã tiến hành vòng thứ hai so đấu linh lực tối cao. Họ nhất định phải giữ trạng thái tốt nhất. Ba người tham gia so đấu linh lực cao nhất, không thể nghi ngờ chính là Long Hạo Thần, Thải Nhi và Trần Anh Nhi, ba Thần Quyến Giả. Về tổng thể linh lực thì họ không chiếm ưu thế lớn bao nhiêu, nhưng tuyệt đối đừng quên tuổi của họ.

Dựa theo quy tắc, lấy một trăm tuổi làm hạnđịnh, trẻ một tuổi thì có thể tăng một ngàn linh lực, vượt một tuổi thì sẽ giảm một ngàn.

Ba người Long Hạo Thần có thể tăng linh lực vượt qua hai mươi vạn, tương đương với ngạch ngoại thêm một cường giả lĩnh vực. Bởi vậy, dù linh lực cá thể của họ ở trong Liên Minh không tính xuất chúng nhưng vẫn có sức cạnh tranh.

Khi mấy người khác đều trở về phòng tu luyện thì Lâm Hâm một mình đi ra phòng kín, tới bên Ma Pháp Thánh Điện trong tổng bộ Thánh Minh.

Thủ vệ của Ma Pháp Thánh Điện tất nhiên nhận ra được y. Làm cháu trai của phó điện chủ Ma Pháp Thánh Điện, thêm vào bản thân y đảm đương chức vị quan trọng trong Ma Pháp Thánh Điện, đương nhiên không có người ngăn cản Lâm Hâm.



Đi tới khu vực cao tầng nhất của Ma Pháp Thánh Điện, Lâm Hâm đứng lại trước một gian phòng. Y chần chờ một lúc, gõ cửa phòng.

“Tiến vào.” Trong phòng vang lên thanh âm già nua của Lâm Thần.

Lâm Hâm đẩy cửa bước vào.

Gian phòng làm việc của Lâm Thần có diện tích rất lớn, đại sảnh gần hai trăm mét vuông. Có ghế nệm da tiếp khách, hai mặt tường đều có giá sách. Bên cạnh giá sách có một cái bàn gỗ to lớn toát ra phong cách cổ xưa. Bây giờ Lâm Thần đang ngồi sau bàn, cầm một quyển sách ma pháp.

“Gia gia.” Lâm Hâm hành lễ với Lâm Thần xong đi tới cạnh ông.

Lâm Thần đóng lại quyển sách trong tay, ngẩng đầu nhìn cháu trai một cái, nói.

“Con không nên đến. Quang Chi Thần Hi các con ở trong so đấu đạt được thành tích như vậy, bây giờ con quay lại Ma Pháp Thánh Điện chúng ta, dễ khiến người nói ra nói vào, để bạn con biết thì không tốt.”

Lâm Hâm cười nói.

“Người ta nói gì con không sợ. Còn về đồng bạn của con, họ sẽ không nghi ngờ con đâu. Con chính đại quan minh đến thăm gia gia của mình, có gì không được?”

Lâm Thần cũng cười.

“Thằng nhóc hư này, đừng có ngụy biện với ta. Con còn nhớ gia gia này sao? Nói đi, kiếm ta có chuyện gì?”

Lâm Hâm cười hì hì nhưng không mở miệng, biểu tình có chút chần chờ.

“Hửm? Thế này không giống con chút nào! Có chuyện gì cứ nói thẳng, còn ngại với gia gia cái gì?”

Nghe ông nội nói vậy, Lâm Hâm dường như đặt quyết tâm, dứt khoát nói.

“Gia gia, con muốn cùng ông học chú pháp Thánh Dương!”

“A?” Lâm Thần kinh ngạc đứng bật dậy, làm ngã ghế cũng chưa phát hiện.

Ngây ngốc nhìn cháu trai mình, khuôn mặt già nua của Lâm Thần vì kích động mà hơi co giật.

“Con, con nói thật hả?”

Lâm Hâm mạnh gật đầu.

“Gia gia, con phải học chú pháp Thánh Dương của ông. Tuy lúc đầu là bởi vì chú pháp Thánh Dương khiến con không có cha, mẹ, nhưng bản thân pháp quyết không có sai. Quan trọng hơn, con cần lực lượng này. Khi đồng bạn con đều dần biến mạnh, con cũng cần không ngừng tăng tu vi của mình, có vậy thì mới không tuột lại phía sau, theo họ đấu tranh với ma tộc. Cho nên xin ông hãy dạy cho con chú pháp Thánh Dương đi. Con chắc chắn sẽ phát huy pháp quyết này, nhất định có thể lấy chú pháp Thánh Dương làm cơ sở nghiên cứu ra lĩnh vực thuộc về mình.”

Lâm Thần nhìn chằm chằm Lâm Hâm, mấy giây không mở miệng. Khi ông đã sớm tuyệt vọng, trăm ngàn lần không ngờ cháu trai nghĩ thông suốt, cho mình bất ngờ lớn đến vậy.

Mấy năm nay bởi vì Lâm Hâm mất tích, tuy tu vi của Lâm Thần đã đột phá đến cấp chín nhưng không có tâm tình nghiên cứu. Năm năm ngắn ngủi mà ông như sống dài mười năm.

Lâm Hâm rốt cuộc sống sót trở về, như rót vào sức sống trong sinh mạng ông. Ông không muốn lại yêu cầu cháu trai cái gì, chỉ cần y sống là tốt rồi.

Trong Thánh Điện Đại Tái, Lâm Hâm mang đến cho ông niềm vui lớn hơn nữa. Ngắn ngủi mấy năm, hôm nay tu vi của Lâm Hâm đã tăng tới cấp chín, không kém hơn mình bao nhiêu, sức mạnh Tâm Diễm Hỏa Diễm cũng cường đại hơn trước rất nhiều, thậm chí lọt vào sáu hạng đầu thi đấu cá nhân Thánh Điện Đại Tái. Thành tựu như vậy đủ khiến Lâm Thần kích động lắm rồi, dù Lâm Hâm đại biểu là Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, nhưng thế thì có quan hệ gì đâu?

Theo Lâm Thần thấy, Lâm Hâm đã bước trên con đường thuộc về chính y. Cháu trai cường đại như thế, ông càng không muốn cưỡng ép Lâm Hâm làm cái gì. Dù sao, chú pháp Thánh Dương là khúc mắc lớn trong lòng Lâm Hâm. Bây giờ y chịu học tập ma pháp công kích đã là tiến bộ rất lớn.

Mà giờ phút này, Lâm Hâm đứng trước mặt ông, lại nói y muốn cùng ông học tập chú pháp Thánh Dương, đem pháp quyết Lâm Thần tốn tâm huyết cả đời truyền thừa xuống, sao không khiến ông hưng phấn cho được? Không, đã không thể dùng hưng phấn đơn thuần hình dung. Lúc này ông lão thật sự là hạnh phúc muốn xỉu.

Lâm Hâm đỡ thân thể ông nội có chút lung lay, cười nói.

“Ông đừng kích động! Nếu ông có chuyện gì thì ai dạy cho con chú pháp Thánh Dương đây? Ông hãy nhìn xem đi, sau này con chắc chắn sẽ dùng chú pháp Thánh Dương ông sáng tạo ra tung hành bốn phương, giết ma tộc tè ra quần, thời đại hắc ám chắc chắn sẽ kết thúc. Gia gia, ông phải sống thật tốt, đợi cho ngày đó đến nha.”

Thân thể Lâm Thần nhẹ run rẩy, liên tục gật đầu.

“Tốt, tốt. Ta nhất định sẽ đợi ngày đó, nhất định. Đi, bây giờ ta mang con đi sân thử nghiệm truyền cho con chú pháp Thánh Dương.”

Tuy lúc này đã là buổi tối nhưng Lâm Thần rất hưng phấn, ông không có chút buồn ngủ, kéo cháu trai đi ra ngoài.

Ngày mai Lâm Hâm không phải thi đấu đương nhiên không cần lo có thức đêm hay không. Hai ông cháu hưng phấn ra khỏi cửa đi hướng phòng thí nghiệm ma pháp.

Họ mới đi không lâu thì một cánh cửa cách phòng làm việc của Lâm Thần không xa mở ra, Lý Chính Trực bước ra ngoài, nhìn hướng họ rời đi, trong mắt lộ suy tư, không biết suy nghĩ cái gì.

Thi đấu cá nhân Thánh Điện Đại Tái kịch liệt đã kết thúc, nhưng dân chúng trong Thánh thành không thả lỏng mà càng thêm hưng phấn.

Tranh tài tiếp tục, hôm nay Mục Sư Thánh Điện cũng tham gia so tài, số điểm sẽ lại có biến hóa mới. Vòng thứ nhất Mục Sư Thánh Điện tiến hành trắc nghiệm linh lực, cuối cùng số điểm là sáu mươi, không khác với trước bao nhiêu.

Hôm nay so đấu linh lực, mỗi một Thánh Điện đều phái ra ba người có linh lực mạnh nhất đến tham gia vòng này.

Một cột thủy tinh khổng lồ đêm qua đã dựng ở chính giữa sân đấu lớn Thánh Minh, đây là chuyên môn dùng để trắc nghiệm linh lực.

Lúc này, ba người Lục Đại Thánh Điện phái ra bước vào trong sân, Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi cũng không khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Ấn Vương Tọa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook